sorry BN nha cho phép NT trả lời một bài thơ cho vui nha
-Nhìn mây trắng chợt lòng bỏng thấy
-Giáng ai xưa ẩn hiện dưới sương mờ
-Tôi cũng có một thời yêu không dám ngõ
-Ngày ra đi sau chợt thấy bùi ngùi
-Tôi với em vốn hai người hai ngã
-Bao năm trời trò chuyện chẳng mấy câu
-Mà hởi ơi! sau quá ư là lạ
-Như đã thân nhau từ thuỡ bang đầu
-Em, người con gái hồn nhiên và nhỏ bé
-Cũng như bao người con gái khác mà thôi
-Nhưng sau lòng tôi cứ mãi bồi hồi
-Khi biết được sẽ không còn được gập
-Rồi giờ đây nhìn mây dần tang khuất
-Tim bổng buồn khi chợt thấy cô đơn
-Chợt thấy lòng đau buốt đến đoạn trường
-Khi tâm hồn lại một lần dẵm nát
-Và giận mình sau quá ư là nhút nhát
-Nên rụt rè không dám nói tiếng yêu em
-Đễ giờ đây lệ đẵm ước mi mềm
-Ngồi si dại nghe nỗi lòng hờn trách .
Nếu bạn sợ bị mất một thứ gì đó thì đừng nên có nó. Phật đã nói "Không tức là có, có tức là không."
-Cõi hồng trần bi ai khốn khổ, người hồng trần dối trá điêu ngoa. Thiện tai, thiện taitai...