Nhà thơ Nga Afanasy Afanasievich Fet
Minh Nguyệt 06.06.2010 23:29:02 (permalink)

Afanasy Afanasievich Fet ( 1820–1892) – là một trong những nhà thơ lớn nhất của Nga thế kỉ XIX.

Ông là con ngoài giá thú của cha là người Nga - Afanasy Ivanovich Shenshin và mẹ người đức - Charlotta Foeth. Chủ đề chính của thơ ông là tình yêu và thiên nhiên. Fet là một bậc thầy ngôn ngữ của Nga, ông có nhiều học trò là những nhà thơ Nga nổi tiếng như Valery Briusov, Konstantin Balmont, Andrei Bely và Alexandr Blok.

Ngôn ngữ thơ của Fet trong trẻo và tinh khiết, các bài thơ thường ngắn và cô đọng. Thiên nhiên Nga trong thơ ông đẹp đến lạ lùng, ông viết nhiều về những đêm trăng huyền diệu và tình yêu. Những bài thơ tình của Fet dịu dàng mê đắm nhưng chỉ nổi tiếng trong các văn nghệ sĩ thời đó, bởi nó không phù hợp với trào lưu chung lúc bấy giờ khi bầu không khí chính trị - xã hội ở Nga mang theo hơi thở của những ngày trước cách mạng. Ông không thích trường phái thơ “ xã hội” và thường phản đối trào lưu này. Các bài thơ của ông thường không có tiêu đề, vì vậy để phân biệt người ta thường lấy một câu thơ làm tiêu đề. Thơ của Fet chưa được dịch nhiều ở Việt nam, Nguyệt VŨ xin dịch và giới thiệu một số bài thơ của ông.
#1
    Minh Nguyệt 06.06.2010 23:32:23 (permalink)
    В лунном сиянии

    Выйдем с тобой побродить
    В лунном сиянии!
    Долго ли душу томить
    В темном молчании!

    Пруд как блестящая сталь,
    Травы в рыдании,
    Мельница, речка и даль
    В лунном сиянии.

    Можно ль тужить и не жить
    Нам в обаянии?
    Выйдем тихонько бродить
    В лунном сиянии!

    Trong ánh trăng

    Nào cùng em lang thang
    Trong ánh trăng huyền ảo
    Liệu tâm còn sầu não
    Trong thing lặng của đêm!

    Ao lấp lánh như thép,
    Những đám cỏ u sầu
    Sông, cối xay, rừng sâu
    Trong ánh trăng huyền ảo.

    Liệu có thể đau buồn,
    không sống trong mê đắm?
    Hãy nhẹ nhàng lang thang
    Trong ánh trăng huyền ảo!

    #2
      Minh Nguyệt 06.06.2010 23:35:35 (permalink)
      Я пришел к тебе с приветом

      Я пришел к тебе с приветом,
      Рассказать, что солнце встало,
      Что оно горячим светом
      По листам затрепетало;

      Рассказать, что лес проснулся,
      Весь проснулся, веткой каждой,
      Каждой птицей встрепенулся
      И весенней полон жаждой;

      Рассказать, что с той же страстью,
      Как вчера, пришел я снова,
      Что душа все так же счастью
      И тебе служить готова;

      Рассказать, что отовсюду
      На меня весельем веет,
      Что не знаю сам, что буду
      Петь - но только песня зреет.

      Anh đến chào em

      Anh đến chào em buổi sớm mai,
      Để nói rằng, mặt trời đã dậy,
      cùng tia nắng ấm đang run rẩy
      trên từng chiếc lá đón bình minh;

      Để nói rằng, cả cánh rừng đã tỉnh,
      Bởi từng cành cây động giấc nồng,
      Bởi từng con chim đang vỗ cánh,
      và mùa xuân đầy ắp khát khao;

      Để nói rằng, cùng với si mê,
      Như ngày hôm qua, anh lại tới,
      Rằng tâm hồn anh vui phơi phới
      Và sẵn lòng cung phụng em yêu;

      Để nói rằng, ở khắp mọi nơi
      Ngập tràn trong anh niềm hạnh phúc,
      Anh chẳng biết điều gì mình sẽ hát -
      Nhưng lời ca ấp ủ lâu rồi
      #3
        Minh Nguyệt 07.06.2010 00:33:39 (permalink)
        И от печали не прочь

        Тихая звёздная ночь,
        Трепетно светит луна;
        Сладки уста красоты
        В тихую звёздную ночь.

        Друг мой! в сиянье ночном
        Как мне печаль превозмочь?...
        Ты же светла, как любовь,
        В тихую звёздную ночь.

        Друг мой, я звёзды люблю -
        И от печали не прочь...
        Ты же ещё мне милей
        В тихую звёздную ночь.

        Và chẳng trốn khỏi nỗi buồn

        Đêm yên lặng đầy sao,
        Trăng phập phồng chiếu sáng;
        Đôi môi mềm ngọt lắm
        Trong đêm yên lặng trắng sao trời.

        Trong ảo huyền đêm, em của tôi!
        Làm sao nén nỗi buồn được nhỉ?...
        Em như tình yêu, rạng ngời đến thế,
        Trong đêm yên lặng trắng sao trời.

        Anh yêu những vì sao em ơi-
        Và chẳng trốn khỏi nỗi buồn muôn thủa…
        Em với anh còn đáng yêu hơn nữa
        Trong đêm yên lặng trắng sao trời.

        Nguyệt VŨ dịch

        #4
          Minh Nguyệt 07.06.2010 00:36:03 (permalink)
          Люди спят; мой друг, пойдем в тенистый сад

          Люди спят; мой друг, пойдем в тенистый сад.
          Люди спят; одни лишь звезды к нам глядят.
          Да и те не видят нас среди ветвей
          И не слышат - слышит только соловей...
          Да и тот не слышит,- песнь его громка;
          Разве слышат только сердце и рука:
          Слышит сердце, сколько радостей земли,
          Сколько счастия сюда мы принесли;
          Да рука, услыша, сердцу говорит,
          Что чужая в ней пылает и дрожит,
          Что и ей от этой дрожи горячо,
          Что к плечу невольно клонится плечо...

          Mọi người ngủ; em ơi, ra vườn tối.

          Mọi người ngủ; em ơi, ra vườn tối.
          Chỉ những ngôi sao trộm ngắm chúng mình.
          Nhưng đàn sao chả nhìn thấy em xinh
          Chả nghe tiếng thì thầm, ta lẫn trong vòm lá.

          Chỉ có chú họa mi gần đó…
          Nhưng họa mi đang lảnh lót hát ca;
          Chỉ có bàn tay và trái tim ta:
          Nghe thấy niềm vui ngập tràn trái đất;

          Thế gian này bao nhiêu là hạnh phúc
          Bao niềm vui ta mang tới nơi đây;
          Và trái tim, nghe tiếng nói bàn tay
          về cảm xúc lạ bỏng rát và run rẩy…

          Tay dần ấm vì nhịp tim lạ ấy
          Vai em nghiêng vô tình chạm vai anh
          Và khu vườn tối, sao lấp lánh
          Và tiếng họa mi, mọi người đã ngủ rồi…

          Nguyệt VŨ dịch
          #5
            Minh Nguyệt 07.06.2010 00:38:08 (permalink)
            Сияла ночь

            Сияла ночь. Луной был полон сад. Лежали
            Лучи у наших ног в гостиной без огней.
            Рояль был весь раскрыт, и струны в нем дрожали,
            Как и сердца у нас за песнию твоей.

            Ты пела до зари, в слезах изнемогая,
            Что ты одна — любовь, что нет любви иной,
            И так хотелось жить, чтоб, звука не роняя,
            Тебя любить, обнять и плакать над тобой.

            И много лет прошло, томительных и скучных,
            И вот в тиши ночной твой голос слышу вновь,
            И веет, как тогда, во вздохах этих звучных,
            Что ты одна — вся жизнь, что ты одна — любовь.

            Что нет обид судьбы и сердца жгучей муки,
            А жизни нет конца, и цели нет иной,
            Как только веровать в рыдающие звуки,
            Тебя любить, обнять и плакать над тобой!


            Đêm huyền ảo.


            Đêm huyền ảo. Vườn ngập tràn trăng sáng
            Trăng dưới chân ta trong phòng khách không đèn.
            Piano mở, các phím đàn xao động
            Như trái tim ta vì bài hát của em.

            Em đã hát đến bình minh, lả đi trong nước mắt,
            Rằng em là tình yêu duy nhất, không hơn,
            Và muốn sống, để dư âm không mất,
            Để được yêu, được khóc, được ôm anh.

            Bao năm qua, mệt nhoài và nhàm chán,
            Lại nghe giọng em trong thinh lặng của đêm,
            Lẫn trong tiếng thở dài, lời ca ngày ấy
            Rằng em là cả cuộc đời, là duy nhất tình yêu.

            Chẳng có số phận tủi hờn, đau khổ trong tim.
            Vẫn đích ta đi, đời không bế tắc
            Chỉ cần tin những âm thanh thổn thức
            Được yêu, được khóc, được ôm em!

            Nguyệt Vũ dịch
            <bài viết được chỉnh sửa lúc 07.06.2010 00:39:33 bởi Minh Nguyệt >
            #6
              Minh Nguyệt 07.06.2010 00:41:29 (permalink)
              Я был опять в саду твоем

              Я был опять в саду твоем,
              И увела меня аллея
              Туда, где мы весной вдвоем
              Бродили, говорить не смея.

              Как сердце робкое влекло
              Излить надежду, страх и пени,—
              А юный лист тогда назло
              Нам посылал так мало тени.

              Теперь и тень в саду темна,
              И трав сильней благоуханье;
              Зато какая тишина,
              Какое томное молчанье!

              Один зарею соловей,
              Таясь во мраке, робко свищет,
              И под навесами ветвей
              Напрасно взор кого-то ищет.

              Tôi về lại khu vườn của em

              Tôi về lại khu vườn của em
              Con hẻm dẫn tôi về chốn cũ
              Ở nơi đó, mùa xuân mình gặp gỡ
              Lang thang hoài, chẳng dám nói cùng em

              Trái tim đập rụt rè bẽn lẽn
              Hy vọng trào dâng, sợ hãi âu lo, -
              Một chiếc lá non trong vườn khi đó
              Đâu có nhiều bóng mát cho ta.

              Giờ tán lá trong vườn râm mát
              Và hương thơm hoa cỏ dâng đầy
              Nhưng vì sao lại im phắc vậy,
              Một sự lặng yên thật mơ hồ!

              Có một chú họa mi đơn lẻ
              Ẩn trong bóng tối, hót rụt rè
              Và dưới vòm cây tươi tốt thế
              Ai kiếm tìm cũng vô vọng mà thôi.

              Nguyệt VŨ dịch
              #7
                Chuyển nhanh đến:

                Thống kê hiện tại

                Hiện đang có 0 thành viên và 3 bạn đọc.
                Kiểu:
                2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9