Đức Phật chuyển pháp luân.
Người tu nên biết chọn đường (1)
Đúng - sai, tốt - xấu tỏ tường mới theo
Hãy nghe cho rõ Tỳ Kheo
Có hai lầm lạc như beo hại mình
Mặt là say đắm dục tình
Trước vui nhưng khổ sẽ rình phía sau
Bên thì hành xác đớn đau
Thân gầy mệt mỏi, trí mau mê mờ
Hai sai nhanh tránh chớ ngờ
Bởi đều thái quá, tới bờ vực thôi
Cực đoan phải bỏ cả đôi
Trọn đường trung đạo tinh khôi ta hành
Lối tu chân chính tám nghành
Khi theo được chọn, đại thành không xa
***
Vì nhìn đúng gốc hiểu ra (15)
Thế gian muôn sự chỉ là chênh vênh
Tội gì cứ mãi lênh đênh
Để cho rơi thác, vấp ghềnh mà chi
Yêu thì phải sợ chia ly
Ghét vừa chạm mặt muốn đi ra liền
Nghèo luôn mong ước có tiền
Giàu vì giữ của ưu phiền khôn nguôi
Không con sầu mãi chẳng xuôi
Có con vất vả vì nuôi thật nhiều
Khi vui thấy chỉ một chiều
Khi buồn ngẫm lại trăm điều lo toan
***
Khách quan thực tế đa đoan (27)
Nhưng do mình cả, đâu oan chỗ nào
Vì tham nên cứ vơ ào
Sắc - tiền - danh - vị … càng vào càng ham
Khi tham, không được, chẳng cam
Nếu mà có được lòng tham tăng dần
***
Muốn thôi nên loại từng phần (33)
Bẻ cành, thân trước, rễ lần lôi lên
Cây tham triệt tiệt vứt bên
Tuy là rất khó nhưng nên vững vàng
***
Kiên tâm chắc trở chớ màng (37)
Một khi đã hiểu rõ ràng nguyên nhân
Lối lành ta nhẹ bước chân
Nương theo “Bát Chánh” kẻo ân hận hoài.