LÁ ĐỔ CHIỀU THU-EM NHỚ ANH
Trích đoạn: NuocMatMuaThu
CÒN ĐÂU KỶ NIỆM
Em về chốn cũ ngày xưa
Không anh phố bỗng lưa thưa bóng người
Hình như nắng chẳng còn tươi
Hay vì bởi lẽ ngậm ngùi lòng đau???
Để cho dòng lệ nghẹn ngào
Trên mi chợt đổ buồn sao...là buồn
Mưa ơi xin chớ đừng tuôn
Kẻo làm thấm lạnh nỗi buồn người qua
Hỏi anh có phải tình là
Sợi dây oan nghiệt phong ba của đời
Khiến làm nét chữ chơi vơi
Chạy quanh chạy quẩn với lời chẳng suôn
NuocMatMuaThu
Tình Rơi !
Đêm nay chiếc lá vàng buông
Níu hồn trăng đã theo dòng nước trôi
Sóng xô ánh nguyệt vỡ rồi
Bến in cô lẽ nhân đôi nỗi sầu
Hỏi tình rơi biết về đâu
Đường đời mấy nẻo canh thâu mấy chờ
Dẫu khi chiếc lá vàng mơ
Tình trăm năm cũ, người thơ nghẹn ngào
Giấu lòng đọt sóng chao chao
Cố tìm một chút ngọt ngào lãng quên
Ai về ngự bến thuyền quyên
Ô mai xin gửi, niềm riêng đợi chờ
Đoạn Trường
Chúc Thu em hồn thơ luôn dào dạt như diều gặp gió, và sức khoẻ an khang. Lâu rồi Đoạn Trường mới thấy Thu em trở lại.
<bài viết được chỉnh sửa lúc 05.01.2011 11:56:16 bởi Đoạn_Trường >
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 2 bạn đọc.
Kiểu: