 
    
  
    
    
    
        
        
     BÂNG QUƠ
        
        
    
    
    
	
        
    
        
        
            
            
              LỜI NÓI 
   
   
  Anh nói rằng sẽ yêu em mãi mãi 
  Chỉ thế thôi ư, mắt chả vội tin 
  Anh biết vậy, lặng yên không nói nữa 
  Đưa gánh nặng lên vai, chờ thời gian. 
   
  Chỉ lo em chẳng có gan 
  Đợi xem ngọc sẽ vỡ tan khi nào 
  Mắt em sóng sánh, tuôn trào 
  Hồn nhiên, tươi trẻ, xôn xao, mặn mà. 
   
  Lời nói ẩn chứa sâu xa 
  Long lanh như những gấm hoa cuộc đời 
  Mình bơi trong biển thắm tươi 
  Hãy nâng niu để bầu trời đẹp lên. 
   
  Dần vơi đi những ưu phiền 
  Cho thực tại vẫn nối liền tương lai 
  Trong như ngọn gió ban mai 
  Sáng như tia nắng đậu ngoài giọt sương. 
   
  Mình sẽ dìu nhau trong tình yêu thuơng 
  Chia sẻ nỗi niềm trên con đường còn lại 
  Lời nói trong ta hoá thành hoa trái 
  Mỗi vụ mùa về hồng lên má em. 
   
  Xa rồi nước mắt của đêm 
  Mỗi ngày ta lại có thêm giọt cười 
  Lời nói sẽ là vàng mười 
  Luyện trong lò lửa lòng người là em! 
            <bài viết được chỉnh sửa lúc 10.09.2010 11:06:33 bởi trần như chuyên >
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              NỖI NHỚ...! 
   
   
  Mưa chen vào nỗi nhớ nhung 
  Chốn đường mây dấu mịt mùng xa xôi 
  Lòng riêng vướng những bồi hồi 
  Đèn khuya lẻ bóng, trăng trôi một mình. 
   
  Cảnh nào cũng thắm nghĩa tình 
  Dễ thương đến cả bình minh cuối trời 
  Rộn ràng hình bóng cuộc đời 
  Giấu vào thân phận lứa đôi chút tình. 
   
  Nhìn đâu cũng thấy lung linh 
  Đến đâu cũng gợi dáng hình thân thương 
  Nhớ ai ngả bóng chiều sương 
  Thương ai ướt áo con đường mưa rơi. 
   
  Gập ghềnh gió cuốn, mây bơi 
  Bồng bềnh, hư ảo cho đời say mê 
  Nơi nào là chốn đi về 
  Tháng ngày kéo trọn lời thề đến đâu? 
   
  Cuộc đời ai chẳng vương sầu 
  Thế gian lan mãi một màu thuỷ chung 
  Yêu nhau nhớ đến lạ lùng 
  Thương nhau sót tới tận cùng ruột gan. 
   
  Sướng vui tới tận chứa chan 
  Giận hờn dễ đến nát tan cõi lòng 
  Tình sâu ai cũng nhớ mong 
  Yêu nhau trằn trọc, thức trong canh dài. 
   
  Ưu tư lạnh, thao thức hoài 
  Áo bốn mùa chẳng nhạt phai bao giờ 
  Em bên ấy có mong chờ 
  Tình anh đan ánh trăng mờ về tây... 
 
            <bài viết được chỉnh sửa lúc 27.04.2011 18:12:08 bởi trần như chuyên >
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              BUỒN VÀ VUI 
   
   
  Trên đời ai cũng có buồn vui 
  Yêu thương với ngậm ngùi cay đắng 
  Những ngày dài huy hoàng trong nắng 
  Bao đêm trường ủ rũ trong mưa. 
   
  Ngày dài không có sớm, trưa 
  Đời người không có đón, đưa sẽ buồn  
  Nếu em chẳng biết dỗi hờn 
  Chắc rằng thương nhớ đâu còn trong anh. 
   
  Lúc thẫn thờ nhìn rặng liễu rủ mành 
  Tình cảm trong anh hoá thành mềm yếu 
  Chiều rạo rực nghe sấm phủ hoàng hôn 
  Tâm hồn ta mạnh mẽ lên kỳ diệu. 
   
  Biển đông mây nhú cánh diều 
  Buồm căng đón gió, rừng chiều nên thơ 
  Chờ mong có tự bao giờ?  
  Để ta thao thức, hững hờ bấy lâu. 
   
  Nếu không có sóng bạc đầu  
  Biển khơi chắc chẳng còn mầu xanh trong 
  Tình em rực rỡ ánh hồng 
  Anh trao trọn vẹn cánh đồng nhớ nhung. 
   
  Đêm tháng năm bóng tối đến lạnh lùng 
  Ngọn đuốc yêu thương cháy bùng đôi lứa 
  Rồi lại nữa, nắng tràn vào gõ cửa 
  Ta tiếc quá, giấc mơ còn vơi nửa 
  Đến giờ cánh lòng vẫn rực lửa 
  Mà giấc mộng chẳng bao giờ đến nữa. 
   
  Ta gỡ buồn vì luyến tiếc không đâu 
  Nhưng rất vui vì bao ngày hy vọng. 
   
  Biển quyến rũ phải chăng nhờ có sóng 
  Núi nên thơ chắc hẳn nhờ mây bay! 
   
  Ta nhớ nhau suốt đêm ngày 
  Có lẽ em giữ đắm say trong người 
  Thấy em là thấy nụ cười 
  Hồn nhiên như đoá hoa tươi dâng đời. 
   
  Buồn, vui cũng tự lòng người 
  Trăng sao tô điểm bầu trời về đêm 
  Mình trôi trong biển dịu êm 
  Nhớ ngày bão tố có thêm  ngọt ngào. 
   
  Hôm nay đi gieo ước ao 
  Ngày mai ta sẽ bước vào giấc mơ 
  Hoàng hôn có tự bao giờ 
  Mà chúng mình vẫn cứ chờ hoàng hôn... 
            <bài viết được chỉnh sửa lúc 23.08.2011 09:41:24 bởi trần như chuyên >
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              MẮT HỒ...! 
   
   
  Mắt em xao động khôn cùng! 
  Nước hồ thu thấu tận cùng trời cao 
  Đàn cò nghiêng cánh lạc vào 
  Bàng hoàng lầm tưởng chốn đào nguyên xưa. 
   
  Ở đây cũng có mây mưa 
  Lập lờ, sóng sánh, đong đưa dáng hình 
  Thỉnh thoảng anh đến soi mình 
  Lúc mờ, lúc hiện, ngõ tình lắt lay... 
   
  Tháng ngày đang ngấm men say 
  Lòng ta mỗi lúc thêm đầy chất mê... 
  Dọc đời ngập những đi về 
  Tấm thân mòn mỏi... Vẫn thề sắt son! 
   
  Mắt em thoáng giọt lệ tròn 
  Tình yêu trong ấy vẫn còn vẹn nguyên...!
 
            <bài viết được chỉnh sửa lúc 05.03.2011 12:39:22 bởi trần như chuyên >
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              ĐÔNG VỀ...! 
   
   
  Lá thu rơi vào kỷ niệm 
  Nỗi niềm gõ cửa đêm sâu 
  Nhớ nhung bắc cầu năm tháng 
  Từ quá khứ đến tương lai. 
   
  Thời gian chứa màu nhạt phai 
  Tình ta đan cài tối, sáng 
  Aó em chập chờn, bảng lảng 
  Đi ngang những chiêù hoàng hôn. 
   
  Lòng ta sóng cồn bờ cát 
  Nhập nhoà ký ức phôi thai 
  Gío vẫn xanh hoài thổn thức 
  Tâm hồn ùa ra rạo rực 
  Ngọt ngào hương bưởi, hương ngâu. 
   
  Tình yêu tô màu hoa trái 
  Tươi lại muộn màng mắt ai 
  Bước chân miệt mài, mải miết 
  Bóng dáng muôn nẻo cuộc đời. 
   
  Bộn bề sắc hương chờ đợi 
  Vời vợi bốn mùa nhớ nhung 
  Ngày giờ lạnh lùng, vô cớ 
  Trôi ngang dặm đường yêu thương. 
   
  Heo may lay lắt, vấn vương 
  Đông mang theo về áo ấm 
  Giây phút trôi qua thật chậm 
  Lạnh giá len vào con tim. 
   
  Ngày ngày lật tìm kỷ niệm 
  Trên từng chiếc lá bay qua 
  Bướm vàng nhập nhoà đáy mắt 
  Giữa màn đêm - Em hiện ra...!!! 
            <bài viết được chỉnh sửa lúc 09.09.2010 22:13:52 bởi trần như chuyên >
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              LỐI QUEN 
   
   
  Ta đang lạc bước vườn xưa 
  Đốm trăng dẫn lối - Gío thưa gọi mời 
  Đầu cành mấy giọt sương rơi 
  Phút giây lóe sáng cho đời lên men. 
   
  Thì ra trước lạ, sau quen 
  Vẫn thao thức cạnh bóng đèn canh đêm 
  Em tôi thấp thoáng bên thềm 
  Tròng trành nỗi nhớ giấc mềm lắt lay. 
   
  Anh đang mang đến đắm say 
  Để yêu cho bõ những ngày chưa quen 
  Mắt em sóng sánh giọt đen 
  Lặng đi sao vẫn đan xen nét buồn. 
   
  Dỗ em, dỗ cả anh luôn 
  Hai trái tim nhỏ - Ngọn nguồn bao la 
  Lúc gặp nhau muốn vỡ oà 
  Trào dâng sóng dậy, xót xa, tủi hờn... 
   
  Biết chăng ta còn nhớ hơn  
  Đâu như ai đó, gió vờn nước mây 
  Chòm ''Thần Nông'' ngả về tây 
  Lối xưa mờ ảo, bóng mây nhạt nhoà. 
   
  Khuya về cuốn ánh trăng xa 
  Sương giăng nỗi nhớ mà ta ấm lòng 
  Thao thức xen lẫn chờ mong... 
  Thiếp đi đèn vẫn thức trong canh dài... 
   
  Ta đang mơ đến ngày mai...!
 
            <bài viết được chỉnh sửa lúc 04.05.2011 21:23:59 bởi trần như chuyên >
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              
Trích đoạn:  trần như chuyên 
   
  LỐI QUEN 
   
   
  Ta đang lạc bước vườn xưa 
  Đốm trăng dẫn lối - Gío thưa gọi mời 
  Long lanh mấy giọt sao rơi 
  Khoé mắt sóng sánh cho đời hờn ghen. 
   
  Thì ra trước lạ, sau quen 
  Vẫn thao thức cạnh bónh đèn canh đêm 
  Em tôi thấp thoáng bên thềm 
  Tròng trành nỗi nhớ mặc rèm lắt lay. 
   
  Anh đang mang đến đắm say 
  Để yêu cho bõ những ngày chưa quen 
  Mắt em sóng sánh giọt đen 
  Lặng đi sao vẫn đan xen nét buồn. 
   
  Dỗ em, dỗ cả anh luôn 
  Hai trái tim nhỏ - Ngọn nguồn bao la 
  Lúc gặp nhau muốn vỡ oà 
  Trào dâng sóng dậy, xót xa, tủi hờn... 
   
  Biết chăng ta còn nhớ hơn  
  Đâu như ai đó, gió vờn nước mây 
  Chòm ''Thần Nông'' ngả về tây 
  Lối xưa mờ ảo, bóng mây nhạt nhoà. 
   
  Khuya về cuốn ánh trăng xa 
  Sương giăng nỗi nhớ mà ta ấm lòng 
  Thao thức xen lẫn chờ mong... 
  Thiếp đi đèn vẫn thức trong canh dài... 
   
  Ta đang mơ đến ngày mai...! 
  
   chào Trần Như Chuyên, nhabe góp thơ nha    
   lối quen    
   lời ai như có cánh 
   đưa tình vào đắm say 
   huyền ảo trăng đêm 
   muôn sao lấp lánh    
   nhabe 
            
<bài viết được chỉnh sửa lúc 29.08.2010 07:56:29 bởi nhabe >
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              LƯU LUYÊN! 
   
   
  Mưa đêm giăng mắc làm sao? 
  Phương trời phía ấy vẫn thao thức hoài 
  Trăng đêm động cánh hoa nhài 
  Gọi hương thơm dậy cho người vấn vương. 
   
  Cùng nằm bên cạnh con đường 
  Cùng mơ trong trong một màn sương dịu dàng 
  Đêm nhớ nhung rộng mênh mang 
  Ta bay theo ánh huy hoàng đến em. 
   
  Mong mang đôi chút hương đêm 
  Trải vào giấc ngủ có thêm ấm nồng 
  Ta uống chung ly rượu hồng 
  Má em chín rực, đỏ ong sương tàn. 
   
  Giấc mơ chứa màu hợp tan  
  Gieo mầm lưu luyến đến tan nát lòng...!!!
 
            <bài viết được chỉnh sửa lúc 14.09.2010 18:49:23 bởi trần như chuyên >
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
                 
Trích đoạn:  trần như chuyên 
   
  LƯU LUYÊN! 
   
   
  Mưa đêm giăng mắc làm sao? 
  Phương trời phía ấy vẫn thao thức hoài 
  Trăng đêm động cánh hoa nhài 
  Gọi hương thơm dậy cho người vấn vương. 
   
  Cùng nằm bên cạnh con đường 
  Cùng mơ trong trong một màn sương dịu dàng 
  Đêm nhớ nhung rộng mênh mang 
  Ta bay theo ánh huy hoàng đến em. 
   
  Mong mang đôi chút hương đêm 
  Trải vào giấc ngủ có thêm ấm nồng 
  Ta uống chung ly rượu hồng 
  Má em chín rực, đỏ ong sương tàn. 
   
  Giấc mơ chứa màu hợp tan  
  Gieo mầm lưu luyến đến tan nát lòng...!!! 
  
       luyến lưu    
   hương đêm sao quá nồng nàn 
   rượu chưa nhấp cạn mà lòng đã say 
   bình minh đã đến chân đồi 
   lòng còn lưu luyến vẫy chào xa xa    
   nhabe 
            
            
        
 
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              
Trích đoạn:  nhabe 
    
       thay đổi    
   em về đô thị xa hoa 
   mà lòng vẫn nhớ cánh đồng quê xưa 
   giờ quê cũng giống thị thành 
   cũng nhà san sát cũng xe ồn ào    
   nhabe       
  NGẠI    
  Đô thị chiều mưa chắn lối 
  Ô hồng, ô tím... xa hoa 
  Kìa bóng hình em nhạt nhoà 
  Ngắm nhìn màn đêm  tắm gội...    
            
            
        
 
     
    
 
    
    
        
        
            
            
                 
Trích đoạn:  trần như chuyên 
   
  
Trích đoạn:  nhabe 
    
 
   
   thay đổi 
   
   em về đô thị xa hoa 
   mà lòng vẫn nhớ cánh đồng quê xưa 
   giờ quê cũng giống thị thành 
   cũng nhà san sát cũng xe ồn ào 
   
   nhabe 
  
      NGẠI    
  Đô thị chiều mưa chắn lối 
  Ô hồng, ô tím... xa hoa 
  Kìa bóng hình em nhạt nhoà 
  Ngắm nhìn màn đêm  tắm gội...       
   em biết     
   em biết anh ngại 
   đô thị chốn phồn hoa 
   em thì quen chân sáo 
   chỗ nào cũng la cà    
   nhabe 
            
            
        
 
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              
Trích đoạn:  nhabe 
    
   em biết  
   
   em biết anh ngại 
   đô thị chốn phồn hoa 
   em thì quen chân sáo 
   chỗ nào cũng la cà 
   
   nhabe 
  
      NGẪM    
  Áo tím chập chờn bay xa 
  Để lại bao la bóng tối 
  Lòng anh lang thang gõ rối 
  Nghe tiếng thở dài... trong tim! 
            
            
        
 
     
    
 
    
    
        
        
            
            
                 
Trích đoạn:  nhabe 
   
  chiếc thuyền nan mong manh  
  sóng to gió lớn  
  bến bờ nơi đâu...  
   
  nhabe 
   
  ................. 
   
  MÊNH MÔNG 
   
  Aó tím sương bắc cầu 
  Bên kia bờ ảo vọng 
  Vượt muôn ngàn lợp sóng 
  Đến bất kỳ đâu... 
  
       bao la     
   biển rộng lớn bao la 
   nếu thuyền đi không về   
   có theo cùng thuyền không...    
   nhabe       
  NIỀM TIN    
  Ao ước đến vô cùng 
  Rộng lớn tới mênh mông 
  Bầu trời loang màu tím... 
  Ta chẳng chịu về không... 
            
            
        
 
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              
Trích đoạn:  trần như chuyên 
   
  
Trích đoạn:  nhabe 
   
  chiếc thuyền nan mong manh  
  sóng to gió lớn  
  bến bờ nơi đâu...  
   
  nhabe 
   
  ................. 
   
  MÊNH MÔNG 
   
  Aó tím sương bắc cầu 
  Bên kia bờ ảo vọng 
  Vượt muôn ngàn lợp sóng 
  Đến bất kỳ đâu... 
  
 
   
   bao la 
    
   biển rộng lớn bao la 
   nếu thuyền đi không về   
   có theo cùng thuyền không... 
   
   nhabe 
  
      NIỀM TIN    
  Ao ước đến vô cùng 
  Rộng lớn tới mênh mông 
  Bầu trời loang màu tím... 
  Ta chẳng chịu về không...          
   niềm tin    
   màu tím hoa cà vẫn quanh đây 
   vẫn tỏa hương cho đời 
   vẫn cùng người chia sẻ 
    những buồn vui trong đời    
   nhabe 
            
            
        
 
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              quote]Trích đoạn:  nhabe      
Trích đoạn:  trần như chuyên 
   
  
Trích đoạn:  nhabe 
   
  chiếc thuyền nan mong manh  
  sóng to gió lớn  
  bến bờ nơi đâu...  
   
  nhabe 
   
  ................. 
   
  MÊNH MÔNG 
   
  Aó tím sương bắc cầu 
  Bên kia bờ ảo vọng 
  Vượt muôn ngàn lợp sóng 
  Đến bất kỳ đâu... 
  
 
   
   bao la 
    
   biển rộng lớn bao la 
   nếu thuyền đi không về   
   có theo cùng thuyền không... 
   
   nhabe 
  
      NIỀM TIN    
  Ao ước đến vô cùng 
  Rộng lớn tới mênh mông 
  Bầu trời loang màu tím... 
  Ta chẳng chịu về không...          
   niềm tin    
   màu tím hoa cà vẫn quanh đây 
   vẫn tỏa hương cho đời 
   vẫn cùng người chia sẻ 
    những buồn vui trong đời    
   nhabe       
  TIN    
  Aó trăng pha màu chơi vơi 
  Khi đậm, lúc nhạt mây vời vợi say 
  Tình đời như gió thoảng bay 
  Qúa tin nên tội - Đắng cay suốt đời... 
            
            
        
 
     
    
 
    
     
 
     
    
    
    
    
	
    
    
    
    
        
            
    
        Thống kê hiện tại
        Hiện đang có  0 thành viên và  3 bạn đọc.
        
 
            
         
     
    
    
    
    
    
    
        
        
        
	
            Kiểu: