GÓC MƠ
ĐÔNG
Gió đông giá buốt cõi lòng
Rừng cây chiết lá rơi trong niềm sầu
Đông tàn đông đến một màu
Tuyết rơi trắng xoá lối vào góc mơ
DOHOANGQUAN
Cám ơn DOHOANGQUAN đã ghé thăm TTK.Chúc vui
Buồn
Người đi hoang vắng nơi lòng
Dòng thương tràn ngập vào trong bến sầu
Môi hồng ngày tháng phai màu
Nỗi buồn gặm nhấm dạ ràu hết mơ
Thanh Thanh Khiết
18.6.2010
CẢM ƠN
Cảm ơn người xông đất nhà
Cho cây ra trái cho hoa tươi màu
Cảm ơn người đã ghé vào
Xông đất nhà mới đẹp sao tình người
Đỗ Hoàng Quân
GÓC MƠ
Bốn mùa lá rụng vườn thơ
Ta gom vào một góc thơ cho đầy
Đến mùa vi vút heo mây
Lá bay mọi nẻo ta hoài nhặt thôi
Một mùa Thu tím đất trời
Bão giông cuốn mất lá trôi phương nào
Ta tìm tận chốn nơi nao
Nhặt cho kì hết gói vào góc mơ
Mỗi chiếc lá là một vần thơ
Viết cho kỉ niệm đợi chờ mùa sau
Gió buồn tuôn lá rì rào
Rơi vào vườn mộng ta mau nhặt về
Ta xếp những lá cận kề
Ghi thành trang nhớ tựa đề GÓC THƠ
Đỗ Hoàng Quân
BỐN MÙA
Vun vút thời gian năm tháng qua
Bốn mùa thương nhớ đọng hồn ta
Xuân tươi chơm chớm hoa mai nở
Hè sáng long lanh giọt nắng tà
Thu héo bơ bơ trời xứ lạ
Đông tàn tim tím mảnh tình xa
Bốn mùa thay đổi đời ngơ ngẩn
Yên ổn tìm đâu một mái nhà!
Thanh Huy
Trích đoạn: DOHOANGQUAN
GÓC MƠ XA
Góc mơ xa
góc mơ xa
Dáng em áo trắng chiều tà thướt tha
Ngỏ qua dáng nhỏ kiêu sa
Lầu vàng gát tía _ cho ta tự tình
Ta về mơ bóng với hình
Mình ta
ta cứ
lặng nhìn ngỏ xa
Lầu hoa
gát phượng
ngọc ngà
Tình ta phiêu lãng
chỉ là bâng quơ
Tình ta
chỉ là mộng mơ
Đường về
lẻ bóng
bơ vơ vào hồn...
D H Q
CHIỀU TÍM
Chiều tà
tím cả hoàng hôn
Chao nghiêng
cành thắm
cùng cơn gió lùa
Theo em
hoa lá gọi mùa
Như ve vuốt mộng
như đùa tình anh .
Nghe hồn
khắc khoải chông chênh
Mà tin yêu đã
lên xanh bao giờ
Đem về thả bóng vào mơ
Em ơi!
Có biết
tình thơ lạc loài ?
Khi theo về với
kiêu sa
Bên em đã có ngọc ngà lầu son
Tình anh
còn lại trắng trong
Bơ vơ lẻ bóng
giữa vòng
thuỷ chung.
LÊ VI
<bài viết được chỉnh sửa lúc 19.06.2010 11:02:38 bởi levisvc >
Mèo , chó
Mèo quào chó _ gâu
Chó sủa mèo _ ngầu vuốt móng nhe nanh
Con dỗi thì bố dỗ dành
Em hờn anh chứ loanh quanh pha trò
Mong chờ mắt em liếc , ngó
Là anh hết nỗi lo lo em huề
Đỗ Hoàng Quân
* Pha trò chút cho vui ! Kính lời chúc phúc ạ ! Ha ha ha aaaaa
Biên giới
Ngọt ngào đằm thắm người ta
Còn tôi lạnh lẽo những xa xót buồn
Nói năng mãi chẳng ra hồn
Thế là biên giới đóng đồn cách chia.
Trung Dũng cảm ơn bạn đã ghé thăm lại còn pha trò giải khuây.
<bài viết được chỉnh sửa lúc 21.06.2010 14:28:49 bởi Trần Trung Dũng >
MƯA RƠI HẠT NHỚ
Hạt mưa nào rớt kẻ tay em
Để trời giăng lệ sầu mong vời vợi
Trông mắt anh biển trắng buồm ra khơi
Mong từng ngày ... nhớ quá xưa ơi
Mưa rơi này ...hay nước mắt em , tôi
Khóc thương về tuổi thơ ngây dại
Bên kia trường Hạ về nắng bụi bay
Em có nhớ quê hương ... anh trông mãi
Khung trời chiều cánh nhạn vờn bay
Chúng gọi đàn tìm về tổ ấm
Em còn xa phương trời Âu giá lạnh
Chốn quê nghèo anh ngóng mãi bóng em xa
Hạt mưa nào rớt kẻ tay ta
Để ôn về những ngày tháng năm qua
Xưa học đường chung cùng nhau đến lớp
Em xa rồi ... mưa mãi mắt anh cay
Chụm bàn tay hứng giọt mưa đầy
Cho nỗi nhớ buồn vây ướt sủn
Ướt đường qua hay ướt ngập lòng ta
Mưa nhạt nhòa trắng xóa buốt tình xa
Đỗ Hoàng Quân
@ Viết giùm nỗi lòng của ai kia
### Đọc chút cho vui bác Dũng nhé ! Ha ha ha haaaaaaaaa. Cháu kính bác lời chúc khoẻ an vui !
<bài viết được chỉnh sửa lúc 21.06.2010 14:38:05 bởi DOHOANGQUAN >
NHƯ!
Như những cánh bèo trôi giữa dòng sông
Bên nhau đó nhưng mấy khi gặp gỡ
Trong sự đông vui, nỗi cô đơn càng đáng sợ
Có được yêu người tròn ước nguyện đâu!
Như những áng mây đen rũ giọt sầu
Vì cơn gió kia vô tình, bạt bẽo
Gió đến rồi đi, hằn tim ai thành vết sẹo
Ai bảo phong ba cứ đến tìm ai!
Đến bao giờ, ta như những đôi hài
Bước song song không một lần chia cắt
Có lẽ ước mong, chẳng bao giờ thành sự thật
Ai bảo dòng đời là chuỗi đục – trong!
Pt.
PHONG TRẦN !
Phong trần là gió bụi .
Mà gió thì cây cao, núi chắn !
Hạt bụi bay bay ..._ đâu bay đúng ý mình !
Tất cả vào đời không thoát vòng may rủi .
Những ước mơ ta dệt bỗng TỰ DƯNG ... !
Thời gian vô tư luôn lầm lũi
Ta an ủi ta
nên phải nói NGỠ CHỪNG ... !
Ta gạt thời gian bằng HY VỌNG
mặc thợ đời uốn nắn lung tung !
Có một điều phải chấp nhận
Trong bình minh dã thai nghén hoàng hôn !
23/5/2010
Hoàng Thị
KIẾP ĐỜI GIÓ BỤI
Phong trần gió bụi
bay gần xa bay xa
Hạt rơi nào đúng chỗ là
Vì quá mỏng mảnh nhỏ sa chẳng lường
May rủi
số kiếp luân thường
Nào trúng như ý
lãm tường nơi đâu
Chợ đời lắm sắc muôn màu
Dò sông dò biển... dò đâu lòng người
Vui buồn đành chịu vậy thôi
Sống cho qua kiếp...về nơi vĩnh hằng
Còn chăng... có còn chăng
Kiếp sau gặp lai...
Vẫn quằng ... buồn vui
Sinh ra mạng số hên xui
may rủi cũng sống... để rời nhân gian
Đêm đen rồi mai rạng sáng
Cứ xoay dần mãi thiên mang định phần
...
Đỗ Hoàng Quân
Mèo , chó
Mèo quào chó _ gâu
Chó sủa mèo _ ngầu vuốt móng nhe nanh
Con dỗi thì bố dỗ dành
Em hờn anh chứ loanh quanh pha trò
Mong chờ mắt em liếc , ngó
Là anh hết nỗi lo lo em huề
Đỗ Hoàng Quân
* Pha trò chút cho vui ! Kính lời chúc phúc ạ ! Ha ha ha aaaaa
Biên giới
Ngọt ngào đằm thắm người ta
Còn tôi lạnh lẽo những xa xót buồn
Nói năng mãi chẳng ra hồn
Thế là biên giới đóng đồn cách chia.
Trung Dũng cảm ơn bạn đã ghé thăm lại còn pha trò giải khuây.
Trung Dũng
CHÁU LÀ THẰNG NHỎ TÍ TI
Vông niên tuổi có là bao
Nên chẳng xấc láo tuổi cao bằng người
Tiểu điệc cháu chắt đấy thôi
Kính lời thăm bác tuổi đời bằng non
D H Q
Kính bác Trung Dũng vui thơ ạ ! Ha ha ha aaaaaaa
<bài viết được chỉnh sửa lúc 21.06.2010 16:09:10 bởi DOHOANGQUAN >
Buổi chiều nhiều chuyện…
Buổi chiều hỏi bình minh đâu
Bình minh đã bỏ qua cầu bên kia
Buồi chiều hỏi nắng sao chia
Nắng buồn nên đã gãy lìa trên cao
Buổi chiều hỏi chổ vì sao
Làn mây vén áo chỉ vào không gian
Buổi chiều hỏi vậy chớ nàng
Bên sông giặt lụa nhớ chàng hay không?
Buổi chiều hỏi cả dòng sông
Là chân nàng trắng hay hồng chiều nay
cosiaus
BÀNG HOÀNG TRONG MƠ
Buổi chiều hỏi mây sao bay
Mây thẳng đường tiến chẳng hay ngoáy nhìn
Buổi chiều hỏi gió lặng thinh
Gió chẳng đáp trả chuyện mình mặc ta
Buổi chiều hỏi ánh dương tà
Tà dương khuất nẻo đường xa chẳng màng
Buổi chiều hỏi ánh trăng vàng
Sao nghiêng nửa mảnh về sang hướng nào
Thuyền trăng khua máy dạt dào
Nửa trăng vỡ vụn biển gào sóng chênh
Buổi chiều chìm tiếng sóng ghềnh
Miên man hỏi kiếm tình bên gối nàng
Tiếng chim ríu ríu ngày sang
Buổi chiều tỉnh giấc bàng hoàng trong mơ
Đỗ Hoàng Quân
<bài viết được chỉnh sửa lúc 22.06.2010 13:29:04 bởi DOHOANGQUAN >
quote:
Trích đoạn: DOHOANGQUAN
Buổi chiều nhiều chuyện…
Buổi chiều hỏi bình minh đâu
Bình minh đã bỏ qua cầu bên kia
Buồi chiều hỏi nắng sao chia
Nắng buồn nên đã gãy lìa trên cao
Buổi chiều hỏi chổ vì sao
Làn mây vén áo chỉ vào không gian
Buổi chiều hỏi vậy chớ nàng
Bên sông giặt lụa nhớ chàng hay không?
Buổi chiều hỏi cả dòng sông
Là chân nàng trắng hay hồng chiều nay
cosiaus
BÀNG HOÀNG TRONG MƠ
Buổi chiều hòi mây sao bay
Mây thẳng đường tiến chẳng hay ngoáy nhìn
Buổi chiều hỏi gió lặng thinh
Gió chẳng đáp trả chuyện mình mặc ta
Buổi chiều hỏi ánh dương tà
Tà dương khuất nẻo đường xa chẳng màng
Buổi chiều hỏi ánh trăng vàng
Sao nghiêng nửa mảnh về sang hướng nào
Thuyền trăng khua máy dạt dào
Nửa trăng vỡ vụn biển gào sóng chênh
Buổi chiều chìm tiếng sóng ghềnh
Miên man hỏi kiếm tình bên gối nàng
Tiếng chim ríu ríu ngày sang
Buổi chiều tỉnh giấc bàng hoàng trong mơ
Đỗ Hoàng Quân
Trách Chiều rơi nắng đã đi đâu Lang thang khắp nẻo phai màu thế kia Làm sao mây có thể chia Ráng hồng ấm áp mà lìa trời cao Nắng đừng nên hỏi vì sao Sắc mây màu tím đi vào dân gian Núi kia tô thị là nàng Ngàn đời vẫn đợi bóng chàng thế không Thuỷ chung làm trái tim hồng Đừng nên để nhạt mặn nồng nắng ơi ! Thanh Thanh Khiết 21.6.2010
Hoa
Buổi sáng hoa chớm nở
Mơn mỡn bướm vui đùa
Giọt sương treo lấp lánh
Mộng đẹp như bài thơ
Đến trưa sương đã cạn
Không nói lời biệt ly
Vì sao nhỏ đã khuất
Ong bướm cũng vơi dần
Buổi chiều cánh hoa tàn
Nhuỵ dập phấn nát tan
Chỉ còn dăm chú kiến
Lạc lõng bụi trần gian
Lắng nghe hết bản đàn
dohop 13/5/2005
THIÊN NHIÊN
Vầng đông ửng sắc hồng
Trên trời màu xanh trong
Dưới đất xương rồng nở
Ta tựa đoá thơm nồng
Nắng trưa vàng sắc nhớ
Lá trở mình xạc xào
Bướm vờn hoa lao xao
Thèm cái nhị ngọt ngào
Chiều mặt trời lặn mất
Ánh trăng dần lên cao
Hoa mắc cở xếp vào
Thiên nhiên ôi đẹp sao !
Đỗ Hoàng Quân
LỐI THU
Lối thu xưa vắng bóng
Đường mòn hút cõi không
Tiếng lá rơi lắng đọng
Vàng khắp ngỏ chờ mong
Gió lùa cây xào xạc
Chú nai vàng ngơ ngác
Giẫm lên xác lá khô
Mắt trông về hư vô
Rừng Thu sao quạnh vắng
Gió ngừng thổi mây buông
Chiều tím phủ màn buồn
Giọt sương sầu đọng lá
Bước chân Thu...
còn xa
Rừng Thu buồn...
trút lá
Năm tháng chờ...
trôi qua
Bóng người xa...
còn xa
Đỗ Hoàng Quân
<bài viết được chỉnh sửa lúc 28.06.2010 22:01:27 bởi DOHOANGQUAN >
<bài viết được chỉnh sửa lúc 28.06.2010 21:55:28 bởi DOHOANGQUAN >
KHÓI BAY
Lá mùa rơi đầy cội
Rừng bâng khuâng bồi hồi
Em có biết lòng tôi
Ngập ngừng nơi ngỏ trước
E ngại...bước ... dừng bước
Nên đến thăm hay không
Mắt cứ hỏi trời hồng
Khói phả cay mi ướt
May mắn cơ hội...được
Em gọi cửa nhà Tôi
Tim gỏ nhịp từng hồi
Tôi liền sang em...nhớ
Khi ru xong cháu nhỏ
Tôi khăn gói qua đò
Thăm tình em chờ ngỏ
Đôi sông nước...gấp cho
...
Đỗ Hoàng Quân
@ He he he.... Cháu nói hộ nỗi lòng của bác TTD đấy ! Ka ka ka aaaaaa
Ý Nghĩ Sai Rồi Em lại nói sai rồi Mùa thu lá vàng rơi Cuộc đời là như thế Hết trẻ đến già thôi. Gặp nhau đùa góp vui Để được thấy em cười Sáng bừng trên đôi mắt Khi gần lúc xa xôi. Một tiếng gọi em ơi Thoáng giây phút bồi hồi Cũng chỉ là mộng ảo Trên con đường nổi trôi. Trung Dũng
Lời Yêu Muộn Màng
Sao em vội đi không từ giã
Tình ta đành hai ngã chia xa
Đường tình chỉ còn mình anh
Bao đêm thao thức canh dài
Ôm thương nhớ lẫn xót xa
Chỉ mơ em trong chiêm bao
Khi đôi ta gần bên nhau
Anh không hề biết rằng
Anh chính là kẻ may mắn
Khi em rời xa nơi này
Anh nhớ nhung khắc khoải
Tình mình khi chia cắt
Anh muốn nói với riêng em
Lời yêu dành cho em
Dù lời yêu muộn màng
Camly
6/28/2010
ĐỪNG TAN VỠ NHƯ THƠ
Một ngày ta xa nhau
Là trăm ngàn ngày nhớ
Lòng ưu tư trăn trở
Đơn côi bước bơ vơ
Ta xa nhau một giờ
Lòng thổn thức ngu ngơ
Nhớ sao mà da diết
Tim tha thiết dại khờ
Ta trở giấc trong mơ
Gọi tên em mong nhớ
Tình ôi tình muôn thủa
Đừng tan vỡ như thơ
Đ H Q
ĐỂ LẠI
Ta để lại, những chuỗi ngày thương nhớ
Ta mang theo, những vụng vở nhạt nhòa
Ta ngồi đó, nghe hương gió thoảng qua
Mà cứ ngỡ, là người xa phương ấy
Ta để lại, những chuỗi ngày ngây dại
Bên chiếu chăn, ta xa mãi ngút ngàn
Ta để lại, để lại gì cho nàng
Mà lệ đẩm, cứ cuộn quàng lên mắt
Ta để lại, con tim non co thắt
Khi đêm về, mãi ôm chặt hồn côi
Ta để lại, bao nhung nhớ bồi hồi
Canh đã tận, mắt xa xôi còn đó
Ta để lại, một dấu tình chưa rỏ
Để lòng vương, khi vàng vỏ trăng tàn
Ta để lại, để một chút sầu chan
Hiu hắt lạnh, đêm ôm choàng băng gía
Ta nghe lòng thấy xót xa
Hỏi đời mấy nấc, chẳng qua đặng đừng ...
ChanVu
VÀNG PHAI
Ta để lại mảnh trăng bên rừng
Mùa Thu khóc chuyện tình ngày thơ ấy
Nghe gió lùa hờn cây giận lẫy
Lá xa cành từng bấy thời gian qua...
Và bây giờ cho đến những sau là
Nửa vầng khuyết Trăng Thơ vẫn khuất
Xa xôi rồi rừng Thu nuối tiếc
Có còn không màu li biệt vàng phai
Lá Thu sầu rơi nỗi nhớ ai hoài
Mưa bụi rớt mi cay chát đắng
Này rừng thiêng có buồn sao trầm lặng
Rít từng hồi gió thở qua kẽ răng...
!!!
Đớn đau trong da diết âm thầm
Mưa ra rả giọt lệ hằn kí ức...
Đỗ Hoàng Quân
@ Hi hi hi...thơ Tiền bối hay quá ! Vãn bối thơ thẫn vài dòng cho vui ! He he he...Vãn bối bận việc nữa rồi ! Xin phép out ạ ! Kính Tiền bối lời chúc khoẻ, vui... Ka ka ka...Vãn bối thiếu chịu 1 khổ thơ , sẽ trở lại vui với Tiền bối khi xong việc ạ !
Kính bút
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 5 bạn đọc.
Kiểu: