Chinh Phụ
Chờ chồng mòn mỏi cảnh neo đơn
Sớm tối phòng thưa đốm chập chờn
Con dại ngây thơ thường ấm lạnh
Mẹ già sức yếu bệnh từng cơn
Tình nhà một gánh đôi vai nặng
Nợ nước ngàn cân chẳng trách hờn
Ai bảo bạc vàng là quý trọng
Ta thà đem đổi nghĩa keo sơn
Chu Hà
Lời Chinh Phu
Ta thà đem đổi nghĩa keo sơn
Chí khí làm trai phải chịu hờn
Vó ngựa dặm ngàn thân chấp hiểm
Sa trường một dạ nước thôi cơn
Mong rồi mai sẽ cười yên ấm
Chẳng để giờ đây mộng ác chờn
Tiếng gọi non sông rền khắp nẻo
Thương nàng nuốt lệ phận cô đơn
Hữu Hạnh
Tăm cá
Đêm dài gối chiếc lạnh cô đơn
Lá đẫm sương khuya ngọn gió chờn
Lũ dế than van hòa lắm điệu
Cõi lòng nức nở nhịp vài cơn
Trăng ngà bóng lẻ cung sầu oán
Mắt biếc đơn côi ngấn lệ hờn
Trống điểm canh tàn tim lỗi nhịp
Sao người tăm cá biệt non sơn
Vancali 7.24.10
BÓNG CHIM
Thân em liễu yếu chiếu giường đơn
Khuya khoắt đêm mơ thấy bóng chờn
Lo lắng giật mình duyên lỗi nhịp
Đớn đau tỉnh giấc gió đùa cơn
Tóc tơ tàn úa tâm rơi loạn
Tình nghĩa xanh xao lệ đổ hờn
Chẳng lẽ đời chìm trong hố thẳm
Người yêu mất hút giữa thâm sơn!
Thanh Huy
Lời mong mỏi
Làm sao đánh đổì nét pha sơn
Sĩ khí nam nhi há phải hờn
Nghĩa vợ muôn đời luôn gắn bó
Tình chồng vạn thuở mãi dằn cơn
Mong cho xướng họa cười êm ấm
Đợi đón thơ văn thở nhẹ chờn
Chỉ muốn ngày sau vui khắp nẻo
Không còn lắm kẻ chịu phòng đơn
Nguyễn Gia Linh
Đơn Giản
Gỗ tốt đâu cần đến nước sơn
Tình thâm nghĩa trọng hết ghen hờn
Trước sau tạc dạ đừng tùy hứng
Chung thủy ghi lòng chớ nói cơn
Phải trái sáng trong không quẹo quọ
Rõ ràng minh bạch chẳng lờn chờn
Mọi người đều vậy đời êm ả
Hạnh phúc vun trồng thật giản đơn
Chu Hà
THÔNG ĐẠO HẠNH
Dù người có lỗi nghĩa keo sơn
Vẫn thắm tình chung chẳng giận hờn
Trước kính lòng son trân trọng nhất
Sau tôn dạ sắt quý từng cơn
Phải thì theo tốt hòa êm ấm
Trái ngược nên xa lánh chớ chờn
Khắp nơi hòa thuận sống yên ả
Đạo thông đức hạnh lo chi đơn
Đỗ Hoàng Quân
<bài viết được chỉnh sửa lúc 29.07.2010 18:39:32 bởi DOHOANGQUAN >