TRANG THƠ LƯU BUDDY
NIỀM ĐAU
Người trong giấc mộng gợi niềm đau
Cho ta say đắm bể u sầu
Chiều thu quạnh quẽ tầng mây vắng
Nỗi buồn vơi nhạt vết thương đau
Ta muốn có em, hỡi nàng trăng
Tình qua muôn tuổi chỉ mong rằng
Dẫu ta sương cát trên sa mạc
Mà ngắm tim nàng trong giá băng
Ta kiếm tìm em ở khắp nơi
Mỏi gối chồn chân suốt một đời
Hơi thở cuối cùng ta biết được
Em là... ngọn gió nhẹ mà thôi
Ta biết yêu nàng, tim sẽ đau
Không yêu tim cũng mãi u sầu
Thôi cứ trăm phần trăm cảm xúc
Đời người không sống được bao lâu
Nên cứ hồn nhiên như bé thơ
Ta bỗng gặp em thật bất ngờ
Vẫn đóa hoa xưa cài trên tóc
Nỗi buồn chợt đến nhẹ vu vơ
<bài viết được chỉnh sửa lúc 30.12.2014 20:10:31 bởi Buddy >
VU QUY
Anh nắm tay em trên phố hoa
Bước đi trong tiếng hát chan hòa
Trời cao chuyển lộng rung rinh lá
Đất thắm uốn mình nở mặt hoa
Anh nắm tay em cạnh thánh nhân
Để khoe em có nhẫn thiên thần
Để tay anh hái niềm hạnh phúc
Kết thành một chuỗi... chuỗi ái ân
<bài viết được chỉnh sửa lúc 14.12.2011 21:23:47 bởi Buddy >
TỰ BẠCH
(thực ra mình còn trẻ, không già lắm đâu)
Tuy già nhưng vẫn đèo bồng
Mấy cô em gái đừng trông mà cười
Đã qua muôn nẻo cuộc đời
Giơ chân giậm đất chân trời còn rung
<bài viết được chỉnh sửa lúc 30.12.2014 20:15:14 bởi Buddy >
SAY
Uống cho cạn, uống cho say!
Uống cho quên hết, những ngày bên nhau
Ai gợi mở, tình yêu xưa cũ
Tôi lệ sầu, thắm nửa bờ mi
Em vẫn chờ, hay đã đi?
Có còn nhớ gã, tình si hay cười?
Này mấy chén rượu tình tôi uống
Bao nhiêu sầu tôi muốn tôi quên
Bấy nhiêu lần tôi hẹn trăng lên
Hằng Nga vẫn thờ ơ tôi mãi
Đêm không trăng đêm buồn biết mấy
Tôi không nàng tôi sống làm sao?
Rượu buồn tôi uống tôi đau
Thế gian xin hỏi ai sầu bằng tôi?
Trong cơn mộng tìm người trong mộng
Buổi chiều tàn xoa nỗi tan thương
Nhìn xem..
Trước thềm hoa rụng thảm sầu
Có người quân tử bên bầu rượu ngon
<bài viết được chỉnh sửa lúc 23.01.2014 18:02:19 bởi Buddy >
NHÓM LỬA
Theo gió buông lời muôn ý thơ
Màn đêm đan bóng tối mịt mờ
Tôi ước lòng tôi như biển lớn
Chồm lên trên cát đá chơ vơ
Bạn thấy trăng mờ nơi rất xa?
In bóng thời gian chửa xoá nhoà
Lớp lớp tường nghiêng như đổ sụp
Hàng hàng cây chết giữa phong ba
Bạn biết rằng tôi đang ở đây
Một người sắp chết giữa ngàn thây
Dù phải hy sinh ngàn nhân mạng
Lòng ta vẫn giữ lý tưởng này
Người sống như là vẫn nhớ nhung...
những người đã chết. Giữa không trung...
vẫn hằn hơi ấm. Lời anh nói...
đến tận hôm nay vẫn thắm nồng!
Không sống cùng anh, chết cùng anh
Nhưng tình anh hiện hữu xung quanh
Có phải quê hương là vĩnh cửu?
Và anh hát mãi khúc quân hành
Này gió mùa xuân khi bước sang...
Giữa vườn ong bướm hãy hát vang..
Cho người trai trẻ ham lao động
Hô biến thành đô những bản làng
Ta biết rằng ai cũng khổ đau
Nếu như ôm mãi khối u sầu
Thôi trả lòng ta cho ngọn lửa
Để bùng hơi ấm giữa đêm thâu
8/10/2006.
<bài viết được chỉnh sửa lúc 25.10.2012 20:02:07 bởi Buddy >
DÁNG NHỎ
Xa xa dáng nhỏ vương mây trắng
Lất phất mưa bay ướt má hồng
Chân tiên in dấu trên lá cỏ
Để cả đời xuân cỏ nhớ mong
Xa xa dáng nhỏ về tiên giới
Tỏa nắng ngày xuân những cánh đồng
Cõi lòng trống vắng ngàn mong nhớ
Trong nắng sớm mai đẫm tiếng mưa
<bài viết được chỉnh sửa lúc 14.12.2011 23:29:11 bởi Buddy >
RA BẮC
Biển xanh mấy nỗi đậm đà
Vuốt ve uốn lượn gần xa chân trời
Cát vàng đôi lúc đầy vơi
Mấy ai ra biển chưa bơi mà về
Cảnh tình ẩn hiện đê mê
Núi ôm ấp biển vỗ về trong tay
Núi cao ngó muốn trèo ngay
Bác nào đến trễ cũng loay hoay trèo
Xe qua được mấy ngọn đèo
Đã nghiêng nghiêng ngửa người nheo nheo mày
Bác tài nửa tỉnh nửa say
Vừa đi vừa ngủ vừa quay lòng vòng
Nghĩ ta như ếch không tròng
Chưa ra tới Bắc lòng không muốn về
Hai ba tháng chín ngủ mê (âm lịch)
Nửa đêm thức giấc dầm dề thơ ra
<bài viết được chỉnh sửa lúc 14.12.2011 23:26:34 bởi Buddy >
DĨ LIỀU CON TIM
Giong thuyền ra biển tình yêu
Phiêu lưu một chuyến, dĩ liều con tim
Hôm qua biển nhớ êm đềm
Buồm say gió thoảng, người say men nồng
Bây giờ mộng hóa hư không
Mộng ơi, thủy thủ sầu không hết sầu
Thuyền rẽ nước, trầm tư con sóng
Mây bạt ngàn, ủ rủ buồn giăng
Tim liều gặp phải biển băng
Ôi ôi.. xin phép, lăn tăn quay về
Này thủy thủ, biển tình đen bạc
Gọi sóng cồn dẫm nát thuyền mơ
Sao anh ôm mãi chữ khờ?
Phong ba, bão táp chữ ngờ anh mang
Buddy
<bài viết được chỉnh sửa lúc 15.12.2011 15:10:22 bởi Buddy >
VĂN TẾ THÂN MẪU XUÂN ĐÀO
Than ôi...
Cả đời mẹ sống vì con, hôm nay khuất núi chẳng tròn năm mươi
Một giây sơ xuất để rồi, ngàn sau vắng mẹ tình đời con mong
Mắt rơi lệ trong..
Cõi lòng u uẩn..
Tiếc thay...
Chuyện sinh tử ở đời như ngọn đèn giữa chốn bể khơi
Chuyện con cháu mai sau thiếu một người lo toan đần đỡ
Góc phòng, góc bếp, góc phố, góc sân chợt vắng lặng hắt bóng đêm u uất
Góc tâm hồn, góc trái tim chất ngất, nỗi xót xa hòa tiếc nhớ khôn nguôi
Con khóc lên, hay bình tâm lại mẹ ơi?
An nghỉ đi và đừng lo toan mẹ nhé!
Chuyện hôm nay là nỗi đau từng cơn giằng xé
Chuyện cả đời là con của mẹ phải vinh quang
Bữa trời mưa, nước mắt hai hàng rơi rỉ rả
Bữa ngậm ngùi, nhớ mẹ nơi nào dạ xót xa
Nhớ khi xưa...
Mẹ chăm lo chuyện gia đình, chỉ một tay ôm xuể
Mẹ dặn dò chuyện xử thế, cả khối óc tinh thông
Khó khăn, thách thức, mẹ gánh gồng
Đau thương, mất mát, nhẹ như không!
Vì con khiến mẹ quan tâm, khó nhọc, nếm mật, nằm gai
Vì con nên mẹ liếm lá, gặm xương, qua bao khổ ải
Sống vì con cái
Thác cũng khoan thai..
Trót nghĩ...
Cuộc sống đó, đã diễn ra tuần tự
Việc đến đi, là sự thật bất dời
Gạt nỗi đau qua cho mắt rạng ngời
Tình mẫu tử nghìn đời ghi tạc
Xa nhau trong phút chốc than ôi
Hẹn với mẹ ta một đôi hồi
Để rồi vẹn kiếp còn lưu trong tâm khảm
Mẹ xa, con khóc..
Lặng lẽ, đơn côi..
<bài viết được chỉnh sửa lúc 25.10.2012 20:04:59 bởi Buddy >
ĐIÊN
Điên cuồng và giận dữ
Anh yêu nhiều có phải tội không em?!
Trong nỗi đắng cay, anh cần nói gì thêm?
Sự thất vọng tràn trong lồng ngực
Anh tức...
Hai bên bờ vực thẳm
Anh thấy mình xa cách quá em ơi
Anh hiểu em được mấy mảnh cuộc đời
Đâu xứng đáng là một người tri kỷ
Thật ngu si
Anh yêu em không tả siết bằng lời
Nếu là tường, anh sẽ trèo qua
Nếu là đá, anh đập cho tan vỡ
Còn nếu là hơi thở
Anh sẽ viết thành thơ
Gửi qua vực thẳm
... cho người anh yêu!
Giá như anh được ước một điều
Anh xin ước em là người hạnh phúc!
Nhắm đôi mắt buồn một lúc
Cảm giác rằng em sắp sửa ra đi
<bài viết được chỉnh sửa lúc 15.12.2011 15:10:42 bởi Buddy >
Dĩ Liều Con Tim
Giong thuyền ra biển tình yêu
Phiêu lưu một chuyến, dĩ liều con tim
Hôm qua biển nhớ êm đềm
Buồm say gió thoảng, người say men nồng
Bây giờ mộng hóa hư không
Mộng ơi, thủy thủ sầu không hết sầu
Thuyền rẽ nước, trầm tư con sóng
Mây bạt ngàn, ủ rủ buồn giăng
Tim liều gặp phải biển băng
Ôi ôi.. xin phép, lăn tăn quay về
Này thủy thủ, biển tình đen bạc
Gọi sóng cồn dẫm nát thuyền mơ
Sao anh ôm mãi chữ khờ?
Phong ba, bão táp chữ ngờ anh mang
Biển sầu
Ngậm ngùi biển nhớ tình nhân
Đêm về mỏi mắt xa gần trông theo...
Người đi sóng vỡ bọt bèo
Thuyền mơ lẵng lặng bỏ neo xuống chờ
Thương về gõ nhịp bài thơ
Sóng tràn qua nhớ nát bờ xuân xanh
người ơi trăng khóc mộng lành
Thuyền đau muối mặn cũng đành bể dâu!
Bao la biển hát tình sầu
Ai phiêu lưu có nghe sầu như ta
Giọt hòa biển mặn châu sa
Yêu người thủy thủ nhớ nhà nhớ quê
Người đi tìm bóng sơn khê
Người về ngồi xuống bờ mê sóng gào!
Mỹ Trinh
Trích đoạn: minhthanh_love
Hồn Nhiên Về Đâu?
Mẹ cho em nét môi cười
Để em đứng hát giữa trời mùa Đông
Một gánh buồn ứ nặng lòng
Có lần trút đổ xuống dòng thời gian
Một ngày nhẹ gánh lo toan
Bỗng em đặt gót chân son tìm về
Một thời yêu dấu - tóc thề
Em buông thắt mối duyên quê ngày nào.
Một chút gì đó chảy vào
Tình anh - nhạc khúc rót vào đời em.
Được tựa vào bờ ngực êm
Tim em thổn thức trong đêm với người.
Hồn nhiên bỗng rối tơi bời
Giờ đây em tháo rã rời bàn tay.
Love
Cho Buddy hoạ lại bài thơ nha.
HOẠ HỒN NHIÊN VỀ ĐÂU?
Mẹ cho em nét môi cười
Sao em đứng hát giữa trời mùa đông?
Minhthanh_love có lạnh không?
Buddy lấy áo mùa đông cho nàng
Hôm nao trời úa bẽ bàng
Em đi khoé mắt hai hàng lệ rơi
Em cần gì nhớ đến tôi
Bao nhiêu kỷ niệm đành trôi vội vàng
Hôm nay tôi gặp lại nàng
Hôm nay tôi ngỡ thời gian tìm về
Ngày xưa với những đam mê
Xin em đừng gỡ, đừng chê trách lòng
Buddy
Vần Thơ Bất Chợt !
Anh hỏi em có lạnh không?
Dạ em không lạnh, tại lòng bình an
Áo Đông anh có nhỡ mang
Thì anh phải mặc, gió đang rét hồn!
Hôm nay trời...cứ bồn chồn
Giọt rơi giọt rớt dập dồn mái hiên
Bất chợt với được hồn nhiên
Đem vào trả lại tơ duyên nợ tằm
Không ngày, không tháng, không năm
Tình ta gặp lại từ mầm nhớ thương
Kỷ niệm đi đến vô thường
Trách nhau chi để chập chờn...thực, hư !
Lời tình em trải trang thư
Thương thương nhớ nhớ mùa thu, gọi là...!
Love
<bài viết được chỉnh sửa lúc 15.12.2011 15:14:37 bởi Buddy >
Sầu thương dâng trỗi ngập tim đầy
Sầu tủi đêm ngày mê, tỉnh, say
Sầu trải ngàn non mây u ám
Sầu vương sóng biếc tiếc xuân này.
sd
Sầu ai gieo ngập ở chốn này
Sầu ngồi sầu đứng tỉnh hay say ?
Sầu em khe khẽ về nghe trộm
Sầu đó sầu đây chắc đã đầy.
MT Anh sd...Còn thiếu mấy bài thơ tình thật là tuyệt của anh nên chạy sang đây chuột tội...
bớt sầu một chút thì họa tình mí tình chứ phải không nè!
Chúc vui nhen....sầu là sầu của thơ...!
Thơ của anh SD hay quá, lang thang qua đây cho e họa lại mấy dòng, lấy ý chính của anh nha.
Sầu ơi, sầu trỗi tim đầy
Sầu mê say tỉnh, sầu ngày sầu đêm
Sầu quá độ, tiếc xuân thêm
Mỹ Trinh cất bước qua thềm, sầu lan..
Buddy Sầu gieo vướn gót ngọc vàng
Sầu tư rai rức thương nàng Mỹ Trinh.
Sầu đời nhân thế vô tình
Sầu rơi lã chã tim mình ai hay?
sd Cám ơn bạn đã viếng thăm còn tặng quà lưu niệm, mong bạn đến thường xuyên, hân hạnh đón tiếp.
<bài viết được chỉnh sửa lúc 01.08.2010 08:33:24 bởi SĨ ĐOAN >
DỌN HỒN
Ta về ta dọn lại hồn ta
Quét nỗi tương tư tựa quét nhà
Gỡ ra trong mắt niềm u uất
Hòa vào ngọn gió, gió bay xa..
<bài viết được chỉnh sửa lúc 15.12.2011 15:12:38 bởi Buddy >
TỰ TÌNH
Cầu ngang một chiếc, bắc qua sông
Thuyền ai lai láng, đứng giữa dòng
Ghé qua một góc Cà Mau phố
Để hòa duyên nợ với non sông
<bài viết được chỉnh sửa lúc 24.12.2011 21:45:39 bởi Buddy >
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
Kiểu: