GÓC MƠ
MÂY LÃNG DU
Ta trở về khi màn sương giăng lối
Bước suy tư muôn nỗi đường chiều
Gió chờ ai mà bước nhỏ liêu xiêu
Làm ngọn cỏ ngã bên chiều gió lộng
Ta bâng quơ nhìn biển trời xa rộng
Trời cũng xanh màu nước biển cũng xanh
Chim líu lo trở về tổ dưới Trăng Rằm
Trăng non mộng _ Trăng chưa tròn vì còn khuyết
Lá vàng Thu bay rơi như mưa tuyết
Mây lảng du có biết được điểm nào dừng
Ta bâng khuâng bước nhỏ mãi bâng khuâng
Vẫn lãng du và mải miết xa dần
Mây trong ta cứ bay về trong tiềm thức
Cứ lãng du vì không biết bến bờ nào là hư thực
Galaxies
<bài viết được chỉnh sửa lúc 10.09.2010 11:39:10 bởi galaxies >
Đường Trần
Ta lê từng gót chân hoang
Thu chưa đi hết đông sang đây rồi
Tuyết từng hạt trắng chơi vơi
Thẵm trên mái tóc ta ngồi nhớ ai
Nhớ theo màu lá thu phai
Nhớ theo chiếc lá vàng đầy trước sân
Nửa đời nặng bước phong vân
Qua bao ngõ rẽ đường trần tả tơi
Hạ đi đếm hạt mưa rơi
Thu về đếm lá xanh tươi trên cành
Đời ta đếm bước độc hành
Quay về cố quận mong manh cuối trời Luu Luyen
BUỐT LẠNH LỐI VỀ
Một bước ra đi ...
cách biệt rồi
Mỗi năm Hạ đến...
nhìn phượng rơi
Hai tay nhặt nhạnh...
cánh hồng vỡ
Tự trai tim mơ...
lỡ giấc mộng đời
Chiều nay...
tôi cũng nhặt lá phai phôi
Khắc lên con chữ...
gửi đến phương trời
Từng mảng...
mây bay về vùng xa thẵm
Tuyết rơi buốt lạnh...
nẻo về xa xăm
Hạ Lê Thương
HOANG VẮNG CHỜ MONG
Sương long lanh rơi từng hạt trắng ngần
Anh nhớ lại...thủa lần đầu gặp gỡ
Cả hai ta mắt nhìn nhau bỡ ngỡ
Em thẹn thùng bối rối giả ngó lơ
Còn ai kia chôn chặt nỗi mong chờ
Môi mấp máy…ngượng ngùng thôi chẳng nói
Phượng khoe bông cũng vừa khi hè tới
Hoa gạo hừng tia lửa nhói tim ta
Nhớ về em...giờ tận mãi trời xa
Anh cúi nhặt cánh hoa hồng kỉ niệm...
Nắng Hạ vàng trôi xuôi vào miên viễn
Gió hây hây đùa đôi má hồng đào
Ngóng chân người…anh chợt thấy nôn nao
Miền kí ức xôn xao hình dáng nhỏ
Rồi Thu qua... gió rưng sầu trước ngõ
Từng nhánh cây nằm trơ nỗi ngẩn ngơ
Dù tháng năm dòng trôi mãi hững hờ
Đôi mắt vẫn ... mơ theo miền dĩ vãng
Lá vàng lay chiều Thu buồn bảng lảng
Xoay vòng quay, để mắt lại u hoài
Rưng rức sầu từng cơn gió heo may
Xô nỗi nhớ lăn dài trên đường vắng
Anh thấy mình dạo chơi trong tĩnh lặng
Trời lập đông xuân nào đến chờ mong ?
Thủa xa nhau cái lạnh đã se lòng
Tim chết cóng cạn khô dòng máu chảy
Em ra đi một lần là mãi mãi
Không trở về thăm lại đồi mơ xưa
Để những mùa buồn hanh nắng vàng trưa
Anh nhớ quá dáng xưa người đến lớp !
GÓC SÂN NHỎ THƠ BÉ
Gió vi vu - bay lá ở một góc sân
Góc sân nhỏ - bé đùa vui với lá
Cánh lá thơ - cứ vờn bay lả tả
Hai tay bé giơ cao - bắt lấy lá vàng mơ
Chiếc lá xanh - bé mang ép giữa trang thơ
Chờ năm tháng - lá pha màu tơ - vân mộng
Rồi mang ra - đưa lá soi trời lộng
Ồ ! Đẹp vô cùng đừng gân - dệt bóng mây bay
Cười khúc khích - bé ngắm mặt trời đỏ hay hay
Ửng má bé - màu hồng say - ngơ ngẩn
Tình thơ bé - như thuyền mây - lướt sóng
Vòm trời xa - đường băng mãi - phương trời
Mỉm miệng cười - mắt bé lại rạng ngời
Ôi ! Góc nhỏ mà tình thơ mênh mông niềm nhớ !
Đỗ Hoàng Quân
<bài viết được chỉnh sửa lúc 15.09.2010 20:37:26 bởi DOHOANGQUAN >
GÓC SÂN NHỎ THƠ BÉ
Gió vi vu - bay lá ở một góc sân
Góc sân nhỏ - bé đùa vui với lá
Cánh lá thơ - cứ vờn bay lả tả
Hai tay bé giơ cao - bắt lấy lá vàng mơ
Chiếc lá xanh - bé mang ép giữa trang thơ
Chờ năm tháng - lá pha màu tơ - vân mộng
Rồi mang ra - đưa lá soi trời lộng
Ồ ! Đẹp vô cùng đừng gân - dệt bóng mây bay
Cười khúc khích - bé ngắm mặt trời đỏ hay hay
Ửng má bé - màu hồng say - ngơ ngẩn
Tình thơ bé - như thuyền mây - lướt sóng
Vòm trời xa - đường băng mãi - phương trời
Mỉm miệng cười - mắt bé lại rạng ngời
Ôi ! Góc nhỏ mà tình thơ mênh mông niềm nhớ !
Đỗ Hoàng Quân
@ Hi hi hi...Bâng khuâng chút thơ thẫn thơ nè H ơi !
GÓC NHỎ VẦN THƠ TRI KỶ
Góc sân nhỏ ta vẫn thường ngày qua đấy
Nhặt cánh phượng hồng đổ dưới gốc trường mơ
Ta nhặt xong ghép lại thành vần thơ
Và cánh gió lửng lơ thả rơi khung trời mộng
Ánh vầng dương rọi soi hồng bóng
Góc sân mơ trong nắng ấm hanh vàng
Ta cùng nhau bên cạnh tiết mùa sang
Xuân, Hạ, Thu, Đông mơ màng trong mộng mị
Vần thơ ơi hãy đến người tri kỷ
Động viên người hay an ủi lúc buồn vui
Để cho đời TA - NGƯỜI cảm thấy đẹp tươi
Tình yêu thắm là tình yêu nhân loại
Vần thơ ơi hãy nhẹ êm tiếng gọi
Nối vòng tay đi khắp lối đường dài
Kiếp phù sinh sống có bao ngày
Hãy vui nhé vần thơ ơi tri kỷ
Galaxies
<bài viết được chỉnh sửa lúc 16.09.2010 13:29:42 bởi galaxies >
GÓC NHỎ MƠ
Góc nhỏ mơ...
vần thơ bỡ ngỡ
Xếp lá chờ ngỏ mộng bơ vơ
Lặng lờ...
lối gió hững hờ
Mây trôi lơ đãng biển bờ chốn nao
Cánh diều...
chao đão tìm nhau
Bâng khuâng chiếc lá rơi mau nẻo sầu
Lơ thơ...
én liệng kêu đau
Thương ai trời lắng mây màu tím loang
Chiều nay...
góc nhỏ lạnh hoang
Bàng hoàng chiếc lá ngỡ ngàng Tiếng Thu
Có người...
dõi bóng sương mù
Trông xa hoài vọng dáng Thu năm nào
Mưa rơi...
tí tách xạc xào
Lá sầu thắm lệ nghẹn ngào nhớ thương
Liễu...
rung rẩy _ nép bên đường
Góc mơ nhỏ _ nhắn lời _ tương phùng _về
Galaxies
GÓC NHỎ TRỜI MƠ
Góc nhỏ em mơ...
ta giờ vẫn nhớ
Gom vần thơ mở lá kép vẫn chờ
Ta viết đôi thơ...
gửi đầy cánh gió
Trao em gái nhỏ mắt mộng bến bờ
Tan trường góc mơ...
em nhặt lá thơ
Hoa hồng phượng mở ép bướm còn chờ
Chuyện của ngày thơ...
giờ em còn nhớ
Tình thắm trang vở mực tím ta mơ
Lá xanh...
xanh mơ...
vòm trời hy vọng...
Trăng thơ tròn mộng trở về đường tơ
Góc nhỏ trời mơ
Tuổi thơ mãi nhớ
Đỗ Hoàng Quân
<bài viết được chỉnh sửa lúc 17.09.2010 01:32:07 bởi DOHOANGQUAN >
số 1
Tiếc nuối làm chi thêm tủi duyên
Hai đứa hai nơi một lời nguyền
Sầu rơi nhân thế…người nhung nhớ
Kẻ bỏ bến xưa bước lên thuyền
hk 16/09/2010
SỐ 2
Đò sang lỡ chuyến tách bờ duyên
Đôi lứa xa rời chẳng vẹn nguyền
Lệ đổ buồn sa ngày tiễn biệt
Ai người đứng ngóng kẻ lên thuyền
D H Q
( Vui thơ cùng bạn)
số 1
Tiếc nuối làm chi thêm tủi duyên Hai đứa hai nơi một lời nguyền Sầu rơi nhân thế…người nhung nhớ Kẻ bỏ bến xưa bước lên thuyền
hk 16/09/2010
SỐ 2
Đò sang lỡ chuyến tách bờ duyên
Đôi lứa xa rời chẳng vẹn nguyền
Lệ đổ buồn sa ngày tiễn biệt
Ai người đứng ngóng kẻ lên thuyền
D H Q
( Vui thơ cùng bạn)
người đi, thôi hết nợ cùng duyên
trăng xưa đành gửi lại thề nguyền
sông nước từ nay đường hai ngả
còn đâu nữa cảnh bến trông thuyền
tđ
cám ơn nhiều những vần thơ hay của các bạn, xin có đôi vần cùng vui nhé
Trích đoạn: DOHOANGQUAN
GÓC NHỎ MƠ
Góc nhỏ mơ...
vần thơ bỡ ngỡ
Xếp lá chờ ngỏ mộng bơ vơ
Lặng lờ...
lối gió hững hờ
Mây trôi lơ đãng biển bờ chốn nao
Cánh diều...
chao đão tìm nhau
Bâng khuâng chiếc lá rơi mau nẻo sầu
Lơ thơ...
én liệng kêu đau
Thương ai trời lắng mây màu tím loang
Chiều nay...
góc nhỏ lạnh hoang
Bàng hoàng chiếc lá ngỡ ngàng Tiếng Thu
Có người...
dõi bóng sương mù
Trông xa hoài vọng dáng Thu năm nào
Mưa rơi...
tí tách xạc xào
Lá sầu thắm lệ nghẹn ngào nhớ thương
Liễu...
rung rẩy _ nép bên đường
Góc mơ nhỏ _ nhắn lời _ tương phùng _về
Galaxies
GÓC NHỎ TRỜI MƠ
Góc nhỏ em mơ...
ta giờ vẫn nhớ
Gom vần thơ mở lá kép vẫn chờ
Ta viết đôi thơ...
gửi đầy cánh gió
Trao em gái nhỏ mắt mộng bến bờ
Tan trường góc mơ...
em nhặt lá thơ
Hoa hồng phượng mở ép bướm còn chờ
Chuyện của ngày thơ...
giờ em còn nhớ
Tình thắm trang vở mực tím ta mơ
Lá xanh...
xanh mơ...
vòm trời hy vọng...
Trăng thơ tròn mộng trở về đường tơ
Góc nhỏ trời mơ
Tuổi thơ mãi nhớ
Đỗ Hoàng Quân
Cám Ơn
Cám ơn bạn quí của Ca
Dù bao cách trở vẫn qua thăm nhà
Mời em một tách trà ta (không mời trà tây. Khà Khà)
Các em uống đỡ trà ta không đường (hết rồi, chưa mua)
MÂY LÃNG DU
Ta trở về khi màn sương giăng lối
Bước suy tư muôn nỗi đường chiều
Gió chờ ai mà bước nhỏ liêu xiêu
Làm ngọn cỏ ngã bên chiều gió lộng
Ta bâng quơ nhìn biển trời xa rộng
Trời cũng xanh màu nước biển cũng xanh
Chim líu lo trở về tổ dưới Trăng Rằm
Trăng non mộng _ Trăng chưa tròn vì còn khuyết
Lá vàng Thu bay rơi như mưa tuyết
Mây lảng du có biết được điểm nào dừng
Ta bâng khuâng bước nhỏ mãi bâng khuâng
Vẫn lãng du và mải miết xa dần
Mây trong ta cứ bay về trong tiềm thức
Cứ lãng du vì không biết bến bờ nào là hư thực
Galaxies
SẮC TRỜI QUÊ HƯƠNG
Em về nhặt nhạnh lá thu
Mây lơ lửng xám vi vu gió về
Bâng khuâng bước nhỏ đường đê
Quê hương nồng thắm trăng thề bến duyên
Muôn sao lấp lánh mạn thuyền
Dạt dào sông nước dịu hiền dòng trôi
Bên nhau sóng bước đường đời
Dựng xây lầu mộng yên nơi thanh bình
Cùng vui nhìn ánh bình minh
Quê hương yêu dấu đẹp xinh tươi màu
Thuyền thương lướt sóng rì rào
Đêm khuya chở mộng trăng sao ấm tình
Đâu bằng Đất Việt đẹp xinh
Trai hiền gái thảo trung trinh sáng ngời
Người đi xa xứ nhắn lời
Về thăm đất Mẹ ngàn đời yêu thương
lathuphai
Tiếc
Nhớ thuở yêu đương đầy mộng mơ
Trao nhau ánh mắt đến hàng giờ
Thẹn thùng khẽ khép bờ mi nhỏ
Nồng ấm đôi môi chút dại khờ
...
tramaha
Tuổi thơ thường mộng và hay mơ
Nhìn trời mây nước tìm vần thơ
Ráp hoài nỗi nhớ còn xa mãi
Nên lòng cứ lại tìm nguồn mơ
KHÚC NIỆM TỪ
Trở giấc ngày thơ mộng dưới hoa
Hồng màu sắc thắm phượng la đà
Hạ mơ sâu lắng Bằng Lăng tím
Nhớ về ngày cũ thơ ngây...xa
Đỗ Hoàng Quân
Troài ơi ! Nãy giờ đọc các sư phụ đới đáp thơ mà hoa cả mắt. Không dám họa thơ nữa. Thôi ghé vào rồi thì làm bài con cóc chơi chơi vậy. HQ thông cảm nha. Chủ nhật mưa buồn lất phất bay
Đông về tim giá lạnh từng ngày
Hương thu yêu dấu đâu còn nữa
Chìm đắm bể sầu người có hay ?
NGÀY ẤY
Sài Gòn hỡi … có Ai chờ Em nhỉ
nắng mai lên cây phượng vĩ lao xao
Em ở thị thành hay ở non cao
chưa ước hẹn, biết khi nào Em đến ?
Mới gặp gỡ con tim đà xao xuyến
đôi mắt Em tia chớp đến diệu kỳ
con đường kia – Ai tiễn bước Em đi ?
Anh lặng lẽ – đứng thầm thì trong gió.
Hạ sẽ sang cho cánh hoa phượng đỏ
làn môi Em nho nhỏ vị hương nồng
vội cuốn hồn Anh bay bỗng mênh mông
tha thiết thế tự nỗi lòng yêu quí.
Ngày ấy đã thành ngày Ta tri kỷ
Anh và Em đâu ngẫm nghĩ xa xôi
chỉ biết yêu là số một ở đời
có lẽ thế lời thơ Ta bất tử ?!
Sài Gòn – 14/03/2010 – Sông Hậu. SÀI GÒN QUÊ HƯƠNG ƠI
Sài Gòn vùng đất hứa
Đón bao người về mơ
Tình thơ mãi ghi nhớ
Đi bao xa vẫn chờ
Sài Gòn vùng đất mộng
Luôn mở rộng vòng tay
Đón con yêu trở lại
Vầng hồng rực ban mai
Sài Gòn vẫn chờ trông
Những người thân hoài vọng
Về sưởi ấm cõi lòng
Bỏ bao ngày mong ngóng
Sài Gòn quê hương ơi
Tình người đẹp muôn đời
Từng ngày thay đổi mới
Việt Nam mãi đẹp tươi
Sức sống luôn rạng ngời !
Đỗ Hoàng Quân
SÀI GÒN THƯƠNG
Thương sao ngày ấy sài gòn
Đuôi gà thắt bím lon chon trốn tìm
Thương sao đôi mắt thơ hiền
Sáng trong nỗi nhớ về miền yêu thương
JENIFER
VỀ VUI GIÁNG SINH ĐỖ HOÀNG QUÂN ƠI !
<bài viết được chỉnh sửa lúc 23.12.2010 22:11:02 bởi khucniemtu >
GỌI TÊN ĐỖ HOÀNG QUÂN
Tên bạn sao giống họ tên của tôi
Bố đặt cho tôi lúc còn nằm nôi
Đỗ Hoàng Quân yêu đấy bố mẹ gọi
Ôi tiếng thân thương ngọt vừa chào đời
Có một buổi chiều kia độ xuân sang
Bố kể tôi nghe cũng thuở tuổi vàng
Hồi ngày xưa mới lớn vừa xong học
Bố quen cô gái một buổi trường tan
Bố nói rằng cô tính nết rất hiền
Dáng người đi đứng dịu dàng thật duyên
Mảnh mai suối tóc chảy dài óng mượt
Tha thước yêu kiều bố mến và thương
Nhưng rồi ngày ấy mưa ướt cổng trường
Bố đứng chờ hoài mỏi trông dáng thương
Cô không đến lớp cũng không về nữa
Bố dầm trời mưa lội mấy ngả đường
Khi bác gát cổng trả lời...bố vương
Mắt cay hình ảnh đâu dáng người thương
Phượng hồng chưa nở - ve đàn ly biệt
Tim khóc - nức lòng - bố sầu tư tương
Rồi trong giấc ngủ bố gọi canh trường
Tên người con gái bố đã thầm thương:
- Đỗ Hoàng Quân hỡi em đi đâu vắng
Để lệ anh tuôn lâm bệnh liệt giường
Ông CỐ ép Nội bắt bố lên đường
Cưới mẹ là người bố chẳng hề thương
Gia nghiêm khó cãi bố buồn nên bệnh
Thầy bói lang băm bốc thuốc tận giường
Bảo bố trúng tà ma nương gió sương
Hớp hồn nên bố gọi tên người thường
Tên nghe quen miệng vì bố hoài gọi
Nhưng lạ bởi không ai hiểu tận tường
Vì lời Ông Cố hứa khi nhậu suông
Nên Nội đành nghe theo bảo bố nhường
Phải cưới ngay người lạ bố không tưởng
Trời ơi bố gọi Đất thấu thiên đường
Bố khóc sưng vù bụp mắt tương tư
Vì hiểu ra rằng cãi lời bằng như
Sóng sau đầu vịt lời ai chịu tán
Không thành duyên thắm đành phải trái ngang
Rồi cũng cuối năm sau tôi chào đời
Lệ lòng bố vẫn mãi không hề vơi
Bế con mà bố gọi tên người mộng:
- Đỗ Hoàng Quân hỡi có thấu lòng không
Ông bà và mẹ chẳng hiểu rõ chi
Nghe thế khen tên hay đặt tức thì
Mỗi ngày bố gọi tên con để nhớ
Người yêu muôn thuở trọn kiếp đời này...
<bài viết được chỉnh sửa lúc 02.01.2011 08:49:43 bởi vtglcn >
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 6 bạn đọc.
Kiểu: