Đêm qua mình nằm mơ thấy anh, chẳng biết là một giấc mơ đẹp hay không đẹp
Có lẽ phải nói là giữa mình với anh chẳng liên quan gì với nhau, à không, có chút ít chứ nhỉ, anh là thầy của mình mà
Tháng 10 năm ngoái, lúc hoa mày hoa mặt vì cái danh sách các môn học tự chọn dài dằng dặc, cách duy nhất để chọn được môn phù hợp nhất là đi tiết đầu tiên...mình cũng chen chúc trong cái đám lố nhố mấy bạn Tây cao to ấy để vào giảng đường của anh. Và như vậy, mình đã quyết định học môn này chỉ sau 5 phút đầu tiên nghe anh nói
, chủ yếu vì thấy giáo đẹp trai hơn là vì nó thú vi...
thật đáng xấu hổ nhỉ..
Anh có nhiều thứ khác những giáo viên khác trong trường. Ai cũng mặc định đối với sinh viên cao học thì cần có sự linh động vì họ đều là những người trưởng thành hết cả rồi...còn anh thì không, anh xem bọn chúng mình như con nít, mặc dù nhìn mặt anh mình nghĩ cũng chưa đến 30 nữa là
Anh nghiêm túc...đến mức nghiêm trọng trong tất cả mọi viêc...Bọn sv thì phàn nàn về anh vì anh quá nguyên tắc, lúc nào cũng 1 là 1 còn 2 là 2
, nhưng cũng chẳng sao, mình thấy điều đó khiến anh thật đáng yêu trong mắt một con nhỏ vốn sống không tuân theo nguyên tắc nào như mình
Bọn sv phàn nàn vì anh nói quá nhanh, vì notes của anh toàn những công thức toán loạn xạ khó hiểu, trình bày không logic...nhưng chẳng sao, vì mình hiểu hết những điều anh nói và anh vết mà
Chằc anh chẳng nhớ có một con nhỏ luôn luôn đến thật sớm xí bàn đầu tiên để được nghe anh giảng va...ngắm anh...Mình thích nhất khi nhìn anh đi qua đi lại trên giảng đường, trong bộ vest rất stylish...anh không phải là một người giản dị như hầu hết những thầy giáo khác, anh xa cách, anh mang phong thái của một quý tộc.
Phòng của anh cũng gọn gàng ngăn nắp một cách đáng sơ...nhớ lại mấy lần mình vào phòng của ông giáo khoa mình, phải nói là một mớ hỗn độn sách vở giấy tờ loạn xà ngầu lết từ dưới đất leo lên trên bàn rồi đến trên kệ, đến nỗi có lần mình phải hỏi ông ấy có cần mình giúp dọn phòng không nữa...2 thế giới đúng là khác nhau 1 trời 1 vực, và thế giới của anh là một thế giới hư hư thực thực, không biết bởi mùi nước hoa thoang thoảng của anh, hay vì mình đã say anh rồi...nhưng cũng nhờ lần ấy đến hỏi bài anh, mình mới biết thực ra anh rất tốt, rất hiền, và rất khiêm tốn nữa, chắc tại vì sợ bị bọn sv chúng mình bắt nạt vì còn trẻ quá mà "dám" làm thầy
cho nên lúc nào anh cũng phải lên gân ấy mà
Anh chẳng mấy khi cười, nhưng mỗi khi anh cười, tim mình không loạn nhịp, chỉ thấy đau nhói mà thôi. Sao thế nhỉ ...
London những ngày đầu hè còn lành lạnh. Nụ cười của anh long lanh trong nắng ấm áp và ngọt ngào như mật ong trộn đường. Có anh, nắng vàng hơn, trời cao hơn, lá trên cành thêm xanh, hoa ven đường thêm rực rỡ...và có một con nhỏ lững thững phía sau anh cả buổi chiều trên sân trường, ngắm cái dáng cao cao, và những giọt mồ hôi lấm tấm trên lưng áo...
"Chuyện tình" của mình và anh có lẽ đến đây thôi nhỉ, nó cũng kết thúc vào cái ngày mình nhận bằng. Mình cũng ko quay lại trường nữa mà, và cũng sẽ không gặp anh nữa. Không phải vì anh là tiến sĩ, mình chỉ là thạc sĩ, không phải vì anh từ Harvard...hay vì bất kỳ điều gì về sự chênh lệch... chỉ vì mình không dám nói, vì cái quan niệm con gái không thể tỏ tình
. nếu hồi ấy mình nói ra, biết đâu chuyện đã khác
Haizz, những con người hèn nhát như mình luôn phải hối tiếc, rồi suốt ngày giá như, nếu như..chán thật.
Từ ngày tốt nghiệp, mình không còn quay lại nơi đó nữa, cũng không còn nghĩ về anh nhiều. Chuyện cũng qua rồi và cũng chẳng đi đến đâu, nghĩ lại làm gì cho buồn nhỉ...có chăng chỉ là thảng hoặc lướt web, tình cờ đọc bài viết của anh trên mấy tờ tạp chí kinh tế dày đặc chữ nghĩa, rồi lại nhớ nhung thẫn thờ mất cả ngày...hoặc như hôm qua, bỗng dưng mơ thấy anh, mơ ôm lấy anh từ phía sau lưng và thấy thật ấm áp ngay cả trong giấc ngủ...tỉnh dậy mong được chạm vào anh dù chỉ một lần, được thêm một lần lững thững theo anh trong sân trường...hết hè rồi, chắc không còn nhìn thấy những giọt mồ hôi trên lưng áo anh nữa...nhưng cũng chẳng sao , giờ này mùa thu, cùng anh ngắm lá vàng bay... thế cũng không tệ mà, nhỉ...
<bài viết được chỉnh sửa lúc 11.09.2010 06:03:11 bởi amelie >