THUA LAI VAY NỢ Có những mất mát có thể quên
Những tình cảm cũng có ngày nguôi nhớ
Em vẫn ở giữa cuộc đời vương nợ
Hãy cho em vay một chữ tình...
QUA LỐI NHỎ Qua lối nhỏ một ngày ta cùng bước
Giờ thì đường xưa không còn thuộc
Của hai ta cùng bước bên nhau
Anh đi rồi mình em lại phía sau
Qua lối nhỏ mà lòng em đau thắt
Giữa Matxcova đang mùa đông giá lạnh
Lòng bàng hoàng nỗi nhớ cứ quẩn quanh
Có thể nào có một giấc mơ xanh
Em sẽ mơ về một ngày thật trong lành
Được tiếp bước cùng anh qua lối nhỏ
Ước mơ em vẫn còn vang vọng đó
Nhưng không thành bởi em mãi ... đã mât anh
Phong Linh
* Tặng Nam ngày cũ
Giấc mơ lạc người
Đêm qua ta lại mơ
Gặp một người xa lạ
Người là ai thế nhỉ ?
Bước lạc giữa giấc mơ
Giấc mơ đêm khó ở
Đành thương nhớ ơ thờ
Gọi người đi rồi lại
Lỡ qua khuất khó tìm
Mắt nhắm hờ lim dim
Không vùi vào giấc ngủ
Người trong mơ nào ngự
Giữa giấc mơ lạc người
Tâm can dù muốn cũng xin đừng
Mơ một chút hão huyền _ hư danh
Cuộc đời đi lỡ bước đã đành
Tìm đâu? đâu đó ... bóng người ngay ?!
Khoảnh khắc đánh mất
Đã có lần trên đường đời tấp nập
Anh đã đi qua hơi thở em chao
Lòng yêu nhẹ nhàng cứ nôn / xốn sang
Rớt nhẹ trên con đường không lá đổ
Đã có lần ta gặp nhau bỡ ngỡ
Nhưng vô tình ta chẳng giữ thương yêu
Rồi một ngày trong đường lệ cô liêu
Vô tình đó giờ thì thành đánh mất
Đã có lần trong bước đi lận đận
Ta đã ngang vướng víu bước chân đi
Tất cả lưu trên đó còn lại gì
Vô tình đấy trong đường không vết dấu
Những ngày qua
Qua bốn mùa nhung nhớ
Em vẫn lẻ đơn côi
Anh đã xa thật rồi
Nhưng vẫn còn đáy tim
Lâu anh có thể quên
Em vẫn còn nhớ mãi
Qua đi ngày tháng dài
Nỗi niềm còn rớt lại
Năm mua đông xứ lạnh
Năm mùa hè hết vương
Em vẫn còn tơ vương
Một người đi không lại
Qua mấy mùa lá rụng
Mùa xuân lộc nẩy / hoa
Mắt vẫn lệ lòa xòa
Lặng thầm nhìn ngày qua.
QUỲ BÊN THUOGJ ĐẾ Nếu có thể - con quỳ bên thượng đế
Để cúi xin rửa tội nhân gian
Thân gái gầy nhơ nhuốc đa mang
Mong gột rửa - để bước vào nhân thế
Xin vạn ngàn lần quỳ bên thượng đế
Đời dày vò thân gái son nào kể
Nay chỉ cúi xin người hãy rửa
Tấm thân dơ bụi đời bước lỡ
Con xin gục đầu / cúi xin thượng đế
Cho con thóat khỏi nạn trần gian
Nước mắt xót xa con chảy hai hàng
Rửa nhiều lắm tấm thân nhưng không sạch
Con nguyện suốt đời quỳ bên thượng đế
Để xin người hãy tha thứ cho con
Những bước đi nào ai được trọn
Nên lầm lỡ rồi mong thượng đế thứ tha
Mùa đông còn hoài mong đợi
Lối cũ rủ mùa đông tới
Đường em đi gió thổi cứ vi vu
Anh ơi! đã qua rồi mùa thu
Đông rủ tới / bóng anh không tới
Mùa đông về Petersburg em lầm lũi
Dưới con đường chẳng có bóng trăng treo
Nỗi cô đơn lạc lõng cứ theo
Mới vừa đấy / tuyết đã về đầy phố
Đông về đầy mình em trên lối
Thấy lạnh lùng / tim nhói thắt niềm riêng
Anh ở xa đó có lẽ đã quên
Trái tim nhỏ đứng bên lề chua xót
Mùa đông về làm em giật thốt
Lỡ nào đã qua năm tháng bon chen
Chuyện tình cảm em cũng gạt một bên
Không còn gì sao em hoài mong đợi
Phong Linh
26/12/98
Mùa xuân về
Mùa xuân về ngang ngõ
Mùa xuân về ngang ngõ !
Như lời anh vừa ngỏ
Làm mùa xuân rực đỏ
Hơi ấm tràn qua tim.
Mùa xuân về ngang ngõ !
Đông vẫn còn bịn rịn
Xót lại nơi đáy tim
Một chút gì lạnh giá.
Mùa xuân về ngang ngõ !
Cây nẩy lá xanh mơn
Em hết còn cô đơn
Anh cùng mùa xuân đến.
]GIÁ NHƯ
Giá như có một bầu trời sao
Em sẽ ngồi đếm cho từng ánh một
Để trong em bớt đi chút dại dột
Mộng du như người lạc chốn thiên thai !
Giận hờn
Ở bên nhau trong khoảng lặng
Muốn nói gì mà ý chẳng nên câu
Lòng anh cứ mãi nơi đâu
Từ chối hiểu một lời em đã viết
29/01.09
DIX VANG DA QUA Thăm anh lần cuối :
Khoảng lặng nơi nghĩa trang
Trong khoảng lặng nơi nghĩa trang buồn
Lòng tan hết không còn đau như trước
Hình bóng anh giờ cũng dần mờ nhạt
Trong trái tim vết xẹo đã lành da
Em giờ đi _ lòng theo với người ta
Từ bỏ lại anh nơi nghĩ trang lạnh vắng
Chiều nay về em đến thăm anh
Không đốt nữa những lá thư em viết
Bởi khoảng đó _ dòng thư _ anh ơi có biết
Em dành gửi gắm lại người sau
Nghĩa trang hoang vu sau bao ngày giờ lại
Tạm biệt anh giấc ngủ mãi ngàn thu
Anh không cho em bốn mùa trọn đủ
Nên hãy lặng cho em thêm bước nữa
Em lại đó nghĩa trang buồn một thủa
Tiếng gió gào thay anh tiễn em đi ...
Đừng có trách
Em xa mãi nơi khoảng lặng nghĩa trang buồn
Tạm biệt anh
Phong Linh
* Tặng Nam ngày cũ
Nhớ tết nơi đất mẹ
Trời đã tết! Hoa đào nở / hoa mơ
Quất đã rực / quả trên cành vàng trói
Tết đã về bánh chưng đã gói
Chỉ ngóng chờ / đợi mỗi bóng em đi
Xuân đã sang / mưa rơi / lộc biếc
Trên triền đê cỏ đã xanh mầu
Châu gặp cỏ dưới cái lạnh căm căm
Em đã lớn / sang năm thêm một tuổi
Tết đã về trên con đường dong duổi
Tuổi thơ ngây thoáng vụt qua đi rồi
Nơi tha hương tết có ý ghĩa gì
Mong ngóng lắm / nhớ tết nơi đất mẹ.
Nhớ mẹ _ nơi xa xứ
Mẹ ơi!
Quê nhà mẹ có lạnh không ?
Nơi đây giá rét lạnh buốt đầu
Âm hẳn 15 _ 20 _ 25 ... độ
Cái lạnh làm con nhớ mẹ hơn
Đừng phủ băng tuyết bước trơn trơn
Bước đi chậm lại nhớ ngày trẻ thơ
Thương mẹ lắm _ tảo tần sớm nắng chiều mưa
Nâng cả những bước đi khi con ngã
Giờ lớn khôn con bước đường xứ lạ
Nhớ mẹ nơi quê nhà bao vất vả gian truân
Chán mẹ nhăn nhiều _ hằn đuôi mắt chân chim
Lời mẹ nói thủa khai đầu vẫn khắc mãi trong tim
Làm chết lịm cái lạnh lùng da thịt
Con đã đi bước thang đường mù mịt
Không có mẹ theo nâng những bước con đi
Mi chớp chớp ...
nơi xa xứ, vài giọt ngắn, dài nhớ mẹ.
Như Hằng
Gửi mẹ mến thương yêu của con
Dư âm mùa lá rơi
Lá rơi rốt nhẹ bên đời
Dư âm còn đó, nên ta tìm về
Người đi đâu đó mải mê
Đường xưa giờ vắng chỉ còn lá rơi
Lối đi gửi bước thảnh thơi
Để vương lá rụng không còn cô đơn
Khoảng không lá rụng êm đềm
Còn lòng thì thấy _ bão lòng mưa xa.
Hoa phố mùa đông
Mưa mùa đông cây cối đứng im lìm
Trên thân cây mặt nước vẫn còn lưu
Than xuôi ngược vẫn còn phưu lưu
Chưa dừng bước cuộc đời cam chịu
Nhìn mưa rơi xuống con phố buồn hắt hưu
Nắng không có chỉ một mầu ảm đạm
Mặt nước loang in hình lai láng
Bóng phố buồn _ soi mặt nước im nghêng
Em còn đó sao mang theo chút niềm riêng
Thân cây gục giờ mọc lên trên đó
Lấp lánh lung linh vương như vi sao nhỏ
Vạn vạn vạn , giọt nước kết thành hoa /
trên cành *
( * Những bông hoa tuyết )
Trời ngày đông
Mới bốn giờ chiều trời đã tối
Matxcova cảnh vật im ìm
Mắt nhìn xa _ hồn tan chết lịm
Ánh sáng nào làm trói mắt giữa đêm đông
Nhìn mãi rồi khung cảnh chỉ một mầu
Không trói lóa bởi tuyết long trắng lạnh
Lệ xót xa hay tại gió mùa đông
... Trong đêm tối cuộc đời vẫn bước !
Tóc ngắn ngang vai
Em tóc ngắn bởi vì em vừa cắt
Cắt tóc thề _ tóc ngắn ngang vai
Hờn giận ai chút lên sợi tóc
Vô tình chưa _ tóc ngắn ngang vai.
Chiều mưa không ai !
Trời mưa trên phố không ai !
Bóng dài đổ gục chỉ còn mình ta
Mưa xuân ngấm lạnh thịt da
Người đi bỏ lại mình ta với đời
Nỗi nhớ vẫn mãi xa xôi
Cơn mưa dội xuống cô đơn nỗi niềm
Bóng người vẫn khắc triền miên
Chiều nay mưa lẫn, mưa lòng đang rơi
Tìm trái tim bên phải
Tim em chót lỡ trao ai ?
Để em mải miết kiếm tìm rất lâu
Niềm mong , vướng gắn lòng sầu
Trái tim bên phải _ tìm đâu bây giờ .
Mùa phượng _ mùa chia xa.
Mấy tà áo trắng sân trường
Gom sao cho hết phượng hồng rụng rơi
Mùa hè réo gọi đến rồi
Báo cho nhau biết đến giờ chia xa !
Người đang ghét
Gửi N
Mắng anh đáng ghét vì thấy yêu
Sao chẳng cho nhau phút yêu chiều
Bờ vai run nhẹ vì hờn dỗi
Dáng ghét chưa kìa _ lệ nhỏ rơi .
Tình anh đáng ghét chỉ buông lơi
Cho em mơ mộng cứ đợi chờ
Nửa mơ _ nửa tỉnh trong kỳ vọng
Em ghét anh nhiều _ trong đợi mong !
Anh đáng ghét quá chẳng thật lòng
Cho em mơ mộng tận đâu đâu
Ghép rồi tình ta mong có hậu
Đáng ghét em đùa _ gọi người yêu.
Gặp anh vui em cứ nói nhiều
Anh thì im lặng thật khó hiểu
Em hờn _ em giận _ buông lời dỗi
Người chi đáng ghét mà thấy yêu ...
23/2/09
Như Hằng
* Tặng người em yêu !
Yêu người chữ N
Chữ N quấn lấy thân ta
Yêu người thủa cũ chữ N rất lâu .
Ngày nay ta lại bắt đầu
Thấy thương _ thấy nhớ _ chữ N ngày nay !
hic... khổ quá
Em _ Anh _ Mùa thu
Lá rơi rớt nhẹ ngoài xong
Người đi _ đi mất để lòng tái tê
Nhớ thương mỗi độ thu về
Một người _ từ cõi thiên thu não nề
Nhìn thu nỗi nhớ ê chề
Người đi _ đi mất chỉ còn mình em .
Bao giờ nỗi nhớ sẽ quen
Nỗi đau nào có thành quen bao giờ !
Người ngủ giấc ngủ nghìn thu ...
( Mùa thu em lại đứng nhìn lá rơi )
Khóc anh nhớ mãi bên đời
Mất người em chỉ một mình đơn côi .
Như Hằng
Tặng Nam ngày xưa ấy
Em muốn hỏi ...
gửi N
Em muốn hỏi vì sao
Tình hai ta tan vỡ
Tự dưng tình không ở
Anh đi chẳng một lời !
Em muốn hỏi vì đâu
Tình không còn yêu dấu
Ta vun đắp bấy lâu
Bỗng vỡ vụn vương sầu .
Em muốn hỏi một lần
Em ở đây _ anh đấy
Có bao giờ anh giận
Một chuyện quá tầm thường ?
Anh ơi ! Trong tình thương
Có bao giờ nhầm lẫn
Tim yêu anh _ còn đấy
Mà sao đã cách xa !?
Từ ánh mắt
Trong ánh mắt vô hồn
Có nỗi buồn trong đó
Có tình đời lộng gió
Gợn cả đáy tim đau .
Trong ánh mắt u sầu
Của năm canh thao thức
Bước đường đi nửa chừng
Vấp ngã những thương đau .
Nhìn từ mắt muôn mầu
Cả thế gian rực sắc
Trọn mầu nào bình lặng
Chỉ có mầu trong tim !
Đôi mắt mãi đi tìm
Một điều gì xa lạ
Qua ngày dài đợi mãi
Biết tìm gì nơi đâu ?
Thế gian thật muôn mầu
Cuộc sống thì muôn vẻ
Điều cũ và mới mẻ
Từ ánh mắt nhìn theo ...
Giận hờn
Hôm nay người nỡ giận tôi
Trời đang nắng ấm / tối trời / đổ mưa.
Tình ai nắng sớm mưa chiều
Tim tôi bỏ ngỏ vạn điều đổi trao
Bước đường ...
Đời buồn những bước cô đơn
Bỏ quên tuổi trẻ _ bỏ quên lối về !
Chân đi những bước mải mê
Cuộc sống vấp ngã / ê chề đớn đau .
Suy nghĩ đường bước thật lâu
Vẫn không tránh khỏi / bể dâu buồn lòng.
Bao điều khao khát ước mong
Giờ là trống vắng _ chỉ còn trắng tay .
Cuộc sống lúc tỉnh _ lúc say
Lúc yêu / lúc nhớ / vẫn hay dối lòng.
Bước đi vội vã vẫn mong
Đời long đong đợi / thuyền tình cặp kê
Mùa đông không có ai
Em thấy lạnh trong mùa đông đất Mat
Thấy đêm dài khi chỉ có mình em
Bước vào đời sao cứ mãi lấm lem
Giống cô lọ lem , mới bước ra thành phố .
Đêm hàng đêm một mình trong bóng tối
Ngước nhìn đời tội lỗi trong tâm
Những bước đi không nói cứ lặng câm
Sâu nỗi nhớ mong chờ niềm khát đợi .
Ôi những bước chân đi vội
Đầy đạo thân như _ kẻ tù đày biên ải
Vẫn bước mãi dù biết là dại
Trong cuộc đời nhìn lại chẳng có ai !
* Có lẽ em đã sai ........
Mùa đông không có ai
Em thấy lạnh trong mùa đông đất Mat
Thấy đêm dài khi chỉ có mình em
Bước vào đời sao cứ mãi lấm lem
Giống cô lọ lem , mới bước ra thành phố .
Đêm hàng đêm một mình trong bóng tối
Ngước nhìn đời tội lỗi trong tâm
Những bước đi không nói cứ lặng câm
Sâu nỗi nhớ mong chờ niềm khát đợi .
Ôi những bước chân đi vội
Đầy đạo thân như _ kẻ tù đày biên ải
Vẫn bước mãi dù biết là dại
Trong cuộc đời nhìn lại chẳng có ai !
* Có lẽ em đã sai ........
Cuối mùa tuyết trắng
Bước đi trên phố tuyết cuối rơi
Bóng người xưa cũ khuất xa rồi
Còn thương còn nhớ và còn đợi
Phố nhỏ răng đầy tuyết trắng rơi
Tình anh
Nhẹ nhàng anh đến bên em
Ra đi anh cũng mang theo câu chào
Hồn siêu lạc trống nôn nao
Lẽ nào tình cảm chỉ là thoáng qua
Đêm nghe tiếng mưa
Đêm buồn nghe tiếng mưa rơi
Rơi trong hơi thở đêm trường thở than.
Tim ta nỗi nhớ đa mang
Rơi trong lặng lẽ vỡ òa giọt mưa .
Hạt mưa rơi rụng lưa thưa
Nặng trong câu chữ _ nặng trong sầu buồn.
Mưa tuân ngấm xuống đất sâu
Tam can ngấm lại những gì đã qua
Chỉ còn mình em
Tuyết rơi vướng víu vào cành
Còn em lại vướng víu vào đời anh
Một ngày gió gọi nắng hanh
Tuyết tan ra nước _ còn anh xa đời .
Để lại mùa lạnh tuyết rơi
Mình em bóng lẻ _ khóc bên nấm mồ
Nỗi nhớ lạc lại đơn côi
Thân bước qua phố _ tuyết còn lạnh tay.
Qua rồi giây phút nồng say
Anh đi _ đi hẳn _ nay còn mình em
Lối bước ngày đó thân quen
Giờ sao thấy lạnh _ mình em với đời
Viếng người đã đi ;
Anh đã
Anh đã quên một ngày
Hai ta cùng chung bước
Anh đã không còn thuộc
Trong khoảng đợi tim em .
23/2/09
Người đi
Người đi không một tiếng chào
Để tôi lòng thấy nôn nao khúc buồn
Ngoài trời không đổ mưa tuôn
Mà thấy ảm đạm muôn mầu mây giăng
Trời thôi một chút nắng hanh
Tiễn người về đó mộng xanh hết rồi
Giờ buồn lắng lại trong tôi
Tiếng chào tiễn biệt xa xôi theo người
Tình anh đến
Anh đã đến bên em
Trong ngày đông giá lạnh
Anh đến rồi xin hãy
Cho em khoảng trời yêu
Anh đã đến bên em
Trong những buổi chiều chiều
Cho em yêu rất nhiều
Từ nụ hôn vụng dại
Anh đã đến bên em
Cho em hoài mộng mãi
Mùa đông này còn lại
Trong lạnh một trái yêu !
Là gì ? ...
Anh là gì ở trong em ?
Mà sao em thấy nhớ nhiều
Anh là gì ở trong em ?
Gần anh em thấy yêu yêu !
Hứa hẹn là gì thế anh ?
Tự dưng phải đợi phải chờ
Hứa hẹn là gì thế anh ?
Khi xa vẫn còn hoài đợi !
Tình yêu là gì hả anh?
Sao mà hay giận hay hờn
Tình yêu là gì hả anh ?
Cho em biết mộng biết mơ
Hoa ngày 8/3
Ngày mùng tám tháng ba
Em nhận một nụ hoa
Của một người xa lạ
Mang tới tặng tận nhà !
Thế là em có quà
Trong ngày tám tháng ba
Em cười với người ta
Mà nụ cười không thật !
Lòng em buồn chất ngất
Của một kẻ tha phương
Biết có lấy ai thương
Trong cuộc đời xuôi ngược?!
Hôm nay em đã được
Một đóa hồng đỏ xinh
Đó có phải là tình
Từ nơi anh mang đến !
Bình lặng trong mua hạnh phúc
Bên phố nhỏ mùa đông
Nắng về trải mênh mông
Vương trên đôi má hồng
Những điều thật mới mẻ !
Cả bước đi tuổi trẻ
Bao giọt lệ đầy vơi
Giờ bình lặng trong tôi
Hai tiếng ru thật khẽ
Cả mùa đi lặng lẽ
Qua cả tuổi cặp kê
Những ngày dài lê thê
Giờ xuân thắm đã về !
Những nỗi nhớ ê chề
Trong nắng đông trên phố
Giờ tim tôi còn ở
Một hạnh phúc đầy vơi !!!
Thì thầm tình yêu
Em hạnh phúc ngả vào ngực anh
Để nghe nhịp đập thở trong lành
Má kề lên ngực vươnG chút ấm
Nghe nhịp tim yêu với thì thầm.
Ba ...
... Con nhớ ba những buổi chiều
Và nhớ ba lắm trong nhiều đêm mơ
Bao ngày ngóng đợi con chờ
Bóng ba vẫn khuất bên hồ hôm nao.
Ba ơi! Những nỗi khát khao
Giờ thì xa lắm ngày nào có ba
Ba sống năm tháng đã qua
Giờ còn đâu nữa bóng ba bên hồ .
Xứ lạ nhớ nhà
Ngày đông đôi mắt ngóng trông
Nhìn về xa đó trống không buồn buồn
Vô tình mắt nhỏ lệ tuôn
Lạnh lòng trong đó ngóng trông về nhà
Bao mùa đông lạnh đã qua
Bao xuân lộc thắm xa nhà mẹ ơi !
Bao mùa thu đổ lá rơi
Bao nhiêu nước mắt xa xôi lưng tròng
Bao mùa hè đó nắng hong
Mà đôi mắt ướt... má hồng vẫn phai
Bao mùa lui đi trở lại
Nhớ quê nhà nơi xứ lạ mẹ ơi !!!
* Rất nhớ quê nhà
Bốn mùa đi qua
Bốn nhung, bốn nhớ, bốn chờ
Mùa thương, mùa đợi, mà mơ quả đầy
Đã yêu ta nguyện đắp xây
Qua luôn một phút tần ngần ấp e
Bốn mùa xanh thắm hàng me
Mùa yêu ta để đêm về hẹn nhau
Đã gửi lời hứa về sau
Qua tôi anh nỡ đi mau ... cùng người.
Chiều buồn trên phố vắng
Chiều nay bước chân bỗng lạc lối
Trên con đường em đã buớc cùng anh
Phố vắng quá chợt tim thấy lạnh
Vắng anh rồi trên lối cũ còn em !
Nỗi đau nào sao vẫn chẳng thể quen (?)
Buồn thì cứ theo trong từng nỗi nhớ
Chiều đang tuôn những khoảng khắc bỡ ngỡ
Mưa trong lòng tự tội đã tuôn rơi (...)
Đông về tuổi ba mươi
Đông lạnh nhiều thêm tuyết trắng rơi
Mắt em khóc đỏ nỗi nhớ người
Đông về đầy phố người hãy lại
Mang chút nắng về tuổi ba muơi
Mùa đông tuyết trắng phủ kín trời
Lạnh lòng nhớ lắm chẳng hề vơi
Nhìn đông hoa xuân bao giờ nở
Cho phố đông tràn nắng ấm rơi.
Bình lặng trong mùa hạnh phúc
Bên phố nhỏ mùa đông
Nắng về trải mênh mông
Vương trên đôi má hồng
Những điều thật mới mẻ .
Cả bước đi tuổi trẻ
Bao giọt lệ đầy vơi
Giờ bình lặng trong tôi
Hai tiếng ru thật khẽ .
Cả mùa đi lặng lẽ
Qua cả tuổi cặp kê
Những ngày dài lê thê
Giờ xuân thắm đã về .
Những nỗi nhớ ê chề
Trong giá đông trên phố
Giờ tim tôi còn ở
Một hạnh phúc đầy vơi.
31.02.2009
Tình ái
Em yêu hơi nóng hổi
Nồng nàn lúc ái ân
Em còn mãi lâng lâng
Khi môi anh vụng dại ...
Mình bên nhau yêu mãi
Cho ngày dài gần nhau
Đã bao giờ anh quên
Khi hai ta tình ái .
Em muốn là mãi mãi
Những lúc mình bên nhau
Cho tới muôn kiếp sau
Sẽ chẳng thể phai mầu.
XIN LỖI TÌNH YÊU Anh hãy bỏ cho em
Một lần này phạm lỗi
Em biết mình có tội
Cúi chịu xin thứ tha
Xin anh hãy bỏ qua
Chỉ một lần sau cuối
Mong anh đừng từ chối
Vì em sợ mất anh
Chiều nay
Chiều nay trong phố buồn
Chỉ còn lại mình em
Lưu hình bóng không tên
của một người vừa gặp.[/
Gửi lời ...
Ta đã qua xuân ... tuổi xế tà
Hằng đã xế muộn cuối tháng qua
Mang chi hờn giận trong sương gió
Tri _ âm vẫn ở tận đời ... xa !!!!
Như Hằng
7/4/09
Em muốn khóc
Nhớ anh em muốn khóc
Cho ngày dài em mong
Biết anh có thật lòng
Cho tình cảm em gửi?
Xa nhau chắc anh vui
Trong đêm lạnh khóc vùi
Mong sao em được gửi
Một chút hồn đã quen !!!
Có lẽ đã lỡ hẹn
Của đoạn tình đã đi]
21/04/2009
Khoảng lặng đã qua
o0o
Khoảng đời em bước đi đâu
Lặng qua năm tháng bể dâu trong đời
Đã đi lệ nhỏ rơi rơi
Qua đi những bước trong đời hết xuân
Khoảng trong lòng trống tần ngần
Lặng trong hơi thở những lần bước đi
Đã qua giây phút nhoè mi
Qua bao thác lũ khi đi trong đời.
chữ yêu
Nếu ai khổ vì yêu
Chắc rồi cũng sẽ hiểu
Sẽ mãi chỉ là thiếu
Vì lòng yêu rất nhiều.
o0o
Nếu ai khổ vì yêu
Chắc đã đau rất nhiều
Tình yêu toàn vị đắng
Có chút gì điêu điêu.
o0o
Nếu ai chưa được yêu
Chắc mong muốn rất nhiều
Khao khát một ngày sẽ
Cho tâm hồn biết yêu !!!
Cơn mưa bất chợt
Mưa về bất chợt trong tôi
Hòa trong gió thổi đợi chờ trong mưa
Trời buồn bỗng chốc đổ mưa
Trong tôi bỗng chốc lòng trưa khóc đầy.
Lòng mưa ... sầu buồn
Mưa chiều chút đổ vào lòng
Cho ta chợt nhớ còn mong một mùa
Cái gì đâu đó còn thừa
Hóa ra hồn thấy lòng mưa .. sầu buồn!
Bước trên lối cũ
Lối xưa tình đã phai
Giờ không còn một ai
Để cùng em đi mãi
Bước trong lới cũ dài.
Anh ơi! Nào có phải
Mình xa nhau mất rồi
Giờ có nhớ hay thôi
Cũng làm lòng gợn sóng.
Hồn viễn xứ lạnh cóng
Bước trên lối cũ xưa
Trời chợt đổ cơn mưa
Thế là em trống vắng.
Bao giờ ?
Bao giờ kết nụ tầm xuân
Em về bên đó thế là của nhau
Dù xa hợp ý tâm đầu
Muôn kiếp vẫn đợi nữa là ngàn năm.
]Sáu xuân xa nhà
Sáu xuân ta vắng xa nhà
Bao mùa ta vẫn mãi là tha hương
Nỗi nhớ còn vọng đêm trường
Tha hương viễn xứ / tình thương chốn nào?
Tuổi ba mươi
Tuổi ba muơi ta mới biết yêu
Biết nhung / biết nhớ / biết yêu chiều
Tình yêu mới chớm như hoa nở
Thả hồn thơ mộng theo cánh diều.
]Một chút tình mơ hoa
Em vớt chút tình yêu
Nơi mục nát hoang tàn
Tình em có chứa chan
Giờ này ai sẽ nhận !
Tình yêu giờ thành hận
Bởi một kẻ bạc tình
Bao ngày tháng hy sinh
Giờ không còn duyên nợ .
Bước trong tình còn ở
Một chút nhờ xót xa
Giờ thì thành đã qua
Một chút tình mơ hoa...
28.04.09
lay Lời cám ơn
Cám ơn du khách viếng thăm
Nhà ta chỉ có một căn tâm tình
Thơ ai viết đó dập dình
Thơ ai bày tỏ cả tình mến yêu
Trong thơ có chút yêu chiều
Yêu nhau tình gửi thật nhiều trong thơ
Trang thơ cho phút mộng mơ
Trong thơ có cả hẹn chờ gặp nhau
Thơ qua ... thơ lại rất lâu
Biết ai sẽ gửi một tâm thật lòng
Trong thơ có chút gì mong
Có lẫn chút nhớ ... chút xa cuộc tình
Trong thơ đón ánh bình minh
Cám ơn nhiều lắm người tình qua thơ
Vần thơ chỉ thoáng vẩn vơ
Nhưng cho nhau những phút chờ hẹn nhau
Thơ đây ta hẹn cho mau
Viếng thăm Hằng đó lần sau mời vào
Bài thơ thay vạn lời chào
Thay lời cảm tạ ... người vào trang thơ !
Lạc chốn rừng hoa
Một chiều bước lạc chốn rừng hoa
Trăm bông đua sắc nắng lòa xòa
Vài ba sắc hoa đua cành lá
Trải dài tiếng gọi réo lòng ta.
06.05.09
Giờ thầm Bằng lăng tím nhớ
Bằng lăng ngoài phố đã rộ rồi
Lòng em vẫn mãi nhớ mồ côi
Bước chân nào đi còn vô tội
Cho đời mải miết một ý thơ.
Băng lăng nhớ lắm của một thời
Tan trường áo trắng bay cửa lớp
Dưới cổng trường hoa bằng lăng ngợp
Tím... tím tình yêu ... lẫn giấc mơ. lặng tràn mi
Em sang ngang
Hôm qua ta chót uống say
Mừng em xuất giá trong ngày vu quy
Làm trai đâu lệ nhoè mi
Đành lòng từ biệt chia ly lòng sầu
Hôm qua em bước qua cầu
Để lại một trái tim sầu trong tôi
Giờ hình bóng nhỏ xa rồi
Còn đâu hồn ở trong tôi lúc này (... )
Đêm mơ thấy anh
Đêm qua mơ thấy anh
Âu yếm vui bên ai
Em thức tỉnh sớm mai
Thấy tê tái cõi lòng.
Đó chỉ là giấc mộng
Mà lòng không bình yên
Có thể nào hiện lên
Những gì trong hiện tại.
Trong giấc mơ buồn mãi
Nước mắt lệ hoen mi
Đêm mơ vậy làm chi
Để cả ngày lo lắng ...
Như Hằng
14/05/2009
Vài giọt lệ kiêu kỳ.
Giọt sầu giông bãi.
Chiều nay trước phố đông
Lòng ta buồn biết mấy
Thân khơi không chỗ dấu
Chẳng biết mình đi đâu.
Ánh mắt vương giọt sầu
Giữa phố của cuối đông
Có ai đó mà trông
Nên sầu đầy vương tới.
Tâm trí hoài trới với
Giữa hiện tại tương lai
Bông run nhẹ bờ vai
Nên giọt sầu giông bão.
Lưu nhớ quê nhà có mẹ
o0o
Nơi tha hương vô cùng nhớ mẹ
Hòa trong gió thổi nắng sắp hè
Vương chi nỗi nhớ từ thơ ấu
Cho con cảm giác thật thân quen
o0o
Tâm tư cứ in hình bóng mẹ
Gió viễn xứ lạnh thổi se se !
Lòng con chưa bao giờ nguôi nhớ
Cồn cào trong dạ nỗi thân quen.
o0o
Ước sao đang có mẹ ở bên
Rúc vào nách mẹ để mà quên
Năm tháng tha hương bao khổ cực
Lệ con chảy tuôn dưới bước mềm.
o0o
Đến bao giờ con có thể về
Vui cười bên mẹ để hả hê
Tuổi già sẽ có ngày mẹ xế
Nơi xa lo lắng chẳng thể yên.
o0o
Nỗi nhớ mẹ sao cứ triền miên
Trong lòng dạo rực đang dâng lên
Mong ngày con sẽ về bên mẹ
Để cho nỗi nhớ sẽ nguôi quên !!!
Như Hằng
07/05/2009
Khoảng lặng trong tim
Khoảng lặng trong tim em đi tìm
Một bóng hình anh một nửa em
Tìm mãi mà không có chút gì quen
Có lẽ đã lỡ hẹn chiều thu ấy
Lỡ đường rồi em buồn biết mấy
Không có anh trong khoảng lặng chỉ mây
Đan vào trong một trái tim đầy
Nỗi khao khát còn nguyên hình khoảng.
Cơn lốc tình yêu
Tình yêu như cơn lốc
Đến rất là vội vàng
Chút lo sợ hoang mang
Rồi ra đi không tiễn....
Tình yêu nào vừa hiện
Đã ẩn dấu mất rồi
Làm lệ nhỏ rơi rơi
Toàn là lời giả dối !...
Tình yêu như nước sối
Quên bao nỗi ê chề
Một ngày bị bỏ bê
Thành nỗi đau ... đau mãi....
Nều một ngày làm lại
Chưa chắc đã quên đi
Tình yêu là nghĩa chi?
Sao cả đời tìm kiếm....
Tình yêu mà dấu diếm
Sẽ chẳng thể nào đâu
Biết bao giờ có hậu
Nên tình có nghĩa chi !...
Tình yêu chẳng nghĩa gì
Khi ta không cần đến
Tình yêu nhớ và quên
Nên không gì tồn tại...
Cuộc đời này còn mãi
Hai chữ gọi tình yêu
Lúc chưa yêu rất kiêu
Yêu rồi toan vị đắng...
Tình yêu cũng sâu lắng
Có muôn mầu ... muôn mặt
Chẳng thể nào lắp đặt
Nên còn thiếu rất nhiều ! ...
Cung điệu của nhớ
Trên đời này nỗi nhớ không tên
Yêu nhiều nên càng quên / càng nhớ
Có ai yêu mà không vương nợ
Cả cuộc đời càng nhớ / không quên.
Phong Linh
15/05/09
Kỷ niệm lạc mất
Kỷ niệm này thất lạc
Của một thời xa xôi
Vẫn còn hằn trong tôi
Một chút gì thương nhớ !
Kỷ niệm không còn ở
Trong khoang lặng nào xa
Tất cả đã thoáng qua
Kỷ niệm giờ xa vắng.
Trong nỗi lòng bình lặng
Còn bóng dáng ai lưu
Kỷ niệm còn hắt hiu
Hóa ra đã lạc mất.
Lời yêu
o0o
Mọi lời yêu đều vội
Nên giờ tim mới đau
Mọi lời yêu đều vội
Nên vương sầu ngày sau.
o0o
Lời yêu đó đi đâu
Để tình đầu tan vỡ
Lời yêu đó ở đâu
Sao lòng vẫn hoài mơ...
Nỗi buồn say
o0o
Trời chiều đã gần tắt
Còn vài tia nắng mỏng
Bỗng dưng em muốn khóc
Cho ngày dài em đi !
Khóc rồi lệ hoen mi
Cho lòng vơi trống vắng
An ủi lòng trong trắng
Của những lối trông gai.
Chiều nay buồn đã trải
Khắp phố dưới bóng em
Những nỗi buồn đã quen
Vì đã nhiều lỡ bước...
Nếu mà em biết trước
Mong thời gian trở lại
Để cuộc đời đi mãi
Không giống như hôm nay !
Em hệt như người say
Giữa trời chiều tắt nắng
Cho hồn đi thanh ... vắng
Của nỗi buồn đang say !!!
Người phụ
o0o
Mới yêu người đã phụ ta
Thấy đau, đau lắm hóa ra tim mình
Đáy tim chót chứa bóng hình
Xin người hãy lấy _ dứt tình đi luôn
Tình trao như bán, như buôn
Thận mua _ vừa bán _ không tuôn nợ gì !
Nên tình giờ mới chia "ly"
Làm ta giật thót người đi đau lòng
Tình cảm vốn dĩ lòng vòng
Lạc đường, lạc lối, như dòng mê cung
Nghĩ _ đầu như muốn vỡ tung
Cho thành tro bụi _ hư không!... Không mầu.
Giờ thì tình hết còn đâu
Kẻ đi phụ bạc _ để sầu tái tê.
Xào xạc mùa hè lá đỏ rơi
Lòng người xa xứ có chơi vơi?
Hoa kia còn hé hay phong nụ?
Mai mốt có về ta ghé chơi...
NYS
Gửi bạn ghé thăm
Sao ngươi ghé đến buông lời
Ghẹo hoa _ nhặt lá sao rơi _ nơi này
Hỏi người đang tỉnh hay say
Mà buông lời giữa ban ngày ghẹo hoa
Ta về người có ghé qua (!!!)
Chưa quen mà đã nói ba bốn lời
Xin người ghé đến đây chơi
Hãy từ tốn kẻo _ lá rơi.... vỡ đầu (!...
Chiều thu vương lối
Mùa thu ơi đã rủ
Cho lòng thương tái tê
Lối nhỏ mùa thu về
Làm ta lạc cơn mê
Còn mãi thoáng ê chề
Cho hồn ai lạc lối
Tình đời nào có tội
Nên nỗi đau nào vơi.
Người đã đi một nơi
Không còn ai gần gũi
Tình dù chất như núi
Theo năm tháng nhạt phai.
Có lẽ ta đã sai
Trong tình đời muôn lối
Chiều thu vương xa xôi
Cho hai nửa tách đôi !!
!
CÓ
Có một chiếc thuyền nhỏ
Lênh đênh giữ biển khơi
Sóng làm thuyền chới với
Không biết đâu là bờ.
Chút nắng CaLi
o0o
Anh gửi cho em chút nắng CaLi
Để Matxcơva xua tan cái lạnh
Cho sầu đi bớt đoạn đường hiu quạnh
Vì có anh và chút nắng CaLi ...
Em sẽ thấy ấm...
dướng những bước chân đi
Thấy vui thoảng thì thầm hạnh phúc
Xứ lạnh con đường dài ấm rực
Vì chút nắng CaLi ... có anh nở... nụ cười.
Chỉ có
Mùa đông lạnh đã về
Em như lạc cơn mê
Trong nỗi nhớ ê chề
Có hình anh ngự trị.
Mùa đông cũ đã đi
Trở về trong hiện tại
Sao thời gian cứ mãi
Theo vòng quay đã đi.
Nhìn đông, lệ hoen mi
Trên con đường em bước
Nhìn trông về phía trước
Còn gì trên lối đi?
Những đam mê cuồng si
Năm tháng dần phai mờ
Tinh thần em bơ phờ
Chỉ có mùa đông còn...
09/07/09
Đến _ Đi
o0o
Anh chợt đến _ chợt đi
Như bông hoa thoáng nở
Sầu mi vỗ đôi bờ
Cho lòng tan giấc mơ.
Như Hằng
Dòng đời luôn trắc trở...
Tình em tuôn dạt dào...
Cho anh suối ngọt ngào...!
Đáng yêu và đáng yêu.
-SD-
Dù đáng yêu bao nhiêu
Anh cũng chưa có hiểu
Tình đời gian dối nhiều
Xin anh chớ lầm yêu.
Như Hằng
Anh nào dám yêu em
Chỉ là em đáng yêu...!
Vương nhiều những đăm chiêu
Ôm lòng những hoài mong!!!
-SD-
Em vẫn ...
Em vẫn lạc trong mộng
Ôm hoài một giấc mơ
Em cô bé ngu ngơ
Đang đi tìm một nửa...
Như Hằng
Tình mình nồng một thủa
Mãi mãi xích gần nhau
Em ơi tình đổi trao
Dạt dào như bể cả.
-SD-
Tình đi
Nhưng tình em nay đã...
Vuột mất tình yêu thương...
Dong ruổi cả đoạn trường
Chưa có ai chung bước...
Như Hằng
Anh xin chấp mộng ước
Cùng em vượt suối ngàn
Đan tay muôn dặm đàng
Khó khăn cùng san sẻ...!
Em sợ ...
Lời đó chỉ có lẽ
Thoáng chốc, rồi vụt bay...
Bên đó anh có hay
Em sợ tình gian dối !...
Như Hằng
-sd-
Em xa....
Em xa để lại đời
Chút nợ, chút dau thương
Một chút tình còn vương
Trong những ngày viễn xứ
Em đi xa! Xa khuất !
Vẫn nhớ lắm... ngày qua!
Nằm lại nơi xứ lạ
Hồn trống vắng... không nhà !
Em xa, trong hạnh phúc
Bởi tình người yêu thương
Bóng xa hẳn đời thường
Em ngủ vùi trọn kiếp.
Như Hằng
07/08/09
Chín năm đã qua
Gửi N ngày cũ
Đã qua chín năm dài
Em vẫn còn nhẫn nại
Nhớ về một dĩ vãng
Không hòa trong tương lai.
Tình anh em giữ mãi
Dù đã quá xa rồi
Hằn sâu trong tiềm thức
Bao giọt lệ còn rơi !...
Em vẫn bước bên đời
Không có anh... tiếng nói
Bao lời thương vẫy gọi
Không thể thốt nên lời.
Chín năm qua vẫn đợi
Một người ngủ giấc say
Sẽ trở mình ... thức dậy
Bên em trong một ngày.
Hôm nay em bỗng say
Trong chín năm đã bước
Trong em như nắm được
Bao lời xưa hẹn ước.
Đã qua chín năm dài
Em không yêu một ai
Vẫn còn sự chung thủy
Gửi anh tới một mai.
Trước một chấp tay vái
Khấn anh giấc ngủ dài
Bình yên anh an giấc
Em viếng anh ngày mai...
Đã qua chín năm dài
Em vẫn còn nhớ mãi
Tình yêu em vững trãi
Giữ trọn lòng không phai .
Dù chín năm đã qua
Tình yêu rất thật thà
Vắng anh rơi bao lệ..
Bởi anh xa! Thật xa!
Trong chín năm đã qua
Vậy mà tới ngày mai
Em hết còn nhẫn nại
Tình bây giờ đành phai.
Xin lỗi anh...lạc kiếp !!!!
Khuất bóng
Vắng em phố chẳng lặng yên
Khắp nơi, khắp chốn, bốn miền đông vui
Vậy mà vắng bóng em rồi
Quặn nắng đau xót / tiếng cười chốn 'đâu'?
Giờ đây trong phố muôn mầu
Em đi xa khuất còn 'đâu' bên đời
Bao bước dong duổi... hết cười
Vì em khuất bóng đi rồi còn 'đâu'
Mầu xanh lá
Gió nhẹ đong đưa với lá cành
Dưới bao sắc rực của nắng hanh
Rung rinh lá non trong khoảng đợi
Cả một khoảng không nhuộm mầu xanh.
<bài viết được chỉnh sửa lúc 26.07.2010 06:53:02 bởi chuonggio_ngaytrove0 >