Kiếp Trước Là Hoa Kiếp trước là hoa khoe sắc hương
Thướt tha yểu điệu bước trên đường
Tóc mây óng ả đầy kiêu hãnh
Ong bướm vờn quanh,vạn kẻ thương
Người dâng nhung lụa,kẻ dâng châu
Kẻ tặng ngọc trâm,biếu tọa lầu
Lơi lả điên cuồng say gối mỏi
Mỉm cười răng khểnh nét khuôn châu
Kiếp trước là hoa khoe sắc Xuân
Cong cong mày liễu,dài đôi chân
Xinh xinh thon dáng chào ong bướm
Mời gọi tình xa biên biết lần....
Gãy đàn đằm thắm khúc Thiên Thai
Nhi nữ cầm ca,đặt dấu hài
Một buổi dựa mình bên tượng cổ
Khoe duyên lây động khắp hồn ai...
Lẳng lơ nghiêng ngã dựa nhân gian
Thỏa thích say sưa nên chẳng van
Mặc kệ thế nhân ôm rạo rực
Gối chăn xô lệch những đêm hoàng
Ngày kia chết rũ giữa ven đường
Héo úa nhành hoa chẳng kẻ thương
Nấm đất vàng hoe ôm cốt lạnh...
Hồn đi lặng lẽ lúc canh trường
Chợt nhớ kiếp xưa,khi tọa thiền
Hai hàng lệ rớt chảy triền miên
Mới hay kiếp sống vần xoay chuyển
Luân hồi nhân quả thật vô biên