BÂNG QUƠ
Trích đoạn: trần như chuyên
lethutrang tiếp thơ nha
Dòng sông theo chữ uốn quanh
Vẽ nên những bức thơ tranh diệu huyền
Lắng nghe thi tứ thần tiên
Mặt hồ lay động tơ duyên thơ lòng
Ngàn mây thong thả mênh mông
Quyện trong hơi gió chút đông chớm về
Mùa sang chở những mân mê
Nào sương, nào tuyết bề bề về đây
Nào mây gió gọi trên tay
Ruổi rong trong nắng sớm ngày mù sương
Đông về chở chút vấn vương
Đông về tặng cả thiên đường tình thơ
lethutrang
...............................
Mình hòa bài (Thơ Vui) với bạn nhé!
QUAY LẠI
Sinh ra nào ai có ngờ
Lớn lên do uống dòng thơ muôn đời
Trăng, sao, nắng, gió, đất, trời...
Lặn vào tiềm thức gửi nơi thiên đường.
Cỏ cây nhuộm trắng yêu thương
Tâm hồn giăng mắc màn sương não nề
Ngẩn ngơ lạc nẻo sơn khê
Đường mây chỉ lối trốn về đại dương.
Cơn khát đốt cháy dặm trường
Biển khơi quay lại vấn vương sông hồ...
TNC à, lethutrang nối thơ tiếp nhé
TÌNH THƠ
Dòng thơ tợ nước Cam Lồ
Trải dài nhân ái, đầy bồ yêu thương
Tình thơ rộng khắp muôn phương
Núi, sông, mây, gió, nguyệt thường múa ca
Chở bao gấm, chở bao hoa
Mỗi khi trời đất giao thoa trở mình
Tiềm thức tràn những ân tình
Từng từ, từng chữ, xinh xinh gieo vần
Bâng khuâng trong dạ trắng ngần
Gửi hồn thơ trỗi mùa xuân theo về
lethutrang
<bài viết được chỉnh sửa lúc 18.12.2010 19:34:14 bởi lethutrang >
SUỐI ĐỜI
Xuân tắm trong đôi mắt
Ướt cả trời nhớ nhung
Đã đi qua bao dặm đường trường
Vẫn thấy thiếu một góc trời yên tĩnh.
Cuộc đời lang thang bất định
Uống nắng hè, nhuộm gió heo may
Du lãm, tiêu dao trọn tháng ngày
Lòng hoang mang trống vắng.
Hạt sương đeo trĩu nặng
Tô đẹp mấy cánh hoa
Cả trời tắm trong ánh ngọc ngà
Sao tâm hồn còm héo.
Nghe ngàn năm thác reo
qua vô vàn lá rụng
Tự cội nguồn, mông lung, sâu thẳm
Thời gian vẫn trong veo.
<bài viết được chỉnh sửa lúc 19.12.2010 15:44:58 bởi trần như chuyên >
LỐI XƯA
Chỉ thoáng chút giận hờn nóng vội
Hoàng hôn vê bối rối lòng ta
Sóng đường phố - Dòng người qua lại
Chảy về đâu, vô tận cuộc đời?
Kìa mái tóc em chạm sao rơi
Chiều ngả lòng đêm trăng tắm gội
Ngõ nhỏ vuốt se dài cơn gió
Bóng hình nào rẽ lối thân quen.
Bầy dơi bay, phố nhỏ sáng đèn
Ngăn cách giữa khoảng đời tối sáng
Tà áo thấp thoáng nơi chạng vạng
Hàng dâm bụt năm xưa đâu rồi?
Em khuất dần theo tháng năm trôi
Sóng mặt hồ xanh làn kỷ niệm
Dòng thời gian hút theo tan biến
Ngã rẽ thân quen ngả màu đen.
Ánh mắt đêm ngước nhìn trọn vẹn
Nhịp tim dồn, thao thức vội len
Chập chờn giữa nẻo đời lận đận
Áo tím nhòa, giấc ngủ đan xen...
<bài viết được chỉnh sửa lúc 30.12.2010 11:50:53 bởi trần như chuyên >
SẮC MÀU
Điểm chút hồng vào niềm tin cuối
Tô màu xanh tròn giấc mơ đời
Còn ánh vàng đem gửi chơi vơi
Màu đỏ thắm tim côi nóng vội
Khi ân tình là màu đen tối
Thì màu nâu cũng đổi thay lòng
Trắng thầm thì gọi những nhớ mong
Và màu tím chờ trông chung thuỷ
Màu tình yêu màu đầy vị kỷ
Vẽ muôn màu nước mắt thị phi
Thương yêu gì cũng bỏ ta đi
Cho nuối tiếc so bì nhân thế
lethutrang
KHÔNG
Nắng hè đổ lửa, đông không tới
Mặt trời đong đưa mãi xa khơi
Ngại ngùng, dè dặt thu gợi hỏi
Bao giờ xuân mới hợp thành đôi?
lethutrang
(Kéo lên đỡ thôi Thầy nhé)
HOÀI NIỆM MÀU PHAI
Gió lạnh lùng lùa đông buốt giá
Mây phủ lên khắp ngả sơn khê
Mưa giăng giăng ngăn cả lối về
Cây trút lá ê chề xơ xác
Dòng thời gian cuốn bao tan tác
Thềm hoa xưa ngơ ngác chờ mong
Yêu thương đâu gửi ở tấm lòng
Mãi tìm kiếm hư không vọng tiếng
Trên non xanh chim kia chao liệng
Chở dùm niềm mơ của riêng ai
Đến vòng đời tắm gội tương lai
Cho mãi mãi không phai màu nhớ
Ân tình này còn vương hơi thở
Cho ngẩn ngơ gợi mở nao lòng
Bụi thời gian chảy mãi xuôi dòng
Và ký ức, còn không kỷ niệm
Xin đôi chút phút giây trải nghiệm
Về niềm thương đong đếm xót xa
Trên trời cao trăng đã la đà
Bàng bạc cả, vạn đường xa hoài niệm
lethutrang
NGẠI NGÙNG
Ngày mới rung lên những khát khao
Cõi lòng ai đó có rì rào
Từ nơi sâu thẳm lên tiếng hỏi
Bao giờ buồng tim mới xôn xao
Một mảnh đời ngủ trong xót xa
Hẫng chân lỡ bước cõi phong ba
Cả đời co lại hờn non nước
Giận luôn cả sông, suối, biển hồ
Ngoài khơi vài ngọn sóng nhấp nhô
Đã như sắp đổ cả cơ đồ
Giá băng tan dần theo năm tháng
Giọt nước trong người chẳng mặn khô
Trần Như Chuyên
(lethutrang chép hộ thầy, không biết có sai chỗ nào không)
BUỒN TÊNH
Buồn tênh lối nắng đường mưa
Trăng xưa, lối cũ, rào thưa gió lùa
Sương giăng từng giải gọi mùa
Bến xuân mây quyện cợt đùa lả lơi
TTK xin chúc bạn TNC luôn vui
[image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/48400/50466C1BFF8D47A1B05919894ECE645E.JPG[/image]
THỜI GIAN
Ký ức hiện hình cánh ngựa bay
Hoàng hôn vàng rực biển đời say
Mây hàng xếp gọn trời nhung nhớ
Reo lạnh lòng ta vết tháng ngày
ĐÔNG LẠNH
Từng đêm chờ ngọn gió Đông
Bâng khuâng tay với, mênh mông cô phòng
....................
Trót yêu đêm lạnh lùng mong
Yêu se sắt đã vây lồng tim côi
Yêu thao thức gọi bồi hồi
Yêu bao trăn trở, đãi bôi mơn tình
Những năm tháng, ngỡ vô hình
Miệt mài cuồn cuộn cuốn mình theo đi
Hương sắc dần bỏ xuân thì
Hằn trên môi mắt dấu ghi trên đời
Tình yêu còn mãi hay thôi?
Bụi thời gian hủy hương ngôi mặn mà
Tình yêu còn đó hay xa
Hay thời gian đã xoá nhoà yêu thương?
Ước mơ nho nhỏ vấn vương
Cho đôi bờ vọng Nghê Thường chiều Đông
Xuân xanh còn đó tình trong
Mặc thời gian xoá, tình nồng chờ trao
lethutrang
ĐÔNG LẠNH
Từng đêm chờ ngọn gió Đông
Bâng khuâng tay với, mênh mông cô phòng
....................
Trót yêu đêm lạnh lùng mong
Yêu se sắt đã vây lồng tim côi
Yêu thao thức gọi bồi hồi
Yêu bao trăn trở, đãi bôi mơn tình
Những năm tháng, ngỡ vô hình
Miệt mài cuồn cuộn cuốn mình theo đi
Hương sắc dần bỏ xuân thì
Hằn trên môi mắt dấu ghi trên đời
Tình yêu còn mãi hay thôi?
Bụi thời gian hủy hương ngôi mặn mà
Tình yêu còn đó hay xa
Hay thời gian đã xoá nhoà yêu thương?
Ước mơ nho nhỏ vấn vương
Cho đôi bờ vọng Nghê Thường chiều Đông
Xuân xanh còn đó tình trong
Mặc thời gian xoá, tình nồng chờ trao
lethutrang
XUÂN BUỒN
Mấy mươi năm chẳng ngọt ngào
Thoảng qua đâu dễ lọt vào mắt xanh
Dáng hình thấp thoáng long lanh
Mà sao đã thấy mong manh đợi chờ...
Hương thầm một chút ngẩn ngơ
Dễ lây đến cả hững hờ tháng năm
Tâm hồn lỡ hẹn trăng rằm
Cánh chim mệt mỏi xa xăm đường trời.
Mấy lá vàng lấp lánh bơi
Đã như hiển hiện cuộc đời nát tan
Hoa tươi chứa sẵn lụi tàn
Tình thơ ngây chất vô vàn tin yêu.
Một đời chìm nổi đã nhiều
Vẫn còn mơ mộng phiêu diêu tháng ngày
Tình nào chẳng chứa đắm say
Ở đâu cũng có đắng cay xen vào.
Miệng cười tươi nở câu chào
Véo von pha lẫn ngọt ngào, dối gian
Vui cùng gió núi, mây ngàn
Tri âm xin được xẻ xan nối lời!
<bài viết được chỉnh sửa lúc 30.12.2010 19:56:21 bởi trần như chuyên >
...
[image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/48400/1A1D98B178014FD3BE1C2EB29A51543D.jpg[/image]
SẮC MÀU
Điểm chút hồng vào niềm tin cuối
Tô màu xanh tròn giấc mơ đời
Còn ánh vàng đem gửi chơi vơi
Màu đỏ thắm tim côi nóng vội
Khi ân tình là màu đen tối
Thì màu nâu cũng đổi thay lòng
Trắng thầm thì gọi những nhớ mong
Và màu tím chờ trông chung thuỷ
Màu tình yêu màu đầy vị kỷ
Vẽ muôn màu nước mắt thị phi
Thương yêu gì cũng bỏ ta đi
Cho nuối tiếc so bì nhân thế
lethutrang
..........................
NHÂN GIAN
Ngàn năm sóng vẫn xô bờ
Tình duyên sao vẫn hững hờ chia phôi
Bình minh, hoàng hôn đổi ngôi
Vầng dương, bóng tối mồ côi đêm ngày.
Tâm hồn ngự trị đắm say
Thế gian đâu có đắng cay, muộn phiền
Trời hồng đâu hẳn bình yên
Biển xanh bão tố triền miên... lẽ thường.
Ngàn đời mắc võng yêu thương
Xót xa, đau khổ, chán chường... vẫn ham
Nhân gian tồn tại; Lòng tham...
Đường trần; Cõi tạm biết làm sao đây...
<bài viết được chỉnh sửa lúc 10.05.2011 22:21:28 bởi trần như chuyên >
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 3 bạn đọc.
Kiểu: