Góc thơ nho nhỏ
Hãy nói em còn hương sắc hồng
Bao người vương vấn có hơn không
Đón đưa trìu mến người thương cúc
Trao gửi ấm nồng kẻ nhớ thông
Nhiều lúc bâng khuâng lòng thổn thức
Đôi khi se sắt dạ mênh mông
Xuân thì đã lỡ còn mơ mộng
Mưa gió tàn phai tận đáy lòng
lethutrang
............................................
chẳng đỏ, nay em cũng đã hồng
đường đời sóng gió biết bao không
nghĩa bạn dạt dào mây bắc hải
tình cha man mác bóng tùng thông
ngắm lại bao cuộc sầu vắng lặng
nhìn lên muôn sự khổ mênh mông
ngày nay một nụ còn vương vấn
mặc khách trần ai có hiểu lòng
tđ
...................................................
Ngoài ngõ ai chờ đón bóng hồng
Kiệu dù có đến cũng như không
Tim côi chưa mở cho mai trúc
Mắt biếc còn vương ở bách thông
Năm tháng bôn ba thân héo hắt
Mỗi ngày chạy chợ dáng mênh mông
Tri ân người mến thương thân liễu
Gian khổ nên chưa nở nụ lòng
lethutrang
...............................................
dầu đất cằn khô vẫn nở hồng
một làn hương tỏa ngát tầng không
cốt cách vẫn thường so mai trúc
dáng hình còn đó sánh tùng thông
ít nụ vì chưng trời lạnh lẽo
tươi hoa bởi lẽ đất mênh mông
lãng tử đang chờ tay ai đó
một sớm buông lơi hết nợ lòng
tđ
...........................................
Lãng tử đừng vương chi bóng hồng
Ra vào cay đắng với đời không
Sắc hương tàn úa đây màu cúc
Nhân dạng nhạt phai đó cội thông
Chẳng đến tình duyên vì trống trải
Không tìm yêu nhớ bởi mênh mông
Cánh hoa bèo bọt luôn trăn trở
Cuộc sống ba đào nặng tấm lòng
lethutrang
...............................................
lãng tử đa mang bóng má hồng
một nụ âm thầm có được không
nay bởi phong phanh thân bồ liễu
mai nên bề thế cội tùng thông
thục nữ một đời bao óng ả
phu nhân hai chữ lắm mênh mông
tình trường chẳng có đường lui gót
những muốn cùng ai phút trải lòng
tđ
.............................................
Nhân thế sinh chi phận má hồng
Cho người hái nụ nghĩ buồn không
Đi về ai có thương tre trúc
Trở lại người còn nhớ trắc thông
Thục nữ dõi tìm nơi núp bóng
Phu quân xa khuất chốn mênh mông
Mười hai bến nước trong hay đục
Mơ bóng tùng nhân nỗi nặng lòng
lethutrang
...................................................
người đã vui chưa hỡi má hồng
gửi trao một nụ có ưng không
rảnh rỗi cứ việc mơ lan cúc
buồn phiền thì lại ngắm trúc thông
đến hỏi chỉ lo nhà vắng vẻ
qua thăm còn ngại sóng mênh mông
chỉ một nụ thôi đừng chê ít
ngày mai sẽ rủ nếm cháo lòng
tđ
..................................................
Nhận một nụ thôi ngỡ đóa hồng
Ai đưa thì nhận, hỏi chi không
Ngày xưa xuân sắc nồng hương cúc
Hiện tại héo mòn giống gốc thông
Ngắm biển đầy vơi con nước xuống
Nhìn trời cao rộng quá mênh mông
Tàn phai một thuở còn ai đến
Chớ nói tặng cho đỡ rối lòng
lethutrang
............................................
sắc thắm còn đây một nụ hồng
cõi lòng băng giá gửi hư không
những muốn tươi xinh cùng lan cúc
còn mong vùng vẫy với bách thông
đông hết én còn e lạnh lẽo
xuân về thuyền vẫn ngại mênh mông
quá khứ muôn ngàn thôi chớ lụy
rung khẽ trần ai tiếng nhạc lòng
tđ
...............................................
Hỏi có tình không hỡi cánh hồng
Con tim sao mãi vẫn như không
Ngày xưa đến hỏi đường tre trúc
Hiện thực còn thăm lối trắc thông?
Từ tạ khéo sao cho thắm ý
Chối từ êm đẹp với mênh mông
Tin yêu muôn thuở không vào đến
Thương nhớ chỉ trao những nặng lòng
lethutrang
<bài viết được chỉnh sửa lúc 22.01.2011 05:48:40 bởi lethutrang >
vô đề
gió đông đã lạnh lẽo thân già
nợ đời sao mãi chửa buông tha
nay gạo với rau chi tá lả
mai xăng cùng điện gọi la đà
lặn lội còn trông đồng bạc héo
nghêu ngao đành ngoác mảnh thơ ca
bạn có vui cùng câu tri kỷ
ít phút gặp nhau, ấy gọi là
tđ
.........................................
VÔ ĐỀ
Gió chở Đông đi, sợ bị già
Thời gian không nể chẳng buông tha
Kéo nhau cùng tới vui hoa lá
Tụ tập lùa sang chơi quá đà
Buổi sớm tinh mơ vào nhảy nhót
Chiều tàn muộn trễ vẫn hòa ca
Mùa về trăn trở màu tươi thắm
Hãy đến ngân nga tri kỷ là
lethutrang
Hãy nói em còn hương sắc hồng
Bao người vương vấn có hơn không
Đón đưa trìu mến người thương cúc
Trao gửi ấm nồng kẻ nhớ thông
Nhiều lúc bâng khuâng lòng thổn thức
Đôi khi se sắt dạ mênh mông
Xuân thì đã lỡ còn mơ mộng
Mưa gió tàn phai tận đáy lòng
lethutrang
............................................
chẳng đỏ, nay em cũng đã hồng
đường đời sóng gió biết bao không
nghĩa bạn dạt dào mây bắc hải
tình cha man mác bóng tùng thông
ngắm lại bao cuộc sầu vắng lặng
nhìn lên muôn sự khổ mênh mông
ngày nay một nụ còn vương vấn
mặc khách trần ai có hiểu lòng
tđ
...................................................
Ngoài ngõ ai chờ đón bóng hồng
Kiệu dù có đến cũng như không
Tim côi chưa mở cho mai trúc
Mắt biếc còn vương ở bách thông
Năm tháng bôn ba thân héo hắt
Mỗi ngày chạy chợ dáng mênh mông
Tri ân người mến thương thân liễu
Gian khổ nên chưa nở nụ lòng
lethutrang
...............................................
dầu đất cằn khô vẫn nở hồng
một làn hương tỏa ngát tầng không
cốt cách vẫn thường so mai trúc
dáng hình còn đó sánh tùng thông
ít nụ vì chưng trời lạnh lẽo
tươi hoa bởi lẽ đất mênh mông
lãng tử đang chờ tay ai đó
một sớm buông lơi hết nợ lòng
tđ
...........................................
Lãng tử đừng vương chi bóng hồng
Ra vào cay đắng với đời không
Sắc hương tàn úa đây màu cúc
Nhân dạng nhạt phai đó cội thông
Chẳng đến tình duyên vì trống trải
Không tìm yêu nhớ bởi mênh mông
Cánh hoa bèo bọt luôn trăn trở
Cuộc sống ba đào nặng tấm lòng
lethutrang
...............................................
lãng tử đa mang bóng má hồng
một nụ âm thầm có được không
nay bởi phong phanh thân bồ liễu
mai nên bề thế cội tùng thông
thục nữ một đời bao óng ả
phu nhân hai chữ lắm mênh mông
tình trường chẳng có đường lui gót
những muốn cùng ai phút trải lòng
tđ
.............................................
Nhân thế sinh chi phận má hồng
Cho người hái nụ nghĩ buồn không
Đi về ai có thương tre trúc
Trở lại người còn nhớ trắc thông
Thục nữ dõi tìm nơi núp bóng
Phu quân xa khuất chốn mênh mông
Mười hai bến nước trong hay đục
Mơ bóng tùng nhân nỗi nặng lòng
lethutrang
...................................................
người đã vui chưa hỡi má hồng
gửi trao một nụ có ưng không
rảnh rỗi cứ việc mơ lan cúc
buồn phiền thì lại ngắm trúc thông
đến hỏi chỉ lo nhà vắng vẻ
qua thăm còn ngại sóng mênh mông
chỉ một nụ thôi đừng chê ít
ngày mai sẽ rủ nếm cháo lòng
tđ
..................................................
Nhận một nụ thôi ngỡ đóa hồng
Ai đưa thì nhận, hỏi chi không
Ngày xưa xuân sắc nồng hương cúc
Hiện tại héo mòn giống gốc thông
Ngắm biển đầy vơi con nước xuống
Nhìn trời cao rộng quá mênh mông
Tàn phai một thuở còn ai đến
Chớ nói tặng cho đỡ rối lòng
lethutrang
..............................................
sắc thắm còn đây một nụ hồng
cõi lòng băng giá gửi hư không
những muốn tươi xinh cùng lan cúc
còn mong vùng vẫy với bách thông
đông hết én còn e lạnh lẽo
xuân về thuyền vẫn ngại mênh mông
quá khứ muôn ngàn thôi chớ lụy
rung khẽ trần ai tiếng nhạc lòng
tđ
.................................................
Con tạo vần xoay phận má hồng
Lênh đênh trôi dạt tủi hờn không
Lạnh lùng đưa đến vui rừng quế
Băng giá chở về khóc gốc thông
Nắng sớm phủ đầy đời rong ruổi
Mưa chiều trải rộng kiếp mênh mông
Nữ nhi vẫn bước con đường rộng
Không bóng tùng quân mỏi mệt lòng
lethutrang
<bài viết được chỉnh sửa lúc 22.01.2011 16:46:50 bởi lethutrang >
Trích đoạn: lethutrang
Hãy nói em còn hương sắc hồng
Bao người vương vấn có hơn không
Đón đưa trìu mến người thương cúc
Trao gửi ấm nồng kẻ nhớ thông
Nhiều lúc bâng khuâng lòng thổn thức
Đôi khi se sắt dạ mênh mông
Xuân thì đã lỡ còn mơ mộng
Mưa gió tàn phai tận đáy lòng
lethutrang
............................................
chẳng đỏ, nay em cũng đã hồng
đường đời sóng gió biết bao không
nghĩa bạn dạt dào mây bắc hải
tình cha man mác bóng tùng thông
ngắm lại bao cuộc sầu vắng lặng
nhìn lên muôn sự khổ mênh mông
ngày nay một nụ còn vương vấn
mặc khách trần ai có hiểu lòng
tđ
...................................................
Ngoài ngõ ai chờ đón bóng hồng
Kiệu dù có đến cũng như không
Tim côi chưa mở cho mai trúc
Mắt biếc còn vương ở bách thông
Năm tháng bôn ba thân héo hắt
Mỗi ngày chạy chợ dáng mênh mông
Tri ân người mến thương thân liễu
Gian khổ nên chưa nở nụ lòng
lethutrang
...............................................
dầu đất cằn khô vẫn nở hồng
một làn hương tỏa ngát tầng không
cốt cách vẫn thường so mai trúc
dáng hình còn đó sánh tùng thông
ít nụ vì chưng trời lạnh lẽo
tươi hoa bởi lẽ đất mênh mông
lãng tử đang chờ tay ai đó
một sớm buông lơi hết nợ lòng
tđ
...........................................
Lãng tử đừng vương chi bóng hồng
Ra vào cay đắng với đời không
Sắc hương tàn úa đây màu cúc
Nhân dạng nhạt phai đó cội thông
Chẳng đến tình duyên vì trống trải
Không tìm yêu nhớ bởi mênh mông
Cánh hoa bèo bọt luôn trăn trở
Cuộc sống ba đào nặng tấm lòng
lethutrang
...............................................
lãng tử đa mang bóng má hồng
một nụ âm thầm có được không
nay bởi phong phanh thân bồ liễu
mai nên bề thế cội tùng thông
thục nữ một đời bao óng ả
phu nhân hai chữ lắm mênh mông
tình trường chẳng có đường lui gót
những muốn cùng ai phút trải lòng
tđ
.............................................
Nhân thế sinh chi phận má hồng
Cho người hái nụ nghĩ buồn không
Đi về ai có thương tre trúc
Trở lại người còn nhớ trắc thông
Thục nữ dõi tìm nơi núp bóng
Phu quân xa khuất chốn mênh mông
Mười hai bến nước trong hay đục
Mơ bóng tùng nhân nỗi nặng lòng
lethutrang
...................................................
người đã vui chưa hỡi má hồng
gửi trao một nụ có ưng không
rảnh rỗi cứ việc mơ lan cúc
buồn phiền thì lại ngắm trúc thông
đến hỏi chỉ lo nhà vắng vẻ
qua thăm còn ngại sóng mênh mông
chỉ một nụ thôi đừng chê ít
ngày mai sẽ rủ nếm cháo lòng
tđ
..................................................
Nhận một nụ thôi ngỡ đóa hồng
Ai đưa thì nhận, hỏi chi không
Ngày xưa xuân sắc nồng hương cúc
Hiện tại héo mòn giống gốc thông
Ngắm biển đầy vơi con nước xuống
Nhìn trời cao rộng quá mênh mông
Tàn phai một thuở còn ai đến
Chớ nói tặng cho đỡ rối lòng
lethutrang
..............................................
sắc thắm còn đây một nụ hồng
cõi lòng băng giá gửi hư không
những muốn tươi xinh cùng lan cúc
còn mong vùng vẫy với bách thông
đông hết én còn e lạnh lẽo
xuân về thuyền vẫn ngại mênh mông
quá khứ muôn ngàn thôi chớ lụy
rung khẽ trần ai tiếng nhạc lòng
tđ
.................................................
Con tạo vần xoay phận má hồng
Lênh đênh trôi dạt tủi hờn không
Lạnh lùng đưa đến vui rừng quế
Băng giá chở về khóc gốc thông
Nắng sớm phủ đầy đời rong ruổi
Mưa chiều trải rộng kiếp mênh mông
Nữ nhi vẫn bước con đường rộng
Không bóng tùng quân mỏi mệt lòng
lethutrang
lãng tử đa mang bóng má hồng hoài mang mộng ước có thành không đưa đón, người tung tăng cánh bướm gửi trao, ai lặng lẽ cành thông những muốn cùng nhau nơi rực rỡ còn e lẻ bước nẻo mênh mông tấc dạ quyết bền gan sắt đá đeo đẳng đường mây chẳng mệt lòng tđ
nhớ món đồng quê lại nhậu nghêu
trăng sáng trời thu, ngả góc lều
đặc sản muôn đời chai nếp đá
hương thơm bốn cõi bát chanh tiêu
góp sức tháng ngày, bao chiến hữu
kề vai thế sự, những đồng liêu
mấy chén thơm tho xin cùng nhắp
cao hứng tàn canh ngỡ đất xiêu
tđ
chim trời cá nước, bữa nay nghêu mến vẻ đồng quê quán lá lều tứ phủ công đồng chưa nếm thử trung hoa nhật bản vẫn bao tiêu chai đỏ lão ông không hợp vị mây xanh cụ thọ thực cô liêu hương nếp đã la đà tám cõi tiên tử bồng lai kính gửi liều tđ
Thơ cổ thời đường thể khó chơi
Ngữ ngôn sàng lọc chẳng nhiều lời
Đường thi sắc nét nhiều hàm ý
Cung bậc nổi chìm thấu đất trời
Bảy chữ tám câu như phượng múa Từ vàng năm sáu, thở ra hơi Văn chương nghiệp chướng quên ăn ngủ Thi hữu thi huynh tình chẳng vơi . tuyẹn
một cõi đường thi bác vẫn chơi ngắn câu mà vẫn đượm ý lời đẹp đẽ còn phong sau bức vách thơm tho đã tỏa khắp phương trời bẩy chữ chỉnh trang moi nát óc năm vần đưa đẩy nghĩ hao hơi muốn học thánh nhân sao khó vậy một chai thôi cứ việc đầy vơi tđ
ghé thăm nhà bác chút nhé
Đường thi Đường thi thể luật vẫn thường chơi Cứ sợ câu văn thiếu nghĩa lời Tao nhã cương thường chung xóm cỏ Mặn mà chính trực đến chân trời Bao vần dẫn trước mòn hao óc Mấy vận theo sau ngút ngắt hơi Có muốn đua đòi trang sử sách Thì mau dấn bước chớ chờ vơi Nguyễn Gia Linh những là hư ảo chuyện vui chơi khéo léo tay ai dệt ý lời bảy chữ đã dọc ngang khắp chốn tám câu thường bay bổng lưng trời thi sĩ ghép vần đà bạc tóc văn nhân giải nghĩa khéo hao hơi cũng bởi thơm tho mà lắm khách nghiện vào quên cả cuộc đầy vơi tđ
Hư ảo mơ hoài thỏa thích chơi Vần thơ người ấy dệt bao lời ? Nhìn qua bảy chữ chen đầy đất Ngắm lại dăm câu phủ ngất trời Tóc bạc qua ngày thêm tỏ ý Da mồi đoạn tháng thoáng mờ hơi Còn lay nhánh trúc sang mùa mới Sẽ thấy đời nầy sống khó vơi Nguyễn Gia Linh 19-01-2011 một chút gọi là cái thú chơi tám câu, bảy chữ khéo bao lời nghĩa sỹ, anh hùng thường gác bút văn nhân, tiên tử vẫn kêu trời lắm điệu để ngâm cho đẹp mộng ngắn vần nhưng đọc vẫn tốn hơi học mãi chẳng nên câu tuyệt cú giấc mộng đường thi đã khá vơi tđ
Vật quý Vật quý bây giờ thấy thích chơi Càng sang giữ lại lải ra lời Văn minh nới rộng theo ngày tháng Hủ lậu khoanh ô trốn góc trời Ngựa bắc chim uyên hoài hội ngộ Cành nam cánh nhạn kiếm tìm hơi Trang nhà mảnh khảnh nhưng tao nhã Lớp lớp bao vần lúc thỏa vơi Nguyễn Gia Linh 22-01-2011.
Trích đoạn: lethutrang
vô đề
xin đừng, vỏ ốc ấy, ai kia
trốn đời, hay là cứ xa lìa
còn đó tương lai, tay lèo lái
cần chi quá khứ, phút xa chia
ngẩng đầu có ngại mưa gió giỡn
co mình đâu hết miệng đời bia
xuân đến, thu đi, đời vẫn vậy
hy vọng còn chăng le lói tia
tđ
..............................................
Hỡi cớ gì đâu ơi chú kia
Trốn chi cho lắm kẻ xa lìa
Buổi chiều xách chổi ra quét rác
Mai sáng cầm bao ấy cứ chia
Thổn thức cùng vào tìm rượu đế
Ngại ngùng hùn hạp uống thùng bia
Sướng đời trai trẻ trên cõi thế
Con gái chạy dài như nắng tia
lethutrang
(tieudien à, lethutrang trốn mà bạn cũng bày lên thơ,
lethutrang bắt bạn phải trả hết nợ mới hết giận nhé.Chào)
nào đâu dám nói đến ai kia giận dữ cầm que vụt gãy lìa quà cáp phương xa thôi bữa nhận buồn vui chuyện cũ chẳng đâu chia ấy cứ vui vầy hoa với lá tớ đang hăng hái rượu cùng bia thỉnh thoáng ghé sang nom dòm chút món ngon, hy vọng lại sáng tia tđ
vô đề
xin đừng, vỏ ốc ấy, ai kia
trốn đời, hay là cứ xa lìa
còn đó tương lai, tay lèo lái
cần chi quá khứ, phút xa chia
ngẩng đầu có ngại mưa gió giỡn
co mình đâu hết miệng đời bia
xuân đến, thu đi, đời vẫn vậy
hy vọng còn chăng le lói tia
tđ
..............................................
Hỡi cớ gì đâu ơi chú kia
Trốn chi cho lắm kẻ xa lìa
Buổi chiều xách chổi ra quét rác
Mai sáng cầm bao ấy cứ chia
Thổn thức cùng vào tìm rượu đế
Ngại ngùng hùn hạp uống thùng bia
Sướng đời trai trẻ trên cõi thế
Con gái chạy dài như nắng tia
lethutrang
........................................
nào đâu dám nói đến ai kia
giận dữ cầm que vụt gãy lìa
quà cáp phương xa thôi bữa nhận
buồn vui chuyện cũ chẳng đâu chia
ấy cứ vui vầy hoa với lá
tớ đang hăng hái rượu cùng bia
thỉnh thoáng ghé sang nom dòm chút
món ngon, hy vọng lại sáng tia
tđ
.............................................
Một sớm trên đường có chú kia
Đẩy xe trên phố bánh rơi lìa
Buồn tình ngồi ngắm đời nhân nghĩa
Cám cảnh đứng trông thế sự chia
Nghĩ những chuyến xe qua sự sống
Suy nhiều con tạo chuyển thành bia
Trời mây vẫn mãi trôi hờ hững
Mặc chuyện xoay vần bao ánh tia
lethutrang
Hãy nói em còn hương sắc hồng
Bao người vương vấn có hơn không
Đón đưa trìu mến người thương cúc
Trao gửi ấm nồng kẻ nhớ thông
Nhiều lúc bâng khuâng lòng thổn thức
Đôi khi se sắt dạ mênh mông
Xuân thì đã lỡ còn mơ mộng
Mưa gió tàn phai tận đáy lòng
lethutrang
............................................
chẳng đỏ, nay em cũng đã hồng
đường đời sóng gió biết bao không
nghĩa bạn dạt dào mây bắc hải
tình cha man mác bóng tùng thông
ngắm lại bao cuộc sầu vắng lặng
nhìn lên muôn sự khổ mênh mông
ngày nay một nụ còn vương vấn
mặc khách trần ai có hiểu lòng
tđ
...................................................
Ngoài ngõ ai chờ đón bóng hồng
Kiệu dù có đến cũng như không
Tim côi chưa mở cho mai trúc
Mắt biếc còn vương ở bách thông
Năm tháng bôn ba thân héo hắt
Mỗi ngày chạy chợ dáng mênh mông
Tri ân người mến thương thân liễu
Gian khổ nên chưa nở nụ lòng
lethutrang
...............................................
dầu đất cằn khô vẫn nở hồng
một làn hương tỏa ngát tầng không
cốt cách vẫn thường so mai trúc
dáng hình còn đó sánh tùng thông
ít nụ vì chưng trời lạnh lẽo
tươi hoa bởi lẽ đất mênh mông
lãng tử đang chờ tay ai đó
một sớm buông lơi hết nợ lòng
tđ
...........................................
Lãng tử đừng vương chi bóng hồng
Ra vào cay đắng với đời không
Sắc hương tàn úa đây màu cúc
Nhân dạng nhạt phai đó cội thông
Chẳng đến tình duyên vì trống trải
Không tìm yêu nhớ bởi mênh mông
Cánh hoa bèo bọt luôn trăn trở
Cuộc sống ba đào nặng tấm lòng
lethutrang
...............................................
lãng tử đa mang bóng má hồng
một nụ âm thầm có được không
nay bởi phong phanh thân bồ liễu
mai nên bề thế cội tùng thông
thục nữ một đời bao óng ả
phu nhân hai chữ lắm mênh mông
tình trường chẳng có đường lui gót
những muốn cùng ai phút trải lòng
tđ
.............................................
Nhân thế sinh chi phận má hồng
Cho người hái nụ nghĩ buồn không
Đi về ai có thương tre trúc
Trở lại người còn nhớ trắc thông
Thục nữ dõi tìm nơi núp bóng
Phu quân xa khuất chốn mênh mông
Mười hai bến nước trong hay đục
Mơ bóng tùng nhân nỗi nặng lòng
lethutrang
...................................................
người đã vui chưa hỡi má hồng
gửi trao một nụ có ưng không
rảnh rỗi cứ việc mơ lan cúc
buồn phiền thì lại ngắm trúc thông
đến hỏi chỉ lo nhà vắng vẻ
qua thăm còn ngại sóng mênh mông
chỉ một nụ thôi đừng chê ít
ngày mai sẽ rủ nếm cháo lòng
tđ
..................................................
Nhận một nụ thôi ngỡ đóa hồng
Ai đưa thì nhận, hỏi chi không
Ngày xưa xuân sắc nồng hương cúc
Hiện tại héo mòn giống gốc thông
Ngắm biển đầy vơi con nước xuống
Nhìn trời cao rộng quá mênh mông
Tàn phai một thuở còn ai đến
Chớ nói tặng cho đỡ rối lòng
lethutrang
..............................................
sắc thắm còn đây một nụ hồng
cõi lòng băng giá gửi hư không
những muốn tươi xinh cùng lan cúc
còn mong vùng vẫy với bách thông
đông hết én còn e lạnh lẽo
xuân về thuyền vẫn ngại mênh mông
quá khứ muôn ngàn thôi chớ lụy
rung khẽ trần ai tiếng nhạc lòng
tđ
.................................................
Con tạo vần xoay phận má hồng
Lênh đênh trôi dạt tủi hờn không
Lạnh lùng đưa đến vui rừng quế
Băng giá chở về khóc gốc thông
Nắng sớm phủ đầy đời rong ruổi
Mưa chiều trải rộng kiếp mênh mông
Nữ nhi vẫn bước con đường rộng
Không bóng tùng quân mỏi mệt lòng
lethutrang
...................................................
lãng tử đa mang bóng má hồng
hoài mang mộng ước có thành không
đưa đón, người tung tăng cánh bướm
gửi trao, ai lặng lẽ cành thông
những muốn cùng nhau nơi rực rỡ
còn e lẻ bước nẻo mênh mông
tấc dạ quyết bền gan sắt đá
đeo đẳng đường mây chẳng mệt lòng
tđ
.....................................................
Lãng tử thử cho một nụ hồng
Để xem trời đất có buồn không
Sắc hương phai nhạt cành hoa dại
Dung nhan tàn úa cánh lá thông
Ai đến bồi hồi cho luyến tiếc
Người đi thao thức với mênh mông
Ân tình đâu phải nơi đùa bỡn
Có nợ, mới duyên ở mối lòng
lethutrang
CHỈ LÀ NGHÊU
nhớ món đồng quê lại nhậu nghêu
trăng sáng trời thu, ngả góc lều
đặc sản muôn đời chai nếp đá
hương thơm bốn cõi bát chanh tiêu
góp sức tháng ngày, bao chiến hữu
kề vai thế sự, những đồng liêu
mấy chén thơm tho xin cùng nhắp
cao hứng tàn canh ngỡ đất xiêu
tđ
................................................
Ở chốn đồng quê khoái nhậu nghêu
Bờ đê mát mẻ tựa khung lều
Dăm chai bàu đá cho thêm lạnh
Vài dĩa mồi ngon có chén tiêu
Gió mát trăng mơ say tửu cạn
Trời hiu sao mộng luống bao tiêu
Non xanh nước biếc trên trời đất
Mở ra trong mắt kẻ uống liều
lethutrang
Trích đoạn: lethutrang
vô đề
xin đừng, vỏ ốc ấy, ai kia
trốn đời, hay là cứ xa lìa
còn đó tương lai, tay lèo lái
cần chi quá khứ, phút xa chia
ngẩng đầu có ngại mưa gió giỡn
co mình đâu hết miệng đời bia
xuân đến, thu đi, đời vẫn vậy
hy vọng còn chăng le lói tia
tđ
..............................................
Hỡi cớ gì đâu ơi chú kia
Trốn chi cho lắm kẻ xa lìa
Buổi chiều xách chổi ra quét rác
Mai sáng cầm bao ấy cứ chia
Thổn thức cùng vào tìm rượu đế
Ngại ngùng hùn hạp uống thùng bia
Sướng đời trai trẻ trên cõi thế
Con gái chạy dài như nắng tia
lethutrang
........................................
nào đâu dám nói đến ai kia
giận dữ cầm que vụt gãy lìa
quà cáp phương xa thôi bữa nhận
buồn vui chuyện cũ chẳng đâu chia
ấy cứ vui vầy hoa với lá
tớ đang hăng hái rượu cùng bia
thỉnh thoáng ghé sang nom dòm chút
món ngon, hy vọng lại sáng tia
tđ
.............................................
Một sớm trên đường có chú kia
Đẩy xe trên phố bánh rơi lìa
Buồn tình ngồi ngắm đời nhân nghĩa
Cám cảnh đứng trông thế sự chia
Nghĩ những chuyến xe qua sự sống
Suy nhiều con tạo chuyển thành bia
Trời mây vẫn mãi trôi hờ hững
Mặc chuyện xoay vần bao ánh tia
lethutrang
xe đẩy đằng này, mắt đằng kia người ơi kheo khéo bánh rơi lìa thế sự dông dài thôi cứ nghĩ miếng bánh cỏn con cũng phải chia kẻ khép cửa lòng quên mơ ước ta vui lối mộng mở rượu bia uống mãi cho xuân mau về tới bắc đẩu ngoài song vẫn sáng tia tđ
Trích đoạn: lethutrang
Hãy nói em còn hương sắc hồng
Bao người vương vấn có hơn không
Đón đưa trìu mến người thương cúc
Trao gửi ấm nồng kẻ nhớ thông
Nhiều lúc bâng khuâng lòng thổn thức
Đôi khi se sắt dạ mênh mông
Xuân thì đã lỡ còn mơ mộng
Mưa gió tàn phai tận đáy lòng
lethutrang
............................................
chẳng đỏ, nay em cũng đã hồng
đường đời sóng gió biết bao không
nghĩa bạn dạt dào mây bắc hải
tình cha man mác bóng tùng thông
ngắm lại bao cuộc sầu vắng lặng
nhìn lên muôn sự khổ mênh mông
ngày nay một nụ còn vương vấn
mặc khách trần ai có hiểu lòng
tđ
...................................................
Ngoài ngõ ai chờ đón bóng hồng
Kiệu dù có đến cũng như không
Tim côi chưa mở cho mai trúc
Mắt biếc còn vương ở bách thông
Năm tháng bôn ba thân héo hắt
Mỗi ngày chạy chợ dáng mênh mông
Tri ân người mến thương thân liễu
Gian khổ nên chưa nở nụ lòng
lethutrang
...............................................
dầu đất cằn khô vẫn nở hồng
một làn hương tỏa ngát tầng không
cốt cách vẫn thường so mai trúc
dáng hình còn đó sánh tùng thông
ít nụ vì chưng trời lạnh lẽo
tươi hoa bởi lẽ đất mênh mông
lãng tử đang chờ tay ai đó
một sớm buông lơi hết nợ lòng
tđ
...........................................
Lãng tử đừng vương chi bóng hồng
Ra vào cay đắng với đời không
Sắc hương tàn úa đây màu cúc
Nhân dạng nhạt phai đó cội thông
Chẳng đến tình duyên vì trống trải
Không tìm yêu nhớ bởi mênh mông
Cánh hoa bèo bọt luôn trăn trở
Cuộc sống ba đào nặng tấm lòng
lethutrang
...............................................
lãng tử đa mang bóng má hồng
một nụ âm thầm có được không
nay bởi phong phanh thân bồ liễu
mai nên bề thế cội tùng thông
thục nữ một đời bao óng ả
phu nhân hai chữ lắm mênh mông
tình trường chẳng có đường lui gót
những muốn cùng ai phút trải lòng
tđ
.............................................
Nhân thế sinh chi phận má hồng
Cho người hái nụ nghĩ buồn không
Đi về ai có thương tre trúc
Trở lại người còn nhớ trắc thông
Thục nữ dõi tìm nơi núp bóng
Phu quân xa khuất chốn mênh mông
Mười hai bến nước trong hay đục
Mơ bóng tùng nhân nỗi nặng lòng
lethutrang
...................................................
người đã vui chưa hỡi má hồng
gửi trao một nụ có ưng không
rảnh rỗi cứ việc mơ lan cúc
buồn phiền thì lại ngắm trúc thông
đến hỏi chỉ lo nhà vắng vẻ
qua thăm còn ngại sóng mênh mông
chỉ một nụ thôi đừng chê ít
ngày mai sẽ rủ nếm cháo lòng
tđ
..................................................
Nhận một nụ thôi ngỡ đóa hồng
Ai đưa thì nhận, hỏi chi không
Ngày xưa xuân sắc nồng hương cúc
Hiện tại héo mòn giống gốc thông
Ngắm biển đầy vơi con nước xuống
Nhìn trời cao rộng quá mênh mông
Tàn phai một thuở còn ai đến
Chớ nói tặng cho đỡ rối lòng
lethutrang
..............................................
sắc thắm còn đây một nụ hồng
cõi lòng băng giá gửi hư không
những muốn tươi xinh cùng lan cúc
còn mong vùng vẫy với bách thông
đông hết én còn e lạnh lẽo
xuân về thuyền vẫn ngại mênh mông
quá khứ muôn ngàn thôi chớ lụy
rung khẽ trần ai tiếng nhạc lòng
tđ
.................................................
Con tạo vần xoay phận má hồng
Lênh đênh trôi dạt tủi hờn không
Lạnh lùng đưa đến vui rừng quế
Băng giá chở về khóc gốc thông
Nắng sớm phủ đầy đời rong ruổi
Mưa chiều trải rộng kiếp mênh mông
Nữ nhi vẫn bước con đường rộng
Không bóng tùng quân mỏi mệt lòng
lethutrang
...................................................
lãng tử đa mang bóng má hồng
hoài mang mộng ước có thành không
đưa đón, người tung tăng cánh bướm
gửi trao, ai lặng lẽ cành thông
những muốn cùng nhau nơi rực rỡ
còn e lẻ bước nẻo mênh mông
tấc dạ quyết bền gan sắt đá
đeo đẳng đường mây chẳng mệt lòng
tđ
.....................................................
Lãng tử thử cho một nụ hồng
Để xem trời đất có buồn không
Sắc hương phai nhạt cành hoa dại
Dung nhan tàn úa cánh lá thông
Ai đến bồi hồi cho luyến tiếc
Người đi thao thức với mênh mông
Ân tình đâu phải nơi đùa bỡn
Có nợ, mới duyên ở mối lòng
lethutrang
lòng còn ấp ủ trái tim hồng mắt xanh có biết đến hay không gian khó trăm phương sẽ vượt khỏi cản trở ngàn điều quyết mở thông én bạc trời cao mây bát ngát buồm thắm khơi xa sóng mênh mông cây si đã quyết trồng trước ngõ vay đi, rồi sẽ có nợ lòng tđ
Trích đoạn: lethutrang
vô đề
thôi rồi một chữ ký ly hôn
từ nay đã tắt nến oan hồn
tình trường ảo mộng trăm lần xé
ký ức hồng hoa chín tấc chôn
một mảnh chung riêng còn quyến luyến
đôi đường đi ở có bồn chồn
bến nước mười hai dòng mờ mịt
canh vắng nào ai biết lệ tuôn
tđ
............................................
VÔ ĐỀ 1
Thôi cách xa rồi những nụ hôn
Trái ngang xé nát cả tâm hồn
Chia tay lưu luyến trong thương tiếc
Vĩnh biệt vấn vương tận mộ chôn
Xưa quyện nhau vì chung chiếc áo
Nay xa cũng bởi mảnh lông chồn
Bạc tiền chia rẽ duyên chồng vợ
Ký một chữ mà lệ mãi tuôn
lethutrang
..............................................
nào là hứa hứa lại hôn hôn
lặng lẽ ra đi mặc vía hồn
tình sầu thuở ấy chưa đành đoạn
mộng ảo hôm nao những muốn chôn
rảo bước thanh nhàn tăm chẳng sủi
nặng gánh dở dang gối đã chồn
ví biết có một ngày này nhỉ
thề thốt khi xưa liệu có tuôn
tđ
..............................................
Ai đã bày chi chuyện hứa hôn
Cho lòng khoắc khoải với tâm hồn
Tin yêu không đến xin vùi lấp
Mong nhớ trở về liệu có chôn?
Nhân thế chân tình chưa mải miết
Trần gian lừa lọc chẳng chân chồn
Trầu cau ai nỡ cho khô héo
Còn nói thương nhiều kiểu lệ tuôn
lethutrang
say đắm tình trường những nụ hôn để đến hôm nay lặn vía hồn ấm áp tình đời tan nát xé đắm say ước vọng lạnh lùng chôn đợi tăm cá lặn lòng còn mỏi đuổi bóng mây bay gối đã chồn thôi chẳng hẹn hò chi gương vỡ biết mấy canh trường xót lệ tuôn tđ
Hãy nói em còn hương sắc hồng
Bao người vương vấn có hơn không
Đón đưa trìu mến người thương cúc
Trao gửi ấm nồng kẻ nhớ thông
Nhiều lúc bâng khuâng lòng thổn thức
Đôi khi se sắt dạ mênh mông
Xuân thì đã lỡ còn mơ mộng
Mưa gió tàn phai tận đáy lòng
lethutrang
............................................
chẳng đỏ, nay em cũng đã hồng
đường đời sóng gió biết bao không
nghĩa bạn dạt dào mây bắc hải
tình cha man mác bóng tùng thông
ngắm lại bao cuộc sầu vắng lặng
nhìn lên muôn sự khổ mênh mông
ngày nay một nụ còn vương vấn
mặc khách trần ai có hiểu lòng
tđ
...................................................
Ngoài ngõ ai chờ đón bóng hồng
Kiệu dù có đến cũng như không
Tim côi chưa mở cho mai trúc
Mắt biếc còn vương ở bách thông
Năm tháng bôn ba thân héo hắt
Mỗi ngày chạy chợ dáng mênh mông
Tri ân người mến thương thân liễu
Gian khổ nên chưa nở nụ lòng
lethutrang
...............................................
dầu đất cằn khô vẫn nở hồng
một làn hương tỏa ngát tầng không
cốt cách vẫn thường so mai trúc
dáng hình còn đó sánh tùng thông
ít nụ vì chưng trời lạnh lẽo
tươi hoa bởi lẽ đất mênh mông
lãng tử đang chờ tay ai đó
một sớm buông lơi hết nợ lòng
tđ
...........................................
Lãng tử đừng vương chi bóng hồng
Ra vào cay đắng với đời không
Sắc hương tàn úa đây màu cúc
Nhân dạng nhạt phai đó cội thông
Chẳng đến tình duyên vì trống trải
Không tìm yêu nhớ bởi mênh mông
Cánh hoa bèo bọt luôn trăn trở
Cuộc sống ba đào nặng tấm lòng
lethutrang
...............................................
lãng tử đa mang bóng má hồng
một nụ âm thầm có được không
nay bởi phong phanh thân bồ liễu
mai nên bề thế cội tùng thông
thục nữ một đời bao óng ả
phu nhân hai chữ lắm mênh mông
tình trường chẳng có đường lui gót
những muốn cùng ai phút trải lòng
tđ
.............................................
Nhân thế sinh chi phận má hồng
Cho người hái nụ nghĩ buồn không
Đi về ai có thương tre trúc
Trở lại người còn nhớ trắc thông
Thục nữ dõi tìm nơi núp bóng
Phu quân xa khuất chốn mênh mông
Mười hai bến nước trong hay đục
Mơ bóng tùng nhân nỗi nặng lòng
lethutrang
...................................................
người đã vui chưa hỡi má hồng
gửi trao một nụ có ưng không
rảnh rỗi cứ việc mơ lan cúc
buồn phiền thì lại ngắm trúc thông
đến hỏi chỉ lo nhà vắng vẻ
qua thăm còn ngại sóng mênh mông
chỉ một nụ thôi đừng chê ít
ngày mai sẽ rủ nếm cháo lòng
tđ
..................................................
Nhận một nụ thôi ngỡ đóa hồng
Ai đưa thì nhận, hỏi chi không
Ngày xưa xuân sắc nồng hương cúc
Hiện tại héo mòn giống gốc thông
Ngắm biển đầy vơi con nước xuống
Nhìn trời cao rộng quá mênh mông
Tàn phai một thuở còn ai đến
Chớ nói tặng cho đỡ rối lòng
lethutrang
..............................................
sắc thắm còn đây một nụ hồng
cõi lòng băng giá gửi hư không
những muốn tươi xinh cùng lan cúc
còn mong vùng vẫy với bách thông
đông hết én còn e lạnh lẽo
xuân về thuyền vẫn ngại mênh mông
quá khứ muôn ngàn thôi chớ lụy
rung khẽ trần ai tiếng nhạc lòng
tđ
.................................................
Con tạo vần xoay phận má hồng
Lênh đênh trôi dạt tủi hờn không
Lạnh lùng đưa đến vui rừng quế
Băng giá chở về khóc gốc thông
Nắng sớm phủ đầy đời rong ruổi
Mưa chiều trải rộng kiếp mênh mông
Nữ nhi vẫn bước con đường rộng
Không bóng tùng quân mỏi mệt lòng
lethutrang
...................................................
lãng tử đa mang bóng má hồng
hoài mang mộng ước có thành không
đưa đón, người tung tăng cánh bướm
gửi trao, ai lặng lẽ cành thông
những muốn cùng nhau nơi rực rỡ
còn e lẻ bước nẻo mênh mông
tấc dạ quyết bền gan sắt đá
đeo đẳng đường mây chẳng mệt lòng
tđ
.....................................................
Lãng tử thử cho một nụ hồng
Để xem trời đất có buồn không
Sắc hương phai nhạt cành hoa dại
Dung nhan tàn úa cánh lá thông
Ai đến bồi hồi cho luyến tiếc
Người đi thao thức với mênh mông
Ân tình đâu phải nơi đùa bỡn
Có nợ, mới duyên ở mối lòng
lethutrang
..............................................
lòng còn ấp ủ trái tim hồng
mắt xanh có biết đến hay không
gian khó trăm phương sẽ vượt khỏi
cản trở ngàn điều quyết mở thông
én bạc trời cao mây bát ngát
buồm thắm khơi xa sóng mênh mông
cây si đã quyết trồng trước ngõ
vay đi, rồi sẽ có nợ lòng
tđ
..............................................
Muốn nói với người đã thích hồng
Nhớ chi khoảng trống chốn hư không
Muôn phương tụ lại tàn phai cúc
Khắp nẻo lan xa đổ gốc thông
Xuân sắc lỡ thì ai gửi mộng
Đò ngang trễ chuyến kẻ mênh mông
Cây si hay sậy đều nghiêng gãy
Vay nợ cho vương khóc cõi lòng
lethutrang
vô đề
xin đừng, vỏ ốc ấy, ai kia
trốn đời, hay là cứ xa lìa
còn đó tương lai, tay lèo lái
cần chi quá khứ, phút xa chia
ngẩng đầu có ngại mưa gió giỡn
co mình đâu hết miệng đời bia
xuân đến, thu đi, đời vẫn vậy
hy vọng còn chăng le lói tia
tđ
..............................................
Hỡi cớ gì đâu ơi chú kia
Trốn chi cho lắm kẻ xa lìa
Buổi chiều xách chổi ra quét rác
Mai sáng cầm bao ấy cứ chia
Thổn thức cùng vào tìm rượu đế
Ngại ngùng hùn hạp uống thùng bia
Sướng đời trai trẻ trên cõi thế
Con gái chạy dài như nắng tia
lethutrang
........................................
nào đâu dám nói đến ai kia
giận dữ cầm que vụt gãy lìa
quà cáp phương xa thôi bữa nhận
buồn vui chuyện cũ chẳng đâu chia
ấy cứ vui vầy hoa với lá
tớ đang hăng hái rượu cùng bia
thỉnh thoáng ghé sang nom dòm chút
món ngon, hy vọng lại sáng tia
tđ
.............................................
Một sớm trên đường có chú kia
Đẩy xe trên phố bánh rơi lìa
Buồn tình ngồi ngắm đời nhân nghĩa
Cám cảnh đứng trông thế sự chia
Nghĩ những chuyến xe qua sự sống
Suy nhiều con tạo chuyển thành bia
Trời mây vẫn mãi trôi hờ hững
Mặc chuyện xoay vần bao ánh tia
lethutrang
..........................................
xe đẩy đằng này, mắt đằng kia
người ơi kheo khéo bánh rơi lìa
thế sự dông dài thôi cứ nghĩ
miếng bánh cỏn con cũng phải chia
kẻ khép cửa lòng quên mơ ước
ta vui lối mộng mở rượu bia
uống mãi cho xuân mau về tới
bắc đẩu ngoài song vẫn sáng tia
tđ
...............................................
Xin hỏi chú ơi ở phía kia
Có người rơi lệ khóc chia lìa
Buồn suy còn đó màu nhân nghĩa
Nhớ nghĩ nguyên si kiểu bán chia
Đen trắng thói đời như chén rượu
Chuyển màu thay đổi tợ thùng bia
Mải lo cơm áo nên buồn tí
Cái sự bạc vôi luôn sáng tia
lethutrang
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 6 bạn đọc.
Kiểu: