BÂNG QUƠ
NÉN...!
Em nhớ có được bằng anh!
Lặng lẽ tựa ánh trăng xanh xa vời
Long lanh - bông hoa tươi ngời
Toả hương dịu ngọt, đầy vơi tiếng lòng.
Bồng bềnh lớp lớp nhớ mong
Trùng trùng đợt sóng thức trong canh dài
Ai làm đôi má em phai?
Lỡ để tia nắng ban mai nhạt nhoà!
Hồng lên huyết mạch trong ta
Du dương xao động lời ca, tiếng đàn
Tháng ngày đong đếm gian nan
Ưu tư trĩu nặng, vỡ tan nụ cười!
Đường tình vướng giọt lệ rơi
Bóng câu, cánh nhạn góc trời, chân mây
Song thu chao chát mai gầy
Mành liễu xao xác vương đầy bóng trăng...!
Nỗi nhớ đang nẩy búp măng
Lối xưa vẫn bóng chị Hằng dạo qua...!!!
<bài viết được chỉnh sửa lúc 14.09.2010 19:14:29 bởi trần như chuyên >
HƯƠNG ĐỒNG
Say sưa tắm gió chiều hè
Quê hương năm tấn nắng se se vàng.
Cánh đồng rộng đến mênh mang
Em dang tay giữa thênh thang sóng đời.
Anh đang lạc chốn thảnh thơi
Bến bờ lộng gió là nơi hẹn hò.
Ngọn tre nở trắng cánh cò
Khóm bàng chim, sóc líu lo học bài.
Cuốc kêu gọi những đôi tai
Đàn trâu đầm nắng nằm dài bãi sông.
Sáo chiều no gió tầng không
Ta hát vào giữa mênh mông gió đồng.
Véo von cho hạt trĩu bông
Hồng lên đôi má cho lòng ta say.
Hơi thở em ấm bàn tay
Lúm đồng tiền dắt đắng cay bên lòng.
Ta về em nhớ lắm không
Một mình hay để long đong bao người?
Ta về hương lúa tươi ngời
Nón nghiêng - Giấu một mảnh trời xôn xao.
Ngoài sông sóng vẫn ồn ào
Trái tim đắng nghẹn, dâng trào nhớ nhung...
<bài viết được chỉnh sửa lúc 01.04.2011 22:21:27 bởi trần như chuyên >
THU MUỘN!
Thu sang nào thấy lá vàng
Tiếng cười chín rực, ngổn ngang trời chiều.
Gío xanh đổ nắng liêu xiêu
Mắt người đan vội tình yêu sang mùa.
Hoàng hôn giục tiếng mõ khua
Sương giăng mở cửa chuông chùa bâng quơ.
Aó em pha màu hững hờ
Tình anh xanh ngắt đến ngơ ngẩn sầu.
Vành trăng vồi vội đi đâu
Sao chưa bắc nốt nhịp cầu sang ngang.
Cõi lòng héo hắt dở dang
Lá mùa thu chợt úa vàng trong ta...!
<bài viết được chỉnh sửa lúc 17.10.2011 18:35:10 bởi trần như chuyên >
MẮT TÌNH (1)
Mắt em chứa trọn khoảnh trời
Gió ngào ngạt gió, mây vời vợi mây.
Đường đi nắng trải thảm đầy
Mi khơi sóng dậy, mắt hây hẩy tình.
Dễ như hai đứa chúng mình
Có duyên từ thuở khai sinh loài người.
Nghe mong manh nửa nụ cười
Trong veo suối hát - Non phơi sắc màu.
Từ khi mình phải lòng nhau
Vách tim nghẹn nhịp - Gan đau đáu chờ.
Cồn cào ra ngẩn vào ngơ
Nhẩm từng giây để đón giờ trăng lên.
Tình em thắp sáng thành tên
Chói ngời kỷ niệm trên nền trời cao.
Mỗi lần hẹn - Một chòm sao
Từ trong sâu thẳm lọt vào mắt xanh.
Hồ thu trăng liễu buông mành
Liu diu mắt dựa vai anh ước thầm...!
<bài viết được chỉnh sửa lúc 14.09.2010 19:17:09 bởi trần như chuyên >
XA - GẦN
Ta tìm nhau trong không gian
Chẳng lẫn được giữa vô vàn sợi tơ.
Thả lời
Buông tiếng
Bâng quơ,
Hẹn hò
Gặp gỡ
Đợi chờ
Nhớ nhung.
Vẫn là trong chốn mông lung
Quen quen giọng nói
Chập trùng dòng tên.
Phải duyên - Đôi lứa thì nên
Có tình - Kết bạn trên nền trời xanh.
Từ khi em đến với anh
Tươi rói
Rạng rỡ
Long lanh
Sáng ngời.
Cạnh nhau ở khắp mọi nơi
Em là người của đất trời...tặng anh!
<bài viết được chỉnh sửa lúc 10.09.2010 10:24:19 bởi trần như chuyên >
THU MUỘN
Thu sang nào thấy lá vàng
Tiếng cười chín rực, ngổn ngang trời chiều.
Gío xanh đổ nắng liêu xiêu
Mất người đan vội tình yêu sang mùa.
Hoàng hôn giục tiếng mõ khua
Sương giăng mở cửa chuông chùa bâng quơ.
Aó em pha màu hững hờ
Tình anh xanh ngắt đến ngơ ngẩn sầu.
Vành trăng Vồi vội đi đâu
Sao chẳng bắc nốt nhịp cầu sang ngang.
Cõi lòng héo hắt dở dang
Lá mùa thu chợt úa vàng trong ta.
trần như chuyên
@ Hi hi hi...cháu lại vào chơi thơ với bác một chút à. Một chút thôi. Vì cháu còn bận nhiều việc lắm ạ !
THU PHAI
Màu Thu thay áo mơ phai
Vàng Trăng đáy nước lung lay biển tình
Giọt Ngâu Ô Thước lệ mình
Mấy mùa Thu vẫn lặng thinh lối sầu
Chờ Trăng trở gót qua cầu
Mấy Thu lòng vẫn lệ sầu mưa giăng
Còn chăng Thu của vĩnh hằng
Màu phai bạc trắng tang băng huyệt mồ
Thu sầu chiếc lá vàng khô
Rụng rồi một tối sương mờ phủ tang
Bốn con bạch mã hai hàng
Đưa Thu đến mộ lạnh hoang xa rồi
Thu ơi sao vội rụng rơi
Để rừng nấc nghẹn từng lời từ li !
lathuphai
<bài viết được chỉnh sửa lúc 13.08.2010 13:46:24 bởi lathuphai >
HY VỌNG
Thơ ta xen lẫn buồn vui
lúc mơ mộng, lúc bùi ngùi xót xa
Xuân đến mang theo phong ba
Thu sang gặt hái bao la sắc màu.
Mùa nào mình vẫn nhớ nhau
Khơi khơi dòng lệ - Đỏ au gió trời
Đông tới ấm áp tình đời
Hạ về buốt giá, chơi vơi cõi lòng.
Dừng lại giữa chốn mông lung
Ngắm mây đáy nước - Bập bùng trăng sao
Dù ''Tuổi Hạc'' vẫn dạt dào
Tiếc thời trẻ thiếu khát khao nên buồn.
Chẳng vì ''chớp bể, mưa nguồn''
Mà buông số mệnh trôi luôn theo dòng...
<bài viết được chỉnh sửa lúc 14.09.2010 19:18:13 bởi trần như chuyên >
DỖI
Nắm hạt dưa trên tay mong manh
Long lanh lời thương nhớ
Em lặng lẽ giấu điều trăn trở
Thầm thì hỏi chuyện con tim...
Nỗi xót xa lặn vào lớp vỏ
Thao thức chờ nảy mầm
Anh đành âm thầm hi vọng
Toàn là hạt chín trong em.
Những mầm sống thắp lửa đêm đen
Em khát thèm thứ khác
(Cảm thương cánh vạc lẻ đôi
Thức cùng sao trời gọi bạn).
Chút tự ái chập chờn khô hạn
Giận hờn xê dịch trái tim
Đam mê nín thở đi tìm...
Hạt dưa im lìm phát sáng.
Tiếng gà nhập nhoạng chuyển canh
Nỗi niềm tròng trành mộng ước
Nắm hạt dưa hoá thành cơn mưa...
Thì ra em đang có thừa
Tình yêu đã ủ hạt dưa chín rồi...
<bài viết được chỉnh sửa lúc 10.09.2010 10:31:31 bởi trần như chuyên >
NHỚ TRƯA HÈ
Gío vàng sóng hàng thảm lúa
Lời ca mênh mang trưa hè
Tóc em chẻ từng sợi nắng
Dịu mát khoảnh trời tiếng ve.
Lúm đồng tiền sau bóng tre
Mắt huyền sắt se sóng biếc
Mái chèo khoả nước sang ngang
Lời ca tắt giữa chói chang.
Trời thu muộn màng về chậm
Ngổn ngang sương giáng chiều xa
Lỡ hẹn bến lòng năm ấy
Chập chờn, tan tác mùa hoa.
Em vẫy hoàng hôn đi qua
Đón quà anh trao ngày ấy
Đến giờ áo thề vẫn thấy
Tròng trành trắng trời mưa ngâu.
Mùa vui vồi vội đi đâu
Nước mắt sót đau tay áo
Bồn chồn thức trong hư ảo
Thành chiều sương lả tả bay.
Bến gió lồng lộng trưa nay
Chứa trọn bốn mùa thương nhớ
Nồng nàn hoà tan hơi thở
Cồn cào, gờn gợn, lắt lay.
Gió đuổi nhau hoài, gắt gay
Mắt vẫn chớp dài hơi cay
Men tình trưa hè năm ấy
Lập loè nửa tinh, nửa say...
<bài viết được chỉnh sửa lúc 23.09.2011 10:25:17 bởi trần như chuyên >
GÁNH...
Dạo gót trên ngõ nhỏ
Giữa cuộc đời thênh thang
Bàn chân thon đứng đó
Trong ngổn ngang âu lo.
Có những lần hẹn hò
Trời đất thành bé nhỏ
Bao nhiêu sao chẳng rõ
Trốn vào trong mắt em.
Đêm chẳng buồn gài then
Mùa thay mùa vời vợi
Sóng lòng đan bối rối
Lướt trên đời bao la.
- Đừng ví em là hoa
Héo khô trời nắng lửa
Rạn vỡ ngày băng giá
Tan tác mùa bão dông.
Chớ ví anh là tùng
Để xuân thành bất tận
Quanh năm đứng ôm hận
Giữa núi rừng chơi vơi...
Chúng mình chỉ là người
Duyên dáng
Dịu dàng
Muộn màng
Mạnh mẽ
Đôi tâm hồn tươi trẻ
Mang thiên hà trên vai!
<bài viết được chỉnh sửa lúc 10.09.2010 10:35:45 bởi trần như chuyên >
ĐÊM TÂY HỒ
Đêm non ngỏ giấc chiêm bao
Bồng bềnh trăng nở - Sóng lao xao tình
Vườn mây tơ liễu rập rình
Thẹn thùng em khẽ nép mình bóng anh.
Hoa bay mấy cánh tròng trành
Hồ sương huyền ảo say vành môi em
Bầy sao ngụp lặn cốc kem
Chập chờn mái tóc phủ rèm yêu thương.
Trên nhành lan - Gío ghẹo hương
Chênh vênh nỗi nhớ con đường ta qua
Mắt cười sóng sánh, chói loà
Mới bên nhau đấy ngỡ là đang mơ...
Đêm Tây Hồ qua bất ngờ
Bồng bềnh nỗi nhớ đến ngơ ngẩn lòng
Hững hờ giọt lạnh luồn song
Ngọn đèn mờ tỏ long đong canh dài.
Mưa ngăn nỗi nhớ - Mưa hoài
Gío lay nỗi nhớ - Gío cài then mây
Sao treo nỗi nhớ - Sao gầy
Trăng giấu nỗi nhớ về tây - Trăng mờ!
Em bên ấy có mong chờ
Chắt chiu nỗi nhớ hẹn giờ trăng lên...!
<bài viết được chỉnh sửa lúc 23.09.2011 11:16:28 bởi trần như chuyên >
ĐÊM TRẮNG!
Buồn tênh lối nắng, đường mưa
Trăng xưa, bến cũ, rào thưa gió lùa.
Sương giăng từng giải gọi mùa
Bến xuân mây mắc cành chua me rồi!
Lạnh lùng sao muộn đổi ngôi
Người xưa còn đó - Tình trôi theo dòng.
Nắng lên chải tóc ngoài song
Tiếng hò thức dậy cõi lòng bơ vơ.
Giấu mình trong cõi ngẩn ngơ
Lặn sâu nơi đến bến bờ mênh mông
Bốn bề xao xác gió đông
Bình minh khơi trái tim hồng trời xa...!
<bài viết được chỉnh sửa lúc 04.05.2011 17:15:24 bởi trần như chuyên >
BÂNG KHUÂNG
Chẳng nhớ tên đâu, nhớ dáng hình
Em cười phòng nhỏ sáng lung linh
Đôi mắt thẳm sâu tràn mộng ước
Lặng lẽ trong anh bát ngát tình.
Vương mãi một ngày sau bình minh
Trời mưa xao xác gió vương tình
Cuồn cuộn lá vàng, lòng không tĩnh
Lúng liếng mắt huyền, em thật xinh...
Từ đấy trái tim sao rung rinh
Thao thức trong anh, đêm trắng tinh
Sớm đắp sương rơi, chiều nắng gội
Khoảnh trời vò võ, mây rập rình.
Vẫn biết trong em chưa vương tình
Anh đành lặng lẽ nếm hy sinh
Gĩư thêm trong sáng niềm tin đấy
San xẻ cùng em trong tâm linh.
Rồi buổi trưa nay anh giật mình
Gài vào nỗi nhớ mảnh thơ tình
Hình như cánh cửa lòng đang định...
Hé mở cho lòng ai đinh ninh?
<bài viết được chỉnh sửa lúc 10.09.2010 10:42:31 bởi trần như chuyên >
PHÍA TRƯỚC...!
Ve vãn trong ta rợp cỏ cây
Dậy thì - E thẹn, gió heo may
Xênh xang mây trải nhoà trăng thẹn
Ấp ủ đường trời sương trắng phơi!
Lưu mãi riêng ai góc phần đời
Bộn bề khói quyện luyện hương say
Em nhuộm hồn ai trong mắt biếc
Liếc người trong mộng sóng lòng cay!
Em kéo anh lên chuyến đò chiều
Thả hồn theo ngọn sóng đăm chiêu
Bến bờ chạng vạng, thuyền ghé mạn
Bóng tối chùm lên đôi mắt đen.
Ta đợi trăng lên dõi cuộc đời
Mêng mông sóng bạc nói thay lời
Bên kia dãy núi, trong hư ảo
Em đang nhạt nhoà nơi bình minh!!!
<bài viết được chỉnh sửa lúc 10.09.2010 10:47:54 bởi trần như chuyên >
CHỜ ĐÓN
Chẳng giấu em đâu - Lặng lẽ tìm
Một vườn hoa trái ngọt mùa chim
Vẫn còn bát ngát hương tình ấy
Gói trọn trời xanh nơi trái tim.
Ai biết sánh nay ngày nắng đẹp
Trời trong, mây trắng, mấy cánh chim
Chập chờn bay liệng, nghiêng cánh biếc
Tròng trành, chấp chới trong đắm chìm.
Gió ơi! Cho gửi lời nơi ấy
Mang hộ lòng mình về bên em
Chao chát quanh anh: Đời lẻ bóng
Một cánh trời xanh chưa vẹn tình.
Chẳng nói yêu anh, nhưng em nhận
Hát vài dòng cuối, nửa lời ca
Thì thầm vai áo đời: Anh nguyện...
Lay lắt hồn em trong tâm linh.
Mưa gió đời anh xào xạc mãi
Vọng về khao khát tháng năm trôi
Ngày gieo nhớ nhung, đêm chờ nắng
Đợi giấc mơ về đón bình minh...
<bài viết được chỉnh sửa lúc 10.09.2010 10:49:28 bởi trần như chuyên >
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
Kiểu: