MỘT MÌNH TRONG ĐÊM
MƯA PHỐ NHỚ
Con phố nhỏ giờ im lìm trong tối
Dấu chân về ai bước vội đường mưa
Hàng cây dài mắt nhoà đưa nỗi nhớ
Ánh đèn mờ có đủ khơi giấc mơ
Mưa phố chiều nay chợt ngẩn ngơ
Trang vở cũ chưa kịp hồng mực thắm
Nước mắt đầy ai khóc buổi chia ly
Mây hồng nhỏ thôi còn mộng mơ gì
Khung trời đó chưa quen vội cách trở
Mưa ơi sao đến quá bất ngờ
Để lạnh ướt nhớ, thương lòng thêm rối
Phố vắng lặng yên, cơn gió thổi
Lá ngoài thềm rơi rụng, ngỡ chân ai
ĐŨA TRE
NGƯỜI ĐẾN TRONG MƠ Bởi đâu sắc mặn hương nồng, Mắt trong như ngọc, dáng hồng đẹp sao. Trời dù có ngàn vì sao, Muôn hoa trăm nước sánh sao được nàng Trên trời dù có nắng vàng, Nguyễn Du dù có hai nàng Kiều, Vân Bạc vàng dù có đầy sân, Ta đây không muốn, chỉ cần nàng thôi.
<bài viết được chỉnh sửa lúc 27.06.2010 16:26:59 bởi ackrecita >
ƯỚC VỌNG
Tôi mưốn cả năm là mùa mưa
Để được gần em sưốt bốn mùa
Để được ngồi bên trong quán nhỏ
Ngắm xem trời đất khóc vì yêu.
Tôi mưốn mây kia ngừng lãng phiêu
Để che hoàng hôn khắp bưổi chiều
Để cho em tôi khong còn tủi
Phận đời bạc bẽo, kiếp long đong.
Tôi mưốn cả năm là mùa đông
Để tình ta ấm mãi hương nồng
Để được đưa em về cưối phố
Nơi con đường nhỏ gió xiêu xiêu.
Tôi mưốn gần em gần thật nhiều
Để mong nhận lấy chút hương yêu
Nhưng con gió biếc vô tình quá
Nỡ đẩy hương yêu tận cưối trời.
ĐŨA TRE
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
Kiểu: