PhONG Linh cg Tình tHơ và Đời... (TIẾNG NGÂN LÒNG)

Thay đổi trang: 123 > | Trang 1 của 3 trang, bài viết từ 1 đến 30 trên tổng số 79 bài trong đề mục
Tác giả Bài
chuonggio_ngaytrove0
  • Số bài : 922
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 19.06.2009
  • Nơi: Trong giấc mơ... Paris
PhONG Linh cg Tình tHơ và Đời... (TIẾNG NGÂN LÒNG) - 16.06.2010 03:05:28
 chao chú ĐỖ TRỌNG KHỞI
Kính gửi chú bài giới thiệu đầu trang của tậP thơ, giọt Lệ đơn côi, chú xem qua rồi chỉnh sửa những ý văn lộn sộn giúp chÁu nhé, nhất là lỗi chính tả, xin chân thành cám ơn chú nhiều.
 
                            Giọt Lệ Đơn Côi
 
                               Tiếng chuông ngân thuở sơ đầu
                          Vọng theo năm tháng đi đâu vẫn còn
                                Chuông gió ngân... dạ héo hon
                          Nhìn từ viễn xứ mỏi mòn... duyên quê.
                                              20/06/2010

 
                Mỗi con người có một giấc mơ, khi khoẻ mạnh người ta ước mơ nhiều lắm, còn khi ốm đau, người ta lại cần có sức khoẻ và khi con người ta mất đi, mất đi là hết. Trong cuộc sống có những nỗi đau mất mát làm ta đau, đau suốt cả chặng đường chẳng bao giờ nguôi ngoai...


              Tôi mới học làm thơ từ khi trong cuộc sống này một ngày tôi nhận ra rằng, tất cả không đẹp như gấm hoa... không thể hiện hữu điều gì vĩnh hằng, vĩnh cửu hết.


              Tôi đã đọc ở đâu đó: '' Kiếp con người giống như những ngọn nến, có ngọn cháy sáng, có ngọn lập loè, có những ngọn le lói và có những ngọn âm ỉ chấy khá lâu. Nhưng khi cơn gió ập đến , có mấy ngọn còn có thể cháy được mãi như mong muốn. Nến tắt có thể đốt lại, nhưng... kiếp người, tắt rồi có thể đốt lại không?...
 
           Con người ta trog cuộc sống đôi khi cần phải quên đi, quên đi cho qua những khoảnh khắc những nỗi đau, đôi lúc muốn quên đi một cái gì đó không thể nói ra thành lời, quên đi những phút giây không làm chủ mình, nhiều khi lỡ bước quên đi chính mình là ai.


           Có dòng thác nào không chảy, có mùa thu nào không chút lá vàng rơi, có mùa hè nào không vương nắng, có mùa đông nào ngưng những cơn gió đong đưa... Đã là con người không ai là chưa khóc ít nhất là một lần, biết khóc là biết cảm nhận mọi buồn vui, hạnh phúc hay những khổ đau, biết thương biết nhớ, chia ly trong cuộc sống này...
Mỗi lần chia ly mấy ai đủ mạnh mẽ mà không rơi lệ khóc có ai cả đời đủ lý trí kiên cường để sáng suốt.
Sống ở kiếp này chưa ai có một cuộc sống hoàn toàn xuôn sẻ, êm đềm trôi...
 
          Tôi hiện tại đã trải qua nhiều lần vật lộn với lí trí trong cơn đau bệnh dày vò nén từng viên thuốc đắng mắc nơi cổ mỗi lần uống thật khó trôi mắc nghẹn lại, lúc đó tôi không đủ mạnh mẽ để có thể vực mình dậy giúp mình thoát khỏi cảm giác tái tê, khỏi bệnh, nhưng tôi có một ước mơ, chính ước mơ ấy làm tôi mạnh mẽ không đủ lớn mà chỉ đủ lời an ủi ý nghĩ để vực giữ gìn lý trí trong tôi lúc này.


          Tôi soi mình vào gương tự an ủi nói chuyện với chính mình, đừng bao giờ nghĩ đến cái chết, đừng bao giờ đầu hàng trước cuộc sống dù cuộc sống của tôi hai từ hạnh phúc rất nhỏ bé mong manh, ngọt ngào như tiếng heo mây rất lạ.


          Ước mơ, thử hỏi con người ai mà không có ước mơ, nhưng tôi nhơ bé quá, trước bệnh tật nào đâu tôi giám nghĩ nhiều tới tương lai và ước mơ mình thật bé nhỏ, dù gì tôi cũng chỉ là một hạt cát nằm trên bờ biển cả bao la, ngàn con sóng giữ. Giấc mơ bị nhấn chìm trong biển nước, cứ chìm, sóng đưa đẩy vào bờ rồi lại đưa ra xa, hạt cát cứ phiêu du trong đại dương bao la, không biết bến bờ nào mà không bị sóng hòa tan vào nước.
 
Tôi chỉ dáng sống qua ngày thôi. Chưa thể sống với giá trị của nghĩa sống như bất cứ ai mong muốn một cuộc sống đầy đủ nghĩa vị của con người.


 GIOT LỆ ĐƠN CÔI

Người đi để lại nơi này
Dáng em thuở ấy còn đây theo đời
 
Bao nhiêu khát vọng nào vơi
Bao nhiêu nhung nhớ theo lời hứa xưa.
Hôm nay trời điểm giao mùa
Lạnh tan trên má trời trưa đất người.
 
Vì đâu chưa thể mỉm cười
Em muốn ôm lấy cả trời gió mây
Để gom thương mến cho đầy
Níu anh trở lại nơi này cùng em...
 
Nhiều năm chưa thể nào quên
Tim hằn nỗi nhớ thành quen mất rồi
Bao mùa giọt lệ đơn côi
Thành nguồn rơi rớt bên đời xuôi trôi.  
  

( Cấm moi hình thức bình luận)
 
 
<bài viết được chỉnh sửa lúc 22.06.2010 17:30:35 bởi chuonggio_ngaytrove0 >
Vang vọng trong vườn tiếng ngân thanh
Ru âm chuông gió giữa trưa lành
Ký ức tràn lan lòng nữ khách
Trở về năm tháng thủa thơ xanh.
Thơ
http://diendan.vnthuquan.net/tm.aspx?m=589923&mpage=1&key=򐄹
http://diendan.vnthuquan.net/tm.aspx?m=

chuonggio_ngaytrove0
  • Số bài : 922
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 19.06.2009
  • Nơi: Trong giấc mơ... Paris
RE: PhONG Linh cg Tình tHơ và Đời... (TIẾNG NGÂN LÒNG) - 16.06.2010 04:50:22
 
 Chuông Gió - Dấu Lặng Phong Ba và Thơ
 
                Vang vọng trong chiều tiếng chuông ngân
                       Ru âm chuông gió giữa êm lành
                          Ký ức tràn qua lòng lữ khách
                       Trở về năm tháng thuở thơ xanh...
 
       Người ta thường nói: ''Nước mắt thì chảy xuôi, đó là quy luật''. Một lẽ thường tình trong cuộc sống: Nếu không có những giọt nước mắt thì làm sao có những nụ cười cũng như có hạnh phúc rồi sẽ có những ngày buồn đau, có sinh có tử để rồi có nhớ - có quên... Tất cả chúng vẫn đi đôi cuộn lẫn với nhau song hành trong cuộc sống. Ngàn vạn buồn vui kết thành những giọt lệ thế gian - lệ mừng và lệ tủi.
 
       Con người sinh ra, ngay từ giây phút đầu tiên đã cất tiếng khóc chào đời, làm nên những giọt lệ của bao người đón nhận niềm hạnh phúc nhỏ trong ga đình. Sống hết cuộc đời bao thăng trầm lặng lẽ, nhiều khía cạnh để cuối cùng lại lấy thêm bao giọt lệ tiễn đưa.
 
        Có những số phận không được may mắn, chỉ được nửa cuộc đời thậm chí sớm hơn! Tôi nhớ lời nhà thơ Đăng Vương Hưng nói: ''Sống nhiều chứ không phải sống lâu''! Tôi chưa sống được nhiều, cũng chưa từng trải, nhưng cũng đã nếm đủ hương vị cuộc đời. Tôi đã vui, buồn, hạnh phúc, đau thương... Đã chứng kiến tiễn đưa bao người thân thương, bao bạn bè, người yêu dấu... Cuộc đời đã lấy đi bao giọt lệ. Nhiều lúc tôi thấy cô đơn hoang vắng giữa đêm dài...
 
         Giờ đây tôi đang mang trong mình một căn bệnh. Sau lần phẫu thuật đầu tiên, bác sĩ nói nếu thành công trong lần phẫu thuật thứ hai tôi có thể sống nhiều hơn nửa kiếp nữa. Nhưng liệu có ý nghĩa gì nếu tôi là kẻ chỉ biết lo cho mình "còn nước còn tát''. Ngay lúc này đây tôi nghĩ đến những đứa trẻ nghèo ( Ai sinh ra trong nghèo khó mà không rung động trước những cái nghèo?). Có thể ai đó đã và đang sống trong sự giầu sang, họ đâu hiểu được cuộc sống của những người cực khổ cơ hàn, vất vả gian nan đến mức nào. Có thể bạn sẽ dửng dưng trước cái nghèo, thậm chí có cái nhìn coi thường nữa! Tôi đã nếm trải qua nên tôi hiểu điều đó hơn bao giò hết.
 
          Giờ đây cho dù thời gian sống của tôi ít đi cũng không có nghĩa là cuộc đời đã chấm hết. Tôi sẽ làm cho mình sống nhiều hơn trong kiếp này. Tôi muốn khi mình không còn thì âm hưởng của sự tồn tại của tôi còn hiện hữu, tiếng nói tôi sẽ hòa vào không trung vang vọng như để lại một tiếng chuông lòng ngân khe khẽ. Và như vậy, với tôi đã là quá đủ.
 
          Tạo hóa sinh ra ta trong kiếp này, cho ta tồn tại để rồi mất đi. (Cát bụi lại trở về với cát bụi). Chân lý đời thường đơn giản vậy nhưng cũng nhiều éo le trăn trở, nghiệt ngã... Đôi khi gió vô tình bẻ đi những chiếc lá còn xanh và mưa giông bão tố làm tả tơi những chiếc lá trên cành!
 
           Tôi ví kiếp con người giống như kiếp lá. Mỗi một mùa thu chấm hết một kiếp con người. Nẩy lộc đâm chồi, ra hoa kết trái rồi một ngày cuối cùng lá cũng vàng rơi. Kiếp người cũng vậy, sinh ra, tồn tại, trưởng thành, sinh con đẻ cái truyền nối giống dòng... rồi một ngày kia già đi rồi khuất bóng. Nhưng... đôi lúc chưa hẳn đúng mùa thu lá mới rụng rơi. Con người cũng vậy, có khi đâu phải đợi đến già. Ốm đau, bệnh tật... cũng là cách sớm chia ly!
 
           Cuộc sống này luôn kèm theo những giọt lệ, nó mang âm hưởng nhiều cung bậc, khía cạnh. Con người ta có nhiều nguyên nhân dẫn đến khóc. Riêng tôi có đủ lý do khóc đời hay khóc chính cho mình trong cuộc sống này. Lần đầu tiên tôi khóc trong niềm đau là lần người tôi yêu ra đi vĩnh viễn bỏ tôi ở lại nơi thế gian này! Lúc đó tôi hãy còn trẻ lắm, chưa hiểu hết cung vị của nỗi buồn đau mất mát mà cho đến bây giờ nó vẫn còn hiện hữu như mới sảy ra thôi. Năm tháng khóc anh, khóc cho số phận, tình yêu trong tôi trở nên băng giá từ dạo ấy.
 
      Giọt lệ thật trái ngang tuôn chảy trong mỗi kiếp con người. Lệ chảy theo từng cung điệu khác nhau. Còn riêng tôi lệ chảy trong nỗi cô đơn, trống vắng, cứ tuôn trào theo ngày tháng, gậm nhấm tôi như loài mọt đục thân cây dần dần mục nát. Nơn côi trong tình cảm đã mất, trống vắng trong nỗi nhớ, tôi khóc tiễn tình yêu từ khi xa anh với bao ngấn lệ. Tôi tâm sự với người đã khuất như nói với chính mình qua bài thơ  gửi tâm tư sầu kín;
 
 

     XA DẤU YÊU...

Trái tim yêu dấu còn đây
Mà anh đã bỏ theo mây ngút ngàn
Tình đời còn đượm chứa chan
Gửi nhờ cơn gió mơ màng mang đi

Khóc anh ngày tháng nhoè mi
Mất anh là hết còn gì để yêu
Cô đơn em đứng giữa chiều
Vắng anh lòng tựa cánh diều chơi vơi ...

 
 
     Khi tôi biết mình mang bệnh, nhớ lần đầu khi cầm tờ bệnh án, qua một người thông dịch ở bệnh viện tôi đã thẫn thờ, tai ù đi, tờ giấy trên tay run rẩy. Tôi như người đang đứng giữa tuyết đông, tờ bệnh án nhẹ rời khỏi tay rơi xuống đất và cả người tôi cũng gục nằm lên nó. Tôi đã trút gửi nỗi bẽ bàng đau đắng bằng bài thơ sau khi rời bệnh viện;
 
 
TAY CẦM BỆNH ÁN

Em nay từ viện trở về
Tay cầm bệnh án tái tê cả lòng
Thân gầy trong gió lạnh đông
Dài hai giọt lệ giờ mong được gì?

Một mai em sẽ thôi đi
Một mai sẽ chẳng còn chi đợi chờ
Một mai tất cả vần thơ
Vô tri - vô giác - từng tờ... thành tro.

Em đi chưa kịp chuyến đò
Một lần chưa được hẹn hò cùng ai
Kiếp này không có ngày mai
Thân em giờ chỉ ủ dài cơn đau.

Bước chân giữa phố muôn mầu
Ngọn đời em biết về đâu bây giờ?
Thân hờn trong gió bơ vơ
Tuyết đông cũng chỉ hững hờ nhẹ rơi.

Ngày mai vắng bóng bên đời
Ngày mai em sẽ về nơi thiên đàng
Em đi trong nỗi bẽ bàng
Cơn đau bệnh tật - nghĩ càng đau thêm.

Chân vô hồn bước hết đêm
Biết bao giọt lệ không kìm nhỏ rơi
Bờ môi khô héo nụ cười
Từ nay em sẽ là người... thiên thu.
(23/05/09)
                                 
 
      Tôi đã khóc rất nhiều. Giọt lệ của niềm đau này chưa ngớt lại tiếp nối những giọt lệ của niềm đau mới. Tôi nghĩ đến gia đình, nhất là mẹ, người mẹ đã tảo tần vất vả nuôi tôi. Ai mang nặng đẻ đau mà không xót xa khi con mình bị bệnh. Nếu mẹ biết mẹ sẽ khóc nhiều và già nhanh hơn. Tôi không dám nói cùng mẹ ngay cả lần phẫu thuật đầu tiên, tôi chỉ biết mượn trang giấy trắng và dòng mực đen để gửi tất cả nỗi lòng bao ngày đêm trăn trở;
 
 
 
MẸ ƠI! U NÃO TRONG CON

 
     

Mẹ ơi con sẽ xa rời...
Một ngày vắng bóng bên đời nay mai
Trong cơn bạo bệnh mệt nhoài
Chìm nơi viễn xứ - đêm dài mẹ mong.

Tuổi già nặng gánh lưng còng
Vì con - vì cháu - vì chồng gian nan
Rồi mai lệ mẹ chứa chan
Con đi xa khuất hẳn ngàn thu luôn.

Mẹ ơi! Xin mẹ đừng buồn
Chớ nên suy nghĩ sa tuôn giọt sầu
Hằn in trên khoé mắt sâu
Mất con rồi sẽ vết nhàu nhiều thêm.

Xin mẹ đừng thức trắng đêm
Buồn đau xa xót chồng thêm tháng ngày
Hôm nay con vẫn còn đây
Chia ly là chuyện sau này mẹ ơi...

Giờ đây con muốn mẹ cười 
Dừng vì bệnh tật chắn trời nguồn vui
Buồn thay số kiếp ngậm ngùi
Trong viên thuốc đắng ẩn vùi nhiều năm.

Chiều nay dõi mắt xa xăm
Nhìn trông lại những tháng năm gợn lòng
Nến đời khi tắt là xong
Bao năm quằn quại để lòng mẹ đau!...

Rồi mai... mắt mẹ nhỏ sầu
Con từ nhân thế vút bầu trời cao
Vắng con hãy ngắm trăng sao
Để ru lòng mẹ ngày nào còn con.

Hết rồi một thuở sắt son
Hết rồi một thuở lệ hờn nhỏ rơi
Cùng bao tâm trạng rối bời
Từ nay lệ mẹ chảy rồi, mẹ ơi! 


 
     Có lần tôi điện thoại về nhà, được biết mẹ ốm. Tôi bồi hồi xao xuyến, mẹ ốm chẳng có tôi chăm nom săn sóc. Cả đời mẹ đã vất vả với những đứa con như tôi, vậy mà khi trái gió trở trời tôi không thể gần kề bên mẹ. Tiếng ngân lòng của tôi ngân lên khe khẽ một cung điệu ru buồn trong khung cảnh mờ đi trước mắt dưới bờ mi nhạt nhòa giọt lệ. Đến bao giờ tôi mới đền đáp nghĩa ơn sinh thành? Xin gửi qua ngàn trùng xa cách một bài thơ;
 
       QUÊ NHÀ MẸ ỐM
 
Thân con giờ ở xứ đông
Nghe tin mẹ ốm mà lòng xót xa
Làm sao ở tận nước Nga
Chăm nom săn sóc rót trà - bưng cơm.
 
Quanh năm vất vả sớm hôm
Điện nghe mẹ mệt giọng ồm khản đi
Mẹ ơi! Có muốn ăn gì?
Giọng run như khóc: Chẳng gì đâu con!
 
Bao năm mẹ đã mỏi mòn
Đợi ngày đón rước đứa con trở về
Lâu rồi con sống xa quê
Nỗi lòng thương nhớ não nề trôi qua.
 
Mẹ ơi! Con ở xứ xa
Làm sao có thể về nhà được ngay
Tuyết đông làm sống mũi cay
Rưng rưng con nhớ những ngày ấu thơ.
 
Mẹ dạy con hết dại khờ
Mới chớm khôn... đã bơ vơ xứ người
Gian nan mẹ khổ trọn đời
Vì con mẹ đã rã rời... tấm thân.
 
Xa nhà tư lự - phân vân
Nay già ốm yếu mẹ cần có con
Vậy mà phải chịu cô đơn
Thân gầy đơn chiếc nuốt cơm đắng lòng.
 
Tuyên Quang đang độ giữa đông
Mặc thêm áo ấm ngoài trong thật nhiều
Dáng già mẹ đứng liêu xiêu
Bên hiên in bóng bao chiều đợi mong.
 
Nhớ sao dáng mẹ nằm trông
Dõi nhìn đất khách nỗi lòng tái tê
Bao năm con đã xa quê
Một ngày nào đó con về mẹ ơi!
 
 
     Cuộc đời tôi đã khóc nhiều. Từ lúc trưởng thành tới giờ chưa bao giờ khoé mi ngưng dòng lệ. Cuộc sống nhiều trăn trở éo le, cuộc đời không may mắn nhiều thứ khiến tôi, một con người đầy nghị lực, mạnh mẽ tinh thần, giờ như một thân cây không còn nhựa sống, không còn đủ tươi để rủ mầu xanh, giống như hàng Bạch Dương trong mùa đông nước Nga trơ trụi, tuyết phủ trắng trời, ai nhìn vào sẽ nghĩ đó là thân cây chết. Tôi cũng vậy, tuy sống mà hồn như đã mất đi phân nửa, chỉ có những vần thơ, những câu chuyện tôi viết là còn sống động. Chúng sẽ lưu lại chút linh hồn, buồn man mác, ảm đạm của tôi. Nhiều lúc tôi nghĩ, khóc than liệu có ý nghĩa gì? Nhưng thà cứ để tôi khóc để nhận thấy rằng tôi vẫn còn đang tồn tại chí ít cũng giúp tôi giải tỏa được tâm lý, làm tôi nhẹ nhàng hơn. Phải tự an ủi mình, tôi không dám nói hay tâm sự cùng ai, bởi bạn thi nhiều, nhưng ai sẽ nghe, ai sẽ thấu hiểu, mà nhất là tôi sợ lòng thương hại.
 
      Tôi nghĩ chỉ có viết, đúng rồi, viết là thứ tâm sự, là nguồn nhật ký có thể phơi bày tất cả những gì có thể, không cần phải giấu che, ngại ngùng. Tôi viết lời mở đầu: ''Tôi mới học làm thơ từ khi cuộc sống này mỗi ngày cho tôi nhận ra rằng tất cả không phải lúc nào cũng đẹp như gấm hoa... Không thể hiện hữu điều gì vĩnh hằng vĩnh cửu hết...''. Thế rồi qua trang giấy tôi mặc sức trút đi tâm sự, càng nhiều thì lòng tôi càng nhẹ bớt.
 
      Với mọi người tôi luôn nở những nụ cười tươi, dễ hòa đồng với tất cả, nhưng trong tôi vẫn phảng phất nỗi u buồn lên đôi mắt. Tôi ít khi đến Công ty mà bỏ cặp kính ra khỏi mắt. Có lần tôi bỗng giật mình khi nghe trợ lý của tôi nói: -Lúc nào cũng thấy sếp vui cười mà sao đôi mắt lại có vẻ trầm tư và buồn thế nhỉ? Lúc đó tôi chỉ cười gượng. Trời ạ! Tôi còn biết nói gì lúc này? Mẹ cũng đã chẳng bảo tôi có đôi mắt ướt sau này sẽ khổ lắm! Khổ là gì tôi vẫn chưa thể hình dung ra nữa, tôi chỉ biết cuộc sống này cho tôi nhiều thứ lắm nhưng cũng chính từ cuộc sống này đã lấy đi của tôi rất nhiều thứ khác.
 
      Bao nhiêu giọt lệ rời xa khoé mi là bấy nhiêu nỗi tủi hờn theo năm tháng. Có một lời ca đã chẳng bảo rằng ''khocs đi cho lòng nhẹ nhàng hơn'' là gì? Chính vì thế tôi đang khóc, chỉ khác một điều là tôi khóc với chính tôi, chứ không khóc than rầu rĩ giữa cuộc đời. Khóc cho sự tồn tại. Đúng rồi, tôi đang tồn tại chứ không phải là đang sống theo đúng nghĩa của nó! Cuộc đời thì luôn có những phong ba, bão táp, hạnh phúc, buồn đau... ai mà không trải qua! Tôi tự khóc cho chính bản thân mình, tự chia sẻ với tâm hồn. Khóc cho tôi, khóc cả cho những số phận không may đã từng yêu thương giờ phải xa cách chia ly, bao người thân đã khuất. "Sinh lão bệnh tử''... Tôi thốt lên tiếng vọng tâm hồn không nghẹn ngào mà dạt dào như khúc nhạc chia ly;
 

          EM VẪN KHÓC...

... Em khóc vì những lúc chia xa
Đời muôn ngả biết là đi đâu
Em vẫn khóc cho mối duyên đầu
Hội ngộ đó rồi ly tan ngay đó

Em vẫn khóc không ai hay biết
Kể cả anh luôn kế bên đời !
Em khóc vì nỗi nhớ mồ côi
Đợi anh mãi mà anh không lại

Khóc vì một ngày anh lỗi hẹn
Không đến chiều thứ bẩy tình yêu
Em giận mình, em hờn em dỗi
Thế là em khóc, ngỡ như mơ.... 
 
      Con đường tôi đi mãi mải mê, ngoảnh đi ngoảnh lại thấy mình chỉ một nỗi cô đơn, một hành trình  không biết đích đến và bao giờ tới. Tôi luôn muốn mình có được thương yêu mà không dám, bởi căn bệnh u não đã hoài bám vào số phận tôi. Nếu tôi yêu thương ai đó và ngược lại có ai đó yêu thương tôi, một ngày kia tôi kiệt sức gục xuống, thế là sẽ có một người khóc tôi giống như tôi đang khó mối tình đầu! Sống, tôi luôn mang theo câu nói: " Nothing lasts forever" (Không có gì là mãi mãi). Nó như một hành trang bước cùng tôi trong cuộc sống này, giúp tôi bớt đi những buồn đau đã trải, giúp tôi tồn tại trọn vẹn một sinh linh bé nhỏ với những nỗi buồn hòa lẫn trong những viên thuốc đắng. Đôi khi dòng lệ nghẹn lại, ê chề. Giờ đây công danh sự nghiệp chẳng có ích gì. Khi chết đi không thể mang theo được. Chẳng có nghĩa lý gì khi một mình hưởng thụ.
 
       Tôi lại gửi tất cả tâm hồn vào thơ như an ủi chính mình, để hiểu rằng tôi còn có trái tim biết suy nghĩ, để biết tôi vẫn chính là tôi đang tồn tại dù là bên lề cuộc đời vội vã. Giá như có ai đó hiểu, chỉ cần một người hiểu tôi thôi là đủ, nhưng biết sẽ chẳng có ai, bởi hiểu được một con người thì thật khó, đâu phải dễ.
 
GIỌT ĐẮNG VỠ ĐÔI
 
Hôm nay lặng lẽ em đi
Bước đường cô độc bờ mi ướt nhoè
Bờ tim quặn thắt tái tê
Bờ vai run nỗi ê chề cô đơn.
 
Lòng em bão nổi từng cơn
Mưa giăng điệp khúc tủi hờn tình ai
Con đường sao thấy quá dài
Quệt hai giọt lệ trên hai má hồng.
 
Lòng buồn trống vắng mênh mông
Dường xưa vắng bóng qua sông lỡ đò
Xin tình thuở ấy đâu cho
Gửi gì theo gió - điệu hò dư âm...?
 
Đêm đêm hồn lặng âm thầm
Nghe lòng sôi sục những lần nhớ ai
"Thức đêm mới biết đêm dài"
Cô đơn mới hiểu tháng ngày nhớ mong.
 
Chẳng ai không lạnh... mùa đông
Không vương giọt đắng khi lòng chia phôi
Trái tim, hồn vỡ làm đôi
Bóng nghiêng đơn lẻ trong đời... em đi.
(18/06/2010)

      Giờ đây tôi sắp bước sang tuổi ba mươi. Tôi giật mình thoảng thốt, hóa ra mình vẫn một mình, hành trình trong tình yêu cô độc. Có lẽ tại lòng tôi còn ôm mãi bóng hình xưa cũ. Có lúc tôi vẩn vơ nhìn gió, nhìn mây và thầm hỏi: ''Tôi là ai trong cuộc đời này?''. Và nửa kia của tôi là ai trong hàng trăm vạn người đang sống chung quanh mà tôi mãi kiếm tìm? Và tôi cũng chợt hiểu ra rằng tôi thật sự vẫn chưa đi tìm! Bao giờ mối tình đầu mới nhạt mờ nỗi nhớ trong tôi?...
 
 
NGÀY KHÔNG ANH
*Gửi N ngày cũ.

Anh ơi! Anh đã đi đâu
Để em ôm giữ nỗi đau tâm hồn
Còn đâu những nỗi dỗi hờn
Và đâu còn nữa môi vờn môi hôn

Giờ này em tủi cô đơn
Trông về ngày cũ... tâm hồn tái tê
Phút ân ái đắm đê mê
Anh đi bỏ hết... ê chề vang ngân.
(03.07.2009) 

 
 
      Tôi vẫn tự hỏ mình, nhiều lúc tôi hỏi người đã khuất với tâm trạng gắn theo bài thơ;
 
 
BAO GIỜ?...

Bao giờ hết gió mùa đông
Bao giờ em mới lấy chồng anh ơi!
Bao giờ hết nước trên trời
Cho em hết bạc phận đời trắng đen

Bao giờ nỗi nhớ thành quen
Nỗi đau hằn vết để quên tháng ngày

Bao giờ khoé mắt ngừng cay
Để em khỏi khóc những ngày không anh ....
(2009)  
 
Tôi không phải là một người yêu hoa từ khi những vòng hoa trắng trinh nguyên vây quanh anh ngày nào, tôi ghét lây sang những bông hoa khoe sắc, ghét mặc đồ màu trắng mặc dù từ nhỏ tôi đã rất yêu mầu trắng, nhưng tôi đặc biệt thích hoa sương rồng, một loại hoa thật mạnh mẽ, mạnh mẽ giống như tâm hồn tôi vậy, nó có thể sống trong sa mạc nóng bỏng, có thể sống trong cái lạnh, sống ở bất cứ nơi đâu, cam chịu như chính tâm hồn tôi. "Tôi rất thích Xương Rồng, một loại cây có thể sống ở bất cứ đâu, ngoài sa mạc, nắng, gió, mưa... Cả những vùng khắc nghiệt... Tôi nghĩ mình cũng gần như loại cây này ... 
"
 
 
DỊU LẮNG NIỀM ĐAU

Xương rồng mạnh liệt bao nhiêu
Như em chịu được bao điều đắng, đau

Hoa khoe, tấc dạ đơm sầu
Lòng đau em cũng trỗi màu đong đưa

Mất rồi từ một thoáng xưa
Biết bao cho đủ, cho vừa niềm đau

Mong cho ngày tháng trôi mau
Lắng vơi nỗi nhớ, niềm đau tâm hồn.
(2009) 
 
 Sẽ có ai đó họ sẽ hỏi tôi; Theo bạn hạnh phúc là gì? Tôi không biết sẽ trả lời câu hỏi ấy ra sao? Nhưng hiện tại đối với tôi bây giờ hạnh phúc là sức khoẻ. Ai chẳng muốn mình sống có ý nghĩa đối với cuộc đời này. Tôi một con người bình dị sống giữa cuộc đời bao thăng trầm, ngọt bùi, cay đắng... Có những nỗi đau không thể đếm cùng thời gian, mà cũng không thể đong được bằng những giọt lệ, chúng chỉ lắng sâu vào lòng, cứ theo ta dong duổi theo đường đời thật lặng lẽ, đôi lúc chính ta cũng không thể nào nhận ra, không thể biết trước. Tôi với những mất mát đau thương cuộn tròn lấy tôi như một trái đắng lăn trong dòng đời vội vã cứ qua. Làm òa lên tiếng nước chảy trong tâm hồn... Cho đến bao giờ giọt lệ mới ngưng chảy  trong tôi;


GIỌT ĐẮNG VỠ ĐÔI
 
Hôm nay lặng lẽ em đi 
Dặm đường đơn độc bờ mi ướt nhoè 
Con tim quận thắt tái tê
Bờ vai run rẩy một bờ đau thương
 
Lòng em bão nổi từng cơn
Mưa như giăng mắc còn hờn tình ai 
Đường đâu xa thấy quá dài 
Càng tuôn suối lệ trên hai má hồng.
 
Lòng buồn trống vắng mênh mông 
Nhớ xưa chung bóng qua sông lỡ đò
Xin tình thuở ấy đâu còn
Gửi gì theo gió - điệu hò dư âm...?
 
Đêm đêm hồn lặng âm thầm
Nghe lòng sôi sục những lần nhớ ai
"Thức đêm mới biết đêm dài"
Cô đơn mới thấy ngày dài nhớ mong.
 
Chẳng ai không lạnh... mùa đông
Không chiêu giọt đắng khi lòng chia phôi
Trái tim, hồn vỡ làm đôi
Bóng nghiêng đơn lẻ trong đời... hôm nay.
18/06/2010 



Tôi bây giờ còn lại gì đây? Ngoài một trái tim đau. Giọt lệ đơn côi theo thời gian vẫn cứ tuôn chảy chẳng chịu ngưng đọng lại bao giờ.

 
 
PHONG LINH cg
 
 
<bài viết được chỉnh sửa lúc 04.08.2010 10:07:44 bởi chuonggio_ngaytrove0 >
Vang vọng trong vườn tiếng ngân thanh
Ru âm chuông gió giữa trưa lành
Ký ức tràn lan lòng nữ khách
Trở về năm tháng thủa thơ xanh.
Thơ
http://diendan.vnthuquan.net/tm.aspx?m=589923&mpage=1&key=򐄹
http://diendan.vnthuquan.net/tm.aspx?m=

chuonggio_ngaytrove0
  • Số bài : 922
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 19.06.2009
  • Nơi: Trong giấc mơ... Paris
RE: PhONG Linh cg Tình tHơ và Đời... (TIẾNG NGÂN LÒNG) - 16.06.2010 08:46:22
 


                           G Giới Thiệu Tác giả: Phong Linh cg
 
  *Tác giả Phong Linh cg. Là một tác giả trẻ, nhưng cô đã kịp gửi tới bạn đọc nhiều tác phẩm thơ lục bát khá ấn tượng. Được biết gần đây cô mắc phải một chứng bệnh hiểm nghèo: U não! và cô đã phải trải qua một lần phẫu thuật. Xin giới thiệu một số bài thơ như rút ra từ ruột gan một tâm hồn thơ thật đẹp. Qua đây độc giả gần xa có thể chia sẻ cùng với tác giả Phong Linh cg này. Có thể qua trang web hoặc Email: chuonggio_1981@yahoo.com.



T
  

MẸ ƠI! KHÓC CHO ĐỜI CON

Mẹ ơi! 'u não' trong con
Ngày đêm rằng xé héo hon thân gầy
Giờ này con vẫn còn đây
Nửa hồn rữa mất theo mây ngút ngàn.

Bao nhiêu mơ ước chưa chan
Tan cùng hoa lệ theo đàn cò bay
Rồi mai bỏ lại phương này
Mẹ già đơn chiếc tháng ngày héo con.

Sang xuân hai chín tuổi tròn
Đò ngang chưa đỗ vẫn còn... một thân...
Tiếng yêu tim vọng vang ngân
Nhưng nào đâu giám dù cần thương yêu.

Dáng son mất bóng yêu kiều ! 
Vì dau mơ ước thành điều... mơ hoang.
Kiếp này con chót đa mang
Căn bệnh 'u não'... tâm cang khóc đời !...

Chỉ mai thôi.... đã xa rời...!
Lạy mẹ... con phải về nơi thiên đàng.
Con đi cung nhịp bẽ bàng
Lệ lòng tuôn mãi dạ càng cuộn đau.

Mẹ ơi! Tóc mẹ bạc mầu
Thời gian xương khói... giờ sầu bởi con
Lỡ mãi con mất không còn
Mẹ đừng cú sốc mỏi mòn... mẹ ơi...!

Hôm nay khoé lệ con rơi
Thành dòng thác chảy góc đời mù khơi!



KÍNH TẶNG CHA
 
Bao năm con sống xa quê
Vẫn chưa có thể tìm về thăm cha
Tuổi thơ con đã đi qua
Giờ thành khôn lớn thế mà tha hương
Lòng con vọng giữa đêm trường
Để hồn hoang vắng kết vương xứ người
Cha ơi! Cha hãy mỉm cười
Để con năm tháng trong đời lớn hơn
Đêm đông gợi nhớ cô đơn
Thủa xưa nhỏ bé con hờn bên cha
Thời gian như nước chảy qua
Thoi đưa song cửa cũng vừa mười năm
Lòng cha ví ánh trăng rằm
Gian nan cơ cực vẹn chăm mẹ già
 
Bởi con còn ở xứ xa
Nào bằng săn sóc ' như bà chăm ông '
Mùa mưa lũ trắng xóa đồng
Bắt tôm, bắt tép cha không ngại ngần
Trưa trời phơi lúa ngoài sân
Bàn tay thô giáp, bàn chân lấm phèn
Giờ con khôn lớn nào quên
Cha thời gian khổ... con bên xa vời
Lênh đênh phiêu bạt mọi nơi
Không quên cha đã cả đời vì con
 
Hôm nay viễn xứ cô đơn
Rưng rưng giọt lệ... thân mòn yêu cha.
 
 
 
 
XIN MẸ ĐỨNG BUỒN
 
Xin đừng buồn nữa mẹ ơi!
Vì con còn ở một nơi xa nhà
Bao năm vẫn con xa xứ
Để mẹ đơn chiếc, để nhà trống không ...
 
Đông về mẹ có lạnh không?
Hai mùa cày cấy cánh đồng hoang sơ
Con mẹ thường thấy trong mơ
Nơi quê mẹ đang chờ đợi bên hiên
 
Tuổi già lúc nhớ lúc quên
Bao năm cơ cực mưa dầm ruộng vườn
Mẹ còn đó thuở xa xưa
Con nay đã lớn thời xưa xứ người
 
Con luôn muốn mẹ mỉm cười
Giấu bao nhung nhớ đã mười năm nay
Tuổi già đã đến nào hay
Mái tóc màu đen trắng đã thay rồi
 
Gian nan cực khổ trong đời
Cho con thơ được thành người, lớn khôn
Con chưa trả được ơn nghĩa
Hẹn mẹ con sẽ đền ơn một ngày
 
Nhớ mẹ đôi mắt nhoè cay
Xin đừng khóc mẹ những ngày xa con ...
 

 
 
 



BIẾT CÓ NGÀY MAI KHÔNG (?...)

Ngày mai bến đợi không lời
Đuổi theo năm tháng ở đời đeo mang
Lá xanh thoáng chốc úa vàng
Để cho em thấy bẽ bàng tỏa lan 

Tuôn đôi dòng lệ chứa chan
Kiếp ơi xin kiếp em van tháng ngày 
Hôm nay em vẫn còn đây
Từng cơn đau thắt mang đầy niềm thương

Tuổi đang giữa độ gió đông 
Toàn thân tê tái má hồng nhạt phai
Ngày mai rồi lại ngày mai
Liệu đời còn được ngày mai mấy lần(?...)

"Em luôn ước muốn..."rất cần"
Bước cùng năm tháng lệ tuôn...đổi cười

Bệnh đau "u não" trời ơi!
Cớ sao bám lấy cuộc đời của ta?"

Em thương cha mẹ đã già
Giờ vì con trẻ mắt lòa thêm nhăn
Em thương định số đôi phân 
Thương cha - thương mẹ mười phần vẹn nguyên

Ngày mai biết có bình yên 
Ngày mai em có đứng lên trong đời?
Bao giờ khoé lệ ngừng rơi
Hồn đau - thể xác đổi trời - lệ hoa.


Một ngày em sẽ đi qua
Chỉ còn để lại mẹ già buồn đau
Lá xanh chưa độ - đổi mầu
Đã rơi rớt rụng u sầu - nhạt phai

Nếu giờ đổi kiếp thiên thai
Biết đời em có ngày mai... không trời... ?

10/02/2010 


 

  
MÙA ĐÔNG ĐẾN CON NHỚ MẸ

Đêm đông đang ở đất người
Bao năm viễn xứ nhớ lời mẹ ru
Cuối chiều nắng sót âm u
Bóng đêm chậm choạng buông dù viến thăm
Nơi xưa... còn ấm chỗ nằm
Hơi còn thơ ấu bao năm còn chừa
Thời gian thấm thoát thoi đưa
Ước về bên mẹ cho vừa nhớ mong
Xin mẹ bên ấy đừng trông
Để con thôi xót mùa đông đến rồi.
24/11/2009
 
 

KHÓC GIỮA ĐỜI HÔM NAY
   -----Đau Bệnh-----
                  

     Mẹ ơi! U não trong con
Nỗi đau dầy xéo héo mòn tấm thân
     Thương con giữ lại một phần
Thương mẹ đến tận mười phần còn rư
 
     Hôm nay con viết lời thư
Bằng bài thơ gửi giọt sầu vừa rơi
     Mẹ thời vất vả cả đời
Con đau bệnh nặng rã rời tâm cang
 
     Căn bệnh u não vương mang
Mẹ già năm tháng giờ càng già thêm 
  
     Quê nhà gió tạt căm căm
Năm canh mẹ thức chỗ nằm lạnh lưng
     Con nay tuổi mới lưng chừng
Bệnh mang - thứ lỗi mẹ đừng buồn đau. 
  
     Mệnh đời ai biết được đâu
Con nào có muốn mẹ đau thế này
     Bệnh tình tự đến nào hay
Thương đau lệ nhỏ giọt cay u buồn. 
  
     Dẫu rằng mắt mẹ đang tuôn
Bao nhiêu sợi nhớ cả vườn lệ hoa.
     Từ nay mắt mẹ nhạt nhòa
Khóc con gái nhỏ sẽ xa... cuộc đời.

      Số con đã gắn với trời
Cơn đau con khóc giữa đời hôm nay.

________13/04/2010_____________________





[image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/71377/09D9859A55644AB197A4B3DDB6B16A1F.jpg[/image]
<bài viết được chỉnh sửa lúc 20.06.2010 18:56:37 bởi chuonggio_ngaytrove0 >
Attached Image(s)
Vang vọng trong vườn tiếng ngân thanh
Ru âm chuông gió giữa trưa lành
Ký ức tràn lan lòng nữ khách
Trở về năm tháng thủa thơ xanh.
Thơ
http://diendan.vnthuquan.net/tm.aspx?m=589923&mpage=1&key=򐄹
http://diendan.vnthuquan.net/tm.aspx?m=

chuonggio_ngaytrove0
  • Số bài : 922
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 19.06.2009
  • Nơi: Trong giấc mơ... Paris
RE: PhONG Linh cg Tình tHơ và Đời... (TIẾNG NGÂN LÒNG) - 16.06.2010 08:52:03
 



      DỊU LẮNG NIỀM ĐAU


Xương rồng mạnh liệt bao nhiêu ...
Như em chịu được bao điều đắng, đau

Hoa khoe, tác dạ Đốm sầu
Đau lòng em cũng Trỗi màu đong đưa


Mất rồi từ một thoáng xưa
Biết bao cho đủ, cho vừa ... niềm đau ...

Mong cho ngày tháng trôi mau
Lắng vơi nỗi nhớ, niềm đau ... tâm hồn.






              GIỜ ĐÂY
 
Giờ đây khoảng trống hoang sơ
Nửa mơ, nửa nhớ, nửa khờ về đâu?

Giờ đây hồn thoáng sầu vương
Vì tình lỡ bước quay đầu bỏ đi ...

Giờ đây hoen ua bờ mi
Chạy trên má Thắm còn gì mong đợi!

Xa thương ... để lại cõi lòng
Câu yêu, câu kính, xoay vòng sôi bừng



LÒNG MÌNH LẺ LOI
 
Lòng buồn nương tựa mây gió
Lòng sầu vì lỡ đong đầy tình anh

 
Lòng vương chút nhớ mong manh
Đau lòng để lại hồn lành tái tê

 
Lòng rơi vơi bớt đê mê
Lòng thương chỉ đứng bên lề ngo sang

 
Lòng đau nay chót đa mang
Anh đâu để ngỏ lỡ làng tình em?

 
Còn đâu những lúc lòng êm
Để mơ hạnh phúc những đêm ân tình?

 
Lòng nay bỗng chốc bất bình
Ngoảnh đi, ngoảnh lại ... chỉ mình lẻ loi.



 


      CON THÁC NHỚ

Nhớ như con thác đầu nguồn
Trút như đang đổ, đang tuôn xuống đời
Nhớ ai hết đứng rồi ngồi
Như con thác mãi ở nơi đầu nguồn
Nỗi nhớ ồ lúc chợt tuôn
Cuốn đi thơ mộng hồn nhiên, tươi cười
Bao giờ nỗi nhớ mới vơi
Cho con thác lớn ... cạn nơi đầu nguồn.


BAO GIỜ ... 

Bao giờ hết gió mùa đông,
Bao giờ em mới lấy chồng anh ơi!

Bao giờ hết nước trên trời,
Cho em hết bạc phận đời trắng đen?

Bao giờ nỗi nhớ thành quen?
Nỗi đau hàn vết để quên tháng ngày

Bao giờ khoẻ ngừng mắt cay?
Để em khỏi khóc những ngày không anh ....


    THU TƯƠNG TƯ

Mùa thu lá trút đổi mầu
Lòng em cũng đổi sầu lòng tương tư
Lá nào cũng rớt vào thu ...
Kiếp nào cũng vương tương tư ... vì tình.


THIÊN ĐƯỜNG NGÀN SAO
Gửi chị Jenny
 
Chị đi theo gió mây đi
Để em ở lại hàng mi nhạt nhòa
Trong đời năm tháng đã qua
Quen đã có chị... giờ là niềm đau.
 
Chị xa ngấn lệ... lòng sầu
Vương trong khoảng lặng cả mầu xót thương
Chị đi trong lối lạc đường
Trần ai bước lỡ thiên đường... ngàn sao.
 
08/09/2009
CHỊ HÃY AN GIẤC


 
   EM LỤC BÌNH MỎNG MANH


Phiêu du như cánh lục bình
Lênh đênh khắp chốn chỉ mình lẻ loi
Chân đi gần nửa cuộc đời
Tự  tâm nay thấy rã rời tấm thân

Sinh ra trong cõi gian truân
Nhớ thương dang dở mấy lần đã qua.
Giờ chia hai nửa quê nhà
Nửa muốn giữ lại, nửa xa theo đời

Hồn như vương gió chơi vơi
Người còn rớt lại từ  thời xa xưa.
Tuyết giăng trắng xóa trời trưa
Lục bình quê cũ nay vừa đổi thay

Thời gian còn mãi đâu đây
Tấm thân héo úa ngậm đầy vết thương.
Tình bay theo gió bốn phương
Mây trôi, bèo dạt, ngả đường về đâu?

Saint-Peterburg, 17-02-2010

 




 
  



 

MƯA LỆ NHỚ
 
Anh ơi chiều đã buông rồi
Em còn đấm lệ giữa trời lệ tuôn
Biết bao nhiêu giọt đau buồn
Bao nhiêu nỗi nhớ cứ tuôn ào ào
Anh xa đi đén nơi nao?
Để tình em lại ghi vào đầy thơ
Vắng anh bóng dáng còn chờ
Lạnh lòng em lắm lững lờ khoảng không
Hôm nay khoảng trống mênh mông
Anh còn đâu nữa mà mong hỡi trời
Năm tháng giọt lệ nào vơi
Em còn tiếc nối nửa đời... còn đau
Thế gian cuộc sống muôn mầu
Anh đi xa mãi để sầu cho em
Chết đi là hết... là quên...
Chiều nay mộ viếng bắt đền trời xanh
Anh ơi! chốn ấy có lạnh
Cầu anh an giấc yên lành... ngàn thu
 
Ngày không anh
13/11/2009
 
 
 
<bài viết được chỉnh sửa lúc 18.06.2010 05:12:07 bởi chuonggio_ngaytrove0 >
Vang vọng trong vườn tiếng ngân thanh
Ru âm chuông gió giữa trưa lành
Ký ức tràn lan lòng nữ khách
Trở về năm tháng thủa thơ xanh.
Thơ
http://diendan.vnthuquan.net/tm.aspx?m=589923&mpage=1&key=򐄹
http://diendan.vnthuquan.net/tm.aspx?m=

chuonggio_ngaytrove0
  • Số bài : 922
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 19.06.2009
  • Nơi: Trong giấc mơ... Paris
RE: PhONG Linh cg Tình tHơ và Đời... (TIẾNG NGÂN LÒNG) - 16.06.2010 09:05:17
XUÂN THA HƯƠNG:

Tết Ngày Viễn Xứ...

 
Tết nơi viễn xứ rất buồn
Tim hồng se thắt rớt tuôn giọt sầu
Niềm thương hằn đọng mắt nâu
Tiếng lòng lưu lại ở đầu bờ môi.
 
Nghẹn ngào chẳng thốt lên lời
Vắn - dài - giọt đọng - giọt rơi buốt lòng
Phải chăng giá lạnh mùa đông?
Hóa ra chẳng phải tại lòng đơn côi. 
  
Xuân này chỉ tuyết với tôi
Nhìn qua khung cửa cả trời trắng trong
Quê nhà  nỗi nhớ niềm mong...
Lời ru của mẹ còn trong cõi lòng.
 
" Xứ xa có vị tết không?...
Xứ xa nơi ấy mùa đông còn đầy
Sao con không trở về đây
Cùng cha với mẹ xum vầy đón xuân? "
 
Mẹ ơi! Xin lỗi vạn lần...
Đêm nằm thao thức tần ngần con mơ
Biết rằng quê mẹ mong chờ
Mà con chỉ thể.... giấc mơ trở về !
 
Đón xuân đất khách tái tê
Cơm bưng nghẹn đắng tràn chề lệ hoa
Ôi trời - tuyết lạnh phương xa!
Tết này viễn xứ nhớ nhà... tràn mi.

Ngày valentis 14/02/2010
Ngày 01/01/2010 tết 


Khoảng Vắng Tâm Hồn 
 
Trời ơi! Tết đã về rồi
Mà sao ta vẫn phương trời xứ xa
Xuân nồng lộc biếc đơm hoa
Nữ khách ngồi đếm giọt lòa vừa rơi
 
Tuyết vương _ thân gái rã rời
Cho tâm gục ngã chẳng lời thương yêu (!) 
Phố buồn - bóng gục liêu siêu
Một mình với bóng trong chiều tha hương
 
Hoàng hôn dẫn đến đêm trường
Tâm tư giá lạnh vấn vương... ngày về.
Nhiều năm cách biệt duyên quê
Bước đi khắc khoải bốn bề lạnh mang. 
  
Thâu canh lẻ bước lang thang
Tuyết vương hay nhỏ đôi hàng lệ tuôn
Đêm đông cả phố thêm buồn
Cây trơ vắng lặng bồn chồn đứng trông.
 
Than ôi đáng ghét mùa đông
Để lòng trống vắng khoảng không tâm hồn. 

 


Xuân Này Con Chưa Về 

Xuân này đã sáu sắc xuân
Con chưa về được cha buồn lệ rơi
Quê nhà mai thắm muôn nơi 
Con thời xa xứ rối bời... chơi vơi!
  
Ưu tư nặng trĩu trong đời
Tuổi già không thể mỉm cười hôm nay
Tuyết đang răng trắng phương này
Cây trơ kén lộc - én bay chưa về.
 
Sáu xuân lẳng lặng xa quê
Nhìn theo năm tháng tái tê dạ buồn
Tự dưng nỗi nhớ trào tuôn
Mũi cay nhỏ giọt một vườn lệ hoa.
 
Cha ơi! Con ở xứ xa !...
" Nhớ canh cua nấu - nhớ cà dầm tương "
Tóc cha điểm bạc gió sương
Bao ngày đứng đợi đầu làng đón con.
 
Nếp nhăn khoé mắt bào mòn
Cho từng giọt lệ lăn tròn xuống chân
  Xuân này tết đến rất cần
Cả nhà đông đủ " vui buồn " có nhau.


Con xin khất hẹn niên sau
Sẽ về quê cũ từ đầu mùa xuân... 

  12/02/2010
<bài viết được chỉnh sửa lúc 16.06.2010 09:11:40 bởi chuonggio_ngaytrove0 >
Vang vọng trong vườn tiếng ngân thanh
Ru âm chuông gió giữa trưa lành
Ký ức tràn lan lòng nữ khách
Trở về năm tháng thủa thơ xanh.
Thơ
http://diendan.vnthuquan.net/tm.aspx?m=589923&mpage=1&key=򐄹
http://diendan.vnthuquan.net/tm.aspx?m=

chuonggio_ngaytrove0
  • Số bài : 922
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 19.06.2009
  • Nơi: Trong giấc mơ... Paris
RE: PhONG Linh cg Tình tHơ và Đời... (TIẾNG NGÂN LÒNG) - 16.06.2010 09:07:57
 

ƯỚC...  

Ước gì em có được anh
Để đời em đượm như nhành hoa Lan
Tình anh thoáng đến ngập tràn
Tựa như biển cả như ngàn lá non.

Ước gì đời mãi tươi giòn
Cho tình đôi lứa xếp tròn vòng tay
Cho xuân cánh én thơ ngây
Dìu hương sắc – trái tim đầy nụ hôn!

Yêu thương em nguyện sắt son
Tình anh trao trọn: vẫn còn – thắm tươi
Em luôn luôn sẽ thắm cười
Khi vòng tay ấm bên đời có anh

Hữu Thịnh Cùng viết với Phong Linh
(25/ 02/ 2010) 



  
<bài viết được chỉnh sửa lúc 20.06.2010 18:58:14 bởi chuonggio_ngaytrove0 >
Vang vọng trong vườn tiếng ngân thanh
Ru âm chuông gió giữa trưa lành
Ký ức tràn lan lòng nữ khách
Trở về năm tháng thủa thơ xanh.
Thơ
http://diendan.vnthuquan.net/tm.aspx?m=589923&mpage=1&key=򐄹
http://diendan.vnthuquan.net/tm.aspx?m=

chuonggio_ngaytrove0
  • Số bài : 922
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 19.06.2009
  • Nơi: Trong giấc mơ... Paris
RE: PhONG Linh cg Tình tHơ và Đời... (TIẾNG NGÂN LÒNG) - 16.06.2010 09:40:15
 
 
 ĐÊM LANG THANG
 
Đêm buồn viễn xứa lang thang
Chơi vơi sầu muộn lỡ làng tuổi hoa
Bước chân còn lạc xứ xa
Yêu nguyên giấc mộng đêm qua chưa về.
06/06.09
 
LÒNG RIÊNG
 
Trao nghiêng trong ggos chơi vơi
Bao nhiêu tiếc nuối xa người hôm nao
Lòng đau... giông bão thét gào
Chảy theo phút tiễn ngày nào người đi
Gửi Nam, anh hãy an giấc
 
 
CON CHƯA VỀ ĐƯỢC
 
Mẹ ơi! Xuân viếng quê nhà
Mùa đông giá lạnh xứ xa ngập tràn
Bao giờ tuyết trắng mới tan
Cho cây nẩy lộc hàng ngàn lá non.
 
Quê nhà mẹ nhớ thương con
Con thời thương mẹ mỏi mòn đợi trông
Mẹ ơi viễn xứ còn đông
Lòng run rét buốt má hồng chua ê.
 
Bao năm con vẫn chưa về
Biết mẹ trông đợi tràn chề lệ rơi
Một đời vất vả đầy vơi
Giờ đây chẳng thể mỉm cười vì con...
 
Cạn khô giọt lệ - héo hon
Mong ngày được đón gót son trở về
Gửi mẹ đang ở nơi quê
Nơi đây lạnh lắm bốn bề tuyết băng.
 
Đêm khuya khuất dạng ánh trăng
Một mầu trắng xóa thể thân hoa gầy
Đông này con vẫn còn đây
Con chưa về được xuân này mẹ ơi!
 
 Mátxcơva 02/02/2010
 
 
 
TÌNH XƯA
 
Anh ơi! Đừng khổ vì yêu
Đừng hứa - đừng đợi - một chiều có nhau
Giây phút ngộ nhận qua mau
Để lòng thoáng chốc vương sầu tái tê.
 
 Bao giờ mới tỉnh cơn mê
Cho đường tình ái chung kề mai sau
Chót trao tình chẳng phai mầu
Cớ sao duyên số lạc đâu không chừa.
 
Hôm nay dứng giữa cơn mưa
Mà réo trong dạ người xưa quay... đầu. (...)
17/06/09
 
 
 
 
 
Vang vọng trong vườn tiếng ngân thanh
Ru âm chuông gió giữa trưa lành
Ký ức tràn lan lòng nữ khách
Trở về năm tháng thủa thơ xanh.
Thơ
http://diendan.vnthuquan.net/tm.aspx?m=589923&mpage=1&key=򐄹
http://diendan.vnthuquan.net/tm.aspx?m=

chuonggio_ngaytrove0
  • Số bài : 922
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 19.06.2009
  • Nơi: Trong giấc mơ... Paris
RE: PhONG Linh cg Tình tHơ và Đời... (TIẾNG NGÂN LÒNG) - 16.06.2010 10:00:33
 
Dòng Thơ Năm Chữ
 
 
  

BIỂN CHIỀU NAY VẮNG ANH
 
Biển chiều nay vắng anh
Lòng em buồn biết mấy
Giờ này em giống hệt
Một cô bé lơ ngơ...
 
Biển chiều nay vẫn chờ
Ngày yêu xưa quay lại
Nhưng vẫn lưu lạc mãi
Ẩn mềm duocis bước chân.
 
Giữa biển... nay tần ngần
Khi nghĩ về xưa cũ
Bao giờ cho thấy đủ
Ngàn nỗi nhớ tan nhanh.
 
Biển chiều nay vắng anh
Hàng thông như chết lịm
Em trong hoàng hôn tím
Tha tâm hồn như mây.
 
Biển anh... em còn dây
Nhưng tình không còn nữa
Thiếu bờ môi rực lửa
Khi vắng bóng anh rồi.
 
Biển chiều sóng đơn côi
Gợi lên từng cung nhớ
Anh ơi sao mình nỡ
Hai nửa chẳng ghép đôi.
 
Giờ em nghẹn không lời
Khi đường về xứ lạ
Bao ân tình xa qua
Biển  - em vẫn còn đây.
30/08/09
 
 
LỆ ĐƠN CÔI
 
Thấy trong đôi mắt em
Có nỗi buồn trong đó
Sầu vương hay tại gió
Làm mi mắt cay cay.
 
Em giống như người say
Giữa phố đêm hồn... trống
cả biển người mênh mông
Không có anh trong đó!
 
chỉ có nhẹ cơn gió
Thổi miên man tóc quen
Đường xưa thoáng lỗi hẹn
Làm sầu buồn chơi vơ.
 
Giọt lệ buồn đơn côi
Trong khoé mắt... vương sầu
Em thành người lạc lõng
Giữa phố đêm muôn mầu.
 
Không biết đi về đâu
18/04/2008
 
 
NỤ HÔN XƯA CŨ
 
Ngày đó
Anh đã trao nụ hôn
Bỡ ngỡ thuở ban đầu
Giờ nụ hôn ấy đâu
Chỉ mình em còn nhớ.
 
Nụ hôn xưa... giờ ở
Tận tiềm thức gần xa!
Hơi thở ấm thoáng qua
Giờ tan như bọt sóng.
 
Em vẫn còn hoài mong
Mọi ngày đi trở lại
Sao đời em còn mãi
Đấu tình dưới bước đi.
 
Nụ hôn xưa nghĩ gì?...
Khi hai ta hai nửa
Anh quên rồi!... lần nữa
Em nhớ nụ hôn xưa.
01/08/09
 
 
NGÀY DANG VÀO TỐI
 
Một ngày bước qua phố
Hoàng hôn tím nhạt phai
Dong duổi sợi nắng dài
Trog cuối ngày gần tối.
 
Một chiều tà vô tội
Cps tâm hồn cô đơn
Thèm khát phút dỗi hờn
Trong những nhày xứ lạ.
 
Một chiều cngx sắp qua
Chợt đôi mi nhạt nhòa
Rơi tan trong vội vã
Hoangvangws giữa chiều tà.
 
Phố triệu người vào ra
Ngược xuôi theo dòng chảy
Có mình ta ngồi đây
Quên ngày đang vào tối.
 
Trong dòng người sôi nổi
Có ta đang dỗi hờn
Với bao nỗi cô đơn
Vuơn theo ngày sắp hết....
 
 
 
 
 
Vang vọng trong vườn tiếng ngân thanh
Ru âm chuông gió giữa trưa lành
Ký ức tràn lan lòng nữ khách
Trở về năm tháng thủa thơ xanh.
Thơ
http://diendan.vnthuquan.net/tm.aspx?m=589923&mpage=1&key=򐄹
http://diendan.vnthuquan.net/tm.aspx?m=

chuonggio_ngaytrove0
  • Số bài : 922
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 19.06.2009
  • Nơi: Trong giấc mơ... Paris
RE: PhONG Linh cg Tình tHơ và Đời... (TIẾNG NGÂN LÒNG) - 16.06.2010 18:55:39

 
MẶC CHO: NHỚ VÀ XA


Sao em đang nghĩ gì
Mà nước mắt em rơi
Ngồi lặng trong đêm tối
Mặc cho làn gió thổi
Có làm lạnh lòng em
Mặc cho người khách quen
Có lạc đường hôm ấy
Mặc cho mùa đông đầy
Có ai đã đi về...
Em không thể... không thể!...
Buồn vương tại vì ai
Sao mà ta cố quên
Nhưng rồi sao vẫn nhớ
Người đi lâu lắm rồi
Nên ta buồn ta dỗi
 
Nỗi nhớ thạt thảnh thơi
Nỗi buồn cô đọng lại
Lời xưa ca vẫ đây
Hơi ấm còn quanh đấy
Mà người xa lâu rồi.
17/06/2008
 
 
EM...
 
Em vẫn bước bên đời
Gần anh nhưng không nói
Tiếng yêu em xin gọi
Thành những vần thơ ca.
 
Thời xa xưa đã qua
Chỉ còn là thương nhớ
Những gì mà ta chờ
Cũng chỉ là phút giây.
 
Em ước là vầng mây
Khi nào anh cũng thấy
Nhưng em là cỏ sậy
Một mình đứng ngóng trông.
 
Vầng mây hồng em ước
Không còn khi trời đêm
Anh đi theo ấm êm
Em đứng giữa trời quên
 
Hạnh phúc nào mà nhớ.
 
07/07/2007
 
 
 
NGƯỜI KHÁCH CŨ
 
Anh đang hỏi về ai
Về em hay về chị
Anh cần nhắn nhủ gì
Xin anh cứ nói đi.
 
Sao anh cứ lầm lũi
Đi lại sớm chiều hôm
Nỗi đau như đang đếm
Giữa ngày dài nhớ mong.
 
Anh đã từng yêu chị
Một chuyện tình như mơ
Giờ hết hẹn thôi chờ
Bởi chị rời nhân thế!
 
Chiều nay em về chễ
Thấy bóng anh ngập ngừng
Hình anh... như chết đứng
Anh còn đang đợi... ai?
 
Anh hỏi em hay chị?
Bước quay lặng lẽ đi
Giọng anh nhỏ lí nhí
Anh quên nên lạc đường.
 
31/08/2009
 
 
XIN YÊU TRỌN KIẾP
 
Anh đã nói yêu em
Bao nhiêu lần rồi ạ!
Sao mà tình hai đứa
Vẫn khoảng cách còn xa.
 
Mỗi lần điện về nhà
Em vui mừng khôn siết
Xua đi cả ngày dài
Bao nhiêu là mỏi mệt.
 
Sao hai ta giống hệt
Hai tâm hồn - không yêu
Em ước mơ rất nhiều
Sao anh không chịu hiểu.
 
Anh đã nói lời yêu
Xin trọn đời - trọn kiếp
Em đợi ngày hạnh phúc
Chung tên trên thiệp hồng.
 
 
Gửi người đã hứa yeu tôi:
 
NHỚ LỜI GIAN DỐI
 
Đêm nay em đặt tay
Lên bức tường anh ạ
Nhớ về một lời hứa
Tựa như gió thoảng qua.
 
Đêm nay em đã khóc
Cả lòng không lạnh đầy
Vì sao lời gian dối
Phủ mờ như đám mây.
 
Em vẫn còn nơi đây
Trong khoảng lặng nơi này
Đêm đông về chợt nhớ
Tòng anh làm mắt cay.
 
Bàn tay trong đêm nay
Run run vì cái lạnh
Lòng mơ hồ trống vắng
Thế là em mất anh.
 
Bàn tay trong đêm nay
Hết tình anh vơi đầy
Làm cho anh đau khổ
Không men rượu mà say.
 
Ôi! Bàn tay!... Bàn tay!...
12/11/2009
 
 
EM NHỚ ANH
Gửi T:
 
Đêm nay em nhớ anh
Đặt bàn tay đơn lạnh
Lên bức tường khô giá
Lòng nhung nhớ về anh.
 
Đêm nay, nhớ vô bờ
Tương tư không bến đỗ
Ý nghĩ nào nức nở
Tràn ngập cả giấc mơ.
 
Đêm nay, thân em ở
Nơi xứ lạnh mong chờ
Hồn thì đã bay mất
Về tận mọt bến mơ.
 
Đêm nay, em nhớ anh
Biết bao nhiêu cho vừa
Biết bao nhiêu cho đủ
Từ bao lời đã hứa...
 
Đêm nay, em ngồi đây
Nghĩ về tình hai đứa
Giờ còn nơi xứ lạ
Nên tình cảm hóa xưa.
 
11/08.2009
 
 
TÔI ĐANG CÔ ĐƠN
 
Tôi đang rất cô đơn
Mãi đi tìm một nửa
Đi hoài rồi đi mãi
Vẫn mang theo chữ chưa.
 
Tôi đang tìm một nửa
Còn rớt lại bên đời
Lạc đi đâu hỡi bạn
Đã kiếm tìm khắp nơi...?
 
Nửa hồn đang đơn côi
Trong dòng đời rất vội
Bạn là ai trong số
Ngả người bước muôn nơi?
 
Tôi đang rất cô đơn
Một bóng hình lạc lõng
Hồn hòa cùng với bóng
Đứng giữa lạnh trời đông.
 
Trong cuộc sống mênh mông
Lòng trống không lồng lộng
Bờ mi nhàu rơi rớt
Giọt ngắn dài đợi mong.
26/12/09
 
 
SINH NHẬT BUỒN
 
Hôm nay sinh nhật ta
Bước sang hai chí tuổi
Sao lòng ta buồn thế
Với tâm trạng chơi vơi.
 
Hai chín năm trong đời
Nhiều buồn vui - cay đắng
Trong ngã rẽ cuộc đời
Giờ lòng ta chĩu nặng...
 
Hai tám xuân đã qua
Đôi mắt ướt lệ nhòa
Bao tình đi - tình đến
Đời con gái như hoa.
 
Mừng sinh nhật hai chín
Ta ở nơi xứ lạ
Một mình ôm tiếc nối
Bao tháng năm đã qua.
 
Sinh nhật ta không quà
Không người thân bạn hữu
Chỉ nhạc sầu cô lẻ
Nỗi buồn mãi bám lưu.
 
Sinh nhật ơi ta buồn
Lần nữa thêm một tuổi
Thương tấm thân đơn chiếc
Bước đời gần ba mươi.
 
Sinh nhật! Sinh nhật ơi!
 
15/11/2009
Đêm mátx \ơva sinh nhật buồn!
 
 
 
 
 
 
 
 
 
 
 
 
Vang vọng trong vườn tiếng ngân thanh
Ru âm chuông gió giữa trưa lành
Ký ức tràn lan lòng nữ khách
Trở về năm tháng thủa thơ xanh.
Thơ
http://diendan.vnthuquan.net/tm.aspx?m=589923&mpage=1&key=򐄹
http://diendan.vnthuquan.net/tm.aspx?m=

chuonggio_ngaytrove0
  • Số bài : 922
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 19.06.2009
  • Nơi: Trong giấc mơ... Paris
RE: PhONG Linh cg Tình tHơ và Đời... (TIẾNG NGÂN LÒNG) - 18.06.2010 05:13:15
 
   ANH LÀM

Anh làm, tan vỡ giấc mơ
Để bao năm tháng đợi chờ nhạt phai
Anh làm em bước nhịp sai
Trá tim run đập lòng này đớn đau
Anh lsmf, xuân trẻ rơi mau
Trôi theo năm tháng tình đầu bể đâu
Anh làm, má thắm nhạt mầu
Bờ môi lạnh ngắt tim sầu bởi anh
Anh làm ngấn lệ vòng quanh
Chảy theo hơi thở sẵn dành vì yêu!
Anh làm em đứng giữa chiều
Ấp ôm dĩ vãng bao chiều đã qua!...
Anh làm, hồn lạc xứ xa
Chỉ vì những phút - trăng hoa ái tình
Anh làm, lòng thoáng giật mình
Khi yêu - anh chỉ vô tình mà thôi
Anh làm, em lỡ một thời
Chữ trinh trong trắng ở đời mất đi
Anh làm tình hết còn gì
Trả anh trả cả bờ mi giận hờn
Anh làm khoảng đợi cô đơn
Tự em trót dại - giờ hờn chi đây?!
Anh làm buồn vướng vào mây
Bỗng dưng lệ đỗ lòng đầy vết thương
Anh làm hai đứa tơ vương
Còn đâu hò hẹn yêu thương nồng nàn
Anh làm, hy vọng vỡ tan
Vì bao lời hứa ngập tràn ngày qua
Anh làm, năm tháng trôi xa
Trái tim rỉ máu thế mà còn yêu...
Ngày nay em đứng giữa chiều
Còn đây hằn lại nỗi đau anh làm.
 
30/07/2009
ĐƠN CÔI TRỐNG VẮNG
 
Chiều nay ứa lệ không lời
Cho lòng trống vắng đơn côi mọt mình
Nửa đời vẫn thiếu chữ tình
Để bờ môi thắm mắt xinh vương buồn
Chiều nay sầu muộn chợt tuôn
Chảy trên má thắm hết xuân bạc hồng
Tim lạnh trong gió vào đông
Để lòng phiêu bạt cho lòng đơn côi.
 
 
<bài viết được chỉnh sửa lúc 20.06.2010 19:00:06 bởi chuonggio_ngaytrove0 >
Vang vọng trong vườn tiếng ngân thanh
Ru âm chuông gió giữa trưa lành
Ký ức tràn lan lòng nữ khách
Trở về năm tháng thủa thơ xanh.
Thơ
http://diendan.vnthuquan.net/tm.aspx?m=589923&mpage=1&key=򐄹
http://diendan.vnthuquan.net/tm.aspx?m=

HKBT138
  • Số bài : 1273
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 02.12.2008
  • Nơi: ĐBSCL
RE: PhONG Linh cg Tình tHơ và Đời... (TIẾNG NGÂN LÒNG) - 19.06.2010 18:30:50
http://t0.gstatic.com/images?q=tbn:OCy0PRonESOGFM::&t=1&h=225&w=225&usg=__h-EIEofDocyq6js6i2IBCDQp45c=


CHÚC EM SINH NHẬT VUI VẺ, HẠNH PHÚC, LUÔN TƯƠI TRẺ VÀ NHẬN ĐƯỢC RẤT RẤT NHIỀU QUÀ!
<bài viết được chỉnh sửa lúc 19.06.2010 18:33:23 bởi HKBT138 >
HKBT138@

Anh có em nhiều đến nỗi
Trước niềm vui,
Anh ngây ngất,
Quên tên em không gọi tới
Nhưng trong nỗi đau,cô đơn và thất bại...
Em lại là
Nỗi nhớ đầu tiên.

chuonggio_ngaytrove0
  • Số bài : 922
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 19.06.2009
  • Nơi: Trong giấc mơ... Paris
RE: PhONG Linh cg Tình tHơ và Đời... (TIẾNG NGÂN LÒNG) - 20.06.2010 20:22:38
 CHIỀU VIẾNG CHỊ
Thăm viếng Jennny

M Hôm nay chiều xế tà
Em mang một bó hoa
Thắp huong bằng nỗi nhớ
Chân thành boằng hương hoa.
 
Chiều về vương theo gió
Hơi lạnh của một ngày
Chi đi em đau khoc
Bao ngày mắt còn cay...
 
Chị đi bỏ nơi này
Cha mẹ và em đây
Cùng người yêu đang đợi
Một ngày mai xum vầy (!...)
 
Thắp hương bằng hoa đấy
Để chị ngủ giấc say
Quên đi bao mộng ước
Để gom nhặt từng ngày...
 
Trong trời chiều hôm nay
Nơi phương trời xứ lạ
Lòng tràn đau tê tái
Chi khuất xa!... thật xa...
 
* Em chiều về viễn xứ viếng chị
22/-8/2009
 
GỬI NGƯỜI ĐÃ HƯA YÊU EM
Gửi T:
Thu vừa đến bên em
Anh cũng vừa đi khuất
Con đường tình tất bật
Giờ thiếu vắng bóng anh.
 
Tình mình vốn mong manh
Em lạc hoãi xứ lạ
Mình yêu bao ngày qua
Giờ thành tình gian dối!...
 
Em khóc cả buổi tối
Của chuyện tình đôi ta
Chỉ vì em ở xa...
Nên hai mình xa cách.
 
Anh ơi! Thu về lạnh
Thiếu hơi ấm ái ân
Em ăn năn hối hận
Xin anh hãy quay về.
 
Em sẽ về thăm quê
Vào ngày lễ tình nhân
Hai đứa mình sẽ quận
Niềm hạnh phúc ái ân.
24/09/2009
 
 
CƠN MƯA XỨ LẠ
 
Sao mà mưa mãi thế
Lòng em chợ nhớ quê
Bao giờ mới trở về
Ôi lòng buồn vì nhớ.
 
Sao mà em thấy sợ
Trời mưa nơi đất người
Lũ đười ươi ngóng đợi
Giữa trời xa tha hương.
 
Chợt nhỏ một giọt sương
Trên mắt buồn rớt lại
Gần nửa dời vẫn mãi
Lạc hoài nơi xứ xa!...
 
Ngày tháng nào đi qua
Gửi lại kỷ niệm lòng
Cơn mưa chiều tuôn dòng
Thấm đôi má hao gầy.
 
Trời mưa giăng bóng mây
Thấm vào từng khoảng trống
Không thể nào mơ mộng
Lòng hóa thành hư không.
_____07/10/2009_______
 
 
NGÃ BỆNH TƯƠNG TƯ
 
Hôm nay ngồi đợi chú
Sáng rồi mà chưa dậy
Cháu online để đấy
Chẳng có chú chuyện trò.
 
Chú ơi! Cháu đắn đo
Chuyện tình duyên đôi lứa
Bao năm rồi lần nữa
Bỗng cháu thấy ngất say.
 
chỉ quen chú vài ngày
Mà lòng không bình lặng
Tự dưng cháu xa vắng...
Nên ngã bệnh tương tư.
________31/07/2009___
Gửi chú nhạc sĩ HSN
 
 
GỬI ANH NỖI NHỚ
 
Em luôn nhớ về anh
Để quên đi cái lạnh
Tình em như biển hát
Thét gào... hòa trong xanh.
 
Em luôn nghĩ về anh
Trong hơi thở yên lành
Gửi đời này mãi mãi
Nguyện không xa rời anh.
 
Em đang rất nhớ anh
Một nỗi nhớ vô hình
Luôn trong tim hạnh phúc
Ngập tràn anh bình minh.
 
____26/06/09______
 
 
CÁM ƠN ANH ĐÃ XA
 
Cám ơn anh đã đến
Cho dù trong phút giây
Bao hương tình để rớt
Làm đau trái tim này.
 
Gom thương nhớ còn đây
Mà người xa xa mãi
Giờ này em mới biết
Mình chẳng có tương lai.
 
Lệ em rơi hai hàng
chảy vào tim òa vỡ
Tiếng lòng nào còn gọi
Tình anh giữa giấc mơ...?
 
Cám ơn! Cám ơn anh!
Đã yêu những ngày qua
Giờ thì tình hai đứa
Thành hai mảnh rất xa.
_____15/12/2009____
 
 
NHỮNG NGÀY LẠNH KHÔNG ANH
 
Ngoài trời tuyết nhẹ rơi
Lòng em dối tơi bời
Trong lòng hoài vẫn đợi
Một người đã... xa đi!
 
Tuyết lạnh vương bờ mi
Còn hồn em dầu rĩ
Đường đời em năn nỉ
Thôi đừng nhớ thương chi.
 
Ngoài trời tuyết rơi rơi
Lặng im trong khoảng đợi
Trái tim nào có lỗi
Mà đã đớn đau rồi!...
 
Bao giờ tuyết ngừng rơi
Cho ngã rẽ cuộc đời
Lệ không rơi - nỗi nhớ
Những ngày lạnh không anh.
Gửi N ngày cũ:
____17/08/2009____
 
 
THUYỀN ĐỜI LẠC BẾN
 
Em chưa có tình đầu
Cũng chưa có tình cuối
Em cảm thấy tiếc nuối
Những ngày đã qua đi.
 
Danh vọng để làm chi
Tiền bạc có nghĩa gì
Khi mà trong năm tháng
Cô đơn gắn buớc đi...
 
Mùa đông em lạnh giá
Mùa hè ngập đơn côi
Mùa thu buồn xa xôi
Đêbs xuân không đón tết.
 
Bước chân dù đã mệt
Lối đi còn kiếm tìm
Chút ấm áp trái tim
Đang mong trong đêm lạnh...
 
Tìm... nửa đời nhặt nhặn
Chút hạnh phúc dư thừa
Tuổi xanh đâu còn nữa
Em gục ngã vương sầu....
 
Nửa còn lại nơi đâu?
Trong cuộc sống muôn mầu
Biết chốn nào bến đậu
Thuyền tình vẫn lênh đênh.
 
 
THÂN EM....
 
Thân em như chiếc bóng
Đứng bên đời chơi vơi
Em như chiếc thuyền nhỏ
Sóng sô rạt đâu bờ.
 
Em lang thang trong gió
Một mình lối không ai
Tìm đâu hơi gió ấm
Để bớt lạnh đông dài.
 
Em như mưa sối xả
Rớt xuống dòng đời xanh
Phiêu du trong trời bể
Thân nhỏ bé mong manh.
 
Em như hoa xuân nở
Một ngày héo úa tàn
Bốn mùa luôn lui trở
Bao mong ước vỡ tan.
 
Em như bờ cát dài
Nhiều bàn chân trên đó
Khi bóng đêm phủ xuống
Chỉ còn con sóng sô.
 
Thân em còn dong duổi
Lạnh tràn đầy đôi vai
Năm tháng tha hương mãi
Bóng với em thành hai.
_________11/03/2010__
 
 
  LỜ HỨA DỐI GIAN
Gửi T người tôi yêu:
 
Em nhớ lắm lời hứa
Giờ trở thành dối gian
Lặng vỡ vụn tâm can
Trong nhiều đêm em khóc.
 
Em vẫn còn dở đọc
Trang thơ viết cùng nhau
Thu về lá đổi màu
Lời hứa tan rơi rớt.
 
Gió thu về từng đợt
Thấm lạnh kiếp tha hương
Hai đưa mình hết thương
Lời anh thành gian dối...!
 
Hai mình ai phản bội?
Cho lời hứa chia phôi
Bao ước hẹn chung đôi
Sao giờ tan bọt sóng?
 
Đêm gió thu lồng lộng
Hết thu lại tới đông
Lòng em thành khoảng trống
Mênh mông... thật mênh mông.
 
_____25/09/2009________
 
 
 
MUỐN LÀM
 
Muốn làm gió vô tình
Chợt đến rồi lại đi
Cho những mối tình si
Ôm trong đời mơ ảo.
 
Muốn làm một cơn bão
Buông thả xuống thế gian
Cho mọi vật vỡ tan
Tuôn theo dòng đời chảy.
 
Muốn làm mùa đông đầy
Lung linh toàn tuyết trắng
Cho cuộc đời bình lặng
Cùng dấu bước chân đi.
 
Muốn làm lệ trên mi
Chảy theo gò má đỏ
Cho cuộc tình bước lỡ
Thôi hết nỗi lâm ly.
 
Muốn... muốn làm tất cả
Trong thế giới bao la
Cho những ngày sắp qua
Sống trong lòng... thỏa mãn.
 
Em muốn làm tất cả.
____02/09/2009______
 
 
NỖI BUỒN MÊNH MÔNG
 
Ta rất ghét nỗi buồn
Cứ sôi sục rớt tuôn
Giọt sầu rơi lã chã
Ta quên chính mình luôn.
 
Bao giờ quên năm tháng
Với buồn đau lỡ mang
Bao giờ ta hết tủi
Nửa đời còn lang thang?
 
Bườn bao giờ hết đến
Cho năm tháng ta quên
Sầu buồn theo ngày cứ
Rả rích càng tang lên.
 
Đời ta sầu... nữ khách
Lệ buồn ai hớt hong
Đứng trong gió lồng lộng
Nỗi buồn càng mênh mông.
___30/11/2009______
   Mátxcơva buồn
 
 
TRÁI TIM YÊU
 
Em trao anh trái tim
Mới bắt đầu rực đỏ
Bởi tình yêu lấp ló
Từ ngày em gặp anh.
 
Trái tim em trinh nguyên
Gửi về anh tất cả
Mong tình đừng... vội vã
Kẻo giọt lệ rớt rơi!
 
Một trái tim tinh khôi
Mơ về mầu xanh lá
Dù em nơi xứ lạ
Khoảng cách làm cắt ngăn.
 
Trái tim em đơn lạnh
Ấm áp khi có anh
Giờ mỗi khi đổ gió
Nhận hơi ấm trong lành.
 
Trái tim... trái tim em!!!
___06/03/2010_____
 
 
ANH NGỌN GIÓ
TRÊN ĐỈNH PHÙ VÂN
 
Anh thoáng đến - thoáng đi
Y như là cơn gió
Em bà già lọ mọ
Vơ gió vào lòng yêu.
 
Anh thoáng đến trong chiều
Hòa tan em ân ái
Chợt đi - rồi chợt lại
Tơ vương dối đam mê.
 
Em mơ ngày trở về...
Bên anh cùng sánh bước
Nhưng không biết có được
Cận kề gần bên anh?
 
Anh cơn gió mầu xanh
Cho em hòa mộng lành
Anh như một vị thánh
Kết hoa cười trên môi.
 
Anh cơn gió đầu đời
Nhẹ nhàng rất dịu êm
Như chiếc khăn gió ấm
Ru lòng em từng đêm.
 
Anh cơn gió trong thu
Ngập tràn lá vương rủ
(Ký ước về thuở cũ)
Em bước trên phố cũ
Lòng bồi hồi nhớ thương...
 
Anh cơn gió mùa đông
Đốt cảm giác lạnh lòng
Em hoang sơ khoảng trống
Đầy ắp nắng trong lòng.
 
Anh cơn gió phiêu du
Bốn mùa anh tới đủ
Thân như cây cổ thụ
Mạnh mẽ gần trở che.
 
Khi đến cuối mùa về
Thoáng ẩn đến lại đi(!...)
Tình cảm anh là gì
Khi chợt đi - chợt đến.
 
Hôm nay hạ giao mùa
Em phai nhòa thân cỏ
Anh đúng là ngọn gió
Thổi trên đỉnh phù vân.
___22/04/2010______

Gửi DVH người quản lý của em:

 
 
 

 
 
 
 
 
<bài viết được chỉnh sửa lúc 23.06.2010 07:01:45 bởi chuonggio_ngaytrove0 >
Vang vọng trong vườn tiếng ngân thanh
Ru âm chuông gió giữa trưa lành
Ký ức tràn lan lòng nữ khách
Trở về năm tháng thủa thơ xanh.
Thơ
http://diendan.vnthuquan.net/tm.aspx?m=589923&mpage=1&key=򐄹
http://diendan.vnthuquan.net/tm.aspx?m=

chuonggio_ngaytrove0
  • Số bài : 922
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 19.06.2009
  • Nơi: Trong giấc mơ... Paris
RE: PhONG Linh cg Tình tHơ và Đời... (TIẾNG NGÂN LÒNG) - 22.06.2010 13:06:46
BAO GIỜ ... 

Bao giờ hết gió mùa đông,
Bao giờ em mới lấy chồng anh ơi!
Bao giờ hết nước trên trời,
Cho em hết bạc phận đời trắng đen?

Bao giờ nỗi nhớ thành quen?
Nỗi đau hàn vết để quên tháng ngày
Bao giờ khoé mắt ngưng cay?
Để em khỏi khóc những ngày không anh ....


Chia xa nỗi nhớ nào đành
Xé tan khoảng trống đâu lành bờ tim
Bao giờ trong mơ hết tìm
Bóng anh chỉ thấy ẩn chìm tiếng yêu.
 
Bao giờ hết đứng giữa chiều
Nhớ anh lòng gợi bao điều đắng cay
Anh đi em ở phương này
Chia ly tiếng vọng những ngày - thoi đưa!

Bao giờ em tới nơi xa
Gặp anh ở trốn thiên hoa trên trời
Bao giờ mắt em ngừng rơi
Khóc anh năm tháng bên đời nhoè mi.


 
 
<bài viết được chỉnh sửa lúc 22.06.2010 17:12:01 bởi chuonggio_ngaytrove0 >
Vang vọng trong vườn tiếng ngân thanh
Ru âm chuông gió giữa trưa lành
Ký ức tràn lan lòng nữ khách
Trở về năm tháng thủa thơ xanh.
Thơ
http://diendan.vnthuquan.net/tm.aspx?m=589923&mpage=1&key=򐄹
http://diendan.vnthuquan.net/tm.aspx?m=

chuonggio_ngaytrove0
  • Số bài : 922
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 19.06.2009
  • Nơi: Trong giấc mơ... Paris
RE: PhONG Linh cg Tình tHơ và Đời... (TIẾNG NGÂN LÒNG) - 22.06.2010 19:00:15
 KÍNH GỬI CHÚ ĐỖ TRỌNG KHỞI LUCBAT.COM
Chào chú Khởi!
Được biết chú khá lâu, và qua những gì chú dành cho Thịnh, hôm nay cháu mạo muội viết mấy lời kính gửi đến chú.
Cảm xúc con người có giới hạn, cũng như mỗi cuộc đời có một số phận không thể giống nhau, cháu chưa viết được lời mở đầu cho tập thơ ''Giọt Lệ Đơn Côi" Bởi ý nghĩ thì nhiều mà cảm xúc thì ngắn quá chú ạ! Cuộc sống này những bài thơ làm cho những tâm hồn ngời sáng hơn, cho những số phận hiểm nghèo bỗng dưng tốt đẹp qua những trang thơ biết múa. Những nỗi buồn đau không thể nói ra thành lời nhưng có thể gửi vào một bài thơ, mất mát đớn đau thì nhiều lắm, cháu cũng là một trong những tâm hồn không được may mắn trong kiếp này, những bài thơ có thể giúp ta gần nhau hơn, hòa nhập với cộng đồng trong giới văn học, thơ ca và cháu cũng có một ước mơ, cũng như hoài bão trong cuộc sống này, mong sao những trang viết của mình có thể may mắn tồn tại, một dư âm nhỏ bé, không cần bay cao, bay xa mà chỉ cần bổng lên phía trước...
 
Chú Khởi Kính Mến!
Phong Linh cg đang chuẩn bị cho tập thơ sắp in '' GIỌT LỆ ĐƠN CÔI'' Cháu có nhiều thể thơ, lục bát, bẩy chữ, 8 chữ, đặc biệt là thể thơ 5 chữ... tuy chưa sâu sắc, nhưng chúng rất chân thành mộc mạc, cháu sống rất giản dị nên những câu chữ cũng trở nên giản dị chân thành, không chau chuốt hay sa hoa quá so với cuộc sống thực, nó trơ trụi như đời thường, người đời vẫn nói ''Có thực mới vực được đạo'' mà chú'. Có khi chú sẽ cười khi đọc những bài thơ của Phong Linh, bởi có nhiều bài đặt sai câu hay ngữ pháp, nhất là luật làm thơ... những cảm xúc mỗi con người đều khác nhau. Những bài thơ chân thành không mang tội lỗi phải không chú?!
 
    Cháu cũng bị sai lỗi chính tả rất là nhiều, đó là một cái kém cỏi còn tồn đọng trong lối viết, nhiều lúc nó làm cháu dở khóc, dở cười. Thấy mình mất hẳn tự tin, chú Đăng Vương Hưng vẫn an ủi: Có nhiều nhà văn nổi tiếng họ cũng viết sai lỗi chính ta đó, từ từ rồi cũng sửa được mà. Hy vọng thời gian sẽ giúp cháu khá hơn chứ không phải ngày càng kém xa thực tế. Ai sinh ra mà chẳng muốn mình có cuộc sống tốt đẹp, nguyên vẹn. Ví như Thịnh, bạn ấy đâu muốn mình bị một chứng bệnh quái ác, nhiễm chất độc mầu da cam từ thời chiến tranh qua bố.
Ví như cháu đang sống mà nửa hồn như đã chết khi đang mang trong mình căn bệnh '' U não''.  Ai cũng dành phần tốt đẹp thì những cái xấu xa sẽ thuộc về ai? Nếu không có thơ không biết cháu có thể đứng vưỡng vàng trong kiếp này nữa hay không, những vần thơ tưởng như vô tri,vô giác nhưng lại có tâm hồn, có sức mạnh tiềm tàng giúp cháu khoẻ hơn sau lần phẫu thuật đầu tiên. Biết sống được ngày nào thì ngày ấy cháu còn biết, và cố gắng làm những bài thơ theo cảm xúc, tuy không sâu lắng nhưng giúp cháu cảm thấy hạnh phúc, thấy mình đang còn tồn tại bên bao bạn bè, những người bạn tâm giao qua thơ, như Thịnh, Sĩ Đoan...
Chính vì thế hôm nay cháu viết lời gửi này tới chú, mong được sự giúp đỡ từ chú, chú có thể xem qua cho Phong Linh những bài thơ này không? Nếu không phiền xin nhờ chú biên tập giúp, PL còn rất nhiều bài thơ khoảng 500 bài, sẽ gửi đến chú mỗi ngày, xin chân thành cám ơn chú.
Thân ái
Phong Linh cg
Xin chân thành cám ơn chú


      Giới Thiệu Tác giả: Phong Linh cg
 
  *Tác giả Phong Linh cg. Là một tác giả trẻ, nhưng cô đã kịp gửi tới bạn đọc nhiều tác phẩm thơ lục bát khá ấn tượng. Được biết gần đây cô mắc phải một chứng bệnh hiểm nghèo: U não! và cô đã phải trải qua một lần phẫu thuật. Xin giới thiệu một số bài thơ như rút ra từ ruột gan một tâm hồn thơ thật đẹp. Qua đây độc giả gần xa có thể chia sẻ cùng với tác giả Phong Linh cg này. Có thể qua trang web hoặc Email: chuonggio_1981@yahoo.com.


MẸ ƠI! KHÓC CHO ĐỜI CON

Mẹ ơi! 'u não' trong con
Ngày đêm rằng xé héo hon thân gầy
Giờ này con vẫn còn đây
Nửa hồn rữa mất theo mây ngút ngàn.

Bao nhiêu mơ ước chưa chan
Tan cùng hoa lệ theo đàn cò bay
Rồi mai bỏ lại phương này
Mẹ già đơn chiếc tháng ngày héo con.

Sang xuân hai chín tuổi tròn
Đò ngang chưa đỗ vẫn còn... một thân...
Tiếng yêu tim vọng vang ngân
Nhưng nào đâu giám dù cần thương yêu.

Dáng son mất bóng yêu kiều ! 
Vì đau mơ ước thành điều... mơ hoang.
Kiếp này con chót đa mang
Căn bệnh ''u não''... tâm cang khóc đời!...

Chỉ mai thôi.... đã xa rời...!
Lạy mẹ... con phải về nơi thiên đàng.
Con đi cung nhịp bẽ bàng
Lệ lòng tuôn mãi dạ càng cuộn đau.

Mẹ ơi! Tóc mẹ bạc mầu
Thời gian xương khói... giờ sầu bởi con
Lỡ mãi con mất không còn
Mẹ đừng cú sốc mỏi mòn... mẹ ơi...!

Hôm nay khoé lệ con rơi
Thành dòng thác chảy góc đời mù khơi!



KÍNH TẶNG CHA
 
Bao năm con sống xa quê
Vẫn chưa có thể tìm về thăm cha
Tuổi thơ con đã đi qua
Giờ thành khôn lớn thế mà tha hương
Lòng con vọng giữa đêm trường
Để hồn hoang vắng kết vương xứ người
Cha ơi! Cha hãy mỉm cười
Để con năm tháng trong đời lớn hơn
Đêm đông gợi nhớ cô đơn
Thủa xưa nhỏ bé con hờn bên cha
Thời gian như nước chảy qua
Thoi đưa song cửa cũng vừa mười năm
Lòng cha ví ánh trăng rằm
Gian nan cơ cực vẹn chăm mẹ già
 
Bởi con còn ở xứ xa
Nào bằng săn sóc ''như bà chăm ông''
Mùa mưa lũ trắng xóa đồng
Bắt tôm, bắt tép cha không ngại ngần
Trưa trời phơi lúa ngoài sân
Bàn tay thô giáp, bàn chân lấm phèn
Giờ con khôn lớn nào quên
Cha thời gian khổ... con bên xa vời
Lênh đênh phiêu bạt mọi nơi
Không quên cha đã cả đời vì con
 
Hôm nay viễn xứ cô đơn
Rưng rưng giọt lệ... thân mòn yêu cha.
 
 
 
 
XIN MẸ ĐỨNG BUỒN
 
Xin đừng buồn nữa mẹ ơi!
Vì con còn ở một nơi xa nhà
Bao năm vẫn con xa xứ
Để mẹ đơn chiếc, để nhà trống không ...
 
Đông về mẹ có lạnh không?
Hai mùa cày cấy cánh đồng hoang sơ
Con mẹ thường thấy trong mơ
Nơi quê mẹ đang chờ đợi bên hiên
 
Tuổi già lúc nhớ lúc quên
Bao năm cơ cực mưa dầm ruộng vườn
Mẹ còn đó thuở xa xưa
Con nay đã lớn thời xưa xứ người
 
Con luôn muốn mẹ mỉm cười
Giấu bao nhung nhớ đã mười năm nay
Tuổi già đã đến nào hay
Mái tóc màu đen trắng đã thay rồi
 
Gian nan cực khổ trong đời
Cho con thơ được thành người, lớn khôn
Con chưa trả được ơn nghĩa
Hẹn mẹ con sẽ đền ơn một ngày
 
Nhớ mẹ đôi mắt nhoè cay
Xin đừng khóc mẹ những ngày xa con ...
 

 
 
 



BIẾT CÓ NGÀY MAI KHÔNG (?...)

Ngày mai bến đợi không lời
Đuổi theo năm tháng ở đời đeo mang
Lá xanh thoáng chốc úa vàng
Để cho em thấy bẽ bàng tỏa lan 

Tuôn đôi dòng lệ chứa chan
Kiếp ơi xin kiếp em van tháng ngày 
Hôm nay em vẫn còn đây
Từng cơn đau thắt mang đầy niềm thương

Tuổi đang giữa độ gió đông 
Toàn thân tê tái má hồng nhạt phai
Ngày mai rồi lại ngày mai
Liệu đời còn được ngày mai mấy lần(?...)

"Em luôn ước muốn..."rất cần"
Bước cùng năm tháng lệ tuôn...đổi cười

Bệnh đau "u não" trời ơi!
Cớ sao bám lấy cuộc đời của ta?"

Em thương cha mẹ đã già
Giờ vì con trẻ mắt lòa thêm nhăn
Em thương định số đôi phân 
Thương cha - thương mẹ mười phần vẹn nguyên

Ngày mai biết có bình yên 
Ngày mai em có đứng lên trong đời?
Bao giờ khoé lệ ngừng rơi
Hồn đau - thể xác đổi trời - lệ hoa.


Một ngày em sẽ đi qua
Chỉ còn để lại mẹ già buồn đau
Lá xanh chưa độ - đổi mầu
Đã rơi rớt rụng u sầu - nhạt phai

Nếu giờ đổi kiếp thiên thai
Biết đời em có ngày mai... không trời... ?

10/02/2010 


 

 
MÙA ĐÔNG ĐẾN CON NHỚ MẸ

Đêm đông đang ở đất người
Bao năm viễn xứ nhớ lời mẹ ru
Cuối chiều nắng sót âm u
Bóng đêm chậm choạng buông dù viến thăm
Nơi xưa... còn ấm chỗ nằm
Hơi con thơ ấu bao năm còn chừa
Thời gian thấm thoát thoi đưa
Ước về bên mẹ cho vừa nhớ mong
Xin mẹ bên ấy đừng trông
Để con thôi xót mùa đông đến rồi.
24/11/2009



KHÓC GIỮA ĐỜI HÔM NAY
  -----Đau Bệnh-----
                  
     Mẹ ơi! U não trong con
Nỗi đau dầy xéo héo mòn tấm thân
     Thương con giữ lại một phần
Thương mẹ đến tận mười phần còn rư
 
     Hôm nay con viết lời thư
Bằng bài thơ gửi giọt sầu vừa rơi
     Mẹ thời vất vả cả đời
Con đau bệnh nặng rã rời tâm cang
 
     Căn bệnh u não vương mang
Mẹ già năm tháng giờ càng già thêm 
  
     Quê nhà gió tạt căm căm
Năm canh mẹ thức chỗ nằm lạnh lưng
     Con nay tuổi mới lưng chừng
Bệnh mang - thứ lỗi mẹ đừng buồn đau. 
  
     Mệnh đời ai biết được đâu
Con nào có muốn mẹ đau thế này
     Bệnh tình tự đến nào hay
Thương đau lệ nhỏ giọt cay u buồn. 
  
     Dẫu rằng mắt mẹ đang tuôn
Bao nhiêu sợi nhớ cả vườn lệ hoa.
     Từ nay mắt mẹ nhạt nhòa
Khóc con gái nhỏ sẽ xa... cuộc đời.

      Số con đã gắn với trời
Cơn đau con khóc giữa đời hôm nay.

________13/04/2010____



  



      DỊU LẮNG NIỀM ĐAU


Xương rồng mạnh liệt bao nhiêu ...
Như em chịu được bao điều đắng, đau

Hoa khoe, tác dạ Đốm sầu
Đau lòng em cũng Trỗi màu đong đưa


Mất rồi từ một thoáng xưa
Biết bao cho đủ, cho vừa ... niềm đau ...

Mong cho ngày tháng trôi mau
Lắng vơi nỗi nhớ, niềm đau ... tâm hồn.






              GIỜ ĐÂY
 
Giờ đây khoảng trống hoang sơ
Nửa mơ, nửa nhớ, nửa khờ về đâu?

Giờ đây hồn thoáng sầu vương
Vì tình lỡ bước quay đầu bỏ đi ...

Giờ đây hoen ua bờ mi
Chạy trên má Thắm còn gì mong đợi!

Xa thương ... để lại cõi lòng
Câu yêu, câu kính, xoay vòng sôi bừng



LÒNG MÌNH LẺ LOI
 
Lòng buồn nương tựa mây gió
Lòng sầu vì lỡ đong đầy tình anh

 
Lòng vương chút nhớ mong manh
Đau lòng để lại hồn lành tái tê

 
Lòng rơi vơi bớt đê mê
Lòng thương chỉ đứng bên lề ngo sang

 
Lòng đau nay chót đa mang
Anh đâu để ngỏ lỡ làng tình em?

 
Còn đâu những lúc lòng êm
Để mơ hạnh phúc những đêm ân tình?

 
Lòng nay bỗng chốc bất bình
Ngoảnh đi, ngoảnh lại ... chỉ mình lẻ loi.



 


      CON THÁC NHỚ

Nhớ như con thác đầu nguồn
Trút như đang đổ, đang tuôn xuống đời
Nhớ ai hết đứng rồi ngồi
Như con thác mãi ở nơi đầu nguồn
Nỗi nhớ ồ lúc chợt tuôn
Cuốn đi thơ mộng hồn nhiên, tươi cười
Bao giờ nỗi nhớ mới vơi
Cho con thác lớn ... cạn nơi đầu nguồn. 


    THU TƯƠNG TƯ

Mùa thu lá trút đổi mầu
Lòng em cũng đổi sầu lòng tương tư
Lá nào cũng rớt vào thu ...
Kiếp nào cũng vương tương tư ... vì tình.


THIÊN ĐƯỜNG NGÀN SAO
Gửi chị Jenny
 
Chị đi theo gió mây đi
Để em ở lại hàng mi nhạt nhòa
Trong đời năm tháng đã qua
Quen đã có chị... giờ là niềm đau.
 
Chị xa ngấn lệ... lòng sầu
Vương trong khoảng lặng cả mầu xót thương
Chị đi trong lối lạc đường
Trần ai bước lỡ thiên đường... ngàn sao.
 
08/09/2009
CHỊ HÃY AN GIẤC


 
   EM LỤC BÌNH MỎNG MANH


Phiêu du như cánh lục bình
Lênh đênh khắp chốn chỉ mình lẻ loi
Chân đi gần nửa cuộc đời
Tự  tâm nay thấy rã rời tấm thân

Sinh ra trong cõi gian truân
Nhớ thương dang dở mấy lần đã qua.
Giờ chia hai nửa quê nhà
Nửa muốn giữ lại, nửa xa theo đời

Hồn như vương gió chơi vơi
Người còn rớt lại từ  thời xa xưa.
Tuyết giăng trắng xóa trời trưa
Lục bình quê cũ nay vừa đổi thay

Thời gian còn mãi đâu đây
Tấm thân héo úa ngậm đầy vết thương.
Tình bay theo gió bốn phương
Mây trôi, bèo dạt, ngả đường về đâu?

Saint-Peterburg, 17-02-2010
 
 

MƯA LỆ NHỚ
 
Anh ơi chiều đã buông rồi
Em còn đấm lệ giữa trời lệ tuôn
Biết bao nhiêu giọt đau buồn
Bao nhiêu nỗi nhớ cứ tuôn ào ào
Anh xa đi đén nơi nao?
Để tình em lại ghi vào đầy thơ
Vắng anh bóng dáng còn chờ
Lạnh lòng em lắm lững lờ khoảng không
Hôm nay khoảng trống mênh mông
Anh còn đâu nữa mà mong hỡi trời
Năm tháng giọt lệ nào vơi
Em còn tiếc nối nửa đời... còn đau
Thế gian cuộc sống muôn mầu
Anh đi xa mãi để sầu cho em
Chết đi là hết... là quên...
Chiều nay mộ viếng bắt đền trời xanh
Anh ơi! chốn ấy có lạnh
Cầu anh an giấc yên lành... ngàn thu
 
Ngày không anh
13/11/2009 
 
XUÂN THA HƯƠNG:

Tết Ngày Viễn Xứ...

 
Tết nơi viễn xứ rất buồn
Tim hồng se thắt rớt tuôn giọt sầu
Niềm thương hằn đọng mắt nâu
Tiếng lòng lưu lại ở đầu bờ môi.
 
Nghẹn ngào chẳng thốt lên lời
Vắn - dài - giọt đọng - giọt rơi buốt lòng
Phải chăng giá lạnh mùa đông?
Hóa ra chẳng phải tại lòng đơn côi. 
  
Xuân này chỉ tuyết với tôi
Nhìn qua khung cửa cả trời trắng trong
Quê nhà  nỗi nhớ niềm mong...
Lời ru của mẹ còn trong cõi lòng.
 
" Xứ xa có vị tết không?...
Xứ xa nơi ấy mùa đông còn đầy
Sao con không trở về đây
Cùng cha với mẹ xum vầy đón xuân? "
 
Mẹ ơi! Xin lỗi vạn lần...
Đêm nằm thao thức tần ngần con mơ
Biết rằng quê mẹ mong chờ
Mà con chỉ thể.... giấc mơ trở về !
 
Đón xuân đất khách tái tê
Cơm bưng nghẹn đắng tràn chề lệ hoa
Ôi trời - tuyết lạnh phương xa!
Tết này viễn xứ nhớ nhà... tràn mi.

Ngày valentis 14/02/2010
Ngày 01/01/2010 tết 


Khoảng Vắng Tâm Hồn 
 
Trời ơi! Tết đã về rồi
Mà sao ta vẫn phương trời xứ xa
Xuân nồng lộc biếc đơm hoa
Nữ khách ngồi đếm giọt lòa vừa rơi
 
Tuyết vương _ thân gái rã rời
Cho tâm gục ngã chẳng lời thương yêu (!) 
Phố buồn - bóng gục liêu siêu
Một mình với bóng trong chiều tha hương
 
Hoàng hôn dẫn đến đêm trường
Tâm tư giá lạnh vấn vương... ngày về.
Nhiều năm cách biệt duyên quê
Bước đi khắc khoải bốn bề lạnh mang. 
  
Thâu canh lẻ bước lang thang
Tuyết vương hay nhỏ đôi hàng lệ tuôn
Đêm đông cả phố thêm buồn
Cây trơ vắng lặng bồn chồn đứng trông.
 
Than ôi đáng ghét mùa đông
Để lòng trống vắng khoảng không tâm hồn. 

 


Xuân Này Con Chưa Về 

Xuân này đã sáu sắc xuân
Con chưa về được cha buồn lệ rơi
Quê nhà mai thắm muôn nơi 
Con thời xa xứ rối bời... chơi vơi!
  
Ưu tư nặng trĩu trong đời
Tuổi già không thể mỉm cười hôm nay
Tuyết đang răng trắng phương này
Cây trơ kén lộc - én bay chưa về.
 
Sáu xuân lẳng lặng xa quê
Nhìn theo năm tháng tái tê dạ buồn
Tự dưng nỗi nhớ trào tuôn
Mũi cay nhỏ giọt một vườn lệ hoa.
 
Cha ơi! Con ở xứ xa !...
" Nhớ canh cua nấu - nhớ cà dầm tương "
Tóc cha điểm bạc gió sương
Bao ngày đứng đợi đầu làng đón con.
 
Nếp nhăn khoé mắt bào mòn
Cho từng giọt lệ lăn tròn xuống chân
  Xuân này tết đến rất cần
Cả nhà đông đủ " vui buồn " có nhau.


Con xin khất hẹn niên sau
Sẽ về quê cũ từ đầu mùa xuân... 

  12/02/2010


 


ƯỚC...  

Ước gì em có được anh
Để đời em đượm như nhành hoa Lan
Tình anh thoáng đến ngập tràn
Tựa như biển cả như ngàn lá non.

Ước gì đời mãi tươi giòn
Cho tình đôi lứa xếp tròn vòng tay
Cho xuân cánh én thơ ngây
Dìu hương sắc – trái tim đầy nụ hôn!

Yêu thương em nguyện sắt son
Tình anh trao trọn: vẫn còn – thắm tươi
Em luôn luôn sẽ thắm cười
Khi vòng tay ấm bên đời có anh

Hữu Thịnh Cùng viết với Phong Linh
(25/ 02/ 2010) 





ĐÊM LANG THANG

 
Đêm buồn viễn xứa lang thang
Chơi vơi sầu muộn lỡ làng tuổi hoa
Bước chân còn lạc xứ xa
Yêu nguyên giấc mộng đêm qua chưa về.
06/06.09

LÒNG RIÊNG
 
Trao nghiêng trong ggos chơi vơi
Bao nhiêu tiếc nuối xa người hôm nao
Lòng đau... giông bão thét gào
Chảy theo phút tiễn ngày nào người đi
Gửi Nam, anh hãy an giấc
 
 
CON CHƯA VỀ ĐƯỢC
 
Mẹ ơi! Xuân viếng quê nhà
Mùa đông giá lạnh xứ xa ngập tràn
Bao giờ tuyết trắng mới tan
Cho cây nẩy lộc hàng ngàn lá non.

Quê nhà mẹ nhớ thương con
Con thời thương mẹ mỏi mòn đợi trông
Mẹ ơi viễn xứ còn đông
Lòng run rét buốt má hồng chua ê.

Bao năm con vẫn chưa về
Biết mẹ trông đợi tràn chề lệ rơi
Một đời vất vả đầy vơi
Giờ đây chẳng thể mỉm cười vì con...

Cạn khô giọt lệ - héo hon
Mong ngày được đón gót son trở về
Gửi mẹ đang ở nơi quê
Nơi đây lạnh lắm bốn bề tuyết băng.

Đêm khuya khuất dạng ánh trăng
Một mầu trắng xóa thể thân hoa gầy
Đông này con vẫn còn đây
Con chưa về được xuân này mẹ ơi!

Mátxcơva 02/02/2010



TÌNH XƯA
 
Anh ơi! Đừng khổ vì yêu
Đừng hứa - đừng đợi - một chiều có nhau
Giây phút ngộ nhận qua mau
Để lòng thoáng chốc vương sầu tái tê.

Bao giờ mới tỉnh cơn mê
Cho đường tình ái chung kề mai sau
Chót trao tình chẳng phai mầu
Cớ sao duyên số lạc đâu không chừa.

Hôm nay dứng giữa cơn mưa
Mà réo trong dạ người xưa quay... đầu. (...)
17/06/09 



  
   ANH LÀM

Anh làm, tan vỡ giấc mơ

Để bao năm tháng đợi chờ nhạt phai

Anh làm em bước nhịp sai

Trá tim run đập lòng này đớn đau

Anh lsmf, xuân trẻ rơi mau

Trôi theo năm tháng tình đầu bể đâu

Anh làm, má thắm nhạt mầu

Bờ môi lạnh ngắt tim sầu bởi anh

Anh làm ngấn lệ vòng quanh

Chảy theo hơi thở sẵn dành vì yêu!

Anh làm em đứng giữa chiều

Ấp ôm dĩ vãng bao chiều đã qua!...

Anh làm, hồn lạc xứ xa

Chỉ vì những phút - trăng hoa ái tình

Anh làm, lòng thoáng giật mình

Khi yêu - anh chỉ vô tình mà thôi

Anh làm, em lỡ một thời

Chữ trinh trong trắng ở đời mất đi

Anh làm tình hết còn gì

Trả anh trả cả bờ mi giận hờn

Anh làm khoảng đợi cô đơn

Tự em trót dại - giờ hờn chi đây?!

Anh làm buồn vướng vào mây

Bỗng dưng lệ đỗ lòng đầy vết thương

Anh làm hai đứa tơ vương

Còn đâu hò hẹn yêu thương nồng nàn

Anh làm, hy vọng vỡ tan

Vì bao lời hứa ngập tràn ngày qua

Anh làm, năm tháng trôi xa

Trái tim rỉ máu thế mà còn yêu...

Ngày nay em đứng giữa chiều

Còn đây hằn lại nỗi đau anh làm.

 
30/07/2009

ĐƠN CÔI TRỐNG VẮNG

 
Chiều nay ứa lệ không lời

Cho lòng trống vắng đơn côi mọt mình

Nửa đời vẫn thiếu chữ tình

Để bờ môi thắm mắt xinh vương buồn

Chiều nay sầu muộn chợt tuôn

Chảy trên má thắm hết xuân bạc hồng

Tim lạnh trong gió vào đông

Để lòng phiêu bạt cho lòng đơn côi.
 
  
 


Vang vọng trong vườn tiếng ngân thanh
Ru âm chuông gió giữa trưa lành
Ký ức tràn lan lòng nữ khách
Trở về năm tháng thủa thơ xanh.
Thơ
http://diendan.vnthuquan.net/tm.aspx?m=589923&mpage=1&key=򐄹
http://diendan.vnthuquan.net/tm.aspx?m=

chuonggio_ngaytrove0
  • Số bài : 922
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 19.06.2009
  • Nơi: Trong giấc mơ... Paris
RE: PhONG Linh cg Tình tHơ và Đời... (TIẾNG NGÂN LÒNG) - 23.06.2010 08:18:59
 KHOẢNG TRỐNG HOANG SƠ

Ngư Mỗi một mùa đông về tôi lại già thêm đi một tuổi, mùa đông lạnh với những bông tuyết trắng tưởng như chơi vơi, lạnh lẽo nhưng giúp tôi vui nhiều hơn trong những ngày viễn xứ nhớ quê hương.
 
EM YÊU...
 
Em yêu mùa đông đầy
Lung linh tuyết trắng rơi
Cho em khoảng chờ đợi
Đôi gò má ửng hồng.
 
Em thích cả mùa đông
Với giá lạnh không mầu
Mùa đông trốn đi đâu
Vẫn ngày ngày mong nhớ.
 
Cái lạnh em không sợ
Chỉ sợ lòng trống không
Trong mầu trắng mênh mông
Hồn hóa thành tuyết lạnh.
 
Em yêu sụu hưu quạnh
Của phố thiếu nắng hồng
Có chút gì thầm mong
Một bàn tay thật ấm.
____07/09_2009_____
 
 
CÁM ƠN ANH

Người quản lý của em ĐVH:

 
 
Cám ơn anh đã đến
Dù chưa một lần hẹn
Anh ôn tồn da diết
Ngày tháng dần thân quen.
 
Anh làm em luôn cười
Trong cuộc sống phiêu trôi
Em thấy mình hạnh phúc
Chưa giây nào cạn vơi.
 
Tù khi anh đến bên
Em không còn cô đơn
Cám ơn anh nhiều lắm
Cả đời nguyện không quên.
 
Anh hóa phép nhiệm mầu
Những ngày lạnh đơm sầu
Làm em thôi rơi lệ
Bừng sáng đôi mắt nâu.
 
Anh - ông tiên hiện đại
Chỉ cho em đúng sai
Cho hồn thêm sức sống
Hướng mãi tới tương lai.
 
o0o
 
Nỗi đau bệnh hoa mòn
Thân con gái héo hon
Anh vỗ về an ủi
Nỗi đau nhẹ từng cơn
Cám ơn anh đã đến.
____21_04_2010____
 
 
NGƯỜI RA ĐI
 
Anh đã đi đường khác
Không còn anh đón đưa
Giọt mưa lạnh lư thưa
Anh bước đi rất vội.
 
Không biết em đứng đợi
Với nỗi buồn vẩn vơ
Tâm hồn nhỏ ngây thơ
Em cuòi cho hết nhớ.
 
Sao em mãi thẫn thờ
Với bóng hình xa khuất
Anh đi ta lạc mất
Lời yêu nói đợi chờ!
__08/08/2007___
 
 
ĐÔNG QUA KHÔNG CÓ ANH
 
Hết tháng ba tuyết tan
Em sẽ đón gió ngàn
Của mùa xuân viên mãn...
Rồi dòng Ne-Va chảy
Qua cầu dòng nước trong
Nhưng em vẫn xa anh
Mùa xuân rất trong lành
Còn lòng em trống vắng
Rồi mùa hạ nắng vàng
Cũng sẽ đến bên em
Nhưng đâu phút đềm êm
Khi hạ vắng bóng anh
Dòng sông Hãn trong xanh
Dòng Ne-Va em thắm
Anh ơi em lạnh lắm
Vì thếu hơi ân tình.
___29/02/2008______
 
 
BA ƠI! HÃY VỀ
Gửi Tặng ba nuôi Vũ Hoàng Phong
 
Ba ơi! Hãy về nhé
Nơi ta đã sinh ra
Cuộc đời ba gần cuối
Kết thúc đời sắp qua.
 
Ba hãy trở về nhà
Nơi Việt Nam yêu dấu
Cả đời nơi xứ lạ
Cuối đời còn đi đâu?
 
Tóc ba giờ điểm bạc
Qua sương trời gió nắng
Tuổi già giờ gần lắm
Với mây trời gió trăng.
 
Ba ơi! Hãy về nhé!...
Nơi cắt rốn chôn nhau
Quê hương đang chờ đón
Ba ơi!... Hãy về mau.
___17/11/2009____
 
 
SẼ CHẲNG CÒN
 
Rồi đông sẽ qua mau
Trả lại xuân và nắng
Tuyết lạnh sẽ vắng lặng
Thôi kín cả bầu trời.
 
Sẽ chẳng còn đêm đông
Lạnh hồn người nữa khách
Chẳng còn nước tí tách
Của dư âm tuyết tan.
 
Sẽ chẳng còn mưa dầm
Rơi lạnh buốt đêm thâu
Thế gian sẽ nhuộm mầu
Của trời xanh hòa nắng.
____04/04/2008_____
 
 
HAI ĐỨA GIẬN NHAU
 
Hom qua ta giận nhau
Chỉ vì em không hiểu
Nói những lời hờn dỗi
Có lẽ nào hết... yêu?
 
Hôm qua ta giận nhau
Anh vô tình để lại
Một chut gì tê tái
Lộ trên cặp mắt nai.
 
Hôm qua ta giận nhau
Anh ơi! Hãy hiểu thấu
Tình yêu thường mâu thuẫn
Em không muốn vậy đâu.
 
Hôm qua ta giạn nhau
Vì hai mình ngang bướng
Thôi xin đừng như vậy
Giận hờn lệ em vương.
 
Hôm qua ta giận nhau
Chẳng hợp ý tâm đầu
Em còn nơi viễn xứ
Buồn lòng biết dấu đâu?...
___01/07/2009____
 
 
BIỂN TRƯỜNG ÁI ÂN
 
Biển xanh em và anh
Hòa cùng sóng dào dạt
Đại dương trùng vãy gọi
Hai tâm hồn xuyến sao.
 
Sóng hòa nhịp ra vào
Hân hoan cùng đôi lứa
Hai hồn hòa làm một.
Như sóng - cát đẩy đưa.
 
Phút gần gũi buổi trưa
Hạnh phúc dôi tình nhân
Cười vui vương phấn chấn
Lẫn biển trường ái ân.
___03/07/2009____
 
 
THIẾ NỮ 30 TUỔI THU
 
Thu đến lòng không vui
Thu đi chợt hụt hẫng
Hồn bỗng dưng đi lạc
Giũa giao mùa thu sang.
 
Mầu vàng hết lá xanh
Chiếc lá rơi nhẹ nhàng
Tiếng thở lòng rất khẽ
Của nỗi niềm đang mang.
 
Mùa thu... đang thay áo
Đổi lớp lá xanh tươi
Sầu vào lòng thiếu nũa
Đang đứng tuổi ba mươi.
 
 
XIN ĐỪNG TIN TÔI
Gửi Đ.Nguyên:
 
 
Xin anh đừng tin tôi
Vài lời đã từng hứa
Xin anh đừng tin nữa
Bao lời nói qua môi.
 
Từng đêm trong từng đêm
Tôi vẫn thường lặng lẽ
Tôi vẫn thường vui vẻ
Bao bạn chát cùng tôi.
 
Trước anh đành thú tội
Xin anh đừng tin lời
Cái gì đến nhanh vội
Cũng sẽ sớm tan đi.
 
Anh ơi tin làm chi
Những gì viết qua mạng
bao nhiêu lời lai láng
Cũng chỉ đùa mà thôi
 
Xin anh... đừng tin lời
____25/06/2009____
 
 
ANH QUÊ NHÀ
Gửi T:
 
Quê nhà anh có biết
Em luôn nghĩ về anh
Bên khung tròi xứ lạnh
Ước giấc mộng mầu xanh.
 
Quê nhà anh có hay?
Từng đêm trong nỗi nhớ
Trong giấc ngủ em mơ
Được bên anh hạnh phúc.
 
Quê nhà anh có thấy
Mặt nóng - lòng xốn sang...
Hình bóng anh em mang
Nên anh bồn chồn vậy.
 
Quê nhà anh có mong?
Người em ở xa quê
Hứa một ngày sẽ về
Cùng bên anh trọn kiếp.
 
Quê nhà anh có nhớ
Ánh mắt nụ cười em
Bao lời dịu êm đềm
Mình trao nhau... hạnh phúc.
______26/06/2009____
 
 
NẾU MỘT NGÀY MAI
Gửi T:
 
Nếu trong một sớm mai
Ta chẳng còn chung bước
Em vẫn giữ trong tim
Những gì ta có được.
 
Nếu tự dưng xa cách
Vào một sớm ngày mai
Cho dù hạnh phúc mất
Bóng anh còn in đầy.
 
Nếu trong một sớm mai
Đường đời chia hai ngả
Em sẽ ôm nỗi đau
Vì hai mình trót xa!
____03_07_2009_________
 
 
ĐỢI TÌNH ANH NƠI ĐẤT MẸ
Gửi T:
 
 
Em vẫn đợi tình anh
Gửi về nơi viễn xứ
Để lòng hoài ấp ủ
Một bóng hình nơi quê.
 
Năm tháng em chưa về
Dạ hoài ôm dĩ vãng
Mong tình anh ngời sáng
Soi bước đường em đi.
 
Bao mùa xuân nguyện ước
Vẫn còn lạc xa quê
Tình dấu yêu luôn để
Chan chứa trái tim hồng...
 
Tình nhận từ đất mẹ
Dưới trời lạnh tái tê
Xin anh đợi... em về
Cho tình minh say đắm.
 
Viễn xứ lòng vẫn chờ
Đón nhận tình anh trao
Bao mùa qua khát khao
Tình anh nơi đất mẹ.
___29/06/2009______
 
 
BIỂN ÊM.
 
Biển êm trên bờ cất
Sóng vỗ bờ dạt dào
Trời chiều hoang sọi nắng
Lòng ai chợt nao nao.
 
Biển êm những khát khao
Cho cánh buồm lướt nhẹ
Sóng đùa giỡn đẩy đưa

 
 
 
 
<bài viết được chỉnh sửa lúc 25.06.2010 07:38:14 bởi chuonggio_ngaytrove0 >
Vang vọng trong vườn tiếng ngân thanh
Ru âm chuông gió giữa trưa lành
Ký ức tràn lan lòng nữ khách
Trở về năm tháng thủa thơ xanh.
Thơ
http://diendan.vnthuquan.net/tm.aspx?m=589923&mpage=1&key=򐄹
http://diendan.vnthuquan.net/tm.aspx?m=

chuonggio_ngaytrove0
  • Số bài : 922
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 19.06.2009
  • Nơi: Trong giấc mơ... Paris
RE: PhONG Linh cg Tình tHơ và Đời... (TIẾNG NGÂN LÒNG) - 23.06.2010 10:33:13
XIN LÀM ĐẠI RIỆN LUCBAT.COM Ở SANI PETERSBURG
Kính gửi nhà báo Đăng Vương Hưng người sáng lập ra lucbat.com, đại tá Phạm Thanh cải... và tất cả các anh chị em trong ban điều hành thuộc các vùng miền của lucbat.com
- Phong Linh đến với nguồn thơ rất tự nhiên.Thơ là nguồn cảm xúc, là những tâm hồn ngời sáng, thơ giúp ta tự tin hơn trong cuộc sống, làm ta bớt đi một phần những lo toan cơm áo gạo tiền, và là nguồn động viên cho những buồn đau...
 
- Từ thời xa xưa thơ Việt Nam đã được các nhà thơ thời xưa ca tụng đưa nền thơ vào một tầm quan trọng, là một món ăn tình thần không thể thiếu đối với những người yêu thơ. Phong Linh rất thích thơ và hay đọc thơ của Xuân Diệu, Hàn Mặc Tử, Huy Cận, Nguyễn Du... Và đặc biệt gần đây có đọc và rất thích thơ của Nguyệt Thảo, một nhà thơ thế hệ mới nhưng đã có những bài thơ sâu lắng về đời, đã được công nhân là di sản Việt Nam. ( Nguyệt Thảo đã mất vào tháng 8 năm ngoái khi cô ấy đang sống ở Canada và lúc đó mới 31 tuổi ).
- Những cảm xúc bất chợt thật khó nói lên lời, Phong Linh mới biết tới lục bát không được lâu lắm qua một cuốn sách của Nguyễn Ngọc Sơn "XIN ĐỪNG KHÓC NỮA MẸ ƠI!'' khi có một người bạn bay từ Việt Nam sang Nga và làm quà tặng là cuốn sách, khi đọc cuốn sách Phong Linh không thể ngưng rơi lệ và đã lặng kẽ khá lâu... 
- Khi lạc vào lucbat.com Phong Linh mới cảm nhận được một điều giản dị: Cuộc sống này những mất mát đớn đau có thể chia sẻ được, có thể làm ta nguôi ngoai, thơ cũng là một nguồn tâm sự rất tốt cho lòng thương nỗi nhớ, chẳng có gì làm ta vui và hạnh phúc hơn khi chúng ta có thể có những người bạn từ mọi miền của đất nước bỗng rất xa trở nên gần gũi, thậm trí ở tận trời tây tha hương như Phong Linh, có thể kết nối vòng tay với hạn hữu quê hương của chính mình. Tuy mỗi người một nơi nhưng đã cùng giúp để xây lên một đại gia đình lục bát giúp mỗi con người, mỗi hoàn cảnh gần nhau hơn, hiểu nhau hơn.
- Nhất là có các anh chị thuộc các vùng miền trong ban điều hành, ban biên tập, đã rất cần mẫn mỗi ngày để làm sáng và mới lên trang lục bát ngày càng đông vui, ý nghĩa với đời thường. Thật là hạnh phúc khi ta có thể làm một việc gì đó có ích cho một cá nhân hay đoàn thể nào đó. Chính vì vậy hôm nay Phong Linh viết thư ngỏ này mong được làm đại điện của Luc bát tại Sani-Petersburg LB Nga trước khi chưa về Việt Nam.
* Rất mong được góp một phần sức nhỏ bé để cùng xây ngôi nhà lục bát lớn hơn rộng hơn,( Một ngọn nến thắp lên đâu thể làm cho tòa lâu đài sáng trong đêm tối, ta cần nhiều ngọn nến cùng thắp lên để cho tòa lâu đài ngày một rực rỡ sáng trong đêm ) và Phong Linh cũng muốn mình là một ngọn nến có thể giúp một phần ánh sáng yếu ớt, nhỏ bé vào ánh hòa quang của những ngọn nến thắp trước. Phong Linh vẫn thường có câu nói rằng: ''Không có gì là không thể khi ta chưa làm, hãy bắt tay vào và biến cái không thể thành điều có thể khi ta còn có thể"!
Xin kính chúc toàn thể gia đình lucbat.com có nhiều sức khoẻ cũng như nhiều nụ cười, hạnh phúc, tiền tài...
Thân ái
        Phong Linh cg
Email: chuonggio_1981@yahoo.com
      đt: 0079096368944
Sani - Petersburg LB Nga
          23/06/2010
 
Vang vọng trong vườn tiếng ngân thanh
Ru âm chuông gió giữa trưa lành
Ký ức tràn lan lòng nữ khách
Trở về năm tháng thủa thơ xanh.
Thơ
http://diendan.vnthuquan.net/tm.aspx?m=589923&mpage=1&key=򐄹
http://diendan.vnthuquan.net/tm.aspx?m=

chuonggio_ngaytrove0
  • Số bài : 922
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 19.06.2009
  • Nơi: Trong giấc mơ... Paris
RE: PhONG Linh cg Tình tHơ và Đời... (TIẾNG NGÂN LÒNG) - 24.06.2010 06:56:22
   
 
    LỜI HỨA DỐI GIAN

 Trước anh tôi hứa rất nhiều
Sau anh tôi lại nói yêu bao người
Gian nan tình cảm trong đời
Mấy ai làm được như lời đã buông
 
Mang theo tình cảm mến thương
Một, hai, ba, bốn tình trường... chông gai
Anh đừng đợi nhé ngày mai
Tôi còn chót hện với hai - ba người.
 
Thôi anh đứng đó... hãy cười
Đừng vương lệ khóc bởi đời trắng đen
Tôi yêu như một thói quen
Nư một '' ốc vít'' cần ren mới vào.
 
Lỡ bao lời thốt hôm nào
Cho anh... ai nữa... mà nào biết đâu
Sông bể đo được nông sâu
Còn tôi đo đếm được đâu bao giờ.
 
Anh nhé tình mãi dại khờ
Lời hứa gian dối... lẳng lơ bên người.
___03/07/2009______
 
 
 
MỘT MÌNH NGẮM TRĂNG
 
Trăng đang lững thững ngang trời
Sao tôi vẫn lẻ một thời cô đơn
Bao giờ có thể vui hơn
Để tôi ngồi ngắm trăng lên không buồn.
 
Lòng nào tiếng vỡ chợt tuôn
Vương lại tiềm thức xót xuân một ngày
Hôm nay trong gió bỗng say
Ngắm trăng mà thấy tủi cay cuộc đời.
 
 
MÂY LANG THANG VIỄN XỨ
Tặng bạn Hoán Vân:
 
Thân em như một đám mây
Lang thang khắp trốn đong đầy cô đơn
Ước gì em hóa thành cơn
Giông mưa bão táp để tuôn xuống đời.
 
Vầng mây vần vũ chơi vơi
Lẻ loi cô độc không lời yêu thương
Mây bay nào biết lối đường
Bến đậu không có tình trường cũng không.
 
Giờ này đang giũa mùa đông
Em mây ảm đạm ước mong nắng vàng
Nhưng rồi vẫn cảnh lang thang
Trong đời lộng gió mơ màng hư không.
 
Cuối trời biển động mênh mông
Ước mơ có chút ánh hồng... bình yên
Thế rồi bỗng nhớ - chợt quên
Giật mình trống vắng bắt đền ai đây...?
 
Mùa đông lạnh giá hoa gầy
Mùa xuân cớm đến còn đây đợi người
Hạ này tuổi chớm ba mươi
Mùa thu gõ cửa tiếng cười héo đi.
 
Mây ơi! Còn ước mơ chi
Khi dời phiêu bạt không gì luyến lưu...?
___18_12_2009__________
 
 
NGÀY KHÔNG ANH
Gửi N ngày cũ:
 
Anh ơi! Anh đã đi đâu
Để em ôm giữ nỗi đau tâm hồn
Còn đâu những nỗi dỗi hờn
Và đâu còn nữa môi vờn môi hôn?
 
Giờ này em tủi cô đơn
Trông về ngày cũ... tâm hồn tái tê
Phút ân ái đắm đê mê
Anh đi bỏ hết... ê chề vang ngân.
_____03.07.2009______________
     Ngày không anh
 
 
     ĐI QUA BAO MÙA
      Tặng Hoán Vân:
 
Mây hồng quận ánh nắng hanh
Say trong ngày mới bên anh sớm chiều
Vầng mây cũng biết thương yêu
Biết mơ - biết mộng bao điều ái ân.
 
Gom bao thương nhớ ân cần
Chia đôi nhật nguyệt hai vằng tương tư
Cuối trời viễn xứ âm u
Mải mê tìm kiếm ngàn thu giao mùa.
 
Thế rồi mùa hạ kéo mưa
Lá thu rơi rớt giũa trưa lạnh tràn
Mây đành trốn dưới gió ngàn
Để hồn trống vắng ngập tràn mơ hoa.
 
Trăng đêm loang lổ bỗng lòa
Mây lang thang mãi trôi qua bao mùa.
_____10/12/2009________
 
 
VẦNG KHUYẾT
 
Cầu vồng thả chắn cơn mưa
Còn anh tự chắn lòng thừa trong em
Cung đàn cho những phút êm
Còn anh cho cả những đêm ân tình.
 
Hạnh phúc vương lộ mắt xinh
Những đêm vụng chộm kết mình hòa nhau
Mất mát cho những cơn đau
Mất anh em lỡ ngàn sau nhớ hoài.
_________17/06/2009_________
 
 
 
DÁNG XƯA NGÀY KHÔNG ANH
Gửi N.T:
 
Chiều qua có đáng thon thon
Bước đi trên phố thân mòn đi đâu
Em sưởi nắng sớm ban đầu
Nắng về trên phố mà sầu... còn đông.
 
Chỉ buồn em dấu bên sông
Dòng Ne - Va chảy mà lòng chơi vơi
Nỗi nhớ chợt đến anh ơi!
Sầu nghe ngơ ngác một trời bão giông.
 
Bao giờ sông mới đổi dòng
Mùa kia đổi gió cho lòng có anh
Em ước có giấc mơ xanh
Bên anh được sống trong vành ấm êm.
_Mùa xuân thành Sani Petersburg 2007_
 
 
 
CUNG NHỚ
 
Cung nhớ lỡ nhịp đầy vơi
Ẩn trái tim nhỏ ở nơi tâm hồn
Cung nhớ gọi dạ co đơn
Tiếc cho một phút dỗi hờn tình anh.
 
Cung nhớ da diết quẩn quanh
In sâu tâm trí bóng anh một ngày
Cung nhớ thoáng đến nào hay
Nhân ra mới biết hồn bay mất hồn.
 
 
SỐ KHÔNG CHÍN NĂM ĐỢI NGƯỜI
 
Tình duyên em vẫn còn đây
Gần nhà xa ngõ bùn lầy tơ duyên
Hẹn thề em vẫn chính chuyên
Đợi người năm tháng còn bên đất người.
 
Anh đi em tuổi hai mươi
Giờ em hai chín tuổi vơi xế tà
Tình ta quá lứa đã già
Trẻ chung rớt lại đi qua lời thề.
 
Chín năm anh chẳng chịu về
Em vì trông đợi tái tê cõi lòng
Thôi rồi qua chín mùa đông
Mùa thu đông tụ trong lòng mình em.
 
Hạ lui - hạ trở êm đềm
Mùa thu ngồi nhặt bên thềm lá rơi
Chín năm qua bao mùa rồi
Em qua bao tuổi xuân vơi mỏi mòn...
 
Sục sôi nỗi nhớ héo hon
Biết anh bên ấy có còn về không?...
Trưa trời đứng giữa ngày đông
Bao giờ em mới lấy chồng anh ơi!?
 
Hai ta sao mãi xa vời
Anh thời lấy vợ bên trời... không em
Tủi lòng mắt ướt lấm lem
Lời thề xưa cũ anh đem đốt rồi (!...)
 
Chín năm chờ đợi vỡ đôi
Giật mình mới biết bên đời không anh.
___13/04/2009__________
 
 
ƯỚC...
 
Ước gì em có được anh
Để đời em đượm như nhành hoa lan
Tình anh thoáng đến ngập tràn
Tựa như biển cả như ngàn lá non.
 
Ước gì đời mãi tươi giòn
Cho tình đôi lứa xếp tròn vòng tay
Cho xuân cánh én thơ ngây
Dìu hương sắc - trái tim đầy nụ hôn!
 
Yêu thương em nguyện sắt son
Tình anh trao trọn: Vẫn còn - thắm tươi
Em luôn luôn sẽ thắm cười
Khi vong tay ấm bên đời có anh.
________25.02.2010__________
Nguyễn Hũau Thịnh cùng viết với Phong Linh cg.
 
 
LỜI THỀ MÙA ĐÔNG
 
 
Nắng về trên thành Santpetersburg mong
Có ta vẫn đợi lời thề mùa đông.
 
Trên sông nước chảy thành dòng
Mắt cay ta nhớ bóng hình người dưng.
 
Người thay lòng vội quay lưng
Lời yêu xưa nói thành lời (ngập ngừng) viển vông
 
Tim ta thắm đượm máu hồng
Đang đau cơn thắt bởi lòng trót xa!
 
Sao người chót lỡ quên ta
Mây tan - mưa tạnh - lòng xa lạnh tràn.
 
Lời thề theo nước vỡ tan
Trời đông quấn lấy sợi tuôn... khóc thầm.
______28.03.2008___________________
 
 
BAO GIỜ 1?....
 
Vầng trăng ai sẻ làm đôi
Nỗi nhớ em có sao vơi bây giờ?
 
Đời em như sóng vỗ bờ
Chỉ dào dạt vậy - dật dờ lại xa!
 
Trách ai sao viết câu ca
mà em lại ví mình là loài hoa.
 
'' Đàn bà như cánh hoa tươi
Nở ra chỉ được một thời mà thôi".
 
Nay em tuổi xuân xa rồi...
Tim vẫn ôm lấy một thời cô liêu.
 
Ngày qua vướng lại một chiều
Tình ta lại nỡ như diều bay đi.
______Mockba - 13.06.2008___
 
 
 
MIÊN MAN ĐỜI BUỒN

Tuổi xuân em sắp qua rồi
Còn đây năm tháng đất người buông xuôi
Lòng đau nỗi nhớ chưa nguôi
Chạy theo tham vọng đổi đời vinh quang.

Tâm hồn còn lại chút loang
Cho em năm tháng vẫn đang cô sầu
Chút xuân tuổi trẻ còn đâu
Chỉ xót lại chút men mầu thời gian.

Bước đường không ai hỏi han
Một mình lẻ bóng miên man đời buồn
Cô đơn lặng kín tâm hồn
Giọt rơi - giọt đọng vẫn còn tràn mi.

Nửa đời ta vẫn còn đi
Đời buồn nỗi nhớ những gì miên man.
______18.06.2009__________


YÊU THẦM....
( Nói với người quản lý của tôi):

Yêu anh em dấu để dành
trong lòng trông ngóng năm canh thẫn thờ
Em chỉ giám ngỏ qua thơ
Bao tình chân thật ngu ngơ đất người.

'' Không ước bên anh cả đời
Bởi anh đã có một người vợ ngoan
Hiền thục - vun vén - lo toan
Yêu chồng sinh những đứa con nối dòng''.

Lặng lẽ em đứng nhìn trông
Nếu không thành kẻ giật chồng người ta
Hàng ngày xác ở xứ xa
Còn hồn trót gửi quê nhà... có anh.
 
Nhìn theo một đám mây xanh
Giá mà em được bên anh lúc này
Không men - không rượu mà say
Khi nỗi nhớ cứ nằm đầy bờ tim.
______30/04/2010_________
 
 
 
MONG - SỢI NẮNG MÙA ĐÔNG
 
Vương trong tuyết trắng mênh mông
Nắng vàng tỏa khắp răng mùng trói trang
Bao giờ hè mới đưa ngang
Cho tuyết tan hết - cho quang con đường.
 
Mùa đông lạnh kiếp tha hương
Nắng về đốt cả lạnh vương đầy hồn
Gió như gội tuyết dỗi hờn
Tỏa vưởng sợi nắng giữa vườn tuyết mây.
 
Đông đi - đông trở về đây
Người đi không lại tim đầy niềm mong
Trái tim từ đó như đông
Nắng anh đâu nữa đem hong tim hồng.
 
 
 
MƯA NỖI NHỚ
 
Mưa trong nỗi nhớ vu vơ
Sợi mưa như đợi - như chờ tình ai
Mưa sầu bong bóng trôi dài
Nhớ anh - nỗi nhớ u hoài đáy tim.
_____16.06.2009_____________
 
 
 
GỬI ANH BÊN ẤY
 
Đôi lời gửi nhắn đến anh
Em còn lưu giũa mộng xanh đầu đời
Tình yêu thuở cũ chưa vơi
Gửi anh bên ấy đôi lời thật tâm.


Tình em trao mãi lặng câm
Tình anh níu giữ em cần vẫn đi...
 Kỷ niệm nhoè ướt bờ mi
Gửi anh bên ấy đã đi quên lời.


Trách anh hay trách tại trời
Ông tơ - bà nguyệt buông lời ghẹo duyên
Giờ đây em nhớ anh quên
Xuân phai năm tháng bắt đền ai đây?
 
Anh xa - xa hẳn nơi này
Theo anh tất cả... tháng ngày mộng xanh
Giữa trời dĩ vãng không anh
Rưng rưng ngấn lệ vòng quanh tâm hồn.
 
Gửi anh bên ấy cô đơn
Gửi anh xót chút dỗi hờn còn dư.
 
Trưa trời lòng thoáng âm u
Em còn yêu mãi cho dù anh xa
Khóc trong năm tháng cứ qua
Anh đi vướng lại chỉ là niềm đau.
Anh vui hạnh phúc nơi đâu
Chỉ em còn lại ôm sầu... tái tê.
________15.09.2009__________
 
 
 
 

 

 
 
 
 
 
 
<bài viết được chỉnh sửa lúc 25.06.2010 07:16:17 bởi chuonggio_ngaytrove0 >
Vang vọng trong vườn tiếng ngân thanh
Ru âm chuông gió giữa trưa lành
Ký ức tràn lan lòng nữ khách
Trở về năm tháng thủa thơ xanh.
Thơ
http://diendan.vnthuquan.net/tm.aspx?m=589923&mpage=1&key=򐄹
http://diendan.vnthuquan.net/tm.aspx?m=

chuonggio_ngaytrove0
  • Số bài : 922
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 19.06.2009
  • Nơi: Trong giấc mơ... Paris
RE: PhONG Linh cg Tình tHơ và Đời... (TIẾNG NGÂN LÒNG) - 25.06.2010 05:01:29
CHIA XA ĐỂ MÌNH EM ĐAU 
 
Giờ thì em đã không anh
Không tiền không bạc không danh phận gì
Bao lời ước hẹn làm chi
Bao lời gian dối còn gì để yêu?
 
Xa nhau giờ hiểu một điều
Không lời nào giữa - nào yêu trọng đời
Vắng anh lòng thoáng chơ vơ
Từ khi ly biệt nụ cười em quên.
 
Giờ đây em hận phút quen
Hận tình gian dối anh hèn phụ em
Hận bao lời ngỏ êm đềm
Bao lời thương mến trong đêm ái tình.
 
Hận bao ước hẹn đôi mình
Hận anh gian dối để mình em đau.
______22.11.2009_____________
 
 
 
GỬI CÁNH CHIM BAY
 
Cánh chim bạt gió đi đâu
Cho ta gửi chút buồn bâu vào lòng
Nén đi nỗi đợi trông mong
Ở trong giây phút thật lòng vì yêu.
 
Nửa yêu lạc xứ cô liêu
Đêm đêm lẻ bóng bao điều cô đơn...
Cho tôi ngày tháng dỗi hờn
Cho thành khoảng lặng để quên ân tình.
 
 
HỌA THƠ
 
Chim trời báo hiệu bình minh
Nàng ơi tỉnh giấc chúng mình dạo nha
Hãy quên cuộc sống xa nhà
Tình thơ trao gửi để mà dịu xoa.
 
Tình trường xa lửa nhiều toa...
Tủi sầu má nhạt - tóc xòa - thương thay
Bàn tay tôi hãy nắm ngay
Ta đi dạo phố đêm nay tâm tình.
________17.06.2009_____________
       Bạn tâm giao - Sĩ Đoan
 
 
AI MANG
 
Ai mang nỗi nhớ bẻ đôi
Chất vào lối bước bên đời đang đi.
 
Ai mang chút vọng tình si
Cho ta mỏi mắt bờ mi bơ phờ.
 
Ai mang nửa kiếp dại khờ
Để nghe nhạc điệu lòng mơ đang sầu.
 
Ai còn bước vội đi đâu
In vào khoảng nhớ đượm mầu gió sương.
 
Ai mang cho chút vấn vương
Để ta thôi lỡ yêu... thương đượm mầu.
______14.06.2009_______________
 
 
NGẮM TRĂNG NƠI VIỄN XỨ
 
Ngắm trăng viễn xứ nhớ anh
Hồn em trống vắng yên lành biến đâu
Lòng thương đêm nhớ không mầu
Anh có thấy trăng lên đầu trời quê.
 
Bao giờ em mới trở về
Cùng anh ngồi ngắm trăng quê hai người
Đêm nay trăng tỏ sáng ngời
Viễn xứ mà nhớ tới người nơi xa!...
 
Ân tình có đượm thiết tha
Hai trời nỗi nhớ quê nhà - trời tây
Ước gì anh hóa đám mây
Kề bên trăng tỏ nơi này... thấy anh.
______11.06.2009_____________
 
 
H Họa Thơ:
 
TRĂNG QUÊ NHÀ
 
 
Nhớ em ngắm ánh trăng quê
Một mình lẻ bóng quả là cô đơn
Nhìn mây chêu gió dỗi hờn
Nhớ em da diết - nguồn cơn là gì?...
Tự dưng nhung nhớ làm chi
Ngồi buồn thơ thẩn sầu bi não lòng
Đêm nay em có biết không?
Có người vẫn mãi ngóng trông một người.
                   HKBT Minh Tuấn
 
 
ĐÊM ƯỚC MONG
 
Đêm buồn ta đứng ngắm sao
Bao nhiêu nỗi nhớ đổ vào trong tim
Chợt vương giọt lệ im lìm
Ngước nhìn phố thị trong đêm muôn mầu.
 
Trong đời biết bước đi đâu
Bóng đêm dăng lối trong mầu ánh sao
Gọi trời mãi ở trên cao
Có nghe thấu đáo biết bao nhiêu lời.
 
Cầu mong phước đến trong đời
Cầu trời cho phút đầy vơi ái tình
Ước cầu má hắm mắt xinh
Không vương dòng chảy giật mình trong đêm.
 
Cầu mong những phút ấm êm
Sen trong cuộc sống bên thềm tha hương
Cầu cho lòng đi biết thương
Để vơi tất cả buồn vương... ở lòng.
 
Đêm nay ta bỗng ước mong
Có người ngỏ lối... thiệp hồng vu quy.
 
 
GIẤC MƠ ĐỂ DÀNH
 
Để dành một tiếng yêu anh
Cho chòn mộng thắm trong lành trao ân
Lòng yêu không chút phân vân
Nhìn anh ánh mắt tần ngần ấp e.
 
Nỗi lòng sao dấu - sao che?
Chỉ còn mong ước mang về gửi anh
Hàng đêm thao thức năm canh
Thôi em đành dấu để dành yêu anh.
 
Tình yêu có giấc mơ xanh
Có em đợi đấy có em mong chờ
Phải chăng tình thắm vô bờ
Lòng yêu để lại lờ đờ tương tư.
 
Tình đời nào có mà dư
Để dành cũng vậy cho dù là không!
Yêu em yêu thật trong lòng
Dù là hai đứa giờ không hẹn chờ.
 
Bao lần tình vẫn thờ ơ
Thôi cất để đấy dành... mơ ngày về.
 
 
 
MỘT NỬA EM DẠI KHỜ
 
Anh đi - anh đã đi đâu
Để em ở lại âu sầu ngóng trông
Đông về cây cối trơ không
Hồn em ở lại cùng lòng nhớ thương
Anh ơi nhung nhớ kết vương
Dạ mài điệp khúc đêm trường lẻ loi
Tim run lạnh vắng bên đời
Nửa hồn lạc mất... nửa vơi dại khờ.
 
 
QUA ĐỦ BỐN MÙA
 
Hạt mưa vướng lại trên cành
Rung rinh chiếc lá giọt đành rụng rơi
Giọt xa khắc lại lòng tôi
Bao ngày xứ lạ cả trời bão giông
Qua rồi xuân, hạ, thu, đông
Môi hồng nhạt nhẽo má hồng nhạt phai.
Qua ròi ngày tháng mơ dài
Nửa kiếp chưa có một ai cận kề.
 
Bao xuân ta vẫn chưa về
Đêm đông giá lạnh môi kề lệ rơi
Mặn đắng thổn thức đầy vơi
Bốn mùa qua đủ... cả trời cô đơn.
 
 
KIẾP NÀY EM CHỬA LẤY CHỒNG
 
Bước đi dong duổi đường dài
Bao năm lưu lạc còn nơi xứ người
Cô đơn lệ tủi quên cười
Ân tình xa vắng ở đời còn chi.
 
Tuổi xuân cũng rớt còn gì
Nếp nhăn khoé mắt... hằn mi thâm cuồng
Gian truân khắp nẻo vạn đường
Bến đỗ chưa gặp... tình trường vẫn không.
 
Tâm trạng luôn chan chứa mong
Bao giờ có thể lấy chồng người ơi?
Mới đó tuổi đã ba mươi
Kiếp này có lẽ... hẹn người kiếp sau.
 
Chân mỏi còn mãi đi đâu
Thuyền đời lạc bến... nơi đầu... lênh đênh.
_________10.09.2009______________-
 
 
 
HƯƠNG THU DỞ DANG
 
Mùa thu hương sữa trắng mầu
Lá xanh thay áo chuyển mầu vàng rơi
Thu về lặng lẽ bên đời
Bóng anh xa vắng đơn côi một mình.
 
Trong gió lá rớt lặng thinh
Ru dương âm hưởng chút tình lạc nhau
Cây còn cho lá hai mầu
Tình cho - Tình cuối -tình đầu... vẫn không!
 
Thân em trong lạnh bao đông
Ước mơ có chút nắng hồng ấm môi
Bao năm viễn xứ xa xôi
Chữ tình - chữ nghĩa - bên đời vẫn mong.
 
Ba mươi thu chửa lấy chồng
Ngồi đây đếm lá thu nồng đang rơi
Xốn sang lòng dối tơi bời
Hương sữa ngát cả lối đời dở dang.
______14/09/2009______________
 
 
 
 
<bài viết được chỉnh sửa lúc 25.06.2010 07:09:28 bởi chuonggio_ngaytrove0 >
Vang vọng trong vườn tiếng ngân thanh
Ru âm chuông gió giữa trưa lành
Ký ức tràn lan lòng nữ khách
Trở về năm tháng thủa thơ xanh.
Thơ
http://diendan.vnthuquan.net/tm.aspx?m=589923&mpage=1&key=򐄹
http://diendan.vnthuquan.net/tm.aspx?m=

chuonggio_ngaytrove0
  • Số bài : 922
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 19.06.2009
  • Nơi: Trong giấc mơ... Paris
RE: PhONG Linh cg Tình tHơ và Đời... (TIẾNG NGÂN LÒNG) - 25.06.2010 07:46:05
Chào bạn
Bạn có biết rằng, biển rất êm, rất đẹp, thậm trí rất thơ mộng khi mỗi chiều hoàng hôn về mặt trời trốn tìm chỗ ngủ... nhưng ngoài những thứ đẹp đẽ ấy, biển cũng giống như đời thường rất nghiệt ngã, giông tố, hiền hòa là vậy nhưng cũng rất... Nói chung không có gì là đẹp toàn diện nếu đã là cuộc sống " Nếu cái gì cũng trở nên đẹp đẽ, êm đềm, phẳng lặng thì cuộc sống này sẽ không còn được gọi là cuộc sống nữa''. Quan trọng là ta biết chấm nhận nó, và tiếp nhận nó như thế nào, một bức tranh đời, mỗi người muốn vẽ lên đó một mầu, mỗi hình, mỗi dạng, phong phú.
Cuộc sống này nếu nói không thể nào quên, cái đẹp đẽ mà không hể nào quên cũng có nhưng khía cành đó ít lắm, chỉ có những nỗi buồn đau là không thể nào quên thôi.
Chưa ai tự làm việc gì mà khẳng định trăm phần trăm là mình đang đúng
Vang vọng trong vườn tiếng ngân thanh
Ru âm chuông gió giữa trưa lành
Ký ức tràn lan lòng nữ khách
Trở về năm tháng thủa thơ xanh.
Thơ
http://diendan.vnthuquan.net/tm.aspx?m=589923&mpage=1&key=򐄹
http://diendan.vnthuquan.net/tm.aspx?m=

chuonggio_ngaytrove0
  • Số bài : 922
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 19.06.2009
  • Nơi: Trong giấc mơ... Paris
RE: PhONG Linh cg Tình tHơ và Đời... (TIẾNG NGÂN LÒNG) - 27.06.2010 06:36:30
 
 GIỌT LỆ ĐƠN CÔI

Tiếng chuông ngân thuở sơ đầu
Vọng theo năm tháng đi đâu vẫn còn
Chuông gió ngân... dạ héo hon
Nhìn từ viễn xứ mỏi mòn... duyên quê.
20/06/2010


Mỗi con người có một giấc mơ, khi khoẻ mạnh người ta ước mơ nhiều lắm, còn khi ốm đau, người ta lại cần có sức khoẻ và khi con người ta mất đi, mất đi là hết. Trong cuộc sống có những nỗi đau mất mát làm ta đau, đau suốt cả chặng đường chẳng bao giờ nguôi ngoai...


Tôi mới học làm thơ từ khi trong cuộc sống này một ngày tôi nhận ra rằng, tất cả không đẹp như gấm hoa... không thể hiện hữu điều gì vĩnh hằng, vĩnh cửu hết.


Tôi đã đọc ở đâu đó: '' Kiếp con người giống như những ngọn nến, có ngọn cháy sáng, có ngọn lập loè, có những ngọn le lói và có những ngọn âm ỉ chấy khá lâu. Nhưng khi cơn gió ập đến , có mấy ngọn còn có thể cháy được mãi như mong muốn. Nến tắt có thể đốt lại, nhưng... kiếp người, tắt rồi có thể đốt lại không?...

Con người ta trog cuộc sống đôi khi cần phải quên đi, quên đi cho qua những khoảnh khắc những nỗi đau, đôi lúc muốn quên đi một cái gì đó không thể nói ra thành lời, quên đi những phút giây không làm chủ mình, nhiều khi lỡ bước quên đi chính mình là ai.


Có dòng thác nào không chảy, có mùa thu nào không chút lá vàng rơi, có mùa hè nào không vương nắng, có mùa đông nào ngưng những cơn gió đong đưa... Đã là con người không ai là chưa khóc ít nhất là một lần, biết khóc là biết cảm nhận mọi buồn vui, hạnh phúc hay những khổ đau, biết thương biết nhớ, chia ly trong cuộc sống này...
Mỗi lần chia ly mấy ai đủ mạnh mẽ mà không rơi lệ khóc có ai cả đời đủ lý trí kiên cường để sáng suốt.
Sống ở kiếp này chưa ai có một cuộc sống hoàn toàn xuôn sẻ, êm đềm trôi...

Tôi hiện tại đã trải qua nhiều lần vật lộn với lí trí trong cơn đau bệnh dày vò nén từng viên thuốc đắng mắc nơi cổ mỗi lần uống thật khó trôi mắc nghẹn lại, lúc đó tôi không đủ mạnh mẽ để có thể vực mình dậy giúp mình thoát khỏi cảm giác tái tê, khỏi bệnh, nhưng tôi có một ước mơ, chính ước mơ ấy làm tôi mạnh mẽ không đủ lớn mà chỉ đủ lời an ủi ý nghĩ để vực giữ gìn lý trí trong tôi lúc này.


Tôi soi mình vào gương tự an ủi nói chuyện với chính mình, đừng bao giờ nghĩ đến cái chết, đừng bao giờ đầu hàng trước cuộc sống dù cuộc sống của tôi hai từ hạnh phúc rất nhỏ bé mong manh, ngọt ngào như tiếng heo mây rất lạ.


Ước mơ, thử hỏi con người ai mà không có ước mơ, nhưng tôi nhơ bé quá, trước bệnh tật nào đâu tôi giám nghĩ nhiều tới tương lai và ước mơ mình thật bé nhỏ, dù gì tôi cũng chỉ là một hạt cát nằm trên bờ biển cả bao la, ngàn con sóng giữ. Giấc mơ bị nhấn chìm trong biển nước, cứ chìm, sóng đưa đẩy vào bờ rồi lại đưa ra xa, hạt cát cứ phiêu du trong đại dương bao la, không biết bến bờ nào mà không bị sóng hòa tan vào nước.

Tôi chỉ dáng sống qua ngày thôi. Chưa thể sống với giá trị của nghĩa sống như bất cứ ai mong muốn một cuộc sống đầy đủ nghĩa vị của con người.


GIOT LỆ ĐƠN CÔI

Người đi để lại nơi này
Dáng em thuở ấy còn đây theo đời

Bao nhiêu khát vọng nào vơi
Bao nhiêu nhung nhớ theo lời hứa xưa.
Hôm nay trời điểm giao mùa
Lạnh tan trên má trời trưa đất người.

Vì đâu chưa thể mỉm cười
Em muốn ôm lấy cả trời gió mây
Để gom thương mến cho đầy
Níu anh trở lại nơi này cùng em...

Nhiều năm chưa thể nào quên
Tim hằn nỗi nhớ thành quen mất rồi
Bao mùa giọt lệ đơn côi
Thành nguồn rơi rớt bên đời xuôi trôi.
            10.04.2010

Tác Giả Phong Linh cg:
 
 *Tác giả Phong Linh cg. Là một tác giả trẻ, nhưng cô đã kịp gửi tới bạn đọc nhiều tác phẩm thơ lục bát khá ấn tượng. Được biết gần đây cô mắc phải một chứng bệnh hiểm nghèo: U não! và cô đã phải trải qua một lần phẫu thuật. Xin giới thiệu một số bài thơ như rút ra từ ruột gan một tâm hồn thơ thật đẹp. Qua đây độc giả gần xa có thể chia sẻ cùng với tác giả Phong Linh cg này. Có thể qua trang web hoặc Email: chuonggio_1981@yahoo.com. 

                                                             
 
Phong Linh cg Tên thật là Lê Thị Như, sinh ngày 15/11/1981-  Tại Đội 6 An Phúc - An Khang - Yên Sơn - Tuyên Quang.
Hiện sống và làm việc tại Sanit Petersburg LB Nga.
Online: chuonggio_1981
ĐT Nga: 007909 636 89 44
ĐT/VN: 0276 283077
 
     Tôi được sinh ra và lớn lên ở một vùng quê dân tộc thiểu số miền núi Tuyên Quang. Ngay từ nhỏ tôi đã thích tiếng ngân của chuông gió chính vì vậy bạn bè có lý do gọi tôi là Phong Linh theo âm Hán Việt và tôi lấy tên này làm bút danh của mình, mong cho những vần thơ cũng rộn dàng như những tiếng chuông ngân. Tôi là con út trong đại gia đình có bốn anh chị em, hai trai hai gái.
 
    Tôi đến với nguồn thơ rất tự nhiên, cảm xúc mỗi con người có giới hạn, cũng như mỗi cuộc đời có một số phận không thể giống nhau, cuộc sống này có những bài thơ làm cho tâm hồn ngời sáng hơn những buồn đau không thể thốt ra thành lời  nhưng có thể gửi vào một bài thơ, mất mát chia ly đớn đau thì nhiều lắm. Tôi cũng là một trong những số phận không được may mắn trong kiếp này. Những vần thơ có thể giúp chúng ta những người yêu thơ gần nhau hơn, hòa nhập với cộng đồng trong giới văn học và tôi cũng có những ước mơ cũng như hoài bão trong cuộc sống này, mong sao những trang viết của mình may mắn tồn tại, một dư âm nhỏ bé không cần bay cao, bay xa mà chỉ cần bổng lên phía trước.
 
   Đối với tôi thơ là một phần tất yếu không thể thiếu trong cuộc sống giúp tôi hạnh phúc mỉm cười mặc dù đang có rất nhiều đớn đau thể xác lẫn tâm hồn. Tôi hay vào những diễn đàn thơ sau những mất mát trong cuộc sống rồi bỗng một ngày sau khi đọc xong một cuốn sách tôi bị lạc vào một thế giới thơ đó là trang lucbat.com, cứ thế tôi chìm đắm trong những bài thơ như biết múa nhảy nhót nhiều âm hưởng, ru dương như đưa tôi vào một chốn nào đó xa lạ, phong phú và đa dạng đến không ngờ.
 
   ''Tôi mới học làm thơ từ khi trong cuộc sống này một ngày tôi nhận ra rằng, tất cả không đẹp như gấm hoa... không thể hiện hữu điều gì vĩnh hằng, vĩnh cửu hết''.
 
    Khi tôi làm thơ tôi có thể chút đi những sầu tâm tư những đớn đau... mà có lẽ ở ngoài thực tại không thể thốt lên lời cùng ai. Tuy chưa sâu sắc nhưng chúng rất chân thành mộc mạc, tôi sống rất giản dị nên những câu chữ cũng trở nên giản dị chân thành không chau chuốt hay xa hoa quá so với cuộc sống thực tại nó trơ trụi như đời thường, người ta vẫn nói: ''Có thực mới vực được đạo''. Cảm xúc của mỗi con người đều khác nhau, có lẽ ai đó sẽ cười khi đọc tác phẩm của tôi những bài thơ chân thành không mang tội lỗi phải không?
 
    Trong thơ cũng giống như một tia giấc mơ hư ảo, tôi có thể yêu, có thể tìm chàng thơ, nàng thơ cho mình, trong thơ cũng có thương, có nhớ, hẹn hò, chờ đợi để rồi chia xa! Thật nhiều cung bậc.
 
    Thơ giúp tôi như trẻ lại hồn nhiên hơn so với tuổi ba mươi trong đời, tự tin, tôi lạc quan và tin vào cuộc sống này biết nhường nào, tôi thấy yêu cuộc đời hơn, thấy nhẹ nhàng mặc dù trong tôi đang đeo mang căn bện hiểm nghèo ngày ngày với những cơn đau nén trong từng viên thuốc đắng.
 
    Trong thơ tôi thấy lòng mình rực rỡ thăng hoa, tôi mặc sức lặn ngụp trong đó quên đi cơn đau bệnh quên thời gian lẫn đớn đau trong tâm hồn, cho ngày tháng trôi mau trong những nỗi buồn, cô đơn trống vắng.
 
   Những ngày tháng nơi đất người tôi luôn lấy những câu chữ làm bạn tâm giao chia sẻ mọi buồn vui trong cuộc sống. Tôi yêu những vần thơ tôi đã lấy viết ra từ tâm hồn mình, chính những điều tưởng chừng như thật giản dị khiêm nhừng đó giúp tôi nhận ra chính mình là ai.
 
Tác Phẩm:
 
                                           GIỌT LỆ ĐƠN CÔI

GIỌT LỆ ĐƠN CÔI 

Người đi để lại nơi này
Dáng em thuở ấy còn đây theo đời

Bao nhiêu khát vọng nào vơi
Bao nhiêu nhung nhớ theo lời hứa xưa.
Hôm nay trời điểm giao mùa
Lạnh tan trên má trời trưa đất người.

Vì đâu chưa thể mỉm cười
Em muốn ôm lấy cả trời gió mây
Để gom thương mến cho đầy
Níu anh trở lại nơi này cùng em...

Nhiều năm chưa thể nào quên
Tim hằn nỗi nhớ thành quen mất rồi
Bao mùa giọt lệ đơn côi
Thành nguồn rơi rớt bên đời xuôi trôi.


TAY CẦM BỆNH ÁN

Em nay từ viện trở về
Tay cầm bệnh án tái tê cả lòng
Thân gầy trong gió lạnh đông
Dài hai giọt lệ giờ mong được gì?

Một mai em sẽ thôi đi
Một mai sẽ chẳng còn chi đợi chờ
Rồi mai tất cả vần thơ
Vô tri - vô giác - từng tờ... thành tro.

Em đi chưa kịp qua đò
Một lần chưa được hẹn hò cùng ai
Kiếp này không có ngày mai
Thân em giờ chỉ còn hoài cơn đau.

Chân bước trong phố muôn mầu
Ngọn đời em biết về đâu bây giờ?
Thân hờn trong gió bơ vơ
Tuyết đông cũng chỉ hững hờ nhẹ rơi.

Ngày mai vắng bóng bên đời
Ngày mai em sẽ về nơi thiên đàng
Em đi trong nỗi bẽ bàng
Cơn đau bệnh tật - giờ càng đau thêm.

Chân vô hồn bước hết đêm
Biết bao giọt lệ không kìm nhỏ rơi
Bờ môi khô héo nụ cười
Từ nay em sẽ là người thiên thu.
                   23/05/09


MẸ ƠI! KHÓC CHO ĐỜI CON

Mẹ ơi! 'u não' trong con
Ngày đêm rằng xé héo hon thân gầy
Giờ này con vẫn còn đây
Nửa hồn rữa mất theo mây ngút ngàn.

Bao nhiêu mơ ước chưa chan
Tan cùng hoa lệ theo đàn cò bay
Rồi mai bỏ lại phương này
Mẹ già đơn chiếc tháng ngày héo con.

Sang xuân hai chín tuổi tròn
Đò ngang chưa đỗ vẫn còn... một thân...
Tiếng yêu tim vọng vang ngân
Nhưng nào đâu giám dù cần thương yêu.

Dáng son mất bóng yêu kiều !
Vì dau mơ ước thành điều... mơ hoang.
Kiếp này con chót đa mang
Căn bệnh 'u não'... tâm cang khóc đời !...

Chỉ mai thôi.... đã xa rời...!
Lạy mẹ... con phải về nơi thiên đàng.
Con đi cung nhịp bẽ bàng
Lệ lòng tuôn mãi dạ càng cuộn đau.

Mẹ ơi! Tóc mẹ bạc mầu
Thời gian xương khói... giờ sầu bởi con
Lỡ mãi con mất không còn
Mẹ đừng cú sốc mỏi mòn... mẹ ơi...!

Hôm nay khoé lệ con rơi
Thành dòng thác chảy góc đời mù khơi!


BIẾT CÓ NGÀY MAI KHÔNG (?...)

Ngày mai bến đợi không lời
Đuổi theo năm tháng ở đời đeo mang
Lá xanh thoáng chốc úa vàng
Để cho em thấy bẽ bàng tỏa lan

Tuôn đôi dòng lệ chứa chan
Kiếp ơi xin kiếp em van tháng ngày
Hôm nay em vẫn còn đây
Từng cơn đau thắt mang đầy niềm thương

Tuổi đang giữa độ gió đông
Toàn thân tê tái má hồng nhạt phai
Ngày mai rồi lại ngày mai
Liệu đời còn được ngày mai mấy lần(?...)

"Em luôn ước muốn..."rất cần"
Bước cùng năm tháng lệ tuôn...đổi cười
Bệnh đau "u não" trời ơi!
Cớ sao bám lấy cuộc đời của ta?"

Em thương cha mẹ đã già
Giờ vì con trẻ mắt lòa thêm nhăn
Em thương định số đôi phân
Thương cha - thương mẹ mười phần vẹn nguyên

Ngày mai biết có bình yên
Ngày mai em có đứng lên trong đời?
Bao giờ khoé lệ ngừng rơi
Hồn đau - thể xác đổi trời - lệ hoa.

Một ngày em sẽ đi qua
Chỉ còn để lại mẹ già buồn đau
Lá xanh chưa độ - đổi mầu
Đã rơi rớt rụng u sầu - nhạt phai

Nếu giờ đổi kiếp thiên thai
Biết đời em có ngày mai... không trời... ?
                        10/02/2010


    KÍNH TẶNG CHA

Bao năm con sống xa quê
Vẫn chưa có thể tìm về thăm cha
Tuổi thơ con đã đi qua
Giờ thành khôn lớn thế mà tha hương
Lòng con vọng giữa đêm trường
Để hồn hoang vắng kết vương xứ người
Cha ơi! Cha hãy mỉm cười
Để con năm tháng trong đời lớn hơn
Đêm đông gợi nhớ cô đơn
Thủa xưa nhỏ bé con hờn bên cha
Thời gian như nước chảy qua
Thoi đưa song cửa cũng vừa mười năm
Lòng cha ví ánh trăng rằm
Gian nan cơ cực vẹn chăm mẹ già

Bởi con còn ở xứ xa
Nào bằng săn sóc ''như bà chăm ông''
Mùa mưa lũ trắng xóa đồng
Bắt tôm, bắt tép cha không ngại ngần
Trưa trời phơi lúa ngoài sân
Bàn tay thô giáp, bàn chân lấm phèn
Giờ con khôn lớn nào quên
Cha thời gian khổ... con bên xa vời
Lênh đênh phiêu bạt mọi nơi
Không quên cha đã cả đời vì con

Hôm nay viễn xứ cô đơn
Rưng rưng giọt lệ... thân mòn yêu cha.


    QUÊ NHÀ MẸ ỐM

Thân con tọa ngự xứ đông
Nghe tin mẹ ớm mà lòng xót xa
Làm sao ở tận nước Nga
Chăm nom săn sóc rót trà - bưng cơm.

Quanh năm vất vả sớm hôm
Điện về mẹ mệt giọng ồm khản đi
Mẹ ơi! Có muốn ăn gì?
Giọng run như khóc chẳng gì đâu con.

Bao năm mẹ đã mỏi mòn
Đợi ngày đón rước người con trở về
Lâu rồi con sống xa quê
Tiếng lòng thương nhớ não lòng cứ qua.

Mẹ ơi! Con ở xứ xa...!
Làm sao có thể về nhà được ngay
Tuyết đông làm sống mũi cay
Rưng rưng con nhớ những ngày ấu thơ.

Mẹ dạy con hết dại khờ
Mới chớm khôn... đã bơ vơ xứ người
Gian nan mẹ khổ chọn đời
Vì con mẹ đã rã rời... tấm thân.

Xa nhà tư lự - phân vân
Nay già ốm yếu mẹ cần có con
Vậy mà phải chịu cô đơn
Thân gầy đơn chiếc nuốt cơm đắng lòng.

Tuyên quang đang độ giữa đông
Mặc thêm áo ấm ngoài trong thật nhiều
Dáng già mẹ đứng liêu xiêu
Bên hiên in bóng bao chiều đợi mong.

Nhớ sao dáng mẹ nằm trông
Dõi nhìn đất khách mà không được về
Bao năm con đã xa quê
Một ngày nào đó trở về mẹ ơi!


  XIN MẸ ĐỪNG BUỒN

Xin đừng buồn nữa mẹ ơi!
Vì con còn ở một nơi xa nhà
Bao năm con vẫn xứ xa
Để mẹ đơn chiếc, để nhà trống không ...

Đông về mẹ có lạnh không?
Hai mùa cày cấy cánh đồng hoang sơ
Con thường thấy mẹ trong mơ
Đang nơi quê mẹ đợi chờ  bên hiên

Tuổi già lúc nhớ lúc quên
Bao năm cơ cực ruộng vườn dầm mưa 
Mẹ còn đó thuở xa xưa
Con nay đã lớn thời xưa xứ người

Con luôn muốn mẹ mỉm cười
Giấu bao nhung nhớ đã mười năm nay
Tuổi già đã đến nào hay
Mầu đen mái tóc đã hay trắng rồi

Gian nan cực khổ cả đời
Cho con thơ được thành người, lớn khôn
Con chưa trả được ơn nghĩa
Hẹn mẹ con sẽ đền ơn một ngày

Nhớ mẹ đôi mắt nhoè cay
Xin đừng khóc mẹ những ngày xa con ...
11/11/2009

MÙA ĐÔNG ĐẾN CON NHỚ MẸ

Đêm đông đang ở đất người
Bao năm viễn xứ nhớ lời mẹ ru
Cuối chiều nắng sót âm u
Bóng đêm chậm choạng buông dù viếng thăm
Nơi xưa... còn ấm chỗ nằm
Hơi con thơ ấu bao năm còn chừa
Thời gian thấm thoát thoi đưa
Ước về bên mẹ cho vừa nhớ mong
Xin mẹ bên ấy đừng trông
Để con thôi xót mùa đông đến rồi.
______24/11/2009



KHÓC GIỮA ĐỜI HÔM NAY
-----Đau Bệnh-----


Mẹ ơi! U não trong con
Nỗi đau dầy xéo héo mòn tấm thân
Thương con giữ lại một phần
Thương mẹ đến tận mười phần còn rư

Hôm nay con viết lời thư
Bằng bài thơ gửi giọt sầu vừa rơi
Mẹ thời vất vả cả đời
Con đau bệnh nặng rã rời tâm cang

Căn bệnh 'u não' vương mang
Mẹ già năm tháng giờ càng già thêm

Quê nhà gió tạt căm căm
Năm canh mẹ thức chỗ nằm lạnh lưng
Con nay tuổi mới lưng chừng
Bệnh mang - thứ lỗi mẹ đừng buồn đau.

Mệnh đời ai biết được đâu
Con nào có muốn mẹ đau thế này
Bệnh tình tự đến nào hay
Thương đau lệ nhỏ giọt cay u buồn.

Dẫu rằng mắt mẹ đang tuôn
Bao nhiêu sợi nhớ cả vườn lệ hoa.
Từ nay mắt mẹ nhạt nhòa
Khóc con gái nhỏ sẽ xa... cuộc đời.

Số con đã gắn với trời
Cơn đau con khóc giữa đời hôm nay.

________13/04/2010__________





      DỊU LẮNG NIỀM ĐAU


Xương rồng mạnh liệt bao nhiêu ...
Như em chịu được bao điều đắng, đau

Hoa khoe, tấc dạ đơm sầu 
Lòng đau em cũng trỗi màu đong đưa


Mất rồi từ một thoáng xưa
Biết bao cho đủ, cho vừa ... niềm đau ...

Mong cho ngày tháng trôi mau
Lắng vơi nỗi nhớ, niềm đau ... tâm hồn.

2009 




              GIỜ ĐÂY
 
Giờ đây khoảng trống hoang sơ
Nửa mơ, nửa nhớ, nửa khờ về đâu?

Giờ đây hồn thoáng sầu vương
Vì tình lỡ bước quay đầu bỏ đi ...

Giờ đây hoen úa bờ mi
Chạy trên má Thắm còn gì mong đợi!

Xa thương ... để lại cõi lòng
Câu yêu, câu kính, xoay vòng bừng sôi.

2009



     LÒNG MÌNH LẺ LOI
 
Lòng buồn nương tựa gió mây
Lòng sầu vì lỡ đong đầy tình anh 
 
Lòng vương chút nhớ mong manh
Đau lòng để lại hồn lành tái tê 
 
Lòng rơi vơi bớt đê mê
Lòng thương chỉ đứng bên lề ngó sang 

Lòng đau nay chót đa mang
Anh đâu để ngỏ lỡ làng tình em? 

Còn đâu những lúc lòng êm
Để mơ hạnh phúc những đêm ân tình? 

Lòng nay bỗng chốc bất bình
Ngoảnh đi, ngoảnh lại ... chỉ mình lẻ loi.

2009



      CON THÁC NHỚ

Nhớ như con thác đầu nguồn
Trút như đang đổ, đang tuôn xuống đời
Nhớ ai hết đứng rồi ngồi
Như con thác mãi ở nơi đầu nguồn
Nỗi nhớ ồ lúc chợt tuôn
Cuốn đi thơ mộng hồn nhiên, tươi cười
Bao giờ nỗi nhớ mới vơi
Cho con thác lớn ... cạn nơi đầu nguồn. 

2009


         BAO GIỜ ... 

Bao giờ hết gió mùa đông,
Bao giờ em mới lấy chồng anh ơi!

Bao giờ hết nước trên trời,
Cho em hết bạc phận đời trắng đen?

Bao giờ nỗi nhớ thành quen?
Nỗi đau hằn vết để quên tháng ngày

Bao giờ khoé mắt ngừng cay?
Để em khỏi khóc những ngày không anh ....

2009


    THU TƯƠNG TƯ

Mùa thu lá trút đổi mầu
Lòng em cũng đổi sầu lòng tương tư
Lá nào cũng rớt vào thu ...
Kiếp nào cũng vướng tương tư ... vì tình.

2008


THIÊN ĐƯỜNG NGÀN SAO
Gửi chị Jenny
 
Chị đi theo gió mây đi
Để em ở lại hàng mi nhạt nhòa
Trong đời năm tháng đã qua
Quen đã có chị... giờ là niềm đau.
 
Chị xa ngấn lệ... lòng sầu
Vương trong khoảng lặng cả mầu xót thương
Chị đi trong lối lạc đường
Trần ai bước lỡ thiên đường... ngàn sao. 
  ____-08/09/2009
                      CHỊ HÃY AN GIẤC


 
   EM LỤC BÌNH MỎNG MANH


Phiêu du như cánh lục bình
Lênh đênh khắp chốn chỉ mình lẻ loi
Chân đi gần nửa cuộc đời
Tự  tâm nay thấy rã rời tấm thân

Sinh ra trong cõi gian truân
Nhớ thương dang dở mấy lần đã qua.
Giờ chia hai nửa quê nhà
Nửa muốn giữ lại, nửa xa theo đời

Hồn như vương gió chơi vơi
Người còn rớt lại từ  thời xa xưa.
Tuyết giăng trắng xóa trời trưa
Lục bình quê cũ nay vừa đổi thay

Thời gian còn mãi đâu đây
Tấm thân héo úa ngậm đầy vết thương.
Tình bay theo gió bốn phương
Mây trôi, bèo dạt, ngả đường về đâu?
____Saint-Peterburg, 17-02-2010
 
  

        MƯA LỆ NHỚ
 
Anh ơi chiều đã buông rồi
Em còn đẫm lệ giữa trời lệ tuôn
Biết bao nhiêu giọt đau buồn
Bao nhiêu nỗi nhớ cứ tuôn ào ào
Anh xa đi đến nơi nao?
Để tình em lại ghi vào đầy thơ
Vắng anh bóng dáng còn chờ
Lạnh lòng em lắm lững lờ khoảng không
Hôm nay khoảng trống mênh mông
Anh còn đâu nữa mà mong hỡi trời
Năm tháng giọt lệ nào vơi
Em còn tiếc nối nửa đời... còn đau
Thế gian cuộc sống muôn mầu
Anh đi xa mãi để sầu cho em
Chết đi là hết... là quên...
Chiều nay mộ viếng bắt đền trời xanh
Anh ơi! chốn ấy có lạnh
Cầu anh an giấc yên lành... ngàn thu
 
Ngày không anh
13/11/2009


Xuân Tha Hương: 

    TẾT NGÀY VIỄN XỨ

Tết nơi viễn xứ rất buồn
Tim hồng se thắt rớt tuôn giọt sầu
Niềm thương hằn đọng mắt nâu
Tiếng lòng lưu lại ở đầu bờ môi.

Nghẹn ngào chẳng thốt lên lời
Vắn - dài - giọt đọng - giọt rơi buốt lòng
Phải chăng giá lạnh mùa đông?
Hóa ra chẳng phải tại lòng đơn côi.

Xuân này chỉ tuyết với tôi
Nhìn qua khung cửa cả trời trắng trong
Quê nhà nỗi nhớ niềm mong...
Lời ru của mẹ còn trong cõi lòng.

" Xứ xa có vị tết không?...
Xứ xa nơi ấy mùa đông còn đầy
Sao con không trở về đây
Cùng cha với mẹ xum vầy đón xuân? "

Mẹ ơi! Xin lỗi vạn lần...
Đêm nằm thao thức tần ngần con mơ
Biết rằng quê mẹ mong chờ
Mà con chỉ thể.... giấc mơ trở về !

Đón xuân đất khách tái tê
Cơm bưng nghẹn đắng tràn chề lệ hoa
Ôi trời - tuyết lạnh phương xa!
Tết này viễn xứ nhớ nhà... tràn mi.

-Ngày valentis 14/02/2010 
____01/01/2010 tết___


KHOẢNG VẮNG TÂM HỒN

Trời ơi! Tết đã về rồi
Mà sao ta vẫn phương trời xứ xa
Xuân nồng lộc biếc đơm hoa
Nữ khách ngồi đếm giọt lòa vừa rơi

Tuyết vương _ thân gái rã rời
Cho tâm gục ngã chẳng lời thương yêu (!)
Phố buồn - bóng gục liêu siêu
Một mình với bóng trong chiều tha hương

Hoàng hôn dẫn đến đêm trường
Tâm tư giá lạnh vấn vương... ngày về.
Nhiều năm cách biệt duyên quê
Bước đi khắc khoải bốn bề lạnh mang.

Thâu canh lẻ bước lang thang
Tuyết vương hay nhỏ đôi hàng lệ tuôn
Đêm đông cả phố thêm buồn
Cây trơ vắng lặng bồn chồn đứng trông.

Than ôi đáng ghét mùa đông
Để lòng trống vắng khoảng không tâm hồn.
2010


XUÂN NÀY CON CHƯA VỀ

Xuân này đã sáu sắc xuân
Con chưa về được cha buồn lệ rơi
Quê nhà mai thắm muôn nơi
Con thời xa xứ rối bời... chơi vơi!

Ưu tư nặng trĩu trong đời
Tuổi già không thể mỉm cười hôm nay
Tuyết đang răng trắng phương này
Cây trơ kén lộc - én bay chưa về.

Sáu xuân lẳng lặng xa quê
Nhìn theo năm tháng tái tê dạ buồn
Tự dưng nỗi nhớ trào tuôn
Mũi cay nhỏ giọt một vườn lệ hoa.

Cha ơi! Con ở xứ xa !...
"Nhớ canh cua nấu - nhớ cà dầm tương"
Tóc cha điểm bạc gió sương
Bao ngày đứng đợi đầu làng đón con.

Nếp nhăn khoé mắt bào mòn
Cho từng giọt lệ lăn tròn xuống chân
Xuân này tết đến rất cần
Cả nhà đông đủ "vui buồn" có nhau.

Con xin khất hẹn niên sau
Sẽ về quê cũ từ đầu mùa xuân...
12/02/2010

    CON CHƯA VỀ ĐƯỢC
 
Mẹ ơi! Xuân viếng quê nhà
Mùa đông giá lạnh xứ xa ngập tràn
Bao giờ tuyết trắng mới tan
Cho cây nẩy lộc hàng ngàn lá non.

Quê nhà mẹ nhớ thương con
Con thời thương mẹ mỏi mòn đợi trông
Mẹ ơi viễn xứ còn đông
Lòng run rét buốt má hồng chua ê.

Bao năm con vẫn chưa về
Biết mẹ trông đợi tràn chề lệ rơi
Một đời vất vả đầy vơi
Giờ đây chẳng thể mỉm cười vì con...

Cạn khô giọt lệ - héo hon
Mong ngày được đón gót son trở về
Gửi mẹ đang ở nơi quê
Nơi đây lạnh lắm bốn bề tuyết băng.

Đêm khuya khuất dạng ánh trăng
Một mầu trắng xóa thể thân hoa gầy
Đông này con vẫn còn đây
Con chưa về được xuân này mẹ ơi!

Mátxcơva 02/02/2010



                TÌNH XƯA
 
Anh ơi! Đừng khổ vì yêu
Đừng hứa - đừng đợi - một chiều có nhau
Giây phút ngộ nhận qua mau
Để lòng thoáng chốc vương sầu tái tê.

Bao giờ mới tỉnh cơn mê
Cho đường tình ái chung kề mai sau
Chót trao tình chẳng phai mầu
Cớ sao duyên số lạc đâu không chừa.

Hôm nay đứng giữa cơn mưa
Mà réo trong dạ người xưa quay... đầu. (...)
17/06/09 



ANH LÀM

Anh làm, tan vỡ giấc mơ
Để bao năm tháng đợi chờ nhạt phai
Anh làm, em bước nhịp sai
Trái tim run đập lòng này đớn đau
Anh làm, xuân trẻ rơi mau
Trôi theo năm tháng tình đầu bể đâu
Anh làm, má thắm nhạt mầu
Bờ môi lạnh ngắt tim sầu bởi anh
Anh làm, ngấn lệ vòng quanh
Chảy theo hơi thở sẵn dành vì yêu!
Anh làm, em đứng giữa chiều
Ấp ôm dĩ vãng bao chiều đã qua!...
Anh làm, hồn lạc xứ xa
Chỉ vì những phút - trăng hoa ái tình
Anh làm, lòng thoáng giật mình
Khi yêu - anh chỉ vô tình mà thôi
Anh làm, em lỡ một thời
Chữ trinh trong trắng ở đời mất đi
Anh làm, tình hết còn gì
Trả anh trả cả bờ mi giận hờn
Anh làm, khoảng đợi cô đơn
Tự em trót dại - giờ hờn chi đây?!
Anh làm, buồn vướng vào mây
Bỗng dưng lệ đỗ lòng đầy vết thương
Anh làm, hai đứa tơ vương
Còn đâu hò hẹn yêu thương nồng nàn
Anh làm, hy vọng vỡ tan
Vì bao lời hứa ngập tràn đã qua
Anh làm, năm tháng trôi xa
Trái tim rỉ máu thế mà còn yêu...

Ngày nay em đứng giữa chiều
Còn đây hằn lại nỗi đau anh làm. 
                30/07/2009


ĐƠN CÔI TRỐNG VẮNG
 
Chiều nay ứa lệ không lời
Cho lòng trống vắng đơn côi một mình
Nửa đời vẫn thiếu chữ tình
Để bờ môi thắm mắt xinh vương buồn
Chiều nay sầu muộn chợt tuôn
Chảy trên má thắm hết xuân bạc hồng
Tim lạnh trong gió vào đông
Để lòng phiêu bạt cho lòng đơn côi. 
  
  

    
  
    LỜI HỨA DỐI GIAN


 Trước anh tôi hứa rất nhiều

Sau anh tôi lại nói yêu bao người

Gian nan tình cảm trong đời

Mấy ai làm được như lời đã buông

 
Mang theo tình cảm mến thương

Một, hai, ba, bốn tình trường... chông gai

Anh đừng đợi nhé ngày mai

Tôi còn chót hẹn với hai - ba người.


Thôi anh đứng đó... hãy cười

Đừng vương lệ khóc bởi đời trắng đen

Tôi yêu như một thói quen

Như một '' ốc vít'' cần ren mới vào.


Lỡ bao lời thốt hôm nào

Cho anh... ai nữa... mà nào biết đâu

Sông bể đo được nông sâu

Còn tôi đo đếm được đâu bao giờ.


Anh nhé tình mãi dại khờ

Lời hứa gian dối... lẳng lơ bên người.

___03/07/2009______

 


MỘT MÌNH NGẮM TRĂNG

 
Trăng đang lững thững ngang trời

Sao tôi vẫn lẻ một thời cô đơn

Bao giờ có thể vui hơn

Để tôi ngồi ngắm trăng lên không buồn.


Lòng nào tiếng vỡ chợt tuôn

Vương lại tiềm thức xót xuân một ngày

Hôm nay trong gió bỗng say

Ngắm trăng mà thấy tủi cay cuộc đời.



MÂY LANG THANG VIỄN XỨ

 
Thân em như một đám mây

Lang thang khắp trốn đong đầy cô đơn

Ước gì em hóa thành cơn

Giông mưa bão táp để tuôn xuống đời.


Vầng mây vần vũ chơi vơi

Lẻ loi cô độc không lời yêu thương

Mây bay nào biết lối đường

Bến đậu không có tình trường cũng không.

 
Giờ này đang giữa mùa đông

Em mây ảm đạm ước mong nắng vàng

Nhưng rồi vẫn cảnh lang thang

Trong đời lộng gió mơ màng hư không.

 
Cuối trời biển động mênh mông

Ước mơ có chút ánh hồng... bình yên

Thế rồi bỗng nhớ - chợt quên

Giật mình trống vắng bắt đền ai đây...?


Mùa đông lạnh giá hoa gầy

Mùa xuân chớm đến còn đây đợi người

Hạ này tuổi chớm ba mươi

Mùa thu gõ cửa tiếng cười héo đi.


Mây ơi! Còn ước mơ chi

Khi đời phiêu bạt không gì luyến lưu...?

___18_12_2009__________



NGÀY KHÔNG ANH

Gửi N ngày cũ:

 
Anh ơi! Anh đã đi đâu

Để em ôm giữ nỗi đau tâm hồn

Còn đâu những nỗi dỗi hờn

Và đâu còn nữa môi vờn môi hôn?


Giờ này em tủi cô đơn

Trông về ngày cũ... tâm hồn tái tê

Phút ân ái đắm đê mê

Anh đi bỏ hết... ê chề vang ngân.

_____03.07.2009______________

     Ngày không anh



     ĐI QUA BAO MÙA
 
 

Mây hồng quận ánh nắng hanh

Say trong ngày mới bên anh sớm chiều

Vầng mây cũng biết thương yêu

Biết mơ - biết mộng bao điều ái ân.


Gom bao thương nhớ ân cần

Chia đôi nhật nguyệt hai vầng tương tư

Cuối trời viễn xứ âm u

Mải mê tìm kiếm ngàn thu giao mùa.


Thế rồi mùa hạ kéo mưa

Lá thu rơi rớt giữa trưa lạnh tràn

Mây đành trốn dưới gió ngàn

Để hồn trống vắng ngập tràn mơ hoa.


Trăng đêm loang lổ bỗng lòa

Mây lang thang mãi trôi qua bao mùa.

_____10/12/2009________



         VẦNG KHUYẾT

 
Cầu vồng thả chắn cơn mưa

Còn anh tự chắn lòng thừa trong em

Cung đàn cho những phút êm

Còn anh cho cả những đêm ân tình.


Hạnh phúc vương lộ mắt xinh

Những đêm vụng chộm kết mình hòa nhau

Mất mát cho những cơn đau

Mất anh em lỡ ngàn sau nhớ hoài.

_________17/06/2009_________




DÁNG XƯA NGÀY KHÔNG ANH

Gửi N.T:

 
Chiều qua có đáng thon thon

Bước đi trên phố thân mòn đi đâu

Em sưởi nắng sớm ban đầu

Nắng về trên phố mà sầu... còn đông.

 
Chỉ buồn em dấu bên sông

Dòng Ne-Va chảy mà lòng chơi vơi

Nỗi nhớ chợt đến anh ơi!

Sầu nghe ngơ ngác một trời bão giông.

 
Bao giờ sông mới đổi dòng

Mùa kia đổi gió cho lòng có anh

Em ước có giấc mơ xanh

Bên anh được sống trong vành ấm êm.

_Mùa xuân thành Sani Petersburg 2007_




         CUNG NHỚ

 
Cung nhớ lỡ nhịp đầy vơi

Ẩn trái tim nhỏ ở nơi tâm hồn

Cung nhớ gọi dạ cô đơn

Tiếc cho một phút dỗi hờn tình anh.


Cung nhớ da diết quẩn quanh

In sâu tâm trí bóng anh một ngày

Cung nhớ thoáng đến nào hay

Nhân ra mới biết hồn bay mất hồn.



SỐ KHÔNG CHÍN NĂM ĐỢI NGƯỜI

 
Tình duyên em vẫn còn đây

Gần nhà xa ngõ bùn lầy tơ duyên

Hẹn thề em vẫn chính chuyên

Đợi người năm tháng còn bên đất người.


Anh đi em tuổi hai mươi

Giờ em hai chín tuổi vơi xế tà

Tình ta quá lứa đã già

Trẻ chung rớt lại đi qua lời thề.


Chín năm anh chẳng chịu về

Em vì trông đợi tái tê cõi lòng

Thôi rồi qua chín mùa đông

Mùa thu đông tụ trong lòng mình em.


Hạ lui - hạ trở êm đềm

Mùa thu ngồi nhặt bên thềm lá rơi

Chín năm qua bao mùa rồi

Em qua bao tuổi xuân vơi mỏi mòn...


Sục sôi nỗi nhớ héo hon

Biết anh bên ấy có còn về không?...

Trưa trời đứng giữa ngày đông

Bao giờ em mới lấy chồng anh ơi!?


Hai ta sao mãi xa vời

Anh thời lấy vợ bên trời... không em

Tủi lòng mắt ướt lấm lem

Lời thề xưa cũ anh đem đốt rồi (!...)


Chín năm chờ đợi vỡ đôi

Giật mình mới biết bên đời không anh.

___13/04/2009__________
 


     LỜI THỀ MÙA ĐÔNG
 
 
Nắng về trên thành Petersburg mong

Có ta vẫn đợi lời thề mùa đông.

 
Trên sông nước chảy thành dòng

Mắt cay ta nhớ bóng hình người dưng.

 
Người thay lòng vội quay lưng

Lời yêu xưa nói ngập ngừng viển vông

 
Tim ta thắm đượm máu hồng

Đang đau cơn thắt bởi lòng trót xa!


Sao người chót lỡ quên ta

Mây tan - mưa tạnh - lòng xa lạnh tràn.


Lời thề theo nước vỡ tan

Trời đông cuấn lấy sợi tuôn... khóc thầm.

______28.03.2008___________________
 


        TÌNH XA...
 
Vầng trăng ai sẻ làm đôi

Nỗi nhớ em có sao vơi bây giờ?


Đời em như sóng vỗ bờ

Chỉ dào dạt vậy - dật dờ lại xa!


Trách ai sao viết câu ca

mà em lại ví mình là loài hoa.


'' Đàn bà như cánh hoa tươi

Nở ra chỉ được một thời mà thôi".


Nay em tuổi xuân xa rồi...

Tim vẫn ôm lấy một thời cô liêu.


Ngày qua vướng lại một chiều

Tình ta lại nỡ như diều bay đi.

______Mockba - 13.06.2008___




    MIÊN MAN ĐỜI BUỒN


Tuổi xuân em sắp qua rồi

Còn đây năm tháng đất người buông xuôi

Lòng đau nỗi nhớ chưa nguôi

Chạy theo tham vọng đổi đời vinh quang.


Tâm hồn còn lại chút loang

Cho em năm tháng vẫn đang cô sầu

Chút xuân tuổi trẻ còn đâu

Chỉ xót lại chút men mầu thời gian.


Bước đường không ai hỏi han

Một mình lẻ bóng miên man đời buồn

Cô đơn lặng kín tâm hồn

Giọt rơi - giọt đọng vẫn còn tràn mi.


Nửa đời ta vẫn còn đi

Đời buồn nỗi nhớ những gì miên man.

______18.06.2009__________



          YÊU THẦM....

( Nói với người quản lý của tôi):

Yêu anh em dấu để dành

Trong lòng trông ngóng năm canh thẫn thờ

Em chỉ giám ngỏ qua thơ

Bao tình chân thật ngu ngơ đất người.


'' Không ước bên anh cả đời

Bởi anh đã có một người vợ ngoan

Hiền thục - vun vén - lo toan

Yêu chồng sinh những đứa con nối dòng''.


Lặng lẽ em đứng nhìn trông

Nếu không thành kẻ giật chồng người ta

Hàng ngày xác ở xứ xa

Còn hồn trót gửi quê nhà... có anh.


Nhìn theo một đám mây xanh

Giá mà em được bên anh lúc này

Không men - không rượu mà say

Khi nỗi nhớ cứ nằm đầy bờ tim.

______30/04/2010_________

 


MONG - SỢI NẮNG MÙA ĐÔNG

 
Vương trong tuyết trắng mênh mông

Nắng vàng tỏa khắp răng mùng trói trang

Bao giờ hè mới đưa ngang

Cho tuyết tan hết - cho quang con đường.

 
Mùa đông lạnh kiếp tha hương

Nắng về đốt cả lạnh vương đầy hồn

Gió như gội tuyết dỗi hờn

Tỏa vương sợi nắng giữa vườn tuyết mây.


Đông đi - đông trở về đây

Người đi không lại tim đầy niềm mong

Trái tim từ đó như đông

Nắng anh đâu nữa đem hong tim hồng.




MƯA NỖI NHỚ

 
Mưa trong nỗi nhớ vu vơ

Sợi mưa như đợi - như chờ tình ai

Mưa sầu bong bóng trôi dài

Nhớ anh - nỗi nhớ u hoài đáy tim.

_____16.06.2009_____________




GỬI ANH BÊN ẤY

 
Đôi lời gửi nhắn đến anh

Em còn lưu giũa mộng xanh đầu đời

Tình yêu thuở cũ chưa vơi

Gửi anh bên ấy đôi lời thật tâm.



Tình em trao mãi lặng câm

Tình anh níu giữ em cần vẫn đi...

Kỷ niệm nhoè ướt bờ mi

Gửi anh bên ấy đã đi quên lời.



Trách anh hay trách tại trời

Ông tơ - bà nguyệt buông lời ghẹo duyên

Giờ đây em nhớ anh quên

Xuân phai năm tháng bắt đền ai đây?

 
Anh xa - xa hẳn nơi này

Theo anh tất cả... tháng ngày mộng xanh

Giữa trời dĩ vãng không anh

Rưng rưng ngấn lệ vòng quanh tâm hồn.

 
Gửi anh bên ấy cô đơn

Gửi anh xót chút dỗi hờn còn dư.

 
Trưa trời lòng thoáng âm u

Em còn yêu mãi cho dù anh xa

Khóc trong năm tháng cứ qua

Anh đi vướng lại chỉ là niềm đau.

Anh vui hạnh phúc nơi đâu

Chỉ em còn lại ôm sầu... tái tê.

________15.09.2009__________
 

 

  
  CHIA XA ĐỂ MÌNH EM ĐAU 
 
Giờ thì em đã không anh
Không tiền không bạc không danh phận gì
Bao lời ước hẹn làm chi
Bao lời gian dối còn gì để yêu?
 
Xa nhau giờ hiểu một điều
Không lời nào giữa - nào yêu trọn đời
Vắng anh lòng thoáng chơi vơ
Từ khi ly biệt nụ cười em quên.
 
Giờ đây em hận phút quen
Hận tình gian dối anh hèn phụ em
Hận bao lời ngỏ êm đềm
Bao lời thương mến trong đêm ái tình.
 
Hận bao ước hẹn đôi mình
Hận anh gian dối để mình em đau.
______22.11.2009_____________
 
 
 
GỬI CÁNH CHIM BAY
 
Cánh chim bạt gió đi đâu
Cho ta gửi chút buồn bâu vào lòng
Nén đi nỗi đợi trông mong
Ở trong giây phút thật lòng vì yêu.
 
Nửa yêu lạc xứ cô liêu
Đêm đêm lẻ bóng bao điều cô đơn...
Cho tôi ngày tháng dỗi hờn
Cho thành khoảng lặng để quên ân tình.
 ________17.06.2009_____________
       
HỌA THƠ
 
Chim trời báo hiệu bình minh
Nàng ơi tỉnh giấc chúng mình dạo nha
Hãy quên cuộc sống xa nhà
Tình thơ trao gửi để mà dịu xoa.
 
Tình trường xa lửa nhiều toa...
Tủi sầu má nhạt - tóc xòa - thương thay
Bàn tay tôi hãy nắm ngay
Ta đi dạo phố đêm nay tâm tình.
________17.06.2009_____________
       Bạn tâm giao - Sĩ Đoan 


         AI MANG
 
Ai mang nỗi nhớ bẻ đôi
Chất vào lối bước bên đời đang đi.
 
Ai mang chút vọng tình si
Cho ta mỏi mắt bờ mi bơ phờ.
 
Ai mang nửa kiếp dại khờ
Để nghe nhạc điệu lòng mơ đang sầu.
 
Ai còn bước vội đi đâu
In vào khoảng nhớ đượm mầu gió sương.
 
Ai mang cho chút vấn vương
Để ta thôi lỡ yêu... thương đượm mầu.
______14.06.2009_______________
 
 
NGẮM TRĂNG NƠI VIỄN XỨ
 
Ngắm trăng viễn xứ nhớ anh
Hồn em trống vắng yên lành biến đâu
Lòng thương đêm nhớ không mầu
Anh có thấy trăng lên đầu trời quê.
 
Bao giờ em mới trở về
Cùng anh ngồi ngắm trăng quê hai người
Đêm nay trăng tỏ sáng ngời
Viễn xứ mà nhớ tới người nơi xa!...
 
Ân tình có đượm thiết tha
Hai trời nỗi nhớ quê nhà - trời tây
Ước gì anh hóa đám mây
Kề bên trăng tỏ nơi này... thấy anh.
______11.06.2009_____________
 
  
Họa Thơ:
 
TRĂNG QUÊ NHÀ
 
 
Nhớ em ngắm ánh trăng quê
Một mình lẻ bóng quả là cô đơn
Nhìn mây chêu gió dỗi hờn
Nhớ em da diết - nguồn cơn là gì?...
Tự dưng nhung nhớ làm chi
Ngồi buồn thơ thẩn sầu bi não lòng
Đêm nay em có biết không?
Có người vẫn mãi ngóng trông một người.
                   HKBT Minh Tuấn 


     GIẤC MƠ ĐỂ DÀNH
 
Để dành một tiếng yêu anh
Cho tròn mộng thắm trong lành trao ân
Lòng yêu không chút phân vân
Nhìn anh ánh mắt tần ngần ấp e.
 
Nỗi lòng sao giấu - sao che?
Chỉ còn mong ước mang về gửi anh
Hàng đêm thao thức năm canh
Thôi em đành dấu để dành yêu anh.
 
Tình yêu có giấc mơ xanh
Có anh đợi đấy có anh mong chờ
Phải chăng tình thắm vô bờ
Lòng yêu để lại lờ đờ tương tư.
 
Tình đời nào có mà dư
Để dành cũng vậy cho dù là không!
Yêu anh yêu thật trong lòng
Dù là hai đứa giờ không hẹn chờ.
 
Bao lần tình vẫn thờ ơ
Thôi cất để đấy dành... mơ ngày về.
 
 
 
MỘT NỬA EM DẠI KHỜ
 
Anh đi - anh đã đi đâu
Để em ở lại âu sầu ngóng trông
Đông về cây cối trơ không
Hồn em ở lại cùng lòng nhớ thương
Anh ơi nhung nhớ kết vương
Dạ mài điệp khúc đêm trường lẻ loi
Tim run lạnh vắng bên đời
Nửa hồn lạc mất... nửa vơi dại khờ.
 
 
QUA ĐỦ BỐN MÙA
 
Hạt mưa vướng lại trên cành
Rung rinh chiếc lá giọt đành rụng rơi
Giọt xa khắc lại lòng tôi
Bao ngày xứ lạ cả trời bão giông
Qua rồi xuân, hạ, thu, đông
Môi hồng nhạt nhẽo má hồng nhạt phai.
Qua rồi ngày tháng mơ dài
Nửa kiếp chưa có một ai cận kề.
 
Bao xuân ta vẫn chưa về
Đêm đông giá lạnh môi kề lệ rơi
Mặn đắng thổn thức đầy vơi
Bốn mùa qua đủ... cả trời cô đơn.
 
 
KIẾP NÀY EM CHỬA LẤY CHỒNG
 
Bước đi dong duổi đường dài
Bao năm lưu lạc còn nơi xứ người
Cô đơn lệ tủi quên cười
Ân tình xa vắng ở đời còn chi.
 
Tuổi xuân cũng rớt còn gì
Nếp nhăn khoé mắt... hằn mi thâm cuồng
Gian truân khắp nẻo vạn đường
Bến đỗ chưa gặp... tình trường vẫn không.
 
Tâm trạng luôn chan chứa mong
Bao giờ có thể lấy chồng người ơi?
Mới đó tuổi đã ba mươi
Kiếp này có lẽ... hẹn người kiếp sau.
 
Chân mỏi còn mãi đi đâu
Thuyền đời lạc bến... nơi đầu... lênh đênh.
_________10.09.2009______________-
 
 
 
HƯƠNG THU DỞ DANG
 
Mùa thu hương sữa trắng mầu
Lá xanh thay áo chuyển mầu vàng rơi
Thu về lặng lẽ bên đời
Bóng anh xa vắng đơn côi một mình.
 
Trong gió lá rớt lặng thinh
Ru dương âm hưởng chút tình lạc nhau
Cây còn cho lá hai mầu
Tình cho - Tình cuối -tình đầu... vẫn không!
 
Thân em trong lạnh bao đông
Ước mơ có chút nắng hồng ấm môi
Bao năm viễn xứ xa xôi
Chữ tình - chữ nghĩa - bên đời vẫn mong.
 
Ba mươi thu chửa lấy chồng
Ngồi đây đếm lá thu nồng đang rơi
Xốn sang lòng dối tơi bời
Hương sữa ngát cả lối đời dở dang.
______14/09/2009______________
 
 
EM YÊU ANH CHỌN KIẾP

Em yêu anh, sẽ là mãi mãi
Để trong lòng nguyện giữ trong tim
Nửa còn lại đã suốt... đi tìm
Giờ đã gặp, trong đời thầm ước...

Em yêu anh, sẽ không thể quên được
Bao ân tình trong êm ái du dương
Môi hôn anh làm em phút lạc đường
Quấn lấy cả bao lời thương mới gửi

Em yêu anh, cả đời này xin giữ
Đi cùng anh cho đến cuối cuộc đời
Đã yêu anh, chưa một phút cạn vơi
Nguyện gần mãi, em yêu anh "trọn kiếp"
01/08/09



GIẤC MƠ ĐỂ DÀNH


Để dành một tiếng yêu anh
Cho tròn mộng thắm trong lành trao ân
Lòng yêu không chút phân vân
Nhìn anh ánh mắt tần ngần ấp e.

Nỗi lòng sao dấu - sao che?
Chỉ còn mong ước mang về gửi anh
Hàng đêm thao thức năm canh
Thôi em cất dấu để dành yêu anh.

Tình yêu như giấc mơ xanh
Có em đợi đấy... Có anh mong chờ
Phải chăng tình thắm vô bờ
Lòng yêu vướng chút lờ đờ tương tư.

Tình đời nào có thừa dư
Đề dành cũng vậy, cho dù là không !!!
Em yêu, yêu thật trong lòng
Dù là hai đứa giờ không ''hẹn'' chờ!

Bao lần tình vẫn thờ ơ
Thôi cất đấy, để dành.... mơ ngày về...!
01/08/09


    VÔ ĐỀ

Phút buồn lặng lẽ... tái tê !!!
Bao giờ có thể trở về thăm quê?
Bước đi... " định mệnh" mải mê...
Gian truân cũng chịu ê chề đớn đau.




NHỚ THỜI ÁO TRẮNG


Em đây rồi, ôi một thời áo trắng !
Trước sân trường thuở khoảnh khắc chia xa
Nhuộm khung trời phượng đỏ đã đơm hoa
Rơi cánh mỏng rụng vương trong thầm lặng
Ve ngân vang giữa trưa hè đầy nắng
Rộn sân trường, đọng lưu bút ngày xanh
Mãi xa rồi khoảnh khắc ấy và anh
Trĩu nặng mãi trùm cõi lòng nhung nhớ .


QUA...


Mùa đông tuyết cũng qua rồi
Sao ta vẫn mãi ru đời cô đơn
Anh xa - hết phút dỗi hờn
Trôi nhanh năm tháng dạ vờn cơn mê.
10/-07/-09 

 
  
<bài viết được chỉnh sửa lúc 17.07.2010 09:53:59 bởi chuonggio_ngaytrove0 >
Vang vọng trong vườn tiếng ngân thanh
Ru âm chuông gió giữa trưa lành
Ký ức tràn lan lòng nữ khách
Trở về năm tháng thủa thơ xanh.
Thơ
http://diendan.vnthuquan.net/tm.aspx?m=589923&mpage=1&key=򐄹
http://diendan.vnthuquan.net/tm.aspx?m=

chuonggio_ngaytrove0
  • Số bài : 922
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 19.06.2009
  • Nơi: Trong giấc mơ... Paris
RE: PhONG Linh cg Tình tHơ và Đời... (TIẾNG NGÂN LÒNG) - 29.06.2010 04:49:41
                       XIN ĐÔI LỜI CẢM XÚC CÙNG LUCBAT.COM

* Ở đây là một sân chơi đầy hương sắc và thật ý nghĩa, một mái nhà dù đi đâu vẫn nhớ, dù ở đâu cũng có thể tham gia nếu ta cùng dùng chung ngôn ngữ Việt Nam. 


    ''Đối với tôi thơ là một phần tất yếu không thể thiếu trong cuộc sống giúp tôi hạnh phúc mỉm cười mặc dù đang có rất nhiều đớn đau thể xác lẫn tâm hồn. Tôi hay vào những diễn đàn thơ sau những mất mát trong cuộc sống rồi bỗng một ngày sau khi đọc xong một cuốn sách của Nguyễn Ngọc Sơn ''XIN ĐỪNG KHÓC NỮA MẸ ƠI!' tôi bị lạc vào một thế giới thơ đó là trang lucbat.com, cứ thế tôi chìm đắm trong những bài thơ như biết múa nhảy nhót nhiều âm hưởng, ru dương như đưa tôi vào một chốn nào đó xa lạ, phong phú và đa dạng đến không ngờ''.


     Từ ngày biết đến trang lucbat.com Tôi như một người khác hẳn, say mê hơn với dòng lục bát. Khác với những ngày trước đây sau mỗi ngày làm việc tôi lang thang hay lái xe vòng qua các con phố, đi dọc bờ dòng sông Ne-Va thì giờ đây thật khác, tôi như một người bận rộn với một gia đình vậy, sau giờ làm việc tôi vội vàng về nhà như có ai đó đang đợi tôi ở nhà, đúng có một gia đình, những tâm hồn thơ, những bài lục bát thân thương đang đợi tôi ở trang lucbat.com. Tôi say mê quên cả thời gian, quên ăn, có khi quên ngủ, rồi giật mình đêm đã về khuya lắm rồi.
 
     Lục bát là một ngôi nhà ấm cúng dành cho những tâm hồn thơ, cho những ai yêu thơ thể hiện tác phẩm của mình, chia sẽ với bạn bè cả nước. Thơ còn giúp tôi thấy tự tin, vui, hạnh phúc, khi lạc vào chốn này tôi say mê từng câu chữ thấy mình như hồn nhiên trẻ lại sau bao mất mát buồn đau. Lucbat.com còn giúp tôi tự an ủi chính mình, tôi vui cả ngày thậm trí cả tuần khi có bài được đăng ở lục bát. Những điều tưởng như giản dị ấy lại có một sức mạnh tiềm tàng như có phép nhiệm mầu kéo tôi thoát ra khỏi những bận rộn cơm áo gạo tiền, những vất vả trong cuộc sống được dịu đi phần nào, ôi cuộc sống thật tươi đẹp biết bao nhiêu.
 
     Vào trang thơ này tôi tìm tòi học hỏi thêm được rất nhiều điều ý nghĩa trong cuộc sống, càng đi sâu càng hiểu rộng, tôi đã đọc một câu ngạn ngữ ở đâu đó: ''Những gì mà ta biết chỉ nhỏ như một giọt nước - Còn những gì mà ta không biết nó lớn bằng cả đại dương'', lucbat.com còn là nguồn động viên rất lớn đối với tôi, tôi yêu thơ nên cũng muốn những vần thơ của mình có tâm hồn tươi sáng được nhiều người biết đến để cùng chia sẻ, còn gì vui hơn khi mình có chỗ để chút đi nguồn tâm tư trong lòng, những tơ vương trong cuộc sống. Sống ở kiếp này ai chẳng buồn đau, ai chẳng khóc... Tôi cũng thế, cứ đau, cứ khóc giữa đời thường.
 
      Những ngày tháng nơi đất người tôi luôn lấy những câu chữ làm bạn tâm giao chia sẻ mọi buồn vui trong cuộc sống. Tôi yêu trang lụcbat.com đã cho một mái ấm tình thơ dành cho mọi người không phân biệt, giúp mọi người cùng yêu thơ lục bát gần nhau hơn, cùng hòa vào thế giới hư hư thực.
Cuộc sống này đôi lúc tôi đã dở khóc dở cười, nhưng giờ đây tôi thấy tự tin khi có trang lục bát giúp tiếng cười của tôi vang vào không trung quên đi những dòng lệ khóc. Cám ơn trang website lucbat.com một gia đình cho thơ Việt.
** Cảm Hứng Khi Ghé Nơi Đây:
 
         LỤC BÁT ƠI!...
 
   Cám ơn lục bát chấm com
Cho ta có chỗ chút hờn buồn đau
   Chút đi bao giọt nhỏ sầu
Mà theo măm tháng mắt nhàu dấu thương.
 
   Cho ta giây phút vấn vương
Chao gửi nỗi nhớ nẻo đường tương tư
   Tựa hồn nương gió mùa thu
Cô đơn đếm nhặt âm u biển trời.
 
   Lục bát cho vọng tiếng cười
Cạn khô dòng lệ nẻo đời thoi đưa
   Còn đây từ một thoáng xưa
Rạt rào cảm xúc nay vừa ghé thăm.
 
   Cám ơn lục bát chấm com...
Cho ta nhẹ bớt nặng hồn tháng năm
   Cho đông xứ lạnh căm căm
Ngớt run khoảng trống năm canh đợi chờ. 
  
   Hứng lòng thêm ý thành thơ
Dấu che một nửa bơ vơ đất người
   Bao nhiêu dấu ấn tuyệt vời
Nào thương, nào nhớ đầy vơi nơi này.
 
   Hôm nay ta đã mê say
Thơ vần lục bát ngô ngây tâm hồn.
________28.06.2010___________
           Phong Linh cg
Email: chuonggio_1981@yahoo.com
đt: 0079096368944
(Sanit Petersburg CHLB Nga)
<bài viết được chỉnh sửa lúc 29.06.2010 05:05:15 bởi chuonggio_ngaytrove0 >
Vang vọng trong vườn tiếng ngân thanh
Ru âm chuông gió giữa trưa lành
Ký ức tràn lan lòng nữ khách
Trở về năm tháng thủa thơ xanh.
Thơ
http://diendan.vnthuquan.net/tm.aspx?m=589923&mpage=1&key=򐄹
http://diendan.vnthuquan.net/tm.aspx?m=

chuonggio_ngaytrove0
  • Số bài : 922
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 19.06.2009
  • Nơi: Trong giấc mơ... Paris
RE: PhONG Linh cg Tình tHơ và Đời... (TIẾNG NGÂN LÒNG) - 03.07.2010 18:22:44
 
Dòng Thơ Năm Chữ
 
 
 

BIỂN CHIỀU NAY VẮNG ANH
 
Biển chiều nay vắng anh
Lòng em buồn biết mấy
Giờ này em giống hệt
Một cô bé lơ ngơ...

Biển chiều nay vẫn chờ
Ngày yêu xưa quay lại
Nhưng vẫn lưu lạc mãi
Ẩn mềm duocis bước chân.

Giữa biển... nay tần ngần
Khi nghĩ về xưa cũ
Bao giờ cho thấy đủ
Ngàn nỗi nhớ tan nhanh.

Biển chiều nay vắng anh
Hàng thông như chết lịm
Em trong hoàng hôn tím
Tha tâm hồn như mây.

Biển anh... em còn dây
Nhưng tình không còn nữa
Thiếu bờ môi rực lửa
Khi vắng bóng anh rồi.

Biển chiều sóng đơn côi
Gợi lên từng cung nhớ
Anh ơi sao mình nỡ
Hai nửa chẳng ghép đôi.

Giờ em nghẹn không lời
Khi đường về xứ lạ
Bao ân tình xa qua
Biển  - em vẫn còn đây.
30/08/09


LỆ ĐƠN CÔI
 
Thấy trong đôi mắt em
Có nỗi buồn trong đó
Sầu vương hay tại gió
Làm mi mắt cay cay.

Em giống như người say
Giữa phố đêm hồn... trống
cả biển người mênh mông
Không có anh trong đó!

chỉ có nhẹ cơn gió
Thổi miên man tóc quen
Đường xưa thoáng lỗi hẹn
Làm sầu buồn chơi vơ.

Giọt lệ buồn đơn côi
Trong khoé mắt... vương sầu
Em thành người lạc lõng
Giữa phố đêm muôn mầu.

Không biết đi về đâu
18/04/2008


NỤ HÔN XƯA CŨ
 
Ngày đó
Anh đã trao nụ hôn
Bỡ ngỡ thuở ban đầu
Giờ nụ hôn ấy đâu
Chỉ mình em còn nhớ.

Nụ hôn xưa... giờ ở
Tận tiềm thức gần xa!
Hơi thở ấm thoáng qua
Giờ tan như bọt sóng.

Em vẫn còn hoài mong
Mọi ngày đi trở lại
Sao đời em còn mãi
Đấu tình dưới bước đi.

Nụ hôn xưa nghĩ gì?...
Khi hai ta hai nửa
Anh quên rồi!... lần nữa
Em nhớ nụ hôn xưa.
01/08/09


NGÀY DANG VÀO TỐI
 
Một ngày bước qua phố
Hoàng hôn tím nhạt phai
Dong duổi sợi nắng dài
Trog cuối ngày gần tối.

Một chiều tà vô tội
Cps tâm hồn cô đơn
Thèm khát phút dỗi hờn
Trong những nhày xứ lạ.

Một chiều cngx sắp qua
Chợt đôi mi nhạt nhòa
Rơi tan trong vội vã
Hoangvangws giữa chiều tà.

Phố triệu người vào ra
Ngược xuôi theo dòng chảy
Có mình ta ngồi đây
Quên ngày đang vào tối.

Trong dòng người sôi nổi
Có ta đang dỗi hờn
Với bao nỗi cô đơn
Vương theo ngày sắp hết....





 
MẶC CHO: NHỚ VÀ XA


Sao em đang nghĩ gì
Mà nước mắt em rơi
Ngồi lặng trong đêm tối
Mặc cho làn gió thổi
Có làm lạnh lòng em
Mặc cho người khách quen
Có lạc đường hôm ấy
Mặc cho mùa đông đầy
Có ai đã đi về...
Em không thể... không thể!...
Buồn vương tại vì ai
Sao mà ta cố quên
Nhưng rồi sao vẫn nhớ
Người đi lâu lắm rồi
Nên ta buồn ta dỗi

Nỗi nhớ thạt thảnh thơi
Nỗi buồn cô đọng lại
Lời xưa ca vẫ đây
Hơi ấm còn quanh đấy
Mà người xa lâu rồi.
17/06/2008


EM...
 
Em vẫn bước bên đời
Gần anh nhưng không nói
Tiếng yêu em xin gọi
Thành những vần thơ ca.

Thời xa xưa đã qua
Chỉ còn là thương nhớ
Những gì mà ta chờ
Cũng chỉ là phút giây.

Em ước là vầng mây
Khi nào anh cũng thấy
Nhưng em là cỏ sậy
Một mình đứng ngóng trông.

Vầng mây hồng em ước
Không còn khi trời đêm
Anh đi theo ấm êm
Em đứng giữa trời quên

Hạnh phúc nào mà nhớ.

07/07/2007



NGƯỜI KHÁCH CŨ
 
Anh đang hỏi về ai
Về em hay về chị
Anh cần nhắn nhủ gì
Xin anh cứ nói đi.

Sao anh cứ lầm lũi
Đi lại sớm chiều hôm
Nỗi đau như đang đếm
Giữa ngày dài nhớ mong.

Anh đã từng yêu chị
Một chuyện tình như mơ
Giờ hết hẹn thôi chờ
Bởi chị rời nhân thế!

Chiều nay em về chễ
Thấy bóng anh ngập ngừng
Hình anh... như chết đứng
Anh còn đang đợi... ai?

Anh hỏi em hay chị?
Bước quay lặng lẽ đi
Giọng anh nhỏ lí nhí
Anh quên nên lạc đường.

31/08/2009


XIN YÊU TRỌN KIẾP
 
Anh đã nói yêu em
Bao nhiêu lần rồi ạ!
Sao mà tình hai đứa
Vẫn khoảng cách còn xa.

Mỗi lần điện về nhà
Em vui mừng khôn siết
Xua đi cả ngày dài
Bao nhiêu là mỏi mệt.

Sao hai ta giống hệt
Hai tâm hồn - không yêu
Em ước mơ rất nhiều
Sao anh không chịu hiểu.

Anh đã nói lời yêu
Xin trọn đời - trọn kiếp
Em đợi ngày hạnh phúc
Chung tên trên thiệp hồng.


Gửi người đã hứa yeu tôi:
 
NHỚ LỜI GIAN DỐI
 
Đêm nay em đặt tay
Lên bức tường anh ạ
Nhớ về một lời hứa
Tựa như gió thoảng qua.

Đêm nay em đã khóc
Cả lòng không lạnh đầy
Vì sao lời gian dối
Phủ mờ như đám mây.

Em vẫn còn nơi đây
Trong khoảng lặng nơi này
Đêm đông về chợt nhớ
Tòng anh làm mắt cay.

Bàn tay trong đêm nay
Run run vì cái lạnh
Lòng mơ hồ trống vắng
Thế là em mất anh.

Bàn tay trong đêm nay
Hết tình anh vơi đầy
Làm cho anh đau khổ
Không men rượu mà say.

Ôi! Bàn tay!... Bàn tay!...
12/11/2009


EM NHỚ ANH
Gửi T:
 
Đêm nay em nhớ anh
Đặt bàn tay đơn lạnh
Lên bức tường khô giá
Lòng nhung nhớ về anh.

Đêm nay, nhớ vô bờ
Tương tư không bến đỗ
Ý nghĩ nào nức nở
Tràn ngập cả giấc mơ.

Đêm nay, thân em ở
Nơi xứ lạnh mong chờ
Hồn thì đã bay mất
Về tận mọt bến mơ.

Đêm nay, em nhớ anh
Biết bao nhiêu cho vừa
Biết bao nhiêu cho đủ
Từ bao lời đã hứa...

Đêm nay, em ngồi đây
Nghĩ về tình hai đứa
Giờ còn nơi xứ lạ
Nên tình cảm hóa xưa.

11/08.2009


TÔI ĐANG CÔ ĐƠN
 
Tôi đang rất cô đơn
Mãi đi tìm một nửa
Đi hoài rồi đi mãi
Vẫn mang theo chữ chưa.

Tôi đang tìm một nửa
Còn rớt lại bên đời
Lạc đi đâu hỡi bạn
Đã kiếm tìm khắp nơi...?

Nửa hồn đang đơn côi
Trong dòng đời rất vội
Bạn là ai trong số
Ngả người bước muôn nơi?

Tôi đang rất cô đơn
Một bóng hình lạc lõng
Hồn hòa cùng với bóng
Đứng giữa lạnh trời đông.

Trong cuộc sống mênh mông
Lòng trống không lồng lộng
Bờ mi nhàu rơi rớt
Giọt ngắn dài đợi mong.
26/12/09


SINH NHẬT BUỒN
 
Hôm nay sinh nhật ta
Bước sang hai chí tuổi
Sao lòng ta buồn thế
Với tâm trạng chơi vơi.

Hai chín năm trong đời
Nhiều buồn vui - cay đắng
Trong ngã rẽ cuộc đời
Giờ lòng ta chĩu nặng...

Hai tám xuân đã qua
Đôi mắt ướt lệ nhòa
Bao tình đi - tình đến
Đời con gái như hoa.

Mừng sinh nhật hai chín
Ta ở nơi xứ lạ
Một mình ôm tiếc nối
Bao tháng năm đã qua.

Sinh nhật ta không quà
Không người thân bạn hữu
Chỉ nhạc sầu cô lẻ
Nỗi buồn mãi bám lưu.

Sinh nhật ơi ta buồn
Lần nữa thêm một tuổi
Thương tấm thân đơn chiếc
Bước đời gần ba mươi.

Sinh nhật! Sinh nhật ơi!

15/11/2009
Đêm mátx \ơva sinh nhật buồn!



 CHIỀU VIẾNG CHỊ
Thăm viếng Jennny

M Hôm nay chiều xế tà
Em mang một bó hoa
Thắp huong bằng nỗi nhớ
Chân thành boằng hương hoa.
 
Chiều về vương theo gió
Hơi lạnh của một ngày
Chi đi em đau khoc
Bao ngày mắt còn cay...
 
Chị đi bỏ nơi này
Cha mẹ và em đây
Cùng người yêu đang đợi
Một ngày mai xum vầy (!...)
 
Thắp hương bằng hoa đấy
Để chị ngủ giấc say
Quên đi bao mộng ước
Để gom nhặt từng ngày...
 
Trong trời chiều hôm nay
Nơi phương trời xứ lạ
Lòng tràn đau tê tái
Chi khuất xa!... thật xa...
 
* Em chiều về viễn xứ viếng chị
22/-8/2009
 
GỬI NGƯỜI ĐÃ HƯA YÊU EM
Gửi T:
Thu vừa đến bên em
Anh cũng vừa đi khuất
Con đường tình tất bật
Giờ thiếu vắng bóng anh.
 
Tình mình vốn mong manh
Em lạc hoãi xứ lạ
Mình yêu bao ngày qua
Giờ thành tình gian dối!...
 
Em khóc cả buổi tối
Của chuyện tình đôi ta
Chỉ vì em ở xa...
Nên hai mình xa cách.
 
Anh ơi! Thu về lạnh
Thiếu hơi ấm ái ân
Em ăn năn hối hận
Xin anh hãy quay về.
 
Em sẽ về thăm quê
Vào ngày lễ tình nhân
Hai đứa mình sẽ quận
Niềm hạnh phúc ái ân.
24/09/2009
 
 
CƠN MƯA XỨ LẠ
 
Sao mà mưa mãi thế
Lòng em chợ nhớ quê
Bao giờ mới trở về
Ôi lòng buồn vì nhớ.
 
Sao mà em thấy sợ
Trời mưa nơi đất người
Lũ đười ươi ngóng đợi
Giữa trời xa tha hương.
 
Chợt nhỏ một giọt sương
Trên mắt buồn rớt lại
Gần nửa dời vẫn mãi
Lạc hoài nơi xứ xa!...
 
Ngày tháng nào đi qua
Gửi lại kỷ niệm lòng
Cơn mưa chiều tuôn dòng
Thấm đôi má hao gầy.
 
Trời mưa giăng bóng mây
Thấm vào từng khoảng trống
Không thể nào mơ mộng
Lòng hóa thành hư không.
_____07/10/2009_______
 
 
NGÃ BỆNH TƯƠNG TƯ
 
Hôm nay ngồi đợi chú
Sáng rồi mà chưa dậy
Cháu online để đấy
Chẳng có chú chuyện trò.
 
Chú ơi! Cháu đắn đo
Chuyện tình duyên đôi lứa
Bao năm rồi lần nữa
Bỗng cháu thấy ngất say.
 
chỉ quen chú vài ngày
Mà lòng không bình lặng
Tự dưng cháu xa vắng...
Nên ngã bệnh tương tư.
________31/07/2009___
Gửi chú nhạc sĩ HSN
 
 
GỬI ANH NỖI NHỚ
 
Em luôn nhớ về anh
Để quên đi cái lạnh
Tình em như biển hát
Thét gào... hòa trong xanh.
 
Em luôn nghĩ về anh
Trong hơi thở yên lành
Gửi đời này mãi mãi
Nguyện không xa rời anh.
 
Em đang rất nhớ anh
Một nỗi nhớ vô hình
Luôn trong tim hạnh phúc
Ngập tràn anh bình minh.
 
____26/06/09______
 
 
CÁM ƠN ANH ĐÃ XA
 
Cám ơn anh đã đến
Cho dù trong phút giây
Bao hương tình để rớt
Làm đau trái tim này.
 
Gom thương nhớ còn đây
Mà người xa xa mãi
Giờ này em mới biết
Mình chẳng có tương lai.
 
Lệ em rơi hai hàng
chảy vào tim òa vỡ
Tiếng lòng nào còn gọi
Tình anh giữa giấc mơ...?
 
Cám ơn! Cám ơn anh!
Đã yêu những ngày qua
Giờ thì tình hai đứa
Thành hai mảnh rất xa.
_____15/12/2009____
 
 
NHỮNG NGÀY LẠNH KHÔNG ANH
 
Ngoài trời tuyết nhẹ rơi
Lòng em dối tơi bời
Trong lòng hoài vẫn đợi
Một người đã... xa đi!
 
Tuyết lạnh vương bờ mi
Còn hồn em dầu rĩ
Đường đời em năn nỉ
Thôi đừng nhớ thương chi.
 
Ngoài trời tuyết rơi rơi
Lặng im trong khoảng đợi
Trái tim nào có lỗi
Mà đã đớn đau rồi!...
 
Bao giờ tuyết ngừng rơi
Cho ngã rẽ cuộc đời
Lệ không rơi - nỗi nhớ
Những ngày lạnh không anh.
Gửi N ngày cũ:
____17/08/2009____
 
 
THUYỀN ĐỜI LẠC BẾN
 
Em chưa có tình đầu
Cũng chưa có tình cuối
Em cảm thấy tiếc nuối
Những ngày đã qua đi.
 
Danh vọng để làm chi
Tiền bạc có nghĩa gì
Khi mà trong năm tháng
Cô đơn gắn buớc đi...
 
Mùa đông em lạnh giá
Mùa hè ngập đơn côi
Mùa thu buồn xa xôi
Đêbs xuân không đón tết.
 
Bước chân dù đã mệt
Lối đi còn kiếm tìm
Chút ấm áp trái tim
Đang mong trong đêm lạnh...
 
Tìm... nửa đời nhặt nhặn
Chút hạnh phúc dư thừa
Tuổi xanh đâu còn nữa
Em gục ngã vương sầu....
 
Nửa còn lại nơi đâu?
Trong cuộc sống muôn mầu
Biết chốn nào bến đậu
Thuyền tình vẫn lênh đênh.
 
 
THÂN EM....
 
Thân em như chiếc bóng
Đứng bên đời chơi vơi
Em như chiếc thuyền nhỏ
Sóng sô rạt đâu bờ.
 
Em lang thang trong gió
Một mình lối không ai
Tìm đâu hơi gió ấm
Để bớt lạnh đông dài.
 
Em như mưa sối xả
Rớt xuống dòng đời xanh
Phiêu du trong trời bể
Thân nhỏ bé mong manh.
 
Em như hoa xuân nở
Một ngày héo úa tàn
Bốn mùa luôn lui trở
Bao mong ước vỡ tan.
 
Em như bờ cát dài
Nhiều bàn chân trên đó
Khi bóng đêm phủ xuống
Chỉ còn con sóng sô.
 
Thân em còn dong duổi
Lạnh tràn đầy đôi vai
Năm tháng tha hương mãi
Bóng với em thành hai.
_________11/03/2010__
 
 
  LỜ HỨA DỐI GIAN
Gửi T người tôi yêu:
 
Em nhớ lắm lời hứa
Giờ trở thành dối gian
Lặng vỡ vụn tâm can
Trong nhiều đêm em khóc.
 
Em vẫn còn dở đọc
Trang thơ viết cùng nhau
Thu về lá đổi màu
Lời hứa tan rơi rớt.
 
Gió thu về từng đợt
Thấm lạnh kiếp tha hương
Hai đưa mình hết thương
Lời anh thành gian dối...!
 
Hai mình ai phản bội?
Cho lời hứa chia phôi
Bao ước hẹn chung đôi
Sao giờ tan bọt sóng?
 
Đêm gió thu lồng lộng
Hết thu lại tới đông
Lòng em thành khoảng trống
Mênh mông... thật mênh mông.
 
_____25/09/2009________
 
 
 
MUỐN LÀM
 
Muốn làm gió vô tình
Chợt đến rồi lại đi
Cho những mối tình si
Ôm trong đời mơ ảo.
 
Muốn làm một cơn bão
Buông thả xuống thế gian
Cho mọi vật vỡ tan
Tuôn theo dòng đời chảy.
 
Muốn làm mùa đông đầy
Lung linh toàn tuyết trắng
Cho cuộc đời bình lặng
Cùng dấu bước chân đi.
 
Muốn làm lệ trên mi
Chảy theo gò má đỏ
Cho cuộc tình bước lỡ
Thôi hết nỗi lâm ly.
 
Muốn... muốn làm tất cả
Trong thế giới bao la
Cho những ngày sắp qua
Sống trong lòng... thỏa mãn.
 
Em muốn làm tất cả.
____02/09/2009______
 
 
NỖI BUỒN MÊNH MÔNG
 
Ta rất ghét nỗi buồn
Cứ sôi sục rớt tuôn
Giọt sầu rơi lã chã
Ta quên chính mình luôn.
 
Bao giờ quên năm tháng
Với buồn đau lỡ mang
Bao giờ ta hết tủi
Nửa đời còn lang thang?
 
Bườn bao giờ hết đến
Cho năm tháng ta quên
Sầu buồn theo ngày cứ
Rả rích càng tang lên.
 
Đời ta sầu... nữ khách
Lệ buồn ai hớt hong
Đứng trong gió lồng lộng
Nỗi buồn càng mênh mông.
___30/11/2009______
   Mátxcơva buồn
 
 
TRÁI TIM YÊU
 
Em trao anh trái tim
Mới bắt đầu rực đỏ
Bởi tình yêu lấp ló
Từ ngày em gặp anh.
 
Trái tim em trinh nguyên
Gửi về anh tất cả
Mong tình đừng... vội vã
Kẻo giọt lệ rớt rơi!
 
Một trái tim tinh khôi
Mơ về mầu xanh lá
Dù em nơi xứ lạ
Khoảng cách làm cắt ngăn.
 
Trái tim em đơn lạnh
Ấm áp khi có anh
Giờ mỗi khi đổ gió
Nhận hơi ấm trong lành.
 
Trái tim... trái tim em!!!
___06/03/2010_____
 
 
ANH NGỌN GIÓ
TRÊN ĐỈNH PHÙ VÂN
 
Anh thoáng đến - thoáng đi
Y như là cơn gió
Em bà già lọ mọ
Vơ gió vào lòng yêu.
 
Anh thoáng đến trong chiều
Hòa tan em ân ái
Chợt đi - rồi chợt lại
Tơ vương dối đam mê.
 
Em mơ ngày trở về...
Bên anh cùng sánh bước
Nhưng không biết có được
Cận kề gần bên anh?
 
Anh cơn gió mầu xanh
Cho em hòa mộng lành
Anh như một vị thánh
Kết hoa cười trên môi.
 
Anh cơn gió đầu đời
Nhẹ nhàng rất dịu êm
Như chiếc khăn gió ấm
Ru lòng em từng đêm.
 
Anh cơn gió trong thu
Ngập tràn lá vương rủ
(Ký ước về thuở cũ)
Em bước trên phố cũ
Lòng bồi hồi nhớ thương...
 
Anh cơn gió mùa đông
Đốt cảm giác lạnh lòng
Em hoang sơ khoảng trống
Đầy ắp nắng trong lòng.
 
Anh cơn gió phiêu du
Bốn mùa anh tới đủ
Thân như cây cổ thụ
Mạnh mẽ gần trở che.
 
Khi đến cuối mùa về
Thoáng ẩn đến lại đi(!...)
Tình cảm anh là gì
Khi chợt đi - chợt đến.
 
Hôm nay hạ giao mùa
Em phai nhòa thân cỏ
Anh đúng là ngọn gió
Thổi trên đỉnh phù vân.
___22/04/2010______

Gửi DVH người quản lý của em: 

 
 KHOẢNG TRỐNG HOANG SƠ

Ngư Mỗi một mùa đông về tôi lại già thêm đi một tuổi, mùa đông lạnh với những bông tuyết trắng tưởng như chơi vơi, lạnh lẽo nhưng giúp tôi vui nhiều hơn trong những ngày viễn xứ nhớ quê hương.

 
EM YÊU...
 
Em yêu mùa đông đầy
Lung linh tuyết trắng rơi
Cho em khoảng chờ đợi
Đôi gò má ửng hồng.
 
Em thích cả mùa đông
Với giá lạnh không mầu
Mùa đông trốn đi đâu
Vẫn ngày ngày mong nhớ.
 
Cái lạnh em không sợ
Chỉ sợ lòng trống không
Trong mầu trắng mênh mông
Hồn hóa thành tuyết lạnh.
 
Em yêu sụu hưu quạnh
Của phố thiếu nắng hồng
Có chút gì thầm mong
Một bàn tay thật ấm.
____07/09_2009_____
 
 
CÁM ƠN ANH

Người quản lý của em ĐVH:

 
 
Cám ơn anh đã đến
Dù chưa một lần hẹn
Anh ôn tồn da diết
Ngày tháng dần thân quen.
 
Anh làm em luôn cười
Trong cuộc sống phiêu trôi
Em thấy mình hạnh phúc
Chưa giây nào cạn vơi.
 
Tù khi anh đến bên
Em không còn cô đơn
Cám ơn anh nhiều lắm
Cả đời nguyện không quên.
 
Anh hóa phép nhiệm mầu
Những ngày lạnh đơm sầu
Làm em thôi rơi lệ
Bừng sáng đôi mắt nâu.
 
Anh - ông tiên hiện đại
Chỉ cho em đúng sai
Cho hồn thêm sức sống
Hướng mãi tới tương lai.
 
o0o
 
Nỗi đau bệnh hoa mòn
Thân con gái héo hon
Anh vỗ về an ủi
Nỗi đau nhẹ từng cơn
Cám ơn anh đã đến.
____21_04_2010____
 
 
NGƯỜI RA ĐI
 
Anh đã đi đường khác
Không còn anh đón đưa
Giọt mưa lạnh lư thưa
Anh bước đi rất vội.
 
Không biết em đứng đợi
Với nỗi buồn vẩn vơ
Tâm hồn nhỏ ngây thơ
Em cuòi cho hết nhớ.
 
Sao em mãi thẫn thờ
Với bóng hình xa khuất
Anh đi ta lạc mất
Lời yêu nói đợi chờ!
__08/08/2007___
 
 
ĐÔNG QUA KHÔNG CÓ ANH
 
Hết tháng ba tuyết tan
Em sẽ đón gió ngàn
Của mùa xuân viên mãn...
Rồi dòng Ne-Va chảy
Qua cầu dòng nước trong
Nhưng em vẫn xa anh
Mùa xuân rất trong lành
Còn lòng em trống vắng
Rồi mùa hạ nắng vàng
Cũng sẽ đến bên em
Nhưng đâu phút đềm êm
Khi hạ vắng bóng anh
Dòng sông Hãn trong xanh
Dòng Ne-Va em thắm
Anh ơi em lạnh lắm
Vì thếu hơi ân tình.
___29/02/2008______
 
 
BA ƠI! HÃY VỀ
Gửi Tặng ba nuôi Vũ Hoàng Phong
 
Ba ơi! Hãy về nhé
Nơi ta đã sinh ra
Cuộc đời ba gần cuối
Kết thúc đời sắp qua.
 
Ba hãy trở về nhà
Nơi Việt Nam yêu dấu
Cả đời nơi xứ lạ
Cuối đời còn đi đâu?
 
Tóc ba giờ điểm bạc
Qua sương trời gió nắng
Tuổi già giờ gần lắm
Với mây trời gió trăng.
 
Ba ơi! Hãy về nhé!...
Nơi cắt rốn chôn nhau
Quê hương đang chờ đón
Ba ơi!... Hãy về mau.
___17/11/2009____
 
 
SẼ CHẲNG CÒN
 
Rồi đông sẽ qua mau
Trả lại xuân và nắng
Tuyết lạnh sẽ vắng lặng
Thôi kín cả bầu trời.
 
Sẽ chẳng còn đêm đông
Lạnh hồn người nữa khách
Chẳng còn nước tí tách
Của dư âm tuyết tan.
 
Sẽ chẳng còn mưa dầm
Rơi lạnh buốt đêm thâu
Thế gian sẽ nhuộm mầu
Của trời xanh hòa nắng.
____04/04/2008_____
 
 
HAI ĐỨA GIẬN NHAU
 
Hom qua ta giận nhau
Chỉ vì em không hiểu
Nói những lời hờn dỗi
Có lẽ nào hết... yêu?
 
Hôm qua ta giận nhau
Anh vô tình để lại
Một chut gì tê tái
Lộ trên cặp mắt nai.
 
Hôm qua ta giận nhau
Anh ơi! Hãy hiểu thấu
Tình yêu thường mâu thuẫn
Em không muốn vậy đâu.
 
Hôm qua ta giạn nhau
Vì hai mình ngang bướng
Thôi xin đừng như vậy
Giận hờn lệ em vương.
 
Hôm qua ta giận nhau
Chẳng hợp ý tâm đầu
Em còn nơi viễn xứ
Buồn lòng biết dấu đâu?...
___01/07/2009____
 
 
BIỂN TRƯỜNG ÁI ÂN
 
Biển xanh em và anh
Hòa cùng sóng dào dạt
Đại dương trùng vãy gọi
Hai tâm hồn xuyến sao.
 
Sóng hòa nhịp ra vào
Hân hoan cùng đôi lứa
Hai hồn hòa làm một.
Như sóng - cát đẩy đưa.
 
Phút gần gũi buổi trưa
Hạnh phúc dôi tình nhân
Cười vui vương phấn chấn
Lẫn biển trường ái ân.
___03/07/2009____
 
 
THIẾ NỮ 30 TUỔI THU
 
Thu đến lòng không vui
Thu đi chợt hụt hẫng
Hồn bỗng dưng đi lạc
Giũa giao mùa thu sang.
 
Mầu vàng hết lá xanh
Chiếc lá rơi nhẹ nhàng
Tiếng thở lòng rất khẽ
Của nỗi niềm đang mang.
 
Mùa thu... đang thay áo
Đổi lớp lá xanh tươi
Sầu vào lòng thiếu nũa
Đang đứng tuổi ba mươi.
 
 
XIN ĐỪNG TIN TÔI
Gửi Đ.Nguyên:
 
 
Xin anh đừng tin tôi
Vài lời đã từng hứa
Xin anh đừng tin nữa
Bao lời nói qua môi.
 
Từng đêm trong từng đêm
Tôi vẫn thường lặng lẽ
Tôi vẫn thường vui vẻ
Bao bạn chát cùng tôi.
 
Trước anh đành thú tội
Xin anh đừng tin lời
Cái gì đến nhanh vội
Cũng sẽ sớm tan đi.
 
Anh ơi tin làm chi
Những gì viết qua mạng
bao nhiêu lời lai láng
Cũng chỉ đùa mà thôi
 
Xin anh... đừng tin lời
____25/06/2009____
 
 
ANH QUÊ NHÀ
Gửi T:
 
Quê nhà anh có biết
Em luôn nghĩ về anh
Bên khung tròi xứ lạnh
Ước giấc mộng mầu xanh.
 
Quê nhà anh có hay?
Từng đêm trong nỗi nhớ
Trong giấc ngủ em mơ
Được bên anh hạnh phúc.
 
Quê nhà anh có thấy
Mặt nóng - lòng xốn sang...
Hình bóng anh em mang
Nên anh bồn chồn vậy.
 
Quê nhà anh có mong?
Người em ở xa quê
Hứa một ngày sẽ về
Cùng bên anh trọn kiếp.
 
Quê nhà anh có nhớ
Ánh mắt nụ cười em
Bao lời dịu êm đềm
Mình trao nhau... hạnh phúc.
______26/06/2009____
 
 
NẾU MỘT NGÀY MAI
Gửi T:
 
Nếu trong một sớm mai
Ta chẳng còn chung bước
Em vẫn giữ trong tim
Những gì ta có được.
 
Nếu tự dưng xa cách
Vào một sớm ngày mai
Cho dù hạnh phúc mất
Bóng anh còn in đầy.
 
Nếu trong một sớm mai
Đường đời chia hai ngả
Em sẽ ôm nỗi đau
Vì hai mình trót xa!
____03_07_2009_________
 
 
ĐỢI TÌNH ANH NƠI ĐẤT MẸ
Gửi T:
 
 
Em vẫn đợi tình anh
Gửi về nơi viễn xứ
Để lòng hoài ấp ủ
Một bóng hình nơi quê.
 
Năm tháng em chưa về
Dạ hoài ôm dĩ vãng
Mong tình anh ngời sáng
Soi bước đường em đi.
 
Bao mùa xuân nguyện ước
Vẫn còn lạc xa quê
Tình dấu yêu luôn để
Chan chứa trái tim hồng...
 
Tình nhận từ đất mẹ
Dưới trời lạnh tái tê
Xin anh đợi... em về
Cho tình minh say đắm.
 
Viễn xứ lòng vẫn chờ
Đón nhận tình anh trao
Bao mùa qua khát khao
Tình anh nơi đất mẹ.
___29/06/2009______
 
 
BIỂN ÊM.
 
Biển êm trên bờ cất
Sóng vỗ bờ dạt dào
Trời chiều hoang sọi nắng
Lòng ai chợt nao nao.
 
Biển êm những khát khao
Cho cánh buồm lướt nhẹ
Sóng đùa giỡn đẩy đưa

 
 
 
  
 




Vang vọng trong vườn tiếng ngân thanh
Ru âm chuông gió giữa trưa lành
Ký ức tràn lan lòng nữ khách
Trở về năm tháng thủa thơ xanh.
Thơ
http://diendan.vnthuquan.net/tm.aspx?m=589923&mpage=1&key=򐄹
http://diendan.vnthuquan.net/tm.aspx?m=

SĨ ĐOAN
  • Số bài : 6301
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 19.01.2008
RE: PhONG Linh cg Tình tHơ và Đời... (TIẾNG NGÂN LÒNG) - 03.07.2010 19:13:38
TÌNH QUÊ HƯƠNG

Tinh sương Mẹ lướt ra đồng

Cỏ mơn cúi rạp, chim hồng hót vang

Tung tăng cá lượn dọc ngang

Suối reo róc rách gió ngàn hát ca

Một làn mờ mịt sương sa

Tan nhanh dưới nắng , trăm hoa ngát nồng

Hoàng hôn điểm nhẹ má hồng

Long lanh mắt biếc cưỡi dòng thời gian

Lúa xanh trải thảm bên đàng...

Đôi vai Mẹ gánh vạn ngàn yêu thương.

Trọn lòng vì bởi vấn vương

Quê hương điểm tựa du dương tâm hồn!

-SD-

 
KÊNH ĐÔNG QUÊ TÔI


Kênh Đông nước biếc lững lờ
Ấp vầng trăng sáng đợi chờ thi nhân
Ngọt ngào ấm áp tình thân
In sâu kí ức thâm ân đong đầy.

Tung tăng cá lượn thành bầy
Săn mồi đớp bóng vui vầy bên nhau
Thiên hà một dãy vì sao
Long lanh đáy nước ôm bao nghĩa tình.

Bèo trôi soi ánh lung linh
Lục Bình hoa rộ đắm mình ngẩn ngơ
Mây trời non nước nên thơ
Quyện hoà khắng khít- cõi mơ thiên đàng.

Tần ngần ngắm cảnh mây ngàn
Gió hiu hiu nhẹ mơ màng vút bay
Lá rơi đáp nhẹ bờ vai
Nồng nàn hơi thở bên tai thì thào...

Tình yêu - ca khúc ngọt ngào
Du dương trầm bổng dạt dào tim son
Ai về nhẹ bước lối mòn
Thu vào tầm mắt nước non hữu tình.

-sd-

 
ĐẸP THAY


Yêu thay, ngọn gió trong lành

Giọt sương rơi đọng long lanh ánh ngời.

Sắc hoa rạng rỡ đất trời

Hương nồng, vị ngọt - muôn đời đắm say.

Dòng sông êm ái tháng ngày

Nhấp nhô sóng vỗ niên dài bình yên

Trăng thanh lấp lánh trăm miền

Đồi cao, vực thẳm, dốc triền... reo vui.

Lá ru liên khúc ngọt bùi

Nồng nàn giấc mộng đẫy lùi phiền ưu.

Luân hồi bao kiếp chân tu

Nay đà gặp gỡ xem như đáp đền

Trải qua sông, bể thác, ghềnh...

Sóng vùi, gió giập lênh đênh mây trời

May thay, hạnh ngộ hoa ngời

Dâng làn hương ngát - muôn đời chẳng phai!

-SD-

 
QUÊ HƯƠNG


Quê hương một áng trăng vàng

Chiều tà lấp loáng vạn ngàn vì sao

Mây trời lơ lững treo cao

Trắng hồng xanh thẳm chứa bao ngọt ngào!

Xa xa én lượn nghiêng chao

Hương nồng lúa mới đón chào nhân gian.

Dừng chân tấc dạ chưa nhàn

Bâng khuâng khát vọng thắm tràn buồng tim!

-sd-

 
CHIỀU QUÊ


Xa xa làn khói lam chiều

Đàn cò trắng lượn cánh diều bay bay

Đâu đây tiếng Sáo bên tai

Đọng trong tâm tưởng chuỗi ngày ấu thơ!


Thuở thời hoài bão ước mơ

Nâng đôi cánh nhỏi khám bờ đại dương

bao năm tồn trử vấn vương

Trỗi bừng kỉ niệm thân thương diệu kỳ.


Hoàng hôn giọt nắng nhu mì

Long lanh đáy mắt ôm ghì quê hương

Đi xa lòng gửi yêu thương

Bờ tre, lũy trúc, ruộng nương, mái nghèo...!

-sd-

 
 

KÍNH TIỄN
 
Trời sầu nhỏ giọt mưa rơi
Khóc thương người mẹ về nơi Niết Bàn;
Gió bay thoảng nhẹ bên đàng
Nghiêng mình bái tạ, bàng hoàng xót xa!
Nắng vươn thêm chút chiều tà
Sưởi tình ấm áp đậm đà mẹ yêu;
Sương sa lác đác đăm chiêu
Tiễn người quá cố  đượm nhiều bi thương
Hoa tươi lan toả du dương
Tinh khôi màu trắng nhúng nhường ấp e...
Kính xin Trời Phật chỡ che
Vong linh của Mẹ bay về cõi Thiên.
-sd-
 
 
 
LẶNG NHÌN

( Nhớ về Mẹ)



Lặng nhìn... tiếng chổi sạc sào

Âm vang đầu ngõ- lệ trào buồng tim.


Thầm thì gió thoảng dịu êm

Phất phơ suối tóc trãi mềm bờ lưng

Bồng bềnh mây trắng cuộn gần

Nhấp nhô vầng trán - phong trần gian lao...

Nhạt nhòa sóng biếc xôn xao

Ngẩng nhìn xa thẳm- lệ trào hoen mi!

Chân, tay ngày yếu - cố ghì

Quét từng chiếc lá li ti quanh nhà

Đôi tai hướng tận xa xa...

Đợi chờ một đứa con xa trở về.

Mệt nhoài... tâm sự não nề!!!

Vài cơn gió cuốn tư bề lá rơi.

Tần ngần trước cảnh tả tơi...(!)

Thương người con trẻ đầy vơi sóng đời.

Sụt sùi ngọc lệ tuôn rơi

Chứa chan, triều mến... con rời nhà xưa

Sương sa, gió tạt, nắng mưa...

Vầng dương lố dạng sớm trưa chiều tà...

Dõi nhìn chiếc bóng xa xa

Chổi rời tay mẹ, mẹ đà chẳng hay.


Mẹ ơi! Yêu mẹ lắm thay

Con về bên mẹ từ nay không rời.

Nghẹn ngào chẳng thốt nên lời

Vòng tay xiết nhẹ-muôn đời Kính yêu!

-sd-

 
LẶNG NHÌN
( Kính dâng Mẹ)




Lặng nhìn di ảnh bàn thờ
Khói hương nghi ngút- thẩn thờ lòng con
Thương nhiều thân thể héo hon
Gánh đời trĩu nặng bào mòn bờ vai.
Mùng tám tháng ba hôm nay
Kính dâng đến mẹ hoa Lài Mẹ yêu
Hiển linh- hóa gió đìu hiu
Hòa theo hương khói là điều ước mong.
Mẹ ơi! Con đã nhìn trông
Thấy rồi, Mẹ chẳng phụ lòng con trai.
Cảm ơn cơn gió lay lay
Dịu xoa con trẻ ấm ngay cõi lòng.
-sd-

 
 
 
VÒNG NGUYỆT QUẾ
 

Lá rơi đáp nhẹ bờ vai

Mượt mà bóng sắc... đưa tay nâng dần

Dưới trăng lấp lánh muôn phần

Hương loang loáng nhẹ rất gần bên ta

Vì đâu chiếc lá rơi ra

Đã đang sinh trưởng thiết tha mặn nồng?

Chợt nghe se thắc tim lòng

Long lanh suối lệ tuôn dòng ra khơi.

Thương thay, kiếp sống chơi vơi

Trời quang mây tạnh chuyển dời - phong ba!

Thẩn thơ tình trỗi mưa sa

Rơi trên phiến lá nở ra nụ hồng

Sáng trong ngan ngát đượm nồng

Hòa ta hơi thở kết dòng sắc hương

Rộn ràng tấc dạ tơ vương

Nên vòng Nguyệt Quế nhật thường ấp yêu!!!

-sd-




BỨC TRANH QUÊ


Củ Chi quê nội ta ơi!

Bờ tre khóm trúc ngút trời xanh xanh

Ruộng đồng đẹp tựa bức tranh

Bởi dòng Kênh mát lượn quanh thôn làng

Xa xa khói quyện mây ngàn

Vẳng đưa tiếng hát rộn ràng đó đây

Xập xình máy xới, máy cày

Máy cắt, máy phóng phơi bày đồng quê...

Hiu hiu gió thoảng đê mê

Nhấp nhô chiếc lá đi về ngược xuôi.

Xịch xình máy kéo nối đuôi

Chuyển nhanh lúa chín vàng tươi thơm lừng.

Đâu đây tiếng Sáo tưng bừng

Của đàn con trẻ cưỡi lưng trâu bò

Hòa theo điệu ví câu hò

Mừng mùa gặt hái đầy kho lúa vàng

Mừng vui trai gái thôn làng

Nhịp nhàng chung bước nhịp nhàng se duyên.

Cảm ơn đất nước bình yên

Thái bình rực rỡ mở nền tương lai.

-sd-

 
TÌNH THƠ

Tình thơ ta biết trao ai
Nhuộm màu tim tím niên dài nguyên son
Lê chân vạn đỉnh đồi non
Qua đường dâu bể vẫn còn tươi xinh.

Tình thơ rạng ánh lung linh
Giọt sương lấp lánh- bình minh gọi mời
Gửi thương, gửi nhớ muôn lời
Trao nàng tố nữ chẳng dời đổi thay!

Tình thơ lướt ngọn gió lay
Vượt ngàn vạn dặm tìm ai tâm tình
Trải bao vực, dốc, thác, nghềnh...
Tỏa hương dịu ngọt trổi nền dấu yêu...!

Tình thơ sóng lượn nên chiều
Dạt dào kính mến trăm điều thân thương
Tâm hồn dạo khúc tơ vương
Cầu duyên bắt nhịp ngát đường thi ca.

-SD-

 
 


GIỌT LỆ TUÔN SA

Bổng dưng khóe mắt lệ trào
Đắng bờ môi thắm nghẹn ngào tình ai.

Ngoài trời gió thoảng, lá lay
Tâm tư cào xé đêm ngày sầu thương.

Bước chân muôn vạn trùng dương
Lòng còn gửi lại vấn vương hương tình.

Cho xin giây phút nghiêng mình
Khắc ghi kí ức- dáng hình thân yêu!
-sd-


 
 

THƯƠNG


Thương em anh hái sao mơ

Gửi qua vạn dặm -ngu ngơ dâng nàng

Đường xa xuôi ngược mây ngàn

Trao em tất cả- lòng càng vui thay!


Trách cơn gió chẳng chuyển lay

Nhởn nhơ bể cả để ai đợi chờ

ưu tư anh mãi thẩn thờ

Nhớ em da diết bơ phờ mắt sâu.


Dẫu cho lòng mãi buồn đau

Tình em ngày ấy vẫn trào tim anh

Ân tình trao mãi niên canh

Đời đời kiếp kiếp đơm nhành sum sê.

-sd-

 
 

HẾT GIẬN



"Chừng như thác lủ mưa nguồn”

Niềm thương nỗi nhớ anh tuồng riêng em

Lau khô nước mắt tèm nhem

Tắm nồng ân ái chẳng thèm gió sương.


Bao đêm vọng tiếng du vương

Cung sầu ly biệt cung thương ngậm ngùi!

Khúc trầm khúc bổng... ai vui?

Bận lòng vì bởi ta vùi cuộc chơi.


Nắng mưa, sương gió đầy vơi!

Giật mình tỉnh giấc tả tơi tâm hồn!

Đêm đêm kí ức đọng tồn...

Xót xa, cay đắng, bồn chồn...bất an.


Sải nhanh trên mỗi dặm đàng

Về bên em nhé- lòng nàng lâng lâng?

Đêm trao ngày tặng chiều dâng...

Hương nồng lửa đượm bất cần thế gian!

-SD-

 
 
Yêu em
 
Trăm năm nên nghĩa phu thê
Cả đời mơ ước vẹn thề bên nhau

Tình tiền chi phối trước sau

Cơ hàn khó giữ má đào kề bên
.
Nhìn người ta... em nhớ, quên...?

Khối tình xanh mãi hay nên chuyển màu?

Nghĩ suy cặn kẽ đổi trao...

Có nghề có nghiệp lẻ nào buông trôi?

Kiến thức em- giành con thôi

Ru nồng giấc điệp liệu rồi bền chăng?

Anh tin em- khối tài năng...!

Bầu trời toả sáng, ánh trăng mơ huyền.

Vững tin- anh chẳng chuyên quyền

Làm nền , điểm tựa- bình yên sóng lòng.

Nhớ nha em- một bóng hồng!

Cất cao cánh mỏng lượn vòng non cao

Lòng anh vẹn giữ sắc màu

Dõi theo bóng dáng dạt dào yêu em.

-sd-

 
 
 
 
t ự s ự
 
Buồn đây, buồn mãi đêm trường
Số phần thiên định ai lường bước đi?
Chất chồng bao giọt sầu bi
Khóc đời khóc kiếp ôm ghì đau thương.
Tâm tư chan chứa tình trường
Dòng đời khúc ngoặt nhật thường chơi vơi
Vào đây tìm chút thảnh thơi
Tìm người tri kỉ- buông lơi tủi sầu...
Nhặt khoan mấy khúc cơ cầu...
Buồn vui lẩn lộn...tìm đâu bây giờ?
-sd-
 
TÌM EM, MỘT NỬA TÔI ƠI!


Nơi đây gió lượn tư bề

Đồng không mông quạnh chua ê tháng ngày

Bao niên gửi gió giãi bày

Gửi niềm nhung nhớ ngàn mây phân lời

Lặng chìm một cách chơi vơi

Trôi vào vô định- tả tơi tâm hồn!

Sầu đong chất ngất... đọng tồn...!

Lang thang khắp nẻo bồn chồn... ngẩn ngơ...

Thế rồitrong những giấc mơ...

Tìm em ta viếng trang thơ diệu kì!

Duyên tao ngộ- sẽ duy trì

Trăm năm một thuở mấy khi giao thời

Từ nay chẳng thể xa rời

Ta vầy duyên thắm trọn đời bên nhau!

-sd-

 
CHO EM


Anh về dệt lại vần thơ

Cho thuyền cập được bến mơ đợi chờ

Cho mây cho gió thẩn thờ

Cho hoa đơm nụ - ong đờ ngẩn ngơ

Cho nhà ấm áp nên thơ

Cho vườn xanh lá thả mơ trăng ngà

Cho ta hạnh phúc đậm đà

Bên đàn con trẻ để mà bền duyên

Cho nhau mộng thắm bình yên

Tâm hồn thanh thản ngự miền thiên thai!

-SD-

 
VẼ AI...?
  


Vẽ ai trọn nét tâm đồng

Trung trinh bền vững giữa dòng đục trong?

Vẽ ai má thắm môi hồng

Thuỷ chung son sắt cõi lòng hương hoa?

Vẽ ai tính nết hài hoà

Giữa trời giông bão hát ca rộn ràng?

Vẽ ai sánh bước bên chàng

Bốn mùa tươi thắm chẳng màng lợi danh?

Vẽ người thao thức thâu canh

Sương rơi lác đác nhuộm cành tương tư.
 
-sd-
 
 

TA

Ta đi trỗi giấc mộng mơ
Mơ chưa hé nhuỵ- xác xơ thân tàn.
Ta mang nỗi nhớ dặm đàng
Sầu đong chất ngất hỏi nàng tỏ hay?

Ta sầu theo gió tỉnh say...
Bồng bềnh sương khói lắt lay tâm hồn!
Lệ ta xuôi bước dập dồn
Nửa tan, nửa lắng đọng tồn niềm đau.

Nhiều niên ta hỏi vì sao...
Phải chăng thiên định thấm màu xót xa?
Nợ duyên Nguyệt lão se ta
Tơ hồng chỉ thắm thế mà đứt dây?

Bao giờ én lượn về đây
Cho ta nếm vị ngất ngây men tình?
Hạ, thu mấy lượt trở mình
Đông sang giá buốt ta nhìn mờ xa.

Rõ ràng tình đã phôi pha
Thế nhân khó định- sinh ra hận sầu
Đêm đêm nuối tiếc nhịp cầu
Mượn vần ráp chữ nên câu bẽ bàng!!!

-sd-

 
NHỚ AI


Vườn cau hoa trắng rụng rơi

Bóng ai khuất dạng ở nơi phương nào?

Gió đưa tiếng lá rì rào

Ta nghe lòng trỗi dạt dào niềm thương!

Bao mùa lá đỗ bên đường

Bấy nhiêu nhung nhớ, đêm trường thẩn thơ

Ai vun giấc mộng nhiều mơ

Lạc vào hư ảo- ngu ngơ tâm hồn!

Trăm năm tích tụ đọng tồn

Dành em - hẹn kiếp...ta dồn yêu thương!

-sd-


ANH CHỜ


Anh chờ khơi dậy vần thơ

Cho hương vị ngọt giấc mơ đong đầy

Nhớ thời mộng tưởng ngây ngây

Nửa say nửa tỉnh thân gầy gầy đi.


Gió vờn hoa lá rù rì...

Anh hôn suối tóc...hỏi thì sao quên?

Hồn bay lơ lững bồng bềnh

Vu Sơn quấn quýt có quên không nào!


Bao đêm anh hái trăng sao

Kết khâu chuỗi ngọc đan vào tâm em

Trao nhau nụ thắm môi mềm

Triều dâng cuộn sóng buồn tênh u hoài!


Lá rơi đáp nhẹ bờ vai

Thắt vòng Nguyệt quế đợi hoài bên sông.

Thời gian như đã thay dòng

Thuyền xa bến cũ đảo vòng giấc mơ.


Trăm năm biết có cập bờ

Chở đầy khát vọng nên thơ ấm lòng

Thà hồn con nước cuối sông

Mênh mông nỗi nhớ  mà lòng buồn theo...

-sd-

 
CẢM NHẬN



Mượn hoa bày tỏ lời yêu

Mượn vần thơ thắm trao nhiều tơ vương

Mượn ngày phụ nữ thân thương

Mượn luôn người đạp - du dương ân tình


Trông em cô gái trung trinh

Vừa ngoan, vừa giỏi vừa xinh- đẹp lòng

Tìm đâu một đóa hoa hồng

Cánh mơm hé mở hương nồng nên thơ.


Hay chăng một khắc cung mơ

Len trong giấc mộng em chờ đợi anh?

Trăng ngà lấp lánh Hoàng thành

Đàn reo réo rắt vang thanh Vọng lầu.


Tình ta se thắt từ lâu

Nợ duyên thêu dệt buổi đầu xướng thơ

Đêm mơ ngày ước đợi chờ

Ngàn năm yêu mãi giấc mơ - u hoài!

sd

 
ĐIỆP KHÚC TÌNH YÊU


Miên man lối mộng bên mình

Vươn tay giữ lấy dáng hình thân thương

Cầu duyên- phím nhạc du dương

Dạo lên điệp khúc đêm trường nỉ non

Vòm yêu trải rộng lối mòn

Chờ chân ai bước lòng còn khát khao!

Tình xưa nghĩa cũ tuôn trào

Thương yêu tích, đọng ngọt ngào bờ môi

Thả hồn tận cõi xa xôi

Nét son đượm thắm- bồi hồi trong ta!

Chữ tình rộ nở đậm đà

Sánh vầng nguyệt tỏ, tỏa ra muôn màu

Lung linh ví vạn vì sao

Long lanh đáy nước quyện bao ấm nồng

Yêu nhau yên trọn tấc lòng

Nhớ nhau nhớ đến vạn vòng luân lưu

Ta về đốt lửa đêm thu

Khơi lên hơi ấm - khúc ru ân tình!

sd

 
Bầu trời Lam ta thả diều


Trời Lam ta nguyện sống chung

Chiều nghiêng bóng đỗ ung dung thả diều!

Trăng thanh rạng tỏ mái lều

Bầu thơ, túi rượu - nuông chìu chủ nhân!

Tình yêu muôn thuở ân cần

Hương nồng vị ngọt- hồng trần ngự ban!

Nụ hồng anh tặng môi nàng

Lung linh in dấu châu thân ngọc ngà

Trăng sao lấp lánh thướt tha

Giữa trời Lam biếc đậm đà yêu thương!

sd

 
DÒNG THƠ CHO AI
 
Dòng thơ ai viết cho ai
Chứa chan tình ái, ngạt ngào hương hoa,
Nồng nàn da diết diết da...
Đưa ai vào mộng để mà yêu thương.

Nhớ ai lòng mãi vấn vương
Trời sầu tỉnh giấc,gió dường lặng yên.
Sớt chia một mối tình duyên
Trăm năm chẳng đặng bình yên sóng tình.

Đêm đêm giọt nhớ lung linh,
Giọt sầu rơi rụng mắt nhìn hư vô.
Xuân về chỉ thắm ai tô???
Cho đôi má ửng nhưng vờ xoay lưng.

Xuân về rộn rã tưng bừng
Tình ai mãi mãi chẳng ngừng trao ai!

SD
 
 
Cầu Mong

Cầu mong ta mãi yêu thương

Hòa chung ý tưởng rạng đường duyên tơ

Du dương ý nhạc vần thơ

Nhịp cầu luyến ái tàn bờ bến mơ

Cầu mong vẹn kiếp tôn thờ

Răng long, đầu bạc thỏa chờ vạn niên

Trao nhau mộng thắm thiêng liêng

Trọn niềm son sắt chung- riêng một màu.

Cầu mong hạnh phúc dạt dào

Trăng vàng tỏa rạng, thì thào lá reo

Bên nhau đời dẫu khó nghèo

Chung vai sánh bước- chống chèo vượt qua.

sd

 
 

ĐƠN PHƯƠNG

 
     Tôi yêu em- em yêu ai?

Để tôi chờ đợi đêm ngày nhớ thương

    Nhớ từng sợi tóc tơ vương

Gót son em đệm trên đường thôn quê

    Gọi thầm trước giấc say mê...

Đơn côi lẻ bóng tái tê cõi lòng

    Nhớ em mắt biếc môi hồng

Hương xuân phản phất gợn dòng nước trong.

    Tôi yêu ắp mãi tận lòng

Còn em lấp lửng tìm chồng tương lai (!)

    Thẳng lưng sãi bước đường dài

Bỏ sau tâm tưởng khôi hài- đơn phương!

                                       SĨ ĐOAN

 
 

AI!!!
 
 
 


    Thơ tình ai viết dở dang...?

Phương xa ai biết tim vàng sắt son?

    Thơ ai buồn bã héo hon?

phương xa ai đó ngủ ngon không nào?

    Thơ tình ai trút ào ào

Thành dòng suối nhỏ tưới vào tâm ai?

     Ai ơi ! Rất muốn tỏ bày...

Xin ai đón nhận chỉ vài mươi năm!!!

                             SĨ ĐOAN  

 
 
 CHUA CAY

   Ngày xưa em thích ăn chua
Ổi xanh, chuối chát, me vừa chuyển giao
   Dâu, chanh,khế ,dứa,cốc bào...
Em dầm muối ớt nhảy vào xơi no.

    Anh nhìn thản thốt âu lo
Đêm nay an giấc hay cho theo hầu
    Bâng khuâng mộng tưởng mang bầu
Mĩm cười kín đáo- canh thâu ngủ vùi!
    Thiết tha xúc cảm bùi ngùi
chăn, màng giặt giũ, lau chùi xoong niêu;
     Đón đưa sương sớm, mưa chiều
Đắm say hương vị tình yêu dạt dào...

     Dòng đời ví thác cuộn trào
Vân đen phong , vũ chớ nào xanh trong
    Tình ta chẳng toại ước mong
Đò ngang cách trở bởi sông sóng cồn...
    Men chua hơi thở dập dồn
Len vào tâm khảm cho hồn anh ngơ!
    Thường đêm bên những trang mơ
Dâu, me, dứa, ổi đợi chờ người xưa!

   Giật mình nắng xỏ song thưa
Môi run,dạ xót mà chưa nguôi lòng
   Chua đời chua cả mơ hồng
Trăm năm trọn kiếp trói vòng bể dâu!!!
                                    SĨ ĐOAN

 
 
 
 

 
  HOA TRÔI


Hoa trôi, trôi tận phương nào?

Tung tăng sóng vỗ bập vào xác thân

Sớm chiều xuôi ngược gian truân

Đầu nghềnh cuối bãi bất cần gió mưa!?

Hoa trôi sớm tối chiều trưa

Neo mình sóng nước đón đưa mây trời...

Lênh đênh cuộc sống hởi ơi!

Sắc màu tím rực rạng ngời mà chi?

Thương thay màu tím li ti

Dạt trôi , trôi mãi ta đi chạnh lòng.

Tím hoa tím cả một dòng

Ưu tư khắc khoải tím lòng khách xa!

Bồi hồi sông nước bao la

Nghẹn ngào ngọc lệ tuôn ra đôi hàng

Bao giờ dòng đổ tuôn tràn

Khơi nguồn đắp cảng rước nàng hoa trôi!!!

                                      SĨ ĐOAN

 
ĐÒ NGANG TÁCH BẾN



Trăng treo đầu mái no tròn

Nàng thơ thao thức vẫn còn đói meo

Gót son thơ thẩn cầu treo

Hướng về phương ấy đò neo giữa dòng.

Bao giờ đò chuyển sang đông?

Cho nàng thơ ngự nhuốm hồng bếp xưa.

Đò ngang xuôi ngược sớm trưa

Vượt qua ghềnh thác nắng mưa chẳng sờn

Đò xoay trút giận căm hờn

Đạp tan sóng dữ- bào mòm dát sơn...

Trường Giang cồn cát trợt trơn

Bám chèo khéo léo có hơn không nào!

Rừng xanh đã vắng bóng cao

Đò ngang hữu dụng biết bao nhọc nhằn!

Mong sao đò bớt dọc ngang

Cho con cá nhỏ xuôi đàng nước trong

Cho thân nguyên vẹn bên dòng

Cho nàng thơ ngủ trong lòng đò ngang!

                                      SĨ ĐOAN

 
SẮC MÀU TÌNH YÊU



Thư em nhào nát hết rồi

Chữ tan chữ biến rã rời hết trơn

Chữ luồn chui rúc tim son

Chữ theo giấc ngủ thơm ngon say nồng

Chữ bay, bay biến mọi dòng

Hóa thành màu sắc hồng hồng tình yêu!

Mỗi ngày mấy lượt nuông chìu

Lướt qua lướt lại thiếu điều thạo thông.

Em ơi ! Em nhớ anh không?

Cùng chung cãm giác trông mong đợi chờ?

Cùng chung điệp khúc mộng mơ

Đoàn viên hội ngộ nên thơ ngọt ngào?

Yêu em tự thuở kiếp nào

Muốn bay muốn nhảy muốn vào thăm em!!!

Tiếc rằng quần áo lấm lem

Ngày mai sạch sẽ nhá nhem cũng tìm!!!

                                      SĨ ĐOAN

 
 
SAY MỘNG


Mộng về ấp áp tim son-

Nồng nàn ân ái nước non vẹn thề

Đắm say âu yếm vỗ về

Men tình trỗi sóng đê mê tấc lòng

Sắc khoe tươi thắm môi hồng

Tiêu tan thống khổ vượt vòng nan nguy

Nhớ thương trãi mỗi bước đi

Thoáng qua hơi thở khắc ghi hương nồng...

Yêu thay trọn giấc mơ hồng!

Nửa đời còn lại nhờ dòng suối mơ-

Đoàn viên hội ngộ nên thơ

Chấp thêm đôi cánh thẩn thờ bay xa...

Giật mình gà gáy canh ba

Phòng không gối chiếc diết da cõi lòng!!!

                                          SĨ ĐOAN

 
 
TRÂN CHÂU


Con tim Ta lấp vực sâu

Đêm đêm toả sáng chẳng cầu ai trông

Con tim  sắc tím hay hồng

Chỉ Ta, Ta biết lưu dòng máu tươi

Trăm năm nó vẫn mĩm cười

Yêu người cùng khổ ghét người vong ân.

Ghét cay ghét đắng giả nhân

Ghét mình trời phú cái chân thật thà

Một thời lở kiếp sinh ra

Rơi vào định mệnh xót xa ngậm ngùi.

Đã đang sự thể dập vùi

Hồng nhan sánh bước đẩy lùi phiền cơn

Dương trần chẳng có gì hơn

Mái nhà ấm áp vợ con đủ đầy

Mong sao ai hiểu lòng này!!!

                           SĨ ĐOAN

 
 KIẾP VE SẦU


Trăm năm như bóng câu qua

Được nàng sang sẻ âu là vui thay!

Trăm năm chẳng trọn tình ai

Ngàn năm tiếc rẻ đầu thai Ve Sầu!

Trỗi lên bao khúc nhịp cầu

Thương mình cô lẻ- tìm đâu ra nàng

Ngân dài ngân mãi bên đàng

Gầy gò héo hắt cánh càng rụng rơi...

Khóc đời một kiếp chơi vơi

Cạn dòng suối lệ về nơi cát bùn.

Em ơi ! Sao nở lạnh lùng???

                   SĨ ĐOAN

 
 
TƯƠNG TƯ


Ngẩng nhìn gió lộng mây ngàn

Trùng khơi cách trở dặm đàng xa xôi...

Xót thương tấc dạ bồi hồi

Nhớ về phương ấy đứng ngồi ngẩn ngơ!

Qua rồi lứa tuổi mộng mơ

Mà sao nẩy lộc tương tư xế chiều?

Gặp nhau cạn tỏ bao điều...

Tim son gởi tặng bấy nhiêu cho nàng

Chân nhân huyết thống dâng tràn

Tứ ngăn rộng mở đón nàng từ đây!

... Lá rơi, bèo đọng cá nguây

Giật mình sực tỉnh- trời tây khuất dần!!!

SĨ ĐOAN

 
CHẲNG TÌ VẾT THÂM



Tình em quá đổi ngọt ngào

Trao anh trọn vẹn dạt dào niềm tin

Long lanh, lấp lánh , lung linh...

Sắc màu tươi thắm...hữu tình- thiêng liêng!

Anh yêu giữ lấy của riêng

Muôn năm gìn giữ nợ duyên diệu kì

Đêm đêm ôm chặc, xiết ghì

Viết nên tình sử chẳng tì vết thâm.

-sd-

 
 

SÓNG ĐỘNG


Trở về mái lá đơn sơ

Ta nghe ấm áp nên thơ thuở nào

Vườn xưa hương tỏa ngạt ngào

Con tim sóng động dạt dào yêu thương

Niên dài tháng rộng tơ vương

Đan trong hồi ức con đường thôn quê

Dưới trăng ta đã đê mê

Lời ru khúc hát tràn trề niềm vui

Khát khao hương vị ngọt bùi

Cho xin trở lại ngủ vùi bên em.

-sd-

 
HƯƠNG VỊ ÁI TÌNH


Tình yêu đậm nét son màu

Như thuyền lướt sóng đáp vào bến mơ

Tình em ví vạn bài thơ

Cho anh hương vị- ngẩn ngơ- đợi chờ!

Tình em anh mãi tôn thờ

Dưỡng trong hơi thở thẩn thờ tim yêu!

Chờ em qua những buổi chiều

Vắng xa... tấc dạ đăm chiêu.... canh tàn.

-sd-

 
MÙA XUÂN ANH BÊN EM


Con tim chan chứa tin, yêu

Ấm nồng hương lửa những chiều đông sang

Thương em cam chịu cơ hàn

Để anh khăn gói dặm đàng hội đăng.

Yêu em bầu bạn sương giăng

Kết thân mưa gió in hằn vết nhăn...

Xuân này nhặt áo gom khăn

Trở về sưởi ấm chiếu chăn bên nàng.

-sd-

 
MONG CHỜ
 
Hương xuân rạng rỡ tươi hồng
Nắng vàng gió ấm vị nồng hơn xưa
Se se bất chợt cơn mưa
Sưởi lòng tươi trẻ chẳng thừa em- tôi
Dẫu rằng hiện tại chiếc côi
Trông cung Nguyệt Quế chẳng thôi mơ màng
Thả hồn vào cõi mênh mang
So dây nắn phím - mộng vàng se tơ!
Duyên tình chưa thắt vẫn mơ
Ai người dẫn dắt - thẩn thơ mong chờ.
-sd-

 
HẬN MÌNH

Đời người là mỗi ván bài
Đi sai một nước hận vài nghìn thu!!!
Âu là chưa trọn đường tu
Kiếp này gánh chịu bao ưu não phiền???
Loang quanh một mớ tình- tiền...
Trọn đời lặn ngụp triền miên khổ sầu!!!
Hận mình tự thuở ban đầu
Tình- tiền trĩu nặng ngấm sâu tâm hồn!!!
Uổng thay một kiếp sinh tồn
Tình tan- tiền đổ chân dồn vực sâu!!!
                                     SĨ ĐOAN

 
Bất chợt


Bất chợt ta mới nhận ra

Trái tim nhỏ bé chia ra năm phần


Bất chợt lòng mãi ân cần 

Bóng hình xa lạ mờ dần vẫn yêu


Bất chợt cơn gió ban chiều

Cho ta hương vị đấy điều khó phai


Bất chợt ta nhớ về ai

Sầu lên ánh mắt cay cay nồng nồng 


Bất chợt nắng tắt muôn dòng

Đâu đây chỉ có tiếng lồng núi non.

-sd-


Mong
Làm sao hiểu được con tim?

Khi yêu thổn thức lặn chìm đồi mơ

Buồng tim rộng cửa... ngây ngô

Tri âm tri kỉ... điểm tô tâm hồn

Người xưa tình vẫn đọng tồn...

Nhưng thời thay đổi gió dồn áng mây

Trông em má ửng hây hây

Tấm lòng thanh khiết - ngất ngây lòng này!

Mang tình anh đến tặng ngay

Mong em đón nhận ép cài tim xinh.

-sd-

 
 

Nhớ
Thời gian thay đổi sắc hồng

Bằng Lăng hoa tím theo dòng... rụng rơi

Cõi lòng quân tử tả tơi

Thương em ngày ấy- nén nơi đáy lòng.

Vô thường một cõi mênh mông

Ta thời nhỏ bé nên không toại nguyền.

Nhớ em suối tóc đen huyền

Bàn tay ấm áp... luôn truyền niềm tin.

Yêu thay màu tím lung linh

Đan vào tâm tưởng để mình nhớ nhau.

sd
 
THÀNH PHỐ BUỒN


Hôm nay về lại chốn xưa

Đường đông, phố lộng gió mưa bão bùng

Trăm hoa khoe sắc, tưng bừng...

Người xưa đâu hởi! Ngập ngừng bước qua...

Từng bước chân mỗi lúc xa

Trào dâng nỗi nhớ diết da thuở nào!

Còn đâu suối lệ tuôn trào?

Còn đâu sánh bước ra vào đón đưa?

Còn đâu sớm tối chiều trưa

Đắp xây mộng ước tuổi vừa hai tư!!!

                                  SĨ ĐOAN

CHIẾC LÁ RƠI


      Hừng đông cảnh sắc tươi hồng

Vài cơn gió thoảng cho lòng thản thơi

      Thoáng nhìn chiếc lá vàng rơi

Bám vào vai áo ai dời xa xa...

     Một thời uốn lượn, ngân nga

Lắng trong dòng khí- thoáng qua rụng rời!!!


      Mênh mang lòng dạ rối bời...

Kiếp người ngắn ngủi mà đời bấp bênh!

      Ngẩng nhìn dòng chảy lênh đênh

Cuối theo lá rụng bồng bềnh nổi trôi.

     Thương thay nửa kiếp đơn côi...!!!

                                SĨ ĐOAN

 
VẼ  ANH VÀ EM


Cầu xin mắt biếc môi cười

Long lanh, lúng liếng bên người tình chung

Nhịp nhàng sánh bước ung dung

Tâm đầu ý hợp thỏa cùng đam mê

Vẽ anh, em dạ hướng về

Vườn xanh rợp bóng đề huề chốn xưa

Mái tranh nắng dọi lưa thưa

Đong đầy tiếng hát những trưa hè về

À ơi...! gió thoảng tư bề

Cho ta an giấc hẹn thề tròn duyên.

-sd-

 
Nhớ em


Tình yêu muôn thuở tơ vương

Đơm hương bát ngát phủ đường mộng mơ

Đêm đêm khao khát trăng thơ

Giữa ngàn sao rạng ngắm- chờ canh thâu

Tìm em tìm ở nơi đâu?

Cách xa vạn dặm nhịp cầu là bao?

Câu thơ theo sóng nhịp trào

Chất cao đỉnh núi trôi vào hư vô.

sd

 
 
 

<bài viết được chỉnh sửa lúc 03.07.2010 19:20:31 bởi SĨ ĐOAN >
Kỉ niệm xưa chơn tình lưu giữ
Trử trong lòng chẳng chút nhạt phai!

chuonggio_ngaytrove0
  • Số bài : 922
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 19.06.2009
  • Nơi: Trong giấc mơ... Paris
RE: PhONG Linh cg Tình tHơ và Đời... (TIẾNG NGÂN LÒNG) - 03.07.2010 19:21:41
... Giờ đây nằm đây cận kề ngày phẫu thuật tôi thấy mình giống như một chiếc lá trong mùa thu vàng. Một chiếc lá cuối cùng sắp rời cành trong những ngày thu cuối sắp tàn. Lá rời cành sau đó một thời gian sẽ mọc ra lớp lá khác để một ngày kia sẽ lại rời cành trong khoảng lặng. " Tôi ví mình như chiếc lá, lá rời cành thì có lá khác còn tôi mất đi có thể nào tôi trở lại nữa không?... " Một con người trong đời tồn tai; có sinh, có tử, phải có một sự sống ra đi để lại có một sự trào đời đó là quy luật tự nhiên trong đời sống, giống như nước mắt thì chảy xuôi một quy luật tự nhiên. ....

Tôi hình dung ra mình như một chiếc lá cuối cùng trong mùa thu sắp tàn, chỉ cần một cơn gió thổi qua tôi có thể rời cành (... )


CHIẾC LÁ CUỐI CÙNG

Em như chiếc lá vàng
Cuối mùa thu thay áo
Giữa khung trời xứ lạ
Nhìn từng lá bay xa !

Em như là chiếc lá
Xót lại ở trên cành
Một ước muốn mong manh
Mong sao đừng gặp gió...

Em đang nằm ở đó
Nghĩ về điều rất xa
Ví mình như chiếc lá
Một chiếc lá cuối cùng.

Hai khoé mắt lệ dưng
Chảy dài theo ý nghĩ
Bao điều ước giản dị
Bên người thân... tan đi.
_---2009----



Tôi vẫn thường nghe bà nội tôi nói khi tôi nói với bà :
- Lớn lên con ước muốn được làm cô giáo dạy văn hay sẽ trở thành một nhà thiết kế thời trang thật giỏi, làm việc thật tốt để cho nội tự hào về con. Lúc đó bà nội của tôi đang bị bệnh (ốm) vì tuổi già. Nội xoa đầu tôi và nói: 

-  Khi ta còn trẻ và mạnh khoẻ ta ước muốn nhiều thứ lắm thậm trí ước muốn cả những thứ thật xa hoa cao cả, ước muốn thì như cánh diều con à! Nếu ta biết cách, cánh diều sẽ bay cao, bay xa, còn nếu ta không biết cách thì cánh diều đó chẳng thể nào bay được, nó chỉ thành một vật vô chi vô giác mà thôi. Khi nào con thực sự lớn khôn con sẽ hiểu những gì bà vừa nói, bà chỉ mong sao con lớn khôn và khoẻ mạnh. Thực sự ước muốn thì nhiều, nhiều hoài bão lắm, còn như bà nội bây giờ bà nội chỉ ước có sức khoẻ, được sống để nhìn con lớn trưởng thành và làm cô giáo như thế nào...

   Bà nội tôi mất một tuần sau đó. Lúc nội mất chỉ có mình tôi đang ngồi bên bà nội, nội nói thèm ăn một miếng chầu không, sau đó bà nội đi xa thật xa mà không thể nào trở về bên tôi nữa. Lúc đó tôi còn nhỏ quá chưa hiểu được những gì mà bà nội đã nói với tôi. Cho đến tận bây giờ tôi mới hiểu hết câu nói ấy của nội. Quả thật khi ta sống và tồn tại ai cũng có những ước mơ hoài bão thật lớn lao, cao cả... Nhưng khi đứng giữa sự sống và tử thần (cái chết) lúc đó người ta sẽ hình dung "ví như người liệt không có đôi chân sẽ hình dung ra mình có thể chạy nhảy, ước muốn mình sẽ có thể tự đi lại trên đôi chân của mình như bao người... "vì vậy người ta sẽ hình dung sẽ ước ngay đến sự sống, giống như đang nằm ở nhà thương điều tôi ước muốn đầu tiên sẽ là sức khoẻ và ước trên đôi mắt long lanh, hồn nhiên của em gái Linh Phương không ngấn những giọt lệ to tròn. Tôi biết đôi khi em dấu đi giọt nước mắt vừa rơi vội, rơi rất vội vã lăn nhanh" vội như một người hành khất sau bao ngày đi xa muốn trở về nhà thật nhanh...




ĐIỀU ƯỚC CỦA EM

Ai cũng có điều ước
Những điều thật xa hoa
Còn em ước về nhà
Từ nhà thương sặc thuốc!

Không ai hẳn biết trước ?
Sức khoẻ sẽ đổi thay...
Em ước có một ngày
Được trở về quê... mẹ!

Tiếng thầm thì thật khẽ
Trong bệnh viện lặng yên
Một mình em chưa quên
Có bao điều đang đợi.

Sức khoẻ của em hỡi
Đang lạc bước nơi nào
Giờ em đang ước ao
Có sức khoẻ dạt dào.

Không còn đỏ má đào
Đôi môi hồng khô nhạt
Âm ru như điệu hát...
Trong điều ước của em.
____15/07/09




EM BIẾT ĐI VỀ ĐÂU

Em biết đi về đâu?
Khi trời chiều đã hết
Những bước đi mỏi mệt
Cùng sắc đèn muôn mầu.

Em biết đi về đâu?
Trong đường đời muôn ngả
Bao nhiêu là nghiệt ngã
Của thời gian trôi mau.

Em biết đi về đâu
Chỉ một mình đơn lẻ
Bước qua tình lặng lẽ
Chẳng biết đi về đâu?!...



TÌNH EM DÀNH GỬI ANH

Tình em dành cho anh
Trong cuộc sống muôn mầu
Tình anh, em luôn giữ
Dù em ở nơi đâu !!!

Tình em dành cho anh
Với tất cả tâm hồn!
Em ở nơi xứ lạ
Ngày càng yêu anh hơn .

Tình em dành cho anh
Êm dịu cùng dịu êm
Ngày trở về đón nhận
Chuyện ân tình trong đêm.
Gửi SĐ

09/07/09


NÓI VỚI ANH
Gửi T:

Tình anh dành cho em
Có bao giờ đủ lớn?
Cho thỏa nỗi dỗi hờn
Bao ngày dài xa cách.

Tình anh dành cho em
Có bao giờ giả dối
Ý nghĩ nào lạc lối
Vì thiếu hình bóng em?!

Tình anh dành cho em
Có phải là chân thật
Đã bao giờ lạc mất
Dù em ở thật xa!?

Tình anh dành cho em?
Về bên này xứ lạ
Tình hai mình xa quá !
Tâm hồn có gần không?
09/07/09


TÌNH EM DÀNH CHO ANH

Tình em dành cho anh
Một nửa là chân thật
Một nửa còn lạc mất
Vì em ở xứ xa !!!

Bao ngày tháng đã qua
Lời hứa trong tình yêu
Anh ơi xin hãy hiểu
Có một phần còn điêu.

Tình em dành cho anh
Chỉ như cơn gió thoảng
Thổi vào vùng hoang trống
Cuộc tình thật như không !

Em như biển mênh mông
Sóng sô bờ dào dạt
Anh như những hạt cát
Sóng gần rồi lại xa!!

Tình em dành cho anh
Còn nằm nơi xứ lạ!
Tình em dành cho anh
Trong trái tim nhiều ngăn...



GỬI ANH TẤT CẢ
Gừi T

Em đã nói yêu anh
Là nguyện sẽ để dành
Tình hai mình long lanh
Em sẽ về bên anh.

Em đã nói nhớ anh
Một nỗi nhớ rất tròn
Trong tim em giữ mãi
Chút tình em sắt son.

Em luôn nghĩ về anh
Tình hai ta xa cách
Em từ nơi xứ lạnh
Nguyện gửi cả về anh.


CÔ ĐƠN

Buồn trống vắng cô đơn
Mặc gió thổi ru êm
Im lặng trong bóng đêm
Nhìn trăng treo lơ lửng.

Hồn vô cùng bức rức
Bởi những vần tương tư
Một mình sao ta cứ...
Nhìn về phía trời xa !

Ngày qua rồi lại qua
Vương đôi mắt lệ lòa
Một chút gì rất lạ
Lẫn chút nhớ ... ngày đi

Ôi! Còn nhớ làm chi
Cho lòng thêm buồn tủi
Ở đường đời lầm lũi
Nên ta mãi ... cô đơn !!!

Bước chân đi hờ hững.
7/7/09




KHOẢNG CÁCH
Gửi T:


Khoảng cách của hai ta
Là cả ngàn nỗi nhớ
Anh giấu ẩn trong mơ
Bao ngày dài nhung nhớ.

Khoảng cách anh và em
Là nửa vòng trái đất
Tình yêu em chân thật
Nên để gần nhau hơn !

Khoảng cách em và anh
Là hơn anh mấy tuổi
Trong em luôn tiếc nuối !
Cho một trái tim yêu.

Khoảng cách trong buổi chiều
Là hoàng hôn vào tối
Anh cho em cơ hội
Để khoảng cách gần hơn.

Tuy ta có xa xôi
Nhưng ý nghĩ rất gần
Em nguyện đời trao nhận
Hết khoảng cách trái tim.


Nói với anh:
TÌNH EM KHÔNG THẬT

Em là người không thật
Trong chuyện tình hai ta
Bao ngày nơi xứ lạ
Yêu anh không thật thà.

Em yêu rất nhiều người
Bởi là người không thật
Nên tình yêu dễ mất
Muôn phần cộng đớn đau.

Em là người không thật
Bởi lời hứa dối gian
Biết bao giờ thỏa mãn
Cho chân thật chứa chan.

Tình yêu là vô vàn
Đi vào trong khoảng trống
Yêu nhiều ngỡ vẫn không
Bởi là em không... thật.


LẠC BƯỚC GIỮA GIẤC MƠ


Đêm nay nơi viễn xứ
Lạc bước giữa giấc mơ
Thấy anh nói đợi chờ
Làm giấc mơ hạnh phúc.

Trong mơ còn náo nức
Chạy về gần bên anh
Để hòa giấc mơ xanh
Anh ơi! Nguyện điều ước.

Giật mình em chợt thức
Hóa ra là giấc mơ
Sầu dâng đầy tiếng vỡ
Bên giấc mơ.... giấc mơ.



NHẠT PHAI...

Em sống những ngày dài
Không gần gũi một ai
Dù anh luôn kề cận
Vẫn hẹn ở tương lai.

Em bước tới ngày mai
Biết tình nào còn lại
Ngay cả tình anh đó
Có còn bên em mãi?

Em luôn luôn sợ hãi
Trong cuộc sống mệt mài
Vì tim luôn thổn thức
Những nhịp đập lệch sai.

Biết anh có nhẫn nại
Đợi ngày em trở lại
Em còn đi năm tháng....
Giấu ân tình nhạt phai.



XIN LỖI TÌNH YÊU

Em xin gửi tới anh
Một ngàn lời xin lỗi
Mình chẳng có cơ hội
Để có thể gần nhau.

Anh mong em về mau
Hai ta cùng chung bước
Nhưng nay em xin được
Hẹn anh ở kiếp sau.

Nếu yêu... xin đừng đau
Vì tình yêu dang dở
Mọi ước mơ tan vỡ
Xin đừng hỏi vì sao?

*****************

Trời vạn vạn ngôi sao
Thế gian triệu triệu người
Vậy mà ở đường đời
Hai đứa mình yêu nhau...

Hôm nay trong tình yêu
Em vạn lời xin lỗi
Triệu triệu lời thú tội
Vì tâm hồn cách xa !!!

Thôi em nơi xứ lạ
Anh ở tận quê nhà
Xin tình đừng đậm đà
Vì hai mình rất xa !...


MÙA HẠ CỦA EM

Mùa hạ của em đó
Là đợi chờ của anh
Tình hai đứa trong xanh
Như ngàn ru biển nhớ !

Mùa hạ em vẫn ở
Tận một xứ rất xa
Lời hứa tình yêu qua
Em chưa thể về nhà...

Mùa hè nơi xứ lạ
Với bao lời mến thương
Tình anh, em kết vương
Còn thương hoài nỗi đợi !!!

Anh quê nhà... anh ơi!
Sẽ có ngày chung đôi
Anh còn hoài mong đợi
Mùa hạ em sẽ về.


SAO ANH KHÔNG GỌI EM TỈNH GIẤC?

Như trong chuyện cổ tích
Công chúa ngủ trong rừng
Đợi một chàng công tử
Đánh thức cùng _ hòa chung.

*****

Giờ em đang ngủ mê
Đợi hình bóng anh về
Gọi cho em thức giấc
Để rời xa cơn mê...

Em đang ở xa quê
Sao tình anh không thể
Đến gần em để gọi
Cho em tỉnh cơn mê.

Giờ đây em ngủ say
Chỉ cần anh gọi dậy
Em sẽ choàng thức giấc
Anh yêu hãy đến đây !!!

Em vẫn nằm ngủ say
Đôi gò má hao gầy
Sao bóng anh không đến
Cho em hết ngủ say?

Ngày rồi lại qua ngày
Anh đi đâu không thấy
Không gọi em thức dậy
Để em còn nằm đây !....



HỒN LẠC CƠN MƠ

Đang 'mê man'* có phải hồn ' mơ'* ?
Em nằm đó mặc dù vẫn thở
Nhịp tim đập trong lồng lầm lỡ
Nửa đời vẫn hai chữ cô đơn.

Bước chân đi đã mỏi gót sờn
Bờ môi nhạt nẽo - một môi hôn
Đường dài lai láng - sầu lai láng
Lặng lẽ trong tim - phút lặng hồn.

Em còn mơ... trong nỗi cô đơn
Lắng trầm còn vọng lại tiếng ồn
Bao lời thương nhớ từ quê cũ
Từ một lời yêu... càng yêu hơn.

Chiều nay xứ lạ vẫn mê hồn
Réo rắt lòng đau bão từng cơn
Thương cho tháng ngày dài quê mẹ
Chưa một lần vui... đã "lạc hồn." *
30/07/09

* Bị mê man, hôn mê sâu sau ca mổ phẫu thuật... Người mê man không tỉnh. Nằm im đó không có hồn, hồn đã lạc nơi nào...


MƠ TRONG HÔN MÊ

Trong giấc mơ của em
Có hình anh ngự trị
Miệng em luôn thầm thì
Gọi thầm anh yêu mến.

Vì ngủ mê... lỡ hẹn
Dang dở tình đôi lứa
Khoảng cách tách hai đứa
Giấc ngủ làm chia hai...

Ngày mai... rồi ngày mai
Thời gian cứ trôi dài
Sao em làm sợ hãi
Bao ân tình mến thương?

Em nằm đó trên giường
Hôn mê... trong giấc ngủ
Để lại lòng ủ rũ
Trong giấc mơ không xanh.

Giấc mơ luôn có anh
Mà không nghe anh nói
Không có một lời gọi
Cho em tỉnh cơn mê...*

Em ở nơi rất xa
Hồn lạc theo mây gió
Em đang nằm ở đó...
Mải mê giấc mơ... dài.

Biết có tỉnh ngày mai
Khi không anh đánh thức
Nếu mà yêu trung thực
Anh đã đến gọi em...


Em mê man trong đêm
Em mộng mị trong ngày
Hương tình yêu cũng say
Theo môi thầm rơi lệ.

Ngày hay đêm cũng kệ
Bởi mắt nhắm im lìm
Dù rộn rã con tim
Em vẫn hoài năm đấy.


Sao hai mình lạ vậy
Anh nói rất thương yêu
Đã nói biết bao điều
Vậy mà giờ... không đến.

30/07/09
*( Bởi anh ở quê nhà )


XIN HÃY ĐỂ QUÊN EM

Em gọi thầm tên anh
Trong mê man bất tỉnh
Xin anh hãy bình tĩnh
Nếu như em ngủ luôn.

Xin anh chớ có buồn
Khi tháng ngày đợi chờ
Hết khi em ngừng thở...
Sau hàng tuần nằm mơ.

Chuyện tình mình tan vỡ
Đừng hỏi câu: "vì sao?"
Thượng đế ơi! nỡ nào...
Làm em dời nhân thế!

Tình em anh hãy để
Vào một góc con tim
Trong tương lai kiếm tìm
Xin quên em anh nhé !

Tình em anh hãy để
Vào quên lãng một ngày
Em không còn nơi đây
Hồn đi theo mây gió.
29/07/09


EM KHÔNG VỀ HẠ VÀNG THÁNG TÁM
Gửi T:

Anh của em quê nhà có biết
Em vẫn thường mải miết lúc đêm đêm
Đặt bàn tay lên bức tường không êm
Hình dung ra bàn tay anh nơi ấy.

Sao hai mình lại xa nhau quá vậy?
Xa muôn chùng, xa khoảng cách trong nhau
Xa lĩnh vực xa cả những chung, riện (!)
Nên tình yêu hai đứa mình khập khiễng.

Anh ơi! Quê nhà hè đã vương !
Em hẹn anh sẽ về trong tháng tám
Trời nước Nga còn lạnh lùng, ảm đạm
Nên em quên bên ấy... hạ đã đầy.

Viễn xứ còn rét, mặc dù đã tháng bảy
Cảm giác như tuyết đang vướng trên cây
Bóng em gầy gió se lạnh má hây
Sắp tháng tám, biết có về nơi ấy?


Nước Nga mùa hè trời vẫn lạnh
Nên em quên hạ đang "nóng" quê nhà
Bước chân em còn lạc hoài xứ lạ
Biết có về trong tháng tám hay không?

Bên anh hạ vương - đây vẫn đông
Cây đổi xanh - gió vẫn về lồng lộng
Có chút nhớ thoảng vào lòng hoang trống
Bóng anh đang đợi mãi bóng em... về !

Đôi khi nghĩ chợt vương dòng lệ
Khoảng cách hai mình không thể gần hơn
Kệ, cho anh nơi ấy cứ giận hờn
Xin lỗi nhé!!!... Em không về... tháng tám.
13/07/09

THÁNG TÁM ĐÃ ĐẾN RỒI
              Gửi T:


Tháng tám đã đến rồi
Ở nhà anh đang đợi...
Em vẫn còn hôn mê
Tháng ngày không thể tới.

Ngày vẫn trôi trong đợi
Thời gian vẫn cứ quay
Còn em trong tháng ngày
Vẫn nằm im ở đấy....

Trái đất không đổi thay
Vươn trong bầu không khí
Trái tim em vẫn đập
Sao hồn thì đã đi !...

Tháng tám đến lỡ thì
Mang theo lời đã hứa
Em về cho hai đứa
Tình yêu đượm... cho vừa.

Bao tình anh đẩy đưa
Vẹn tròn em nằm đó
Không thức dù ai gọi
Anh ơi! Có buồn lo...?

Tháng tám đã đến rồi
Hai mình chưa có đôi
Vẫn biết rằng anh đợi
Không thể nói thành lời.
         06/08/09


CƠN MƯA MÙA HẠ

Gió thổi, mưa tầm tã
Tâm trạng em nhớ quê
Một ngày sẽ trở về
Chứa đầy khoang ký ức.

Những sợi mưa quê nhà
Dai dẳng bong bóng trôi
Mưa viễn xứ rất vội
Vài giọt lệ ngắn dài.

Ngày mai rồi ngày mai
Bao ngày cứ trôi qua
Em vẫn nơi xứ lạ
Nhìn mưa lòng nhớ nhà.

Cơn mưa chiều nay đã...
Gợi lên từng cung nhớ
Tiềm thức tràn vô bờ
Trong sợi mưa mùa hạ

Cơn mưa đến đi vội
Làm lòng em bồi hồi
Nhìn mưa lệ đơn côi
Gội lên ngàn sợi nhớ !!!



CHUYỆN HAI CHÚNG TA
Gửi T:


Chuyện tình hai chúng ta
Rất mong manh dễ vỡ
Chắc mình không duyên - nợ
Xin anh đừng để tâm.

Một năm - hay nhiều năm?
Tình mình sẽ phai nhạt
Em nằm lại đất Mát...
Sẽ chẳng thể trở về (...)

Nhiều lúc tỉnh và mê
Em thấy mình hư thực
Nơi đây em chúc phúc
Anh hạnh phúc... trăm năm.

Đôi lúc em xa săm
Nghĩ về lời đã hứa
Xin anh đừng tin nữa
Hai đứa mình chia tay.


CHƯA BAO GIỜ EM THẬT

Em giả dối lắm mà
Xin anh đừng tin nhé
Những lời hứa có lẽ
Chỉ thoáng đó rồi vơi.


Em giả dối nhiều lời
Ở quê nhà anh ơi!
Xin đừng mong chờ đợi
Em sống rất dối lừa...

Em giả dối nhiều nữa
Mà anh không biết đâu
Lời nói thật muôn mầu
Tựa bay theo cơn gió.

Em giả dối lắm đó
Điêu ngoa thật lắm điều
Khi em nói đã yêu
Chưa chắc gì đã thật.

Tình em giả dối nhất
Đã nói bao nhiêu lời
Cũng chỉ vậy mà thôi
Chưa bao giờ em thật !




ĐÊM NHỚ ANH


Đêm nay em nhớ anh
Đặt tay lên bức tường
Trong em luôn tưởng tượng
Anh đang nắm bàn tay.

Nỗi nhớ anh đêm nay
Cứ in vào ý nghĩ
Bao nhiêu điều giản dị
Mà thượng đế lấy đi...

Nước mắt vòng quanh mi
Tay hững hờ lạnh giá
Em còn lạc xứ lạ
Biết ngày nào đoàn viên?

Cơn mưa buồn chợt đến
Làm em nhớ anh hơn
Bao ý nghĩ dỗi hờn
Chợt tuôn theo sợi nhớ !

Sao hai ta lại nỡ
Mỗi đứa ở một phương?
Mặc dù đã yêu thương
Mà lòng hoài xa cách...

Nỗi nhớ rơi tí tách
Từng cung điệu nở hoa
Anh đừng yêu em quá
Em sợ ngày... cứ xa !

Anh ơi! đêm xứ lạ
Bao nỗi nhớ đậm đà
Em hẹn anh mùa hạ
Mà không thể về nhà...


XIN TRẢ...


Xin tra lại anh tất
Những lời hứa bên nhau
Khi xa rồi đừng đau
Dù con tim hằn vết...

Xin trả bao mỏi mệt
Của ân tình trong đêm
Trả lại phút ấm êm
Hai tâm hồn hòa một.

Xin trả phút dại dột
Khi hai nửa gần bên
Trả hết để mau quên
Bao lời yêu say đắm.

Xin trả lời thật - giả...
Gian dối thoáng đầu môi
Chừa lại một mình tôi
Bao ngay dài không phai !...

22/07/09


MÙA THU NHỚ...
         KHÔNG ANH

Mùa thu về như gọi
Một thoáng nhớ trong em
Giữa khung trời đêm đêm
Ước vòng tay ấm êm.

Mùa thu đến đây rồi
Mắt lệ nào rơi rơi...
Không nói được một lời
Vì còn hoài mong đợi !


Mùa thu về không ở
Như bóng dáng người đi
Trong lòng còn dạn dĩ
Một chuyện tình lâm ly.

Mùa thu còn trở lại?
Phút chạnh hồn tái tê!
Người đi chẳng thể về
Chỉ mùa thu trở lại.

Mùa thu vàng xa cách
Từng lá rớt mỏng manh
Mùa thu này không anh
Nhưng em còn hoài nhớ.
31.07.09 


ĐỪNG ANH NHÉ!...

Đừng anh nhé, làm sao phải xúc động?
Người nữ hành anh quên hẳn từ lâu
Bao ngày qua rồi anh có biết đâu
Em vẫn khóc trong nhiều đêm nhung nhớ.

Đừng anh nhé, chẳng việc gì phải sợ
Một linh hồn sang thế giới bên kia
Sẽ không còn ai giận hờn anh nữa
Anh được vui bên hạnh phúc... đang mang

Những lời thỉnh cầu dù có vọng vang
Cũng không thể gọi cho em tỉnh giấc
Đừng anh nhé, đường đời luôn cầu chúc
Anh mãi trọn hạnh phúc một ngày mai...


Đùng anh nhé, chẳng việc gì phải ngại
Khi không còn áo đỏ rực bờ vai
Trong tình đời đôi lúc cũng bước sai
Anh đừng ngại hãy say... nàng "thơ" mới !...
24.07.09 


         


EM YÊU ANH

Em yêu anh, một tình yêu đã để...
Trong trái tim ẩn dấu từ lâu
Một tình yêu chẳng thể nào phai mầu
Tất cả dành để thương anh mãi.

Em yêu anh, trong lòng luôn sợ hãi
Bởi hai mình có khoảng cách anh ơi!
Em nguyện bên anh đi xuốt cuộc đời
Mà lo sợ chuyện hai mình xa cách.

Em yêu anh, chưa một giây hờn trách
Hay giận anh làm em đợi rất lâu
Tự hỏi lòng không biết anh đi đâu?
Để em đợi vương sầu lên đôi mắt.

Em yêu anh, không bao giờ muốn mất
Tình nơi anh dù khoảng cách khá xa
Xa ngàn trùng... cách tuổi của hai ta
Anh kém em độ dài năm, sáu tuổi...

Em yêu anh, chỉ yêu mỗi anh thôi
Sóng trào dâng bao tình cảm không rời
Xin yêu mãi để lòng thường xuyên đợi
Bao tình tự kết trái từ lòng thương...

Em yêu anh, dù tình anh đến muộn
Vướng vào nhau lời đã hẹn từ lâu
Thời gian trôi chảy chẳng phai mầu
Xin nguyện cả đời yêu anh mãi mãi.


NIỀM KHAO KHÁT


Em lặng im nhìn dòng đời vội vã
Trong lặng thầm muôn ngả đã đi qua !
Em còn bước lưu lạc tận nước Nga...
Khoảng cách quê nhà ôi xa... xa quá...!

Ở quê nhà trời đang giữa mùa hạ
Nơi này vẫn lạnh giá "đông" ngang
Đến bao giờ thu mới đưa sang
Em ngồi nhặt, đếm thời gian lá rụng.

Ai đi xa dẫu một ngày rồi cũng....
Trở về nhà trong tiếng gọi yêu thương !
Lòng khát khao... thổn thức đêm trường
Em vẫn đấy... tâm thư dường chết lặng...
29/07/09



CHỈ CÓ ANH ĐÃ CHO EM TẤT CẢ


Chỉ có anh, một tình yêu kỳ diệu
Cho em cả phép nhiệm mầu thời gian
Em đang nằm 'viện' thiếp miên man
Miệng vẫn gọi mê tên anh đó...

Chỉ có anh, tâm hồn em lấp ló
Ánh sáng hồng, một ánh sáng thiên thu
Đang che khuất bởi những đám mây mù
Chờ quang đãng như mặt trời ló rạng.

Chỉ có anh, trong đêm trường chạng vạng
Dưới bóng đêm em nép ẩn bên anh
Sưởi cho bớt trái tim nơi xứ lạnh
Có tình anh - có tất cả tâm hồn.

Chỉ có anh, lần đầu dạy em hôn
Môi vụng dại ấm nồng men tình ái
Chỉ có anh, nguyện trong lòng lưu mãi
Thoáng thời gian dù mây gió quấn đi...

Chỉ có anh, ước rượu hồng cạn ly
Ngày vu quy anh trao em nhẫn cưới
Còn em trao anh tất cả cuộc đời
Giao động cả một tâm hồn nghẹn lại....

Chỉ có anh, khoan dung và dễ dãi
Khi em sai, phạm lỗi chỉ lần đầu
Bước chân lạc viễn xứ đã từ lâu
Hẹn một ngày sẽ trở về đoàn tụ...

Chỉ có anh, tình yêu như cơn lũ
Quấn em xa khoảng trống vô hình
Cho cuộc đời mãi thắm đỏ tươi xinh
Bên anh cùng xây... mái nhà hạnh phúc...

Chỉ có anh yêu em hết mực
Nguyện bên em cùng dắt díu nhau đi
Hạnh phúc quá... làm nước mắt chàn mi
Khóc vì anh đã cho em... tất cả.
24.07.09
* Bài viết khi tỉnh dậy sau cơn ngủ mê ma lần phẫu thuật đầu tiên
_ bài này chú nhớ chọn nhé 

HỌA THƠ:

CÁM ƠN EM, TÌNH YÊU CỦA ANH!
Gởi PL

Cám ơn em, tình yêu của anh
Mộng ước mơ nay đã sắp thành
Luôn khát khao khi tình yêu đến
Mối tình chung có em có anh.

Mấy ngày qua anh nằm đợi canh
Một tin tức của người viễn xứ
Vẫn biệt tăm, vô tình đối xử
Trái tim anh trằn trọc băn khoăn.

Em yêu dấu! Xin đừng lo lắng
Hãy vững tin lời hứa thủy chung
Bước cùng anh đi đến tận cùng
Câu yêu mến súôt đời ghi khắc.

Mấy ngày qua ai cũng thắc mắc
Cớ vì sao anh lại ăn chay?
Anh yêu em! Trái tim thẳng ngay
Nên cầu nguyện em vui em khỏe!

Em yêu dấu! Khi nào mạnh khỏe
Điện cho anh, ánh rất nhớ em...

Minh Tuấn - HKBT
Minh Tuấn nghe tin Phong Linh cg nằm viện đã ăn chay cả một tháng để cầu chúc cho PL tỉnh dậy được bình an vô sự. 
 
 
BÊN NHAU XUỐT CUỘC ĐỜI
Gửi T



o0o
Giữa dòng chảy cuộc đời
Bờ môi em muốn nói
Trái tim khát khao gọi
Sẽ yêu anh hết đời !!!

Dù ta có xa xôi
Nhưng trái tim gần mãi
Kề cùng anh đi lại...
Tình ái... phút thiêng liêng.
***
Bóng hình vẫn soi tỏ
Cả còn đường thân quen
Em sẽ không lỗi hẹn
Để tình mình mộng mơ.

Em nguyện vẫn đợi chờ
Ngày đôi ta sánh bước
Không bao giờ phai được
Bên nhau suốt cuộc đời.
 



EM...

o0o
Em sợ hạt mưa rơi
Làm lạnh lùng đôi má
Em lạc nơi xứ lạ
Đón tình anh trao yêu...
***
Em còn mãi trong chiều
Hoàng hôn mờ phủ tím
Dần vào đêm im lìm
Giấc mơ còn ngóng đợi !
***
Người ở quê nhà hỡi (!)
Chìm đêm buồn em mơ
Trong muôn vạn đợi chờ
Em còn đang đứng đợi...



NỖI BUỒN HƯ KHÔNG

*Tặng bạn Ý Lan*

o0o
Tôi hiểu ra nỗi buồn
Vương trên bờ mi bạn
Mình đã ở đất Mát...
Sắp tròn được năm năm
Mắt bạn buồn xa săm
Xin đừng vương sầu nhớ
Nếu bạn không muốn ở
Thì hãy bước ra về
Chốn này thật mải mê
Vương bao tủi ê chề
Thôi bạn hãy đi về
Đừng chần chừ thêm tủi
Tuổi xuân đã dập vùi
Trôi nhanh trong thầm lặng
Những gì mà sâu lắng
Giờ chỉ còn hư không.


ĐÊM LỆ ĐƠN CÔI

o0o
Giữa dòng chảy đơn côi
Bờ môi nào đã nói
yêu em suốt cuộc đời
Giờ đây lại xa xôi !?

Bỏ em lẻ đôn côi
Vẫn bước đi trên lối
Con đường xưa rất vội
Thiếu bóng anh trở che.

Sao anh lại lỡ hẹn
Để tình mình mãi xa !
Tất cả đã thoáng qua
Đêm nay mi nhoè lệ.
11/06/09

EM VẪN CHỜ ANH
Gửi T



o0o
Anh ơi! Bao ngày qua
Em vẫn đợi chờ anh
Tâm hồn nơi xứ lạnh
Hãy mang nắng cho em !

Hãy cho những phút êm
Ru tình trong mộng đềm
Lòng em sẽ vương ấm
Khi anh đến kề bên.

Em vẫn còn chờ anh
Hãy mơ về em nhé
Ngày qua ngày có lẽ
Bóng càng hằn sâu tim.

Xin anh đường lặng im
Gieo lòng em nỗi nhớ
Cho tim em chợt... vỡ...
Như hàng vạn sao rơi.

Em vẫn còn chờ đợi
Một ngày về bên anh
Cùng mơ giấc mơ xanh
Vẫn luôn chờ ngày đó ...
o0o
Em vẫn còn chờ anh!

 

TRĂNG VIỄN XỨ


Nhìn trăng nơi viễn xứ
Thấy lòng rộn sốn sang
Nỗi nhớ nhà đa mang
Rệt lên từng sợi vàng.

Gió đùa mây lãng đãng
Trong màn tối mờ trăng
Lòng cô đơn trống vắng
Nơi viễn xứ lẻ loi.

Không lời nào được nói
Im lặng cùng với trăng
Viễn xứ lòng chĩu nặng
Ngắm trăng lên một mình.


ANH BỎ EM RỒI CÓ PHẢI KHÔNG

o0o

Anh bỏ em rồi có phải không ?
Cho vương ngấn lệ trên má hồng
Tình đời đôi khi toàn cay đắng
Cho ta sầu khắc thật mênh mông....

Anh bỏ em rồi có phải không ?
Còn đâu giây phút đã đợi mong
Hãy đi, đi hẳn, em không giữ
Hết ước chung tên trên thiệp hồng...

Anh bỏ em rồi có phải không?
Lệ đắng chảy dài để ai hong
Quên đi năm tháng ta vụng dại
Xa nhau rồi đó anh tiếc không?...

Anh bỏ em rồi có phải không?
Ngày mai giây phút em lấy chồng
Còn vương tình xưa lại dĩ vãng
Ngày sau nỗi nhớ... lạc kiếp hồng...

Anh bỏ em rồi có phải không?
Gửi tình đã chết nơi cuối đồng
Kết đủ hai mươi vòng thương nhớ
Viếng tình đi mất... thành hư không!


AI?...

Ai sẻ trái tim ra làm hai
Cho vương mắt lệ đang chảy dài
Một ngày xa cách vì sương gió
Dấu kín bình minh một sớm mai.

Ai sẻ trăng vàng ra làm hai
Bờ khuya trăng vỡ dưới gót hài
Trăng lên tỏ sáng rồi trăng xế
Như ta khuyết dở chẳng ai hay.


NGỌN GIÓ ĐÔNG

Ngọn gió trong đông thổi
Vương vào nỗi nhớ ai
Ngày mai rồi ngày mai
Vẫn kiếm tìm một nửa (...)

Ngọn gió đông ngày xưa
Đã vương vào hiện tại
Sao đời ta còn mãi
Lạnh lẽo trước đông tràn.

Ngọn gió đông miên man
Thổi qua từng hơi thở
Bước con đường lầm lỡ
Lạnh lẽo trước gió đông.

Gửi anh tất cả.
Gửi T

Em vẫn đặt bàn tay
Lên bức tường vắng lạnh
Ngỡ bên kia trái đất
Cũng có bàn tay anh.

Em vẫn gửi trời xanh
Vài giấc mơ đã ước
Nhờ cơn gió bay lượn
Đến anh tình yêu trước....

Trong đêm trời viễn xứ
Muốn gần yêu hết mực
Gửi về anh tất cả
Những gì em có được...


 
ĐÊM LANG THANG

o0o
Đêm buồn viễn xứ lang thang
Cho vơi sầu muộn lỡ làng tuổi hoa
Bước chân còn lạc xứ xa
Yên nguyên giấc mộng đêm qua vừa về


SAY ÁNH TRĂNG GIỮA MƠ

Hôm nay ta đang say
Giữa trăng vàng mười sáu
Trăng vô tình ẩn náu
Một mình giữa đám mây.

Đêm nay ta ngồi đây
Giữa nỗi niềm vơi đầy
Cố nhìn về ngày ấy
Phút lòng... say ánh trăng.

Chỉ mình ta lặng lẽ
Giữa khung cảnh mộng mơ
Vướng chút gì đợi chờ
Nên vầng trăng khuyết dở.

Vầng trăng nào còn thiếu
Giống như lời bài thơ
Nhìn trăng khuya ai nỡ
Đốt sầu rụng... giữa mơ.
20/06/2009


 
CÁNH HOA RƠI

Đã qua rồi không nhớ
Cánh hoa buồn rớt rơi
Vương cả lối ngang đời
Trong bước đi xót lại .

Cánh hoa nào mền mại
Rớt giữa lối không ai
Cánh hoa xưa đã hái
Bỏ lại đây xa vời.

Cánh hoa rụng tả tơi
Vương trên thềm đầy nắng
Cánh mỏng manh sâu nặng
Nằm bên lề chơi vơi.
19/06/2009



MIÊN MAN ĐỜI BUỒN

Tuổi xuân em sắp qua rồi
Còn đây năm tháng đất người buông xuôi
Lòng đau, nỗi nhớ chưa nguôi
Chạy theo tham vọng đổi đời vinh quang
Tâm hồn còn lại chút loang
Cho em năm tháng vẫn đang cô sầu
Chút xuân tuổi trẻ còn đâu
Chỉ xót lại chút trong mầu thời gian
Bước đường không ai hỏi han
Một mình lẻ bóng miên man đời buồn.


NHIỀU NĂM... ĐẤT MÁTXCƠVA

Mátxcơva nhiều năm đã qua
Trôi đi bao thương nhớ
Lẫn cả nỗi đợi chờ
Thoảng trong đời đi vội.

Chiều nay chỉ mình tôi
Trong cuối ngày sắp tàn
Niềm suy nghĩ miên man
Sầu buồn trên đất Mát...

Cơn mưa về nặng hạt
Quyện cùng lệ nhỏ rơi
Phương trời này đơn côi
Tháng ngày qua nhanh quá !...

Men đời, nơi xứ lạ
Vẫn còn kèm tiếc thương
Tiếng vỡ giữa đêm trường
Nhiều năm đi không lại...

Tôi vẫn còn lưu mãi
Ở viễn xứ không về
Lạc vào trong cơn mê
Một cái gì rớt vội?

Ngày tháng chỉ vô tội
Lầm lạc hoài bước đi
Giữa đất trời ... "thi sĩ "
Nén gửi vào trang thơ.

Nhiều năm trên đất Mát...
27/05/2009


CHIỀU ĐÔNG

Tuyết phủ chiều đông về
Lòng buồn trong cơn mê
Lạnh lòng, bông tuyết trắng
Vì chót lỡ mải mê.

Trong thương xót ê chề
Giữa đông lạnh tái tê
Bờ môi run giá rét
Mắt buồn vương tràn lệ ...

Giữa chiều đông nhớ quê
Những ngày dài lê thê
Vui buồn trong niềm nhớ
Biết bao giờ ta... về.




LANG THANG TUỔI BA MƯƠI TRONG ĐỜI

Hôm nay bước lang thang
Trong trời chiều lộng gió
Đám mây bay, thăm ngỏ
Giữa lối bước thênh thang...

Lòng hết còn xốn sang
Khi một mình cô lẻ
Hồn trơ vơ, lặng lẽ
Với nỗi buồn đang mang ...

Lệ thôi vương hai hàng
Mà lòng còn quặn thắt
Bước về đường trước mặt
Với lối rẽ lỡ làng ...

Chiều nay mãi lang thang
Trong đoạn đường còn lại
Có lẽ là muộn mãi
Tuổi ba mươi gần ngang !...
25/06/2009



XIN ĐỪNG TIN TÔI

Xin anh đừng tin tôi
Vì lời đã từng hứa
Xin anh đừng tin nữa
Bao lời nói qua môi.

Từng đêm, trong từng đêm
Tôi vẫn thường lặng lẽ
Tôi vẫn thường vui vẻ
Bao người "chát " cùng tôi.

Trước anh đành thú tội
Xin anh đừng tin lời
Cái gì đến nhanh vội
Cũng sẽ sớm tan đi !!!

Anh ơi! Tin làm chi
Những gì viết qua mạng
Bao nhiêu lời lai láng
Cũng thoáng đùa mà thôi

Xin anh đừng tin lời !
29/06/2008



BIỂN ÊM


Biển êm trên bờ cát
Sóng vỗ bờ dạt dào
Trời chiều loang sợi nắng
Lòng ai chợt nao nao.

Biển êm những khát khao
Cho cánh buồm lướt nhẹ
Sóng đùa giỡn đẩy đưa
Giữa đêm dài quạnh quẽ.

Biển ẩn chìm lặng lẽ
Gửi về từ xa xưa
Giữa đại duởng cuộc đời
Vẫn kiếm tìm một nửa


 
ĐỢI TÌNH ANH NƠI VIỄN XỨ
Gửi T

Em vẫn đợi tình anh
Gửi về nơi viễn xứ
Để lòng hoài ấp ủ
Một bóng hình... nơi quê !

Năm tháng em chưa về
Dạ hoài ôm dĩ vãng
Mong tình anh ngời sáng
Soi bước đường em đi.

Bao mùa xuân nguyện ước
Vẫn còn lạc xa quê
Tình của anh đê mê
Chan chứa trái tim hồng...

Tình nhận nơi viễn xứ
Dưới trời lạnh tái tê
Xin anh đợi... em về
Cho tình mình đắm say.

Viễn xứ lòng vẫn đợi
Đón nhận tình anh trao
Bao mùa qua khát khao
Tình anh nơi đất mẹ.
29/06/2009


 
ANH QUÊ NHÀ
Gửi T

Quê nhà anh có biết
Em luôn nghĩ về anh
Bên khung trời xứ lạnh
Mơ giấc mộng mầu xanh.

Quê nhà anh có hay?
Từng đêm trong nỗi nhớ
Trong giấc ngủ em mơ
Được bên anh hạnh phúc.

Quê nhà anh có thấy?
Mặt nóng, lòng xốn sang...!
Hình bóng anh, em mang
Nên anh bồn chồn vậy (!).

Quê nhà anh có mong
Người em ở xa quê
Hứa một ngày sẽ về
Cùng bên anh trọn kiếp?

Quê nhà anh có nhớ
Ánh mắt, nụ cười em
Bao lời dịu êm đềm
Mình trao nhau... hạnh phúc?


MÙA THU LÁ RỚT


Lá thu đang rơi rơi
Chỉ có ta đứng đợi
Con đường nào bước vội
Có lẫn chút ngỡ ngàng.

Kìa mùa thu đang sang
Trải màu vàng trên lá
Sắp lìa khỏi cành xa !
Rớt nhẹ bay theo gió.

Mùa thu này lấp ló
Chút nhớ lẫn đợi chờ
Ngỡ chỉ là giấc mơ
Vậy mà đời có thật.

Mùa thu lá rơi rơi
Lá xa rời khoảng đợi
Mùa thu sao nỡ vội
Cho chiếc lá xa cành.

Mùa thu ơi! Lá rơi !
Nhẹ nhàng theo cung nhớ
Sao hồn ta vẫn ở
Tận mùa thu năm nào?...

 
 
NẾU MỘT NGÀY MAI

Nếu trong một sớm mai
Ta chẳng còn chung bước
Em vẫn giữ trong tim
Những gì ta có được .

Nếu tự dưng xa cách
Vào một sớm ngày mai
Cho dù hạnh phúc mất
Bóng anh còn in đầy !

Nếu trong một sớm mai
Đường đời chia hai ngả
Em sẽ ôm nỗi đau
Vì hai mình trót xa !!!
03/07/09

 
<bài viết được chỉnh sửa lúc 06.07.2010 04:47:57 bởi chuonggio_ngaytrove0 >
Vang vọng trong vườn tiếng ngân thanh
Ru âm chuông gió giữa trưa lành
Ký ức tràn lan lòng nữ khách
Trở về năm tháng thủa thơ xanh.
Thơ
http://diendan.vnthuquan.net/tm.aspx?m=589923&mpage=1&key=򐄹
http://diendan.vnthuquan.net/tm.aspx?m=

SĨ ĐOAN
  • Số bài : 6301
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 19.01.2008
RE: PhONG Linh cg Tình tHơ và Đời... (TIẾNG NGÂN LÒNG) - 03.07.2010 19:40:41
 











..................................................
<bài viết được chỉnh sửa lúc 03.07.2010 19:59:36 bởi SĨ ĐOAN >
Kỉ niệm xưa chơn tình lưu giữ
Trử trong lòng chẳng chút nhạt phai!

chuonggio_ngaytrove0
  • Số bài : 922
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 19.06.2009
  • Nơi: Trong giấc mơ... Paris
RE: PhONG Linh cg Tình tHơ và Đời... (TIẾNG NGÂN LÒNG) - 04.07.2010 07:38:40
GIỌT ĐỜI LẶNG LẼ
 GỬI ANH

Thương chi một chút mộng mơ
Nhớ chi một chút người chờ đợi em
Xin người gác lại phút êm
Bao lần em vẫn trọn đêm... tủi sầu.

Lời yêu, nỗi nhớ muôn mầu
Vắng em người biết về đâu... để tìm
Bây giờ đôi mắt im lìm
Nhắm trong hơi thở con tim nghẹn ngào.

Dù tình anh có bay cao
Làm sao em nhận lời nào... hỡi anh!.
Mi nhoè nước mắt vòng quanh
Sao em không chịu bên anh lúc này.

Đường tình có lúc em say
Bây giờ nằm đó không ngày bên.. anh...

Sợi tình

Sợi tình như hạt bụi bay
Vờn trong gió thổi tháng ngày học yêu
Tình như hạt bụi phiêu diêu
Chơi vơi gió quấn _ bao điều xốn xang !

GIỌT ĐẮNG VỠ ĐÔI
 
Hôm nay lặng lẽ em đi
Bước đường cô độc bờ mi ướt nhoè
Bờ tim quận thắt tái tê
Bờ vai run nhẹ ê chề cô đơn.
 
Lòng em bão nổi từng cơn
Mưa giăng điệp khúc còn hờn tình ai
Con đường sao thấy quá dài
Quệt hai giọt lệ trên hai má hồng.
 
Lòng buồn trống vắng mênh mông
Dường xưa vắng bóng qua sông lỡ đò
Xin tình thuở ấy đâu cho
Gửi gì theo gió - điệu hò dư âm...?
 
Đêm đêm hồn lặng âm thầm
Nghe lòng sôi sục những lần nhớ ai
"Thức đêm mới biết đêm dài"
Cô đơn mới thấy ngày dài nhớ mong.
 
Chẳng ai không lạnh... mùa đông
Không vương giọt đắng khi lòng chia phôi
Trái tim, hồn vỡ làm đôi
Bóng nghiêng đơn lẻ trong đời... hôm nay.
18/06/2010 


Mưa nỗi nhớ.


o0o
Mưa trong nỗi nhớ vu vơ
Sợi mưa như nhớ, như chờ đợi ai !
Mưa sầu bong bóng trôi dài
Nhớ anh, nỗi nhớ u hoài đáy tim

 
Cung nhớ


Cung nhớ, lỗi nhịp đầy vơi
Ẩn trái tim nhỏ ở nơi tâm hồn
Cung nhớ, gợi dạ cô đơn
Tiếc cho một phút dỗi hờn tình anh
Cung nhớ, da diết quẩn quanh
In sâu tâm trí bóng anh một ngày
Cung nhớ, thoáng đến nào hay
Nhận ra mới biết_hồn bay mất hồn.
 
BAO GIỜ ?


o0o

Bao giờ em mới bên anh
Để cho nỗi nhớ trĩu cành tương tư ?
Bao giờ tình thắm đầy ư
Để ôm ân ái êm ru lòng mình.
 
Tình vừa đến


Gửi T
o0o
Tình anh chợt khắc đến bên
Như hoa sắc thắm ở ven mặt hồ
Làm em cứ ngỡ mình mơ
Vì tình vừa đến em chờ đã lâu
Niềm vui vướng víu mắt nâu
Hạnh phúc chìm đắm trong mầu mến thương
Anh đến tình kết tơ vương
Cho em suốt kiếp vạn trường ái ... ân...[/
 
nh như cơn gió vô tình





o0o
Anh như cơn gió vô tình
Em là trăng tỏ trong hình thế gian
Anh như đại dương ngút ngàn
Cho em gửi trọn muôn vàn thương yêu
Anh như ánh nắng cuối chiều
Phủ lên trên đó rất nhiều dịu êm
Anh là ánh sao trong đêm
Để em mãi đứng nhìn lên bầu trời
Anh như chiếc lá thu rơi
Cho em thời nhặt ...nửa đời vì đâu
... Anh là âm điệu đêm thâu
Cho em giữ ấm khoảng đầu trái tim
Anh đi như những cánh chim
bạt gió khắp chốn biết tìm .. đâu ra !
Thôi thì tình của hai ta
Tựa như cơn gió chỉ qua ... vô tình.
 
<bài viết được chỉnh sửa lúc 04.07.2010 08:57:09 bởi chuonggio_ngaytrove0 >
Vang vọng trong vườn tiếng ngân thanh
Ru âm chuông gió giữa trưa lành
Ký ức tràn lan lòng nữ khách
Trở về năm tháng thủa thơ xanh.
Thơ
http://diendan.vnthuquan.net/tm.aspx?m=589923&mpage=1&key=򐄹
http://diendan.vnthuquan.net/tm.aspx?m=

chuonggio_ngaytrove0
  • Số bài : 922
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 19.06.2009
  • Nơi: Trong giấc mơ... Paris
RE: PhONG Linh cg Tình tHơ và Đời... (TIẾNG NGÂN LÒNG) - 04.07.2010 07:44:10
]Bên nhau suốt cuộc đời


<bài viết được chỉnh sửa lúc 06.07.2010 04:49:07 bởi chuonggio_ngaytrove0 >
Vang vọng trong vườn tiếng ngân thanh
Ru âm chuông gió giữa trưa lành
Ký ức tràn lan lòng nữ khách
Trở về năm tháng thủa thơ xanh.
Thơ
http://diendan.vnthuquan.net/tm.aspx?m=589923&mpage=1&key=򐄹
http://diendan.vnthuquan.net/tm.aspx?m=

chuonggio_ngaytrove0
  • Số bài : 922
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 19.06.2009
  • Nơi: Trong giấc mơ... Paris
RE: PhONG Linh cg Tình tHơ và Đời... (TIẾNG NGÂN LÒNG) - 04.07.2010 08:30:39
j
<bài viết được chỉnh sửa lúc 06.07.2010 06:55:49 bởi chuonggio_ngaytrove0 >
Vang vọng trong vườn tiếng ngân thanh
Ru âm chuông gió giữa trưa lành
Ký ức tràn lan lòng nữ khách
Trở về năm tháng thủa thơ xanh.
Thơ
http://diendan.vnthuquan.net/tm.aspx?m=589923&mpage=1&key=򐄹
http://diendan.vnthuquan.net/tm.aspx?m=

chuonggio_ngaytrove0
  • Số bài : 922
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 19.06.2009
  • Nơi: Trong giấc mơ... Paris
RE: PhONG Linh cg Tình tHơ và Đời... (TIẾNG NGÂN LÒNG) - 05.07.2010 03:08:49
bài giọt đắng vỡ đôi xin sủa lại là
GIỌT ĐẮNG VỠ ĐÔI
 
Hôm nay lặng lẽ em đi 
Dặm đường đơn độc bờ mi ướt nhoè 
Con tim quận thắt tái tê
Bờ vai run rẩy một bờ đau thương
 
Lòng em bão nổi từng cơn
Mưa như giăng mắc còn hờn tình ai 
Đường đâu xa thấy quá dài 
Càng tuôn suối lệ trên hai má hồng.
 
Lòng buồn trống vắng mênh mông 
Nhớ xưa chung bóng qua sông lỡ đò
Xin tình thuở ấy đâu còn
Gửi gì theo gió - điệu hò dư âm...?
 
Đêm đêm hồn lặng âm thầm
Nghe lòng sôi sục những lần nhớ ai
"Thức đêm mới biết đêm dài"
Cô đơn mới thấy ngày dài nhớ mong.
 
Chẳng ai không lạnh... mùa đông
Không chiêu giọt đắng khi lòng chia phôi
Trái tim, hồn vỡ làm đôi
Bóng nghiêng đơn lẻ trong đời... hôm nay.
18/06/2010 

Phong Linh cg

<bài viết được chỉnh sửa lúc 05.07.2010 19:43:10 bởi chuonggio_ngaytrove0 >
Vang vọng trong vườn tiếng ngân thanh
Ru âm chuông gió giữa trưa lành
Ký ức tràn lan lòng nữ khách
Trở về năm tháng thủa thơ xanh.
Thơ
http://diendan.vnthuquan.net/tm.aspx?m=589923&mpage=1&key=򐄹
http://diendan.vnthuquan.net/tm.aspx?m=

chuonggio_ngaytrove0
  • Số bài : 922
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 19.06.2009
  • Nơi: Trong giấc mơ... Paris
RE: PhONG Linh cg Tình tHơ và Đời... (TIẾNG NGÂN LÒNG) - 05.07.2010 19:05:55
                          THƯ NGỎ
 
   Cám ơn các thành viên đã tham gia vào Website benmong.net. Mong các bạn cộng tác gửi bài viết để bến mộng ngày càng đông vui hơn,  phát truyển rộng hơn. Chúc các bạn có những giây phút thật thoải mái ở bến mộng của chúng tôi.
 
     Bến mộng là một sân chơi nhỏ bé dành cho những tâm hồn bay bổng, cho những bạn yêu thơ, viết truyện... và còn nhiều lĩnh vực, bến mộng dành cho tất cả mọi người không phân biệt tuổi tác. Bến mộng còn là nơi cho tất cả các thành viên giao lưu học hỏi lẫn nhau.  Chính vì thế chúng ta hãy cùng xây lên ngôi nhà bến mộng nhỏ bé thành một tòa lâu đài sáng rộng trong tương lai các bạn nhé. Xin chân thành cảm ơn. 
 
ban quản lý http://benmong.net/
Thân ái
Phong Linh cg
* Có gì thắc mắc hay khó hiểu xin liên hệ chúng tôi sẽ trả lời ngay:
 
Yahoo online: chuonggio_1981
Email: chuonggio_1981@yahoo.com
 

Vang vọng trong vườn tiếng ngân thanh
Ru âm chuông gió giữa trưa lành
Ký ức tràn lan lòng nữ khách
Trở về năm tháng thủa thơ xanh.
Thơ
http://diendan.vnthuquan.net/tm.aspx?m=589923&mpage=1&key=򐄹
http://diendan.vnthuquan.net/tm.aspx?m=

Thay đổi trang: 123 > | Trang 1 của 3 trang, bài viết từ 1 đến 30 trên tổng số 79 bài trong đề mục