Cảm ơn anh Nguyễn Thế Duyên Vô vàn cảm tạ bác Thế Duyên !
Và xin ghi nhớ lời đã khuyên
Phen này rối gỡ, nhờ công bác
Lúc nữa cháo gà, đền ơn trên
Muốn học nhưng không sao làm được
Chưa thành bởi chẳng hiểu mà nên
Vấn đề là vậy, em không tỏ !
Tốt nhất trên đời, bác Thế Duyên !
Ngày vui
Hôm nay quả thật rất là vui
Đó là vì bạn chúc cho tui
Chú Hải băn khăn, đau nát óc.
Bác Duyên giải tỏa, mừng la: ui !
Cứ tưởng chia xa, không rõ tính
Nào hay rụng trái, sẽ thơm mùi
Quanh ta bao bạn, ôi ! quà quý !
Hôm nay quả thật rất là vui !
Xin lôĩ Khiêm
Thủ thỉ đôi lời với bác Khiêm
Trước thì tôi tưởng bác hay tiêm
Văn thơ muốn thạo, ôi là khó
Reo vần chẳng biết cứ mong kiêm
Tốt ý nào hay, oan lại chuốc
Thành tâm mà phải, ức mang thêm
Nay tôi nghĩ tội tôi thời lớn.
Bỏ quá, tôi mừng, nghe bác Khiêm.
World Cup Nam Phi
Hè này có cúp ở Nam Phi
Thế giới mong chờ ngóng bóng đi
Việc cũng lề mề, ôi mấy lúc
Thân thì dộc dạc, ấy đôi khi
Oai phong xuất chúng là Guây Nớ
Nghệ thuật siêu phàm có Mét Si
Tối thức thâu đêm xem bóng đá
Ngày thì ngủ mệt trước ti vi.
Khóa
Chỉ là một chiếc chìa khóa thôi
Mà sao tớ thấy cũng kỳ khôi
Nắm được trong tay thì chẳng quý
Sờ mà không thấy sẽ kêu: ôi !
Tý síu ai hay từng thử lửa
Thô kệch đâu ngờ đã qua tôi
Lặng lẽ theo bên mình năm tháng
Vẫn chỉ chìa khóa nhỏ mà thôi !
Cà phê
Nhỏ bé thôi mà, cốc cà phê
Nào ngờ bỗng khiến tớ đê mê
Vừa đen lại xấu, sao say quá
Đã đục còn mờ, vẫn muốn ghê
Có nó thức đêm, đầu vẫn tỉnh
Không mày ngủ muộn, óc sẽ tê
Bao nhiêu việc lớn nhờ mi đó
Nhỏ bé thôi mà, cốc cà phê.
Trà
Thường khi có khách đến chơi nhà
Tôi sẽ mời họ một ấm trà
Đổ vào sủi bọt, kêu lên: nóng !
Rót ra tăm nổi, uống cái: khà !
Đánh cờ giữ tách, môi la khoái
Bàn chuyện nâng ly, miệng cứ à.
Tình người thắt chặt thêm nhờ nó
Thiếu làm sao được, cái ấm trà