Cho... Bạn và cho Tôi!!!
Chấm dứt!!! chán như con bọ xít!
Dù chỉ còn được sống một ngày, tôi sẽ dành trọn một ngày đó để tô màu cho cuộc sống quanh tôi...!
<bài viết được chỉnh sửa lúc 16.08.2010 23:22:14 bởi Hải Bình >
Sẽ như thế nào khi con người ta vô công rỗi nghề quá???
Sẽ sanh ra buồn và chán và... nhớ và... phát bực hà!!!!!!!!!!!!!!!!!!
Mình không rỗi nghề nhưng cái lao động tốn sức làm cho con người ta rãnh về suy nghĩ và... có thời gian để buồn rầu, chán và.... gì gì đó!
Phải chi có chị Na.
Không bao giờ phải ngồi chèo queo ôm mấy cuộn len khi mà mình có quá nhiều thời gian..... gọi là rãnh!!!
Chị ơi!!!
[image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/87007/49971DF13793487384D3E1DC26EFB19A.jpg[/image]
http://www.youtube.com/watch?v=jRBFZ9gnTtI&feature=related
<bài viết được chỉnh sửa lúc 20.08.2010 21:33:42 bởi Hải Bình >
Huhu... bù cái đầu! Mình đang bệnh mà. Nó cứ nỗi đỏ cả mặt luôn. Biết bao giờ mình mới hết bị dị ứng lung tung nữa?! Thôi cứ để mọi chuyện đi vào an bài. Mình vô dụng. Mình không có quyền và cũng không có khả năng tự quyết! "Mặc kệ cuộc đời đang trãi rộng Tội bước vào lối mộng... chẳng của tôi!!!"
<bài viết được chỉnh sửa lúc 02.06.2017 22:13:23 bởi Hải Quỳnh >
Mấy ngày hôm nay mình có quá nhiều cái không hay, giờ mình tĩnh tâm được rồi!
Cố lên!
<bài viết được chỉnh sửa lúc 02.06.2017 22:16:54 bởi Hải Quỳnh >
THƯỢNG ĐẾ!
Cầu xin người hãy cho con sức mạnh!
Xin người hãy giúp đỡ và hãy mang hạnh phúc đến cho những con người xung quanh con!
Con cầu cho tất cả được an lành!
Cầu mong may mắn sẽ miểm cười với những con người luôn có tấm lòng yêu thương ấy!
Và con cũng xin chúc người hạnh phúc!
Một đứa con của người
Hai cái ngốc: Cũng vui, hôm trước cứ thắc mắc sao mình truy cập vào một trang cả mấy chục lần vẫn không thấy lượt xem tăng lên giờ mới ngẫm ra tại mình toàn click vào dấu BACK không hà. Cái ngốc thứ hai là hôm nay mới biết con cá lia thia nó nhỏ thế nào, hoá ra con mình nghĩ là cá thác lác á. botay.com.canh.nuocmam luôn!!! Một cảm giác chơi vơi cô đơn sao sao ấy. Chắc đặt cái bản kén rễ cho bớt cô đơn quá! hihihi [themNhac][/themNhac]
http://mp3.zing.vn/mp3/nghe-bai-hat/cho-em-wanbi-tuan-anh.IW6WAO07.html Tiếng mưa rơi vẫn âm thầm trong đêm dường như quạnh hiu, trôi về đâu áng mây cuối trời…
Có giấc mơ, em mong chờ một ngày mai bao nắng ấm.
Đến bên đời hé môi cười, tìm trong những ngày xanh…
Những đêm vắng mình em mà thôi.
Ai nào đâu biết chăng em buồn.
Niềm hạnh phúc về ngày tươi sáng.
Có bên đời em chăng…
Vẫn mong chờ dù là phút giây.
Đêm ngày qua giấc mơ bình yên.
Mãi mong một tình yêu rồi sẽ tìm thấy.
Mình trong ước mơ nhỏ nhoi.
Có bao giờ bình minh với em.
Khi ngày qua trời không buông nắng.
Niềm hạnh phúc xa vời, vẫn âm thầm.
Tìm trong những giấc mơ…
Mưa còn rơi, bên đời em.
Xóa tan đi bao nhiêu khát khao hi vọng.
Mai về đâu, xin gửi trao.
Tiếng yêu này và ước mơ này cho em… mãi…
Rồi đêm mưa lạnh căm dường như đã qua,
Giọt nắng qua hàng cây
Nhẹ nhàng ấm áp về bên em rồi
Từ đây nỗi đau sẽ nhạt phai…
Khúc ca này gửi trao đến em.
Mong được yêu thương em mãi mãi.
Và những giấc mơ buồn, đã qua rồi
Ngày không mưa có em bên đời.
Tình yêu sẽ mãi trao cho em.
<bài viết được chỉnh sửa lúc 02.06.2017 22:22:50 bởi Hải Quỳnh >
Ly cảm ơn HQ nhiều.....!Phải, ly và Quỳnh có những điều giống nhau.....Mọi chuyện rồi sẽ qua hết, tụi mình phải cố lên vì cả ly và Quỳnh còn có cả 1 ước mơ của tuổi trẻ...nhiều lần thật sự là tuyệt vọng...muốn vứt bỏ hết nhưng cuối cùng ly cũng không thể vứt bỏ....vì ly còn có ước mơ! H Quỳnh cũng phải dậy,phải cố lên...chắc chắn cuộc sống không bao giờ bình yên như mình từng nghĩ,nhưng có khó khăn....thì mới là cuộc sống,nhiều khi dậy mới là niềm vui H. Quỳnh hé! Hẹn gặp H.Quỳnh ở thành công!
"Giữ mãi kỉ niệm! Hãy giữ cho thật kĩ vì biết đâu một ngày nó trở nên quan trọng hơn mọi thứ trên đời!"
"Sống trong đời sống cần có một tấm lòng"
<bài viết được chỉnh sửa lúc 02.06.2017 22:28:51 bởi Hải Quỳnh >
hạt cát......hạt cát ơi....bạn đã có người yêu chưa....LoVe....mình ...mình....đã từng có không chỉ một mà còn rất rất nhiều nữa......Khoc.....bạn hạnh phúc nhỉ.....nếu hạnh phúc vậy......tại sao bạn không lắm giữ....lấy hạnh phúc đó......mà lại ngồi......một mình nơi này......khóc hả....LoVe....mình nhờ gió.......mình phụ thuộc vào gió...........mỗi ngày mình lại được gió thổi đến một vùng đất mới...........nơi có những người bạn mới.......những hạnh phúc mới............... nhưng chỉ đươc một chút mình lại phải đi rùi..........mình buồn lắm.......buồn lắm bạn ơi........Khóc.......đứng dậy nào.......đứng dậy đi.....mình sẽ đưa bạn đến...........mình sẽ đưa bạn về........một ngôi nhà..........một PjetThu_ThojGjan.......nơi đó có nhưng ước mơ....có những hạnh phúc.....có thời gian tồn tại trong một PjetThu.......có một hạnh phúc tồn tại vĩnh cửu trong cùng một thời gian................
Trích đoạn: PjetThu_ThojGjan
hạt cát......hạt cát ơi....bạn đã có người yêu chưa....LoVe....mình ...mình....đã từng có không chỉ một mà còn rất rất nhiều nữa......Khoc.....bạn hạnh phúc nhỉ.....nếu hạnh phúc vậy......tại sao bạn không lắm giữ....lấy hạnh phúc đó......mà lại ngồi......một mình nơi này......khóc hả....LoVe....mình nhờ gió.......mình phụ thuộc vào gió...........mỗi ngày mình lại được gió thổi đến một vùng đất mới...........nơi có những người bạn mới.......những hạnh phúc mới............... nhưng chỉ đươc một chút mình lại phải đi rùi..........mình buồn lắm.......buồn lắm bạn ơi........Khóc.......đứng dậy nào.......đứng dậy đi.....mình sẽ đưa bạn đến...........mình sẽ đưa bạn về........một ngôi nhà..........một PjetThu_ThojGjan.......nơi đó có nhưng ước mơ....có những hạnh phúc.....có thời gian tồn tại trong một PjetThu.......có một hạnh phúc tồn tại vĩnh cửu trong cùng một thời gian................
Câu chuỵên triết quá HQ chỉ hiểu tàm tạm thôi. Ý của PT-TG là tìm một hạnh phúc ở nơi.....????? Khó hiểu lắm lắm nhưng dù sao cũng cảm ơn bạn đã ghé thăm!
<bài viết được chỉnh sửa lúc 06.09.2010 21:53:36 bởi Hải Quỳnh >
Có lẻ bởi tâm trạng con gái vốn dĩ buồn, phải buồn mà chẳng hiểu lý do là gì nữa (?!)
Cô đơn chẳng hiểu vì sao.....
Ảnh Minh Minh
Upload hình lên imageshack từ nãy đến giờ mà chỉ được có mỗi 1 tấm của Kỳ Minh, mạng chậm như rùa vậy. thôi đành để hôm sau vậy.
Hôm nay thêm được một tấm
Dasa và bé Kỳ Minh
Còn ảnh nhiều sao khổ nỗi dây cáp bị mất rồi phải mua cái khác mới copy qua được hihihi
<bài viết được chỉnh sửa lúc 11.09.2010 20:38:02 bởi Hải Quỳnh >
Ly cảm ơn HQ nhiều lắm,thơ HQ làm hay lắm....ly vụn quá làm thơ....không được.Ly cũng như HQ thích văn,yêu thơ nhưng chưa bao giờ ly dám bảo với mọi người ước mơ của ly là làm nhà văn,nhà thơ.Hôm qua ly có xem trên tivi 1 chương trình quay cảnh những bạn học sinh ở Cà Mau đi học hằng ngày bằng đò,điều kiện rất khó khăn và ly cảm động.....khi có 1 bạn không trọn vẹn như mình lại dám nói trước mọi người ước mơ sau này của Cậu ta là làm nhà thơ,ly thầm mong ước mơ của bạn ấy thành sự thật.Còn ước mơ của mình thì thôi đành hẹn lại HQ à, giờ phải đi trên con đường mà mình đã chọn thôi, không còn quay lại được nữa. HQ đừng ngại sợ làm phiền ly,mà ngược lại ly còn sợ làm phiền HQ.Thôi thì khi nào mình có time thì vảo thâm nhau nhé. Thơ ly cũng chỉ toàn sưu tầm mà thôi. Mong vài hàng giúp HQ bớt buồn, 20 là tuổi của ước mơ phải không HQ thôi thì mình sẽ mơ ước, dù những gì mình đang làm không gì là liên quan đến ước mơ cả. Mỗi mùa là 1 cảm xúc viết thêm nhiều bài thơ cho ly cùng thưởng thức với.
Cánh cổng kia ai ngồi nhặt hoa phượng Ép Bướm rồi có còn lượn gió trưa Trái tim đó vẫn chưa ngừng nhịp bước Nỗi niềm yêu thương chan chứa mái trường Ngày mai khi ta trên mỗi bước đường Cô cậu trò có còn cái ương ương Sao cãi nhau mà thấy như không nỡ Hay bởi tại cái bướng tuổi ngây thơ? HQ 11.09.10 [themNhac][/themNhac]
http://www.youtube.com/watch?v=eBlktP4RIjk&feature=related
<bài viết được chỉnh sửa lúc 02.06.2017 22:30:05 bởi Hải Quỳnh >
trái tim buồn lang thang trong bóng tối.....cố bước mà chẳng biết đi về đâu..cứ kiếm tìm niềm tin trong khối óc.....để đêm về ngồi đợi bóng cô đơn.hải quỳnh ak..biết nói gì nhỉ..như một sự đồng cảm...đôi lúc cuộc sống không cho phép chúng ta dừng lại hải quỳnh có tin vào những Điều kì diệu không...mình thì có..điều kì diệu nhất định sẽ đến........chẳng phải lúc bạn đau khổ nhất......đến mức chẳng muốn sống nữa.....nhưng vì một lý do nào đó......vì một cách nào đó....bạn......bạn vẫn.....vượt qua được đó thôi....cả những lúc buồn.......lúc kiệt quệ.......khóc hết nước mắt bạn tưởng chừng như nó đã cạn nhưng tại sao nó vẫn cứ chảy....mình nghĩ nó là những điều kì diệu.....mình biết bạn mình có một người hiểu mình có một người tâm sự cùng mình điều đó có thể coi là một điều kì diệu không.....hãy đối diên với cuôc sống này bước trên con đường đời bằng chính đôi chân của mình...bạn hiểu chứ...khi mỏi mệt lai dạo chơi trong khu vườn thư quán.....
Không có gì là khó thực hiện nếu bản thân không muốn làm điều đó phải không? Nhất định là có thể! Sau này không bước lên con đường của những bi kịch gia đình mà những người phụ nữ trong gia đình mình đã phải trãi qua. Thật đau! Thật nghiệt ngã! Mơ ước về... của mình thì mình sẽ cố làm. Không cao xa, nó là cái gì nhỏ bé và gần mà với không tới! Cố lên! Không bao giờ được quên!
Thượng Đế người sẽ chúc phúc cho tất cả mọi người phải không người?
Cầu an lành!
Tuần mới sẽ mới thôi...
<bài viết được chỉnh sửa lúc 02.06.2017 22:32:03 bởi Hải Quỳnh >
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
Kiểu: