PhONG Linh cg Tình tHơ và Đời... (TIẾNG NGÂN LÒNG)

Thay đổi trang: < 123 | Trang 3 của 3 trang, bài viết từ 61 đến 79 trên tổng số 79 bài trong đề mục
Tác giả Bài
chuonggio_ngaytrove0
  • Số bài : 922
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 19.06.2009
  • Nơi: Trong giấc mơ... Paris
RE: PhONG Linh cg Tình tHơ và Đời... (TIẾNG NGÂN LÒNG) - 11.08.2010 05:36:22
;
 
 
Attached Image(s)
Vang vọng trong vườn tiếng ngân thanh
Ru âm chuông gió giữa trưa lành
Ký ức tràn lan lòng nữ khách
Trở về năm tháng thủa thơ xanh.
Thơ
http://diendan.vnthuquan.net/tm.aspx?m=589923&mpage=1&key=򐄹
http://diendan.vnthuquan.net/tm.aspx?m=

chuonggio_ngaytrove0
  • Số bài : 922
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 19.06.2009
  • Nơi: Trong giấc mơ... Paris
RE: PhONG Linh cg Tình tHơ và Đời... (TIẾNG NGÂN LÒNG) - 11.08.2010 07:04:36
THỊ TRƯỜNG
Phương pháp đánh giá thành công của Website
Tuesday, 19. August 2008, 13:38:07
thương mại điện tử, hiệu quả, thành công, ecommerce, usability

Ngày càng nhiều người Việt Nam nhận ra cuộc rượt đuổi số lượt truy nhập Website đang dần hút cạn nguồn vốn của Doanh nghiệp, tuy nhiên hầu hết đều lúng túng khi tìm kiếm một giải pháp để đánh giá sự thành công của Website.

Sau 12 năm kể từ ngày Internet chính thức xuất hiện tại Việt Nam, Web site đã trở thành một phần không thể thiếu trong cuộc sống của nhiều người dân Việt Nam. Cùng với sự thâm nhập này, nhu cầu đánh giá sự thành công của Website ngày một gia tăng, tuy nhiên thế nào là một Website thành công thì chưa có một thước đo chuẩn mực tại Việt Nam. Một số đơn vị sử dụng tổng số lượt truy nhập để đánh giá, một số dùng số người truy nhập duy nhất, một số lại dùng chỉ số Alexa để đánh giá, một số khác lại dùng Google Analytics để đánh giá.

Người sử dụng truy nhập một Website có thể đến từ nhiều nguồn khác nhau. Nhiều trường hợp họ nhấn vào đường dẫn đến Website vì nghĩ chúng chứa nội dung họ cần, nhưng thực tế không phải vậy. Gần như tức thời, họ rời bỏ Website mà không tiếp tục xem xung quanh và xem trang thứ hai. Nếu số lượt truy nhập vào Website đều trong tình trạng như vậy, khi đó tổng lượt truy nhập cao lại thể hiện sự sự yếu kém của chiến lược quảng bá, của nội dung Website. Với nhiều Website Việt Nam, đây là một trong nhiều lý do dẫn đến sự lụi tàn nhanh chóng của Site. Khi lượng người truy nhập lớn nhưng lượng rời bỏ Website ngay lập tức cũng lớn, chúng thể hiện tính không cam kết với thương hiệu Site của người sử dụng hay môi trường Site không giúp người dùng thấm thông điệp của thương hiệu Site, điều này không đóng góp vào giá trị dài hạn của Site, giúp Site đi đến thành công. Các báo cáo lưu lượng truy nhập lớn tại Việt Nam dường như là những chiêu bài quảng cáo hơn là thông báo những giá trị thực sự của Site đem lại cho người dùng.

Để đo lường sự thành công của một Site, chúng ta cần đánh giá tỉ lệ người dùng trung thành trên một Site, những người thực sự hài lòng với giá trị của Site đem lại cho họ.

Sự trung thành của người dùng thể hiện ở việc họ quay lại với Site trong một khoảng thời gian nhất định và hoàn thành tối thiểu một trong các nghiệp vụ chính mà Site muốn cung cấp cho người dùng trong mỗi lần truy nhập.

Cũng tương tự như trong kinh doanh ngoại tuyến, trong hầu hết mọi trường hợp, chi phí cho việc giữ chân những khách hàng đã thoả mãn và khuyến khích họ quay lại mua hàng luôn rẻ hơn so với việc cuốn hút những khách hàng mới, những người mua hàng một lần. Lần đầu tiên kinh doanh với ai đó, lợi nhuận thu về không cao do phải bỏ ra chi phí lớn để thu hút khách hàng và cạnh tranh với đối thủ. Trong những lần giao dịch đầu tiên khối lượng và giá trị hàng hoá cũng không lớn do khác hàng muốn kiểm tra năng lực Doanh nghiệp trước khi quyết định tiếp tục thực hiện những giao dịch lớn hơn. Kết hợp giữa chi phí thấp và những đơn hàng lớn từ các khách hàng trung thành sẽ đem lại lợi nhuận cao.

Để đánh giá mức độ thành công của một Site, chúng ta có thể sử dụng công thức sau:

B = V × C × L

Trong đó:



  • B: số hoạt động nghiệp vụ hoàn thành trên Website
  • V: số người truy nhập duy nhất vào Website
  • C: tỉ lệ chuyển đổi ( tỉ lệ phần trăm người truy nhập trở thành khách hàng). Tỉ lệ chuyển đổi có thể áp dụng cho các loại hình Website kể cả Trang thông tin điện tử
  • L: tỉ lệ trung thành ( mức độ khách hàng quay lại để thực hiện các hoạt động nghiệp vụ)


    Trong ba chỉ số V, C, L, chi phí để tăng C là thấp nhất sau đó đến L và V.

    Hiện tại, nhiều Website Việt Nam tập trung vào việc quảng bá bao gồm trực tuyến và ngoại tuyến để gia tăng chỉ số V, tuy nhiên việc này đòi hỏi một ngân sách lớn cho Truyền thông mà hiệu quả đem lại không cao. Trong khi đó để gia tăng chỉ số C và L thì đòi hỏi phải đầu tư nhiều vào con người, thông tin tuy nhiên việc này dường như cũng rất khó khăn tại Việt Nam khi nhận thức về nền kinh tế mạng của hầu hết những người sử dụng cũng như nhân sự tham gia các dự án Website chưa cao.

    Trong giai đoạn hiện nay, các Website Việt Nam nên tập trung gia tăng chỉ số C thông qua việc sử dụng các dịch vụ tư vấn về tính tiện dụng của Website từ đó tăng giá trị của Website thay vì phân bổ một ngân sách lớn quảng cáo hay đầu tư vào nghiên cứu hành vi người sử dụng.

    Tìm hiểu thêm:

    Phân tích tính tiện dụng và Báo cáo về hành vi người sử dụng trực tuyến xin vui lòng liên hệ: info@iguru.vn
  • Vang vọng trong vườn tiếng ngân thanh
    Ru âm chuông gió giữa trưa lành
    Ký ức tràn lan lòng nữ khách
    Trở về năm tháng thủa thơ xanh.
    Thơ
    http://diendan.vnthuquan.net/tm.aspx?m=589923&mpage=1&key=򐄹
    http://diendan.vnthuquan.net/tm.aspx?m=

    chuonggio_ngaytrove0
    • Số bài : 922
    • Điểm thưởng : 0
    • Từ: 19.06.2009
    • Nơi: Trong giấc mơ... Paris
    RE: PhONG Linh cg Tình tHơ và Đời... (TIẾNG NGÂN LÒNG) - 11.08.2010 07:13:17
    www.thuhoiquan.net << Web cuat tôi - Tôi tên Phong Linh cg, hôm nay vô tình lạc vào blog của ban. Blog ấn tượng quá. Tôi có thể làm quen với bạn không? Bạn có thể ghé qua thăm trang website Thư Hội Quán mang tính từ thiện, thơ, văn... và nhiều chuyên mục hấp dẫn khác. 20.08 này tôi bắt đầu đưa vào hoạt động, bây giờ web đang chạy thử. Bạn hãy ghé thăm và đang ký làm thành viên của Thư Hội Quán nhé. Nếu có bạn chắc chắn THQ của chúng tôi sẽ vui hơn nhiều. www.thuhoiquan.net bạn nhớ ghé qua thăm nhé
    - nici yahoo của tôi: chuonggio_1981 mong được đón nhận bạn tại thuhoiquan.net
    Thân ái
     
     
     
     
    Chào bạn. Câu thơ trên là như thế này;
    '' Trên trời triệu triệu vì sao -
    Ghép thành hai chữ vì sao yêu người. -
    Thế gian triệu triệu con người -
    Vì sao chỉ có một người ta yêu''.
    www.thuhoiquan.net << Web cuat tôi - Tôi tên Phong Linh cg, hôm nay vô tình lạc vào blog của ban. Blog ấn tượng quá. Tôi có thể làm quen với bạn không? Bạn có thể ghé qua thăm trang website Thư Hội Quán mang tính từ thiện, thơ, văn... và nhiều chuyên mục hấp dẫn khác. 20.08 này tôi bắt đầu đưa vào hoạt động, bây giờ web đang chạy thử. Bạn hãy ghé thăm và đang ký làm thành viên của Thư Hội Quán nhé. Nếu có bạn chắc chắn THQ của chúng tôi sẽ vui hơn nhiều. www.thuhoiquan.net bạn nhớ ghé qua thăm nhé
    - nici yahoo của tôi: chuonggio_1981 mong được đón nhận bạn tại thuhoiquan.net
    Thân ái
     
    Hãy thử trò chơi đi tìm chính mình xem sao. Sẽ rất thú vị nếu bạn nhận ra những cá tính mà trước đây bạn chưa thấy.




    1. Bạn có anh hoặc chị
    Đúng - xem câu 5 Sai - xem câu 3

    2. Đôi lúc bạn rất thèm của ngọt


    Đúng - xem câu 7 Sai - xem câu 11

    3. Hồi nhỏ bạn có hay lê la khắp nhà hàng xóm
    ĐÚng - xem câu 6 Sai - xem câu 2

    4. Nhóm máu của bạn là O hoặc B
    Đúng - xem câu 12 Sai - xem câu 15

    5. Bạn đã chuyển trường trong cùng cấp học
    Đúng - xem câu 8 Sai - xem câu 2

    6. Bạn không thích dậy sớm
    Đúng - xem câu 9 Sai - xem câu 11

    7. Bạn sinh ra trong khỏang từ tháng 3 đến tháng 8
    Đúng - xem câu 15 Sai - xem câu 10

    8. Bạn đặc biệt chú ý đến chất liệu khi chọn quần áo
    Đúng - xem câu 4 Sai - xem câu 7

    9. Bạn cho rằng màu tóc của mình sẫm hơn mọi người
    Đúng - xem câu 17 Sai- xem câu 14

    10. Bạn đã từng có ước muốn một người đàn ông hơn mình 20 tuổi ôm trong tay
    Đúng - xem câu 23 Sai - xem câu 20

    11. Trên mặt bạn có hơn 3 nốt ruồi rất rõ
    Đúng - xem câu 10 Sai - xem câu 17

    12. Bạn thuộc loại người sợ rét
    Đúng - xem câu 16 Sai - xem câu 18

    13. Bạn đã từng mơ đến những chuyện liên quan đến ái tình
    Đúng - xem câu 23 Sai - xem câu 20

    14. Bạn vẫn giữ được những ký ức rõ nét đối với những sự việc xảy ra lúc 3 tuổi
    Đúng - xem câu 13 Sai - xem câu 25

    15. Khi bạn tức giận thì không thể kiềm chế được
    Đúng - xem câu 18 Sai - xem câu 23

    16. Bạn sẽ rất lo lắng nếu thầy bói đóan số mện bạn không được tốt
    Đúng - xem câu 24 Sai - xem câu 22

    17. So với nhiều bạn bè, bạn có một gia đình tuyệt vời
    Đúng - xem câu 26 Sai - xem câu 13

    18. Giày của bạn có chiều dài nhỏ hơn 24cm
    Đúng - xem câu 19 Sai - xem câu 24

    19. Khi xúc động, vui, buồn, bạn rất dễ biểu lộ ra mặt
    Đúng - con Mèo Sai - con Hải Cẩu

    20. Khi tâm tư tình cảm của bạn không được vui, bạn luôn mong có người đến để tâm sự
    Đúng - xem câu 26 Sai - xem câu 27

    21. Quan hệ của bạn với bố tốt hơn quan hệ của bạn với mẹ
    Đúng - con Thỏ Sai - con Sóc

    22. Nếu trong ví có một số tiền rất lớn, bạn sẽ cảm thấy bất an
    Đúng - con Gấu Sai - con Chó

    23. Bạn rất ghét côn trùng
    Đúng - xem câu 27 Sai - xem câu 19

    24. Cho dù xung quanh có hơi ồn, bạn vẫn có thể ngủ ngon lành
    Đúng - con Khỉ Sai - con Mèo

    25. Bạn cho rằng mình phát âm tương đối chuẩn
    Đúng - xem câu 2 Sai - xem câu 21

    26. Từ nhỏ bạn đã có phòng riêng
    Đúng - con Chuột Sai - con Gấu Túi

    27. Bạn có năng khiếu về các môn thể thao liên quan đến bóng
    Đúng - con Hải Cẩu Sai - con Gấu Túi

    28. Bạn có giác quan thứ 6, vì vậy đôi khi có những sự việc xảy ra giống hệt những gì bạn tưởng tượng
    Đúng - con Hải Cẩu Sai - con Gấu Túi




    Trả lời


    1. Con Mèo: Trong sâu thẳm nội tâm, bạn là người hơi độc ác. Bạn là người khó hiểu, thần bí. Trước mặt đàn ông, bạn hay thường tỏ ra nũng nịu và khá lả lơi, thành thử họ không có cách nào để từ chối những đòi hỏi của bạn. Cho dù không thích họ, nhưng bạn vẫn muốn làm cho họ hy vọng. Tóm lại, bạn rất thích trò chơi "mèo vờn chuột", nhưng xin đừng đùa với lửa kẻo có ngày rước họa vào thân đấy.




    2. Con Sóc: bạn là người phản ứng nhanh, linh họat, tháo vát. Bất cứ lúc nào bạn cũng tỏ ra lợi hại hơn người. Nhưng thực ra bạn sẽ không từ một thủ đoạn nào để đạt lợi ích cho mình. Trong công việc, bạn chỉ chọn những việc có thể dễ dàng thể hiện được bản thân. Về bạn bè, bạn cũng chỉ chọn kết bạn với những người mang lại lợi ích cho mình. Đối với bạn bè, bạn là người hà tiện, lòng dạ hẹp hòi. Nhưng đối với bản thân bạn lại vô cùng hoang phí. Bạn rất dễ bị người khác bỏ rơi đấy.



    3. Con Gấu: Bản tính hung bạo, không giận thì thôi, giận thì trời cũng bằng vung. Bạn không phải là người tính tóan chi li, hẹp hòi. Nhưng khi bạn bị bạn bè hay người thân phản bội, bạn sẽ bộc lộ thói xấu hung tàn và không từ một thủ đoạn nào để trả thù. Bạn sẽ làm cho những người xung quanh giữ một khỏang cách với bạn để đảm bảo an tòan.



    4. Con Chuột: Bạn là người mơ mộng. Trong con mắt đàn ông, bạn là người khá đáng yêu. Ngược lại trong con mắt của phụ nữ, bạn chỉ là một bông hoa ngu ngốc. Khi mọi người đang thảo luận rất sôi nổi về một vấn đề nào đó, bạn lại chêm vào một câu chẳng đâu vào đâu khiến mọi người mất hứng thú. Bạn còn là người rất đãng trí, hẹn rồi lại quên, làm cho người khác không dám nhờ vả bạn điều gì vì không yên tâm. Bạn khó có thể thành đạt được.



    5. Con Khỉ: Khát khao quyền lực, giỏi tranh đấu, vì vậy cũng dễ gây thù địch, bị nhiều kẻ ghen ghét. Về cơ bản, bạn là người dễ thích ứng, mạnh mẽ, có trí tuệ. Do có tài ăn nói nên trong bất cứ hòan cảnh nào, môi trường nào bạn cũng có thể hòa đồng một cách tự nhiên. bạn luôn có ý thức đấu tranh và nỗi đam mê quyền lực mạnh mẽ. Trong tập thể, bạn luôn nghĩ đến vị trí lãnh đạo. Do tư tưởng phe cánh của bạn rất rõ rệt cho nên bạn thường chia mọi người thành 2 phe "bạn" và "thù".



    6. Gấu Túi: Trông bạn rất ôn hòa và đáng yêu, khéo léo lả lơi để nhờ vả người khác làm giúp mình việc gì đó và thường thì 80% - 90% công việc bạn nhờ đều được đáp ứng. Đặc biệt bạn rất được lớp cha chú, sếp yêu quý. Nói chung bạn là người được yêu mến. Bạn cũng là người rất nhạy cảm, vì vậy chỉ một chuyện nhỏ thôi cũng làm bạn cơm không muốn ăn, nước không muốn uống. Những người như bạn thường không khoẻ mạnh, không bị táo bón thì cũng đau dạ dày...Bạn là người dễ sinh ác cảm, mà hễ không thích người nào thì bạn không muốn nhìn mặt người ta.




    7. Con Chó: Bạn là người rất biết giao tiếp, có thể nói chuyện, giao lưu với bất cứ loại người nào, theo kiểu "đi với Bụt mặt áo cà sa, đi với ma mặc áo giấy" và bạn rất tự hào vì điều đó. Nhưng về bản chất, bạn là người "Đầu rắn mình lươn". Nhất là đối với những người mang lại lợi ích cho bạn, bạn sẽ chạy đến bợ đỡ họ, thậm chí không từ cả việc bán rẻ bạn bè. Bạn còn là người biết lợi dụng thời cơ để thăng tiến.




    8. Hải Cẩu: Bạn là người khá thận trọng. Chuyện gì cũng đều nghĩ kĩ rồi mới làm, cho nên cả công việc lẫn tình yêu của bạn đều tốt đẹp, ít khi thất bại. Cho dù có thất bại, bạn cũng có thể xoay chuyển tình thế ngay được. Là người ngoan cố, việc gì bạn đã quyết định thì cho dù người khác có ngăn cản thế nào bạn cũng mặc. Trong tập thể bạn thường là người chỉ làm theo ý mình. Chính vì lẽ đó bạn dễ gây ấn tượng khó gần, khó kết giao với người khác. Bạn có thể đạt được thành công bằng chính thực lực của mình, nhưng cho dù bạn thành công, bạn cũng không có mối quan hệ thân thiện với quần chúng.



    9. Con Thỏ: Luôn bị động, yếu đuối, bỏ lỡ nhiều cơ hội. Bạn là người rất nhạy cảm, có khả năng thu thập thông tin nhanh chóng. Ngòai ra, nhờ rất giỏi ăn nói nên quan hệ quần chúng của bạn rất tốt. Nhưng thực ra, bạn là người khá nhát gan. Gặp khó khăn là bạn vội tìm cách rút lui, khiến cho người khác nghĩ bạn là người nhu nhược, vô trách nhiệm. Về mặt tình cảm cũng vậy, muốn yêu nhưng không dám yêu, luôn tự lừa dối mình, tìm mọi cách để chống đỡ, rốt cuộc để cơ hội tốt nhất rơi vào tay người khác rồi buồn rầu, hối tiếc. Cơ hội tốt không gõ cửa nhà bạn 2 lần, nếu không can đảm, bạn sẽ mất hết.




    Tags: chinh minh di tim tim chinh
    Xem Video: chinh minh di tim tim chinh





    More posts...

    Thứ Ba Của Bạn [ 10.08.10 ]
    Cuộc Sống Kiếp Sau Của Bạn…!

    Thứ Ba của bạn (10/8/2010)
    Thứ Ba của bạn (10/8/2010)

    Thứ Hai Của Bạn [ 09.08.10 ]
    Tuần mới của bạn (9 – 15/8/2010)

    Thứ Hai của bạn (9/8/2010)
    Chủ Nhật Của Bạn [ 08.08.10 ]

    Đo "nhiệt độ sôi" của bạn
    Chủ Nhật của bạn (8/8/2010)

    Ngày sinh và số phận
    Thứ Bảy Của Bạn [ 07.08.10 ]

    Thứ Bảy của bạn (7/8/2010)
    Tình bạn giữa bạn và hắn có… vị gì?

    Thứ Sáu Của Bạn [ 06.08.10 ]
    Thứ Sáu của bạn (06/08/2010)

    Cùng xem kiếp trước bạn chết như thế nào?
    Thứ Năm Của Bạn [ 05.08.10 ]

    Tình yêu của bạn còn có điểm gì không bằng lòng?
    Thứ Năm của bạn (05/08/2010)

    Thứ Tư Của Bạn [ 04.08.10 ]
    Thứ Tư của bạn (04/08/2010)

    Thứ Ba Của Bạn [ 03.08.10 ]
    Tuần mới của bạn (2/8 – 8/8/2010)

    Thứ Ba của bạn (03/08/2010)
    Gieo quẻ tháng 8

    Thứ Hai Của Bạn [ 02.08.10 ]
    Giấc mơ nói gì về sức khỏe của bạn?

    Thứ Hai của bạn (2/8/2010)
    Gieo Quẻ Tháng 8

    Chủ Nhật Của Bạn [ 01.08.10 ]
    Chủ Nhật của bạn (1/08/2010)

    Tên kiểu gì yêu kiểu nấy :x
    Thứ Bảy Của Bạn [ 31.07.10 ]

    Thứ Bảy của bạn (31/07/2010)
    10 năm tới, cuộc sống của bạn sẽ như thế nào?

    Thứ Sáu Của Bạn [ 30.07.10 ]
    Thứ Sáu của bạn (30/07/2010)

    Đoán tính cách qua hành động leo núi
    Thứ Năm Của Bạn [ 29.07.10 ]


    Harusaki
    11 Sep 08 06:13
    6. Gấu Túi: Trông bạn rất ôn hòa và đáng yêu, khéo léo lả lơi để nhờ vả người khác làm giúp mình việc gì đó và thường thì 80% - 90% công việc bạn nhờ đều được đáp ứng. Đặc biệt bạn rất được lớp cha chú, sếp yêu quý. Nói chung bạn là người được yêu mến. Bạn cũng là người rất nhạy cảm, vì vậy chỉ một chuyện nhỏ thôi cũng làm bạn cơm không muốn ăn, nước không muốn uống. Những người như bạn thường không khoẻ mạnh, không bị táo bón thì cũng đau dạ dày...Bạn là người dễ sinh ác cảm, mà hễ không thích người nào thì bạn không muốn nhìn mặt người ta.

    Hì hì mình có ghê gừm tới mức này hông nhỉ ... hì hì
    Vang vọng trong vườn tiếng ngân thanh
    Ru âm chuông gió giữa trưa lành
    Ký ức tràn lan lòng nữ khách
    Trở về năm tháng thủa thơ xanh.
    Thơ
    http://diendan.vnthuquan.net/tm.aspx?m=589923&mpage=1&key=򐄹
    http://diendan.vnthuquan.net/tm.aspx?m=

    chuonggio_ngaytrove0
    • Số bài : 922
    • Điểm thưởng : 0
    • Từ: 19.06.2009
    • Nơi: Trong giấc mơ... Paris
    RE: PhONG Linh cg Tình tHơ và Đời... (TIẾNG NGÂN LÒNG) - 15.08.2010 02:34:07
    Thông Báo
    Thơ Sáng Tác:
    Chuyên mục Thơ Sáng Tác dành cho các thành viên post những bài thơ do mình sáng tác.
    - Thư Hội Quán Xin Thông Báo
    Chúng tôi có một đội ngũ điều hành viên nhiệt tình đầy tâm huyết sẽ lựa chọn một số bài đặc sắc trong trang topic của các thành viên tham gia website Thư Hội Quán. Hội ý và đưa vào thư viện online của Thư Hội Quán.
    - Để dễ dàng theo dõi topic mà bạn post. Các bạn có thể gom bài của mình vào một hoặc hai trang topic để bài không bị thất lạc dễ theo dõi,...
    - Các bạn có thể giao lưu học hỏi, họa thơ cùng nhau trong trang topic của mình.
    - Lưu ý: Tránh nói tục, chửi bậy, hay xỉ nhục lẫn nhau, nói những từ làm ảnh hưởng tới thuồn phong mỹ tục của Thư Hội Quán... Nếu những bài cố ý làm sai sẽ bị xử lý nghiêm, xóa bài không cần nói trước. Những bạn... sẽ bị xóa nick đăng nhập không cần báo.
    Đây là trang web mang tính từ thiện mong các bạn hòa nhã với nhau.
     
    Thông Báo Dành Cho Ban Điều Hành:
     Gửi điều hành viên thuộc các ban mục Thư Hội Quán.
    - Hội quán thơ
    - Vườn văn
    -...
    + Cách thức điều hành và quản lý các bạn cần phải tham ra vào chuyên mục mình điều hành ít nhất
     
    Vang vọng trong vườn tiếng ngân thanh
    Ru âm chuông gió giữa trưa lành
    Ký ức tràn lan lòng nữ khách
    Trở về năm tháng thủa thơ xanh.
    Thơ
    http://diendan.vnthuquan.net/tm.aspx?m=589923&mpage=1&key=򐄹
    http://diendan.vnthuquan.net/tm.aspx?m=

    chuonggio_ngaytrove0
    • Số bài : 922
    • Điểm thưởng : 0
    • Từ: 19.06.2009
    • Nơi: Trong giấc mơ... Paris
    RE: PhONG Linh cg Tình tHơ và Đời... (TIẾNG NGÂN LÒNG) - 16.08.2010 09:06:02
    EM...

    Em vẫn bước bên đời
    Gần anh nhưng không nói
    Tiếng yêu em xin gọi
    Thành những vần thơ ca.

    Thời xa xưa đã qua
    Chỉ còn là thương nhớ
    Những gì ta đợi chờ
    Cũng chỉ là phút giây.

    Em ước là vầng mây
    Khi nào anh cũng thấy
    Nhưng em là cỏ sậy
    Một mình đứng ngóng trông.

    Vầng mây hồng em ước
    Không còn khi trời đêm
    Anh đi theo ấm êm
    Em đứng giữ trời quen.

    Hạnh phúc nào còn nhớ
    07/07/2007 


     
    <bài viết được chỉnh sửa lúc 16.08.2010 09:29:19 bởi chuonggio_ngaytrove0 >
    Vang vọng trong vườn tiếng ngân thanh
    Ru âm chuông gió giữa trưa lành
    Ký ức tràn lan lòng nữ khách
    Trở về năm tháng thủa thơ xanh.
    Thơ
    http://diendan.vnthuquan.net/tm.aspx?m=589923&mpage=1&key=򐄹
    http://diendan.vnthuquan.net/tm.aspx?m=

    chuonggio_ngaytrove0
    • Số bài : 922
    • Điểm thưởng : 0
    • Từ: 19.06.2009
    • Nơi: Trong giấc mơ... Paris
    RE: PhONG Linh cg Tình tHơ và Đời... (TIẾNG NGÂN LÒNG) - 16.08.2010 09:28:26
    Giới Thiệu Tập thơ; GIỌT LỆ ĐƠN CÔI







    Ảnh Phong Linh cg




    Chuông Gió

    Tiếng chuông ngân thuở sơ đầu
    Vọng theo năm tháng đi đâu vẫn còn
    Chuông gió ngân... dạ héo hon
    Người từ viễn xứ mỏi mòn... tình quê.
    (20/06/2010)






    Mỗi con người đều có một giấc mơ. Khi khoẻ mạnh người ta ước mơ nhiều lắm. Khi ốm đau, mất mát con người ta càng mơ ước nhiều hơn!
    Tôi mới học làm thơ từ khi cuộc sống này mỗi ngày cho tôi nhận ra rằng, tất cả không đẹp như gấm hoa... không thể hiện hữu điều gì vĩnh hằng, vĩnh cửu!
    Tôi đã đọc ở đâu đó: ''Kiếp con người giống như những ngọn nến, có ngọn cháy sáng, có ngọn lập loè, có ngọn le lói và có những ngọn âm ỉ cháy khá lâu. Nhưng khi cơn gió ập đến, có mấy ngọn còn có thể cháy được mãi như mong muốn? Nến tắt có thể đốt lại, nhưng... kiếp người, tắt rồi có thể thắp lại được không?...


    Con người ta trong cuộc sống đôi khi cần phải quên đi! Quên đi cho qua những khoảnh khắc đau buồn; quên đi một cái gì đó không thể nói thành lời; quên đi những phút giây không làm chủ mình, quên đi chính mình là ai.

    Có dòng thác nào không chảy, có mùa thu nào không trút lá vàng rơi, có mùa hè nào không vương nắng, có mùa đông nào ngưng những cơn gió đong đưa... Đã là con người không ai là chưa khóc, ít nhất cũng một lần, biết khóc là biết cảm nhận buồn vui, hạnh phúc, thương nhớ, chia ly...
    Mấy ai đủ mạnh mẽ, đủ lý trí kiên cường để sáng suốt?
    Sống ở kiếp này mấy ai hoàn toàn suôn sẻ, êm trôi?...

    Tôi hiện tại đã trải qua nhiều lần vật lộn với lí trí trong cơn đau bệnh dày vò, nén từng viên thuốc đắng. Những lúc đó tôi không đủ mạnh mẽ để có thể vực mình dậy thoát khỏi cảm giác tái tê. Nhưng tôi cũng có ước mơ! Chính ước mơ ấy làm tôi đủ lớn,đủ mạnh mẽ mà an ủi lòng, để giữ gìn lý trí trong tôi.

    Tôi soi mình vào gương tự nói chuyện với chính mình: Đừng bao giờ nghĩ đến cái chết, đừng bao giờ đầu hàng trước cuộc sống dù hạnh phúc nhỏ bé mong manh như tiếng heo may rất lạ.

    Ước mơ! Thử hỏi con người ai mà không có ước mơ? Nhưng tôi nhỏ bé quá, trước bệnh tật nào đâu tôi dám nghĩ nhiều tới tương lai! Tôi cũng chỉ là một hạt cát nằm trên bờ biển cả bao la, ngàn con sóng dữ. Giấc mơ bị nhấn chìm trong biển nước, sóng đưa đẩy vào bờ rồi lại dạt ra xa, hạt cát cứ phiêu du trong đại dương không biết bến bờ nào.

    Tôi chỉ sống qua ngày! Chưa thể sống với giá trị đầy đủ nghĩa vị của con người!





    GIỌT LỆ ĐƠN CÔI


    Người đi để lại nơi này
    Dáng em thuở ấy còn đây theo đời

    Bao nhiêu khát vọng chưa vơi
    Bao nhiêu nhung nhớ theo lời hứa xưa
    Hôm nay trời điểm giao mùa
    Lạnh tan trên má sớm trưa đất người

    Vì đâu chưa thể mỉm cười
    Em muốn ôm lấy cả trời gió mây
    Để gom thương mến cho đầy
    Níu anh trở lại cõi này cùng em.

    Nhiều năm chưa thể nào quên
    Tim hằn nỗi nhớ thành quen mất rồi
    Bao mùa giọt lệ đơn côi
    Thành nguồn rơi rớt bên đời ngược xuôi.
    (10.04.2010)



    Tôi được sinh ra và lớn lên ở một vùng quê dân tộc thiểu số miền núi phía Bắc Tuyên Quang. Ngay từ nhỏ tôi đã thích tiếng ngân của chuông gió. Chính vì vậy bạn bè gọi tôi là Phong Linh theo âm Hán Việt và tôi lấy tên này làm bút danh của mình, mong cho những vần thơ cũng rộn ràng như những tiếng chuông ngân. Tôi là con út trong gia đình có bốn anh chị em, hai trai hai gái.

    Tôi đến với nguồn thơ rất tự nhiên. Cảm xúc mỗi con người có giới hạn, cũng như mỗi cuộc đời có một số phận không thể giống nhau. Cuộc sống này có những bài thơ làm cho tâm hồn ngời sáng hơn. Có những buồn đau không thể thốt thành lời nhưng có thể gửi vào thơ. Tôi cũng là một trong những số phận không được may mắn trong kiếp này. Những vần thơ có thể giúp chúng ta gần nhau hơn, hòa nhập với cộng đồng văn học. Tôi ước mong sao những trang viết của mình may mắn tồn tại, một dư âm nhỏ bé bổng lên hòa với cuộc đời.

    Đối với tôi thơ là một phần tất yếu không thể thiếu trong cuộc sống giúp tôi hạnh phúc mỉm cười mặc dù đang có rất nhiều đớn đau thể xác lẫn tâm hồn. Tôi hay vào những diễn đàn thơ sau những mất mát trong cuộc sống. Rồi bỗng một ngày, sau khi đọc xong một cuốn sách, tôi bị lạc vào một thế giới thơ! Đó là trang Website lucbat.comm. Cứ thế, tôi chìm đắm trong những bài thơ như nhảy nhót nhiều âm hưởng du dương đưa tôi vào một chốn nào đó xa lạ, phong phú và đa dạng đến không ngờ.
    Và tôi mới học làm thơ lục bát từ ấy.

    Khi tôi làm thơ tôi có thể trút đi những tâm tư mà có lẽ ở ngoài thực tại không thể nói cùng ai. Tuy chưa sâu sắc nhưng chúng rất chân thành mộc mạc. Tôi sống rất giản dị nên những câu chữ cũng trở nên giản dị chân thành không trau chuốt. Cảm xúc của mỗi con người đều khác nhau, có lẽ ai đó sẽ cười khi đọc tác phẩm của tôi, nhưng những bài thơ chân thành nào có lỗi?

    Thơ như một giấc mơ hư ảo. Tôi có thể yêu, có thể thương nhớ, hẹn hò, chờ đợi! Thật nhiều cung bậc.
    Thơ giúp tôi như trẻ lại, hồn nhiên hơn so với tuổi ba mươi.Tôi lạc quan và tin vào cuộc sống này biết nhường nào. Tôi thấy nhẹ nhàng mặc dù trong tôi đang đeo mang căn bệnh hiểm nghèo với những cơn đau nén trong từng viên thuốc đắng.

    Trong thơ tôi thấy lòng mình rực rỡ thăng hoa, tôi mặc sức lặn ngụp trong đó để quên đi cơn đau bệnh, quên thời gian cho ngày tháng trôi mau trong những nỗi buồn trống vắng, cô đơn.
    Những ngày tháng nơi đất người tôi luôn lấy những câu chữ làm bạn tâm giao chia sẻ mọi buồn vui trong cuộc sống. Tôi yêu những vần thơ tôi đã viết ra từ tâm hồn mình.Chính điều giản đơn đó giúp tôi nhận ra chính mình.

    Phong Linh cg
    __________________
     
    __________________

     
    Giới Thiệu Tác giả: Phong Linh cg

    *Tác giả Phong Linh cg. Là một tác giả trẻ, nhưng cô đã kịp gửi tới bạn đọc nhiều tác phẩm thơ lục bát khá ấn tượng. Được biết gần đây cô mắc phải một chứng bệnh hiểm nghèo: U não! và cô đã phải trải qua một lần phẫu thuật. Xin giới thiệu một số bài thơ như rút ra từ ruột gan một tâm hồn thơ thật đẹp. Qua đây độc giả gần xa có thể chia sẻ cùng với tác giả Phong Linh cg này. Có thể qua trang web hoặc Email: chuonggio_1981@yahoo.com. Nick yahoo: chuonggio_1981. ĐT: 0989150281
     
     
    Chuông Gió - Dấu Lặng Phong Ba và Thơ



    Vang vọng trong chiều tiếng chuông ngân

    Ru âm chuông gió giữa êm lành

    Ký ức tràn qua lòng lữ khách

    Trở về năm tháng thuở thơ xanh...



    Người ta thường nói: ''Nước mắt thì chảy xuôi, đó là quy luật''. Một lẽ thường tình trong cuộc sống: Nếu không có những giọt nước mắt thì làm sao có những nụ cười cũng như có hạnh phúc rồi sẽ có những ngày buồn đau, có sinh có tử để rồi có nhớ - có quên... Tất cả chúng vẫn đi đôi cuộn lẫn với nhau song hành trong cuộc sống. Ngàn vạn buồn vui kết thành những giọt lệ thế gian - lệ mừng và lệ tủi.

    Con người sinh ra, ngay từ giây phút đầu tiên đã cất tiếng khóc chào đời, làm nên những giọt lệ của bao người đón nhận niềm hạnh phúc nhỏ trong ga đình. Sống hết cuộc đời bao thăng trầm lặng lẽ, nhiều khía cạnh để cuối cùng lại lấy thêm bao giọt lệ tiễn đưa.

    Có những số phận không được may mắn, chỉ được nửa cuộc đời thậm chí sớm hơn! Tôi nhớ lời nhà thơ Đăng Vương Hưng nói: ''Sống nhiều chứ không phải sống lâu''! Tôi chưa sống được nhiều, cũng chưa từng trải, nhưng cũng đã nếm đủ hương vị cuộc đời. Tôi đã vui, buồn, hạnh phúc, đau thương... Đã chứng kiến tiễn đưa bao người thân thương, bao bạn bè, người yêu dấu... Cuộc đời đã lấy đi bao giọt lệ. Nhiều lúc tôi thấy cô đơn hoang vắng giữa đêm dài...

    Giờ đây tôi đang mang trong mình một căn bệnh. Sau lần phẫu thuật đầu tiên, bác sĩ nói nếu thành công trong lần phẫu thuật thứ hai tôi có thể sống nhiều hơn nửa kiếp nữa. Nhưng liệu có ý nghĩa gì nếu tôi là kẻ chỉ biết lo cho mình "còn nước còn tát''. Ngay lúc này đây tôi nghĩ đến những đứa trẻ nghèo ( Ai sinh ra trong nghèo khó mà không rung động trước những cái nghèo?). Có thể ai đó đã và đang sống trong sự giầu sang, họ đâu hiểu được cuộc sống của những người cực khổ cơ hàn, vất vả gian nan đến mức nào. Có thể bạn sẽ dửng dưng trước cái nghèo, thậm chí có cái nhìn coi thường nữa! Tôi đã nếm trải qua nên tôi hiểu điều đó hơn bao giò hết.

    Giờ đây cho dù thời gian sống của tôi ít đi cũng không có nghĩa là cuộc đời đã chấm hết. Tôi sẽ làm cho mình sống nhiều hơn trong kiếp này. Tôi muốn khi mình không còn thì âm hưởng của sự tồn tại của tôi còn hiện hữu, tiếng nói tôi sẽ hòa vào không trung vang vọng như để lại một tiếng chuông lòng ngân khe khẽ. Và như vậy, với tôi đã là quá đủ.

    Tạo hóa sinh ra ta trong kiếp này, cho ta tồn tại để rồi mất đi. (Cát bụi lại trở về với cát bụi). Chân lý đời thường đơn giản vậy nhưng cũng nhiều éo le trăn trở, nghiệt ngã... Đôi khi gió vô tình bẻ đi những chiếc lá còn xanh và mưa giông bão tố làm tả tơi những chiếc lá trên cành!

    Tôi ví kiếp con người giống như kiếp lá. Mỗi một mùa thu chấm hết một kiếp con người. Nẩy lộc đâm chồi, ra hoa kết trái rồi một ngày cuối cùng lá cũng vàng rơi. Kiếp người cũng vậy, sinh ra, tồn tại, trưởng thành, sinh con đẻ cái truyền nối giống dòng... rồi một ngày kia già đi rồi khuất bóng. Nhưng... đôi lúc chưa hẳn đúng mùa thu lá mới rụng rơi. Con người cũng vậy, có khi đâu phải đợi đến già. Ốm đau, bệnh tật... cũng là cách sớm chia ly!

    Cuộc sống này luôn kèm theo những giọt lệ, nó mang âm hưởng nhiều cung bậc, khía cạnh. Con người ta có nhiều nguyên nhân dẫn đến khóc. Riêng tôi có đủ lý do khóc đời hay khóc chính cho mình trong cuộc sống này. Lần đầu tiên tôi khóc trong niềm đau là lần người tôi yêu ra đi vĩnh viễn bỏ tôi ở lại nơi thế gian này! Lúc đó tôi hãy còn trẻ lắm, chưa hiểu hết cung vị của nỗi buồn đau mất mát mà cho đến bây giờ nó vẫn còn hiện hữu như mới sảy ra thôi. Năm tháng khóc anh, khóc cho số phận, tình yêu trong tôi trở nên băng giá từ dạo ấy.

    Giọt lệ thật trái ngang tuôn chảy trong mỗi kiếp con người. Lệ chảy theo từng cung điệu khác nhau. Còn riêng tôi lệ chảy trong nỗi cô đơn, trống vắng, cứ tuôn trào theo ngày tháng, gậm nhấm tôi như loài mọt đục thân cây dần dần mục nát. Nơn côi trong tình cảm đã mất, trống vắng trong nỗi nhớ, tôi khóc tiễn tình yêu từ khi xa anh với bao ngấn lệ. Tôi tâm sự với người đã khuất như nói với chính mình qua bài thơ gửi tâm tư sầu kín;




    XA DẤU YÊU...

    Trái tim yêu dấu còn đây
    Mà anh đã bỏ theo mây ngút ngàn
    Tình đời còn đượm chứa chan
    Gửi nhờ cơn gió mơ màng mang đi.





    Khóc anh ngày tháng nhoè mi
    Mất anh là hết còn gì để yêu
    Cô đơn em đứng giữa chiều
    Vắng anh lòng tựa cánh diều chơi vơi ...


    Khi tôi biết mình mang bệnh, nhớ lần đầu khi cầm tờ bệnh án, qua một người thông dịch ở bệnh viện tôi đã thẫn thờ, tai ù đi, tờ giấy trên tay run rẩy. Tôi như người đang đứng giữa tuyết đông, tờ bệnh án nhẹ rời khỏi tay rơi xuống đất và cả người tôi cũng gục nằm lên nó. Tôi đã trút gửi nỗi bẽ bàng đau đắng bằng bài thơ sau khi rời bệnh viện;





    TAY CẦM BỆNH ÁN

    Em nay từ viện trở về
    Tay cầm bệnh án tái tê cả lòng
    Thân gầy trong gió lạnh đông
    Dài hai giọt lệ giờ mong được gì?

    Một mai em sẽ thôi đi
    Một mai sẽ chẳng còn chi đợi chờ
    Một mai tất cả vần thơ
    Vô tri - vô giác - từng tờ... thành tro.

    Em đi chưa kịp chuyến đò
    Một lần chưa được hẹn hò cùng ai
    Kiếp này không có ngày mai
    Thân em giờ chỉ ủ dài cơn đau.

    Bước chân giữa phố muôn mầu
    Ngọn đời em biết về đâu bây giờ?
    Thân hờn trong gió bơ vơ
    Tuyết đông cũng chỉ hững hờ nhẹ rơi.

    Ngày mai vắng bóng bên đời
    Ngày mai em sẽ về nơi thiên đàng
    Em đi trong nỗi bẽ bàng
    Cơn đau bệnh tật - nghĩ càng đau thêm.

    Chân vô hồn bước hết đêm
    Biết bao giọt lệ không kìm nhỏ rơi
    Bờ môi khô héo nụ cười
    Từ nay em sẽ là người... thiên thu.
    (23/05/09)


    Tôi đã khóc rất nhiều. Giọt lệ của niềm đau này chưa ngớt lại tiếp nối những giọt lệ của niềm đau mới. Tôi nghĩ đến gia đình, nhất là mẹ, người mẹ đã tảo tần vất vả nuôi tôi. Ai mang nặng đẻ đau mà không xót xa khi con mình bị bệnh. Nếu mẹ biết mẹ sẽ khóc nhiều và già nhanh hơn. Tôi không dám nói cùng mẹ ngay cả lần phẫu thuật đầu tiên, tôi chỉ biết mượn trang giấy trắng và dòng mực đen để gửi tất cả nỗi lòng bao ngày đêm trăn trở;



    MẸ ƠI! U NÃO TRONG CON


    Mẹ ơi con sẽ xa rời...
    Một ngày vắng bóng bên đời nay mai
    Trong cơn bạo bệnh mệt nhoài
    Chìm nơi viễn xứ - đêm dài mẹ mong.

    Tuổi già nặng gánh lưng còng
    Vì con - vì cháu - vì chồng gian nan
    Rồi mai lệ mẹ chứa chan
    Con đi xa khuất hẳn ngàn thu luôn.

    Mẹ ơi! Xin mẹ đừng buồn
    Chớ nên suy nghĩ sa tuôn giọt sầu
    Hằn in trên khoé mắt sâu
    Mất con rồi sẽ vết nhàu nhiều thêm.

    Xin mẹ đừng thức trắng đêm
    Buồn đau xa xót chồng thêm tháng ngày
    Hôm nay con vẫn còn đây
    Chia ly là chuyện sau này mẹ ơi...

    Giờ đây con muốn mẹ cười
    Dừng vì bệnh tật chắn trời nguồn vui
    Buồn thay số kiếp ngậm ngùi
    Trong viên thuốc đắng ẩn vùi nhiều năm.

    Chiều nay dõi mắt xa xăm
    Nhìn trông lại những tháng năm gợn lòng
    Nến đời khi tắt là xong
    Bao năm quằn quại để lòng mẹ đau!...

    Rồi mai... mắt mẹ nhỏ sầu
    Con từ nhân thế vút bầu trời cao
    Vắng con hãy ngắm trăng sao
    Để ru lòng mẹ ngày nào còn con.

    Hết rồi một thuở sắt son
    Hết rồi một thuở lệ hờn nhỏ rơi
    Cùng bao tâm trạng rối bời
    Từ nay lệ mẹ chảy rồi, mẹ ơi!


    Có lần tôi điện thoại về nhà, được biết mẹ ốm. Tôi bồi hồi xao xuyến, mẹ ốm chẳng có tôi chăm nom săn sóc. Cả đời mẹ đã vất vả với những đứa con như tôi, vậy mà khi trái gió trở trời tôi không thể gần kề bên mẹ. Tiếng ngân lòng của tôi ngân lên khe khẽ một cung điệu ru buồn trong khung cảnh mờ đi trước mắt dưới bờ mi nhạt nhòa giọt lệ. Đến bao giờ tôi mới đền đáp nghĩa ơn sinh thành? Xin gửi qua ngàn trùng xa cách một bài thơ;



    QUÊ NHÀ MẸ ỐM

    Thân con giờ ở xứ đông
    Nghe tin mẹ ốm mà lòng xót xa
    Làm sao ở tận nước Nga
    Chăm nom săn sóc rót trà - bưng cơm.

    Quanh năm vất vả sớm hôm
    Điện nghe mẹ mệt giọng ồm khản đi
    Mẹ ơi! Có muốn ăn gì?
    Giọng run như khóc: Chẳng gì đâu con!

    Bao năm mẹ đã mỏi mòn
    Đợi ngày đón rước đứa con trở về
    Lâu rồi con sống xa quê
    Nỗi lòng thương nhớ não nề trôi qua.

    Mẹ ơi! Con ở xứ xa
    Làm sao có thể về nhà được ngay
    Tuyết đông làm sống mũi cay
    Rưng rưng con nhớ những ngày ấu thơ.

    Mẹ dạy con hết dại khờ
    Mới chớm khôn... đã bơ vơ xứ người
    Gian nan mẹ khổ trọn đời
    Vì con mẹ đã rã rời... tấm thân.

    Xa nhà tư lự - phân vân
    Nay già ốm yếu mẹ cần có con
    Vậy mà phải chịu cô đơn
    Thân gầy đơn chiếc nuốt cơm đắng lòng.

    Tuyên Quang đang độ giữa đông
    Mặc thêm áo ấm ngoài trong thật nhiều
    Dáng già mẹ đứng liêu xiêu
    Bên hiên in bóng bao chiều đợi mong.

    Nhớ sao dáng mẹ nằm trông
    Dõi nhìn đất khách nỗi lòng tái tê
    Bao năm con đã xa quê
    Một ngày nào đó con về mẹ ơi!


    Cuộc đời tôi đã khóc nhiều. Từ lúc trưởng thành tới giờ chưa bao giờ khoé mi ngưng dòng lệ. Cuộc sống nhiều trăn trở éo le, cuộc đời không may mắn nhiều thứ khiến tôi, một con người đầy nghị lực, mạnh mẽ tinh thần, giờ như một thân cây không còn nhựa sống, không còn đủ tươi để rủ mầu xanh, giống như hàng Bạch Dương trong mùa đông nước Nga trơ trụi, tuyết phủ trắng trời, ai nhìn vào sẽ nghĩ đó là thân cây chết. Tôi cũng vậy, tuy sống mà hồn như đã mất đi phân nửa, chỉ có những vần thơ, những câu chuyện tôi viết là còn sống động. Chúng sẽ lưu lại chút linh hồn, buồn man mác, ảm đạm của tôi. Nhiều lúc tôi nghĩ, khóc than liệu có ý nghĩa gì? Nhưng thà cứ để tôi khóc để nhận thấy rằng tôi vẫn còn đang tồn tại chí ít cũng giúp tôi giải tỏa được tâm lý, làm tôi nhẹ nhàng hơn. Phải tự an ủi mình, tôi không dám nói hay tâm sự cùng ai, bởi bạn thi nhiều, nhưng ai sẽ nghe, ai sẽ thấu hiểu, mà nhất là tôi sợ lòng thương hại.

    Tôi nghĩ chỉ có viết, đúng rồi, viết là thứ tâm sự, là nguồn nhật ký có thể phơi bày tất cả những gì có thể, không cần phải giấu che, ngại ngùng. Tôi viết lời mở đầu: ''Tôi mới học làm thơ từ khi cuộc sống này mỗi ngày cho tôi nhận ra rằng tất cả không phải lúc nào cũng đẹp như gấm hoa... Không thể hiện hữu điều gì vĩnh hằng vĩnh cửu hết...''. Thế rồi qua trang giấy tôi mặc sức trút đi tâm sự, càng nhiều thì lòng tôi càng nhẹ bớt.

    Với mọi người tôi luôn nở những nụ cười tươi, dễ hòa đồng với tất cả, nhưng trong tôi vẫn phảng phất nỗi u buồn lên đôi mắt. Tôi ít khi đến Công ty mà bỏ cặp kính ra khỏi mắt. Có lần tôi bỗng giật mình khi nghe trợ lý của tôi nói: -Lúc nào cũng thấy sếp vui cười mà sao đôi mắt lại có vẻ trầm tư và buồn thế nhỉ? Lúc đó tôi chỉ cười gượng. Trời ạ! Tôi còn biết nói gì lúc này? Mẹ cũng đã chẳng bảo tôi có đôi mắt ướt sau này sẽ khổ lắm! Khổ là gì tôi vẫn chưa thể hình dung ra nữa, tôi chỉ biết cuộc sống này cho tôi nhiều thứ lắm nhưng cũng chính từ cuộc sống này đã lấy đi của tôi rất nhiều thứ khác.

    Bao nhiêu giọt lệ rời xa khoé mi là bấy nhiêu nỗi tủi hờn theo năm tháng. Có một lời ca đã chẳng bảo rằng ''khocs đi cho lòng nhẹ nhàng hơn'' là gì? Chính vì thế tôi đang khóc, chỉ khác một điều là tôi khóc với chính tôi, chứ không khóc than rầu rĩ giữa cuộc đời. Khóc cho sự tồn tại. Đúng rồi, tôi đang tồn tại chứ không phải là đang sống theo đúng nghĩa của nó! Cuộc đời thì luôn có những phong ba, bão táp, hạnh phúc, buồn đau... ai mà không trải qua! Tôi tự khóc cho chính bản thân mình, tự chia sẻ với tâm hồn. Khóc cho tôi, khóc cả cho những số phận không may đã từng yêu thương giờ phải xa cách chia ly, bao người thân đã khuất. "Sinh lão bệnh tử''... Tôi thốt lên tiếng vọng tâm hồn không nghẹn ngào mà dạt dào như khúc nhạc chia ly;



    EM VẪN KHÓC...

    ... Em khóc vì những lúc chia xa
    Đời muôn ngả biết là đi đâu
    Em vẫn khóc cho mối duyên đầu
    Hội ngộ đó rồi ly tan ngay đó

    Em vẫn khóc không ai hay biết
    Kể cả anh luôn kế bên đời !
    Em khóc vì nỗi nhớ mồ côi
    Đợi anh mãi mà anh không lại

    Khóc vì một ngày anh lỗi hẹn
    Không đến chiều thứ bẩy tình yêu
    Em giận mình, em hờn em dỗi
    Thế là em khóc, ngỡ như mơ....


    Con đường tôi đi mãi mải mê, ngoảnh đi ngoảnh lại thấy mình chỉ một nỗi cô đơn, một hành trình không biết đích đến và bao giờ tới. Tôi luôn muốn mình có được thương yêu mà không dám, bởi căn bệnh u não đã hoài bám vào số phận tôi. Nếu tôi yêu thương ai đó và ngược lại có ai đó yêu thương tôi, một ngày kia tôi kiệt sức gục xuống, thế là sẽ có một người khóc tôi giống như tôi đang khó mối tình đầu! Sống, tôi luôn mang theo câu nói: " Nothing lasts forever" (Không có gì là mãi mãi). Nó như một hành trang bước cùng tôi trong cuộc sống này, giúp tôi bớt đi những buồn đau đã trải, giúp tôi tồn tại trọn vẹn một sinh linh bé nhỏ với những nỗi buồn hòa lẫn trong những viên thuốc đắng. Đôi khi dòng lệ nghẹn lại, ê chề. Giờ đây công danh sự nghiệp chẳng có ích gì. Khi chết đi không thể mang theo được. Chẳng có nghĩa lý gì khi một mình hưởng thụ.

    Tôi lại gửi tất cả tâm hồn vào thơ như an ủi chính mình, để hiểu rằng tôi còn có trái tim biết suy nghĩ, để biết tôi vẫn chính là tôi đang tồn tại dù là bên lề cuộc đời vội vã. Giá như có ai đó hiểu, chỉ cần một người hiểu tôi thôi là đủ, nhưng biết sẽ chẳng có ai, bởi hiểu được một con người thì thật khó, đâu phải dễ.



    GỌI NGƯỜI…
    Phong Linh cg
    Chiều mưa làm gợi nhớ người
    Đời xuân đã độ ba mươi tuổi hồng
    Chớm hè còn lập lại đông
    Nắng vương khắp chốn má hồng chua ê.
    Nhìn mưa lòng thoáng tái tê
    Sợi dài sợi vắn cứ về nhoè mi
    Ba mươi - chân vẫn cứ đi...
    Xuân qua tình rớt - còn gì đợi trông!
    Tình người thuở ấy còn không?
    Để em hong chút nắng hồng... sưởi tim.
    Người đi rong ruổi kiếm tìm
    Vương bao nỗi nhớ đọng niềm chơi vơi!!!
    Chia xa tình lỡ hai nơi
    Em còn giữ lại những lời hứa yêu
    Hôm nay mưa đổ giữa chiều
    Nhắc em gợi lại bao nhiêu chuyện buồn.
    Bao nhiêu sợi đổ mưa tuôn
    Bấy nhiêu nỗi nhớ thành nguồn trong tim
    Chiều ơi bóng đổ lặng im
    Để chân lạc lối đi tìm người xưa
    Gọi người đứng giữa chiều mưa …
    07.06.2010


    Giờ đây tôi sắp bước sang tuổi ba mươi. Tôi giật mình thoảng thốt, hóa ra mình vẫn một mình, hành trình trong tình yêu cô độc. Có lẽ tại lòng tôi còn ôm mãi bóng hình xưa cũ. Có lúc tôi vẩn vơ nhìn gió, nhìn mây và thầm hỏi: ''Tôi là ai trong cuộc đời này?''. Và nửa kia của tôi là ai trong hàng trăm vạn người đang sống chung quanh mà tôi mãi kiếm tìm? Và tôi cũng chợt hiểu ra rằng tôi thật sự vẫn chưa đi tìm! Bao giờ mối tình đầu mới nhạt mờ nỗi nhớ trong tôi?...


    NGÀY KHÔNG ANH
    Gửi N ngày cũ

    Anh ơi! Anh đã đi đâu
    Để em ôm giữ nỗi đau tâm hồn
    Còn đâu những nỗi dỗi hờn
    Và đâu còn nữa môi vờn môi hôn

    Giờ này em tủi cô đơn
    Trông về ngày cũ... tâm hồn tái tê
    Phút ân ái đắm đê mê
    Anh đi bỏ hết... ê chề vang ngân.
    (03.07.2009)


    Tôi vẫn tự hỏ mình, nhiều lúc tôi hỏi người đã khuất với tâm trạng gắn theo bài thơ;





    BAO GIỜ....

    Bao giờ hết gió mùa đông
    Bao giờ em mới lấy chồng anh ơi!
    Bao giờ hết nước trên trời
    Cho em hết bạc phận đời trắng đen

    Bao giờ nỗi nhớ thành quen
    Nỗi đau hằn vết để quên tháng ngày

    Bao giờ khoé mắt ngừng cay
    Để em khỏi khóc những ngày không anh ....
    (2009)

    Tôi không phải là một người yêu hoa từ khi những vòng hoa trắng trinh nguyên vây quanh anh ngày nào, tôi ghét lây sang những bông hoa khoe sắc, ghét mặc đồ màu trắng mặc dù từ nhỏ tôi đã rất yêu mầu trắng, nhưng tôi đặc biệt thích hoa sương rồng, một loại hoa thật mạnh mẽ, mạnh mẽ giống như tâm hồn tôi vậy, nó có thể sống trong sa mạc nóng bỏng, có thể sống trong cái lạnh, sống ở bất cứ nơi đâu, cam chịu như chính tâm hồn tôi. "Tôi rất thích Xương Rồng, một loại cây có thể sống ở bất cứ đâu, ngoài sa mạc, nắng, gió, mưa... Cả những vùng khắc nghiệt... Tôi nghĩ mình cũng gần như loại cây này ...
    "





    DỊU LẮNG NIỀM ĐAU

    Xương rồng mạnh liệt bao nhiêu
    Như em chịu được bao điều đắng, đau

    Hoa khoe, tấc dạ đơm sầu
    Lòng đau em cũng trỗi màu đong đưa

    Mất rồi từ một thoáng xưa
    Biết bao cho đủ, cho vừa niềm đau

    Mong cho ngày tháng trôi mau
    Lắng vơi nỗi nhớ, niềm đau tâm hồn.
    (2009)

    Sẽ có ai đó họ sẽ hỏi tôi; Theo bạn hạnh phúc là gì? Tôi không biết sẽ trả lời câu hỏi ấy ra sao? Nhưng hiện tại đối với tôi bây giờ hạnh phúc là sức khoẻ. Ai chẳng muốn mình sống có ý nghĩa đối với cuộc đời này. Tôi một con người bình dị sống giữa cuộc đời bao thăng trầm, ngọt bùi, cay đắng... Có những nỗi đau không thể đếm cùng thời gian, mà cũng không thể đong được bằng những giọt lệ, chúng chỉ lắng sâu vào lòng, cứ theo ta dong duổi theo đường đời thật lặng lẽ, đôi lúc chính ta cũng không thể nào nhận ra, không thể biết trước. Tôi với những mất mát đau thương cuộn tròn lấy tôi như một trái đắng lăn trong dòng đời vội vã cứ qua. Làm òa lên tiếng nước chảy trong tâm hồn... Cho đến bao giờ giọt lệ mới ngưng chảy trong tôi;






    GIỌT ĐẮNG VỠ ĐÔI

    Hôm nay lặng lẽ em đi
    Dặm đường đơn độc bờ mi ướt nhoè
    Con tim quận thắt tái tê
    Bờ vai run rẩy một bờ đau thương

    Lòng em bão nổi từng cơn
    Mưa như giăng mắc còn hờn tình ai
    Đường đâu xa thấy quá dài
    Càng tuôn suối lệ trên hai má hồng.

    Lòng buồn trống vắng mênh mông
    Nhớ xưa chung bóng qua sông lỡ đò
    Xin tình thuở ấy đâu còn
    Gửi gì theo gió - điệu hò dư âm...?

    Đêm đêm hồn lặng âm thầm
    Nghe lòng sôi sục những lần nhớ ai
    "Thức đêm mới biết đêm dài"
    Cô đơn mới thấy ngày dài nhớ mong.

    Chẳng ai không lạnh... mùa đông
    Không chiêu giọt đắng khi lòng chia phôi
    Trái tim, hồn vỡ làm đôi
    Bóng nghiêng đơn lẻ trong đời... hôm nay.
    (18/06/2010 )


    Tôi bây giờ còn lại gì đây? Ngoài một trái tim đau. Giọt lệ đơn côi theo thời gian vẫn cứ tuôn chảy chẳng chịu ngưng đọng lại bao giờ.



    Phong Linh cg
     
     
     
    CHIẾC KHĂN HOA LỆ


    Bốn mùa xuân hạ thu đông

    Em gom giọt lệ như sông suối nguồn
    Sợi dài sợi ngắn rơi tuôn
    Cung thương lỗi nhịp chảy luồn tả tơi.

    Mùa thu lá úa rớt rơi
    Mùa xuân mưa thắm cả trời lộc non
    Hạ vương xuân trẻ đâu còn
    Mùa đông tuyết lạnh u buồn tỏa bay

    Bao mùa tê tái đắng cay
    Bao tình tan vỡ tim đầy vết thương
    Bao thu mưa lệ đêm trường
    Thành quen, thành nhớ, ngợp đường ta đi.

    Lối nào em đã chia ly?
    Chia ly cướp mất những gì dấu yêu
    Đường nào bóng ngả liêu xiêu
    Thân gầy còn giữ bao điều trái ngang

    Tan nhanh giấc mộng mơ màng
    Hồn phân hai nửa lang thang mất - còn
    khóc tình lòng dạ héo hon
    Cuộc đời gian khó vẫn còn đâu quên

    Sợi đời cay đắng úa hoen
    Em đan khăn ấm chảy trên má hồng.

    ______.06/06/2010.________

     
    GIỌT LỆ ĐƠN CÔI 2

    Anh đi theo gió mây bay

    Nơi đây lặng lẽ tim đầy đau thương.
    Bao nhiêu lệ tủi xót vương
    Bao nhiêu nỗi nhớ đêm trường tràn vây.

    Anh xa! Yêu dấu còn đầy
    Giọt rơi thánh thót tháng ngày tha nhân.
    Giật mình thức giấc đôi lần
    Giữa đời trần trụi - phân vân đất người.

    Từ nay em đã ít cười
    Bao lời hứa hẹn để rồi lãng quên
    Tình mình chẳng gọi lên tên
    Anh nơi chín suối - em trên gian trần.

    Còn đâu hạnh phúc ái ân
    Và đâu còn nữa những lần bên anh.
    Chiều nay trời đất trong xanh
    Khoảng đời lơ đễnh vắng anh mất rồi!...

    Bên em giọt lệ đơn côi
    Chảy cùng năm tháng bên đời xuôi trôi.
    Tình mình hai đứa xa rồi
    Mộ anh lạnh lẽo bên đồi... heo mây.
    _________22/06/2010 ___________






    PHONG LINH



    VÀI NÉT VỀ TÁC GIẢ:

    Tác giả Phong Linh cg, tên thật Lê Thị Như Hằng - sinh ngày Ngày 15 tháng 02 năm 1981 tại An Khang - Yên Sơn - Tuyên Quang
    Hiện sống và làm việc tại Saint-Peterburg (Nga)
    Email: chuonggio_1981@yahoo.com
    ĐT Việt Nam; 0989 15 02 81
    Website: www.thuhoiquan.net/


    2. TÁC PHẨM

    Chùm thơ lục bát





    THU TƯƠNG TƯ

    Mùa thu lá trút đổi mầu
    Lòng em cũng đổi sầu lòng tương tư
    Lá nào cũng rớt vào thu ...
    Kiếp nào cũng vương tương tư ... vì tình.



    GIỜ ĐÂY


    Giờ đây khoảng trống hoang sơ
    Nửa mơ, nửa nhớ, nửa khờ về đâu?


    Giờ đây hồn thoáng sầu vương
    Vì tình lỡ bước quay đầu bỏ đi ...


    Giờ đây hoen ua bờ mi
    Chạy trên má Thắm còn gì mong đợi!


    Xa thương ... để lại cõi lòng
    Câu yêu, câu kính, xoay vòng sôi bừng







    LÒNG MÌNH LẺ LOI


    Lòng buồn nương tựa mây gió
    Lòng sầu vì lỡ đong đầy tình anh


    Lòng vương chút nhớ mong manh
    Đau lòng để lại hồn lành tái tê


    Lòng rơi vơi bớt đê mê
    Lòng thương chỉ đứng bên lề ngo sang


    Lòng đau nay chót đa mang
    Anh đâu để ngỏ lỡ làng tình em?


    Còn đâu những lúc lòng êm
    Để mơ hạnh phúc những đêm ân tình?


    Lòng nay bỗng chốc bất bình
    Ngoảnh đi, ngoảnh lại ... chỉ mình lẻ loi.









    CON THÁC NHỚ


    Nhớ như con thác đầu nguồn
    Trút như đang đổ, đang tuôn xuống đời
    Nhớ ai hết đứng rồi ngồi
    Như con thác mãi ở nơi đầu nguồn
    Nỗi nhớ ồ lúc chợt tuôn
    Cuốn đi thơ mộng hồn nhiên, tươi cười
    Bao giờ nỗi nhớ mới vơi
    Cho con thác lớn ... cạn nơi đầu nguồn.






    XIN MẸ ĐỪNG BUỒN


    Xin đừng buồn nữa mẹ ơi!
    Vì con còn ở một nơi xa nhà
    Bao năm vẫn con xa xứ
    Để mẹ đơn chiếc, để nhà trống không ...


    Đông về mẹ có lạnh không?
    Hai mùa cày cấy cánh đồng hoang sơ
    Con mẹ thường thấy trong mơ
    Nơi quê mẹ đang chờ đợi bên hiên


    Tuổi già lúc nhớ lúc quên
    Bao năm cơ cực mưa dầm ruộng vườn
    Mẹ còn đó thuở xa xưa
    Con nay đã lớn thời xưa xứ người


    Con luôn muốn mẹ mỉm cười
    Giấu bao nhung nhớ đã mười năm nay
    Tuổi già đã đến nào hay
    Mái tóc màu đen trắng đã thay rồi.

    Gian nan cực khổ trong đời
    Cho con thơ được thành người, lớn khôn
    Con chưa trả được ơn nghĩa
    Hẹn mẹ con sẽ đền ơn một ngày.

    Nhớ mẹ đôi mắt nhoè cay
    Xin đừng khóc mẹ những ngày xa con ...
    _____-Phong Linh cg-__________


    XEM THÊM TÁC GIẢ PHONG LINH: Có một “vầng nhật khuyết”



     
     
     
    MẸ ƠI! KHÓC CHO ĐỜI CON

    Mẹ ơi! ''u não'' trong con
    Ngày đêm giằng xé héo hon thân gầy
    Giờ này con vẫn còn đây
    Nửa hồn rữa mất theo mây ngút ngàn

    Bao nhiêu mơ ước chứa chan
    Tan cùng hoa lệ theo đàn cò bay
    Rồi mai bỏ lại phương này
    Mẹ già đơn chiếc tháng ngày héo hon

    Sang xuân hai chín tuổi tròn
    Đò ngang chưa đỗ, vẫn còn một thân
    Tiếng yêu tim vọng vang ngân
    Nhưng nào đâu dám dù cần thương yêu

    Dáng son mất bóng yêu kiều!
    Vì đau, mơ ước thành điều... mơ hoang
    Kiếp này con trót đa mang
    Căn bệnh ''u não''... tâm can khóc đời!...

    Chỉ mai thôi.... đã xa rời...
    Lạy mẹ... con phải về nơi thiên đàng
    Con đi cung nhịp bẽ bàng
    Lệ lòng tuôn mãi dạ càng cuộn đau

    Mẹ ơi! Tóc mẹ bạc mầu
    Thời gian sương khói... mẹ sầu bởi con
    Lỡ mãi con mất không còn
    Mẹ đừng ôm sốc mỏi mòn... mẹ ơi...!

    Hôm nay khoé lệ con rơi
    Thành dòng thác chảy cuốn đời mù tăm!

    BIẾT CÓ NGÀY MAI KHÔNG?

    Ngày mai bến đợi không lời
    Đuổi theo năm tháng ở đời đeo mang
    Lá xanh thoáng chốc úa vàng
    Để cho em thấy bẽ bàng tỏa lan

    Tuôn đôi dòng lệ chứa chan
    Kiếp ơi xin nhé em van tháng ngày
    Hôm nay em vẫn còn đây
    Từng cơn đau thắt mang đầy thương mong.

    Tuổi đang giữa độ gió đông
    Toàn thân tê tái má hồng nhạt phai
    Ngày mai rồi lại ngày mai
    Liệu đời còn được ngày mai mấy lần.

    Em ước muốn, em rất cần
    Bước cùng năm tháng tình thân vui cười.
    Bệnh đau "u não" trời ơi!
    Cớ sao bám lấy cuộc đời của ta!

    Em thương cha yếu mẹ già
    Giờ vì con trẻ mắt lòa thêm nhăn
    Em thương định số đôi phân
    Thương cha - thương mẹ mười phần vẹn nguyên

    Ngày mai biết có bình yên
    Ngày mai em có đứng lên trong đời
    Bao giờ khoé lệ ngừng rơi
    Hồn đau - thể xác đổi trời - lệ hoa

    Một ngày em sẽ đi qua
    Chỉ còn để lại mẹ già buồn đau
    Lá xanh chưa độ - đổi mầu
    Đã rơi rớt rụng u sầu - nhạt phai

    Nếu giờ đổi kiếp thiên thai
    Biết đời em có mai này nữa không ?
    (10/02/2010)

    KÍNH TẶNG CHA

    Bao năm con sống xa quê
    Vẫn chưa có thể tìm về thăm cha
    Tuổi thơ con đã đi qua
    Giờ thành khôn lớn thế mà tha hương
    Lòng con vọng giữa đêm trường
    Để hồn hoang vắng kết vương xứ người
    Cha ơi! Cha hãy mỉm cười
    Để con năm tháng trong đời lớn hơn
    Đêm đông gợi nhớ cô đơn
    Thủa xưa nhỏ bé con hờn bên cha
    Thời gian như nước chảy qua
    Thoi đưa song cửa đã là mười năm
    Lòng cha ví ánh trăng rằm
    Gian nan cơ cực vẹn chăm mẹ già

    Bởi con còn ở xứ xa
    Làm sao chăm sóc ''như bà chăm ông''
    Mùa mưa lũ trắng xóa đồng
    Bắt tôm, bắt tép cha không ngại ngần
    Trưa trời phơi lúa ngoài sân
    Bàn tay thô ráp, bàn chân lấm phèn
    Giờ con khôn lớn nào quên
    Cha thời gian khổ... con bên xa vời
    Lênh đênh phiêu bạt xa khơi
    Không quên cha đã cả đời vì con

    Hôm nay viễn xứ cô đơn
    Rưng rưng giọt lệ mỏi mòn nhớ cha.



     

    KHÓC GIỮA ĐỜI HÔM NAY

    Mẹ ơi! U não trong con
    Nỗi đau dầy xéo héo mòn tấm thân
    Thương con giữ lại một phần
    Thương mẹ đến tận mười phần còn dư.

    Hôm nay con viết lời thư
    Bằng bài thơ gửi sầu tư phận người
    Mẹ thời vất vả cả đời
    Con đau bệnh nặng rã rời tâm can?

    Đêm đêm ứa lệ ngập tràn
    Nhớ thương chĩu nặng dặm ngàn xa săm.
    Quê nhà gió tạt căm căm
    Năm canh mẹ thức chỗ nằm lạnh lưng
    Con nay tuổi mới lưng chừng
    Bệnh mang - thứ lỗi mẹ đừng buồn đau

    Mệnh đời ai biết được đâu
    Con nào có muốn mẹ đau thế này
    Bệnh tình tự đến nào hay
    Thương đau lệ nhỏ giọt cay u buồn

    Dẫu rằng mắt mẹ đang tuôn
    Bao nhiêu sợi nhớ cả vườn lệ hoa
    Từ nay mắt mẹ nhạt nhòa
    Khóc con gái nhỏ sẽ xa... cuộc đời

    Số con đã gắn mệnh trời
    Con đau khóc giữa cõi người hôm nay.
    (13/04/2010)



    DỊU LẮNG NIỀM ĐAU

    Xương rồng mạnh liệt bao nhiêu
    Như em chịu được bao điều đắng, đau

    Hoa khoe, tấc dạ đơm sầu
    Lòng đau em cũng trỗi màu đong đưa

    Mất rồi từ một thoáng xưa
    Biết bao cho đủ, cho vừa niềm đau

    Mong cho ngày tháng trôi mau
    Lắng vơi nỗi nhớ, niềm đau tâm hồn.
    (2009)


    GIỜ ĐÂY

    Giờ đây khoảng trống hoang sơ
    Nửa mơ, nửa nhớ, nửa khờ về đâu

    Giờ đây hồn thoáng vương sầu
    Vì tình lỡ bước quay đầu bỏ đi ...

    Giờ đây hoen úa bờ mi
    Chạy trên má thắm còn gì đợi mong.

    Xa thương ... để lại cõi lòng
    Câu yêu, câu kính, xoay vòng bừng sôi.
    (2009)



    LÒNG MÌNH LẺ LOI

    Lòng buồn nương tựa gió mây
    Lòng sầu vì lỡ đong đầy tình anh

    Lòng vương chút nhớ mong manh
    Đau lòng để lại hồn lành tái tê

    Lòng rơi vơi bớt đê mê
    Lòng thương chỉ đứng bên lề ngó sang

    Lòng đau nay trót đa mang
    Anh đâu để ngỏ lỡ làng tình em

    Còn đâu những lúc lòng êm
    Để mơ hạnh phúc những đêm ân tình

    Lòng nay bỗng chốc bất bình
    Ngoảnh đi, ngoảnh lại ... chỉ mình lẻ loi.
    (2009)


    CON THÁC NHỚ

    Nhớ như con thác đầu nguồn
    Trút như đang đổ, đang tuôn xuống đời
    Nhớ ai hết đứng rồi ngồi
    Như con thác mãi ở nơi đầu nguồn
    Nỗi nhớ ồ lúc chợt tuôn
    Cuốn đi thơ mộng hồn nhiên, tươi cười
    Bao giờ nỗi nhớ mới vơi
    Cho con thác lớn ... cạn nơi đầu nguồn.
    (2009)



    BAO GIỜ...

    Bao giờ hết gió mùa đông
    Bao giờ em mới lấy chồng anh ơi!
    Bao giờ hết nước trên trời
    Cho em hết bạc phận đời trắng đen

    Bao giờ nỗi nhớ thành quen
    Nỗi đau hằn vết để quên tháng ngày

    Bao giờ khoé mắt ngừng cay
    Để em khỏi khóc những ngày không anh ....
    (2009)



    THU TƯƠNG TƯ

    Mùa thu lá trút đổi mầu
    Lòng em cũng đổi lòng sầu tương tư
    Lá nào cũng rớt vào thu
    Kiếp nào cũng vướng tương tư ... vì tình.
    (2008)

    THIÊN ĐƯỜNG NGÀN SAO
    *Gửi chị Jenny

    Chị đi theo gió mây đi
    Để em ở lại hàng mi nhạt nhòa
    Trong đời năm tháng đã qua
    Quen đã có chị... giờ là niềm đau

    Chị xa ngấn lệ... lòng sầu
    Vương trong khoảng lặng cả mầu xót thương
    Chị đi trong lối lạc đường
    Trần ai bước lỡ thiên đường... ngàn sao!
    (08/09/2009)

    EM LỤC BÌNH MỎNG MANH

    Phiêu du như cánh lục bình
    Lênh đênh khắp chốn một mình lẻ loi
    Chân đi gần nửa cuộc đời
    Tự tâm nay thấy rã rời tấm thân

    Sinh ra trong cõi gian truân
    Nhớ thương dang dở mấy lần đã qua
    Giờ chia hai nửa quê nhà
    Nửa muốn giữ lại, nửa xa theo đời

    Hồn như vương gió chơi vơi
    Người còn rớt lại từ thời xa xưa
    Tuyết giăng trắng xóa trời trưa
    Lục bình quê cũ nay vừa đổi thay

    Thời gian còn mãi đâu đây
    Tấm thân héo úa ngậm đầy vết thương.
    Tình bay theo gió bốn phương
    Mây trôi, bèo dạt, ngả đường về đâu?
    (Saint-Peterburg, 17-02-2010)



    MƯA LỆ NHỚ

    Anh ơi chiều đã buông rồi
    Em còn đẫm lệ giữa trời lệ tuôn
    Biết bao nhiêu giọt đau buồn
    Bao nhiêu nỗi nhớ cứ tuôn ào ào
    Anh xa đi đến nơi nao
    Để tình em lại ghi vào đầy thơ
    Vắng anh bóng dáng còn chờ
    Lạnh lòng em lắm hững hờ khoảng không
    Hôm nay khoảng trống mênh mông
    Anh còn đâu nữa mà mong hỡi trời
    Năm tháng giọt lệ nào vơi
    Em còn tiếc nuối nửa đời... còn đau
    Thế gian cuộc sống muôn mầu
    Anh đi xa mãi để sầu cho em
    Chết đi là hết... là quên...
    Chiều nay viếng mộ bắt đền trời xanh
    Anh ơi! Chốn ấy có lành
    Cầu anh an giấc yên anh... ngàn thu.
    (Ngày không anh - 13/11/2009)


     
     
    NGÀY KHÔNG ANH
    *Gửi N ngày cũ.

    Anh ơi! Anh đã đi đâu
    Để em ôm giữ nỗi đau tâm hồn
    Còn đâu những nỗi dỗi hờn
    Và đâu còn nữa môi vờn môi hôn

    Giờ này em tủi cô đơn
    Trông về ngày cũ... tâm hồn tái tê
    Phút ân ái đắm đê mê
    Anh đi bỏ hết... ê chề vang ngân.
    (03.07.2009)



     
    DÁNG XƯA NGÀY KHÔNG ANH
    *Gửi N.T.

    Chiều qua có đáng thon thon
    Bước đi trên phố thân mòn đi đâu
    Em sưởi nắng sớm ban đầu
    Nắng về trên phố mà sầu... còn đông

    Chỉ buồn em giấu bên sông
    Dòng Ne-Va chảy mà lòng chơi vơi
    Nỗi nhớ chợt đến anh ơi
    Sầu nghe ngơ ngác một trời bão giông

    Bao giờ sông mới đổi dòng
    Mùa kia đổi gió cho lòng có anh
    Em ước có giấc mơ xanh
    Bên anh được sống trong vành ấm êm.
    (Mùa xuân thành Sani Petersburg, 2007)



    CHIỀU VIẾNG CHỊ
    *Viếng chị Jenny

    Chiều nay bóng xế tà
    Em mang một bó hoa
    Viếng chị bằng nỗi nhớ
    Chân thành hương bay xa...

    Chiều về vương theo gió
    Hơi lạnh của một ngày
    Chị đi em đau – khóc
    Bao ngày mắt còn cay.


    Chị đi bỏ nơi này
    Cha mẹ và em đây
    Cùng người yêu đang đợi
    Không có ngày xum vầy.

    Hoa hương lòng em đấy
    Mong chị ngủ giấc say
    Quên đi bao mộng ước
    Trong bóng chiều mờ phai…
    *Chiều viễn xứ viếng chị - 22/8/2009)



     
     
    BA ƠI! HÃY VỀ
    *Gửi Tặng ba nuôi Vũ Hoàng Phong

    Ba ơi! Hãy về nhé
    Nơi ta đã sinh ra
    Cuộc đời ba gần cuối
    Kết thúc đời sắp qua

    Ba hãy trở về nhà
    Quê Việt Nam yêu dấu
    Cả đời nơi xứ lạ
    Cuối đời còn đi đâu

    Tóc ba điểm bạc màu
    Qua sương trời gió nắng
    Tuổi già giờ gần lắm
    Với mây trời gió trăng

    Ba ơi! Hãy về nhé!...
    Nơi cắt rốn, chôn nhau
    Quê hương đang chờ đón
    Ba ơi!... Hãy về mau.
    (17/11/2009)



     
    ... Giờ đây, nằm đây, cận kề ngày phẫu thuật, tôi thấy mình giống như một chiếc lá trong mùa thu vàng. Một chiếc lá cuối cùng sắp rời cành trong những ngày thu cuối sắp tàn. Chỉ cần một cơn gió nhẹ thổi qua thôi, tôi có thể rời cành...

    CHIẾC LÁ CUỐI CÙNG

    Em như chiếc lá vàng
    Cuối mùa thu thay áo
    Giữa trời bên xứ lạ
    Từng mùa lá bay xa!

    Em giống như chiéc lá
    Còn xót lại trên cành
    Một ước muốn mong manh
    Mong sao đừng gặp gió...

    Em đang nằm đợi đó
    Nghĩ về điều… rất xa
    Ví mình như chiếc lá
    Một chiếc lá cuối cùng

    Hai khoé mắt lệ rưng
    Chảy dài theo ý nghĩ
    Bao điều ước giản dị
    Bên người thân... tan đi.
    (2009)


    ĐIỀU ƯỚC CỦA EM

    Ai cũng có điều ước
    Những điều thật xa hoa
    Còn em ước về nhà
    Từ quê người, bệnh tật

    Không ai hẳn biết trước
    Sức khoẻ sẽ đổi thay
    Em ước có một ngày
    Được trở về quê mẹ

    Tiếng thầm thì thật khẽ
    Trong bệnh viện lặng yên
    Một mình em chưa quên
    Có bao điều đang đợi


    Em đã nhạt má đào
    Đôi môi hồng khô khát
    Âm ru như điệu hát...
    Baođiều ước trong em.
    (15/07/09 - Lần nằm viện đợi phẫu thuật)

    EM BIẾT ĐI VỀ ĐÂU

    Em biết đi về đâu
    Khi trời chiều đã hết
    Những bước chân mỏi mệt
    Cùng sắc đèn muôn mầu

    Em biết đi về đâu
    Trong đường đời muôn ngả
    Bao nhiêu là nghiệt ngã
    Của thời gian trôi mau

    Em biết đi về đâu
    Chỉ một mình đơn lẻ
    Bước qua tình lặng lẽ
    Chẳng biết đi về đâu?!...



     
     
    Tôi vẫn thường nghe bà nội tôi nói khi tôi nói với bà :
    - Lớn lên con ước muốn được làm cô giáo dạy văn hay sẽ trở thành một nhà thiết kế thời trang thật giỏi, làm việc thật tốt để cho nội tự hào về con. Lúc đó bà nội của tôi đang bị bệnh (ốm) vì tuổi già. Nội xoa đầu tôi và nói:

    - Khi ta còn trẻ và mạnh khoẻ ta ước muốn nhiều thứ lắm thậm trí ước muốn cả những thứ thật xa hoa cao cả, ước muốn thì như cánh diều con à! Nếu ta biết cách, cánh diều sẽ bay cao, bay xa, còn nếu ta không biết cách thì cánh diều đó chẳng thể nào bay được, nó chỉ thành một vật vô tri vô giác mà thôi. Khi nào con thực sự lớn khôn con sẽ hiểu những gì bà vừa nói, bà chỉ mong sao con lớn khôn và khoẻ mạnh. Thực sự ước muốn thì nhiều, nhiều hoài bão lắm, còn như bà nội bây giờ bà nội chỉ ước có sức khoẻ, được sống để nhìn con lớn trưởng thành và làm cô giáo như thế nào...

    Bà nội tôi mất một tuần sau đó. Lúc nội mất chỉ có mình tôi đang ngồi bên bà nội, nội nói thèm ăn một miếng trầu không, sau đó bà nội đi xa thật xa mà không thể nào trở về bên tôi nữa. Lúc đó tôi còn nhỏ quá chưa hiểu được những gì mà bà nội đã nói với tôi. Cho đến tận bây giờ tôi mới hiểu hết câu nói ấy của nội. Quả thật khi ta sống và tồn tại ai cũng có những ước mơ hoài bão thật lớn lao, cao cả... Nhưng khi đứng giữa sự sống và tử thần (cái chết) lúc đó người ta sẽ hình dung "ví như người liệt không có đôi chân sẽ hình dung ra mình có thể chạy nhảy, ước muốn mình sẽ có thể tự đi lại trên đôi chân của mình như bao người... "vì vậy người ta sẽ hình dung sẽ ước ngay đến sự sống, giống như đang nằm ở nhà thương điều tôi ước muốn đầu tiên sẽ là sức khoẻ và ước trên đôi mắt long lanh, hồn nhiên của em gái Linh Phương không ngấn những giọt lệ to tròn. Tôi biết đôi khi em dấu đi giọt nước mắt vừa rơi vội, rơi rất vội vã lăn nhanh" vội như một người hành khất sau bao ngày đi xa muốn trở về nhà thật nhanh...




    ĐIỀU ƯỚC CỦA EM

    Ai cũng có điều ước
    Những điều thật xa hoa
    Còn em ước về nhà
    Từ nhà thương - sặc thuốc!

    Không ai hẳn biết trước ?
    Sức khoẻ sẽ đổi thay...
    Em ước có một ngày
    Được trở về quê... mẹ!

    Tiếng thầm thì thật khẽ
    Trong bệnh viện lặng yên
    Một mình em chưa quên
    Có bao điều đang đợi.

    Sức khoẻ của em hỡi
    Đang lạc bước nơi nào
    Giờ em đang ước ao
    Có sức khoẻ dạt dào.

    Không còn đỏ má đào
    Đôi môi hồng khô nhạt
    Âm ru như điệu hát...
    Trong điều ước của em.
    ____15/07/09

    * Lần nằm viện đợi phẫu thuật


    TRANG THƠ BA VIẾT

    Mỗi năm tết đến
    tóc gió phai sương nhiều
    điểm thêm những sợi bạc
    người cha già bên quán cóc làm thơ
    sợi tóc trắng sáng một góc vở

    In vào tâm hồn
    mỗi ý thơ cha thêm cằn cỗi
    không vội
    cha viết từng lời
    mỗi ý thơ cha chứa cả bầu trời
    có tất cả vui buồn
    trong cuộc đời rớt lại

    Năm mới đã sang
    con bới nhổ từng sợi tóc bạc
    trong câu thơ ba viết...

    (Tặng ba yêu của con)



    TẾT VỀ NƠI XA XỨ

    Tết quê hương in đượm mầu dân tộc
    Nơi đất người Tết vắng gió đìu hiu
    Chẳng thể ghép một chút niềm vui
    Đêm giao thừa nhớ nhà... kìm khóc

    Mấy đứa bạn cùng phòng bên khung cửa
    Nhìn mãi một mầu trắng tuyết rơi rơi
    Nhớ nhà lắm trong nỗi đơn côi
    Nồi bánh chưng - mẹ ngồi bên bếp lửa

    Nơi xứ lạ nỗi buồn một thuở
    Nhớ quê nhà trong ánh mắt dõi trông
    Nhìn màn đêm cùng khoảng trống mênh mông
    Tết đến rồi! Nhớ mẹ cha bật khóc

    Thân cây lạnh như khô - lộc chưa mọc
    Chỉ có tuyết trắng đậu cành trơ
    Ta đang mơ về một ngày sum họp
    Khi tết về quê mẹ ... nhớ trong tim.
    (10/02/2009 - Tặng cả phòng 6 đứa)

     
     
    CHO XIN MỘT CHÚT...

    Cho xin chút nắng Sài Gòn
    Để lòng bớt lạnh chẳng còn giá đông

    Cho môi em thắm nụ hồng
    Trái tim ấm áp giữa dòng trời đông

    Cho xin thêm chút nắng hong
    Xua tan tuyết phủ khỏi lòng mộng mơ

    Cho xin một chút đợi chờ
    Từ phương xa ấy qua bờ môi xinh.

    NGHĨA TRANG BUỒN...

    Chiều nay giữa cuộc đời
    Em trở về nơi ấy
    Nghĩa trang buồn sao vậy
    Khói hương tiễn biệt ly

    Vọng tiếng anh thầm thì
    Như làn gió bên tai
    Anh ơi ! Em đã lại
    Nơi anh ngủ vạn thu...

    Nghĩa trang lạnh hoang vu
    Trong chiều thu vương lạnh
    Làn gió lướt mong manh
    Nhắc tình em vương nợ

    Anh ơi ! Thôi hãy ở
    Nơi quạnh vắng hoang tàn
    Tình em có ngập tràn
    Nói ra giờ ai hiểu?
    (Tặng NAM ngày cũ)

    BÂY GIỜ MẤT NHAU

    Anh chỉ đến rồi đi
    Thoảng qua như cơn gió
    Tình yêu em vẫn ngỏ
    Mà bỏ quên nơi đâu

    Nếu tình yêu muôn mầu
    Khắc vào trong cuộc sống
    Sẽ chỉ là gió lộng
    Thì tình chỉ trò đùa

    Trời lúc nắng lúc mưa
    Biển bão hòa... giông tố
    Tình yêu luôn lừa dối
    Nên giờ đành mất nhau
    (27.01.09)

    LỜI THỀ MÙA THU

    Lá vàng rơi rớt bên thềm
    Nhớ ai em vội ngồi nhìn lá rơi
    Trong lòng nỗi nhớ đầy vơi
    Gom vài chiếc lá vỗ lời êm êm

    Chiều thu nhẹ lướt bên thềm
    Giá lạnh xa khuất mà đêm đông về...
    Lạnh lòng réo gọi tái tê
    Người đi mang cả lời thề mang theo

    Lá vàng rơi đó gieo neo
    Hồn em nửa mất vờn theo bóng người
    Tình yêu đâu phải cuộc chơi
    Lời thề rơi rớt như trời lá thu...

    NHỚ QUÊN - QUÊN NHỚ

    Hồn tôi in lại hồn tôi
    Cánh đời cay đắng - nụ cười héo khô
    Một phần sống cứ nhởn nhơ
    Giả quên - giả nhớ - nên giờ nhớ quên!

    Sánh cùng ai bước cạnh bên
    Mà quên đi mất xuân vờn tầm tay
    Thế rồi không biết - chẳng hay
    Lau nhanh giọt lệ cái ngày hết son

    Những mong, những muốn mỏi mòn
    Giờ quên, chợt hỏi... mình còn nhớ chi
    Sầu nào làm ướt bờ mi
    Buồn nào lắng lại hồn đi hả buồn?
    (09/02/09)

    XA MẸ SÁU MÙA ĐÔNG

    Nắng trải phố đông - nắng rực hồng
    Bước đi trên phố nỗi trống không
    Xuân về báo mộng cùng sắc thắm
    Con nhớ quê nhà mẹ biết không

    Con xa đông này đủ sáu đông
    Mẹ già năm tháng đang ngóng trông
    Xuân vương gửi lại niềm mong nhớ
    Phố ở còn đây bóng con gầy

    Mẹ ơi! Xin gửi qua gió mây
    Hình mẹ trong tim vẫn in đầy
    Lung linh tuyết trắng lòng thức dậy
    Con khóc chiều đông - ướt má hồng!

    MƯA LÒNG

    Bỗng dưng trời chuyển cơn giông
    Giọt mưa như trút vọng trong cõi lòng
    Mong sao hiện hữu cầu vồng
    Để ngăn trong dạ một dòng đang tuôn…

     
     
    KỶ NIỆM ĐÓ CÒN ĐÂY
    *Gửi C hàng xóm - Chúc bạn an giấc ngàn thu.

     
    rơi
    Trong nỗi nhớ mồ côi
    Bóng anh mãi xa rồi !

    Nơi nào anh đang ở
    Nơi nào mình đã đi
    Giọt lệ khóc chia ly
    Biết bao giờ khô cạn?


    KHOẢNG LẶNG ĐÃ QUA

    Khoảng trời em giấu vào anh
    Lặng nghe tiếng thở lòng xanh thắm đầy
    Đi cùng theo gió vờn mây
    Qua bao gió thác đổ đầy bước chân.

    DÁNG XƯA

    Liễu kia chải tóc bên thềm
    In soi bóng nước ở bên mặt hồ
    Dáng nào ngồi đó mộng mơ
    Ghi vào câu chữ một bờ yêu thương

    Liễu rủ như tình còn vương
    Cho lòng viễn xứ tha hương hết buồn
    Đêm nao lệ nhỏ mưa tuôn
    Lúc nào thao thức đêm trường thở than.

    VẪN NHỚ NGƯỜI XƯA

    Ba mươi xuân đến kề bên
    Mà sao em vẫn chưa quên tình đầu
    Tình đầu đã rớt từ lâu
    Đi theo cơn gió phủ mầu thời gian

    Nay tuổi ba mươi đã sang
    Mà sao em vẫn mơ màng tình xưa
    Một ngày không nắng, không mưa
    Hồn em lạc bước giữa trưa không người

    Em vẫn thoáng nói, thoáng cười
    Với đời hiện tại - giũa người năm xưa
    Một ngày chợt đổ cơn mưa
    Thân cô lẻ... chẳng ai đưa em về!


    GIỌT SƯƠNG TRÊN MI MẮT

    Sáng ra có giọt sương
    Đọng lại thành giọt nước
    Chẳng có ai hẹn trước
    Tự rơi thấm đất sâu

    Chiều nay trên mắt nâu
    Có nỗi buồn trong đó
    Có lẽ tại cơn gió
    Làm đọng lại giọt sương

    Đêm nay trong đêm trường
    Có tiếng gào xa biệt
    Chẳng thể nào hay biết
    Giọt sương đọng trên mi

    Thế là có người đi
    Và một người ở lại
    Chẳng ai vui được mãi
    Giọt sương chảy trong đêm.


     
    BÊN SÔNG KHUẤT BÓNG
    (Xin chia sẻ cùng chị K.N.)

    Một bóng một mình trên bến sông
    Nỗi buồn nỗi nhớ quyện vào lòng
    Gió vờn sóng nước vào thăm hỏi
    Thi sĩ đang buồn hay đợi mong

    Thuyền đi còn lạc giữa bến sông
    Có người thiếu nữ khóc tiễn chồng
    Vòng hoa, hương đốt nghi ngút khói
    Anh đã ra đi mấy mùa đông

    Một bóng - một mình tủi phận không
    Tóc ướt chiều nay để ai hong
    Hồng nhan bạc phận vì sương gió
    Bao năm lẻ bóng nhớ thương chồng!


     

    NHỮNG NGÀY VIỄN XỨ VÀ THƠ
     
    TẾT NGÀY VIỄN XỨ

    Tết nơi viễn xứ rất buồn
    Tim hồng se thắt rớt tuôn giọt sầu
    Niềm thương hằn đọng mắt nâu
    Tiếng lòng lưu lại ở đầu bờ môi

    Nghẹn ngào chẳng thốt lên lời
    Vắn dài - giọt đọng giọt rơi buốt lòng
    Phải chăng giá lạnh mùa đông
    Hóa ra chẳng phải, tại lòng đơn côi.

    Xuân này chỉ tuyết với tôi
    Nhìn qua khung cửa cả trời trắng trong
    Quê nhà nỗi nhớ niềm mong
    Lời ru của mẹ trong lòng còn ngân.
    ...

    Mẹ ơi! Xin lỗi vạn lần...
    Đêm nằm thao thức tần ngần con mơ
    Biết rằng quê mẹ mong chờ
    Mà con biết đến bao giờ về quê?

    Đón xuân đất khách tái tê
    Cơm bưng nghẹn đắng tràn trề lệ hoa
    Ôi trời - tuyết lạnh phương xa!
    Tết này viễn xứ nhớ nhà... tràn mi.
    (Ngày valentis 14/02/2010 -
    01/01/2010 Tết)


    KHOẢNG VẮNG TÂM HỒN

    Trời ơi! Tết đã về rồi
    Mà sao ta vẫn phương trời xứ xa
    Xuân nồng lộc biếc đơm hoa
    Lữ khách ngồi đếm giọt lòa vừa rơi.

    Tuyết vương - thân gái rã rời
    Cho tâm gục ngã chẳng lời thương yêu (!)
    Phố buồn - bóng gục liêu xiêu
    Một mình với bóng trong chiều tha hương.

    Hoàng hôn dẫn đến đêm trường
    Tâm tư giá lạnh vấn vương... ngày về
    Nhiều năm cách biệt duyên quê
    Bước đi khắc khoải bốn bề lạnh mang

    Thâu canh lẻ bước lang thang
    Tuyết vương hay nhỏ đôi hàng lệ tuôn
    Đêm đông cả phố thêm buồn
    Bạc Dương phủ trắng, thả hồn đứng trông.
    Than ôi đáng ghét mùa đông
    Giờ lòng trống vắng khoảng không tâm hồn.
    (2010)



    XUÂN NÀY CON CHƯA VỀ

    Xuân này đã sáu sắc xuân
    Con chưa về được cha buồn lệ rơi
    Quê nhà mai thắm muôn nơi
    Con thời xa xứ rối bời... tái tê.

    Sáu xuân lẳng lặng xa quê
    Nhìn theo năm tháng ủ ê dạ buồn
    Rưng rưng nỗi nhớ trào tuôn
    Mũi cay nhỏ giọt một vườn lệ hoa.

    Cha ơi con ở xuân xa!...
    Nhớ từng ký ức chợt nhòa... còn vương
    Tóc cha điểm bạc gió sương
    Bao ngày đứng đợi đầu làng đón con.

    Nếp nhăn khoé mắt bào mòn
    Cho từng giọt lệ lăn tròn xuống chân
    Xuân này cha mong tết đến
    Cả nhà đông đủ vui buồn có nhau.

    Con xin khất hẹn năm sau
    Sẽ về quê cũ từ đầu mùa xuân...
    (12/02/2010)



    CON CHƯA VỀ ĐƯỢC

    Mẹ ơi! Xuân viếng quê nhà
    Mùa đông giá lạnh xứ xa ngập tràn
    Bao giờ tuyết trắng mới tan
    Cho cây nẩy lộc hàng ngàn lá non.

    Quê nhà mẹ nhớ thương con
    Con thời thương mẹ mỏi mòn đợi trông
    Mẹ ơi viễn xứ còn đông
    Lòng run rét buốt má hồng chua ê.

    Bao năm con vẫn chưa về
    Biết mẹ trông đợi tràn trề lệ rơi
    Một đời vất vả đầy vơi
    Giờ đây chẳng thể mỉm cười vì con.

    Cạn khô giọt lệ - héo hon
    Mong ngày được đón gót son trở về
    Gửi mẹ đang ở nơi quê
    Nơi đây lạnh lắm bốn bề tuyết băng.

    Đêm khuya khuất dạng ánh trăng
    Một mầu trắng xóa thể thân hoa gầy
    Đông này con vẫn còn đây
    Con chưa về được xuân này mẹ ơi!
    (Mátxcơva, 02/02/2010)



     
    MÙA ĐÔNG ĐẾN CON NHỚ MẸ

    Đêm đông đang ở đất người
    Bao năm viễn xứ nhớ lời mẹ ru
    Cuối chiều nắng sót âm u
    Bóng đêm chậm choạng buông dù viếng thăm
    Nơi xưa... còn ấm chỗ nằm
    Hơi con thơ ấu bao năm còn chừa
    Thời gian thấm thoát thoi đưa
    Ước về bên mẹ cho vừa nhớ mong
    Xin mẹ bên ấy đừng trông
    Để con thôi xót mùa đông bên này.
    (24/11/2009)


     
    MIÊN MAN ĐỜI BUỒN

    Tuổi xuân em sắp qua rồi
    Còn đây năm tháng đất người buông xuôi
    Lòng đau nỗi nhớ chưa nguôi
    Chạy theo tham vọng đổi đời vinh quang.

    Tâm hồn còn lại chút loang
    Cho em năm tháng vẫn đang cô sầu
    Chút xuân tuổi trẻ còn đâu
    Chỉ sót lại chút men mầu thời gian.

    Bước đường không ai hỏi han
    Một mình lẻ bóng miên man đời buồn
    Cô đơn lặng kín tâm hồn
    Giọt rơi - giọt đọng vẫn còn tràn mi.

    Nửa đời ta vẫn còn đi
    Mang đầy nỗi nhớ chỉ vì... đa mang.
    (18.06.2009)



    MONG SỢI NẮNG MÙA ĐÔNG

    Vương trong tuyết trắng mênh mông
    Nắng vàng tỏa khắp giăng mùng chói chang
    Bao giờ hè mới đưa ngang
    Cho tuyết tan hết cho quang cung đường

    Mùa đông lạnh kiếp tha hương
    Nắng về đốt cả lạnh vương đầy hồn
    Gió như gội tuyết dỗi hờn
    Tỏa vương sợi nắng giữa vườn tuyết mây

    Đông đi - đông trở về đây
    Người đi không lại, tim đầy niềm mong
    Trái tim từ đó như đông
    Nắng anh đâu nữa đem hong tim hồng.



     
     
    NGẮM TRĂNG NƠI VIỄN XỨ

    Ngắm trăng viễn xứ nhớ anh
    Hồn em trống vắng yên lành biến đâu
    Lòng thương đêm nhớ không mầu
    Anh ơi trăng đã lên bầu trời quê

    Bao giờ em mới trở về
    Cùng anh ngồi ngắm trăng quê hai người
    Đêm nay trăng tỏ sáng ngời
    Viễn xứ ngồi nhớ tới người nơi xa

    Ân tình có đượm thiết tha
    Hai trời nỗi nhớ quê nhà - trời tây
    Ước gì anh hóa đám mây
    Kề bên trăng tỏ nơi này... thấy anh.
    (11.06.2009)


    (Họa Thơ:
    TRĂNG QUÊ NHÀ
    Gửi PL:

    Nhớ em ngắm ánh trăng quê
    Một mình lẻ bóng quả là cô đơn
    Nhìn mây trêu gió dỗi hờn
    Nhớ em da diết - nguồn cơn là gì?...
    Tự dưng nhung nhớ làm chi
    Ngồi buồn thơ thẩn sầu bi não lòng
    Đêm nay em có biết không
    Có người vẫn mãi ngóng trông một người.
    (Minh Tuấn - HKBT)




    EM CHƯA CHỒNG!

    Bước đi dong duổi đường dài
    Bao năm lưu lạc còn nơi xứ người
    Cô đơn lệ tủi quên cười
    Ân tình xa vắng ở đời còn chi

    Tuổi xuân cũng rớt còn gì
    Nếp nhăn khoé mắt... hằn mi thâm cuồng
    Gian truân khắp nẻo vạn đường
    Bến đỗ chưa gặp... tình trường vẫn không

    Tâm trạng luôn chan chứa mong
    Bao giờ có thể gặp chồng người ơi!
    Mới đó tuổi đã ba mươi
    Kiếp này có lẽ... hẹn người kiếp sau.
    (10.09.2009)



    VÔ ĐỀ

    Phút buồn lặng lẽ... tái tê !
    Bao giờ có thể trở về thăm quê?
    Bước đi "định mệnh" mải mê...
    Gian truân cũng chịu ê chề đớn đau!



     
     
    CƠN MƯA XỨ LẠ

    Sao mà mưa mãi thế
    Lòng em chợt nhớ quê
    Bao giờ mới trở về
    Ôi lòng buồn vì nhớ

    Sao mà em thấy sợ
    Trời mưa nơi đất người
    Lệ tha hương phương trời
    Trên mắt buồn rớt lại


    Gần nửa đời vẫn mãi
    Lạc hoài nơi xứ xa
    Nhìn ngày tháng đi qua
    Kỷ niệm đầy khoảng trống


    Không thể nào mơ mộng
    Lòng hóa thành hư không!
    (07/10/2009)


     
    NHỮNG NGÀY LẠNH KHÔNG ANH
    *Gửi N. ngày cũ

    Ngoài trời tuyết nhẹ rơi
    Lòng em rối tơi bời
    Trong lòng hoài vẫn đợi
    Một người đã xa xôi

    Ngoài trời tuyết rơi rơi
    Lặng im trong khoảng đợi
    Trái tim nào có lỗi
    Mà đã đớn đau rồi!...

    Bao giờ tuyết ngừng rơi
    Cho ngã rẽ cuộc đời
    Lệ không sầu; nỗi nhớ
    Những ngày lạnh, anh ơi!
    (17/08/2009)


     
    TRĂNG VIỄN XỨ

    Nhìn trăng nơi viễn xứ
    Thấy lòng rộn xốn xang
    Nỗi nhớ nhà đa mang
    Dệt lên từng sợi sáng

    Gió đùa mây lãng đãng
    Trong màn đêm trăng mờ
    Lòng cô đơn trống vắng
    Nơi viễn xứ mong chờ

    Không lời nào nói được
    Im lặng cùng trăng thinh
    Viễn xứ lòng trĩu nặng
    Ngắm trăng lên một mình.



     
    NGỌN GIÓ ĐÔNG

    Ngọn gió mùa đông thổi
    Vương vào nỗi nhớ ai
    Ngày mai rồi ngày mai
    Vẫn kiếm tìm một nửa (!)

    Ngọn gió đông ngày xưa
    Đã vương vào hiện tại
    Sao đời ta còn mãi
    Lạnh lẽo trước đông tràn

    Ngọn gió đông miên man
    Thổi qua từng hơi thở
    Bước con đường lầm lỡ
    Lạnh lẽo trước mùa đông.

    ĐÊM LANG THANG

    Đêm buồn viễn xứ lang thang
    Cho vơi sầu muộn lỡ làng tuổi hoa
    Bước chân còn lạc xứ xa
    Yên nguyên giấc mộng đêm qua vừa về.

    SAY ÁNH TRĂNG GIỮA MƠ

    Hôm nay ta đang say
    Giữa trăng vàng mười sáu
    Trăng vô tình ẩn náu
    Ảo huyền sau đám mây

    Đêm nay ta ngồi đây
    Giữa nỗi niềm vời vợi
    Cố nhìn về phương ấy
    Sao lòng say ánh trăng

    Thương vầng trăng dở dang
    Như bài thơ viết giở
    Nhìn trăng khuya ai nỡ
    Để sầu giữa trăng mơ.
    (20/06/2009)


     
     
    MIÊN MAN DÒNG ĐỜI

    Tuổi xuân em sắp qua rồi
    Còn đây năm tháng đất người buông xuôi
    Lòng đau, nỗi nhớ chẳng vơi
    Chạy theo tham vọng đổi đời vinh quang
    Tâm hồn còn lại mảnh loang
    Cho em năm tháng vẫn đang cô sầu
    Chút xuân tuổi trẻ còn đâu
    Chỉ còn sót lại trong mầu thời gian
    Bước đường không kẻ hỏi han
    Một mình lẻ bóng miên man dòng đời.


    CHIỀU ĐÔNG

    Tuyết phủ chiều đông về
    Lòng buồn trong cơn mê
    Lạnh lòng, bông tuyết trắng
    Vì trót lỡ mải mê…

    Trong thương xót ê chề
    Giữa đông về giá buốt
    Bờ môi run rét ngọt
    Mắt buồn vương lệ nhòa

    Giữa chiều đông nhớ nhà
    Những ngày xủa - một thủa
    Ôm nỗi niềm hoài nhớ
    Bao giờ về lại quê

    LANG THANG TUỔI BA MƯƠI

    Hôm nay bước lang thang
    Trong trời chiều lộng gió
    Mây bay tràn khắp ngõ
    Giữa lối về thênh thang...

    Lòng chưa hết xốn sang
    Khi một mình cô lẻ
    Hồn trơ vơ, lặng lẽ
    Với nỗi buồn đang mang

    Lệ thôi vương hai hàng
    Mà lòng còn quặn thắt
    Bước về đường trước mặt
    Muôn lối rẽ lỡ làng

    Chiều nay mãi lang thang
    Bao đoạn đường còn lại
    Muộn màng, và mãi mãi
    Tuổi ba mươi đang gần!...
    (25/06/2009)

    ĐỢI TÌNH ANH NƠI VIỄN XỨ
    *Gửi T

    Em vẫn đợi tình anh
    Gửi về nơi viễn xứ
    Để lòng hoài ấp ủ
    Một bóng hình chốn quê

    Năm tháng em chưa về
    Dạ hoài ôm dĩ vãng
    Mong tình anh ngời sáng
    Soi bước đường em đi

    Viễn xứ lòng vẫn đợi
    Đón nhận tình anh trao
    Bao mùa qua khát khao
    Tình anh nơi đất mẹ.
    (29/06/2009)



    NỖI BUỒN MÊNH MÔNG

    Ta rất ghét nỗi buồn
    Cứ sôi sục rớt tuôn
    Giọt sầu rơi lã chã
    Ta quên chính mình luôn.

    Bao giờ quên năm tháng
    Với buồn đau lỡ mang
    Bao giờ ta hết tủi
    Nửa đời còn lang thang?

    Buồn bao giờ hết đến
    Cho năm tháng ta quên
    Sầu đau theo ngày cứ
    Rả rích càng tăng lên.

    Đời ta thân... nữ khách
    Lệ sầu ai hớt hong
    Đứng trong gió lồng lộng
    Nỗi buồn càng mênh mông.
    ___30/11/2009______
    Mátxcơva buồn


    EM KHÔNG VỀ HẠ VÀNG THÁNG TÁM
    Gửi T:

    Anh của em - quê nhà anh có biết ?
    Em vẫn thường mải miết lúc đêm đêm
    Đặt bàn tay lên bức tường không êm
    Hình dung ra bàn tay anh nơi ấy!

    Sao hai mình lại xa nhau quá vậy?
    Xa muôn trùng, xa khoảng cách trong nhau
    Xa lĩnh vực, xa cả những chung, riêng (!)
    Nên tình yêu hai đứa mình khập khiễng.

    Anh ơi! Quê nhà hè đã vương !
    Em hẹn anh sẽ về trong tháng tám
    Trời nước Nga còn lạnh lùng, ảm đạm
    Nên em quên bên ấy... hạ đã đầy.

    Viễn xứ… rét mặc dù đã tháng bảy
    Cảm giác như tuyết đang vướng trên cây
    Bóng em gầy gió se lạnh má hây
    Sắp tháng tám, biết có về nơi ấy?

    Nước Nga mùa hè trời vẫn lạnh
    Nên em quên hạ đang "nóng" quê nhà
    Bước chân em còn lạc hoài xứ lạ
    Biết có về trong tháng tám hay không?

    Bên anh hạ vương - đây vẫn đông
    Cây đổi xanh - gió vẫn về lồng lộng
    Có chút nhớ thoảng vào lòng hoang trống
    Bóng anh đang đợi mãi bóng em... về !

    Đôi khi nghĩ chợt vương dòng lệ
    Khoảng cách hai mình không thể gần hơn
    Kệ, cho anh nơi ấy cứ giận hờn
    Xin lỗi nhé!!!... Em không về... tháng tám.
    13/07/09

    THÁNG TÁM ĐÃ ĐẾN RỒI
    Gửi T:


    Tháng tám đã đến rồi
    Ở nhà anh đang đợi...
    Em vẫn còn hôn mê
    Tháng ngày không thể tới.

    Ngày vẫn trôi trong đợi
    Thời gian vẫn cứ quay
    Còn em trong tháng ngày
    Vẫn nằm im ở đấy....

    Trái đất không đổi thay
    Vươn trong bầu không khí
    Trái tim em vẫn đập
    Sao hồn chút đã đi !...

    Tháng tám đến lỡ thì
    Mang theo lời đã hứa
    Em về để hai đứa
    Tình yêu đượm... cho vừa.

    Bao tình anh đẩy đưa
    Vẹn tròn em nằm đó
    Không thức dù ai gọi
    Anh ơi! Có buồn lo...?

    Tháng tám đã đến rồi
    Hai mình chưa có đôi
    Vẫn biết rằng anh đợi
    Không thể nói thành lời.
    06/08/09


    LỆ ĐƠN CÔI

    Thấy trong đôi mắt em
    Có nỗi buồn để ngỏ
    Sầu vương hay tại gió
    Làm mi mắt cay cay.

    Em giống như người say
    Giữa phố đêm hồn... trống
    Cả biển người mênh mông
    Không có anh trong đó!

    Chỉ có nhẹ cơn gió
    Thổi miên man tóc quen
    Đường xưa thoáng lỗi hẹn
    Làm sầu lên chơi vơ.

    Giọt lệ buồn đơn côi
    Trong khoé mắt... vương sầu
    Giữa phố đêm muôn mầu.
    Em thành người lạc lõng

    Không biết đi về đâu
    18/04/2008



    VÔ ĐỀ...

    Đông về lại nhớ đông xưa
    Tuyết rơi thêm lạnh lòng thừa ngóng trông
    Giá như đừng có đợi mong
    Tim kia đâu lạnh khi đông... lại về.



     

     
    MƯA TRỜI VIỄN XỨ

    Hôm nay mưa rả rích
    Giữa xứ người cô đơn
    Tâm trạng bỗng bồn chồn
    Thôi, mưa ơi, đừng đến

    Hôm nay mưa trong nhớ
    Bóng quê - của ngày xưa
    Gợi về giữa trời trưa
    Trong mưa phồng bong bóng

    Mưa rơi... lẫn mưa... lòng
    Trong lẻ loi sầu khắc
    Xa nhà... "ta phiêu lạc..."
    Buồn giữa trời tha hương...
    (21/06/09)



     
    MƯA LỆ...

    Mưa nước Nga dai dẳng
    Phập phồng mưa bong bóng
    Hiện tiềm thức giữa lòng
    Những ngày nơi đất mẹ

    Trôi qua rồi tuổi trẻ
    Bao khoảnh khắc mưa rơi
    Bao nỗi hẹn đợi chờ
    Cùng hòa theo sợi nhớ

    Nhìn mưa lòng chợt vỡ
    Lẫn tiếng ào ạt tuôn
    Bỗng thèm được dỗi hờn
    Như những ngày bên mẹ...

    EM SẮP VỀ BÊN ANH

    Em vẫn giữ những gì sót lại
    Của tình anh năm tháng chưa nguôi
    Tuổi đời sang chưa tới ba mươi
    Vẫn thèm được một bàn tay gần mãi

    Em vẫn bước những bước đi vững chãi
    Không ngại ngùng dù vẫn vướng tình anh
    Hôm nay gió đến làm em lạnh...
    Anh không về mang theo chút nắng hanh

    Giọt lệ nào... giọt lệ nhớ anh
    Không thể quên dù qua mau năm tháng
    Trời bình minh như trời chiều chạng vạng
    Sau hoàng hôn là đêm tối bao quanh...

    Em luôn mơ những giây phút yên lành
    Nên tâm trí luôn trở về ngày đó
    Để hơi ấm còn sót trên môi đỏ
    Bờ môi anh còn phảng phất quanh đời

    Năm tháng qua nỗi đau chưa thể vơi
    Đợi em nhé! Em sắp về chốn ấy...
    Người ngủ say bao giờ thức dậy
    Người đi rồi xin trọn giấc thiên thu.
    (Gửi N. ngày cũ đã xa)

    NỬA ĐỜI

    Nửa đời mơ những khát khao
    Bạc cả má thắm - môi đào nhạt phai
    Nửa đời vẫn mãi tìm ai
    Cho dù biền biệt sông dài... ngàn năm.

    MẸ ƠI CON NHỚ NHÀ
    *Gửi mẹ của con

    Mẹ ơi! Trong chiều nay
    Giữa biển đời xứ lạ
    Ngày tháng đã đi qua
    Bao nhiêu nỗi nhớ nhà

    Ngày, trôi đi vội vã
    Tháng, thoáng qua tầm tay
    Năm, rơi vào thầm lặng
    Tất cả lạ lẫm xa !...


    Mẹ hãy gắng đợi chờ
    Một ngày gần con sẽ
    Về trong niềm lặng lẽ
    Bên mẹ những tháng ngày…


    Mẹ ơi! Trong chiều nay
    Quê nhà mẹ có hay
    Con lặng buồn thương nhớ
    Tuôn trào nước mắt cay.
    (29/07/08 )

    THU VỀ - NƠI XỨ LẠ

    Thu đến, thu lại đi
    Tôi như chiếc lá rơi
    Nửa vẹn, nửa tơi bời
    Trong gió chiều thu cuối


     
     
    ÁNH MẮT VÔ TÌNH

    Chiều đông ánh mắt vô tình
    Làm ta quên mất rằng mình đi đâu
    Vô tình nỗi nhớ buông sầu
    Để lại trong mắt giọt sầu rưng rưng.


    KHOẢNG LẶNG ĐÃ QUA

    Khoảng gì xưa cũ đã xa
    Lặng nhìn còn lại mình ta với đời!
    Đã đi khắp chốn mọi nơi
    Qua rồi năm tháng... nay thời mình ta.

    TÌNH MÙA ĐÔNG

    Cuối đông tuyết vẫn một mầu
    Lung linh trên phố đượm mầu thời gian
    Nhìn tuyết nỗi nhớ miên man
    Bóng người xưa cũ còn tràn hồn mơ

    Mùa đông nằm ở vần thơ
    Còn người lưu lại ở bờ con tim
    Trời đông con phố im lìm
    Tình người còn đó chút tim nghẹn ngào.
    (04.03.09)


     
     
    Phong Ba Tình Đời
     
     
    TÌNH XƯA

    Anh ơi! Đừng khổ vì yêu
    Đừng hứa - đừng đợi - một chiều có nhau
    Giây phút ngộ nhận qua mau
    Để lòng thoáng chốc vương sầu tái tê

    Bao giờ mới tỉnh cơn mê
    Cho đường tình ái chung kề mai sau
    Trót trao tình chẳng phai mầu
    Cớ sao duyên số lạc đâu không chừa

    Hôm nay đứng giữa cơn mưa
    Mà mong trong dạ người xưa... quay về!
    (17/06/09)



    ANH LÀM...

    Anh làm tan vỡ giấc mơ
    Để bao năm tháng đợi chờ nhạt phai
    Anh làm em bước nhịp sai
    Trái tim run đập lòng này đớn đau

    Anh làm má thắm nhạt mầu
    Bờ môi lạnh ngắt tim sầu bởi anh
    Anh làm ngấn lệ vòng quanh
    Chảy theo hơi thở sẵn dành vì yêu!


    Anh làm em đứng giữa chiều
    Ấp ôm dĩ vãng bao điều vấn vương
    Anh làm thao thức đêm trường
    Bởi đâu giám vì hết thương... giận hờn

    Anh làm khoảng đợi cô đơn
    Tự em trót dại - giờ hờn chi đây
    Anh làm buồn vướng vào mây
    Bỗng dưng lệ đổ lòng đầy vết thương.


    Anh làm hai đứa tơ vương
    Còn đâu hò hẹn yêu thương nồng nàn
    Anh làm hy vọng vỡ tan
    Vì bao lời hứa ngập tràn đã qua.

    Anh làm năm tháng trôi xa
    Trái tim rỉ máu xót xa bao điều...

    Ngày nay em đứng giữa chiều
    Còn hằn những nỗi ngày yêu anh làm!
    (30/07/2009)



    ĐƠN CÔI TRỐNG VẮNG

    Chiều nay ứa lệ không lời
    Cho lòng trống vắng đơn côi một mình
    Nửa đời vẫn thiếu chữ tình
    Để bờ môi thắm mắt xinh vương buồn
    Chiều nay sầu muộn chợt tuôn
    Chảy trên má thắm hết xuân bạc hồng
    Tim lạnh trong gió vào đông
    Để lòng phiêu bạt cho lòng đơn côi.


    LỜI HỨA DỐI GIAN

    Trước anh tôi hứa rất nhiều
    Sau anh tôi lại nói yêu bao người
    Gian nan tình cảm trong đời
    Mấy ai làm được như lời đã buông

    Mang theo tình cảm mến thương
    Một, hai, ba, bốn tình trường... chông gai
    Anh đừng đợi nhé ngày mai
    Tôi còn trót hẹn với hai - ba người

    Thôi anh đứng đó... hãy cười
    Đừng vương lệ khóc bởi đời trắng đen
    Tôi yêu như một thói quen
    Như một ''ốc vít'' cần ren mới vào

    Lỡ bao lời thốt hôm nào
    Cho anh... Ai nữa... mà nào biết đâu
    Sông bể đo được nông sâu
    Còn tôi đo đếm được đâu bao giờ

    Anh nhé tình mãi dại khờ
    Lời hứa gian dối... lẳng lơ bên người.
    (03/07/2009)



    MỘT MÌNH NGẮM TRĂNG

    Trăng đang lững thững ngang trời
    Sao tôi vẫn lẻ một thời cô đơn
    Bao giờ có thể vui hơn
    Để tôi ngồi ngắm trăng lên không buồn

    Lòng nào tiếng vỡ chợt tuôn
    Vương lại tiềm thức xót xuân một ngày
    Hôm nay trong gió bỗng say
    Ngắm trăng mà thấy tủi cay cuộc đời.


     
     
    VẦNG KHUYẾT

    Cầu vồng thả chắn cơn mưa
    Còn anh tự chắn lòng thừa trong em
    Cung đàn cho những phút êm
    Còn anh cho cả những đêm ân tình

    Hạnh phúc vương lộ mắt xinh
    Những đêm hò hẹn chúng mình yêu nhau
    Mất mát cho những cơn đau
    Mất anh em lỡ ngàn sau nhớ hoài.
    (17/06/2009)



     
    CUNG NHỚ

    Cung nhớ lỡ nhịp đầy vơi
    Ẩn trái tim nhỏ ở nơi tâm hồn
    Cung nhớ gọi dạ cô đơn
    Tiếc cho một phút dỗi hờn tình anh

    Cung nhớ da diết quẩn quanh
    In sâu tâm trí bóng anh một ngày
    Cung nhớ thoáng đến nào hay
    Nhận ra mới biết hồn bay mất hồn.


    SỐ KHÔNG CHÍN NĂM ĐỢI NGƯỜI

    Tình duyên em vẫn còn đây
    Gần nhà xa ngõ bùn lầy tơ duyên
    Hẹn thề em vẫn chính chuyên
    Đợi người năm tháng còn bên đất người

    Anh đi em tuổi hai mươi
    Giờ em hai chín tuổi vơi xế tà
    Tình ta quá lứa đã già
    Trẻ trung rớt lại đi qua lời thề

    Chín năm anh chẳng chịu về
    Em vì trông đợi tái tê cõi lòng
    Thôi rồi qua chín mùa đông
    Mùa thu lắng tụ trong lòng mình em

    Hạ lui - hạ trở êm đềm
    Mùa thu ngồi nhặt bên thềm lá rơi
    Chín năm qua bao mùa rồi
    Em qua bao tuổi xuân vơi mỏi mòn

    Sục sôi nỗi nhớ héo hon
    Biết anh bên ấy có còn về không
    Trưa trời đứng giữa ngày đông
    Bao giờ em mới lấy chồng anh ơi!

    Hai ta sao mãi xa vời
    Anh thời lấy vợ bên trời... không em
    Tủi lòng mắt ướt lấm lem
    Lời thề xưa cũ anh đem đốt rồi

    Chín năm chờ đợi vỡ đôi
    Giật mình mới biết bên đời không anh.
    (13/04/2009)


     
    LỜI THỀ MÙA ĐÔNG

    Nắng về trên thành Petersburg
    Có ta vẫn đợi một mùa đông qua

    Nhìn sông nước chảy về xa
    Mắt cay nhớ bóng nhạt nhòa người dưng

    Người thay lòng vội quay lưng
    Lời yêu xưa nói ngập ngừng viễn vông

    Tim ta thắm đượm máu hồng
    Đang đau cơn thắt bởi lòng trót xa

    Sao người trót lỡ quên ta
    Mây tan - mưa tạnh - lòng xa lạnh tràn

    Lời thề theo nước vỡ tan
    Trời đông cuốnn lấy sợi tuôn... khóc thầm.
    (28.03.2008)



    TÌNH XA...

    ''Vầng trăng ai xẻ làm đôi''
    Nỗi nhớ em có sao vơi bây giờ?

    Đời em như sóng vỗ bờ
    Chỉ dào dạt vậy - dật dờ lại xa!

    Trách ai sao viết câu ca
    Mà em lại ví mình là hoa rơi!

    ''Đàn bà như cánh hoa tươi
    Nở ra chỉ được một thời mà thôi"

    Nay em xa tuổi xuân rồi...
    Tim vẫn ôm lấy một thời cô liêu

    Ngày qua vướng lại một chiều
    Tình ta lại nỡ như diều bay đi.
    (Mockba - 13.06.2008)




    MƯA NỖI NHỚ

    Mưa trong nỗi nhớ vu vơ
    Sợi mưa như đợi - như chờ tình ai
    Mưa sầu bong bóng trôi dài
    Nhớ anh - nỗi nhớ u hoài đáy tim.
    (16.06.2009)


    GỬI ANH BÊN ẤY

    Đôi lời gửi nhắn đến anh
    Em còn lưu giữ mộng xanh đầu đời
    Tình yêu thuở cũ chưa vơi
    Gửi anh bên ấy đôi lời thật tâm

    Tình em trao mãi lặng câm
    Tình anh níu giữ em cần khắc ghi
    Kỷ niệm nhoè ướt bờ mi
    Gửi anh bên ấy đã đi quên lời

    Trách anh hay trách tại trời
    Ông tơ bà nguyệt buông lời ghẹo duyên
    Giờ đây em nhớ anh quên
    Xuân phai năm tháng bắt đền ai đây

    Anh xa - xa hẳn nơi này
    Theo anh tất cả... tháng ngày mộng xanh
    Giữa trời dĩ vãng không anh
    Rưng rưng ngấn lệ vòng quanh tâm hồn

    Gửi anh bên ấy cô đơn
    Gửi anh xót chút dỗi hờn còn dư
    Trưa trời lòng thoáng âm u
    Em còn yêu mãi cho dù anh xa


    Khóc cho năm tháng cứ qua
    Anh đi vướng lại chỉ là niềm đau
    Anh vui hạnh phúc nơi đâu
    Chỉ em còn lại ôm sầu... tái tê.
    (15.09.2009)



    CHIA XA ĐỂ MÌNH EM ĐAU

    Giờ thì em đã không anh
    Không tiền không bạc không danh phận gì
    Bao lời ước hẹn làm chi
    Bao lời gian dối còn gì để yêu.

    Xa nhau giờ hiểu một điều
    Không lời nào giữa lời yêu trọn đời
    Vắng anh lòng thoáng chơi vơi
    Từ khi ly biệt nụ cười em quên.

    Giờ đây em hận phút quen
    Hận tình gian dối anh hèn phụ em
    Hận bao lời ngỏ êm đềm
    Bao lời thương mến những đêm tâm tình

    Hận bao ước hẹn đinh ninh
    Hận anh gian dối để mình em đau.
    (22.11.2009)



    GỬI CÁNH CHIM BAY

    Cánh chim bạt gió đi đâu
    Cho ta gửi chút buồn sâu nỗi lòng
    Nén đi nỗi đợi trông mong
    Ở trong giây phút thật lòng vì yêu.

    Nửa yêu lạc xứ cô liêu
    Đêm đêm lẻ bóng bao điều cô đơn
    Cho tôi ngày tháng dỗi hờn
    Cho thành khoảng lặng để quên ân tình.
    (17.06.2009)

    HỌA THƠ
    *Gửi bạn tâm giao Phong Linh cg

    Chim trời báo hiệu bình minh
    Nàng ơi tỉnh giấc chúng mình dạo nha
    Hãy quên cuộc sống xa nhà
    Tình thơ trao gửi để mà dịu xoa

    Tình trường xe lửa nhiều toa...
    Tủi sầu má nhạt tóc xòa - thương thay
    Bàn tay tôi hãy nắm ngay
    Ta đi dạo phố đêm nay tâm tình.
    (17.06.2009)
    Sĩ Đoan


    AI MANG…

    Ai mang nỗi nhớ bẻ đôi
    Chất vào lối bước bên đời đang đi

    Ai mang chút vọng tình si
    Cho ta mỏi mắt bờ mi bơ phờ

    Ai mang nửa kiếp dại khờ
    Để nghe nhạc điệu lòng mơ đang sầu

    Ai còn bước vội đi đâu
    In vào khoảng nhớ đượm mầu gió sương

    Ai mang cho chút vấn vương
    Để ta thôi lỡ yêu thương đượm mầu.
    (14.06.2009)



     
    GIẤC MƠ ĐỂ DÀNH

    Để dành một tiếng yêu anh
    Cho tròn mộng thắm trong lành trao ân
    Lòng yêu không chút phân vân
    Nhìn anh ánh mắt tần ngần ấp e.

    Nỗi lòng sao giấu - sao che?
    Chỉ còn mong ước mang về gửi anh
    Hàng đêm thao thức năm canh
    Thôi em đành giấu để dành yêu anh.

    Tình yêu có giấc mơ xanh
    Có em đợi đấy có anh mong chờ
    Phải chăng tình thắm vô bờ
    Lòng yêu để lại vật vờ tương tư.

    Tình đời nào có mà dư
    Để dành cũng vậy cho dù là không!
    Yêu em yêu thật trong lòng
    Dù là hai đứa giờ không hẹn chờ

    Bao lần tình vẫn thờ ơ
    Thôi cất để đấy dành... mơ ngày về.


    MỘT NỬA EM DẠI KHỜ

    Anh đi - anh đã đi đâu
    Để em ở lại âu sầu ngóng trông
    Đông về cây cối trơ không
    Hồn em ở lại cùng lòng nhớ thương
    Anh ơi nhung nhớ kết vương
    Dạ mài điệp khúc đêm trường lẻ loi
    Tim run lạnh vắng bên đời
    Nửa hồn lạc mất... nửa vơi dại khờ.




     
     
     
    EM YÊU ANH TRỌN KIẾP

    Em yêu anh, nguyện là mãi mãi
    Để suốt đời giữ lại trong tim
    ''Nửa đời'' ơi, em cố công tìm
    Giờ đã gặp, thỏa lòng mong ước

    Em yêu anh, sẽ không quên được
    Bao ân tình êm ái du dương
    Môi hôn anh, em phút lạc đường
    Quấn lấy cả bao lời thương mới gửi

    Em yêu anh, cả đời này xin giữ
    Đi cùng anh cho đến cuối cuộc đời
    Lòng yêu anh chưa một phút cạn vơi
    Nguyện gần mãi... Yêu anh "trọn kiếp''!
    (01/08/09)



     
     
    NHỚ THỜI ÁO TRẮNG

    Em đây rồi, ôi một thời áo trắng
    Trước sân trường thuở khoảnh khắc chia xa
    Nhuộm khung trời phượng đỏ đã đơm hoa
    Rơi cánh mỏng rụng vương trong thầm lặng
    Ve ngân vang giữa trưa hè đầy nắng
    Rộn sân trường, đọng lưu bút ngày xanh
    Mãi xa rồi khoảnh khắc ấy và anh
    Trĩu nặng mãi trùm cõi lòng nhung nhớ.


     
    BIỂN CHIỀU NAY VẮNG ANH

    Biển chiều nay vắng anh
    Lòng em buồn biết mấy
    Nỗi nhớ nào đong đầy
    Lưu ngập cả giấc mơ.

    Biển chiều nay vẫn chờ
    Ngày xưa không quay lại
    Em vẫn hoài tìm mãi
    Âm thầm những bước chân

    Biển chiều nay vắng anh
    Hàng thông như chết lịm
    Em trong hoàng hôn tím
    Thả tâm hồn như mây

    Biển, anh... và em nay
    Nhưng tình không ở nữa
    Thiếu bờ môi rực lửa
    Khi vắng bóng anh rồi!

    Biển chiều sóng đơn côi
    Gợi lên từng cung nhớ
    Anh ơi sao mình nỡ
    Hai nửa chẳng ghép đôi?

    Giờ em nghẹn không lời
    Khi đường về xứ lạ
    Bao ân tình xa quá
    Biển và em phương này.
    (30/08/09)



    NHỚ LỜI GIAN DỐI
    *Gửi T.

    Đêm nay em đặt tay
    Lên bức tường, anh ạ!
    Nhớ về một lời hứa
    Tựa như gió thoảng qua

    Đêm nay em đã khóc
    Cả lòng trống lạnh đầy
    Vì sao lời gian dối
    Phủ mờ như đám mây

    Em vẫn còn nơi đây
    Trong khoảng lặng lúc này
    Đêm đông về chợt nhớ
    Tình anh làm mắt cay


    Bàn tay trong đêm nay
    Run run vì cái lạnh
    Lòng mơ hồ mỏng mảnh
    Thế là em mất anh!

    Ôi bàn tay! Bàn tay.
    (12/11/2009)


    NGÀY ĐANG VÀO TỐI

    Một ngày bước qua phố
    Hoàng hôn tím nhạt phai
    Rong ruổi sợi nắng dài
    Để cuối ngày bối rối

    Một chiều tà vô tội
    Của tâm hồn cô đơn
    Thèm khát phút dỗi hờn
    Trong những ngày xứ lạ

    Phố triệu người vào ra
    Ngược xuôi theo dòng chảy
    Có mình ta ngồi đây
    Quên ngày đang vào tối.

    Trong dòng người sôi nổi
    Có ta đang dỗi hờn
    Với bao nỗi cô đơn
    Vương theo ngày sắp hết...

    NHỚ NGƯỜI XA


    Ngồi lặng trong đêm tối
    Mà nước mắt em rơi
    Mặc cho làn gió thổi
    Làm lạnh lòng đơn côi


    Em không thể... không thể!...
    Dặn lòng cố quên người
    Nhưng rồi sao vẫn nhớ
    Người xa lâu lắm rồi


    Nỗi buồn cô đọng lại
    Lời ai xưa chưa nhòa
    Hơi ấm còn quanh đấy
    Mà người xa quá xa!
    (17/06/2008)



    NGƯỜI KHÁCH CŨ

    Anh đang hỏi về ai
    Về em hay về chị?
    Sao anh cứ lầm lũi
    Giữa ngày dài nhớ mong

    Anh đã từng yêu chị
    Một chuyện tình như mơ
    Giờ hết hẹn thôi chờ
    Bởi chị rời nhân thế!

    Chiều nay em về trễ
    Thấy bóng anh ngập ngừng
    Anh hỏi em hay chị?
    Sao lặng lẽ quay lương?...
    (31/08/2009 - Sau khi chị Jenny mất).


    EM NHỚ ANH
    *Gửi T.

    Đêm nay em nhớ anh
    Đặt bàn tay đơn lạnh
    Trên bức tường khô quạnh
    Lòng nhung nhớ bơ vơ.

    Đêm nay, nhớ vô bờ
    Tương tư không bến đỗ
    Ý nghĩ nào nức nở
    Tràn ngập cả giấc mơ

    Đêm nay, em đang ở
    Nơi xứ lạnh mong chờ
    Hồn dường như bay bổng
    Về tận bến mơ xưa


    Đêm nay, em ngồi đây
    Nghĩ về tình hai đứa
    Em còn nơi xứ lạ
    Nên tình mình hóa xa.
    (11/08/2009)



     
    GỬI ANH NỖI NHỚ

    Em luôn nhớ về anh
    Để quên đi cái lạnh
    Tình em như biển quạnh
    Thét gào... hòa trong xanh

    Em luôn nghĩ về anh
    Trong hơi thở yên lành
    Gửi đời này mãi mãi
    Nguyện không xa rời anh.

    Em luôn nhớ về anh
    Một nỗi nhớ vô hình
    Luôn trong tim hạnh phúc
    Ngập tràn ánh bình minh.
    (26/06/09)

    CÁM ƠN ANH ĐÃ XA

    Cám ơn anh đã đến
    Cho dù trong phút giây
    Bao hương tình để lại
    Làm đau trái tim này

    Bao nhớ thương còn đây
    Mà người xa xa biệt
    Giờ này em mới biết
    Mình mong gì ngày mai


    Cám ơn! Cám ơn anh
    Của những ngày quá khứ
    Giờ thì tình hai đứa
    Đã thành hai, xa vời.
    (15/12/2009)



    THUYỀN ĐỜI LẠC BẾN

    Em chưa gặp tình đầu
    Cũng chưa có tình cuối
    Sao lòng tràn tiếc nuối
    Những ngày đã qua đi!

    Danh vọng để làm chi
    Tiền bạc có nghĩa gì
    Khi mà trong năm tháng
    Cô đơn hằn buớc đi


    Mùa đông em lạnh giá
    Mùa hè ngập đơn côi
    Mùa thu buồn xa xôi
    Mùa xuân không có tết

    Bước chân đã mỏi mệt
    Lối đi còn kiếm tìm
    Chút ấm áp trái tim
    Đang ngóng trong đêm lạnh...

    Nửa còn lại nơi đâu?
    Trong cuộc sống muôn mầu
    Biết chốn nào bến đậu
    Thuyền tình em lênh đênh.



     
    ỜI HỨA DỐI GIAN
    *Gửi T.

    Em vẫn thầm dở đọc
    Trang thơ viết cùng nhau
    Lặng vỡ một niềm đau
    Trong nhiều đêm em khóc


    Gió thu về từng đợt
    Thấm lạnh kiếp tha hương
    Hai đứa mình hết thương
    Lời anh thành gian dối!

    Hai mình ai phản bội?
    Cho lời hứa chia phôi
    Bao ước hẹn chung đôi
    Sao giờ tan bọt sóng?

    Đêm gió thu lồng lộng
    Như se trời sang đông
    Lòng em thành khoảng trống
    Mênh mông và... mênh mông.
    (25/09/2009)



    NỖI BUỒN MÊNH MÔNG

    Ta rất ghét nỗi buồn
    Cứ sôi sục rớt tuôn
    Giọt sầu rơi lã chã
    Ta quên chính mình luôn

    Bao giờ quên năm tháng
    Với buồn đau đa mang
    Bao giờ ta hết tủi
    Nửa đời còn lang thang

    Muộn phiền bao giờ hết
    Cho năm tháng lãng quên
    Đứng giữa đời lồng lộng
    Nỗi buồn càng mông mênh.
    (30/11/2009)


    TRÁI TIM YÊU

    Em trao anh trái tim
    Mới bắt đầu rực đỏ
    Bởi tình yêu lấp ló
    Từ ngày em gặp anh

    Trái tim em trinh nguyên
    Gửi về anh tất cả
    Mong tình đừng... vội vã
    Kẻo giọt lệ rớt rơi

    Một trái tim tinh khôi
    Mơ về mầu xanh lá
    Trái tim em, tất cả
    Ấm tình khi có anh.
    (06/03/2010)



    ANH NGỌN GIÓ
    TRÊN ĐỈNH PHÙ VÂN
    *Gửi người quản lý của em.

    Anh thoáng đến - thoáng đi
    Y như là cơn gió
    Em bà già lọ mọ (!)
    Vơ gió vào lòng yêu

    Anh thoáng đến trong chiều
    Hòa tan em ân ái
    Chợt đi - rồi chợt lại
    Tơ vương rối đam mê

    Em mơ ngày trở về...
    Bên anh cùng sánh bước
    Nhưng nào đâu biết được
    Có cận kề bên anh?

    Anh cơn gió mộng lành
    Đến bên như vị thánh
    Mang theo vòng tay ấm
    Ru lòng em từng đêm


    Anh cơn gió phiêu du
    Bốn mùa lui tới đủ
    Anh như cây cổ thụ
    Mạnh mẽ và chở che


    Hôm nay hạ giao mùa
    Em phai nhòa thân cỏ
    Anh đúng là ngọn gió
    Thổi trên đỉnh phù vân.
    (22/04/2010)


    EM YÊU...

    Em yêu mùa đông đầy
    Lung linh bông tuyết trắng
    Cho em trời… mong ngóng
    Đôi gò má ửng hồng

    Em thích cả mùa đông
    Với giá lạnh không mầu
    Mùa đông trốn đi đâu
    Cho ngày ngày mong nhớ

    Cái lạnh em đâu sợ
    Chỉ ngại lòng trống không
    Trong mầu trắng mênh mông
    Hồn hóa thành tuyết lạnh

    Em yêu sự hiu quạnh
    Của phố thiếu nắng hồng
    Có chút gì thầm mong
    Một bàn tay thật ấm.
    (07/09/2009)


    CÁM ƠN ANH
    *Gửi Người quản lý của em .

    Cám ơn anh đã đến
    Dù chưa hẹn một lần
    Anh ôn tồn, da diết
    Ngày tháng dần thân quen

    Từ khi anh đến bên
    Em thấy hết cô đơn
    Cám ơn anh nhiều lắm
    Cả đời nguyện không quên


    Anh - ông tiên hiện đại
    Chỉ cho em đúng sai
    Cho hồn thêm sức sống
    Hướng mãi về tương lai

    Nỗi đau bệnh hao mòn
    Anh vỗ về an ủi
    Nỗi đau nhẹ từng cơn
    Cám ơn anh đã đến.
    (21/04/2010)



    NGƯỜI RA ĐI

    Anh đã đi đường khác
    Không còn ai đón đưa
    Giọt mưa lạnh lưa thưa
    Anh bước đi rất vội

    Không biết em đứng đợi
    Với nỗi buồn vẩn vơ
    Tâm hồn nhỏ ngây thơ
    Em cười… cho vơi nhớ

    Sao em mãi thẫn thờ
    Với bóng hình xa khuất
    Anh đi, đành lạc mất
    Lời yêu: hứa đợi chờ!
    (08/08/2007)



    ANH QUÊ NHÀ
    *Gửi T.

    Quê nhà anh có biết
    Em luôn nghĩ về anh
    Bên khung trời xứ lạnh
    Ước mộng đời mầu xanh

    Quê nhà anh có hay
    Từng đêm trong nỗi nhớ
    Trong giấc ngủ em mơ
    Được bên anh hạnh phúc


    Quê nhà anh hãy đợi
    Người em ở xa quê
    Hứa một ngày sẽ về
    Cùng bên anh trọn kiếp

    Quê nhà anh có nhớ
    Ánh mắt - nụ cười em
    Bao lời dịu êm đềm
    Mình trao nhau... hạnh phúc.
    (26/06/2009)


     
    KHOẢNG CÁCH
    *Gửi T.

    Khoảng cách của hai ta
    Là cả ngàn nỗi nhớ
    Anh giấu ẩn trong mơ
    Bao ngày dài nhung nhớ

    Khoảng cách anh và em
    Là nửa vòng trái đất
    Tình yêu em chân thật
    Mong muốn gần nhau hơn.

    Khoảng cách em và anh
    Là hơn anh mấy tuổi
    Trong em luôn tiếc nuối !
    Cho một trái tim yêu.

    Khoảng cách trong buổi chiều
    Là hoàng hôn vào tối
    Anh cho em cơ hội
    Để khoảng cách gần hơn.

    Tuy ta có xa xôi
    Nhưng ý nghĩ rất gần
    Em nguyện đời trao, nhận
    Hết khoảng cách trái tim.




    LẠC BƯỚC GIỮA GIẤC MƠ

    Đêm nay nơi viễn xứ
    Lạc bước trong giấc mơ
    Thấy anh nói đợi chờ
    Ôi, giấc mơ hạnh phúc

    Trong mơ còn náo nức
    Chạy về gần bên anh
    Để hòa giấc mơ xanh
    Cùng anh bao nguyện ước

    Giật mình em chợt thức
    Hóa ra là giấc mơ
    Sầu dâng đầy tiếng vỡ
    Bên giấc mơ.... giấc mơ.

    XIN LỖI TÌNH YÊU

    Em xin gửi tới anh
    Một ngàn lời xin lỗi
    Mình chẳng có cơ hội
    Để có thể gần nhau


    Trời vạn vạn ngôi sao
    Thế gian triệu triệu người
    Vậy mà ở đường đời
    Hai đứa mình lại gặp

    Xin anh nhận nơi em
    Ngàn vạn lời xin lỗi
    Triệu triệu lời thú tội
    Vì chúng mình cách xa

    Thôi, em nơi xứ lạ
    Anh ở tận quê nhà
    Xin tình đừng phai nhạt
    Vì hai mình rất xa !...

    SAO ANH KHÔNG GỌI EM TỈNH GIẤC?

    Như trong chuyện cổ tích
    Công chúa ngủ trong rừng
    Đợi một chàng hoàng tử
    Đánh thức cùng hòa chung

    Giờ em đang ngủ mê
    Đợi hình bóng anh về
    Gọi cho em thức giấc
    Để rời xa cơn mê...

    Em đang ở xa quê
    Sao tình anh không thể
    Đến gần em gọi khẽ
    Cho tỉnh cơn mê này.


    Ngày rồi lại qua ngày
    Anh đi đâu không thấy
    Không gọi em thức dậy
    Để em còn nằm đây !...

    XIN HÃY QUÊN EM

    Em gọi thầm tên anh
    Trong mê man bất tỉnh
    Xin anh hãy bình tĩnh
    Nếu như em không còn

    Xin chớ buồn anh nhé!
    Khi ngày tháng đợi chờ
    Có khi em ngừng thở
    Sau hàng tuần mê man

    Chuyện tình mình dang dở
    Đừng hỏi câu: vì sao…
    Thượng Đế ơi! nỡ nào
    Bắt em rời nhân thế

    Tình em anh hãy để
    Vào một góc con tim
    Mai sau có kiếm tìm
    Xin quên em anh nhé !

    Tình em - anh hãy để
    Vào quên lãng một ngày
    Em không còn nơi đây
    Hồn hòa theo mây gió.

    (29/07/09 - Sau ca phẫu thuật)



    CHUYỆN HAI CHÚNG TA
    *Gửi T.

    Chuyện tình hai chúng ta
    Rất mong manh dễ vỡ
    Chắc mình không duyên nợ
    Xin anh đừng để tâm

    Một năm - hay nhiều năm
    Tình mình sẽ phai nhạt
    Em phương trời xa ngát
    Biết đâu ngày trở về.

    Nhiều lúc tỉnh và mê
    Em thấy mình hư thực
    Nơi đây em chúc phúc
    Anh êm ấm trăm năm

    Đôi lúc em xa xăm
    Nghĩ về lời đã hứa
    Xin anh đừng tin nữa
    Hai đứa mình chia tay.




    ĐÊM NHỚ ANH

    Đêm nay em nhớ anh
    Đặt tay lên bức tường
    Trong em luôn tưởng tượng
    Anh đang nắm bàn tay.

    Nỗi nhớ anh đêm nay
    Cứ in vào ý nghĩ
    Bao nhiêu điều giản dị
    Mà Thượng Đế lấy đi...

    Nước mắt vòng quanh mi
    Tay hững hờ lạnh giá
    Em còn lạc xứ lạ
    Biết ngày nào đoàn viên?

    Sao hai ta lại nỡ
    Mỗi đứa ở một phương?
    Mặc dù đã yêu thương
    Mà lòng hoài xa cách...


    Anh ơi! đêm xứ lạ
    Bao nỗi nhớ đậm đà
    Em hẹn anh mùa hạ
    Mà không thể về nhà...


    XIN TRẢ...

    Xin trả lại anh tất
    Những lời hứa bên nhau
    Khi xa rồi đừng đau
    Dù con tim hằn vết

    Xin trả bao mỏi mệt
    Của ân tình chưa quên
    Trả lại phút ấm êm
    Hai tâm hồn hòa một

    Xin trả phút dại dột
    Khi hai nửa gần bên
    Trả hết để mau quên
    Bao lời yêu say đắm.

    Xin trả lời thật - giả...
    Dối gian thoảng đầu môi
    Chừa lại một mình tôi
    Tháng ngày dài nhung nhớ!
    (22/07/09)



     
    EM YÊU ANH

    Em yêu anh, một tình yêu như thể
    Trong trái tim vùi dấu đã từ lâu
    Một tình yêu không dễ phai mầu
    Nguyện tất cả dành để thương anh mãi

    Em yêu anh, trong lòng luôn sợ hãi
    Bởi hai mình có khoảng cách anh ơi
    Em nguyện bên anh đi suốt cuộc đời
    Mà lo sợ chuyện hai mình xa cách

    Em yêu anh, chưa một giây hờn trách
    Hay giận anh làm em đợi rất lâu
    Tự hỏi lòng không biết anh đi đâu
    Để em đợi vương sầu lên đôi mắt


    Em yêu anh, dù tình anh đến muộn
    Vướng vào nhau lời đã hẹn từ lâu
    Thời gian trôi chảy chẳng phai mầu
    Xin nguyện cả đời yêu anh mãi mãi.


    NIỀM KHAO KHÁT

    Em lặng im nhìn dòng đời vội vã
    Trong lặng thầm muôn ngả đã đi qua
    Em hãy còn lưu lạc tận nước Nga
    Khoảng cách quê nhà ôi xa... xa quá

    Ở quê nhà trời đang điểm mùa hạ
    Em chốn này lạnh giá đông sang
    Đến bao giờ thu mới heo vàng
    Em ngồi nhặt, đếm thời gian lá rụng

    Ai đi xa dẫu một ngày rồi cũng:
    Trở về nhà trong tiếng gọi yêu thương
    Lòng khát khao... thổn thức giữa đêm trường
    Em vẫn đấy... tâm tư dường chết lặng...
    (29/07/09)



    CHỈ CÓ ANH ĐÃ CHO EM TẤT CẢ

    Chỉ có anh, một tình yêu kỳ diệu
    Anh cho em phép mầu nhiệm thời gian
    Em đang nằm trong viện thiếp miên man
    Miệng vẫn gọi trong mê tên anh đó...

    Chỉ có anh, tâm hồn em lấp ló
    Ánh sáng hồng, một ánh sáng thiên thu
    Đang che khuất bởi những đám mây mù
    Chờ quang đãng như mặt trời ló rạng

    Chỉ có anh, trong đêm trường quạnh vắng
    Giữa bóng đêm em nép ẩn tình anh
    Ngọn lửa ấm trái tim nơi xứ lạnh
    Có tình anh - có tất cả tâm hồn


    Chỉ có anh, khoan dung và rộng rãi
    Khi em sai, khi phạm lỗi rất nhiều
    Bước chân em còn viễn xứ mù phiêu
    Hẹn một ngày em trở về đoàn tụ...

    Chỉ có anh, tình yêu như cơn lũ
    Cuốn em xa những khoảng trống vô hình
    Cho cuộc đời mãi mãi thắm tươi xinh
    Để bên anh chung mái nhà hạnh phúc...
    (24.07.09)
    Viết khi tỉnh dậy sau cơn mê man lần phẫu thuật đầu tiên.



     
    ANH BỎ EM RỒI CÓ PHẢI KHÔNG

    Anh bỏ em rồi có phải không
    Cho vương ngấn lệ trên má hồng
    Tình đời đôi lúc nhiều cay đắng
    Cho ta sầu khắc thật mênh mông....

    Anh bỏ em rồi có phải không
    Còn đâu giây phút từng đợi mong
    Hãy đi, đi hẳn, em không giữ
    Hết ước chung tên trên thiệp hồng...

    Anh bỏ em rồi có phải không
    Lệ đắng chảy dài để ai hong
    Quên đi năm tháng ta vụng dại
    Xa nhau rồi đó anh tiếc không...


    Anh bỏ em rồi có phải không?
    Gửi tình đã chết cuối mùa đồng
    Kết đủ hai mươi vòng thương nhớ
    Để viếng tình ta thành... hư không!


    AI?...

    Ai sẻ trái tim ra làm hai
    Cho vương mắt lệ đang chảy dài
    Một ngày xa cách vì sương gió
    Giấu kín bình minh một sớm mai

    Ai sẻ trăng vàng ra làm hai
    Bờ khuya trăng vỡ dưới gót hài
    Trăng lên tỏa sáng rồi trăng xế
    Như ta khuyết dở chẳng ai hay.


     
     
    NỤ HÔN XƯA CŨ
    Ngày đó…
    Anh đã trao nụ hôn
    Bỡ ngỡ thuở ban đầu
    Giờ nụ hôn ấy đâu
    Chỉ mình em còn nhớ.

    Nụ hôn xưa... giờ ở
    Tận tiềm thức gần, xa!
    Hơi thở ấm thoáng qua
    Giờ tan như bọt sóng.

    Em vẫn hoài đợi mong
    Mọi ngày quay trở lại
    Sao đời em còn mãi
    Dấu tình dưới bước đi.

    Nụ hôn xưa nghĩ gì...
    Khi hai ta hai nửa?!
    Anh quên rồi!... lần nữa
    Em nhớ nụ hôn xưa.
    01/08/09

     
     
    NHỚ LỜI GIAN DỐI
    Gửi T:
    Đêm nay em đặt tay
    Lên bức tường anh ạ!
    Nhớ về một lời hứa
    Tựa như gió thoảng qua.

    Đêm nay em đã khóc
    Cả lòng trống: lạnh đầy
    Vì sao lời gian dối
    Phủ mờ như đám mây.

    Em vẫn còn nơi đây
    Trong khoảng lặng chốn này
    Đêm đông về chợt nhớ
    Tình anh làm mắt cay.

    Bàn tay trong đêm nay
    Run run vì cái lạnh
    Lòng mơ hồ; mỏng mảnh
    Thế là em mất anh.

    Bàn tay trong đêm nay
    Hết tình anh vơi đầy
    Làm cho em đau đớn
    Không men rượu mà say.

    Ôi! Bàn tay!... Bàn tay!...
    12/11/2009

     
    HAI ĐỨA GIẬN NHAU

    Hôm qua ta giận nhau
    Chỉ vì em không hiểu
    Nói những lời hờn dỗi
    Có lẽ nào hết... yêu?

    Hôm qua ta giận nhau
    Anh vô tình để lại
    Một chút gì tê tái
    Lộ trên cặp mắt nai.

    Hôm qua ta giận nhau
    Anh ơi! Hãy hiểu thấu
    Tình yêu thường mâu thuẫn
    Em không muốn vậy đâu.

    Hôm qua ta giận nhau
    Vì hai mình ngang bướng
    Thôi xin đừng như vậy
    Giận hờn lệ em vương.

    Hôm qua ta giận nhau
    Chẳng hợp ý tâm đầu
    Em còn nơi viễn xứ
    Buồn lòng biết dấu đâu?...
    ___01/07/2009____

    BIỂN TRƯỜNG ÁI ÂN

    Biển xanh em và anh
    Hòa cùng sóng dào dạt
    Đại dương trùng vãy gọi
    Hai tâm hồn xuyến sao.

    Sóng hòa nhịp ra vào
    Hân hoan cùng đôi lứa
    Hai hồn hòa làm một.
    Như sóng - cát đẩy đưa.

    Phút gần gũi ban trưa
    Tha thiết đôi tình nhân
    Cười vui đầy hanhj phúc
    Trong biển trường ái ân.
    ___03/07/2009____


    ĐÊM NHỚ ANH


    Đêm nay em nhớ anh
    Đặt tay lên bức tường
    Trong em luôn tưởng tượng
    Anh đang nắm bàn tay.

    Nỗi nhớ anh đêm nay
    Cứ in vào ý nghĩ
    Bao nhiêu điều giản dị
    Mà Thượng Đế lấy đi...

    Nước mắt vòng quanh mi
    Tay hững hờ lạnh giá
    Em còn lạc xứ lạ
    Biết ngày nào đoàn viên?

    Cơn mưa buồn chợt đến
    Làm em nhớ anh hơn
    Bao ý nghĩ dỗi hờn
    Chợt tuôn theo sợi nhớ !

    Sao hai ta lại nỡ
    Mỗi đứa ở một phương?
    Mặc dù đã yêu thương
    Mà lòng hoài xa cách...

    Nỗi nhớ rơi tí tách
    Từng cung điệu nở hoa
    Anh đừng yêu em quá
    Em sợ ngày... cứ xa !

    Anh ơi! đêm xứ lạ
    Bao nỗi nhớ đậm đà
    Em hẹn anh mùa hạ
    Mà không thể về nhà...


    XIN TRẢ...

    Xin trả lại anh tất
    Những lời hứa bên nhau
    Khi xa rồi đừng đau
    Dù con tim hằn vết...

    Xin trả bao mỏi mệt
    Của ân tình trong đêm
    Trả lại phút ấm êm
    Hai tâm hồn hòa một.

    Xin trả phút dại dột
    Khi hai nửa gần bên
    Trả hết để mau quên
    Bao lời yêu say đắm.

    Xin trả lời thật - giả...
    Dối gian thoảng đầu môi
    Chừa lại một mình tôi
    Bao ngày dài không phai !...

    22/07/09


    NGƯỜI RA ĐI

    Anh đã đi đường khác
    Không còn anh đón đưa
    Giọt mưa lạnh lưa thưa
    Anh bước đi rất vội

    Không biết em vẫn đợi
    Với nỗi buồn vẩn vơ
    Tâm hồn nhỏ ngây thơ
    Em cười cho hết nhớ

    Sao em mãi thẫn thờ
    Với bóng hình xa khuất
    Anh đi ta lạc mất
    Lời xưa nói đợi chờ

     
    VƯƠNG SẦU...

    Hôm nay tôi thấy buồn
    Một nỗi buồn khó tả
    Trong đêm trời xứ lạ
    Vương sầu bởi… người ta!

    THUYỀN ĐỜI

    Dòng xanh còn nhớ còn chờ
    Con thuyền rẽ sóng lìa bờ ra khơi
    Cánh buồm căng gió lướt trôi
    Giữa dòng đơn bóng thuyền đời lênh đênh.


     

    EM...

    Em vẫn bước bên đời
    Gần anh nhưng không nói
    Tiếng yêu em xin gọi
    Thành những vần thơ ca.

    Thời xa xưa đã qua
    Chỉ còn là thương nhớ
    Những gì ta đợi chờ
    Cũng chỉ là phút giây.

    Em ước là vầng mây
    Khi nào anh cũng thấy
    Nhưng em là cỏ sậy
    Một mình đứng ngóng trông.

    Vầng mây hồng em ước
    Không còn khi trời đêm
    Anh đâu... thôi đã quên
    Em đứng giữ trời quen.

    Hạnh phúc nào còn nhớ !
    07/07/2007


     
    TÌNH ANH
    *Gửi T.

    Tình anh là gió ngút ngàn
    Bỗng dưng ập đến ngập tràn hồn yêu

    Tình anh như gió trong chiều
    Vừa thoáng đến mà trăm điều xốn xang

    Tình anh em đã trót mang
    Con tim khát vọng sẵn sàng đón yêu

    Tình anh mang đến yêu chiều
    Làm cho say ngất lòng xiêu xiêu tình

    Tình anh hai đứa ... chúng mình
    Mãi còn ghi khắc bóng hình trong tim.

    ĐỪNG ĐỂ EM MỘT MÌNH

    Đừng để em một mình
    Trong bóng tối cô đơn
    Em sẽ thấy lạnh hơn
    Khi không anh bên cạnh

    Đêm đông lòng rất lạnh
    Nơi viễn xứ xa xa
    Trong em nỗi nhớ nhà
    Anh ở đâu quên đến?

    Em khát tình yêu mến
    Trong lối bước không tên
    Anh hãy ở kề bên
    Đừng để em một bóng...


    DỖI HỜN TÌNH EM

    Anh đang giận dỗi hờn ghen
    Câu thơ em viết làm quen một người
    Anh giận ánh mắt thôi cười
    Tình em đâu chỉ buông lời ghẹo chơi!

    Bóng anh em giấu một nơi
    Từ trong tim thẳm trời ơi ghen gì?
    Anh đừng ở đó so bì
    Chỉ là vài chữ làm gì giận em...?

    ĐỪNG GIẬN

    Bỗng dưng người lại giận tôi
    Trời đang nắng ấm tối trời đổ mưa
    Sót vài tia sáng lưa thưa
    Để tôi đi lạc ai đưa tôi về?!...

    CÁNH CHIM CÔ LẺ

    Cánh chim bạt gió muôn phương
    Chim bay mỏi cánh biết đường về không?
    Cô đơn bạc phận má hồng
    Lẻ loi ước được một vòng tay ôm.

    TIẾNG YÊU

    Cám ơn anh nhé hỡi người yêu
    Đã đến bên em một buổi chiều
    Từ đó về đây lòng luôn mở
    Cho em rạo rực với tình yêu!

    LỜI YÊU

    Em nhận lời yêu anh
    Sau bao ngày suy nghĩ
    Lẽ nào hạnh phúc chỉ
    Sau khi em gật đầu?

    Với ánh mắt nhìn sâu
    Anh đặt vào trong đó
    Trên bờ môi vừa ngỏ
    Vị ngọt nụ hôn đầu!

    Mình bên nhau từ đấy
    Chẳng bao giờ lìa xa…




    EM ĐỂ…

    Em để nhớ vào tim
    Em để yêu vào đợi
    Lời anh tuy nói vội
    Cứ nhớ mãi không thôi

    Em để anh bên đời
    Qua ngày cũ ngày mới
    Ý thơ em viết vội
    Ngay từ thuở sơ đầu


    Em để gọn bên nhau
    Chút tình ai vừa đến
    Để tim yêu trìu mến
    Không phai theo tháng ngày.

    NGƯỜI ĐÀN ÔNG ĐA TÌNH

    Đa tình người nói yêu em
    Rồi mai người lại bỏ quên giữa đời
    Tình yêu đâu phải cuộc chơi
    Xin người đừng có mượn lời nguyệt hoa.

    VÔ ĐỀ

    Anh về đi với người ta
    Để em ngồi đó xót xa cuộc tình
    Ước sao thủa ấy chúng mình
    Đừng có gặp gỡ để tình khỏi đau.

    SỰ VÔ TÌNH

    Anh đã đến rồi đi
    Không một lời trao gửi
    Làm cho em phải đợi
    Anh vô tình vậy sao?

    ANH LÀ CẬU BÉ (!)

    Trong đôi mắt của em
    Anh chỉ là cậu bé
    Bởi em không còn trẻ
    Để nhận lời ái ân

    Trong đôi mắt phân vân
    Em mang theo nỗi sợ
    Trái tim mình nứt vỡ
    Bởi anh là… trẻ con!

    Ánh mắt em mỏi mòn
    Nhìn đôi ta khập khiễng
    Đành lòng riêng dấu kín
    Vì anh là… bé con !!!

    QUAY VỀ ĐÂY

    Nếu không có cuộc sống
    Sẽ không kiếp lang thang
    Nếu tình không ngang trái
    Sẽ chẳng thể lỡ làng

    Nếu tình không đa đoan
    Em không buồn đến vậy
    Má phai màu đỏ dậy
    Khi dòng lệ tuôn trào

    Sẽ chẳng có thét gào
    Nếu đại dương ngưng sóng
    Nếu hết niềm mong ngóng
    Sẽ còn đâu đợi chờ?

     
    NGƯỜI GIỐNG NGƯỜI

    Chiều nay trên phố Mát

    Gặp một người thoáng qua
    Bốn mắt nhìn giao hòa
    Sao giống người xưa cũ!

    Nỗi niềm nào vừa đủ
    Làm sống mũi chợt cay
    Phố rộng trời chiều nay

    Ngỡ gặp người xưa cũ!
    (Nhớ về Nam thuở cũ)

    TÌNH NHỚ
    *Gửi T.

    Hôm nay phone cho anh
    Lòng em vui biết mấy
    Bờ môi hồng run rẩy
    Lẫn nhịp đập con tim

    Đôi lúc lại lặng im
    Chỉ muốn nghe anh nói
    Giọng anh vang lời hỏi
    Lòng rộn rã bổn chồn

    Nhớ anh nên gọi phone
    Tiếng anh cười trong trẻo
    Trái tim bớt lạnh lẽo
    Mãi say lời anh trao

    Tự dưng em ước ao
    Có anh luôn bên cạnh
    Để tâm hồn bớt lạnh
    Nhận hơi ấm anh trao...
    (23/05/2009)

     
    CÒN BÓNG NGƯỜI XƯA

    Trên con đường em đi
    Của bốn mùa thương nhớ
    Em lưu vào trang vở
    Giữa mùa hè đơn côi

    Tiềm thức cũ xa xôi
    Trong lòng em rớt lại
    Đã xa rồi còn mãi
    Trang sách của một thời

    Em đã trót yêu người
    Của một ngày xưa ấy
    Giờ đường đi .. em đấy
    Bóng dáng nào còn lưu?


     
    HẠT BỤI TRÊN PHỐ

    Anh đã hẹn em rồi
    Chiều nay anh sẽ đến
    Thế mà khi chiều tím
    Chẳng thấy bóng anh đâu


    Cho đến ngày hôm sau
    Cũng vào chiều đông ấy
    Vô tình em nhìn thấy
    Bóng anh nắm tay ai!

    Hai bóng lặng in dài
    Cùng bước đi giữa phố
    Mắt em mờ bỡ ngỡ
    Lẽ nào mình nhìn sai…

    Nhưng rồi lại ngày mai
    Nối tiếp trên phố dài
    Vô tình em gặp lại
    Bóng anh bước cùng ai

    Giờ thì em không sai
    Anh thành kẻ phản bội
    Hạt bụi nào gió thổi
    Vô tình vướng mắt em.

    TÌNH LÀ HẠT BỤI

    Tình là bụi - phủi là bay
    Yêu ngày yêu tối - tháng ngày vẫn không
    Nên tình chỉ mãi lông bông
    Phủi đi một cái là không thấy gì!

    ANH ƠI!...

    Anh ơi! có bao giờ
    Khi một mình đâu đó
    Còn nhớ lời anh ngỏ
    Từ một ngày xa xưa!

    Anh ơi! Còn nhớ nữa?
    Phút mặn nồng đã trao
    Giờ này có khát khao
    Nụ hôn em vụng dại

    Anh ơi! Đời này mãi
    Vẫn chỉ nghĩ đến anh
    Ước có mộng mầu xanh
    Mình bên nhau trọn kiếp.

    CHỜ NGƯỜI DƯỚI MƯA

    Anh đã hẹn chiều nay anh đến
    Để em buồn đứng đợi bên hiên
    Anh đâu rồi mưa cứ triền miên
    Em ngóng đợi nhìn mưa nhung nhớ.


    NHỚ BÓNG NGƯỜI DƯNG

    Cả đêm thao thức nhớ đến người
    Nhớ người chưa gặp rất xa xôi
    Vầng mây lặng lẽ bên khung cửi
    Giống hệt nàng Bân đan áo chồng

    Xin một chút mây trắng mênh mông
    Ghép lại để đông đỡ lạnh lùng
    Gửi xa người nhận trong niềm nhớ
    Hình người tưởng tượng vậy là mơ

    Cả đêm thao thức nhớ ! Ta nhớ
    Có người ru mộng để ta say
    Mong cho giấc mơ mau tỉnh lại
    Giữa đêm đừng mộng bóng người dưng.


     
    MỘNG TÌNH

    Em đi trời chợt đổ mưa
    Em về trời bỗng cả trưa nắng đầy
    Trời quang gió thoáng hết mây
    Chúng ta kề má để xây mộng tình.

    TÌNH EM BAO GIỜ?...

    Bao giờ anh nói yêu em
    Để trái tim thấy thân quen trong lòng
    Mình cùng bước phố mùa đông
    Cho má em ấm môi hồng anh hôn.

     
    TÌNH ANH - TÌNH EM

    Em giận hờn vu vơ
    Thôi anh đừng đợi chờ
    Thế là anh không ở
    Để em đứng một mình

    Em trách anh vô tình
    Thế mà anh nổi nóng
    Lòng em buồn gợn sóng
    Mắt lệ gửi gió hong!

    Hết ngày rồi em mong
    Bóng anh vẫn không thấy
    Tình em còn đứng đấy
    Anh đã vẫy tay chào!



    Bốn Mùa Giọt Nhớ
     
     
     
    MÂY LANG THANG VIỄN XỨ

    Thân em như một đám mây
    Lang thang khắp chốn đong đầy cô đơn
    Ước gì em hóa thành cơn
    Giông mưa bão táp để tuôn xuống đời

    Vầng mây vần vũ chơi vơi
    Lẻ loi cô độc không lời yêu thương
    Mây bay nào biết lối đường
    Bến đậu không có tình trường cũng không

    Giờ này đang giữa mùa đông
    Em mây ảm đạm ước mong nắng vàng
    Nhưng rồi vẫn cảnh lang thang
    Trong đời lộng gió mơ màng hư không

    Cuối trời biển động mênh mông
    Ước mơ có chút ánh hồng... bình yên
    Thế rồi bỗng nhớ - chợt quên
    Giật mình trống vắng bắt đền ai đây

    Mùa đông lạnh giá hao gầy
    Mùa xuân chớm đến còn đây đợi người
    Hạ này tuổi chớm ba mươi
    Mùa thu gõ cửa tiếng cười héo đi

    Mây ơi! Còn ước mơ chi
    Khi đời phiêu bạt không gì luyến lưu?
    (18-12-2009)




    ĐI QUA BAO MÙA

    Mây hồng quận ánh nắng hanh
    Say trong ngày mới bên anh sớm chiều
    Vầng mây cũng biết thương yêu
    Biết mơ biết mộng bao điều ái ân

    Gom bao thương nhớ ân cần
    Chia đôi nhật nguyệt hai vầng tương tư
    Cuối trời viễn xứ âm u
    Mải mê tìm kiếm ngàn thu giao mùa

    Thế rồi mùa hạ kéo mưa
    Lá thu rơi rớt giữa trưa lạnh tràn
    Mây đành trốn dưới gió ngàn
    Để hồn trống vắng ngập tràn mơ hoa

    Trăng đêm loang lổ bỗng lòa
    Mây lang thang mãi trôi qua bao mùa.
    (10/12/2009)



    QUA ĐỦ BỐN MÙA

    Hạt mưa vướng lại trên cành
    Rung rinh chiếc lá giọt đành rụng rơi
    Giọt xa khắc lại lòng tôi
    Bao ngày xứ lạ cả trời bão giông
    Qua rồi xuân, hạ, thu, đông
    Môi hồng nhạt nhẽo má hồng nhạt phai
    Qua rồi ngày tháng mơ dài
    Nửa kiếp chưa có một ai cận kề

    Bao xuân ta vẫn chưa về
    Đêm đông giá lạnh môi kề lệ rơi
    Mặn đắng thổn thức đầy vơi
    Bốn mùa qua đủ... cả trời cô đơn.



     
    HƯƠNG THU DANG DỞ

    Mùa thu hương sữa trắng mầu
    Lá xanh thay áo chuyển mầu vàng rơi
    Thu về lặng lẽ bên đời
    Bóng anh xa vắng đơn côi một mình

    Gió đưa lá rụng lặng thinh
    Du dương âm hưởng chút tình lạc nhau
    Cây còn cho lá hai mầu
    Tình cho: Tình cuối - tình đầu... vẫn không!

    Thân em lạnh lẽo bao đông
    Ước mơ có chút nắng hồng ấm môi
    Bao năm viễn xứ xa xôi
    Chữ tình chữ nghĩa bên đời vẫn mong

    Ba mươi thu chửa lấy chồng
    Ngồi đây đếm lá thu nồng đang rơi
    Xốn xang lòng rối bời bời
    Hương sữa ngát cả lối đời dở dang.
    (14/09/2009)



    QUA...

    Mùa đông tuyết cũng qua rồi
    Sao ta vẫn mãi ru đời cô đơn
    Anh xa - hết phút dỗi hờn
    Trôi nhanh năm tháng dạ còn đam mê.
    (10/07/09)



     
    SINH NHẬT BUỒN

    Hôm nay sinh nhật mình
    Bước sang hai chín tuổi
    Sao lòng buồn thế nhỉ
    Tâm trạng đầy chơi vơi

    Hai chín năm trong đời
    Nhiều buồn vui ngọt đắng
    Trong ngã rẽ cuộc đời
    Giờ lòng ta trĩu nặng


    Mừng sinh nhật hai chín
    Một mình nơi xứ xa
    Một mình ôm tiếc nuối
    Bao tháng ngày đã qua

    Sinh nhật ta không quà
    Không người thân, bè bạn
    Sinh nhật buồn vô hạn
    Sinh nhật mình... mình ơi!
    (15/11/2009 - Đêm Mátxcơva sinh nhật buồn!)



    THÂN EM....

    Thân em như chiếc bóng
    Đứng bên đời chơi vơi
    Em chiếc thuyền bé bỏng
    Sóng xô dạt muôn nơi

    Em lang thang trong gió
    Một mình lối không ai
    Tìm đâu hơi thở ấm
    Để bớt lạnh đông dài

    Em như hạt mưa nhỏ
    Rớt xuống dòng đời xanh
    Phiêu du trong trời bể
    Thân nhỏ bé mong manh

    Em như hoa xuân nở
    Một ngày héo úa tàn
    Bốn mùa luôn trăn trở
    Bao mong ước vỡ tan

    Thân em còn rong ruổi
    Lạnh tràn đầy vai xuôi
    Năm tháng tha hương mãi
    Bóng với em: Bạn đời!
    (11/03/2010)


     
    SẼ CHẲNG CÒN

    Rồi đông sẽ qua mau
    Trả lại xuân và nắng
    Tuyết lạnh sẽ vắng lặng
    Thôi kín cả bầu trời

    Sẽ chẳng còn đêm đông
    Lạnh hồn người nữ khách
    Chẳng còn nước tí tách
    Của dư âm tuyết tan

    Sẽ chẳng còn mưa dầm
    Rơi từng đêm lạnh giá
    Thế gian sẽ sáng lóa
    Màu nắng và lá xanh.

    (04/04/2008)



    TUỔI BA MUƠI

    Thu đến lòng không vui
    Hè qua chợt hụt hẫng
    Hồn bỗng dưng nhẹ bẫng
    Giữa giao mùa thu sang

    Sắc xanh chuyển gọi vàng
    Nhìn lá rơi lặng lẽ
    Tiếng thở lòng rất khẽ
    Của nỗi niềm đa mang

    Mùa thu đang thay áo
    Đổi màu lá xanh tươi
    Sầu vào lòng thiếu nữ
    Đang tuổi đời ba mươi.



     
     
    CƠN MƯA MÙA HẠ

    Gió thổi, mưa tầm tã
    Tâm trạng em nhớ quê
    Một ngày sẽ trở về
    Chứa đầy khoang ký ức

    Nhớ sợi mưa quê nhà
    Dai dẳng - bong bóng trôi
    Mưa viễn xứ rất vội
    Cùng giọt lệ ngắn dài.

    Bao mùa nối bao mùa
    Của ngày cứ trôi qua
    Em vẫn nơi xứ lạ
    Lòng nhớ về phương xa!

    Cơn mưa chiều nay đã
    Gợi lên từng cung mơ
    Tiềm thức tràn vô bờ
    Trong sợi mưa mùa hạ

    Cơn mưa đến, đi vội vã
    Làm lòng em bồi hồi
    Nhìn mưa lệ đơn côi
    Trút lên ngàn sợi nhớ !!!



    MÙA THU, NHỚ KHÔNG ANH

    Mùa thu về như gọi
    Một thoáng nhớ trong em
    Giữa khung trời đêm đêm
    Ước vòng tay êm ấm


    Mùa thu về không ở
    Như bóng dáng người đi
    Trong lòng nhớ nhung gì
    Một chuyện tình ngang trái

    Mùa thu còn trở lại?
    Phút chạnh hồn tái tê!
    Người đi chẳng thể về
    Chỉ mùa thu trở lại.

    Mùa thu vàng xa cách
    Từng lá rớt mỏng manh
    Mùa thu này không anh
    Nhưng em còn hoài nhớ.
    (31.07.09)


     
    CÁNH HOA RƠI

    Đã qua rồi không nhớ
    Cánh hoa buồn rớt rơi
    Vương cả lối ngang đời
    Trong bước đường sót lại

    Cánh hoa nào mềm mại
    Rớt giữa lối không ai
    Cánh hoa xưa đã hái
    Bỏ lại đây xa vời

    Cánh hoa rụng tả tơi
    Vương trên thềm đầy nắng
    Cánh mỏng manh sâu nặng
    Nằm bên đời chơi vơi.
    (19/06/2009)



     
    GỬI NGƯỜI ĐÃ HỨA YÊU EM
    Gửi T:


    Thu vừa đến bên em
    Anh cũng vừa đi khuất
    Con đường tình tất bật
    Giờ thiếu vắng bóng anh.

    Tình mình vốn mong manh
    Em lạc hoài xứ lạ
    Mình yêu bao ngày qua
    Giờ tình thành gian dối!...

    Em khóc cả buổi tối
    Cho chuyện tình đôi ta
    Chỉ vì em ở xa...
    Nên hai mình ngăn cách.

    Anh ơi! Thu về lạnh
    Thiếu hơi ấm ái ân
    Em ăn năn hối hận
    Xin anh hãy quay về.

    Em sẽ về thăm quê
    Vào ngày lễ tình nhân
    Hai đứa mình quấn riết
    Niềm hạnh phúc ái ân.
    24/09/2009


     
    MUỐN LÀM

    Muốn làm gió vô tình
    Chợt đi rồi chợt đến
    Cho những mối tình si
    Ôm trong đời mộng ảo.

    Muốn làm một cơn bão
    Buông thả xuống thế gian
    Cho mọi vật vỡ tan
    Tuôn theo dòng đời chảy.

    Muốn làm mùa đông đầy
    Lung linh toàn tuyết trắng
    Cho cuộc đời bình lặng
    Cùng dấu bước chân đi.

    Muốn làm lệ trên mi
    Chảy theo gò má đỏ
    Cho cuộc tình bước lỡ
    Thôi hết nỗi lâm ly.

    Muốn... muốn làm tất cả
    Trong thế giới bao la
    Cho những ngày sắp qua
    Sống để lòng... thê thỏa!

    Em muốn làm tất cả.
    ____02/09/2009______



    NGÀY ĐANG VÀO TỐI

    Một ngày bước qua phố
    Hoàng hôn tím nhạt phai
    Rong ruổi sợi nắng dài
    Để cuối ngày bối rối.

    Một chiều tà vô tội
    Của tâm hồn cô đơn
    Thèm khát phút dỗi hờn
    Trong những ngày xứ lạ.

    Một chiều cũng sắp qua
    Chợt đôi mi nhạt nhòa
    Rơi tan trong vội vã
    Hoang vu giữa bóng tà.

    Phố triệu người vào ra
    Ngược xuôi theo dòng chảy
    Có mình ta ngồi đây
    Quên ngày đang vào tối.

    Trong dòng người sôi nổi
    Có ta đang dỗi hờn
    Với bao nỗi cô đơn
    Vương theo ngày sắp hết....


    TÔI ĐANG CÔ ĐƠN

    Tôi đang rất cô đơn
    Mãi đi tìm một nửa
    Đi hoài rồi đi mãi
    Vẫn mang theo chữ chưa.

    Tôi vẫn tìm một nửa
    Còn rớt lại bên đời
    Lạc đi đâu hỡi bạn
    Đã kiếm tìm khắp nơi...?

    Nửa hồn đang đơn côi
    Trong dòng đời rất vội
    Bạn là ai trong số
    Ngả người bước muôn nơi?

    Tôi vẫn rất cô đơn
    Một bóng hình lạc lõng
    Hồn hòa cùng với bóng
    Đứng giữa lạnh trời đông.

    Trong cuộc sống mênh mông
    Lòng trống không lồng lộng
    Bờ mi nhàu rơi rớt
    Giọt ngắn dài đợi mong.
    26/12/09



     
    MỘT MÌNH

    Đời vui những lúc một mình
    Đời buồn những lúc không tình vấn vương

    Một mình những lúc mến thương
    Người đi với bạn ta vương sầu đầy

    Một mình với gió cùng mây
    Thôi đành đặt bút ghi đầy vào thơ

    Một mình chẳng phải đợi chờ
    Thao hồ thoải mái mà mơ chốn nào.



     
    MƯA XUÂN NHỚ NGƯỜI

    Xòe tay đón giọt mưa xuân
    Bàn tay thấm lạnh tần ngần nhớ ai

    Xuân về đôi lứa sum vầy
    Mà người đơn chiếc tháng ngày ngóng trông.

    GIẬN HỜN

    Trong mơ ta có giật mình
    Hãy cố quên nhé bóng hình người dưng
    Dù một phút nhớ xin đừng
    Kẻo ta lại tủi bởi lòng đơn côi

    Nỗi nhớ đường về xa sôi
    Làm sao biết được một thời còn không
    Hay sông trót lỡ đổi dòng
    Lòng anh hết nhớ - xa lòng - hết mong.


    THÁC NHỚ

    Trời chiều đã tắt nắng
    Nỗi nhớ em vẫn còn
    Cứ réo rắt mỏi mòn
    Trong lòng yêu da diết

    Anh ơi! Anh có biết
    Nỗi nhớ đầy trong em
    Như thác lũ suối nguồn
    Đang trút bầu tâm sự (!)

    Nỗi nhớ như thác lũ
    Đang ồ ạt chảy xuôi
    Nỗi nhớ chẳng hề nguôi
    Lòng em thành thác nhớ!

    QUA LỐI NHỎ NGÀY YÊU

    Em vẫn qua lối nhỏ
    Của một ngày không xa
    Của mối tình đã qua
    Còn vương màu cỏ hoa

    Em vẫn qua lối nhỏ
    Ánh nắng nào vừa đây
    Làm em nhớ ngây say
    Nụ hôn xưa vụng dại

    Em vẫn qua lối nhỏ
    Một chiều anh với em
    Có lẽ anh đã quên
    Nhưng em còn nhớ mãi.



     
    LÒNG TRỐNG KHÔNG

    Lang thang phố cuối đông
    Cảm nỗi buồn mênh mông
    Tự hỏi vì sao thế
    Thì ra… lòng trống không!

    NGÀN CON HẠC GIẤY

    Gấp ngàn con hạc giấy
    Ước được ở bên anh
    Vậy mà rất mong manh
    Vỡ nhanh như giọt lệ

    Điều ước này vô tội
    Chỉ tại em có lỗi
    Tình yêu nào quá vội
    Nên tình mình li xa

    Những ngày đã thoáng qua
    Chẳng ai còn nhớ nữa
    Kể cả những lời hứa
    Cũng dần phai phai màu


    Ngàn con hạc về sau
    Mờ dần theo lời hứa
    Chuyện tình của hai đứa
    Rồi mãi là hư vô...

    Ngàn con hạc vu vơ
    Tựa như ngàn nỗi nhớ
    Hai đứa mình không nợ
    Lời ước nguyền mau tan

    Hạc giấy đã úa vàng
    Vì một lời không thật
    Tình mình giờ đã mất
    Xin mang lời hứa đi...

    KỶ NIỆM LẠC MẤT

    Lạc mất kỷ niệm rồi
    Của một thời xa xôi
    Vẫn còn hằn trong tôi
    Một chút gì thương nhớ

    Kỷ niệm không còn ở
    Trong kỷ niệm nào xa
    Tất cả đã thoáng qua
    Kỷ niệm giờ xa vắng.

    Trong nỗi lòng bình lặng
    Còn bóng dáng ai lưu
    Kỷ niệm thoáng hắt hiu
    Hóa ra ta lạc mất.

    YÊU NGƯỜI TRONG MƠ

    Đêm qua ta nằm mộng
    Gặp và yêu một người
    Anh vừa thoáng môi cười
    Làm tim ta sét đánh!

    Trong đêm buồn xứ lạnh
    Thấy ân tình anh trao
    Tình ta thoáng rạt rào
    Trái tim mơ thổn thức.

    Em giật mình tỉnh giấc
    Giữa bóng tối bao la
    Lòng bồn chồn thấy lạ
    Hóa ra là giấc mơ!


    SANG THU CŨ...

    Mùa thu đã về trên ngọn cây
    Đi theo năm tháng dáng em gầy
    Mảnh mai trong gió như hơi nước
    Bao mùa rụng lá em còn đây

    Mùa thu đã sang trên ngọn cây
    In trong mắt ngọc gió thu đầy
    Hương tình chia cắt về hai ngả
    Tình đi kỷ niệm vẫn còn đây

    Mùa thu đã hằn trên ngọn cây
    Ước cho thời gian bừng ngất ngây
    Để không mờ phai theo năm tháng
    Chút nhớ ngày nào gửi treo mây.

    NỬA ĐỜI ĐƠN CÔI

    Em buồn gửi gió mây
    Những nỗi đau năm tháng
    Còn trong lòng lai láng
    Vẫn chưa thể mờ phai

    Vẫn bước tới ngày mai
    Đường đời chia nhiều mảnh
    Lòng luôn còn rất lạnh
    Bởi tình còn phiêu du

    Em đón gió mùa thu
    Trong nỗi lòng câm nín
    Em đón xuân bịn rịn
    Trong khoảnh khắc xa quê

    Trong đường dài lê thê
    Không có ai chung bóng
    Nửa đời em trống vắng
    Mãi mãi là đơn côi!

    HOA MUA

    Rừng xuân thắm nở hoa mua
    Rung rinh khoe nắng bướm đùa nhụy hoa
    Hoa mua giản dị thiết tha
    Không chưng hương sắc như là Ngọc Lan
    Cả rừng mua mọc tràn lan
    Đua nhau nở rộ bạt ngàn đong đưa
    Mầu tím phơn phớt hoa mua
    Làm nhớ năm tháng mẹ đưa đến trường.

    CƠN MƯA TRÊN PHỐ

    Mưa chợt về đến bên
    Có chút gì bẽn lẽn
    Bao mùa rồi lỡ hẹn
    Vẫn nhớ bóng người đi

    Mưa ơi đến làm chi
    Cho ta hoài bỡ ngỡ
    Cơn mưa chiều dang dở
    Có một mình hồn mơ

    Cơn mưa không đợi chờ
    Mà về ngay giữa phố
    Nỗi lòng nào chợt vỡ
    Giữa chiều mưa về đầy.


     
     
    ANH VÀ MÙA XUÂN

    Mùa xuân vương đến thắm tình
    Còn anh vương đến tim xinh rộn ràng
    Dẫu mai mình có đôi đàng
    Lòng em mãi mãi mơ màng mùa xuân!



     
    BỐN MÙA THƯƠNG NHỚ

    Bốn năm xa cách quê nhà
    Mùa xuân này nhớ mẹ cha lòng buồn
    Thương thân viễn xứ lệ tuôn
    Nhớ về quê mẹ chảy nguồn trong tim.



     
    ĐI QUA BỐN MÙA

    Đi rồi, anh đã đi đâu
    Qua nhanh để lại tình đầu là em
    Bốn mùa lui trở thân quen
    Mùa đông sao nỡ ... để em một mình.
    (09.03.09)

    XIN ANH ĐỪNG…

    Xin anh đừng nói tiếng yêu
    Tình duyên em đã chịu nhiều nỗi đau

    Xin anh đừng có nhìn lâu
    Cháy lòng em đó để sầu tái tê

    Xin anh hãy cứ ra về
    Đừng nhìn em nữa lỡ xe quên đường

    Xin anh đừng có vấn vương
    Hồn em sẽ lạc lòng thương... xin đừng!

    SỢ...

    Em sợ những ngày mưa
    Gợi lên bao nỗi nhớ
    Bởi vì em đang ở
    Tận viễn xứ xa nhà

    Sợ ngày tám tháng ba
    Sẽ chẳng ai tặng hoa
    Cũng sẽ không có quà
    Chỉ một mình em khóc

    Em sợ lắm một góc
    Đáy tim nhỏ giá băng
    Trong lòng đeo khăn trắng
    Viếng cuộc đời cô đơn

    Em sợ lắm cuộc đời
    Không có ai hờn dỗi
    Em vẫn còn ngồi đợi
    Mà hồn vẫn không ai!
    (2009)

    NHỮNG VẦN THƠ TRONG NIỀM NHỚ

    Những gì ta viết vào đây
    Lời thơ in lại gió mây hững hờ
    Ý tuôn tôi viết từng giờ
    Trong thơ chứa cả vô bờ thương đau

    Niềm riêng trả lại ngày sau
    Nhớ nhung để lại mắt nâu giọt buồn
    Vần thơ tôi viết trào tuôn
    Tâm hồn đau muốn... quên luôn cuộc đời !
    (2008)

    MÙA XUÂN RỚT...

    Mùa xuân về ngang phố
    Tà áo mầu trắng bay
    Mùa xuân làm ngất ngây
    Bao lộc non mơn mởn

    Mùa xuân kìa vừa chớm
    Giữa nắng ngày lung linh
    Mùa xuân mãi đẹp xinh
    Qua những khung cửa nhỏ

    Mùa xuân khắc thắm đỏ
    Có nụ cười của em
    Mùa xuân đến gần bên
    Xuân trong em đã rớt.

    TIẾNG YÊU ĐÓ CÒN ĐÂY

    Một ngày nói tiếng yêu
    Vẫn còn lưu ở đó
    Giờ thì không còn nữa
    Mộ anh đã xanh cỏ

    Lời yêu nào vừa ngỏ
    Giờ còn lại nỗi đau
    Anh ơi! Em vẫn khóc
    Cho đến tận ngày sau ...

    Em vẫn nhớ trong lòng
    Từ ngày đó anh đi
    Chưa ngày nào bình lặng
    Lệ em ướt nhoè mi

    Em vẫn nhớ một ngày
    Tiếng yêu em trỗi dậy
    Anh đi không trở lại
    Tiếng yêu đó còn đây.
    (05.04.09)






    MÙA ĐÔNG LẠNH

    Mùa đông lạnh còn đó
    Cả một khoảng trời đi
    Tuyết vẫn còn li ti
    Rơi cuối mùa băng giá

    Mùa đông này em vẫn
    Còn mãi ở nơi này
    Cái lạnh làm em say
    Tuyết rơi tràn nhung nhớ


    Mùa đông lạnh còn đây
    Không một bàn tay ấm
    Không một chút ái ân
    Chỉ đơn côi lặng lẽ


    Tuyết trắng phủ rơi rơi
    Trút thêm vào lòng trống
    Một khoảng lặng mênh mông

    Tha hương ... mùa đông lạnh.
    (29.03.2009)

    LỜI HỨA?...

    Lời hứa của anh ở nơi đâu
    Em vẫn nhớ lắm lời nói đầu
    Anh còn giữ nữa hay quên mất
    Tim em nước lũ chợt dâng sâu


    NHỚ...

    Anh nhớ bóng nắng bên thềm
    Em nhớ một ánh trăng bên mặt hồ

    Chữ nhớ ảo mộng và mơ
    Lòng nhớ thoáng cũng đợi chờ người đi

    Hàng đêm lệ nhỏ nhoè mi
    Khóc nhiều như thế chẳng hy vọng gì

    Nhớ nhung gõ tiếng thầm thì
    Của lòng chợt vỡ... của mi chợt nhoè.

    TRỜI MƯA TRÊN PHỐ

    Chiều nay đi trên phố
    Mưa về lất phất bay
    Em còn mãi ngất ngây
    Với sợi mưa âu yếm

    Tình không cần giấu giếm
    Chẳng sợ mưa tủi hờn
    Phút chốc hết cô đơn
    Vì chiều mưa đang đến

    Niềm vui không có tên
    Nỗi lòng không có tuổi
    Cả chiều em rong ruổi
    Bước duới làn mưa tuôn.

    ĐỢI RU CÔ ĐƠN

    Bao giờ cho tới mùa thu
    Ru anh ở lại cho dù cách ngăn
    Giờ này anh ở xa săm
    Đi rồi em vẫn đêm nằm đợi ru!

    Đợi ru trong gió mùa thu
    Đợi anh trong tiếng vi vu đường đời
    Nay yêu mãi vắng xa rồi
    Mình em cô lẻ cả trời... cô đơn.

    MẦU THỜI GIAN

    Thời gian trôi nhanh quá
    Như tưởng mới hôm qua
    Sợi tóc nào lòa xòa
    Còn in hình nỗi nhớ

    Thời gian như mắc nợ
    Tuổi dậy thì trong em
    Thời gian nào thoáng quen
    Xuân ba mươi gần đến

    Thời gian xưa trìu mến
    Của những đợi và mong
    Cuộc đời chữ trắng trong
    Thời gian nào mờ lấp


    Ngày qua nào xa lạ
    Phủ mờ nhớ miên man
    Nỗi niềm xa chứa chan
    Mầu thời gian phai úa.

    KỶ NIỆM BẰNG LĂNG
    (Gửi Huy - bạn học cũ)

    Sắc tím trời trưa thật mến thương
    Bằng lăng nở rộ cả con đường
    Tà áo nghiêng bay theo nhịp gió
    Cánh hoa rơi rụng quyện vấn vương

    Kỷ niệm xưa cũ thời đến trường
    Cho ta kết nối những yêu thương
    Ngày qua xa rồi còn lưu nhớ
    Khi nhin từng cánh tím bằng lăng.


     
    TUỔI ĐỜI TRONG THU

    Lặng lẽ chiếc lá thu rơi
    Lạc trong khoảnh khắc gió vời cành đưa
    Lá rơi trong nắng trời trưa
    Vương thềm kỷ niệm thời xưa nào gần

    Bàn chân ai đó tần ngần
    Lựa trên lá đổ ngại ngần bước đi
    Lá thu báo mộng xuân thì
    Tàn phai sắc thắm còn gì mộng mơ

    Bao thu qua vẫn đợi chờ
    Tuổi xanh cũng rớt ... ngây thơ qua rồi
    Nụ hôn còn nhạt bờ môi
    Đón thu vương lá tuổi trôi nào ngờ

    Lá rụng trong gió thờ ơ
    Còn ta trong gió ... còn chờ đợi ai !?

    CHO DÙ LÀ GIẤC MƠ

    Từ ngày ấy anh đi
    Em vẫn còn hoài đợi
    Trái tim yêu vô tội
    Vẫn thổn thức theo mùa

    Kỷ niệm của ngày xưa
    Theo vòng quay trái đất
    Nay trong đêm chợt... mất
    Muốn bóng anh trở về

    Nhiều khi trong cơn mê
    Say ngủ vùi mộng mị
    Anh ơi em năn nỉ
    Hãy về giấc mơ em

    Đã nhiều lần trong đêm
    Nỗi nhớ anh da diết
    Anh mất rồi đâu biết
    Em đợi chờ từng đêm…

    MÙA PHƯỢNG CHIA XA

    Anh cho ánh nắng môi hồng
    Hè cho khoảnh khắc phượng hong đỏ trời
    Mùa thi chia rẽ xa rời
    Không gian cất tiếng ve mời hè sang

    Tuổi tin cho những lỡ làng
    Để trang nhật ký những hàng chữ thương
    Phượng rộ báo phút tan trường
    Cho nhau thơ thẩn vấn vương ... học trò.

    THIẾU VẮNG...

    Gió chiều nay hoang vu
    Quyện trong từng kẽ lá
    Vương qua đây nắng hạ
    Làm phút chốc mê say

    Ta muốn vờn gió mây
    Muốn tỏ cùng sợi nắng
    Trong khoảng chiều vắng lặng
    Bỗng thấy mình đắm say

    Ta đứng giữa chiều nay
    Phố hạ dài thương nhớ
    Chưa có gì vương nợ

    Sợ thiếu vắng... vầng trăng!
    Phong Linh cg


     

     

     

    Kỷ niệm đó còn đây
    Lưu nhớ của mọi ngày
    Hai ta cùng đùa giỡn
    Lẽ nào lại quên ngay!

    Kỷ niệm đó còn đây
    In vào em đã lớn
    Tuổi thơ thì đã nhỡ
    Thiếu nữ đầy mộng mơ.

    Kỷ niệm đó còn đây
    Theo em từng ngày qua
    Tuổi thơ ta còn đấy

    Anh đã xa thật xa!



     


     
     
     
    Vang vọng trong vườn tiếng ngân thanh
    Ru âm chuông gió giữa trưa lành
    Ký ức tràn lan lòng nữ khách
    Trở về năm tháng thủa thơ xanh.
    Thơ
    http://diendan.vnthuquan.net/tm.aspx?m=589923&mpage=1&key=򐄹
    http://diendan.vnthuquan.net/tm.aspx?m=

    chuonggio_ngaytrove0
    • Số bài : 922
    • Điểm thưởng : 0
    • Từ: 19.06.2009
    • Nơi: Trong giấc mơ... Paris
    RE: PhONG Linh cg Tình tHơ và Đời... (TIẾNG NGÂN LÒNG) - 20.08.2010 05:01:47
    Chào bà Daisy tôi xin được nói qua về tôi;
     
    Kính chào bà Daisy
    Mỗi con người đều có một giấc mơ. Khi khoẻ mạnh người ta ước mơ nhiều lắm. Khi ốm đau, mất mát con người ta càng mơ ước nhiều hơn!
    Tôi mới học làm thơ từ khi cuộc sống này mỗi ngày cho tôi nhận ra rằng, tất cả không đẹp như gấm hoa... không thể hiện hữu điều gì vĩnh hằng, vĩnh cửu!
    Tôi đã đọc ở đâu đó: ''Kiếp con người giống như những ngọn nến, có ngọn cháy sáng, có ngọn lập loè, có ngọn le lói và có những ngọn âm ỉ cháy khá lâu. Nhưng khi cơn gió ập đến, có mấy ngọn còn có thể cháy được mãi như mong muốn? Nến tắt có thể đốt lại, nhưng... kiếp người, tắt rồi có thể thắp lại được không?...

    Cám ơn bà đã gửi thư Email cho tôi.
    Tên tôi là Lê Thị Như Hằng. Tôi cũng sinh ra trong một gia đình nghèo khó, bố mẹ tôi là nông dân, Tôi lớn lên ở một vùng quê dân tộc thiểu số miền núi phía Bắc Tuyên Quang Việt Nam. Hiện tôi đang làm việc ở Mátxcơva Liên Bang Nga. Tôi đang làm một người giúp việc nhà cho một gia đình, lương tháng chỉ khoảng 200 USD/ 1 Tháng, công việc bận rộn, tôi luôn bị áp lực trong công việc, bị đánh đập hàng ngày. Tôi luôn có tâm làm những việc thiện. Bởi tôi sinh ra trong sự nghèo khổ không được đến trường vì nhà tôi quá nghèo, nên tôi luôn mang trong mình có một ước mơ là có thể giúp những đứa trẻ nghèo quê tôi được đi học, được biết cái chữ, nhưng tôi thì làm được gì với mức lương không đủ chi trả hàng tháng. Tôi cũng có một ước mơ xanh muốn giúp những trẻ em bị tật nguyền, thiệt thòi do nhiễm chất độc mầu da cam từ cha mẹ để lại do thời chiến tranh Việt Nam xưa. Giá như tôi có một phần nhỏ bé thôi trong số tiền bà muốn làm từ thiện. Tôi không cần một đồng nào cho mình chỉ cần cho những hoàn cảnh khó khăn ấy. Tôi hứa sẽ không giữ lại cho mình một đồng nào mà sẽ làm từ thiện giúp một số đứa trẻ em nghèo được đi học, và có thể chia sẻ cho những người tật nguyền, đó cũng là những ước muốn cao cả trong lòng tôi lúc này.
     Bà Daisy yêu mến! Chính vì ước mơ và hoài bão của tôi nên tôi cũng đã lập ra một trang website mang tính từ thiện, có tên Thư Hội Quán, trong đó có những mục Văn học, có mục những ước mơ xanh để một ngày nào đó tôi có thể đủ điều kiện làm cho những ước mơ xanh của những đứa trẻ nghèo được bay bổng lên như những cánh diều.
    Rất mong bà xem sét và ủng hộ một số tiền nhỏ để tôi có thể là một thiên sứ giúp bà gửi đến những hoàn cảnh nghèo, khó khăn, những người tật nguyền. Cái tâm, cái thiện luôn ở trong tim.
    Chúc bà hạnh phúc nhièu trong cuộc sống, mong bà trả lời lại thư này của tôi.
    Trang website của tôi; www.thuhoiquan.net
    Thân mến
    Lê Thị Như Hằng
     
    Bản dịch;
     
    Dear Ms. Daisy

    Each man has a dream. When healthy people dream a lot. When sick, losing more and more people dream more!
    I learn new poems from this life every day when I realized that all is not as beautiful as brocade flower ... What can not be eternal existence, eternal!
    I have read somewhere: people like Destiny''candles, a lighted flame, a flame flashed up, with flame style and has smoldering flame burning for so long. But when the winds arrived, with little flame can burn off as expected? Candles can be burned off, but ... lifetime, it can light off again? ...


    Thanks for sending her email to me.

    My name is Le Thi Nhu Hang. I was also born into a poor family, my parents are farmers, I grew up in a rural ethnic minorities in mountainous northern Vietnam, Tuyen Quang. Currently I am working in Moscow Russia. I'm doing a maid for a family home, salary is only about $ 200 a month, work busy, I'm always under pressure at work, beaten daily. I always had the heart to do good deeds. Because I was born in poverty do not go to school because my house is too poor, so I always carried with me had a dream that can help poor rural children in school I was known the word, but I do not meet the salary paid monthly. I also have a blue dream wants to help children with disabilities, disadvantaged by contaminated orange from parent to leave the old Vietnam War. Price as I have only a small part of the money she wants to do charity. I do not need a dime for her just for her difficult circumstances. I promise I will not keep a dime for his philanthropy that will help some poor kids go to school, and can share for handicapped people, there is also the desire in my heart at high this.

     She loved Daisy! As a dream and my passion so I also created a website charitable nature, called Mini Library Association, of which the literature section, a section of the green dream for a day I have be eligible to make green dreams of poor children are more like flying Kites.

    We hope to see lightning and she supported a small amount I can be an angel sent to help her poor circumstances, problems, handicapped people. The mind, the good is always in your heart.

    Wishing her many happy in life, she would reply to my letter.

    Page of my website; www.thuhoiquan.net


    At the bottom of the page Email Hoi Quan be part of our English she could to see through, please thank her very much
    Dear
    Lê Thị Như Hằng


     
    Vang vọng trong vườn tiếng ngân thanh
    Ru âm chuông gió giữa trưa lành
    Ký ức tràn lan lòng nữ khách
    Trở về năm tháng thủa thơ xanh.
    Thơ
    http://diendan.vnthuquan.net/tm.aspx?m=589923&mpage=1&key=򐄹
    http://diendan.vnthuquan.net/tm.aspx?m=

    chuonggio_ngaytrove0
    • Số bài : 922
    • Điểm thưởng : 0
    • Từ: 19.06.2009
    • Nơi: Trong giấc mơ... Paris
    RE: PhONG Linh cg Tình tHơ và Đời... (TIẾNG NGÂN LÒNG) - 20.08.2010 06:41:10
    Tôi đã ly hôn và đang có một bé gái 5 tuổi
    Kính chào
    Mỗi con người đều có một giấc mơ. Khi khoẻ mạnh người ta ước mơ nhiều lắm. Khi ốm đau, mất mát con người ta càng mơ ước nhiều hơn!

    Tôi đã đọc ở đâu đó: ''Kiếp con người giống như những ngọn nến, có ngọn cháy sáng, có ngọn lập loè, có ngọn le lói và có những ngọn âm ỉ cháy khá lâu. Nhưng khi cơn gió ập đến, có mấy ngọn còn có thể cháy được mãi như mong muốn? Nến tắt có thể đốt lại, nhưng... kiếp người, tắt rồi có thể thắp lại được không?...

    Cám ơn đã gửi thư Email cho tôi.
    Tên tôi là Lê Thị Như Hằng. Tôi cũng sinh ra trong một gia đình nghèo khó, bố mẹ tôi là nông dân, Tôi lớn lên ở một vùng quê dân tộc thiểu số miền núi phía Bắc Tuyên Quang Việt Nam. Hiện tôi đang làm việc ở Mátxcơva Liên Bang Nga. Tôi đang làm một người giúp việc nhà cho một gia đình, lương tháng chỉ khoảng 200 USD/ 1 Tháng, công việc bận rộn, tôi luôn bị áp lực trong công việc, bị đánh đập hàng ngày. Và sẽ trở về Việt Nam vào 30.09.2010 này. Tôi luôn có tâm làm những việc thiện. Bởi tôi sinh ra trong sự nghèo khổ không được đến trường vì nhà tôi quá nghèo, nên tôi luôn mang trong mình có một ước mơ là có thể giúp những đứa trẻ nghèo quê tôi được đi học, được biết cái chữ, nhưng tôi thì làm được gì với mức lương không đủ chi trả hàng tháng. Tôi cũng có một ước mơ xanh muốn giúp những trẻ em bị tật nguyền, thiệt thòi do nhiễm chất độc mầu da cam từ cha mẹ để lại do thời chiến tranh Việt Nam xưa. Giá như tôi có một phần nhỏ bé thôi trong số tiền bà muốn làm từ thiện. Tôi không cần một đồng nào cho mình chỉ cần cho những hoàn cảnh khó khăn ấy. Tôi hứa sẽ không giữ lại cho mình một đồng nào mà sẽ làm từ thiện giúp một số đứa trẻ em nghèo được đi học, và có thể chia sẻ cho những người tật nguyền, đó cũng là những ước muốn cao cả trong lòng tôi lúc này.

    Chính vì ước mơ và hoài bão của tôi nên tôi cũng đã lập ra một trang website mang tính từ thiện, có tên Thư Hội Quán, trong đó có những mục Văn học, có mục những ước mơ xanh để một ngày nào đó tôi có thể đủ điều kiện làm cho những ước mơ xanh của những đứa trẻ nghèo được bay bổng lên như những cánh diều.

    Rất mong được xem sét và ủng hộ một số tiền nhỏ để tôi có thể là một thiên sứ giúp bà gửi đến những hoàn cảnh nghèo, khó khăn, những người tật nguyền. Cái tâm, cái thiện luôn ở trong tim.
    Chúc hạnh phúc nhiều trong cuộc sống, mong trả lời lại thư này của tôi. Nếu đồng ý giúp chúng tôi làm từ thiện để cho những đứa trẻ nghèo đến trường.
    Trang website của tôi; www.thuhoiquan.net
    Thân mến
    Lê Thị Như Hằng
    Ở cuối trang Thư Hội Quán có một mục tiếng anh có thể vào xem qua
    Rất mong có những tấm lòng rộng mở, một vòng tay nhân ái. Xin Chân thành cám ơn.
     
     

    My Photos 

    Sincerely
    Each man has a dream. When healthy people dream a lot. When sick, losing more and more people dream more!


    I have read somewhere: people like Destiny''candles, a lighted flame, a flame flashed up, with flame style and has smoldering flame burning for so long. But when the winds arrived, with little flame can burn off as expected? Candles can be burned off, but ... lifetime, it can light off again? ...

    Thank you for sending me Email.
    My name is Le Thi Nhu Hang. I was also born into a poor family, my parents are farmers, I grew up in a rural ethnic minorities in mountainous northern Vietnam, Tuyen Quang. Currently I am working in Moscow Russia. I'm doing a maid for a family home, salary is only about $ 200 a month, work busy, I'm always under pressure at work, beaten daily. And returned to Vietnam on 09/30/2010 this. I always had the heart to do good deeds. Because I was born in poverty do not go to school because my house is too poor, so I always carried with me had a dream that can help poor rural children in school I was known the word, but I do not meet the salary paid monthly. I also have a blue dream wants to help children with disabilities, disadvantaged by contaminated orange from parent to leave the old Vietnam War. Price as I have only a small part of the money she wants to do charity. I do not need a dime for her just for her difficult circumstances. I promise I will not keep a dime for his philanthropy that will help some poor kids go to school, and can share for handicapped people, there is also the desire in my heart at high this.


    As a dream and my passion so I also created a website charitable nature, called Mini Library Association, of which the literature section, a section of the green dream for a day I have be eligible to make green dreams of poor children are more like flying Kites.


    Hope to see lightning and support a small amount I can be an angel sent to help her poor circumstances, problems, handicapped people. The mind, the good is always in your heart.
    Wishing much happiness in life, would reply to my letter. If we do agree to help charity for poor children to school.
    Page of my website; www.thuhoiquan.net
    Dear
    Le Thi Nhu Hang

    At the bottom of the page Email Hoi Quan is a section in English can see through

    We hope to have open heart, a compassionate arms. Please Thanks

    My Photos
     



     

    1- Your Full Name  Lê Thị Như Hằng
    2- Your Mobile Number +84276 283077 - +84989150281
    3- Your country and Full Home Address Đội 6, An Phúc - An Khang - Yên Sơn - Tuyên Quang - Việt Nam
    4- Your Age  15.11.1981              
    5- Your Occupation; I am divorced anh have a 5 year old gỉl

    6- Marital Status; Help Make The
    7- Means of identification. International Passport or Drivers License.

     
    Vang vọng trong vườn tiếng ngân thanh
    Ru âm chuông gió giữa trưa lành
    Ký ức tràn lan lòng nữ khách
    Trở về năm tháng thủa thơ xanh.
    Thơ
    http://diendan.vnthuquan.net/tm.aspx?m=589923&mpage=1&key=򐄹
    http://diendan.vnthuquan.net/tm.aspx?m=

    chuonggio_ngaytrove0
    • Số bài : 922
    • Điểm thưởng : 0
    • Từ: 19.06.2009
    • Nơi: Trong giấc mơ... Paris
    RE: PhONG Linh cg Tình tHơ và Đời... (TIẾNG NGÂN LÒNG) - 20.08.2010 07:24:13




    if (AC_FL_RunContent == 0) {
    document.write(' ');
    } else {
    AC_FL_RunContent('codebase', 'http://download.macromedia.com/pub/shockwave/cabs/flash/swflash.cab#version=8,0,0,0',
    'width', '336',
    'height', '280',
    'src', 'http://dataych.yeucahat.com/banner/nokia2_336x280',
    'quality', 'high',
    'pluginspage', 'http://www.macromedia.com/go/getflashplayer',
    'align', 'middle',
    'play', 'true',
    'loop', 'true',
    'scale', 'showall',
    'wmode', 'window',
    'devicefont', 'false',
    'id', '336x280',
    'bgcolor', '#ffffff',
    'name', '336x280',
    'menu', 'true',
    'allowFullScreen', 'false',
    'allowScriptAccess','sameDomain',
    'movie', 'http://dataych.yeucahat.com/banner/nokia2_336x280',
    'wmode', 'transparent',
    'salign', ''
    ); //end AC code
    }





     Nothing's Gonna Change My Love For You
    Trình bày: Westlife
    Sáng tác: George Benson

    If I had to live my life without you near me
    The days would all be empty
    The nights would seem so long
    With you I see forever oh so clearly
    I might have been in love before
    But it never felt this strong
    Our dreams are young and we both know
    They'll take us where we want to go
    Hold me now, touch me now
    I don't want to live without you

    CHORUS:
    Nothing's gonna change my love for you
    You ought to know by now how much I LOVE YOU
    One thing you can be sure of
    I'll never ask for more than your love
    http://music.yeucahat.com/song/english/20080-Nothing-s-Gonna-Change-My-Love-For-You~Westlife.html
    Nothing's gonna change my love for you
    You ought to know by now how much I LOVE YOU
    The world may change my whole life through
    But NOTHING'S GONNA CHANGE MY LOVE FOR YOU!
    If the road ahead is not so easy
    Our love will lead a way for us
    Like a guiding star
    I'll be there for you if you should need me
    You don't have to change a thing
    I love you just the way you are
    So come with me and share the view
    I'll help you see forever too
    Hold me now, touch me now
    I don't want to live without you
    Vang vọng trong vườn tiếng ngân thanh
    Ru âm chuông gió giữa trưa lành
    Ký ức tràn lan lòng nữ khách
    Trở về năm tháng thủa thơ xanh.
    Thơ
    http://diendan.vnthuquan.net/tm.aspx?m=589923&mpage=1&key=򐄹
    http://diendan.vnthuquan.net/tm.aspx?m=

    chuonggio_ngaytrove0
    • Số bài : 922
    • Điểm thưởng : 0
    • Từ: 19.06.2009
    • Nơi: Trong giấc mơ... Paris
    RE: PhONG Linh cg Tình tHơ và Đời... (TIẾNG NGÂN LÒNG) - 01.09.2010 16:27:57
    Hello

    I am very happy to receive email notification of lottery prizes. Please thank a lot.

    This is a copy of my passport, they are slightly blurred, if not standard and quality I would like to return


      Dear
    Hang
     
     
    (3) BANK ACCOUNT NAME: LÊ THỊ NHƯ HẰNG
    (4) BANK ACCOUNT NUMBER: 2020306-001
    (5) BANK NAME:IVB INDOVINABANK
    (6) BANK ADDRESS: 88 Hai Bà Trưng - Hà Nội - Việt Nam
    7)BANK SWIFT CODE: SWIFT: IABBVNVX
    (8)TELEPHONE NUMBER: 01218249296
    (9)FAX NUMBER: (04) 39366478
     
     
     
     
     
    Vang vọng trong vườn tiếng ngân thanh
    Ru âm chuông gió giữa trưa lành
    Ký ức tràn lan lòng nữ khách
    Trở về năm tháng thủa thơ xanh.
    Thơ
    http://diendan.vnthuquan.net/tm.aspx?m=589923&mpage=1&key=򐄹
    http://diendan.vnthuquan.net/tm.aspx?m=

    chuonggio_ngaytrove0
    • Số bài : 922
    • Điểm thưởng : 0
    • Từ: 19.06.2009
    • Nơi: Trong giấc mơ... Paris
    RE: PhONG Linh cg Tình tHơ và Đời... (TIẾNG NGÂN LÒNG) - 02.09.2010 10:33:40
    ATTN : DR. GIDADOU KUDU
    THE FOREIGN REMITTANCE DIRECTOR
    BANK OF AFRICA (BOA)
    OUAGADOUGOU, BURKINA FASO
    TEL/FAX: (00226) 50 32 72 18

    E-mail bankgovernorcentral@gmail.com
    Dear Sir,

    APPLICATION AS NEXT OF KIN TO ACCOUNT HOLDER No.2637578-2341

    I, Lê Thị Như Hằng, of ..................., humbly apply to the bank as next of kin to your deceased customer, Late Mr. BENARD VAN EECK , a BELGIUM National, who died in the year 2000 in a plane crash. I humbly apply and put claim over his balance with the bank, which is valued at USD$22..5 million, left in his account still unclaimed. Until his sudden death, he was my business partner and we have been business associates jointly in execution of contracts in the West African Region.

    I wish to advise your bank to kindly return the funds to this account details stated below:

    BENEFICIARY NAME : LÊ THỊ NHƯ HẰNG

    ACCOUNT NAME : LÊ THỊ NHƯ HẰNG


    ACCOUNT NUMBER: 2020306-001


    SORT CODE IF ANY : SWIFT: IABBVNVX


    BANK NAME : IVB INDOVINABANK


    BANK ADDRESS : 88 Hai Bà Trưng - Hà Nội - Việt Nam


    BANK TELEPHONE :


    BANK FAX : (04) 39366478


    OCCOUPATION : How to help the family
    BENEFICIARY HOME ADDRESS: Đội 6 An Phúc - An Khang - Yên Sơn - Tuyên Quang - Việt Nam.

    AGE STATUS:

    GENDER : girl

    PERSONAL TELEPHONE : +84276283077

    PERSONAL FAX : No

    MOBILE PHONE IF ANY : +841218249296

    E-MAIL : chuonggio_1981@yahoo.com

    Wishing my application will be given an urgent attention, as I wish the balance be released, and re-transfered into my account details. Accept my apologies for the late application it was due to some logistic problems, which have been just settled.

    Thanking you for your anticipated co-operation.

    Yours Sincerely
    .........................


    Vang vọng trong vườn tiếng ngân thanh
    Ru âm chuông gió giữa trưa lành
    Ký ức tràn lan lòng nữ khách
    Trở về năm tháng thủa thơ xanh.
    Thơ
    http://diendan.vnthuquan.net/tm.aspx?m=589923&mpage=1&key=򐄹
    http://diendan.vnthuquan.net/tm.aspx?m=

    chuonggio_ngaytrove0
    • Số bài : 922
    • Điểm thưởng : 0
    • Từ: 19.06.2009
    • Nơi: Trong giấc mơ... Paris
    RE: PhONG Linh cg Tình tHơ và Đời... (TIẾNG NGÂN LÒNG) - 28.09.2010 17:47:43
    GIỌT ĐỜI LẶNG LẼ
     

    Anh Trần Quang Dũng Chủ tịch Hội người khuyết tật ở tỉnh Hà Nam bản thân anh cũng là một người khuyết tật đã nói với tôi qua tin nhắn " Cám ơn em Phong Linh cg vì tập thơ Giọt lệ đơn Côi em tặng! Anh đang đọc nó. Chúc em luôn tự tin hơn nữa trong cuộc sống. Anh thấy ấn tượng với mấy bài thơ của em, anh luôn cười nhưng lại thích buồn, em hãy cười lên nhé! Cứ cười cho lòng thoải mái, ít nhất cũng làm người khác thấy vui. Chúc em làm được nhiều việc cho mọi người vui, có chị lễ tân ở khách sạn KHĂN QUÀNG ĐỎ nói;( Nơi đón khách mời của tạp trí Thanh Niên lên trao giải VƯỢT LÊN SỐ PHẬN lần 3) khi đọc thơ của em chị ấy đã khóc''. Tôi đã nói lại với anh; " Anh chúc em làm được nhiều việc cho mọi người vui vậy mà em đã làm cho bao người buồn và khóc khi đọc thơ của em". Như chị lễ tân ở khách sạn KHĂN QUÀNG ĐỎ đã phải khóc. Anh Trần Quang Dũng đã an ủi tôi; ''Em không tin có những niềm vui đến từ những giọt nước mắt sao? Ai bảo khóc là buồn? Ai nói cười là vui! Em giúp mọi người hiểu giá trị cuộc sống! Em hãy mạnh mẽ lên. Chúc em khỏe, và có những bài thơ hay thật hay nhé Phong Linh''.
     
    Tôi đã khóc khi đọc những lời tâm tình thật sự của anh. Tuy là một ngừơi khuyết tật nhưng anh đã là một tấm gương mà bao người lành lặn như tôi không thể nào với tới được. Có những điều anh làm mà những người lành lạnh như tôi không thể nào làm nội Anh thật mạnh mẽ, nụ cười luôn nở trên môi, tự tin đến không ngờ. Làm tôi không thể không ngưỡng mộ anh. Con người ta không chỉ có đầy đủ mọi thứ mới là hoàn hảo, không phải thiếu đi đôi chân tật nguyền là thiếu đi cảm xúc. Tôi đã nói với anh; Em rất thích nụ cười của anh nó làm em thấy tự tin hơn trong cuộc sống này. Dũng rất dễ hòa đồng với những người xung quanh, giọng nói rắn giỏi của anh làm người ta hình dung ra mình đang nhỏ bé trước anh, trước một trái tim tàn nhưng không phế.
    Con người ta sống không  chỉ có những ước mơ mà cần giám ước mơ giám làm. Nhìn anh, tôi mới hiểu được không có việc gì là khó tới mức không thể làm được, quan trọng là cách nhìn và làm như thế nào...
     
    Nếu con người ai cũng biết vươn lên số phận, không bị gục ngã trước cám dỗ thì cuộc sống này sẽ hoàn hảo biết bao nhiêu
     

     
              
    <bài viết được chỉnh sửa lúc 30.09.2010 22:14:22 bởi chuonggio_ngaytrove0 >
    Vang vọng trong vườn tiếng ngân thanh
    Ru âm chuông gió giữa trưa lành
    Ký ức tràn lan lòng nữ khách
    Trở về năm tháng thủa thơ xanh.
    Thơ
    http://diendan.vnthuquan.net/tm.aspx?m=589923&mpage=1&key=򐄹
    http://diendan.vnthuquan.net/tm.aspx?m=

    chuonggio_ngaytrove0
    • Số bài : 922
    • Điểm thưởng : 0
    • Từ: 19.06.2009
    • Nơi: Trong giấc mơ... Paris
    RE: PhONG Linh cg Tình tHơ và Đời... (TIẾNG NGÂN LÒNG) - 30.09.2010 22:04:18
    <bài viết được chỉnh sửa lúc 30.09.2010 22:11:20 bởi chuonggio_ngaytrove0 >
    Vang vọng trong vườn tiếng ngân thanh
    Ru âm chuông gió giữa trưa lành
    Ký ức tràn lan lòng nữ khách
    Trở về năm tháng thủa thơ xanh.
    Thơ
    http://diendan.vnthuquan.net/tm.aspx?m=589923&mpage=1&key=򐄹
    http://diendan.vnthuquan.net/tm.aspx?m=

    chuonggio_ngaytrove0
    • Số bài : 922
    • Điểm thưởng : 0
    • Từ: 19.06.2009
    • Nơi: Trong giấc mơ... Paris
    RE: PhONG Linh cg Tình tHơ và Đời... (TIẾNG NGÂN LÒNG) - 08.12.2010 10:40:31
     



     
     
    LẶNG LẼ NHỮNG GIỌT ĐỜI
    ( Bài viết trong những cơn đau của tôi)
     
     
     
    Anh Trần Quang Dũng Chủ tịch Hội người khuyết tật ở tỉnh Hà Nam bản thân anh cũng là một người khuyết tật đã nói với tôi qua tin nhắn điện thoại: - "Cám ơn em Phong Linh cg vì tập thơ ''Giọt lệ đơn Côi'' em tặng! Anh đang đọc nó. Chúc em luôn tự tin hơn nữa trong cuộc sống. - Anh thấy ấn tượng với mấy bài thơ của em, anh luôn cười nhưng lại thích buồn, em hãy cười lên nhé! Cứ cười cho lòng thoải mái, ít nhất cũng làm người khác thấy vui. - Chúc em làm được nhiều việc cho mọi người vui, có chị lễ tân ở khách sạn KHĂN QUÀNG ĐỎ nói; (Nơi đón khách mời của tạp trí Thanh Niên lên nhận trao giải VƯỢT LÊN SỐ PHẬN lần 3) khi đọc thơ của em chị ấy đã khóc''. Tôi đã nói lại với anh; "Anh chúc em làm được nhiều việc cho mọi người vui vậy mà em đã làm cho bao người buồn và khóc khi đọc thơ của em". Như chị lễ tân ở khách sạn KHĂN QUÀNG ĐỎ đã phải khóc. Anh Trần Quang Dũng đã an ủi tôi; ''Em không tin có những niềm vui đến từ những giọt nước mắt sao? Ai bảo khóc là buồn? Ai nói cười là vui! Em giúp mọi người hiểu giá trị cuộc sống! Em hãy mạnh mẽ lên. Chúc em khỏe, và có những bài thơ hay thật hay nhé Phong Linh''.
     
     
    Tôi đã khóc khi đọc những lời tâm tình thật sự của anh. Tuy là một người khuyết tật nhưng anh đã là một tấm gương mà bao người lành lặn như tôi không thể nào với tới được. Có những điều anh làm mà những người lành lạnh như tôi không thể nào làm nổi. Anh thật mạnh mẽ, nụ cười luôn nở trên môi, tự tin đến không ngờ. Làm tôi không thể không ngưỡng mộ anh. Con người ta không chỉ có đầy đủ mọi thứ mới là hoàn hảo, không phải thiếu đi đôi chân tật nguyền là thiếu đi cảm xúc. Tôi đã nói với anh; ''Em rất thích nụ cười của anh nó làm em thấy tự tin hơn trong cuộc sống này''. Dũng rất dễ hòa đồng với những người xung quanh, giọng nói rắn giỏi của anh làm người ta hình dung ra mình đang nhỏ bé trước anh, trước một trái tim tàn nhưng không phế.
     
    Con người ta sống không chỉ có những ước mơ mà cần giám ước giám làm, giám nghĩ giám thực hiện. Nhìn anh, tôi mới hiểu được không có việc gì là khó tới mức không thể làm được, quan trọng là cách nhìn và làm như thế nào của từng người...
     
     
    Nếu con người ai cũng biết vươn lên số phận, không bị gục ngã trước cám dỗ thì cuộc sống này sẽ hoàn hảo biết bao nhiêu.
    Tôi đã đọc ở đâu đó: ''Cuộc đời của mỗi con người là khoảng thời gian từ lúc sinh ra cho đến khi trở về cát bụi ai cũng mong muốn có thể cảm nhận được cuộc sống một cách đầy đủ được sống một cách bình yên và hạnh phúc. Nhưng vẫn còn những con người kém may mắn, thiệt thòi từ lúc mới sinh ra, tuy nhiên, cuộc sống của họ vẫn tràn đầy nhiều ý nghĩ và cả những niềm hạnh phúc, bởi họ biết nỗ lực vượt khó để vươn lên trong cuộc sống.

    Có những hoàn cảnh sống làm xúc động lòng người, trước nghị lực, họ có ý trí mãnh liệt vươn lên trên nỗi bất hạnh, trong tật nguyền, những mất mát đớn đau phấn đấu vươn lên để khẳng định mình trở thành những người có ích trước hết là cho bản thân, cho gia đình, thứ hai là cho cộng đồng, cho xã hội. Những con người ấy thật đáng khâm phục và trân trọng biết bao.
     
     
    Những con người vượt lên số phận trong nhiều hoàn cảnh khác nhau. Họ là ai? Họ làm gì? Và họ làm được những gì? Đôi lúc những việc họ làm những thành tích, thành công của họ mang lại cho chính cá nhân hay những đoàn thể cộng đồng, những thành công ấy, nhiều người cầm bút lành lặn hẳn hoi cũng không dám mơ tới, cũng không thể sánh bằng.
     
     
    Họ cho chúng ta nhận biết thêm về sức mạnh tinh thần tiềm ẩn trong mỗi một con người thật mạnh mẽ biết bao nhiêu.
    Đôi khi nghe những câu chuyện mà hình dung như đang nghe một chuyện cổ tích.
     
    Chuyện về những người khuyết tật là những câu chuyện cổ tích có thật về những ý trí, nghị lực vươn lên chiến thắng hoàn cảnh, chiến thắng bản thân, đẩy lùi số phận, và điều đáng quý là họ đã giám đối diện với những mất mát, thiệt thòi để vượt qua số phận nghiệt ngã, ở những con người ấy đáng để chúng ta học tập lẫn khâm phục.
     
     
    Những con người vượt lên số phận: ''Cổ tích thời hiện đại'':
     

    Tôi đã từng nghe tới nhà thơ viết nằm Đỗ Trọng Khơi trên 50 tuổi anh mới được làm cha, và nhà văn Trần Văn Thước nhà văn viết đứng, một tấm gương sáng về nghị lực, tinh thần lao động nghệ thuật.
    Trần Văn Thước bị tai nạn lao động hỏng cả hai chân bại liệt nửa người. Ông đã cho ra đời nhiều tác phẩm văn với đủ thể loại
    Trần Văn Thước đã đạt được nhiều giải thưởng từ những tác phẩm của mình hiện ông đang là hội viên Hội nhà văn Việt Nam. Lời của Trần Văn Thước: ''Tôi rất buồn vì chưa đủ tài viết nhiều về nông dân, nông thôn, chừng nào còn đứng lên ngồi xuống mà viết được nữa chừng ấy tôi không rời cây bút. Một từ một câu tôi viết là một sự chứng tỏ tôi đang còn tồn tại, tôi đang còn hạnh phúc được phục vụ con người''.
     
    Qua đây tôi xin nói về hai cậu học trò một đôi chân. Nói về hai cậu học trò ở trường Thó Ya Chim, thành phố Kon Tum, tỉnh Kon Tum, khiến ai cũng mủi lòng cho đôi bạn ấy.
     
    Trong suốt nhiều năm liên tục A Trâm đến trường bằng đôi chân của A Pyĩưh. Nói về A Trâm một đứa trẻ hiếu học em không chịu cảnh nhìn những đứa trẻ hiếu học trong làng đến lớp nên cũng thèm muốn được đi học. A Trâm nói với bà, với mẹ: ''- Con muốn đến trường đi học cái chữ như các bạn trong buôn làng, mai bà và mẹ mua sách vở cho con... - Bà mẹ ơi thà con nhịn ăn chứ đừng bắt con phải nghỉ học''.
     
    Rồi thương con chị Y Tranh mẹ A Trâm cũng đến trường xin cho con đi học cái chữ. Đôi chân tật nguyền không đi được A Trâm đi bằng hai đầu gối, mỗi ngày đến trường, đến lớp là cả một cực hình. Kể từ năm học lớp ba A Trâm đến trường trên đôi chân của bạn A Pyĩưh dù trời mưa tầm tã hay trời nắng vẫn hàng ngày cõng bạn đến trường. A Pyĩưh là một tấm gương sáng đã không quản ngại khó khăn, vất vả.
     
    Điều ước của A Trâm: ''Em ước sau này trở thành một thầy giáo, để dạy chữ cho các em nhỏ trong buôn làng

    Tôi gặp hai em trong phòng số 106 khi đi cùng Nguyễn Hữu Thịnh (một bạn thơ cũng bị tật nguyền do chất độc mầu da cam) của khách sạn Khăn Quàng Đỏ, hai em là nhân vật ra nhận giải thưởng viết ''vượt lên số phận lần ba'' do tạp chí thanh niên tài trợ. Hai em ít nói, hỏi em bao tuổi học đến lớp mấy rồi em A Trâm nói em 14 tuổi học lớp 8. Thế bây giờ A Pyĩưh còn phải cõng bạn đến trường có xa và mệt không? A Pyĩưh nói: Không chị ơi bây giờ em không phải cõng bạn nữa bởi vì em đã có chiếc xe đạp của chủ tịch nước trao tặng đã đưa hai em đến trường mỗi ngày. Hai em có vẻ ít nói. Thịnh hỏi thế hai bạn đạt giải gì trong bài viết đợt này. Hai em im lặng khá lâu rồi A Trâm mới nói được; Hai đứa em là nhân vật trong bài viết đạt giả A.
    Nấn ná một lúc tôi và Thịnh chào tạm biệt đôi bạn và không quên tặng hai em hai tập thơ của tôi và Thịnh mới được xuất bản. ''Giọt Lệ Đơn Côi'' và ''Thương Lắm Mai Sau''
     
    - Người tiếp theo tôi muốn nói đó là nói về trách nhiệm và tâm huyết của một đại biểu quốc hội đi nghiêng chị là Thạch Thị Dân đại biểu quốc hội tỉnh Trà Vinh dân tộc Khơme, giảng viên trường cao đẳng sư phạm Trà Vinh.
    Chị là con út trong gia đình có 5 chị em, mồ côi mẹ năm Dân lên 8 tuổi, chân của chị bị tật từ nhỏ. Lúc mẹ đang bế kẹp sườn thì người anh nô đùa kéo mạnh chân trái em làm chật khớp xương. Sau tai nạn ấy gia đình không ai biết cho đến khi chị tập đi khó nhọc, cuối cùng chị mang tàn vĩnh viễn. Mồ côi mẹ, bố gà trống nuôi năm người con, cái nghèo cứ đeo đẳng
    Cho dù vừa khuyết tật, vừa mồ côi con nhà nghèo nhưng với bản tính ham học cộng thêm ý trí quyết tâm Dân học rất giỏi là một tấm gương sáng cho các bạn noi theo.
    Lời của chị: ''Em biết mình là người khuyết tật nhưng chính vì điều đó mà em luôn nỗ lực phấn đấu để biến điểm yếu thành điểm mạnh của mình''.
    Vì khuyết tật nên phải học, khi học lên càng cao càng tốt để dù trong hoàn cảnh nào cũng phải ngẩng cao đầu, tự tin mình đứng vững trên đôi chân không lành. Và thật không hổ thẹn với lời nói của mình chị đã tốt nghiệp thạc sĩ ở Hà Nội. Sau khi tốt nghiệp thạc sĩ chị Dân về làm giảng viên dạy ở trường cao đẳng sư phạm Trà Vinh.
    Chị có một tấm lòng và nghị lực. Chị hiện giờ đã trở thành Đại Biểu Quốc Hội.
    Tôi có đọc bài viết của mình về chị, một bài viết thật sự làm tôi xúc động chan chưa cảm xúc của người viết khuyết tật có một đoạn: ''Bây giờ tôi đã là Đại Biểu Quốc Hội khuyết tật, tôi rất hạnh phúc càng hạnh phúc hơn khi tôi có tổ ấm gia đình và một con trai khoẻ mạnh''.
     
    - Chuyện tiếp theo xin nói về một cậu bé không có hai tay từ bả vai xuống mọi sinh hoạt đều nằm trên đôi chân kỳ diệu của em đó là Nguyễn Minh Trí sinh 11/12/1992 ở tổ 14 Ấp Tây A ( bên bờ kinh Bà Dậu) Thạch Mỹ Tây - Huyện Châu Phú - Tỉnh An Giang.
    Khi tròn 5 tuổi Nguyễn Minh Trí đã biết bơi rất giỏi. Hành trình đến với con chữ của Trí là một kỳ tích. Trí phải học kẹp một vật gì đó vào giữa hai ngón chân cái và ngón chân trỏ, việc học viết bằng chân thật khó khăn nhưng cuối cùng Trí cũng viết được khi mười tuổi em bắt đầu xin đi học vào lớp một. Hiện Nguyễn Minh Trí đang là học sinh lớp 9 trường THCS Thạch Mỹ Tây - Huyện Châu Phú - Tỉnh An Giang của vùng sông nước Tây Nam Bộ.
    Sau khi siêu thị thành phố Long Xuyên tặng em một máy tính giúp em học tập trên bước đường lập thân, lập nghiệp. Sau khi học lớp tin học hè năm 2007 em đã sử dụng thuần thục máy vi tính bằng chân như những người bình thường. Nguyễn Minh Trí ước mơ trở thành kỹ sư tin học và ước mơ ấy đối với em bây giờ chỉ còn là vấn đề thời gian.
     
    Sau đây tôi muốn nói tới một nghị lực phi thường của cô giáo cao 65 cm Huỳnh Thanh Thảo Áp Ròng - Xã Trung Lập Thượng - Huyện Củ Chi TP. HCM. Sinh năm 1986 năm nay 25 tuổi nhưng chỉ cao 65 cm. Ngồi trên chiếc xe lăn nhưng cô có một lớp học đặc biệt vẫn diễn ra vào mỗi buổi sáng Thảo tự bạch: ''Ước mơ của mình, mong muốn lớn nhất của em là sẽ mãi mãi được làm cô giáo dạy dỗ cho các em học sinh nghèo''.
     
    - Còn đây là Trần Minh Hoàng chiến thắng số phận nghiệt ngã. Sinh năm 1981 ngụ tại Ấp Dốc Mơ 2 - Xã Gia Tân - Huyện Thống Nhất - Tỉnh Đồng Nai. Hoàng đã làm được bằng ý chí, nghị lực kiên cường, niềm tin vào cuộc sống Hoàng cố gắng tập luyện những bước đi tập tễnh với sự hỗ trợ của đôi nạng bằng gỗ nhưng đó là niềm hạnh phúc.
    Hoàng đi học nghề với bao vất vả khó khăn, ý chí vươn lên. Giờ Hoàng đã là một chủ cửa hàng sửa chữa điện cơ có tiếng ở xã Gia Tân 1.
    Câu nói của Hoàng làm cho bao người tâm huyết: ''Dường như tạo hóa luôn đặt ra những khó khăn trong cuộc sống để thử thách lòng người''.
    Trong cuộc sống này có biết bao nhiêu những người tàn tật nghị lực, mạnh mẽ, tự tin... như vậy. Họ luôn làm nên những điều kỳ diệu mà theo tôi cứ như phiên bản của chuyện cổ tích vậy. Họ là những con người tàn mà không phế khiến nhiều người khoẻ mạnh, lành lặn phải ngước mắt dõi trông và thèm muốn.
     
    - Và cuối cùng là tôi tuy là một con người lành lặn nhưng tôi đã phải vượt qua những cơn đau sau lần phẫu thuật u não. Giờ trí nhớ của tôi đã giảm đi rất nhiều, hàng ngày vật lộn trong những cơn đau do triệu chứng của u não để lại, tái tê, giá buốt quá, nhiều lúc thấy mình không thể nào sống được nhưng nhờ những tấm gương ở trên hay như Nguyễn Hồng Công, Nguyễn Hữu Thịnh... mà tôi thấy mình thật hèn nhát. Tôi cố lần mò viết, nhất là trong lúc đau để quên đi cơn đau như muốn nổ tung đầu tôi dày vò trong những đêm thức trắng.
     
    Tôi cần học tính kiên cường để có nghị lực lý chí sống như bao người. Họ tật nguyền nhưng không khuyết, không lẽ tôi lành lặn lại để mình bị khuyết dở không tròn hay sao.
    Tôi về Việt Nam đã gặp gỡ nhiều người khuyết tật, họ thật nghị lực, trong sáng... Tôi thoảng thốt nhận ra ở cõi đời này còn bao tấm lòng nhân ái, còn bao cảnh đời tật nguyền hay bất hạnh, thống khổ đang ngày đêm phấn đấu vượt khó vươn lên hướng tới ngày mai.
     
    Vẫn biết rằng cuộc sống này còn lắm gian truân vất vả nhưng tương lai phía trước đã hứa hẹn bao điều tươi sáng. Tôi là một con người đã vơi đi gần nửa cuộc đời lệ tuôn chảy, nỗi xót xa cuộn tròn niềm đau nỗi nhớ trong tôi khi tôi mở ra trang Website www.thuhoiquan.net nó là nguồn an ủi một phần trong cuộc sống của tôi. Nơi giao lưu, chia sẻ của những tâm hồn bay bổng văn, thơ. Mà ở chính nơi đây tôi muốn làm từ thiện cùng bao bạn trẻ sinh viên làm tình nguyện viên, họ tâm huyết, yêu cuộc sống, cảm xúc cũng có ý trí mong muốn được làm việc gì đó giúp ích cho đời... Đôi khi từ viện trở về vì viện phí trong người chẳng còn lấy một đồng xu nhỏ nhưng tôi vẫn thấy vui.
    Tôi không sợ nghèo, sợ khổ trên đời này không còn gì làm tôi sợ bằng những cơn đau. Nó làm tôi như chết đi phân nửa trong hồn tôi. Cái đau như nặng chĩu đang nằm trong đầu tôi tê tê buốt buốt. Tôi luôn chỉ có một mình, cô đơn trong căn phòng trống cùng với giọt lệ đơn côi chảy dài theo quỹ thời gian tôi sống.
     
    Hôm nay tôi còn ở đây nhưng không biết tôi có ngày mai nữa không. Trong lúc đau tôi hình dung ra nụ cười của anh Trần Quang Dũng, hình bóng cô giáo chỉ cao 65 cm, nghị lực kiên cường của Nguyễn Minh Trí, rồi Nguyễn Hữu Thịnh một thân thể tật nguyền do chất độc mầu da cam di chứng của thời chiến tranh để lại, với nghị lực Thịnh đã viết lên những bài thơ làm thắm đượm lòng người, và còn nhiều lắm những nghị lực phi thường.
     
    Rồi trong cơn đau tôi chìm dần lịm đi sau khi uống vài viên thuốc an thần. Trong cơn mộng mị tôi còn thấy những tấm gương khuyết tật cứ ngời sáng trong tôi, họ thật đáng cho tôi chân trọng nể phục và noi theo.
     
    thân thể họ tàn mà không phế, họ khuyết nhưng không khuyết dở, vậy tôi đừng là một vầng nhật khuyết giữa những cơn đau do di chứng của lần phẫu thuật u não để lại.
     
    Lặng Lẽ Những Giọt Đời
     
    Bao nhiêu số phận hiểm nghèo
    Tật nguyền, khiếm thị đã đeo theo người
    Cuộc đời thấy họ vẫn cười
    Vượt lên số phận làm người tài năng.
     
    Tài ba ý trí ai bằng
    Kiên cường nghị lực mọi đằng vện nguyên
    Vượt lên số phận để quên
    Tàn mà không phế đứng lên trong đời!
     
    Họ là ai?
    Họ là tấm gương cho bao người.
     
    Tg: - Phong Linh cg -
     
     

     
     
    <bài viết được chỉnh sửa lúc 10.02.2011 18:44:29 bởi chuonggio_ngaytrove0 >
    Vang vọng trong vườn tiếng ngân thanh
    Ru âm chuông gió giữa trưa lành
    Ký ức tràn lan lòng nữ khách
    Trở về năm tháng thủa thơ xanh.
    Thơ
    http://diendan.vnthuquan.net/tm.aspx?m=589923&mpage=1&key=򐄹
    http://diendan.vnthuquan.net/tm.aspx?m=

    chuonggio_ngaytrove0
    • Số bài : 922
    • Điểm thưởng : 0
    • Từ: 19.06.2009
    • Nơi: Trong giấc mơ... Paris
    RE: PhONG Linh cg Tình tHơ và Đời... (TIẾNG NGÂN LÒNG) - 05.05.2011 19:36:23



    Bói hoa

    Xa rồi, xa đã thật xa
    Cái thời mê mải bói hoa đoán dò:
    Yêu, không yêu, quá hững hờ
    Cứ thầm hi vọng đợi chờ vu vơ
    Cánh hoa bí ẩn, ánh mơ
    Rơi rơi nhè nhẹ suốt bờ sông xanh
    Tình đi, tình đến mong manh
    Lúc êm dịu, lúc sóng duềnh đẩy xô
    Khổ đau, vướng mắc, dại khờ
    Níu lấy hoa để cậy nhờ giải khuây...

    Bây giờ hoa có rơi đầy
    Cũng không khơi gợi mảy may...một thời...

    SH
     
    Cây đại *

    Cây đại năm xưa gầy guộc
    Dung dị đứng nép bên thềm
    Hoa rơi từng đôi trắng muốt
    Dịu mềm mỗi bước chân êm

    Dưới tán lá cây xanh mát
    Anh say đàm đạo văn chương
    Giọng nghe trầm, đằm, rủ rỉ
    Ngỡ ngàng đọng chút tơ vương

    Có lần anh nâng trên tay
    Nhành hoa dịu dàng trinh trắng
    Mùi hoa nhè nhẹ thoảng bay
    Lâng lâng hồn anh tung cánh

    Năm tháng cây vắng bóng anh
    Hoa rộ trắng, lá ngát xanh
    Mùa xuân, tình yêu, hi vọng
    Cuồn cuộn " nhựa sống trong cành".

    SH
    *Cây đại trong vườn Thư Viện QGVN

    Đưa Vào Thư Viện 04.09.10
     

    **Em là...

    Em là sương sớm mong manh
    Lung linh dát ngọc lá cành ánh mai
    Thoắt tia nắng dọi - tan rơi
    Bẽ bàng cõi mộng chơi vơi tiếc buồn!

    Em là mây thoáng cô đơn
    Vật vờ trôi biết chọn phương hướng nào?
    Đất thì thấp, trời lại cao
    Lửng lơ em những khát khao cháy lòng!

    Em là vạt cỏ mùa đông
    Gió xô nghiêng ngả cánh đồng tả tơi
    Tàn đông thân xác rã rời
    Vẫn nuôi hi vọng xuân tươi sẽ về

    Cuộc đời dâu bể nhiêu khê
    Nắng, mưa. bão, lửa bộn bề vây quanh
    Lá rơi thay những mầm xanh
    Tình trăm năm ấy mình dành cho nhau !!!

    Sao Hôm

    *Cạn tình

    Muộn màng phải vậy không anh?
    Đâu còn sóng mắt long lanh hôm nào
    Trong anh tắt mọi vì sao
    Lung linh tỏa sáng ngọt ngào riêng em
    Tắt rồi cảm giác dịu êm
    Tắt rồi nồng thắm buồn thêm ánh nhìn
    Hỏi làn gió lạ vô hình
    Cớ sao cuốn cạn suối tình trong thanh?
    Ngác ngơ em hỏi trời xanh
    Vì đâu hai đứa nay thành xa xôi ?
    Dửng dưng anh sống giữa đời
    Trái tim băng lạnh buông trôi tháng ngày
    Làm sao thức tỉnh anh đây?
    Cho tình yêu lại vơi đầy trong nhau !

    Sao Hôm
    *Bán niềm vui

    Mua bán người ơi đến lạ lùng
    Nỗi buồn tràn ngập cả không trung
    Theo hồn thi sĩ bay lơ lửng
    Da diết lòng ai những nhớ nhung

    Buồn, nhớ là đôi bạn tri âm
    Lắng đọng trong ta những nốt trầm
    Của khúc u hòai từ muôn thuở
    Chồng chất, dày lên trong lặng thầm

    Hãy bán niềm vui, cất nỗi buồn
    Cho đời người mãi mãi lên hương
    Biến tan đi nỗi niềm u uất
    Dâng tâm hồn thắm đượm yêu thương

    SH
    r
    Người dưng

    Ơn trời cho ta gặp nhau
    Tình cờ, không hẹn ngỡ đâu dị thường
    Lạ chưa ! lòng cứ vương vương
    Người dưng sao nhớ sao thương thế này ?
    Hỏi xem Nguyệt Lão có hay
    Kiếp xưa hẹn ước, kiếp này tìm yêu
    Lạc nhau mãi đền xế chiều
    Hoàng hôn ráng đỏ luyến lưu cuối trời
    Ước mong tình tựa mưa rơi
    Ngọt lành thấm ẩm làn môi héo tàn
    Xin mưa đừng thoáng rồi tan
    Vô tình để lại hoang mang cả trời!!!

    SH
    Người dưng

    Ơn trời cho ta gặp nhau
    Tình cờ, không hẹn ngỡ đâu dị thường
    Lạ chưa ! lòng cứ vương vương
    Người dưng sao nhớ sao thương thế này ?
    Hỏi xem Nguyệt Lão có hay
    Kiếp xưa hẹn ước, kiếp này tìm yêu
    Lạc nhau mãi đền xế chiều
    Hoàng hôn ráng đỏ luyến lưu cuối trời
    Ước mong tình tựa mưa rơi
    Ngọt lành thấm ẩm làn môi héo tàn
    Xin mưa đừng thoáng rồi tan
    Vô tình để lại hoang mang cả trời!!!

    SH
    Người dưng

    Ơn trời cho ta gặp nhau
    Tình cờ, không hẹn ngỡ đâu dị thường
    Lạ chưa ! lòng cứ vương vương
    Người dưng sao nhớ sao thương thế này ?
    Hỏi xem Nguyệt Lão có hay
    Kiếp xưa hẹn ước, kiếp này tìm yêu
    Lạc nhau mãi đền xế chiều
    Hoàng hôn ráng đỏ luyến lưu cuối trời
    Ước mong tình tựa mưa rơi
    Ngọt lành thấm ẩm làn môi héo tàn
    Xin mưa đừng thoáng rồi tan
    Vô tình để lại hoang mang cả trời!!!

    SH
    Lời nói dối ngọt ngào

    Cái ngày Mồng Một Tháng Tư

    Tin nhắn sáng sớm bất ngờ nhẹ rung
    Lới ai tha thiết mặn nồng
    Ngỡ ngàng tôi đọc những dòng thơ yêu
    Băn khuăn tự hỏi bao điều
    " Tình vờ " thôi, cũng ra chiều thành tâm
    Rằng tim cuồn cuộn sóng ngầm
    Chở bao thương nhớ âm thầm bấy lâu
    Ngày vui - mượn, bắc nhịp cầu
    Thử lòng tôi biết nông sâu thế nào ?
    Thời gian chờ đợi hanh hao
    Mong ngày hội ngộ tình trao nguyên đầy...

    Chữ, câu mật ngọt men say
    Thấm vào tôi thoáng ngất ngây mơ màng !
    Thực hư ai biết ai lường
    Dẫu lời nói dối vẫn vương vấn lòng!

    **Tình xuyên qua mùa

    Bao lần gói nắng vào thơ
    Gửi cho em đúng dịp mùa đông sang
    Từ thơ hơi ấm tỏa lan
    Cuốn theo tình cảm nồng nàn tim anh
    Hoang mang gió lạnh chạy quanh
    Riêng em ốc đảo yên lành dịu êm
    Thơ giăng giăng sợi tơ mềm
    Nối liền hai mảnh đời xuyên qua mùa
    Trời Phương Nam nóng giữa trưa
    Thơ em quạt mát chao đưa võng tình
    Ngủ đi anh giấc yên bình
    Nơi xa em vọng bóng hình thân thương


    Mặc trời mưa nắng bất thường
    Lòng em ấm áp tình vương bốn mùa.


    Sao Hôm


    Thư Viện LB 27-12-2010
    **Vòng tay

    Vòng tay em vẫn đợi dành
    Kết thành gối ấm riêng anh ngả đầu
    Đêm về tay quấn lấy nhau
    Chìm vào giấc mộng đêm thâu ngọt ngào

    Vòng tay mỗi sáng xôn xao
    Chén trà thơm lựng em trao mời chàng
    Nhẹ ôm, ánh mắt mơ màng
    Lắng nghe chim hót ríu ran tự tình

    Khói chiều vương mái nhà xinh
    Cơm ngon, canh ngọt dâng anh - tảo tần
    Tay em giữ lửa tình thâm
    Chòang theo anh mỗi bước chân xa nhà

    Sao Hôm

    Thư Viện LB 01-01-2011

    *Trách nhau!!!

    Thương nhau em hẹn trọn đời
    Mà sao chóng vánh quên lời, ai hay?

    Em như rượu ngọt anh say
    Chìm quên bao nỗi đắng cay đời thường

    Em là khúc nhạc du dương
    Nâng hồn anh thóat nợ vương rối lòng

    Em là mái ấm mùa đông
    Cho anh trú ẩn ấm nồng ngày đêm

    Bỗng dưng cơn bão là em
    Cành rơi, mái tốc đảo điên, tan tành!

    Anh đang lơ lửng mây xanh
    Nhuốm màu xám xịt, rơi nhanh, vỡ òa!!!

    Sao Hôm

    Thư Viện LB 11-1-11

    *Tình Cau Trầu

    Quả cau tròn trịa trên cao
    Cụm đầu che lá chờ trao duyên tình
    Vườn em trầu cũng đang xanh
    Lá tươi mơn mởn leo nhanh kín giàn
    Tường cao , rào kín chắn ngăn
    Muốn sang cau phải tìm đàngg vòng quanh
    Leo cây anh hái từng cành
    Nâng niu cất giữ như nhành hoa tươi
    Đường xa nặng trĩu đôi vai
    Em ơi xẻ gánh chia hai đỡ đần
    Gian truân anh chẳng ngại ngần
    Đem cau trả hết nợ nần trầu không
    Như tình anh chỉ một lòng
    Yêu em trèo núi, qua sông ngại gì
    Cau - trầu tình nghĩa vân vi
    Quệt vôi nhuộm đỏ say mê thắm nồng
    Kết ta nên vợ nên chồng...
    đó em!!!

    Sao Hôm

    Thư Viện LB 06-01-2010
    Xa cách

    Tháng ngày đơn lẻ một mình em

    Nước mắt tràn trôi ướt tóc mềm
    Thầm gọi tên anh đau đáu đợi
    Chỉ nghe tiếng gió não nề thêm
    Niềm mong cháy bỏng bừng muôn sáng
    Nỗi nhớ nôn nao dậy vạn đêm
    Anh hỡi, cách xa sao khổ thế !
    Ước ngày xum họp ngả vai êm.

    Sao Hôm
    *Tình thơ

    Bấy lâu ấp ủ mối tình thơ
    Xao động con tim dưới nguyệt mờ
    Vàng nắng ban mai vui rộn rã
    Ráng hồng chiều tím thỏa niềm mơ
    Cánh diều hạnh phúc tầng mây bốc
    Bến đợi thương yêu đượm nỗi chờ
    Tóc xám dường như xanh thắm lại
    Tình thơ hồn hậu đến ngu ngơ !

    Sao Hôm

    Thư Viện 19-01-2011

    *Ngày xuân

    Ngày xuân cảnh sắc thật nên thơ
    Cây nẩy lộc xanh, sương phủ mờ
    Trước cửa gió mềm đu cánh lá
    Ngòai sân hoa nụ rộn vườn mơ
    Bày chim lảnh lót say lời hót
    Lũ bướm chập chờn vẻ đợi chờ
    Trời đất mùa xuân tươi thắm quá !
    Giục lòng lay động chẳng còn ngơ !.

    Sao Hôm

    Thư Viện 19-01-2011

    Chốn Trời mây

    Có một lần ngán nỗi đời tẻ ngắt!
    Tôi phân thân du ngọan chốn Trời mây
    Cả ngàn sao đang vũ hội ngất ngây
    Nhấp nháy, lung linh từng chùm xanh biếc

    Gió lao xao đuổi, vờn mây mải miết
    Trăng chao nghiêng, khoe ánh bạc đê mê
    Cảnh bồng lai nhoè hết lối quay về
    Từ dạo ấy đời tôi chia hai ngả

    Chốn nhân gian chịu muôn phần vất vả
    Trên Trời mây, hồn thư thả rong chơi
    Một ngôi sao thả tia sáng gọi vời
    Chắp thêm cánh cùng sánh đôi bay lượn!.

    Sao Hôm
    #  bai da duoc dua len TV cua 1 dien da
    ## Bai da duoc dua len 2 dien dan
    Bai " Xa cach" moi duoc dua len TV cua THQ
     
    SH cam on Phuong Linh. Chuc manh khoe va thanh cong
    Saohom42

    <bài viết được chỉnh sửa lúc 05.05.2011 19:56:54 bởi chuonggio_ngaytrove0 >
    Vang vọng trong vườn tiếng ngân thanh
    Ru âm chuông gió giữa trưa lành
    Ký ức tràn lan lòng nữ khách
    Trở về năm tháng thủa thơ xanh.
    Thơ
    http://diendan.vnthuquan.net/tm.aspx?m=589923&mpage=1&key=򐄹
    http://diendan.vnthuquan.net/tm.aspx?m=

    chuonggio_ngaytrove0
    • Số bài : 922
    • Điểm thưởng : 0
    • Từ: 19.06.2009
    • Nơi: Trong giấc mơ... Paris
    RE: PhONG Linh cg Tình tHơ và Đời... (TIẾNG NGÂN LÒNG) - 05.05.2011 19:39:31

    Sông Hậu tên thật là Nguyễn Khuyến (Nguyễn Phiến) còn có
    các bút danh khác: Sông Trà, Sông Nguyên, Nguyễn Khuyến. Sinh 07/03/1951 tại Đức Phong, Mộ Đức, Quảng Ngãi.
    Hiện ở 958/87/17 Lạc Long Quân, Tân Bình, TP.HCM..
    ĐT : 0983350620 – Email : thosonghau@yahoo.com.vn


    LỬA TÌNH YÊU

    Em có đến như những ngày đã đến ?
    tiếng chiều ngân lồng lộng tiếng chim thơ
    công viên xanh Ta mải miết mong chờ
    lưng ghế đá tựa bờ vai nho nhỏ.

    Cánh hoa hồng Em ép vào trang vở
    con chữ tròn cứ ngỡ đứng nghiêng nghiêng
    nỗi lòng Ta nghe náo nức huyên thuyên
    ngày đầu tiên đã tõ lời ước hẹn.

    Anh dìu Em đi hoa còn bẽn lẽn
    thảm cỏ non xao xuyến bước đường tình
    làn gió đùa đôi má đỏ xinh xinh
    chiếc lá rơi lung linh màu mắt biếc.

    Ngày mai sang có chi đâu cần thiết ?
    Chỉ cần yêu là trăng khuyết cũng tròn
    và tiếng hát Em bay bỗng lên non
    còn lửa tình yêu – Ta còn tất cả ...

    Sài Gòn – Mùa Xuân 2011










    TA ĐI



    Có Xuân khi đất có Hoa
    Anh Hùng lỡ bước… Sơn Hà có chi ?
    Ta còn – có lối Ta đi
    hôm nay chưa chắc, chắc gì ngày mai
    Bạc đầu đâu bạc chí trai
    non cao đã ngược sông dài cũng xuôi
    Nghìn thu khắc dấu chân Người
    gánh thơ đi giữa đất trời hiên ngang !



    Tân Bình – 2002 – Sông Hậu.






















    EM KHÔNG BIẾT

    Em không biết con sông Trà Khúc
    mấy khúc trong khúc đục cùng dòng
    mà Quảng Ngãi thu về rõ lối
    con sông Trà thỏa nỗi nhớ mong ?!

    Em sẽ biết con sông Trà Khúc
    đôi dòng trong đục thuở xa xưa
    nên Quảng Ngãi trăng soi lấp lánh
    sông Trà mỗi nhánh một đò đưa.

    Em không biết con trai Trà Khúc
    có nhìn Sông để bút làm thơ
    mà xin thổi tóc dài bên ấy
    khi bến thu đang lộng gió chờ ?!


    Em sẽ biết con trai Trà Khúc
    có Em sang, có bút làm thơ
    Anh xin thổi tóc dài bên ấy
    cho tóc Em lưu luyến hẹn hò.

    Em không biết nguồn sông Trà Khúc
    mấy ngàn năm từ gốc nào ra
    mà xin gội tóc dài nơi đó
    khi hồ thu nắng nhỏ ngân nga ?!

    Em sẽ biết nguồn sông Trà Khúc
    lòng Trường Sơn sinh một dòng trong
    nên tóc dài gội sông Trà Khúc
    sẽ không quên dòng nước ngọt ngào.

    Sài Gòn 10 - 1989 - Sông Hậu.












    YÊU LÀ THẾ I

    Mây lảng vảng từ khung trời đất khách

    dòng sông thơ tí tách tiếng Ai rơi ?
    Em đi rồi – Tôi đứng ngóng chơi vơi

    một nửa hồn Tôi như đời đã chết.
    Khi Em buồn – Xuân về đâu có Tết

    biển mông mênh bỗng chốc cũng âm u
    tận cõi lòng Tôi tăm tối mịt mù
    yêu là thế – gió ru cùng muôn thuở.
    Khi Em vui – cội già hoa vẫn nở
    con sóng bạc đầu cứ ngỡ còn xanh
    tít non cao sao sáng rớt rung cành
    tình thăm thắm thành danh đời thi vị.

    Khi Em sang làng thơ Tôi tuyệt mỹ
    tự con tim cho thi sĩ tuyệt trần
    mải mê say, đâu chia biệt xa gần
    yêu là thế – không phân vân, tư lự.

    Sài Gòn - 22/10/2009 - Sông Hậu.













    YÊU LÀ THẾ II

    Trăng đã đến, sao Em ngồi lặng lẽ …

    dưới trời khuya như nỗi khổ không nhà
    mấy hôm rồi sau mỗi bận tan ca
    nơi Em trọ – lệ sa trang giấy mỏng.
    Viết vần thơ đâu còn thời Em mộng
    khác chi Anh bóng tối đã đi qua

    bước tha phương mới quí vị quê nhà
    trông trăng tõ, Ta nồng nàn nhung nhớ.
    Bờ giậu xanh mùa hoa dăm bụt đỏ

    Em thẹn thùng khi sang ngõ nhà Anh
    một đỗi bâng quơ trong gió uốn quanh

    tựa vòng tay Anh càng say ngất ngưởng.
    Từ phương ấy dù xa nhau muôn trượng
    Em vẫn hướng về một lối Ta đi

    tự tấm lòng Ta mở bước đường thi

    yêu là thế – không khi nào lập lửng.

    Sài Gòn – 17/05/2010 – Sông Hậu.














    NHỚ NGOẠI

    Đã lâu lắm chưa về thăm nhà Ngoại
    hàng cau xanh ngày ấy có còn không
    tàu lá lao xao trong nắng mai hồng

    đôi chim sẻ bay vòng nhành hoa trắng ?
    Rặng dừa lên đà vươn cao đứng thẳng

    những trưa hè, lợp bóng mảnh vườn sau
    Ngoại ngoáy trầu, lũ trẻ vội chia nhau
    mỗi đứa mỗi đầu bắn bi tíu tít …

    Bờ giậu bên lưa thưa chùm huê mít
    quả chín rồi – Ngoại vấn vít, tỉ tê
    biếu láng giềng nhâm nhấm vị tình quê
    Ai đi xa – không hề thương nhớ Ngoại ?!
    Làn gió thổi lắt lay giàn bông giấy

    lối ra vào Ngoại đứng ngóng đồng xa

    các con về hối hả bước chiều tà
    từ cánh lúa thiết tha thời con gái …
    Bên chiếc bàn con Ngoại đâu ngần ngại

    kể chuyện đời xưa lại khác chi nay

    sự vật nào cũng thay đổi đổi thay

    nên quyền quí thành đọa đày mấy chốc.
    Ngày Tết đến quây quần cùng gia tộc
    Ngoại thắp hương cung kính bậc tiền nhân
    ở nơi nao vẫn nguyện ước yên phần
    cho con cháu thăng danh người chí hiếu.

    Sài Gòn – Mùa Xuân 2011 – Sông Hậu.













    NGÀY ẤY I

    Sài Gòn hỡi ... có Ai chờ Em nhỉ
    nắng mai lên cây phượng vĩ lao xao
    Em ở thị thành hay ở non cao
    chưa ước hẹn, biết khi nào Em đến ?

    Mới gặp gỡ con tim đà xao xuyến
    đôi mắt Em tia chớp đến diệu kỳ
    con đường kia – Ai tiễn bước Em đi ?

    Anh lặng lẽ – đứng thầm thì trong gió.
    Hạ sẽ sang cho cánh hoa phượng đỏ

    làn môi Em nho nhỏ vị hương nồng
    vội cuốn hồn Anh bay bỗng mênh mông
    da diết thế tự nỗi lòng yêu quí.
    Ngày ấy đã thành ngày Ta tri kỷ
    Anh và Em đâu ngẫm nghĩ xa xôi

    chỉ biết yêu là thượng đế tuyệt vời

    có lẽ thế nên đôi Ta tuyệt diệu.

    Sài Gòn – 14/03/2010 – Sông Hậu.













    THƠ

    Tâm hồn Tôi không khi nào có tuổi
    nên yêu Thơ là rong ruổi muôn đời

    nay đứng non cao mai lộng trùng khơi
    rời trái đất lại bay vào vũ trụ.
    Thơ ơi Thơ biết bao điều thích thú

    Thơ giáng trần không tư lự phân vân
    Thơ yêu Tôi như yêu cõi thế nhân
    không phân biệt thượng tầng hay hạ cấp.
    Khi nắng phương Nam khi mưa phương Bắc
    vẫn vòng tay Tôi ôm ấp con tim
    mải mê say ngây ngất tự cánh chim
    lảo đảo muôn phương cũng tìm tổ ấm.
    Tháng ba xa Tôi yêu Thơ tháng tám
    nguyệt đầy dòng sóng sánh bến trung trinh
    lá cỏ non trong bẽn lẽn uốn mình
    Tôi đắm đuối men tình Thơ ngất ngưởng.

    Sài Gòn – 03/06/2010 – Sông Hậu.














    CÔ HÁI BƯỞI

    Đông chưa tàn nàng Xuân đà đi tới
    láng cỏ non phơi phới nắng bình minh
    Cô bé ơi đừng vội vã rung rinh
    cây bưởi nhà Tôi đang thời kết trái.

    Cớ làm sao Cô rập rình ... cố hái
    những nụ hoa tròn rồi lại quay đi

    len lẻn trông cây ngơ ngẩn thầm thì
    làn gió thổi bờ mi Cô liêng liếc.
    Tôi không tỏ cũng thành lời da diết
    tự nỗi lòng Cô sẽ thích những gì
    nụ hoa xinh và tiễn bước Cô đi

    trong nắng mới cho xuân thì mộng ước.
    Mỗi ngày mai sang Tôi nào biết được

    vẫn vinh thân hay lần lượt lất lây ?
    Chỉ biết yêu là đời mãi còn say
    như sáng nay Cô rập rình, hái bưởi ...

    Sài Gòn – 12/01/2011 - Sông Hậu.


















    TỰA BỜ SÔNG HẬU

    Có Ai hiểu những ngày đầu Xuân trước

    đôi mắt Em như là ngọc non xanh
    từ tim Em bừng sáng tới tim Anh
    da diết thế thành danh thơ "Sông Hậu".
    Ngày lại ngày đôi Ta càng thấm thấu
    dòng sông thơ con sóng vỗ dạt dào
    lửa yêu đương không thể giấu nơi nao

    dù đỉnh non cao hay lòng biển cả ...
    Bên bến Ninh Kiều đâu còn xa lạ
    lối Xuân sang óng ả láng cỏ non
    cánh tóc bay trong làn gió cuốn tròn
    Em đứng đợi mỗi lần Ta ước hẹn.

    Sợi nắng vàng, lao xao tà áo trắng
    con đường tình phẳng lặng hướng Ta mơ
    tay cầm tay, phơi phới phố Cần Thơ
    thuở ông cha đã tựa bờ Sông Hậu.

    Xuân lại về, chiều nay Em có thấu ?
    phố Sài Gòn khắc dấu nỗi lòng Anh
    bởi nhớ Em đôi mắt chớp long lanh

    vội cuốn hồn Anh bên dòng Sông Hậu !

    Sài Gòn – Xuân 2011 – Sông Hậu.
    Vang vọng trong vườn tiếng ngân thanh
    Ru âm chuông gió giữa trưa lành
    Ký ức tràn lan lòng nữ khách
    Trở về năm tháng thủa thơ xanh.
    Thơ
    http://diendan.vnthuquan.net/tm.aspx?m=589923&mpage=1&key=򐄹
    http://diendan.vnthuquan.net/tm.aspx?m=

    chuonggio_ngaytrove0
    • Số bài : 922
    • Điểm thưởng : 0
    • Từ: 19.06.2009
    • Nơi: Trong giấc mơ... Paris
    RE: PhONG Linh cg Tình tHơ và Đời... (TIẾNG NGÂN LÒNG) - 05.05.2011 19:48:15
    Lê Minh Liên Thanh Thơ
    Tên thật: Lê Thị Bích Liên
    Sinh ngày 1/5/1966
    24.Hà Huy Tập.Đà Nẵng

    lienthotim@gmail.com

    0928700456
    In chung ở "Tấm lòng nhà giáo", "Thơ nhà giáo", "Tuyển tập thơ nhà giáo", "Tiếng tơ lòng"

    Người xa tình gần

    Muốn thân nhưng chẳng được gần
    Người dưng khác họ dần dần rồi xa
    Trầu xanh phủ kín tường nhà
    Còn buồng cau lẻ mẹ già chưa mua
    Xào xạc ngọn lá gió đùa
    Vườn cây xơ xác bóng chưa quyện hình
    Lỡ duyên em đứng một mình
    Không anh em chịu oan tình dèm pha
    Đành mong chóng đến tuổi già
    Để em gặp được người xa tình gần.
    Lê Minh Liên Thanh Thơ

    Hóa thân
    Thương tặng Ngọc Tuyền
    Đành lòng mẹ để con đi
    Bay theo cánh mỏng chim ri cuối trời
    Hóa thân đậu kiếp con người
    Bao điều đau khổ mẹ cười đón con

    Hóa thân cánh bướm màu son
    Nhởn nhơ múa lượn trên non hoa vàng
    Hóa thân cô Tấm gái làng
    Hương thơm cổ tích dịu dàng ngàn sau
    Hóa thân làm giọt mưa mau
    Rơi trên cánh ngọc hoa đau nát nhừ
    Hóa thân giọt nắng vô tư
    Chiếu vào mắt mẹ từ từ chảy lan
    Hóa thân làm đêm miên man
    Bay…bay khắp nẻo nhân gian bụi mờ

    Con yêu xin ngự bến mơ
    Hóa thân cánh võng mẹ chờ ấp iu…
    Lê Minh Liên Thanh Thơ
    29/10/2010 * 8/11/2010

    Cồn cào
    Mười năm năm nữa thế nào?
    -Ruột gan em vẫn cồn cào vì anh

    Bao nhiêu nguyện ước không thành
    Trái tim em vẫn ngọt lành hương yêu

    Biết bao là sớm là chiều
    Nén lòng thương nhớ thả diều đồng quê

    Chập chờn nửa tỉnh nửa mê
    Trái tim em vẫn hướng về phương anh…


    Bao giờ?


    Bao giờ em đón anh về
    Thăm cha thăm mẹ thăm quê hương mình
    Bao thay đổi chẳng vô tình
    Vẫn trong tim nhớ bóng hình ngày nao…

    Cái thời đuổi bướm cầu ao
    Anh hù em sợ ngã nhào tay anh
    Bao năm trong trắng tan tành
    Vẫn nguyên vẹn bến sông xanh em chờ…

    Bao giờ... ừ... biết bao giờ?
    Má hồng em lợt… trang thơ ố vàng
    Chỉ còn nỗi sợ bàng hoàng
    Nửa đêm thức giấc …trăng vàng giễu em…

    Bao giờ …vâng ..biết em chờ
    Mà anh ngấp nghé bên bờ vực sâu
    Thả dây thương vớt tình sầu
    Giăng câu khúc vắng trên cầu tương tư…



    Đổi công
    Ai ơi dậy sớm thăm đồng
    Trông trời ngóng gió bềnh bồng tâm thân
    Nghe tiếng chim hót trong ngần
    Đón bình minh rải muôn phần ánh dương

    Ai ơi dậy sớm ra vườn
    Tưới vun, bón thúc , cây vươn lá cành
    Xanh trời… xanh đất… màu xanh
    Bao trùm ta giữa thanh thanh thư nhàn…

    Ngày mai màu lúa vàng lan
    Cây mùa trái vụ nồng nàn hương đơm
    Hồn ta ủ ấp mùi thơm
    Thân ta mặc áo sắc hoa ,trái lành...
    Lê Minh Liên Thanh Thơ
    Phương trời anh
    Phương trời anh ở ra sao
    Có mưa hay nắng, bướm chao có nhiều?
    Ruộng khô cây héo tiêu điều
    Mong mưa lắm lắm có chiều lòng đâu?

    Sáng nay trời đổ mưa ngâu
    Bắc giàn vững chãi cho trầu leo dây
    Giúp cho lá quấn cành đây
    Vươn lan trong gió, đông tây sum vầy…

    Bốn phương tám hướng đủ đầy
    Trời trong nắng dịu vườn cây trĩu cành
    Mùa vàng trên cánh đồng xanh
    Râm ran tiếng gọi, nhanh nhanh mùa màng

    Thôn xinh rộn rã tiếng vàng
    Âm thanh lao động, gió làng đung đưa
    Hương thơm ủ nắng ấp mưa
    Chở bao khó nhọc cho vừa ấm no…

    16/7/2010
    Đà Nẵng sáng mưa sau rất nhiều ngày nắng hạn …

    Cách…
    Cách dòng là đến khổ thơ
    Cách sông đến chợ, cách bờ là thung

    Cách non là núi trập trùng
    Cách mây là gió mông lung khắp trời

    Cách thuyền biển lặng chơi vơi
    Cách mặt lòng mãi bời bời chẳng yên

    Cách xa là nhớ triền miên
    Kiếm bao nhiêu cách ta liền gặp nhau.
    Lê Minh Liên Thanh Thơ

    Ngập ngừng câu hỏi?
    Sum họp lâu thành
    Chia li khó dứt
    Hằng đêm thao thức
    Chuyện tình mưa sa
    Lòng luôn thiết tha
    Những ngày nắng hạ
    Em hồng đôi má
    Anh rạng ánh nhìn
    Ngập ngừng câu hỏi
    Bao giờ nên đôi?


    Nỗi lòng...
    Thương yêu tặng mẹ -bà ĐTVVA...
    Đôi khi em muốn khóc
    Một mình... một mình thôi...
    Rất nhiều khi thích cười
    Với anh và con nhỏ
    Người đi về đâu đó
    Cho nhớ thương đầy vơi
    Lòng bồng bềnh mây trôi
    Trí lãng du khắp nẻo
    Rợp trời chim chèo bẻo
    Mách với em về anh
    Em mắng chúng lanh chanh
    Nói chi chuyện loanh quanh
    Về những điều đã cũ
    Lá nào không héo rũ
    Mỗi khi mùa đông sang
    Lòng nào không xốn xang
    Khi chạm vào xa xót
    Khoảng trời thưa tiếng hót
    Chim bỏ đàn bay đi
    Gió nói chuyện thầm thì
    Về anh...về anh đó...
    Mặc kệ đời dông gió
    Em đứng chờ anh thôi
    Bến đợi quạnh quẽ rồi
    Sẽ có ngày nhộn nhịp
    Đời sau em có mặt
    Là tảng đá vọng phu
    Kiếp nào anh lãng du...
    Kiếp nào em bến đợi...
    Bầu trời đêm vời vợi
    Đã từng xanh rời rợi
    Như niềm tin về anh
    Giọt nước mắt long lanh
    Thầm rơi anh đâu biết
    Em dù không hối tiếc
    Vẫn ngậm ngùi gió mưa...



    Chỉ còn…
    Tóc bạc em nhuộm cho xanh
    Sẽ tươi như buổi mai lành hỡi anh
    Chỉ còn giọt nắng long lanh
    Đậu trên màu tóc từng xanh với đời
    Chỉ còn ánh mắt sáng ngời
    Của người ở cuối chân trời dõi theo
    Chỉ còn ta với tình nghèo
    Gieo neo bao bận vẫn đèo bòng thôi
    Sáng ra chung một gói xôi
    Mùi hương nếp chín quyện tôi với mình
    Chỉ còn ánh sáng bình minh
    Choàng lên đôi bóng lung linh sắc vàng


    Lê Minh Liên Thanh Thơ
    Vang vọng trong vườn tiếng ngân thanh
    Ru âm chuông gió giữa trưa lành
    Ký ức tràn lan lòng nữ khách
    Trở về năm tháng thủa thơ xanh.
    Thơ
    http://diendan.vnthuquan.net/tm.aspx?m=589923&mpage=1&key=򐄹
    http://diendan.vnthuquan.net/tm.aspx?m=

    chuonggio_ngaytrove0
    • Số bài : 922
    • Điểm thưởng : 0
    • Từ: 19.06.2009
    • Nơi: Trong giấc mơ... Paris
    RE: PhONG Linh cg Tình tHơ và Đời... (TIẾNG NGÂN LÒNG) - 05.05.2011 19:55:36
    Nguyễn Trí Hiếu
    Bút danh: Bá Thành, hieua, Kiếm Tuyền
    Sinh ngày 20/09/1992
    Dương Hà -Gia Lâm -Hà Nội
    Email: longdongbathanh1991@yahoo.com
    Điện Thoại: 01253143112
    Đã có thơ in lên 1 số báo, diễn đàn và website, blog cá nhân.






    2, Tiễn bạn
    năm 2007
    Nhớ bạn hồi năm ngoái
    Còn chơi đùa bên nhau
    Thế mà chỉ năm sau
    Đã không hề thấy bóng.

    Một buổi chiều sân ga
    Nắng tàn hoa lụi hoa
    Trên cõi buồn muồn muộn
    Bạn bước chân lên toa.

    Ôm nhau siết má nhau
    Rơi nhau rơi nước mắt
    Kỉ niệm một cành lau
    Bỏ đi rồi khuất mặt.

    Tiếng tàu kêu bong bong...
    Khói phun lên sực nức
    Như một đám mây đen
    Đang xua đuổi hồi ức.

    Mặt nhìn mặt mà buồn
    Dòng lệ tuôn cứ tuôn
    Bánh ray từ từ chạy
    Tay vẫy tay bồn chồn.

    Bóng tàu khuất khói sâu
    Lùi lụi bóng rầu rầu
    Ngoảnh đi chân gượng lại
    Đâu rồi bạn về đâu?








    4,Lời ru mặt đất


    2008
    1 . À ơi! Cái đất ru con
    Đất nằm nghiêng cho hoa thơm để mọc
    Cho cây cối xanh tươi
    Cho chim thú về rừng
    Cho nụ hôn thơm nức
    Khi ta sinh ra thì ta đã làm con của đất
    Đất ru ta đất làm nôi và hát
    Dòng sông trôi đưa chuyến đò qua
    Đất sinh cho ta gió mát
    Cho mùa mưa làm nên hạt gạo
    Cho nắng hồng tỏa sáng nhân gian.

    Cái đất ru con
    Bằng sông bằng sóng
    Bằng gió bằng mưa
    Bằng những nắng trưa
    Để con rực rỡ
    Cho con trải sóng góp muôn đời đỡ ngỡ
    Để con cứng cáp bước lên làm người.

    "Con ong hút mật yêu đời" (*)
    Con cá yêu dòng sông
    Con chim yêu bầu trời
    Thú yêu rừng
    Con yêu cha mẹ
    Con có gia đình
    Gia đình ta nằm trên mặt đất
    Cùng bao người đâu có phải mình con.

    Con chim nó hót
    Con cá nó bơi
    Dòng sông cứ trôi
    Mang theo tuổi tác
    Thời gian rất nhát
    Có chịu ngừng đâu
    Sinh ra lại già
    Lời ru mặt đất...

    Con lớn dần lên theo ngày và tháng
    Nhìn những lá vàng
    Một năm lại cạn.


    2. Mẹ ru con từ lúc trong nôi
    Từ lúc còn đang bồng đang bế
    Ngày ngày cuốc đất trồng cây
    Con lớn lên từng năm từng tháng
    Từng ngày dài con lớn bằng cha.

    Lời mẹ đất vẫn ru hoài không nghỉ
    Mẹ ru con dắt lối trên đường
    Mẹ cho con chữ
    Mỗi bước đi là một bước sàng khôn
    Con lớn lên con tìm người bạn
    Mẹ đất dắt con thành vợ thành chồng.

    Mẹ đất ru con những ngày xa biền biệt
    Những ngày dài non nước nhớ nhau
    Cho con tiếng cười
    Cho con giọng nói
    Là mẹ đỡ đầu của con con đó
    Mẹ rắc đường vàng
    Mẹ rải hoa thơm
    Mẹ cho bát cơm
    Cho con nguồn sống.

    À ơi! Cái đất đặt gót vọng phu
    Những dòng sông nhớ
    Những luống sầu u
    Những trời vui vẻ
    Tuổi trẻ mùa xuân
    Lời ru thiên nhiên bằng sóng, mưa, gió, bão...

    Không quên mẹ đất
    Muôn đời không quên.

    Tiếng ru rền rĩ đêm ngày
    À ơi! Giấc mộng đêm đầy niềm tin
    Mắt con khi ngủ lim dim
    Trông lên mẹ đất để tìm thời gian.

    Đất nghiêng làm nôi
    Chân nằm trên lòng đất
    Bảo vệ mẹ con là bảo vệ nguồn sống
    Con giữ lấy lời
    Lời ru mặt đất.




    (*) Trích trong bài "Tiếng ru" của Tố Hữu












    6,Đất

    2008
    Bỗng bốc lên mùi nồng nàn âm ẩm
    Mùi da thịt của mảnh đất quê hương
    Những lắng đọng của giọt sương màu nắng
    Người mẹ hiền của những tán xanh non.

    Đất có từ bao giờ, ai có biết?
    Khi sinh ra mẹ đất đã bồng
    Những ngày dài những con người đã mất
    Lại ùa về theo những tháng năm...

    Bát cơm ta ăn, mồ hôi mẹ chảy
    Phù sa mẹ chan, hạt mầm mẹ nảy
    Đất sinh ra đồi núi và đồng bằng
    Đất chia rẽ thành ngã ba, ngã bảy...

    Đất chết cháy trong những ngày nắng giội
    Đất bùn non trên thửa mạ xanh rờn
    Đất vàng óng những ngày mùa bát ngát
    Đất đã thành đường trong những chuyến đi.

    Vẫn mùi nồng nàn âm ẩm đâu đây
    Sục vào mũi làm hương nồng con mắt
    Giơ cánh tay ôm lấy những cuộc đời
    Và tràn lên những niềm vui không hết.

    Đất dắt con thành những cặp vợ chồng
    Đất cho con những rổ của sàng khôn
    Đất dạy con làm người và báo hiếu
    (Muôn những đời và cuộc đời con).

    Con muốn thoát ấy chẳng được đâu
    Mẹ đất giữ con từng giờ, từng phút
    Vòng quanh quẩn hình tròn trên trái đất
    Những người quen những dáng điệu bình thường.

    Đất có từ bao giờ ta chưa thể rõ
    Chỉ biết sinh ra đã làm con rồi
    Mới sinh ra đã có hai người mẹ
    Mùi hương đất quen dần nhè nhẹ
    Như mùi sữa non con bú lúc đầu đời.

    Đất là nơi đặt gót những vọng phu
    Là nơi sinh ra anh hùng thánh Gióng
    Nơi xa xưa có nàng tiên xuất hiện
    Nơi đầu tiên dân biết cắm ngọn cờ.

    Đất trang điểm những rừng mơ trắng xóa
    Đất cài đầu những ánh đỏ đào tơ
    Và trẻ mãi với màu xanh của lá
    Khi yêu đời thì vạn tiếng hòa ca.

    Đeo trang sức bằng những ánh mai vàng
    Bấm tiếng đàn qua nhành cây ngọn cỏ
    Đất giải sầu những ngày rằm nguyện tỏ
    Giọt lệ rơi như những giọt mưa rào.

    Đất buồn khi nghe tiếng lá đong đưa
    Khi nỗi buồn cứ nối đuôi dằng dặc
    Đất tức giận đẩy nước lên ào ạt
    Là để đánh đòn những đứa con hư.

    Những đêm dài mẹ đất hát ru
    Ta mới thấy niềm đau thương khổ cực
    Ai đã làm mẹ ta buồn và khóc?
    Những người con ác bá vô lương.

    Hoàng hôn đỏ mẹ dường như chảy máu
    Sẹo đầy người mẹ chẳng cáu các con.

    Nhưng các con lại xé lòng người mẹ
    Bằng những dã man vô đối tận cùng...

    Mùi nồng nàn âm ẩm vào hàng mi
    Sục vào mũi với mắt tròng chua loét
    Đất có từ bao giờ ai có biết?
    Đất đã khổ đau quá nỗi đi rồi
    Niềm đau khổ cứ triền miên không hết.

    -"Con vẫn giữ một lòng nơi đất mẹ
    Mẹ đừng buồn con còn ở bên
    Dù bọn kia có ác bá hung tàn
    Con vẫn giữ, một người thân bên mẹ".









    7,Ông nội

    Thu 2007, Nhân dịp đọc nhật kí của ông
    Con nhớ mãi những ngày ông còn sống
    Ngày yêu thương nhất đối với con
    Ông già tóc bạc
    Đêm hè kể chuyện con nghe
    Tiếng ve ve...
    Những con tắc kè
    Làn con sợ, động bốn trời yên tĩnh
    Ông ôm con ghép những mảnh ân tình
    Đêm hè ấy chiếc chõng tre cọt kẹt
    Bàn tay ông phần phật tiếng quạt nan
    Tiếng quạt nan gấp vạn gió trời
    Dòng suối mát chèn ngang ngọn lửa
    Như ông con
    Đang thắp sáng đời con.

    Tôi nhớ lại những ngày mưa tháng chín
    Chiếc xe phượng hoàng chụm áo ông con
    Một chiếc áo mưa mỏng
    Ủ tình lên hòn ngọc
    Một chiều mưa sáng rõ những ân tình.

    Ngày đi học về bên trường kỉ
    Múa xòe hoa
    Hát: "Cháu lên ba..."
    Ông trên phản cười tươi, tay vỗ
    Ngồi tựa lưng con nhảy vào lòng
    Ông hôn chụt...
    Lên mái hồng sợi tóc
    Con ôm ông
    Ngắm mái tóc sương tràn
    Ông như nắng sớm mai vàng
    Thắp ngọn lửa cho con về phía trước
    Ông hé cười nâng chân con bước
    Ở bên ông, con thấy an toàn
    Ở bên ông, con thấy vững vàng.

    Con hôn vào bàn tay
    Con hôn vào mái tóc
    Một đời lo nghĩ trằn trọc
    Sống vì mọi người, vì cháu con...
    Ông là Ga-ga-rin đưa con vào vũ trụ ước mơ.

    Chiều chiều chim hót ngoài sân
    Cửa nhìn chăm chú xem ông giảng bài.
    Ông cầm tay con uốn nét tròn trang sách
    Sách mỉm cười hồng khuôn mặt con.

    *

    Nhớ đêm đông sang giường ông ngủ
    Chiếc chăn mỏng chiếc gối nan ông nằm
    Đêm con rét ông nhường con tấm chăn
    Người ông gầy xương vè nhăn mũi nhọn
    Bàn tay lạnh vuốt mái tóc con
    Bàn tay lạnh thô xương ngày tháng
    Ông nhổm mình thức giữa đêm khuya.

    Khẽ đặt chân lên đất lạnh hiền hòa
    Thắp đèn dầu ông mở cuốn sách da
    Đặt lên bàn quờ tay vào chiếc áo
    Chiếc áo ka-ki đã mấy chục năm rồi
    Chiếc áo ka-ki bạc màu theo mái tóc
    Dòng nhật kí, tay ông cầm bút
    Mà nước mắt rơi thấm nhuần mấy trang
    Những người thân đã vào sinh ra tử
    Giữa kháng chiến trường kì dân tộc bừng lên...

    Những ngày dài về làm phó chủ tịch xã
    Những lời khen đã lên tấm vàng
    Ông già nhưng vẫn chưa tàn
    Ông còn cống hiến nhiều cho đất nước.

    Và tôi cần ông
    Như con chim bay về trời
    Như con cá bơi xuôi dòng về nước
    Và ông là mái ấm lòng tôi.

    Dáng ông viết hồn in lên mặt đất
    Dáng ông viết hồn dán lên mặt tường
    Tôi vẫn thức nhìn ông trong bóng tối.

    * *
    * *
    Lúc ông đi cháu còn thơ dại
    Ngỡ là ông chỉ ngủ một giấc dài
    Mấy anh chị nói ông về trời
    Ông biến thành tiên đi lên vũ trụ
    Tôi tin rằng chuyện đó không mơ.

    Rồi mấy bác mặt hoen, lệ ròng
    Tay bịt mồm: "Ông mất rồi các con"
    Cũng nhìn lên trời ờ nước mắt
    Lần cuối cùng tôi được ngắm mặt ông
    Ngày mai đây ông sẽ về trời
    Chuyện cổ tích sẽ trở thành sự thực.

    *

    Ngày hôm nay con đã lớn khôn rồi
    Nhìn di ảnh mà thêm lòng muốn gặp
    Giờ ông tôi chỉ nấm mồ trước trước mặt
    Tóc ông vàng theo nấm cỏ mùa thu.

    Thắp nén nhang hương khói bay vù vù...
    Mong chị gió sẽ đem lời tới đó
    Rằng: "Con đây muôn vạn nhớ ông"
    Bước vào nhà kép cửa phong không
    Trời mùa đông
    Rét lạnh
    Trời mùa đông đâu ngờ tiếng chim lạ
    Cho tôi mộng
    Mộng gặp ông.

    Ôi! Đây đã qua chín năm ròng
    Giờ tôi mới được sờ ông nội
    Người ông gầy
    Tóc ông bạc
    Kể chuyện con nghe...

    Lần cuối cùng tôi hôn lên đôi má
    Lần cuối cùng tôi hôn lên mái tóc
    Đậm đà sương khói ngày xưa.




    8, Thu trên tóc nàng

    Nắng vàng dội xuống nhân gian
    Trời mưa chi hỡi cho nàng buồn thiu
    Trời thâm thấp, nước ngàu ngàu
    Có đám mây trắng, rĩ rầu ngoài xa
    Nàng buồn soi tóc mượt mà
    Đã thành lụa bạch lúc nào không hay?
    Lá vàng liệng xuống bay bay
    Trời thu thổi những ám mây cuối mùa
    Lá vàng rơi xuống lưa thưa
    Trên đầu nàng lá đã mưa rì rào.









    10,Thế giới riêng

    Thế giới riêng của tôi
    Là một căn phòng rộng mười năm mét
    Một bàn, một giường, một tủ, một vi tính
    Và những quyển sách văn chồng chất
    Một cửa chớp, một cửa gỗ
    cho tôi nhìn từ hai phía
    Một cánh cửa đi ra ban công nhỏ bé
    Nhìn ra đường cái
    Đưa mắt ra đến ao chùa
    Da thịt tôi thấm mùi kinh
    ngày rằm, mồng một...
    Tôi làm thơ qua cánh cửa ảo giác
    Đưa đời vào thế giới bên trong
    Tôi đưa cái bất lực, đớn đau, cô đơn vào góc tường
    Ngày khép cửa viết văn
    Xì xào câu thơ trên màn hình vi tính
    Nhiều khi tôi soi khuôn mặt mình
    Để tìm ra những vết sẹo vô hình
    ẩn khuất
    Tôi thấy con mắt tôi buồn lên bất tận
    Nhíu lông mày chữ bát những đường cong
    Nhiều khi tôi đưa tay bám lên tấm song,
    như muốn một cái gì đó vớt vát tôi lên trong sự tĩnh lặng?
    Có những mùa thu tôi nằm nghe lá rung
    Trong lớp vỏ chăn
    buồn
    Con mắt bỗng cô đơn
    Con mắt bỗng xanh lên.
    Tôi nhìn bóng đêm xõa tóc hàng ngàn
    Giọt lệ đèn pha
    Hắt qua cửa sổ.
    Nhổm dậy đưa tay viết bài thơ
    Chiếc bút ngủ mơ
    Giấy nằm nhòa chữ
    Những vết gạch chéo
    như đời nhiều trăn trở
    Mỗi khi buồn vui - rúc đầu vào chăn để thở.

    Thế giới riêng
    Thế giới bó sát tôi và tôi là một con tằm nhả tơ
    Trong lớp chiếu nghe lưng tôi sóng vỗ
    Nét sơn tường - con mắt bỗng hôn lên.

    Một căn phòng
    Tôi đã đặt cho nó một cái tên
    Một cái tên
    Đẹp hơn tên tôi
    Đẹp hơn tên của tất cả mọi người
    Cái tên vượt qua sự ấm no và hạnh phúc
    Cái tên đi sâu vào nỗi buồn bất tận...
    Cái tên chỉ tôi mới biết!

    Có một căn phòng rộng mười năm mét
    Là thế giới của một người cô độc
    Tôi trồng ở ban công một cây cảnh
    một loài hoa
    Không bao giờ nở
    Nhưng mùa xuân về hoa lại nở cho riêng tôi.















    11,Mắt đèn

    Hai con mắt soi đường tìm bụi
    Lệ ròng ròng cái bóng vẫn soi
    Ai có thương hai con mắt đèn không tội lỗi?
    Mà làm nô lệ vô cùng....

    Hỡi ánh đèn cứ muốn xung phong
    Anh chạy trước rồi để người theo chân
    Bao đau khổ anh là người chịu hết
    Nhưng hỏi trên đời ai khóc?
    -Mắt đèn ơi!

    Giọt lệ mắt đèn cứ rơi rơi
    Ướt những bánh xe con đường đêm tối
    Một nhà thơ đang ngồi trong xó bụi
    Đưa mắt mình nhỏ lệ khóc: Đèn ơi!

    Hai con mắt đục ngàu tuổi tác
    Họ quẳng đi thay mắt mới mất rồi
    Tôi nhặt lên đọc kinh rồi siêu thoát
    Đem đi chôn, ôi cái kiếp mắt đèn!








    12, Đường Yên Viên


    Tôi với sao
    Trên thị trấn Yên Viên
    Từng lớp bê tông
    Lật nghiêng chân bước
    Tôi lắng nghe
    Bàn chân thánh thót
    Lật gót
    Êm êm... .

    Tôi đẻ thơ trong tiếng gió mềm
    Tôi tiến ra đường Hà Huy Tập
    Những hàng xe tấp nập
    Chạy, đi...

    Tôi lắng nghe
    Tiếng nhạc rầm rì
    Nhà nối tiếp
    Ôm nhau trong chật chội
    Đèn cao áp
    Chạy về phía chân trời
    Đèn cao áp
    Như mắt người con gái
    Những ánh đèn pha
    Xao xác buổi đêm về.

    Tôi lắng nghe bên lề đường
    Nghe phố xá trong lòng tôi rạo rực
    Quán cà phê kia đang có những tâm hồn... .

    Có nhớ anh không ?
    Hỡi chợ Vân xinh đẹp!
    Bách hóa Yên Viên
    Trường Lê Ngọc Hân chật hẹp
    Nhớ lại anh đi
    Quán nét tan học về.

    Đường Yên Viên
    Một cô lao công quét rác
    Đường ca hát
    Sạch lì dào dạt
    Những người qua giữ lại chút tâm hồn.





    13,Chị và thơ em

    Năm lên 10 em đã biết làm thơ
    Chị vụng về nên thường hay thất bại
    Thơ không về những dòng suy nghĩ
    Chị khóc hoài khi mỗi lúc buồn đau.

    Em vững chãi, lấy thơ giải sầu
    Dù cuộc sống đã bao lần ngang, ngửa...
    Chị đã bao lần trú nhờ thơ em
    Khóc nức nở trên những dòng chữ.

    Chị tự xây bia chôn kiếp của mình
    Trong tờ giấy ngổn ngang kí tự
    Những trang thơ dày lên khi lòng em ấp ủ
    Trong ruột gan, moi chữ để thả buồn.

    Những ngày tháng theo em vội vàng
    Rồi hối tiếc ngỡ ngàng lỡ bước
    Thời gian xuôi, đâu bao giờ chảy ngược
    Để lòng em ép lệ, mỗi câu thơ.

    Trong cuộc đời còn nhiều nắng lửa
    Đang vẫy tay đón đợi chị em mình
    Thơ là hình hài của máu
    Chảy muôn đời chưa chắc đã đầy sông!

    Những mơ - mong , cũng chỉ là mơ - mong
    Sự thực là hiện diện tương lai, chứng minh tất cả
    Những bầu trời và màu xanh của lá
    Là công lao vất cả tựa muôn đời.

    Và kể cả những dòng đời em không hề biết nữa
    Thơ dạy em như một người thầy
    Chị đã bước, con đường nhiều hơn em độ bao nhiêu tháng ngày?

    Ngày dông bão chị đi chờ cơn nắng
    Nắng đầy trời chị mơ mộng được mưa.

    Em là người con trai bán phận cho thơ
    Chị là người đàn bà bán niềm đau cho chúa khổ
    Những đau khổ mùa qua không chở hết
    Em cho chị một cõi kết - bài thơ.

    Chị quệt vào mình chùng chình khói phủ
    Em bờ hoang dại không hiểu những yêu thương
    Em theo chị cất giùm cái buồn phiền
    Đâu em biết chị cho đời cao cả.

    Rồi biết bao nhiêu mưa nắng - nặng lòng
    Chị không phai cái kiếp gì con gái
    Sáng sớm mai biết bao nhiêu dòng xoáy?
    Cuốn hết đi, còn để lại một dòng...


    14,, Dương Hà đổi mới

    Đường xa quê là đường dài vô tận
    Đường về quê ở trước mặt em ơi!
    *

    Dương Hà. Ôi! Vùng quê của tôi
    nơi chôn rau cắt rốn
    nơi cái đói giao thoa
    tôi tép không còn mương máng...
    tôi phơi lưng bới từng cọng rau.

    Ta thương những người nghèo biết bao!
    họ cùng xây lên làng nước
    họ cũng kiệt sức mình
    gắng bơi qua mùa đói
    để cùng ta vui bước cuối cùng.

    Những chú, bác... của ta
    cũng từng đổ máu, hi sinh
    họ đi giữ nước
    để bảo vệ ngôi làng
    cỏ cây cũng bao lần vùi dập
    chuối đổ tả tơi
    trụi cả gốc mần
    đếm bây giờ lại lên xanh tốt
    ông tôi bảo: "Đó là sức mạnh quê hương!"

    Tôi còn nhớ mùa đông gió rét
    rạ thay chăn
    chui xó bếp mỉm cười
    mẹ đi vắng chuối nướng thay cơm
    mấy đứa trẻ vẫn cười tươi mắt hồng
    dãy xoay trụi quay mình tung tẩy
    nhớ mùa đông đào trộm khoai Đồng Cùng.
    *

    Nhưng xa quê vài ngày lại nhớ
    máu thịt của ta quê bồi đắp tháng ngày
    ta chỉ có một dòng sông để nhớ
    một người yêu trong suốt cuộc đời
    và cũng chỉ có một quê hương mà thôi!

    Ta yêu quê hương đến muôn đời
    ngàn năm vạn kiếp không phôi pha
    ta chết xin được nằm lại đó
    cùng họ làng, người làng của ta
    ta xin chết đắp lên mình cỏ hoa.

    Xin nguyện thân mình hóa đất quê hương!
    *
    Chỉ mấy ngày ta xa quê
    đã thấy thay đổi rất nhiều
    ôi giàu mạnh đang luồn về
    từng giây phút
    chạy trên đường
    bay theo gió
    ôm làng quê ta!

    Ôi! Dương Hà - tha thiết biết bao nhiêu!
    ta yêu nhưng lời ếch nhái...
    ta yêu gia đình ta sống, chết...
    ta yêu mặt đất cháy nở hoa...
    ta yêu dòng sông, những chuyến phà...
    ta yêu những ngôi trường nâng bước chân ta...
    ta yêu... mọi điều không nói hết
    khi ta về cỏ rải bước thênh thang.

    Ta đã nhìn thấy những lối mòn
    hóa thành đường
    ngày sau ta bước
    ta đã thấy những bờ mương, ngọn nước
    tưới mát lúa dậy thì... cho cơm
    ta đã thấy những hạt thóc vàng bông
    những hột gạo trắng trời quê mới
    những bát cơm đầy... ta trông thấy
    sự ngọt ngào đang chảy nhựa tuôn ra
    ta đã thấy những bông hoa mọc lên từ mảnh đất
    trở lên đẹp xinh và anh dũng vô cùng
    ta đã thấy những bàn tay làm lên quê hương
    và để lại những mồ hôi cháy lửa
    và sinh ra những nụ cười chan chứa
    nhà cao thay dần mái đỏ
    vững như quê hương đổi mới từng ngày.

    Những khoa học và công nghệ lên tay
    khu công nghiệp sẽ hóa thành tất cả
    những trang trại gia cầm, gia súc
    sẽ thêm đầy và hạnh phúc lên ngôi
    mỗi gia đình sẽ gắn liền giàu mạnh
    những bài ca sẽ hát tung trời.

    Niền hạnh phúc sẽ mang đến muôn đời!


    Vang vọng trong vườn tiếng ngân thanh
    Ru âm chuông gió giữa trưa lành
    Ký ức tràn lan lòng nữ khách
    Trở về năm tháng thủa thơ xanh.
    Thơ
    http://diendan.vnthuquan.net/tm.aspx?m=589923&mpage=1&key=򐄹
    http://diendan.vnthuquan.net/tm.aspx?m=

    nguyenthuy_qs
    • Số bài : 357
    • Điểm thưởng : 0
    • Từ: 21.09.2009
    • Nơi: Quế Phong,Quế Sơn,Quảng Nam
    RE: PhONG Linh cg Tình tHơ và Đời... (TIẾNG NGÂN LÒNG) - 24.12.2012 10:52:18
    Chuông gió đây à? Phong Linh cg đây à? cháu vui và khỏe, chú mừng lắm nghe.
    Ta hoài với kiếp lang thang
    Yêu em vô lượng mà mang đại buồn.
    N.Đ.T

    http://me.zing.vn/u/nguyenthuy_qs
    http://www.daytohong.net/
    http://yume.vn/nguyenthuy-qs

    Thay đổi trang: < 123 | Trang 3 của 3 trang, bài viết từ 61 đến 79 trên tổng số 79 bài trong đề mục