BÂNG QUƠ
GIAO MÙA...
Sáng nay em tựa bông hoa
Nở trong ký ức, tan hoà tương lai.
Tóc buông ngan ngát hương nhài
Thơm từ tiềm thức, ban mai nhạt nhoà.
Ngỡ ngàng, em dành cho ta
Ngọc len đáy mắt mặn mà xuân tươi.
Tròng trành, trong vắt tiếng cười...
Mỏng manh, xao động vòm trời biếc xanh.
Chuông vang ủ tiếng bên thành
Rợp hồ sen nở, hương lành lạnh say.
Ước gì có mãi sáng nay...!
<bài viết được chỉnh sửa lúc 08.05.2011 17:29:00 bởi trần như chuyên >
Trích đoạn: trần như chuyên
quote]Trích đoạn: nhabe
Trích đoạn: trần như chuyên
Trích đoạn: nhabe
chiếc thuyền nan mong manh
sóng to gió lớn
bến bờ nơi đâu...
nhabe
.................
MÊNH MÔNG
Aó tím sương bắc cầu
Bên kia bờ ảo vọng
Vượt muôn ngàn lợp sóng
Đến bất kỳ đâu...
bao la
biển rộng lớn bao la
nếu thuyền đi không về
có theo cùng thuyền không...
nhabe
NIỀM TIN
Ao ước đến vô cùng
Rộng lớn tới mênh mông
Bầu trời loang màu tím...
Ta chẳng chịu về không...
niềm tin
màu tím hoa cà vẫn quanh đây
vẫn tỏa hương cho đời
vẫn cùng người chia sẻ
những buồn vui trong đời
nhabe
TIN
Aó trăng pha màu chơi vơi
Khi đậm, lúc nhạt mây vời vợi say
Tình đời như gió thoảng bay
Qúa tin nên tội - Đắng cay suốt đời...
tin
trời nổi cơn dông gió
mây che kín bóng trăng
gió từng cơn thổi mạnh
thấp thoáng một mảnh trăng
nhabe
Ô!
Ô hồng che hai cuộc đời
Mưa buồn giăng kín bầu trời vu vơ
Thương ướt áo cho đi nhờ
Qua đường giây lát, ai ngờ nên duyên...
Mắt huyền neo bến bình yên
Dòng soi sóng biếc, Nhịp thuyền chèo mây
Gío luồn rặng liễu hao gầy
Long lanh đáy nước, Trăng lây bóng hình...
Má hồng, môi thắm rung rinh
Sắt son, hai nửa mối tình chăng tơ...
Aó em phai màu, hững hờ
Đêm qua chắc lại đón chờ cơn mưa...???
<bài viết được chỉnh sửa lúc 14.09.2010 19:52:07 bởi trần như chuyên >
Trích đoạn: trần như chuyên
Ô!
Ô hồng che hai cuộc đời
Mưa buồn giăng kín bầu trời vu vơ
Thương ướt áo cho đi nhờ
Qua đường giây lát, ai ngờ nên duyên...
Mắt huyền neo bến bình yên
Dòng soi sóng biếc, Nhịp thuyền chèo mây
Gío luồn rặng liễu hao gầy
Long lanh đáy nước, Trăng lây bóng hình...
Má hồng, môi thắm rung rinh
Sắt son, hai nửa mối tình chăng tơ...
Aó em phai màu, hững hờ
Đêm qua chắc lại đón chờ cơn mưa...???
TNC, cho nhabe ké bài thơ về ô...
ô
trời đổ mưa bất chợt
em vào trú bên hiên
gió từng cơn tạt mạnh
mưa ào vào bên trong
anh sẵn tay cầm ô
che luôn cho cả hai
rồi vu vơ hỏi chuyện
cơn mưa dài qua mau
rồi những ngày không mưa
mình cũng tình cờ gặp
tình cờ đi chung lối
chỉ là tình cờ thôi...
nhabe
<bài viết được chỉnh sửa lúc 03.09.2010 08:53:55 bởi nhabe >
TìNH CỜ!
Cánh chèo khua ngược dòng đời
Vô tình loang lổ cả trời thu sang
Lòng đương trăm nỗi ngổn ngang
Bình minh thức dậy - Ngỡ ngàng cánh chim...
Máu hồng - Màu của con tim
Chẳng duyên sao dễ đã tìm được nhau
Hiểu lầm giây phút qua mau
Hiện lên trang giấy nỗi đau đáu chờ.
Say sưa ngắm nhện giăng tơ
Nhìn đàn ong bướm vu vơ giàn bầu
Vậy mà cũng chẳng ngờ đâu
Làm nên mật ngọt bắt đầu từ đây...
Mải mê ngắm sao ngọn cây
Biết đâu thảm cỏ sót đầy chông gai
Kiên nhẫn chờ đến ngày mai...
Gặp nhau nơi chốn tương lai, vội gì!
<bài viết được chỉnh sửa lúc 29.03.2011 08:46:59 bởi trần như chuyên >
BÓNG TÌNH
Nhớ nhau trằn trọc đêm trường
Ẩn hiện con đường em vẫn lại qua
Ngổn ngang là nỗi nhớ xa
Theo ánh chiều tà héo hắt về tây.
Bóng đêm đen đặc dâng đầy
Lần theo dấu giầy để mặc sao rơi.
Trăng còn lẩn theo mây trôi
Để mình ta ngồi ngơ ngẩn nhìn em.
Sương về ướt áo lạnh thêm
Chắc rằng giấc mềm em đã vội ngon.
Chim đêm gọi bạn véo von
Chắc ai vẫn còn thắc thỏm chờ ai?
Đường phía trước vẫn còn dài
Em cứ nhớ hoài, anh vẫn thương xa.
Yêu nhau từ những ngày qua
Đường xưa nhạt nhoà hình bóng mây trôi.
Đường trăng vui bước quá rồi
Để lại cho đời một mảnh tình riêng!
<bài viết được chỉnh sửa lúc 14.09.2010 19:52:53 bởi trần như chuyên >
HOÀ!
Em yêu anh tới đỉnh điểm rồi
Vậy mà sao còn mãi xa xôi!
Rượu nâng ly chót, lòng chới với
Cạn hết bầu, tình vẫn chơi vơi.
Thầm hứa yêu em nốt quãng đời
Đêm ngày mòn mỏi, tháng năm trôi
Sóng lòng va đập vào mây gió
Gửi hồn mình theo bóng nhạn rồi.
Men đắng cho lòng thêm bối rối
Gánh tình đong nặng nước biển khơi
Trái tim lỡ nhịp - Tràn mộng ước
Dầu dãi đường trời - Sương nắng phơi.
Vách cũ gió lùa, mưa tả tơi
Thương ai vò võ, giọt lệ rơi!
Mắt xanh đã dấu tình trong ấy
Lấp lánh, long lanh một mảnh trời.
Chén rượu đầy lên, bầu rượu vơi
Men đỏ lan ra toả khắp người
Nâng chén quỳnh lên lòng trĩu nặng
Ta uống, em say - Tình lên môi!
<bài viết được chỉnh sửa lúc 06.09.2010 21:07:37 bởi trần như chuyên >
Trích đoạn: trần như chuyên
HOÀ!
Em yêu anh tới đỉnh điểm rồi
Vậy mà sao còn mãi xa xôi!
Rượu nâng ly chót, lòng chới với
Cạn hết bầu, tình vẫn chơi vơi.
Thầm hứa yêu em nốt quãng đời
Đêm ngày mòn mỏi, tháng năm trôi
Sóng lòng va đập vào mây gió
Gửi hồn mình theo bóng nhạn rồi.
Men đắng cho lòng thêm bối rối
Gánh tình đong nặng nước biển khơi
Trái tim lỡ nhịp - Tràn mộng ước
Dầu dãi đường trời - Sương nắng phơi.
Vách cũ gió lùa, mưa tả tơi
Thương ai vò võ, giọt lệ rơi!
Mắt xanh đã dấu tình trong ấy
Lấp lánh, long lanh một mảnh trời.
Chén rượu đầy lên, bầu rượu vơi
Men đỏ lan ra toả khắp người
Nâng chén quỳnh lên lòng trĩu nặng
Ta uống, em say - Tình lên môi!
thua
trước sau ta biết mình cũng thua
thơ chưa thành vận đà hết chữ
rượu chưa nhấp cạn hồn đã say
còn chi để mà mình đấu tiếp
thôi đành hẹn nhau đến ngày mai
nhabe
CÁT BỤI MÀ THÔI
Bây giờ cát bụi cũng chẳng còn!
<bài viết được chỉnh sửa lúc 20.09.2010 08:59:57 bởi peli >
Trích đoạn: peli
BÓNG TÌNH
Nhớ nhau trằn trọc đêm trường
Ẩn hiện con đường em vẫn lại qua
Ngổn ngang là nỗi nhớ xa
Theo ánh chiều tà héo hắt về tây.
Bóng đêm đen đặc dâng đầy
Lần theo dấu giầy để mặc sao rơi.
Trăng còn lẩn theo mây trôi
Để mình ta ngồi ngơ ngẩn nhìn em.
Sương về ướt áo lạnh thêm
Chắc rằng giấc mềm em đã vội ngon.
Chim đêm gọi bạn véo von
Chắc ai vẫn còn thắc thỏm chờ ai?
Đường phía trước vẫn còn dài
Em cứ nhớ hoài, anh vẫn thương xa.
Yêu nhau từ những ngày qua
Đường xưa nhạt nhoà hình bóng mây trôi.
Đường trăng vui bước quá rồi
Để lại cho đời một mảnh tình riêng!
Trần Như Chuyên
CÁT BỤI MÀ THÔI
Thế gian này có chi không là ảo?
Tấc cả rồi cũng cát bụi mà thôi
Một mai kia nhắm mằt xuôi tay rồi
Ai cũng thế, có gì đâu khác biệt
Tình cũng thế, mong manh ảo và thật
Đem vần thơ góp nhặt với cuộc đời!
Thật hay ảo rồi cũng thế mà thôi!
Thân vay muợn,rồi mai kia cũng trả!!
Sắc,tài,thân ta toàn cát bụi cả!
Dù trăm ngàn lời nhung nhớ ,thương yêu!
Đến cuối đời còn giữ lại bao nhiêu!
Thôi thì thế,sắc-không là như thế!!
Hoàng Lan
Chào bạn Chuyên!Bạn ghé trang thơ của Peli hoạ mấy bài mà đến hôm nay mới có dịp hoạ lại bạn một bài!Thơ bạn khó hiểu quá ,sức có hạn,mong bạn đừng cười,thơ mình nhạt ý kém lời !!
.........................
CÁT BỤI LUÂN HỒI
Kiếp nhân sinh vật lộn trong hư ảo
Ước vọng phai tàn còn chút này thôi
Ta nhẹ nhàng nói một chữ ''rồi''
Lặng lẽ giấu mình vào cá biệt.
Bởi đời thường đâu dễ gì nói thật
Rằng mấy ai chỉ yên phận trọn đời
Khoe sắc, toả hương theo tháng năm trôi
Say, tỉnh, đục, trong, nhận, cho, vay, trả.
Ta lớn cao lên - Lắng nghe tất cả
Dâng hiến nồng nàn - Chan chứa thương yêu
Làm việc thật nhiều, hưởng chẳng bao nhiêu
Bên cỗ máy tuần hoàn: - Vòng nhân thế...
PELI HOANG LAN À!
Mình không hoạ mà hoà lại với bạn cho vui! Vì hạn chế về câu chữ nên chẳng nói gì nhiều hơn mong bạn thông cảm nhé!
<bài viết được chỉnh sửa lúc 07.09.2010 13:20:20 bởi trần như chuyên >
CẦU NHỚ
Anh đang trôi về phía mù khơi
Quay lại nhìn em nơi cuối trời
Núi đứng ngắm nhau che tầm mắt
Nỗi nhớ thương vấn vương nắng mai.
Đời người vượt biết mấy chông gai
Vẫn thả hồn trên những dặm dài
Lòng đang nặng trĩu bâng khuâng đấy
Sao bóng hình em lay lắt hoài.
Chẳng sẻ tình yêu em với ai
Anh gác lòng lên trên nhạt phai
Dầu dãi sương rơi, phơi nỗi nhớ
Tháng ngày mòn mỏi trói mê say.
Em nói yêu anh trọn kiếp này
Lòng anh thoáng nhói chút đắng cay
Biết đâu em còn đang nghẹn laị...
Hẹn cùng anh hết những kiếp sau.
Ta uống cho nhau ly rượu màu
Pha vào men, đắng dọc canh thâu
Mỗi năm hè lại, xao xuyến đến
Em bắc cho anh thêm nhịp cầu.
Đêm xa quá, sao lẩn về đâu
Kéo dần lên dải lụa thắm màu
Cánh nhớ xoè như hình tia nắng
Mỗi sớm, chiều đều nghĩ về em...
<bài viết được chỉnh sửa lúc 08.05.2011 18:31:10 bởi trần như chuyên >
VẸN TÌNH
Anh vẫn trôi dài trong nỗi nhớ
Đêm ngày thổn thức nghĩ về em
Có những lúc oằn mình trăn trở
Dấu thời gian hằn lên làn môi.
Anh giấu em vào ánh trăng rơi
Thao thức canh thâu đếm sao trơì
Dòng ngân hà chảy trong đáy mắt
Nhấp nháy hoài giọt tình đầy vơi.
Anh đón đưa em nốt quãng đời
Aó màu bàng bạc quyện sương rơi
Ngăn gió, che mưa, xua giá lạnh
Đưa niềm vui tới gợi đam mê.
Ánh mắt em hơn lời ước thề
Nỗi buồn man mác đến tái tê
Anh vẫn soi mình vào nơi ấy
Gói trọn trời xanh bến mộng mơ.
Có lúc nhớ nhau đến ngẩn ngơ
Anh đành lặng lẽ nếm đợi chờ
Ngọt bùi, chát mặn hằn hơi thở
Hoà những lời ca vào vu vơ.
Em nhận ra anh thật tình cờ
Anh gửi nỗi niềm trong bâng quơ
Gặp nhau lần đầu xâu lưu luyến
Để dấu mắt huyền xuyên tháng năm.
Tình em thơm thảo ánh trăng rằm
Găm bao ước nguyện chốn xa xăm
Em hái mang về giữa im ắng
Lặng lẽ kề bên nơi trái tim.
Chẳng nói nhiều đâu chỉ lục tìm
Trên vườn hoa trái ngát mùa chim
Có còn lưu luyến hương tình ấy
Đằm hồn mình vương vương nắng say...
<bài viết được chỉnh sửa lúc 08.09.2010 20:24:39 bởi trần như chuyên >
CHỜ TIN!
Mấy ngày bặt tin em
Nỗi nhớ chồng nỗi nhớ
Có những lúc nín thở
Đợi chờ dòng chữ quen...
Đêm chẳng buồn gài then
Sao thức cùng đáy mắt
Lòng bồi hồi se sắt
Lặng lẽ theo trăng lên.
Nghe như gió gọi tên
Lả tả sương nhuộm lá
cảnh vờ quen, vờ lạ
kéo nhau vào giấc tiên.
Anh đón nỗi nhớ ngoài hiên
Em chờ thao thức hiện lên sau rèm
Trái tim trót lỡ yếu mềm
Mải vương vấn quyện màn đêm đợi chờ.
Nhớ nhau, anh kịp làm thơ
Thương anh em trói hững hờ theo trăng
Đêm lạnh lẽo tới giá băng
Chờ mong phủ kín, sương giăng bộn bề.
Nhớ em cho vẹn lòng thề
Yêu anh để lại tái tê cho đời
Im lặng đếm tiếng sương rơi
Thảng hoặc cánh vạc gọi nơi cuối trời.
Canh tàn, giấc ngủ còn vơi
Bến nhớ thương đến nửa vời đã tan
Hừng đông nhàn nhạt đang lan
Một vài cánh vạc lẻ đàn về đâu...!?
<bài viết được chỉnh sửa lúc 09.09.2010 13:20:55 bởi trần như chuyên >
Trích đoạn: trần như chuyên
CHỜ TIN!
Mấy ngày bặt tin em
Nỗi nhớ chồng nỗi nhớ
Có những lúc nín thở
Đợi chờ dòng chữ quen...
Đêm chẳng buồn gài then
Sao thức cùng đáy mắt
Lòng bồi hồi se sắt
Lặng lẽ theo trăng lên.
Nghe như gió gọi tên
Lả tả sương nhuộm lá
cảnh vờ quen, vờ lạ
kéo nhau vào giấc tiên.
Anh đón nỗi nhớ ngoài hiên
Em chờ thao thức hiện lên sau rèm
Trái tim trót lỡ yếu mềm
Mải vương vấn quyện màn đêm đợi chờ.
Nhớ nhau, anh kịp làm thơ
Thương anh em trói hững hờ theo trăng
Đêm lạnh lẽo tới giá băng
Chờ mong phủ kín, sương giăng bộn bề.
Nhớ em cho vẹn lòng thề
Yêu anh để lại tái tê cho đời
Im lặng đếm tiếng sương rơi
Thảng hoặc cánh vạc gọi nơi cuối trời.
Canh tàn, giấc ngủ còn vơi
Bến nhớ thương đến nửa vời đã tan
Hừng đông nhàn nhạt đang lan
Một vài cánh vạc lẻ đàn về đâu...!?
chờ tin
tưởng anh bận nên thôi không ghé
ngại làm phiền...sẽ mất ý thơ
nhớ người trăng cũng bâng khuâng
sao mờ tối cả bầu trời về đêm...
nhabe
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
Kiểu: