Góc thơ nho nhỏ
NHỚ
những nẻo đường đời bao nhiêu bỡ ngỡ
và nhiều âm u, ôi những nẻo đường tình
cánh sóng mang những dòng từ tây ninh
ôi biết đâu là mang bao oan trái
bởi lòng người, con trai và con gái
đã mến thương, khi ý hợp tâm đồng
nhưng vườn tình vẫn khóa nẻo tường đông
thì lá thắm xuôi dòng thành đau khổ
gió lạnh đã về ngập tràn thành phố
anh thấy lòng mình cũng buốt giá tỏa lan
hồi hộp chút thôi khi lần giở từng trang
thơ ngọt ngào của người xa gửi tới
đọc một mình cho vơi nỗi chờ đợi
rồi ngồi một mình
..... không biết đang nghĩ gì
đây chính là những dòng của hamy
người ở xa xôi, bỗng nhiên thành gần gũi
nhưng mà buồn thay, đường xa cách sông núi
hai phương trời không hẹn dịp gặp nhau
cảnh xa xôi đang tô điểm sắc màu
màu chia ly trời chiều dần loang tím
màu hoa sim nở đồi hoang chúm chím
và màu cố đô thắm thiết thủy chung
nhưng màu này mang nỗi buồn vô cùng
tình muôn thủơ chia ly cách biệt
thôi thì đường trần, nào ai có biết
chuyện mai ngày, xin để thời gian trôi
còn hôm nay, hoa vẫn nở tươi đời
ta cứ gửi cho nhau niềm vui gặp gỡ
tiêuđiền
(Xin lỗi nhé, mình thấy những bài bạn họa với HAMY
hay hay nên dán về thưởng thức. Thông cảm nha)
Người ta mang nợ bạn đòi Tôi vu vơ cứ mặn mòi người dưng
Bỗng nhiên mắc nợ quá chừng
Đơn phương lại muốn xin đừng quên nhau *
Khác chi gió thổi qua cầu
Sao băng vụt tắt trên đầu rồi thôi
Suốt đời mang nợ đơn côi
Mà sao chả thấy người đòi.Khổ không?
kimrbl
......................................................
Sẽ đòi món nợ mùa đông
Ai vu vơ lại cho không đâu mà
Chỉ là chưa hẹn đông qua
Để đòi món nợ bạn ta đã dùng
Đó là món nợ tình chung
Đến nay chưa thấy ai cùng sánh đôi
Biết mình phận hẩm duyên côi
NỢ LÒNG muốn đổi cho thôi nhớ người
lethutrang
nợ đòi ai đó trả nổi không trả bằng tuổi xanh với tim hồng gốc lãi đã dài ra lắm lắm sổ ghi mùa hạ lẫn mùa đông nợ này, người có chịu nhận không món nợ thiên thu chữ vợ chồng vay nhau từ thuở nào không biết nay muốn trôi cùng sóng biển đông tôi cứ đòi người chỗ hư không người có biết chăng gió lạnh lòng xuân đến, tôi muốn đòi nợ khó biết người không trả vẫn hằng mong tđ
đường đời lạc bước rưng rưng nợ đi đòi mãi, hỏi đừng hay nên nhớ ngày lá thắm thuyền quyên bây giờ thăm ván, bán thuyền nào ai có người đã trúc cùng mai có người nặng nợ trần ai mỏi đòi nợ thì to tựa con voi chỉ mong trả lại người đòi cái kim để cho bảy nổi ba chìm một dòng máu ấm lại tim hẹn thề nữa rồi ngày tháng lê thê cung thương nay đã sang xề lắt lay ai người trả giúp nợ này tđ
Người ta mang nợ bạn đòi
Tôi vu vơ cứ mặn mòi người dưng
Bỗng nhiên mắc nợ quá chừng
Đơn phương lại muốn xin đừng quên nhau *
Khác chi gió thổi qua cầu
Sao băng vụt tắt trên đầu rồi thôi
Suốt đời mang nợ đơn côi
Mà sao chả thấy người đòi.Khổ không?
kimrbl
......................................................
Sẽ đòi món nợ mùa đông
Ai vu vơ lại cho không đâu mà
Chỉ là chưa hẹn đông qua
Để đòi món nợ bạn ta đã dùng
Đó là món nợ tình chung
Đến nay chưa thấy ai cùng sánh đôi
Biết mình phận hẩm duyên côi
NỢ LÒNG muốn đổi cho thôi nhớ người
lethutrang
.............................................
nợ đòi
ai đó trả nổi không
trả bằng tuổi xanh với tim hồng
gốc lãi đã dài ra lắm lắm
sổ ghi mùa hạ lẫn mùa đông
nợ này, người có chịu nhận không
món nợ thiên thu chữ vợ chồng
vay nhau từ thuở nào không biết
nay muốn trôi cùng sóng biển đông
tôi cứ đòi người chỗ hư không
người có biết chăng gió lạnh lòng
xuân đến, tôi muốn đòi nợ khó
biết người không trả vẫn hằng mong
tđ
.........................................
Trả nợ
cuộc đời, trót cho không
Giờ người đòi lại mảnh tim hồng
Tuổi xanh vay lãi, lời nhiều lắm
Thu, Hạ, Xuân và, chẳng sót Đông
Sổ nợ cuộc đời trả hư không
Cay đắng tặng cho, những chất chồng
Thiên thu, lỡ nợ, ai nào biết
Đấy nợ vợ chồng, thuở vào đông
Hỏi nợ cuộc đời, trả được không?
Mùa đông sương giá, quyện lạnh lòng
Hai chữ Ân tình là nợ khó
Không trả? Nặng lòng, Trả? Chẳng mong
lethutrang
<bài viết được chỉnh sửa lúc 04.02.2011 23:45:58 bởi lethutrang >
Trích đoạn: lethutrang
PHỞ VIỆT NAM
thế giới lưu danh bát phở nay
nào là thơm thảo với chua cay
bè bạn thấp thỏm dao thớt chặt
xóm làng nức nở khói hương bay
êm ấm lưỡi răng ơi thi sỹ
ngon ngọt miệng môi bớ khách say
năm châu đều ngợi ca tên tuổi
bia đá nên ghi lại món này
tđ
............................................
Ngon nhất Việt Nam có phở nay
Thơm nồng nức mũi, nghe chua cay
Sáng ra một bát vào lưng bụng
Suốt buổi vị hương vẫn cứ bay
Năm cũ đã dùng không biết chán
Bây giờ ăn lại tạo mê say
Ai xa sẽ gợi về thương nhớ
Chẳng có gì qua được món này
lethutrang
......................................
kìa ai đã thích phở đời nay
vị mùi có đủ ngọt cùng cay
ấm áp tình đời tô nước nóng
thơm tho lẽ sống làn hương bay
đặc sản nêu danh cùng bạn quý
văn chương giúp sức với người say
thế giới cũng nhiều hương vị nhỉ
chỉ có việt nam ngon thế này
tđ
............................................
Con trẻ cũng mê xơi phở nay
Ngày nào cũng một bát nồng cay
Hít hà thưởng thức bao mùi vị
Nhấm nháp thòm thèm hương quế bay
Ăn cả tô to còn rỏ dãi
Húp vào hết chén muốn no say
Ai cho một món mà mơ mãi
Nước Việt vang danh chỉ thế này
lethutrang.
..........................................
đã thấy ngon chưa món phở nay
ngọt bùi rất hợp với chua cay
đốt lò bát quái, xương hầm kỹ
thêm bài ngũ vị, hương ngát bay
trợ giúp thi nhân khi vận bí
vui cùng lãng tử lúc cơn say
thượng hạ đều mến yêu thắm thiết
muốn hỏi ai chưa biết món này
tđ
...................................................
Một thứ mãi thèm cho tới nay
Đi xa cũng nhớ cái chua cay
Nấu ra thoang thoảng mùi hương quế
Ninh kỹ đậm đà vị ngọt bay
Bốn bể rủ nhau vào thưởng thức
Năm châu chộn rộn phở Nam say
Khắp nơi đều đến qua dùng thử
Non nước tự hào chỉ món này
lethutrang
phở đây muốn mời bạn nữa nay
liệu có ưng không chút ớt cay
gà lợn đến kỳ êm tay thái
quế hồi đang độ ngát thơm bay
món quý quê nhà mời bạn nếm
rượu nồng nếp mới đợi ai say
năm châu người có khi du ngoạn
xin kính gửi theo một món này
tđ
Trích đoạn: lethutrang
Người ta mang nợ bạn đòi
Tôi vu vơ cứ mặn mòi người dưng
Bỗng nhiên mắc nợ quá chừng
Đơn phương lại muốn xin đừng quên nhau *
Khác chi gió thổi qua cầu
Sao băng vụt tắt trên đầu rồi thôi
Suốt đời mang nợ đơn côi
Mà sao chả thấy người đòi.Khổ không?
kimrbl
......................................................
Sẽ đòi món nợ mùa đông
Ai vu vơ lại cho không đâu mà
Chỉ là chưa hẹn đông qua
Để đòi món nợ bạn ta đã dùng
Đó là món nợ tình chung
Đến nay chưa thấy ai cùng sánh đôi
Biết mình phận hẩm duyên côi
NỢ LÒNG muốn đổi cho thôi nhớ người
lethutrang
.............................................
nợ đòi
ai đó trả nổi không
trả bằng tuổi xanh với tim hồng
gốc lãi đã dài ra lắm lắm
sổ ghi mùa hạ lẫn mùa đông
nợ này, người có chịu nhận không
món nợ thiên thu chữ vợ chồng
vay nhau từ thuở nào không biết
nay muốn trôi cùng sóng biển đông
tôi cứ đòi người chỗ hư không
người có biết chăng gió lạnh lòng
xuân đến, tôi muốn đòi nợ khó
biết người không trả vẫn hằng mong
tđ
.........................................
Trả nợ
cuộc đời, trót cho không
Giờ người đòi lại mảnh tim hồng
Tuổi xanh vay lãi, lời nhiều lắm
Thu, Hạ, Xuân và, chẳng sót Đông
Sổ nợ cuộc đời trả hư không
Cay đắng tặng cho, những chất chồng
Thiên thu, lỡ nợ, ai nào biết
Đấy nợ vợ chồng, thuở vào đông
Hỏi nợ cuộc đời, trả được không?
Mùa đông sương giá, quyện lạnh lòng
Hai chữ Ân tình là nợ khó
Không trả? Nặng lòng, Trả? Chẳng mong
lethutrang
nợ đời ai có nhớ hay không cái thuở xuân xanh những mộng hồng xuân hạ dung dăng đời vui vẻ thế rồi ngày ấy, một trời đông nợ mà, cũng bởi lúc cho không hứa hẹn dài lâu chuyện vợ chồng sóng gió từ đâu về đâu nhỉ để rồi tim chỉ những mùa đông rồi tôi đòi mãi chỗ hư không muốn đem thuốc đắng chữa thương lòng thuốc vẫn đắng cay đành cứ uống một niềm hư ảo để mà mong tđ
Người ta mang nợ bạn đòi
Tôi vu vơ cứ mặn mòi người dưng
Bỗng nhiên mắc nợ quá chừng
Đơn phương lại muốn xin đừng quên nhau *
Khác chi gió thổi qua cầu
Sao băng vụt tắt trên đầu rồi thôi
Suốt đời mang nợ đơn côi
Mà sao chả thấy người đòi.Khổ không?
kimrbl
......................................................
Sẽ đòi món nợ mùa đông
Ai vu vơ lại cho không đâu mà
Chỉ là chưa hẹn đông qua
Để đòi món nợ bạn ta đã dùng
Đó là món nợ tình chung
Đến nay chưa thấy ai cùng sánh đôi
Biết mình phận hẩm duyên côi
NỢ LÒNG muốn đổi cho thôi nhớ người
lethutrang
.............................................
nợ đòi
ai đó trả nổi không
trả bằng tuổi xanh với tim hồng
gốc lãi đã dài ra lắm lắm
sổ ghi mùa hạ lẫn mùa đông
nợ này, người có chịu nhận không
món nợ thiên thu chữ vợ chồng
vay nhau từ thuở nào không biết
nay muốn trôi cùng sóng biển đông
tôi cứ đòi người chỗ hư không
người có biết chăng gió lạnh lòng
xuân đến, tôi muốn đòi nợ khó
biết người không trả vẫn hằng mong
tđ
.........................................
Trả nợ
cuộc đời, trót cho không
Giờ người đòi lại mảnh tim hồng
Tuổi xanh vay lãi, lời nhiều lắm
Thu, Hạ, Xuân và, chẳng sót Đông
Sổ nợ cuộc đời trả hư không
Cay đắng tặng cho, những chất chồng
Thiên thu, lỡ nợ, ai nào biết
Đấy nợ vợ chồng, thuở vào đông
Hỏi nợ cuộc đời, trả được không?
Mùa đông sương giá, quyện lạnh lòng
Hai chữ Ân tình là nợ khó
Không trả? Nặng lòng, Trả? Chẳng mong
lethutrang
............................................
nợ đời ai có nhớ hay không
cái thuở xuân xanh những mộng hồng
xuân hạ dung dăng đời vui vẻ
thế rồi ngày ấy, một trời đông
nợ mà, cũng bởi lúc cho không
hứa hẹn dài lâu chuyện vợ chồng
sóng gió từ đâu về đâu nhỉ
để rồi tim chỉ những mùa đông
rồi tôi đòi mãi chỗ hư không
muốn đem thuốc đắng chữa thương lòng
thuốc vẫn đắng cay đành cứ uống
một niềm hư ảo để mà mong
tđ
........................................
Món nợ thiên thu cõi hư không
Ai đòi cho được một mối hồng
Thu Đông không trả, không phải vẻ
Của khách má hồng, giữa trời đông
Ai nói nợ lòng trót cho không
Chỉ là lời lãi đã chất chồng
Không trả, nợ vay thì sao nhỉ?
Con tim còn mãi nợ đòi đông
Hư vô món nợ cũng là không
Thuốc thang không chữa được lạnh lòng
Đắng cay phiền não đành phải uống
Chữa nợ mênh mông, để đừng mong
lethutrang
xôi
hỏi đời ai đó biết chăng tôi mẹ sinh cha vẫn gọi là xôi cúng giỗ các nhà là có đó hội hè khắp chốn tất nhiên rồi thơm thảo này già với này trẻ dẻo bùi cả lưỡi lẫn cả môi bốn biển năm châu đều thấy mặt một màu trong trắng, mới tinh khôi tđ
<bài viết được chỉnh sửa lúc 05.02.2011 20:33:58 bởi tieudien >
có ai buồn miệng lưỡi hôm nay một bát phở cùng chút ớt cay ngũ vị ninh nhừ mùi đã dậy thịt gà thái mỏng gió thường bay ngon ngọt quán ngoài nhiều khách mến vui vẻ đời riêng lắm kẻ say lãng tử nếu còn sầu tư lắm chân dài em xin kính món này tđ
Hạ giới Bên nhau sướng khổ đâu cần tiên Đón nụ duyên tươi mắt nhắm nghiền Sáu khắc men nồng nơi vệ nữ Năm canh vị ngọt chốn bình yên Dòng đời vất vả lòng không ngại Cuộc sống gian nan dạ chẳng phiền Hạ giới tình yêu dù đắng đót Còn hơn ảo mộng ở cao thiên Thanh Thanh Khiết 1.1.2011 ngại ngần
bên nhau một phút cũng là tiên hạnh phúc nhìn chi, mắt nhắm nghiền năm châu lặn lội đời trôi nổi một khắc e dè cuộc bình yên tơ thắm vương hờ bao luyến tiếc dây oan buộc vội những lo phiền mối manh người hỡi xin đủ lễ quỳnh tương một chén tạ hoàng thiên tđ
DẶN DÒ
Nếu không an phận bọt bèo chi
Lời em gái, dặn kỹ, những gì
Anh nên ghi lòng, rồi tạc dạ
Giữ gìn sức khỏe của mình đi
Ở chốn đường trần, đã dấu ghi
Tin yêu chờ đón, lệ bờ mi
Dù mai ngược hướng con đường tới
Vẫn có vẹn lòng buổi phân ly
lethutrang
<bài viết được chỉnh sửa lúc 06.02.2011 18:26:23 bởi lethutrang >
vợ dặn chồng nếu không an phận bọt bèo đi tai ương biết sẽ có chuyện gì mơ mộng cứ ngày ngày vơ lại cơm canh sẽ tháng tháng giảm đi bóng hồng anh đã hoài đeo đẳng vợ xanh em sẽ lắm gầm ghì cấm được mơ chi ngoài một kẻ hàng ngày lo nghĩ chuyện lâm ly tđ
Chẳng trả thì thôi, biết kiếm đâu Nào là tơ tưởng với âu sầu Đôi vẻ thuở nào nên tình thắm Một chút ngày xưa hóa nghĩa sâu Cứ ngỡ thênh thang đường mây biếc Nào hay mờ mịt trận mưa ngâu Trần ai gánh nợ còng lưng nhé Đã biết hay chưa chuyện bể dâu Tđ Có bùi, đời cũng có cả cay Tháng ngày nhẹ bẫng cánh chim bay Thiếu gió diều cao sa đà vậy Tạnh mưa nắng ấm hửng lên ngay Tình trước vẫn ghi nhiều mơ mộng Đời mai còn hẹn lắm nồng say Muốn hỏi đèn kia dầu vơi mấy Sợi bấc xa xưa có định thay Tđ Chỉ là một chút nhớ thương ơi Đường mật nào đâu nữa khổ đời Xuân sớm hoa đà thắm nếp đất Người đi mây còn phủ lưng trời Mưa gội liễu thưa chồi xanh mát Gió ru đào muộn nở hồng tươi Cánh én vẫn liệng về theo gió Nguyệt lão giăng tơ chẳng đợi mời Tđ
<bài viết được chỉnh sửa lúc 06.02.2011 16:43:09 bởi tieudien >
xôi
hỏi đời ai đó biết chăng tôi
mẹ sinh cha vẫn gọi là xôi
cúng giỗ các nhà là có đó
hội hè khắp chốn tất nhiên rồi
thơm thảo này già với này trẻ
dẻo bùi cả lưỡi lẫn cả môi
bốn biển năm châu đều thấy mặt
một màu trong trắng, mới tinh khôi
tđ
...........................................
Khi đói mọi người lại hỏi tôi
Dẻo thơm ngon ngọt đấy là xôi
Hội hè ngày tết luôn chường mặt
Đình đám mùa xuân phải có rồi
Già trẻ đều mê mùi nếp mới
Nữ nam cũng thích hưởng nồng môi
Ai xa Quê Mẹ là mơ tới
Dân dã nhưng mà đã đậu khôi
lethutrang
vợ dặn chồng
nếu không an phận bọt bèo đi
tai ương biết sẽ có chuyện gì
mơ mộng cứ ngày ngày vơ lại
cơm canh sẽ tháng tháng giảm đi
bóng hồng anh đã hoài đeo đẳng
vợ xanh em sẽ lắm gầm ghì
cấm được mơ chi ngoài một kẻ
hàng ngày lo nghĩ chuyện lâm ly
tđ
.......................................
Một cõi trời mây anh cứ đi
Buồn phiền đâu có nói câu gì
Suốt ngày mơ mộng đường thơ rộng
Năm tháng hững hờ, nẻo vợ đi
Vớ phải một ông hay lẩn thẩn
Bắt quàng vai kẻ khoái gầm ghì
Ước gì cột lại văn chương hão
Cho đấng nam nhi, khỏi biệt ly
lethutrang
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 6 bạn đọc.
Kiểu: