Trích đoạn: Đuyên Hồng
LÁ ĐỔ
Lá đổ! Chiều sang ngày trở gió
Kỷ niệm khi nao rụng kín hồ
Em ạ! Tình ta như chiếc lá
Theo mùa heo hắt mảnh tim khô!
Lá rụng chiều sang đường rải nắng
Lối cũ xưa ai dệt mộng vàng
Lá rụng hay là em vẫy gió
Trời chiều rắc tím sắc thu ngang…
Em có về thăm con đường ấy
Ghế đá héo hon vắng lạnh lùng
Bước lẻ không còn trên lối hẹn
Gió mùa rợn lạnh phía sau lưng….
Lá đổ mênh mông con đưởng nhỏ
Xao xác tim ai! Lửa cháy lòng
Những bước chân dồn bên lối ngõ
Mùa về một bóng mặc đi hoang…
Monday, June 21, 2010
Đuyên Hồng
ĐÌU HIU LỐI THU XƯA
Có phải tình mình như chiếc lá
Bay theo gió lộng lúc thu sang
Suy tư cuối ngõ...em dừng bước
Bỗng nhớ về anh...dạ ngỡ ngàng??
Vẫn đó còn đây bao kỷ niệm
Sao giờ tất cả sớm tàn phai
Hoàng hôn đã nhuộm chân rời tím
Lặng để lòng buông tiếng thở dài
Dõi mắt em trông về chốn cũ
Như là ngóng đợi bóng hình ai
Tìm sao chẳng thấy người ta nhỉ
Để lệ lòng rơi...suốt cả ngày
Có biết không anh chiều nắng đổ
Đường về mấy đoạn lá vàng rơi
Em nghe nỗi nhớ...dài vô tận
Chiếm cả hồn thơ...một góc đời...
NuocMatMuaThu
***
Thu xin mến chào anh Đuyên Hồng và bạn Vũ Quỳ vẫn khỏe: Dạ, Thu rất hân hạnh đã được anh ĐH và bạn VQ dừng chân ghé thăm tệ xá và đã để lại đôi dòng cùng chia sẻ, Thu xin cảm kích nhiều, và Thu cũng xin gởi lời mến chúc anh Đuyên Hồng và bạn Vũ Quỳ một đêm an khang, bình an, cùng với những gì thân ái, tốt đẹp và dễ thương nhất...trong cuộc sống, và thêm lần nữa, Thu xin cảm kích nhiều :)
Thân ái
NuocMatMuaThu
___________________________________________
<bài viết được chỉnh sửa lúc 06.09.2010 08:49:41 bởi NuocMatMuaThu >