Tình Không Biên Giới
Vườn Thương Nhớ
Trong vườn thương nhớ, có người đứng đợi
Khóe mắt buồn, khơi những giọt sầu rơi
Để sương khuya phủ ướt đẫm bờ vai
Giơ tay gầy, vuốt lên làn tóc rối.
Trong vườn xa cách, cũng người đó đợi
Dõi mắt hoài trên ngọn cỏ, buốn thiu
Để chiều tàn, về trong cõi đìu hiu
Hồn lạc lõng, thả theo dòng thương nhớ
7 tháng 6/2010
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 3 bạn đọc.
Kiểu: