Nhóc!!!!
tranlethuyen88 02.07.2010 13:36:57 (permalink)
0
Nhóc !!!
Nhỏ nóng tính và hay tự ái, mặt lúc nào cũng "ngầu ngầu " làm cho đám bạn trong lớp hỏng ai dám gần. Nhiều lúc nghĩ thấy cũng "bùn" !!hic!! nhưng góp ý hoài nhỏ vẫn không sửa đổi.
Một ngày, có tên nhóc lớp bên, hắn chỉ cao hơn nhỏ một chút nhưng quậy nhất lớp, không biết mấy cái miệng "bà tám" lớp nhỏ nói gì với hắn làm cho mỗi khi chạm mặt nhau là kiếm cớ gây chuyện với nhỏ. Mỗi khi thấy hắn nhỏ đều làm ngơ không để tâm đến, hắn bực mình trước thái độ đó nên quyết định chọc nhỏ cho tới cùng. Nhỏ vừa bước vào cổng trường từ đằng xa hắn tiến lại gần và nhanh như chớp cái nón trên đầu nhỏ biến mất, hắn quay lại giơ cái nón lên và cười thách thức, vậy là mấy bà tám ngồi bên hắn được một trận cười hả hê !! mặt nhỏ đỏ lên tức giận mà không làm gì được, trong lòng thề sẽ trị cho tên nhóc này một bài học.
Những ngày kế tiếp, trời xui đất khiến thế nào mà lớp nhỏ có dịp trực sao đỏ ở lớp hắn liên tục. Thế là cơ hội trả thù đã đến, nhỏ bắt được những vi phạm của hắn như: đi dép lê, không phù hiệu,... còn tên hắn trong sổ đầu bài thì nhiều vô số kể. Đầu tuần tiết chào cờ hắn là người "nổi tiếng" nhất luôn có mặt trước sân cờ nhờ nhỏ " lăng xê " và  bao nhiêu cặp mắt đổ dồn về hắn, hắn cúi mặt thỉnh thoảng ngước lên nhìn thẳng xuống hàng ghế nhỏ ngồi, nhỏ nhìn đáp lại và cười chiến thắng.
Về lớp, ngồi vào bàn của mình nhỏ thấy có một mẫu giấy xếp gọn để trong học bàn, nhỏ mở ra  xem nội dung là:
" Con gái mà cứ như bà chằng ấy, cộng thêm cái tính chanh chua hãy bỏ đi nhé ! Nhìn lại mình đi cô nương nghèo mà chảnh ... đừng đắc ý quá!"
Những dòng chữ của tên nhóc ấy làm mặt nhỏ đỏ hẳn lên, hắn thật quá đáng cái nghèo của nhỏ đâu phải nhỏ muốn tại hắn trêu chọc trước mà, nhỏ chạy ra ngoài với bao nhiêu cặp mắt đang nhìn mình. Nhỏ đứng khóc dưới gốc cây phía sau trường, nước mắt làm nóng hai gò má, lúc này nhỏ thật sự giận hắn "thấu xương" muốn băm hắn ra thành trăm mảnh cho hả giận vì thói ỷ con nhà giàu của hắn, nhỏ vò nát mẫu giấy trong tay. Chiều về nhỏ kể chuyện xảy ra giữa hắn cho đám bạn cùng xóm nghe, tụi nó hứa sẽ cho hắn một bài học và thỏa thuận với nhỏ là chỉ đánh cảnh cáo hắn thôi. Chiều tan trường, thấy bên ngoài cổng trường có đám đông học sinh đang bàn luận và vây quanh ai đó. Nhỏ chen vào thì thấy hắn nằm bất động, trên mũi chảy máu và có nhiều vết tím trên mặt . Nhỏ hốt hoảng chạy đến đỡ hắn lên và nhờ mọi người phụ đưa hắn vào bệnh viện. Đứng ngoài phòng khám  nhỏ lo lắng cầu mong cho hắn đừng có chuyện gì.
Sau khi hỏi thăm bác sĩ biết tên nhóc ấy chỉ bị thương ngoài da nhỏ thở phào nhẹ nhõm, chờ đến khi ba mẹ hắn vào thì lũi thũi ra về. Những ngày sau đó không thấy hắn đi học chắc chưa khỏe hẳn, nhiều lần nhỏ đến bệnh viện thăm hắn nhưng không để hắn biết, nhỏ ân hận vì sự nông nổi của mình. Nhỏ tìm đám bạn để tính sổ với chúng thì không gặp được đứa nào, chúng trốn đi đâu mất biệt có thể sợ tội nên bỏ trốn rồi. Cuối giờ học thầy chủ nhiệm gọi nhỏ lên văn phòng gặp thầy, chắc là có ai nói cho thầy biết chuyện xảy ra giữa nhỏ và hắn. Nhỏ bước vào phòng chạm phải đôi mắt của hắn nhưng đôi mắt đó không giống đôi mắt khiêu chiến thường ngày trong đó có sự hòa bình và dễ gần hơn, nhỏ bối rối nhìn sang nơi khác. Chủ nhiệm cho rằng nhỏ cho người đánh hắn, nhỏ không trả lời cũng không nói gì vì đó lỗi của nhỏ, đột nhiên hắn lên tiếng nói rằng chuyện này không liên quan đến nhỏ. Nhỏ tròn xoe mắt nhìn tên nhóc thường ngày, nhỏ nghĩ "hắn bị làm sao vậy? Bị đánh nên lú lẩn rồi à? saolại nói giúp cho nhỏ ? nhỏ đâu cần lòng thương hại của hắn" nhỏ bỏ chạy ra ngoài.
Nhỏ đi lang thang suốt buổi chiều, khi những ngọn đèn đường sáng lên trời đã tối. Bước những bước chân chậm rãi, nhỏ để mặc cho tà áo dài bay trong gió, mái tóc bị rối tung vì những cơn gió mạnh. Nghĩ đến những chuyện sáng nay, nhỏ bỏ về chỉ còn thầy và hắn, có lẽ ngày mai đến lớp nhỏ sẽ nhận hình phạt vì tội vô lễ của mình nhưng mặc kệ dù cho thầy có phạt như thế nào nhỏ cũng chấp nhận. Về tới nhà nhỏ thấy hắn đứng chờ mình trước cổng, hắn xin lổi và giải thích mọi chuyện, thật ra hôm đó hắn có gặp đám bạn của nhỏ nào ngờ hắn cũng là bạn của tụi nó nên không có chuyện gì xảy ra. Thì ra cả bọn lẩn trốn nhỏ vì sợ nhỏ giận khi biết hắn cũng là bạn của tụi nó. "Mấy đứa quỷ này làm nhỏ lo muốn chết !!" hắn nói nhỏ không ngang bướng như hắn nghĩ chỉ là nhỏ không giống những cô gái khác, nhỏ mạnh mẽ và sống quá nội tâm vì thế khiến người ta không hiểu được nhỏ, hắn còn biết nhỏ đến bệnh viện thăm hắn. Lúc này hắn không còn là tên nhóc đáng ghét thường ngày nữa, hắn cùng nhỏ đi bộ suốt con đường đất đỏ bây giờ nhỏ có cảm giác hắn hiểu nhỏ rất nhiều và không còn là tên "công tử" đáng ghét nữa.
  Lệ Thuyên
<bài viết được chỉnh sửa lúc 02.07.2010 13:58:10 bởi tranlethuyen88 >
#1
    Chuyển nhanh đến:

    Thống kê hiện tại

    Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
    Kiểu:
    2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9