BÂNG QUƠ
MÙA TÌNH
Cánh diều vẫy gọi tiết thu
Sáo réo rắt rủ lời ru sang mùa
Cuốc kêu rạn lối gió lùa
Phòng the em đợi thêu thùa heo may.
Hương lồng giải tóc, hương say
Bến nhớ thương lộng gió bay tóc thề
Anh từ đầu nguồn cơn mê
Heo hút đến tận tái tê cuối trời.
Phòng văn sương gió lả lơi
Đến với nhau giữa xa vời cách ngăn
Ngày tháng giằng co, ngại ngần
Ta yêu ngau lỡ xoay vần thế gian.
Heo may làm thu úa tàn
Ngổn ngang nhung nhớ, miên man dặm tình
Sương giăng hoà với bình minh
Mình tan vào giữa rung rinh vút vời.
Trăng luồn mấy đám mây trôi
Âm u quầng sáng, phai phôi đường đời
Góc trời vò võ, rối bời
Mùa sang thăm thẳm, đầy vơi cuộc tình.
Vì yêu - Em dám hy sinh
Mùa vui thức trọn, lung linh sắc màu.
Mùa nào mình vẫn tìm nhau...
T N C .
<bài viết được chỉnh sửa lúc 14.09.2010 19:58:12 bởi trần như chuyên >
ƯỚC NGUYỆN
- Em muốn ở bên anh mãi mãi
Như bé thơ trong vườn hoa trái.
-Bao nhiêu năm đắng cay từng nếm trải
Mỗi phút bên em lòng anh thư thái
Thế cũng đủ cho tình anh tươi lại
Mang sắc màu tia nắng sớm ban mai
Và dành hết cho em vòng ân ái
Dìu dắt nhau đi về hứng tương lai.
Ngày tháng thong dong, rộng dài
Thênh thang những giấc mơ hoài về nhau
Quên đi bao nỗi thương đau
In đậm nhung nhớ, ngút sâu nghĩa tình.
Phía trước luôn là bình minh
Chỉ riêng hai đứa chúng mình soi chung.
Đâu còn đơn lẻ lạnh lùng
Một rừng trái ngọt, một vùng hoa tươi
Ở đây lồng lộng tiếng cười
Xôn xao sóng gió, cuộc đời đẹp tươi.
Anh thích nhất lúc em cười
Loé lên sáng cả vòm trời bình yên.
Thế cũng đủ hết ưu phiền
Với anh, em hoá nàng tiên rạng ngời.
Bâng khuâng vào giữa cuộc đời
Nâng tình yêu đến tuyệt vời thế gian.
Cũng có khi bóng tối đến ngập tràn
Là lúc trong anh chỉ toàn đêm trắng
Nghĩ về em khi quanh mình hoang vắng
Cả trái đất đang chìm trong tĩnh lặng
Chưa biết làm gì bù đắp cho em
Ngoài tấm lòng yêu thương sâu nặng.
Anh nhớ dáng em một thời áo trắng
Tóc xoã lao xao trải trên đường nắng
Lúng liếng cười tươi trưa hè vời vợi
Nói thầm từ xa lớn mau anh đợi...
Rồi tháng ngày trôi trong chơi vơi
Ánh mắt tròn kia chưa nói thành
Núi rẽ mây ra làm đôi ngả
Anh với em mỗi người một nơi.
Gìơ yêu thương vẫn ngời ngời
Vẫn là hương của đất trời trao cho.
Mãnh liệt lắm buổi hẹn hò
Sáng trong như tuổi học trò năm xưa.
Vẫn là đón đợi sớm trưa
Còn gian khổ giữa nắng mưa giãi dầm.
Em vẫn bước trong âm thầm
Lặng lẽ gieo những hạt mầm ngày xuân.
Nắng lên em mãi trắng ngần
Ngày ngày anh sẽ đến gần em hơn.
Mắt kia chỉ chút dỗi hờn
Giấc chiêm bao cứ chập chờn nơi anh
Vậy nên lại được dỗ dành
Được ôm em giữa màu xanh đất trời.
Chúng mình chẳng thể xa dời
Cho nhau mãi mãi rạng ngời nét xuân...
T N C.
<bài viết được chỉnh sửa lúc 14.09.2010 18:52:47 bởi trần như chuyên >
TÌNH YÊU TỪ KHÓM HOA HỒNG
Sao lại chỉ chọn một tên?
Trắng, vàng, xanh, đỏ, tím, đen đủ màu.
Ta yêu hoa hồng từ đâu
Gội sương, đón nắng ngắm lâu hàng giờ.
Cánh mỏng tang, gió phất phơ
Nụ vươn đòi sáng, sương mờ mờ bay.
Giọt ngọc lấp ló, lắt lay
Xoè hương dìu dịu trên tay ta rồi.
Nắng toả hào quang lên môi
Ong vui quạt phấn, hương rời đài hoa
Toả lan sang khắp mọi nhà
Xem hoa em vẫn lại qua nơi này.
Thế rồi một sớm mai nay
Vụng về anh khẽ chạm tay vào người.
Giật mình em len lén cười
Tặng anh một cái "gai" đời thật đau.
Vết cấu đỏ rực, hằn sâu
Hoa hồng kiêu hãnh vì đâu nữa nào?
Ngắt hoa dễ bị gai cào
Đau nhói mà vẫn lòng dào dạt tươi.
Người ta ao ước đây rồi
-Anh xin lỗi nhé! - Em ngôì lặng thinh.
Từ đấy ngày một thêm xinh
Nhận hoa -Nhận cả mối tình sáng trong.
Từ đây em là bông hồng
Rực rỡ màu của cầu vồng tặng anh.
<bài viết được chỉnh sửa lúc 14.09.2010 18:58:48 bởi trần như chuyên >
TÌNH (1)
Ta tắm hoàng hôn quê hương
Có bóng hình em chiều ấy
Giữa mùa hoa gạo đỏ ngậy
Bồng bềnh mây tím trời xa.
Ai chở nỗi nhớ đi qua
Mái chèo gồng gênh sóng biếc
Thương cánh mi dài luyến tiếc
Ghẹo ánh trăng non đầu cành.
Mây treo cánh vạc giăng thành
Dẫn lối thu về thức dậy
Còn bao nhiêu điều chưa thấy
Chắn ngang lối đi vô tình.
Em đang nấp sau bình minh
Chẳng giấu bóng thời son trẻ
Tháng ngày pha màu lặng lẽ
Vẽ thành cánh buồm tương lai.
Ta gặp nhau ở ban mai
Mang mang nỗi buồn nhân thế
Chẳng duyên sao thành dâu rể
Reo hạt giống vào trần gian!
<bài viết được chỉnh sửa lúc 09.09.2010 20:07:55 bởi trần như chuyên >
ẤP Ủ
Thì đùa cho vui thôi mà
Đừng hờn dỗi nữa nghe em
Đôi môi ngập tràn mộng ước
Xộc xệch tím chiều hoàng hôn.
Lòng anh lang thang gỡ rối
Tình thương chẳng buồn tắm gội
Lấm lem lan vào giấc mơ.
Lúc nào cũng mở nụ cười
Hiện lên trong vắt
Ẩm ướt trọn đêm trắng
Nhoà hết bình minh xanh.
Nỗi nhớ nứt nanh
Nẩy mầm
Từ khoé mắt
Của em!
<bài viết được chỉnh sửa lúc 09.09.2010 20:09:05 bởi trần như chuyên >
GIẤC MƠ LẠ
Một đêm em hoá thành chim
Nặng đôi cánh mỏng đi tìm khát khao.
Nhưng anh đã hiện ngôi sao
Từ trong sâu thẳm bay vào mắt em.
Giấc mơ là hồn của đêm
Trôi trong dòng lệ có thêm giọt cười.
Má hồng giờ lại thắm tươi
Chẳng trong nhung lụa mà ngời nước mây.
Vui cùng hoa lá cỏ cây
Dẫu thương đau vẫn chứa đầy chất mê.
Yêu nhau chẳng hẹn, chẳng thề
Nhớ nhung sao đến tái tê cõi lòng.
Sương đêm phủ trắng bãi sông
Cánh kia mỏi giữa mênh mông cuộc đời.
Bên em nâng nhẹ dặm khơi
Cùng bay đến tận xa vời ước mơ.
Đời luôn có những bất ngờ
Giấc chiêm bao vẫn dệt thơ tâm tình.
Yêu nhau nơi cõi tâm linh
Bình minh thức dậy chúng mình chia tay.
Anh rời đắy mắt đắm say
Nỗi niềm thương trắng trọn ngày em ơi...!!!
<bài viết được chỉnh sửa lúc 18.05.2017 17:23:53 bởi trần như chuyên >
HỨA THẦM
Một chiều rẽ lối thẳm sâu
Bộn bề hương gió bắc cầu về em
Chập chờn cánh bướm nhẹ êm
Trôi trong biển lúa cong mềm trĩu bông.
Ngô vàng trải kín bãi sông
Vườn ai quá rộng bồ nông bay về
Trâu bò đầm nắng ven đê
Chích choè tập múa mải mê sau vườn.
Gặp nhau đỡ nhớ đi luôn
Mắt em thoáng chút dỗi hờn đỏ hoe
Đành chia tay trước luống hoè
Hứa thầm cuối vụ anh về đón em.
Tháng ngày xa cách dầy thêm
Mấy mùa khế rụng - Bao đêm trăng rằm
Lời nguyền lỡ hoá xa xăm
Từ nay anh chẳng hứa thầm nữa đâu!!!
<bài viết được chỉnh sửa lúc 06.06.2011 21:14:24 bởi trần như chuyên >
Nhớ thầm Nắng đã buông khỏi tay tôi lạnh buốt Ngày đã vụt bỏ tôi suốt canh thâu Tôi một chút hồng hoa gối trên đầu Lữ khách hôm nào hỏi có bâng khuâng? Habi 29.7
Bạn cho mình ké với nha vì có lẻ nó hợp với nơi này
Thơ bạn hay và trẻ trung. Mình thích vậy.
TÌNH XA
Vừa gặp gỡ rồi lại nhớ ngay
Cửa lòng khép mở mộng đắm say
Anh mượn gió trải dài mái tóc
Ve vuốt đời em thay bóng mây.
Ta nợ nhau từ phút giây này
Chuỗi ngày đằng đẵng chạy trên tay
Vòng tròn khép lại khao khát cháy
Tình nặng sâu - Ai trả, ai vay!
Thầm hứa yêu em trọn kiếp này
Tự nguyện làm người chữa đắng cay
Lay lắt duyên trời phơi mắt ướt
Kéo cuộc đời anh nâng cánh bay.
Như mảnh đất hoang chẳng dấu giầy
Tình em về phủ kín rừng cây
Đời anh khoác áo màu hi vọng
Mát trưa hè, ấm gió heo may.
Khoảnh đời rộn tiếng sới cày
Mùa vui gặt hái, đắm say gieo trồng.
Tâm hồn tắm trong hương đồng
Dẫu cách xa vẫn tươi nồng tình em...!!!
<bài viết được chỉnh sửa lúc 27.09.2011 20:52:26 bởi trần như chuyên >
HOA BƯỞI
Hương đâu toả suốt đêm ngày
Gió vờn kẽ lá, thơm bay quanh nhà.
Lơì ca vương vấn phấn hoa
Dập dềnh ong bướm vào ra hiên ngoài.
Vô tình một nhánh dắt tai
Em kéo theo cả ban mai vào nhà.
<bài viết được chỉnh sửa lúc 14.09.2010 19:04:28 bởi trần như chuyên >
BUỒN VÀ NHỚ
Ta đi trong áng thu tàn
Mà lòng chan chứa vô vàn tin yêu.
Nỗi nhớ ngổn ngang mỗi chiều
Niềm yêu thao thức, phiêu diêu đêm về.
Quãng đường trải những say mê
Aó em trắng quá đi về phía anh.
Hò hẹn cho bước thêm nhanh
Hoà hai nổi nhớ tan thành đắm say.
Hương tóc cho anh ngất ngây
Thời gian xa cách căng đầy thương yêu.
Gần anh - Em được cưng chiều
Bên em - Anh có thêm nhiều ứơc ao.
Đáy mắt bát ngát trăng sao
Sắp về em khẽ bấm vào tay anh.
Nỗi nhớ lại sắp hình thành
Gío đông se lạnh, lòng anh se buồn.
Xuân này nỗi nhớ mất luôn
Ước gì ta lại được buồn như xưa!
<bài viết được chỉnh sửa lúc 14.09.2010 19:04:57 bởi trần như chuyên >
NHỚ ANH!
(Viết về Trần Chuyển, người đại
tá, giám đốc xưởng X48 Hải quân)
Là thần tượng khi còn nhỏ tuổi
Dắt em đi suốt quãng đường đời
Đến giờ này yên nghỉ thảnh thơi
Anh để lại cả trời thương nhớ.
Tóc nổi sương, trán hằn trăn trở
Lo cho đời chẳng phút yên vui
Tiễn đưa anh lòng dạ ngậm ngùi
Nghĩ ngợi nhiều, vui chẳng được bao nhiêu
Anh ôm trọn về mình cay đắng.
Ngọt bùi phần con - Dầm sương dãi nắng
Trọn vẹn nghĩa tình - Một đời trong trắng.
Mộc mạc, giản đơn, chẳng quản thiệt hơn
Nhận về mình giấc ngủ chập chờn
Trao em bé nụ cười xanh rờn
Và cho đấy là nguồn hạnh phúc.
Làm việc quên mình, thắm tình đồng chí
Chân thành, dung dị, đạm bạc, thanh cao...
Yêu thiên nhiên, cỏ cây, hoa lá
Say mê cả thi, ca, nhạc, hoạ...
Thuốc đỏ trên tay, khói say lý trí
Anh để lại những công trình thế kỷ*
Đồng đội đưa anh lên quả đồi yên nghỉ
Giấc ngàn thu giữa giang sơn hùng vĩ.
Hoa lá, cỏ cây giữ mãi màu xanh
Chim, sóc sẽ về lượn bay, ca hát
Bướm trắng, bướm vàng thêu những bức tranh
Gió biển Hạ Long ru khúc nhạc an lành!
Từ nay trần gian vắng anh
Em lặng đi giữa mong manh cuộc đời.
Các con cháu gạt lệ rơi
Tấm gương rạng rỡ sáng ngời cùng soi!
(Chú thích; những chiến công - Chế tạo
thành công sơn chống hà ăn mòn vỏ tàu.
- Cải tiến tên lửa đạn đạo dùng đánh tàu
săn ngầm thành dạng Ca chiu sa bắn vào
Cồn tiên, Dốc miếu thời chiến tranh. - Đúc
thành công trống đồng mô phỏng theo
trống đồng Đông Sơn, có tiếng vang chưa
từng có trong lịch sử. trống được đánh
tiếng đầu tiên chào mừng thiên niên kỷ
mới tại đền Hùng...) ..............
16-8 Kỷ Sửu.
<bài viết được chỉnh sửa lúc 16.09.2010 20:09:35 bởi trần như chuyên >
MÀU ÁO
Aó em thêu một loài hoa
Kỷ niệm vỡ oà trong mắt
Bóng tối thu mình dè dặt
Hoá đàn bướm bay dọc ngang
Khơi dậy vết thương muộn màng.
Đổi màu tim tím hoa cà
Tiếng gà chuyển canh động đậy
Giấc mộng chập chờn, bốc cháy
Bóng trăng nhấp nháy bên thềm
Aó em phai trong sương đêm.
Lời hát nhẹ êm dè dặt
Lắt lay cánh én đổi mùa
Ngọn gió đùa nắng ban mai
Nói hộ lòng mình năm ấy
Ngọt ngào đau thắt bên tai...
Thấy chùm trái chín trĩu cây
Cánh tay vin cành ngày ấy
Hương bưởi, hương chanh vẫn vậy
Nụ cười thơ ngây sáng loà
Nhập nhoà, nghèn nghẹn trong tim.
Nỗi nhớ lặng im, đi ngược
Lay động tâm hồn non tơ
Lặn vào trong từng hơi thở
Lòng ta chẳng còn bỡ ngỡ
Màu áo bây giờ trong em...!
<bài viết được chỉnh sửa lúc 09.09.2010 20:31:30 bởi trần như chuyên >
.........
Nếu yêu hoa thì xin đừng vội hái Xót xa cõi lòng đau đớn ai hay Sự sống vùi đi không vì ai đã dập Mà bởi tại người làm máu hoa rơi Hoa đã khóc vì đời hoa là thế Cũng chỉ ngắm rồi kẻ vứt người chê Có ai hiểu mình hoa mỗi đêm về Khổ một tràng xuân xanh mà rơi lệ! Habi Thứ lỗi cho HB chẳng biết gì về thời chiến cả và cũng không có cái gì người lớn hơn chừng này.
TÌNH (2)
Ong bướm lao xao dọc đoạn đường
Nhẹ nhàng, thanh thoát một màu hương.
Hoa tươi bén giọt sương ban sớm
Hãy để cho đời mãi vấn vương.
Đừng lỡ tay ai chạm bóng hình
Thiên đường ơi hãy cứ rung rinh.
Tinh hoa đất mẹ long lanh nữa
Sẽ lụi tàn khi cắm vào bình.
<bài viết được chỉnh sửa lúc 09.09.2010 20:32:59 bởi trần như chuyên >
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 7 bạn đọc.
Kiểu: