BÂNG QUƠ
Tình hồng Nụ hồng chắn lối thu sang Nhớ người ánh mắt muộn màng toả hương Anh qua muôn nẻo dặm trường Giọt cà phê đắng vấn vương sông hồ. Cạn dòng sóng mãi nhấp nhô Em cười để trái tim gồ ghề cay Tình anh dầu dãi tháng ngày Vẫn dành đôi chút đắm sau tím chiều. Mắt huyền chứa đựng liêu xiêu Thẳm sâu giông gió đọng nhiều chứa chan Đong đo chớp bể mưa ngàn Cánh hồng nỡ để gió tàn tạt vương. Em đi bỏ lại con đường Bờ tre, dải lúa còn thương cánh cò Dọc đời hằn vết âu lo Trái tim yêu vẫn vòng vo lửa tình. Giá như duyên nợ ba sinh Rồi ra có lẽ giật mình trong mơ Sắc hồng đắm đuối hồn thơ Dẫu rằng không thể vẫn ngờ ngợ yêu. Mắt em sóng sánh muôn điều Gửi vào thu đến bao nhiêu đèo bòng Hồn nhiên thắt đáy lưng ong Ấm nồng môi má cho lòng ngổn ngang…
<bài viết được chỉnh sửa lúc 26.08.2013 15:23:06 bởi trần như chuyên >
BÊN ĐỜI
(Kỷ niệm 45 năm ngày thành lập huyện Ba Vì)
Gác mắt lim dim khúc nhạc chiều
Vườn mây huyền ảo gió liêu xiêu
Áo em vương vướng màu hoang dã
Non Tản, suối Tiên ngậy dấu yêu.
Thương biết bao nhiêu nắng xế tà
Bạc lòng ngọn thác mãi ngân nga
Đêm nay đêm nữa mình thao thức
Anh gạn hoàng hôn lưu chút quà.
Nhớ quá thu ơi đêm trắng canh
Đầm Long trăn trở ngút ngàn xanh
Áo tình bỏ lại thành nơi hẹn *
Hãy siết chặt tay canh bức tranh .
Có phải Ba Vì tuổi bốn lăm
Mở mang du lịch mấy mươi năm
Gặp em nơi ấy thành tri kỷ
Giờ luống tuổi rồi mới ghé thăm.
Mỗi độ trăng rằm khơi ước ao
Giá như nhẫn cỏ đã nương trao
Ba vì - Nam Định giành duyên phận
Nghĩ đến em như tự thuở nào.
Dẫu thế cũng là ta đã say
Gặp em trong mộng nữa là may
Tình thơ thu hẹp thời gian đó
Ngọn bút chưa đành hết trả vay…!
Mắt tình
Sinh nhật em ta bất chợt sang
Mây loang loang vỡ nắng se vàng
Anh trôi giữa đôi làn quên nhớ
Gượng dậy vô hình chút ngổn ngang.
Nhận lỗi, nhẹ tay gỡ áo choàng
Ngân Hà tô lại nét đài trang
Đặc trời tinh tú say sưa ngắm
Em mượn mắt ai lướt điệu đàng.
Đừng ngại, hè qua sẽ lại càng…
Hương thầm róc rách khoả hào quang
Hồ trăng thức dậy ngàn tia nắng
Toả sáng con tim phút ngỡ ngàng.
Em đến cùng thu như vẫn đang…
Men tình khơi gợi nét mênh mang
Gió sương vương dấu bâng khuâng đấy
Anh vớt nắng về thêm chói chang.
Vẫn đấy gần nhau trong tấc gang
Mà hơn mặt đất với thiên đàng
Thời gian dừng lại hay nhanh nữa
Hãy để hương tình mãi dở dang.
Ranh giới ta ngăn đâu rõ ràng
Dẫu là sợi chỉ vẫn thênh thang
Tri âm trân trọng hồn tri kỷ
Ta giữ cho nhau khoảng cách vàng…!
Tình xa Em ước đơn giản vậy: Chỉ yêu mình anh thôi! Hương lòng thay son phấn Giọt cười nồng… lên ngôi. Trăng vuốt dài hồn liễu Sóng ru tình sang canh Đêm trở mình động đậy Nối gần thêm đôi bờ. Bên ấy em mộng mơ Anh mải mê say ngắm Ranh giới là khoảng lặng Nhịp thiên đường giao thoa. Thời gian dẫu vời xa Kén từng tia hy vọng Phương em dầy sức nóng Căng tháng năm dạo chơi. Lọc từng nét tinh khôi Vầng hào quang tri kỷ Giản đơn đến phi lý Huyền thoại nơi đời thường. Mỗi bước đường em đi Lá trải vàng nhung lụa Kìa hoàng hôn muôn thuở Ngút xanh màu nghĩ suy. Sinh ra trong bình dị Giấc mơ cũng chân thành Nỗi nhớ giăng đôi cánh Gặp nhau lưng chừng đời…
<bài viết được chỉnh sửa lúc 29.08.2013 21:07:07 bởi trần như chuyên >
Trả lại Hoài cảm ơn thôi chẳng thích quà Số anh toàn nhận thứ sa hoa Ngắm trăng huyền ảo, sao phù phiếm Sợ lắm em ơi những ngọc ngà! Ta đã tan hoà với nước non Muôn lần cảm tạ tấm long son Đời đang vui thế – tình hoang lạnh Kìa khúc nhạc chiều mãi véo von. Gió khéo qua sông chèo mát mái Nắng còn lưu luyến dấu thu qua Chênh vênh mấy nhịp cầu chưa bắc Quấn quýt bên lòng đôi cánh hoa. Nhớ quá dòng trôi se sắc trời Ngàn trùng ấp ủ mấy đầy vơi Bướm hoen vòm lá tình xô lệch Thoảng tiếng chim ca đêm ngỏ lời. Anh lỡ tặng em nước biển khơi Tình thơ dan díu mộng đầy vơi Dế than huyễn hoặc vùng u tịch Cả sóng bừng say dạ rối bời. Vẫn biết rằng mình cố sải bơi Lặng nghe khúc nhạc phiếm ru hời Chẳng nhận nữa đâu thêm nóng vội Bấp bênh hồn khoả bến chơi vơi!
Hướng tâm Trúc Lâm thiền tự đâu xa Thềm e ấp nắng, sân là lạ hương Bầy ong mài cánh bên tường Nhành hoa lay động giọt sương óng vàng. Miệng cười rạng nét đài trang Lời yêu dâng mẹ mịn màng cỏ cây Hồ thu điểm dáng mai gầy Cơ duyên nhuận sắc áng mây về ngàn. Mơ màng lật bóng thời gian Nếp nhăn đời mẹ - nhịp đàn ngân nga Vòng nhang mở lượng hải hà Sinh thành dưỡng dục – khúc ca đáp đền. Đêm nay trăng sẽ tròn thêm Câu kinh ái mộ in thềm trời cao Hồi chuông thỉnh vọng ngọt ngào Khởi nguồn thi hứng thanh cao pháp đường. Nào hay triết học ngàn chương Khơi tâm, gợi nghĩa thuận trường hiếu nhân Bể trầm luân ngộ mấy vần Dường thanh thoát lựa hồn xuân đâm chồi. Cảnh tình ươm nắng tinh khôi Mõ rung tuệ giác giục hồi ngân nga Bên song thức ánh trăng ngà Nơi sâu thẳm trái tim ta rực hồng…
Bức tranh tình Em đi để nhớ vòng quanh Quê nhà nắng đã nứt nanh biếc trời Rặng dừa chẻ gió hong phơi Bờ thương cháy nửa nụ cười dở dang, Hồ thu trong đến vội vàng Giếng tình lật ngược đôi hàng cò bay Áo thu dần khép cửa ngày Hoàng hôn lửng tím thêm day dứt lòng. Đường xưa lấm chấm rêu phong Dấu yêu thắp lửa bên song rám hồng Hồn trăng nhàn nhạt hư không Tiếng tơ, tiếng trúc bên song khát hoài. Anh se từng sợi ban mai Lấp đầy khoảng trống nối dài duyên mơ Vin áng mây tích đợi chờ Xếp hương nhớ ép sóng thơ lỡ làng. Ngày qua ánh sáng lật trang Bình minh đẩy cửa xếp hàng ưu tư Thời gian rót mãi nhân từ Cung đàn khúc hát còn dư nỗi niềm. Lạnh lùng tách hạt sương đêm Lắng phương em, phút yếu mềm sang canh Trăng tròn vo giấc chẳng lành Tìm nhau tô điểm bức tranh không màu!
<bài viết được chỉnh sửa lúc 23.09.2013 16:39:38 bởi trần như chuyên >
Xa xứ Hồn thơ nung chảy vầng trăng xế Dấu cũ bâng khuâng vướng mắt đời Sương mắc đầu non hằn cánh nhạn Chạnh lòng khẽ gọi – Cố hương ơi! Đau đớn ép ta đến cạn lời Quê người, đất khách nhặt buồn rơi Trăm năm luống thẹn tơ duyên mỏng Nửa mảnh tình riêng luống ngậm cười. Xuông nhạt lần hồi kỷ nệm xưa Vòm trời ẩn hiện bóng mây mưa Làng thôn lúa dậy thì con gái Ta bận đi về nơi đón đưa… Em mới vừa qua thuở thiếu thời Bến tình ủ mộng ánh trăng bơi Gió thuận, buồn xuôi chèo ghếch mái Giận mình neo giữ sóng trùng khơi. Anh đã dạn dày vòng nước xoáy Bước ra từ những giấc chiêm bao Bàng hoàng nhìn lại vùng hư thực Ngọn lửa nhiệt tình thiêu khát khao. Lặng lẽ chiều vàng ôn chuyện cũ Đường mòn ngang dọc vết thu qua Tạm xếp giang hồ vào ngõ cụt Lần hồi mơ tưởng chuyện phôi pha… Trần Như Chuyên.
Tầm cao Dâng nén tâm nhang đưa tiễn Người Sắc cờ thấm máu mãi hồng tươi Nhân dân thoát khỏi vòng nô lệ Tổ quốc vươn lên đỉnh sáng ngời Lừng lẫy uy danh trào bốn bể Vọng vang khí tiết động gầm trời Cương nhu trí dũng bình thiên hạ Thao lược lưu danh sử sách phơi.
Mơ Ta đã nợ nhau một tấm hình Ngợi ca đêm tối diễu bình minh Trăm năm luống thẹn tơ duyên mỏng Phó mặc ngàn thu nỗi bất bình. Trao nhận trả vay dư chút tình Hãy làm cơn gió thoảng phiêu linh Nụ cười gửi lại xua băng giá Giữ trọn cho người chữ tuyết trinh. Nắng lỡ rập rình ngoài thảo nguyên Cho ai lưu giữ nửa dòng tên Bờ môi vương vướng chiều thu lặng Khóe mắt bâng khuâng giọt lệ huyền. Ngưỡng vọng nâng ta gần cõi tiên Thoảng thơm câu hát loãng ưu phiền Vu vơ thiêu cháy hoàng hôn tím Dứt khỏi canh dài mãi vẹn nguyên.
Màu hoàng hôn
Anh đung đưa năm tháng
Văng trái tim lên trời
Tìm tình cờ hương sắc
Đâu nào bóng hình em!
Ngoài kia lá biếc xen
Bập bềnh hoàng hôn cháy
Màu áo đơn giản vậy
Nâng niu đôi mắt tình.
Em lọc trong thời gian
Pha loãng bao lầm lỗi
Một chút thôi, vừa đủ
Giọt nhớ thương ngọt ngào.
Đôi môi hồng nhấp nháy
Óng ả lời ru bay
Đây rồi mùa thu chín
Rẽ lối vào vườn yêu.
Cánh diều đu mây trắng
Nghiêng ngả miền thực hư
Kéo trời hoà với đất
Nghe tròn đêm trăng rằm.
Ta cứ mơ hồ vậy
Ẩn hiện màu tình em
Sáng bừng nơi sâu thẳm
Chờ hoàng hôn dịu êm...
Hội tụ “Trúc Lâm” * mở giữa lòng dân Câu kinh ái mộ thiện căn toe tường Rạng ngời tổ tự Phật đường Cửa từ bi ngỏ mười phương tụ về. Khói hương tỏa bóng bồ đề Cỏi tâm linh thức: U mê khởi lành Muôn lời thỉnh vọng cao xanh Khơi nguồn tuệ giác rạng danh Niết Bàn. Chuông ngân nới rộng thời gian Lời thơ, khúc hát, cung đàn ngân nga Vầng hào quang – lượng hải hà Mõ rung diệu pháp: Ác tà quy y. Trùng tu, tiếp sức trụ trì Sửa sang đẹp hướng đạo đi vào đời Hồng Kiều Thạch Ký thay lời Vượt mây du khách tới nơi soi mình. Đại Hùng Bảo Điện uy linh Vươn tầm định hướng cùng Trình Xuyên đây Biển công đức biết bao dầy Nén tâm nhang góp dựng xây nghĩa tình. Một vùng khởi sức rung rinh Tòa sen động nở dáng hình nước non “Giang sơn” tô điểm vẹn tròn Hồn tri kỷ : Tấm lòng son hẹn thề… * Chùa Trúc Lâm tọa lạc tại làng Trình Xuyên - Vụ Bản - Nam Định Trần Như Chuyên.
Mùa xoan Tháng ba đậu trắng bờ ao Tiếng cười vừa chín lạc vào mắt xanh Duyên xuân lợp biếc đầu cành Tình hờn sắc tím nứt nanh đợi hè. Áo hồng khoan nhặt dàn ve Thềm đông đỏ giọng chích chòe tìm nhau Vườn bên bàng bạc hương cau Mái tây chạng vạng vàng au thu nào. Nâu sồng ủ nét thanh tao Dáng thiên thanh khuấy cồn cào giấc trăng Mắt huyền dõi bóng chị Hằng Sông Đào rợn sóng – đất bằng nổi giông. Nồm nam còn rỡn lộng đông Ta về phơi lại cánh đồng heo may Hương xoan rạo rực đất này Lần tìm kỷ niệm những ngày đang xuân…
Lặng thầm Ta đang vay trả điệu cười Dường sau lưng nửa khoảng trời bỏ hoang Hay chăng mơ tưởng huy hoàng Quên đời còn có dở dang quái chiều. Xót lòng gối những đăm chiêu Đến nằm mơ cũng bao nhiêu gập ghềnh Kê chèn đủ thứ nổi nênh Đắm chìm trong biển dập dềnh mà say. Dựa vai nắng sắt se gầy Thương trong đáy mắt tự thay đổi mình Hoàng hôn hằn vết hư vinh Dệt thêu ảo ảnh chút tình vào thơ. Lửa thiêng cháy giữa tỏ mờ Hồn tri kỷ bất chợt ngờ ngợ xiêu Mảnh mai sợi nắng cuối chiều Giấc chiêm bao dọc những điều nghĩa nhân. Lặng thầm theo bước phong trần Thời gian lặn ngụp vọng ngân dại khờ Ta đang gom nhặt vu vơ Để hai nửa cánh đồng thơ tròng trành. Trần Như Chuyên.
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 6 bạn đọc.
Kiểu: