Nấm mộ người ăn mày
Nấm mộ người ăn mày Người ăn mày vàng võ
Suốt cuộc đời lang thang
Không hề hay quyền chức
Thân gầy bị rách mang
Rồi ngày kia nhắm mắt
Gục đầu dưới gốc cây
Đói no không còn biết
Tháng năm mộ người đây!
Kẻ giàu sang đi qua
Vội vàng thắp hương khói
Người làm ăn đi xa
Cúi đầu chắp tay vái
Phải chăng lòng thành thực?
Hay cầu mong cho mình
Người ăn mày lặng thinh
Trong nấm mồ hoang vắng. Tiến Thanh :: Bài thơ đưa vào Thư Viện ::
<bài viết được chỉnh sửa lúc 18.07.2010 16:19:15 bởi Viet duong nhan >
Nguời qua đường cảm thương
Một kiếp nguời cơ nhỡ
Nén hương thay lời nói
Xót một kẻ vô gia
Trăm năm một kiếp nguời
Ai biết đuợc ngaỳ mai
Số phận trời định sẳn
Cho mỗi phận con nguời
Biết ai khóc ai cuời
Khi ngày mai chưa đến
Nguời ăn mày dù chết
Gục đầu duới gốc cây
Một nấm mồ hoang vắng
Buồn vui còn chưa hẳn
Biết đâu là giải thoát
Một kiếp nguời long đong
Nguời qua đường động lòng
Thắp nén nhang chưa hẳn
Chỉ là cầu cho thân
Biết đâu là an ủi
Một kiếp nguời bạc phần
.....................................................................
Vô tâm ghi lại mấy lời
Nếu nghe chưa đúng mong nguời bỏ qua
Yêu thơ vốn ở lòng ta
Năng khiếu dù ít nhưng mà vẫn yêu
SUY TƯ Cũng một kiếp trên đời Kẻ giàu sang quyền quý Người phải đi ăn mày Biết ai đâu tỏ bày Hỏi trời, trời chẳng thấu Hỏi người cùng dòng máu Biết thương nhau mức nào? ngng
Bài 1 MỘT MÌNH
Mâm cơm thời tròn
Một mình phía nào cũng méo
Ly rượu thơm ngon thời nồng
Sao lại hoá thành cay đắng?
* *
*
Xưa trăm năm ngắn ngủi
Ta hạnh phúc không ngờ
Giờ trăm năm gom lại
Có bằng ngày không em?
* *
*
Mâm cơm thời tròn
Một mình phía nào cũng méo
Em ơi! Giá như cuộc đời tròn khuyết!
Để ta lên trời xin được hoá vầng trăng!
Tiến Thanh
R
Bài 2
Khao khát bóng người cuối phố
Mỗi lần vắng em anh nhớ
Phải chăng anh kẻ thương người
Mỗi lần vắng em anh nhớ
Phải chăng anh kẻ si tình?
Chiều chiều bóng em cuối phố
Thấp thoáng chìm trong biển người
Thế rối anh đi tìm gặp
Mình em tựa gốc bằng lăng
Đêm khuya phố phường thanh vắng
Em chờ ai bên lối nhỏ không cùng!
Thế rồi bóng em lại đi
Bỏ mặc mình anh giữa phố
Em ơi! Phải chăng đời là duyên số
Hay chỉ có tình cuồng nhiệt đến mê si!
Tạm biệt Bằng lăng anh lại ra đi
Tìm em mãi trong ngàn giây phút chót
Trái tim anh như con tàu suốt đêm lanh lảnh hót
Từ sân ga vang vọng gọi người lên.
Bỗng hai bên đường đã tắt ánh đèn
Bởi ánh sáng bình minh lan toả
Và dòng người lại bắt đầu tất tả
Qua mê si anh tỉnh lại với ĐỜI THƯỜNG
Nhưng em ơi! Đã trót nặng yêu thương
Khao khát mãi bóng hình em cuối phố
Em ơi phải chăng đời là duyên số
Hay chỉ có tình cuồng nhiệt đến mê si.
Tiến Thanh
R
<bài viết được chỉnh sửa lúc 18.07.2010 16:26:08 bởi Viet duong nhan >
Gửi tặng bạn yêu thơ
Bạn ở phía không tôi
tôi ở phía không bạn
Đất trời xa cách trở
Bài thơ tôi bắt gặp
Như có chút hồn tôi
Bài thơ bạn bắt gặp
Như có chút hồn mình
Ước ta cùng chung lối
Giữa đường đời thế gian.
<bài viết được chỉnh sửa lúc 19.07.2010 23:17:44 bởi tien thanh >
Trích đoạn: nguyenngoat
SUY TƯ
Cũng một kiếp trên đời
Kẻ giàu sang quyền quý
Người phải đi ăn mày
Biết ai đâu tỏ bày
Hỏi trời, trời chẳng thấu
Hỏi người cùng dòng máu
Biết thương nhau mức nào?
ngng
Một kiếp nguời sinh ra
PHẬT đã dạy chúng ta
Tấc cả là nhân quả
Duyên,nghiệp kiếp xa xưa
Giàu sang hay nghèo khổ
Vinh hoa hay bần cùng
Chỉ do một góc chung
Nhân gieo từ kiếp truớc
Bởi nhân gian chưa rõ
Cứ than đất trách trời
Ngọn nguồn PHẬT đã khơi
Nhiệm mầu nơi PHẬT PHÁP
Nhân gian đừng ta thán
Hãy cố giữ phận mình
Kiếp này trả nợ xưa
Cố gieo nhiều nhân thiện
Để kiếp sau toại nguyện
Không suy tư ta thán
Một kiếp nhân sinh buồn
NGHỆ NHÂN VỚI "HÒN ĐÁ" Hòn đá nằm trên đường
Gã tài bực cáu kỉnh
Người vội vàng đi qua
Kẻ hững hờ né tránh
Có một nghệ nhân nghèo
Nhà bên con phố nhỏ
Ông làm nghề điêu khắc
Thổi hồn vào cho đá
Đêm về nghệ nhân mơ
Hòn đá "cười" đứng dậy
Mai theo ông ra phố
Làm nghề điêu khắc sống
Nghệ nhân với "hòn đá"
"Hòn đá" với nghệ nhân
Hai mảnh đời gắn bó
Thả hồn vào đêm mơ... Tiến Thanh
Trích đoạn: tien thanh
NGHỆ NHÂN VỚI "HÒN ĐÁ"
Hòn đá nằm trên đường
Gã tài bực cáu kỉnh
Người vội vàng đi qua
Kẻ hững hờ né tránh
Có một nghệ nhân nghèo
Nhà bên con phố nhỏ
Ông làm nghề điêu khắc
Thổi hồn vào cho đá
Đêm về nghệ nhân mơ
Hòn đá "cười" đứng dậy
Mai theo ông ra phố
Làm nghề điêu khắc sống
Nghệ nhân với "hòn đá"
"Hòn đá" với nghệ nhân
Hai mảnh đời gắn bó
Thả hồn vào đêm mơ...
Tiến Thanh
CÂU
Người ta đua nhau, quẳng tiền mua cá dưới nước
Thả "mồi" câu mọi thú vui
Còn ai?
Chắt chiu nuôi chim bầu trời
Thả diều cấu giấc mơ cũ
Cuộc tàn - người về trong viên mãn
Ta về khắc khoải bóng chiều buông!
Tiến Thanh
HOA SÚNG
Em còn nhớ bên hồ
Nơi ta thường hò hẹn
Ngày ấy ta yêu nhau
Một tình yêu ngây ngất!
* *
*
Có bông súng bên hồ
Ta ngắm nhìn mênh mang
Sao hồ im lặng thế
Bông súng buồn bên anh.
Tiến Thanh
BÓNG SI
....
Rồi gió cuốn đi!
Rồi mưa bất chợt!
Rồi người đi, em cũng đi
Gió mưa lùa nghiêng góc phố!
* *
*
Thương ai sững sờ bóng si.
Tiến Thanh
Trích đoạn: peli
Trích đoạn: nguyenngoat
SUY TƯ
Cũng một kiếp trên đời
Kẻ giàu sang quyền quý
Người phải đi ăn mày
Biết ai đâu tỏ bày
Hỏi trời, trời chẳng thấu
Hỏi người cùng dòng máu
Biết thương nhau mức nào?
ngng
Một kiếp nguời sinh ra
PHẬT đã dạy chúng ta
Tấc cả là nhân quả
Duyên,nghiệp kiếp xa xưa
Giàu sang hay nghèo khổ
Vinh hoa hay bần cùng
Chỉ do một góc chung
Nhân gieo từ kiếp truớc
Bởi nhân gian chưa rõ
Cứ than đất trách trời
Ngọn nguồn PHẬT đã khơi
Nhiệm mầu nơi PHẬT PHÁP
Nhân gian đừng ta thán
Hãy cố giữ phận mình
Kiếp này trả nợ xưa
Cố gieo nhiều nhân thiện
Để kiếp sau toại nguyện
Không suy tư ta thán
Một kiếp nhân sinh buồn
chào Peli, nhabe xin góp thơ
cuộc đời là bể khổ
Phật đã dạy rõ ràng
thế gian đầy mê đắm
nên chẳng biết đường ra...
nhabe
Trích đoạn: tien thanh
BÓNG SI
....
Rồi gió cuốn đi!
Rồi mưa bất chợt!
Rồi người đi, em cũng đi
Gió mưa lùa nghiêng góc phố!
* *
*
Thương ai sững sờ bóng si.
Tiến Thanh
chào Tiến Thanh, nhabe xin góp thơ
gió cuốn...mây bay...
người đi vừa khuất...
người ở luyến thương...
nhabe
Trích đoạn: nhabea
Trích đoạn: tien thanh
BÓNG SI
....
Rồi gió cuốn đi!
Rồi mưa bất chợt!
Rồi người đi, em cũng đi
Gió mưa lùa nghiêng góc phố!
* *
*
Thương ai sững sờ bóng si.
Tiến Thanh
chào Tiến Thanh, nhabe xin góp thơ
gió cuốn...mây bay...
người đi vừa khuất...
người ở luyến thương...
nhabe
Cây Đa Dùng nhớ mãi Bao tháng năm ta chưa trở về chốn cũ
Có lẽ cây Đa Dùng cũng buồn rầu và ũ rũ
Bởi người xưa đã sống nơi đây
Bao tháng năm ta là kẻ còm gầy
Lang thang phạc phờ trên phố nhỏ
Bao tháng năm hồn ta vàng võ
Bước chân đi lạc giữa dòng người
Bao tháng năm ta chưa được mỉm cười
Luôn trăn trở và trái tim thầm nhắc
Hỡi nỗi buồn phút giây dằng giặc
Hảy nguôi đi cho tấm lòng mót lại những niềm vui
Bao tháng năm ta là kẽ ngậm ngùi
Như than cháy chôn vùi trong bếp lạnh
Nhưng em ơi! Với tình yêu anh không bao giờ lẩn tránh
Hỡi trái tim nồng nàn hảy sống mãi cùng anh
Bao tháng năm anh ao ước một lát giây êm
Trong hạnh phúc cùng em yên lặng
Cắn làn môi hút dòng nhựa trắng
Để cho đời bão tố lắng dần đi
Bao tháng năm anh ao ước mình là kẽ mê si
Yêu say đắm và dường như cuồng dại
Phút tưởng tượng chính là ngày trở lại
Đã xa rồi ta nhớ mãi Đa ơi! Tiến Thanh. Hoa Đồng tiền
Đồng tiền em lãng quên trên bàn
Anh tò mò đếm được
Đồng tiền em cất dấu trong túi
Anh "học" kẻ gian lấy được
Duy chỉ có một điều mà anh không thể
Anh không bao giờ hái được
Em ơi! là khi em cười má em chúm chím Hoa Đồng Tiền. Tiến Thanh.
Trích đoạn: tien thanh
Gửi tặng bạn yêu thơ
Bạn ở phía không tôi
tôi ở phía không bạn
Đất trời xa cách trở
Bài thơ tôi bắt gặp
Như có chút hồn tôi
Bài thơ bạn bắt gặp
Như có chút hồn mình
Ước ta cùng chung lối
Giữa đường đời thế gian.
Chưa gieo nợ kiếp trước
Kiếp này là hữu duyên
Không được cùng lối bước
Phải níu áo ông thiên
Mến chào mừng Tiến Thanh đến với DD VNTQ nha, chúc vui và có nhiều cảm xúc nơi vườn đất nhỏ này nà.
[image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/135/09B39A37617C43CFBC7A0ECC10294AEA.JPG[/image]
CÓ MỘT CỤ GIÀ ĐI CÂU
Có một cụ già chiều thu bên vách đá
Thanh thản buông câu xuống dòng
Mỉm cười chiếc phao chìm nổi
Dại khờ con cá cắn câu
* *
*
Có một cụ già chiều thu bên vách đá
Thanh thản buông câu xuống dòng
Thả hồn mênh mang sóng nước
Bóng mình bóng núi xa xăm
Bỏ lại phía sau tất cả
Vui buồn bon chen...thế gian!
* *
*
Chiều nay ai về bến cũ
Cho ta nhắn gửi lời thăm
Tìm về thời gian thuở ấy
Rêu phong vách đá cheo leo
Lao xao dòng sông gió thổi
Đâu rồi phao người chìm nổi
Chiều buông lãng đãng bóng tiên xưa!
Tiến thanh
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 2 bạn đọc.
Kiểu: