Góc thơ nho nhỏ
Trích đoạn: ThanhThanhKhiet
Trích đoạn: tieudien
du xuân
Mấy ngàn bậc đá tót vời cao
Đền xưa lưu dấu chí anh hào
Chẳng đắc lộc trời vui hoa cỏ
Muốn theo ngựa thánh hái trăng sao
Một cõi linh thiêng hương thơm ngát
Ba đường tục lụy gió đưa phào
Thục nữ có vui du xuân với
Đừng hỏi ngày mai số phận nào
tđ
Du xuân Đà Lạt
Ngàn hoa Đà Lạt nở trên cao
Thành phố xinh tươi đáng tự hào
Chiều đến sương mù giăng mắc trắng
Đêm về điện sáng loang mờ sao
Thông reo vi vút oằn cành nặng
Thác đổ miên man vỡ nhẹ phào
Cảnh sắc nơi đây du khách đến
Đi xa sẽ nhớ chẳng quên nào
Thanh Thanh Khiết
8.2.2011
Chúc bạn vui
bạn đi du ngoạn ở trên cao những muốn đi theo ngại ít hào xóm vắng chiều xuân thả diều sáo đồng xa đêm tĩnh ngắm trăng sao mơ mộng duyên tình đôi mắt liếc ngơi nghỉ tay chân cái thở phào cố gắng góp dồn dăm dồng bạc dạo bước phương xa một buổi nào tđ
<bài viết được chỉnh sửa lúc 11.02.2011 00:49:24 bởi tieudien >
Trích đoạn: lethutrang
BIỂN NHỚ
Kỷ niệm còn gì để mộng mơ
Thời gian đan quyện nỗi mong chờ
Hàng dương xanh ngắt ghi day dứt
Bãi cát trắng phau gọi thững thờ
Sóng cả vỗ bờ cho dấu nhớ
Thủy triều lên xuống hóa ngu ngơ
Biển trời còn đó, người đâu thấy
Vọng tưởng xa khơi mắt lệ mờ
lethutrang
cuộc đời sao thể thiếu niềm mơ để dạ chiêu đăm nỗi đợi chờ má phấn thuở nào tươi óng ả mắt biếc ngày mai nặng thẫn thờ duyên nợ hỏi trời toàn trống rỗng tình đời than nguyệt những lơ ngơ thôi chẳng ai hoài ngăn cấm nhỉ hình bóng tương tư gió bụi mờ tđ
BIỂN NHỚ
Kỷ niệm còn gì để mộng mơ
Thời gian đan quyện nỗi mong chờ
Hàng dương xanh ngắt ghi day dứt
Bãi cát trắng phau gọi thững thờ
Sóng cả vỗ bờ cho dấu nhớ
Thủy triều lên xuống hóa ngu ngơ
Biển trời còn đó, người đâu thấy
Vọng tưởng xa khơi mắt lệ mờ
lethutrang
..........................................
cuộc đời sao thể thiếu niềm mơ
để dạ chiêu đăm nỗi đợi chờ
má phấn thuở nào tươi óng ả
mắt biếc ngày mai nặng thẫn thờ
duyên nợ hỏi trời toàn trống rỗng
tình đời than nguyệt những lơ ngơ
thôi chẳng ai hoài ngăn cấm nhỉ
hình bóng tương tư gió bụi mờ
tđ
..........................................
Tha thiết tình xưa vẫn mãi mơ
Lòng thương dạ nhớ với mong chờ
Ba mươi năm đã sầu cô bóng
Một phút xa thôi vội thững thờ
Nuốt lệ tiễn người vui hạnh phúc
Giọt buồn cho kẻ khóc ngu ngơ
Duyên từng nồng thắm giờ phai nhạt
Sao nỗi đau này chẳng chịu mờ
lethutrang
MỘNG SẦU
Chẳng biết vì sao lại vướng sầu
Muôn ngàn nỗi nhớ gửi nơi đâu
Mắt biếc chưa từng trao một ánh
Môi hồng nào đã tỏ đôi câu
Hò hẹn trăm năm e ngại dạ
Nhớ thương ngàn thuở bạc phơi đầu
Kiếp này ví có vương tơ mảnh
Sóng gió còn chờ cuộc bể dâu
tđ
.....................................
Huynh lỡ yêu ai nên vướng sầu
Ai ngờ Nam Tử mộng tình đâu
Rung rinh cành biếc gieo thơ ý
Tha thướt dáng huyền thả tứ câu
Niềm nhớ dậy lên trên ánh mắt
U buồn ẩn hiện ở trong đầu
Mong rằng duyên số tròn giai ngẫu
Đừng có ba đào với bể dâu
lethutrang
<bài viết được chỉnh sửa lúc 11.02.2011 17:08:37 bởi lethutrang >
THẦM LỠ
Từng chút yêu người, trót đã lao Muôn ngàn niềm nhớ, mãi đi vào Ngàn năm duyên nợ, không cho đến Muôn kiếp ân tình, chẳng gửi cao Phận hẩm thôi đành, sầu thổn thức Thân côi buông thả, nỗi hanh hao Mong thương đưa tủi, vào trong tặng Vọng tưởng dẫn buồn, để đến trao lethutrang đâm lao đã trót phải theo lao biết rằng đau khổ cứ vơ vào thuở trước cành mai đâu có thấp ngày rày ngọn trúc chẳng hề cao xuân hạ đã nhiều mơ đằm thắm thu đông sao lắm nỗi hanh hao nay một nụ hồng còn thổn thức nhắm mắt đi nào, lãng tử trao tđ
Trích đoạn: lethutrang
MỘNG SẦU
Chẳng biết vì sao lại vướng sầu
Muôn ngàn nỗi nhớ gửi nơi đâu
Mắt biếc chưa từng trao một ánh
Môi hồng nào đã tỏ đôi câu
Hò hẹn trăm năm e ngại dạ
Nhớ thương ngàn thuở bạc phơ đầu
Kiếp này ví có vương tơ mảnh
Sóng gió còn chờ cuộc bể dâu
tđ
.....................................
Huynh lỡ yêu ai nên vướng sầu
Ai ngờ Nam Tử mộng tình đâu
Rung rinh cành biếc gieo thơ ý
Tha thướt dáng huyền thả tứ câu
Niềm nhớ dậy lên trên ánh mắt
U buồn ẩn hiện ở trong đầu
Mong rằng duyên số tròn giai ngẫu
Đừng có ba đào với bể dâu
lethutrang
tình trường mây gió mấy ngàn sầu
trời đông cánh nhạn biết về đâu
ngọn nến canh trường soi mấy khắc
cung đàn thu vắng gảy đôi câu
duyên nợ đào nguyên còn mỏi mắt
sóng gió trần ai đã rối đầu
những muốn hỏi người : tơ có thắm
một cỗ kiệu hoa đến rước dâu
tđ
<bài viết được chỉnh sửa lúc 11.02.2011 23:12:13 bởi tieudien >
TIÊN NỮ DẠO XUÂN
---*---
Tiên nữ thủy cung dạo hội xuân Thướt tha mốt váy với thân quần Phô đôi trái núi phần non hở Khoe bộ cặp dò khắp trấn nam Má phấn chát hồng lông mý chắp Mắt huyền tô tím kẻ đường chân Thuở xưa các cụ đều che kín Để đến cháu con mở đón xuân
6/2/2011.
Tuyen45. Tiên nữ dạo Xuân Tiên nữ cung nào dạo bến Xuân? Lả lơi chi lắm kéo lai quần Đong đưa bồng đảo xinh tươi hở Lắt léo thon dài khéo gợi nam Má phấn lông mi cong uốn dợn Môi hồng mép vẽ cố nhìn chân Ngày xưa nề nếp hương phong kín Tiên nữ cung nào dạo bến Xuân? . Nguyễn Gia Linh 07-01-11 có vui thì mới có là xuân kể chi nếp áo lại màu quần lạnh lẽo nao là cơn gió bắc sáng tươi đâu chỉ cõi trời nam đông hải dịu dàng tươi khóe mắt đào nguyên thanh thản dạo gót chân lãng tử nhà ai hồn ngây ngất tiên nữ cung nào ghé thưởng xuân tđ
cám ơn bác ghé nhà chơi đầu năm, tđ xin có vài câu cùng vui nhé
Tiên nữ thưởng xuân Xuân đến xuân về đã mấy xuân Cùng nhau súm lại để quây quần Dường nghe gió lạnh cơn mưa bão Có thấy trời chiều mộng hướng nam Bến giác thư nhàn xanh đáy mắt Thiên thai thong thả gót mòn chân Bồng lai ai tới sao tương phản Tiên nữ rộn ràng thưởng nắng xuân Nguyễn Gia Linh
MỘNG SẦU
Chẳng biết vì sao lại vướng sầu
Muôn ngàn nỗi nhớ gửi nơi đâu
Mắt biếc chưa từng trao một ánh
Môi hồng nào đã tỏ đôi câu
Hò hẹn trăm năm e ngại dạ
Nhớ thương ngàn thuở bạc phơ đầu
Kiếp này ví có vương tơ mảnh
Sóng gió còn chờ cuộc bể dâu
tđ
.....................................
Huynh lỡ yêu ai nên vướng sầu
Ai ngờ Nam Tử mộng tình đâu
Rung rinh cành biếc gieo thơ ý
Tha thướt dáng huyền thả tứ câu
Niềm nhớ dậy lên trên ánh mắt
U buồn ẩn hiện ở trong đầu
Mong rằng duyên số tròn giai ngẫu
Đừng có ba đào với bể dâu
lethutrang
...........................................
tình trường mây gió mấy ngàn sầu
trời đông cánh nhạn biết về đâu
ngọn nến canh trường soi mấy khắc
cung đàn thu vắng gảy đôi câu
duyên nợ đào nguyên còn mỏi mắt
sóng gió trần ai đã rối đầu
những muốn hỏi người : tơ có thắm
một cỗ kiệu hoa đến rước dâu
tđ
............................................
Một thoáng gió mây gợi nỗi sầu
Tinh thần không định gửi nơi đâu
Suy tư nhân thế buồn lời nói
Nghĩ ngợi trần gian chán nản câu
Nhu nhược khi tiền tay dấm dúi
Ma lanh thuở bạc ở trên đầu
Cuộc đời may rủi do duyên số
Tốt xấu chẳng qua một sợi dâu
lethutrang
THẦM LỠ
Từng chút yêu người, trót đã lao
Muôn ngàn niềm nhớ, mãi đi vào
Ngàn năm duyên nợ, không cho đến
Muôn kiếp ân tình, chẳng gửi cao
Phận hẩm thôi đành, sầu thổn thức
Thân côi buông thả, nỗi hanh hao
Mong thương đưa tủi, vào trong tặng
Vọng tưởng dẫn buồn, để đến trao
lethutrang
.........................................
đâm lao đã trót phải theo lao
biết rằng đau khổ cứ vơ vào
thuở trước cành mai đâu có thấp
ngày rày ngọn trúc chẳng hề cao
xuân hạ đã nhiều mơ đằm thắm
thu đông sao lắm nỗi hanh hao
nay một nụ hồng còn thổn thức
nhắm mắt đi nào, lãng tử trao
tđ
..........................................
Hỏi phóng làm chi một ngọn lao
Trúng hay là trật cũng đau vào
Cành mai có nở, thời đà thấp
Tùng bách cao dầy, thế đã cao
Ánh nguyệt lung linh cho nỗi nhớ
Trăng vàng vằng vặc gợi hanh hao
Thôi thì an phận thân bèo bọt
Nhắm mắt chỉ làm lạc bước trao
lethutrang
Trích đoạn: lethutrang
THẦM LỠ
Từng chút yêu người, trót đã lao
Muôn ngàn niềm nhớ, mãi đi vào
Ngàn năm duyên nợ, không cho đến
Muôn kiếp ân tình, chẳng gửi cao
Phận hẩm thôi đành, sầu thổn thức
Thân côi buông thả, nỗi hanh hao
Mong thương đưa tủi, vào trong tặng
Vọng tưởng dẫn buồn, để đến trao
lethutrang
.........................................
đâm lao đã trót phải theo lao
biết rằng đau khổ cứ vơ vào
thuở trước cành mai đâu có thấp
ngày rày ngọn trúc chẳng hề cao
xuân hạ đã nhiều mơ đằm thắm
thu đông sao lắm nỗi hanh hao
nay một nụ hồng còn thổn thức
nhắm mắt đi nào, lãng tử trao
tđ
..........................................
Hỏi phóng làm chi một ngọn lao
Trúng hay là trật cũng đau vào
Cành mai có nở, thời đà thấp
Tùng bách cao dầy, thế đã cao
Ánh nguyệt lung linh cho nỗi nhớ
Trăng vàng vằng vặc gợi hanh hao
Thôi thì an phận thân bèo bọt
Nhắm mắt chỉ làm lạc bước trao
lethutrang
kiếp sầu ai đó mỏi mòn lao núi thẳm rừng xanh lỡ bước vào ngàn dặm đường kia chân đã mỏi một nụ hồng này giá khá cao sóng gió yến oanh đành trôi dạt lạnh lùng mai trúc cũng hanh hao còn một chút này nơi hạ giới lãng tử đang chờ mến gửi trao tđ
<bài viết được chỉnh sửa lúc 12.02.2011 19:06:42 bởi tieudien >
THẦM LỠ
Từng chút yêu người, trót đã lao
Muôn ngàn niềm nhớ, mãi đi vào
Ngàn năm duyên nợ, không cho đến
Muôn kiếp ân tình, chẳng gửi cao
Phận hẩm thôi đành, sầu thổn thức
Thân côi buông thả, nỗi hanh hao
Mong thương đưa tủi, vào trong tặng
Vọng tưởng dẫn buồn, để đến trao
lethutrang
.........................................
đâm lao đã trót phải theo lao
biết rằng đau khổ cứ vơ vào
thuở trước cành mai đâu có thấp
ngày rày ngọn trúc chẳng hề cao
xuân hạ đã nhiều mơ đằm thắm
thu đông sao lắm nỗi hanh hao
nay một nụ hồng còn thổn thức
nhắm mắt đi nào, lãng tử trao
tđ
..........................................
Hỏi phóng làm chi một ngọn lao
Trúng hay là trật cũng đau vào
Cành mai có nở, thời đà thấp
Tùng bách cao dầy, thế đã cao
Ánh nguyệt lung linh cho nỗi nhớ
Trăng vàng vằng vặc gợi hanh hao
Thôi thì an phận thân bèo bọt
Nhắm mắt chỉ làm lạc bước trao
lethutrang
............................................
kiếp sầu ai đó mỏi mòn lao
núi thẳm rừng xanh lỡ bước vào
ngàn dặm đường kia chân đã mỏi
một nụ hồng này giá khá cao
sóng gió yến oanh đành trôi dạt
lạnh lùng mai trúc cũng hanh hao
còn một chút này nơi hạ giới
lãng tử đang chờ mến gửi trao
tđ
...........................................
Giấy bạc bây giờ mãi cứ lao
Bước ra mà chẳng thấy đi vào
Nấu cơm từng bữa gạo không rẻ
Quần áo mỗi ngày giặt giá cao
Xúng xính một vài trang sức dỏm
Xênh xang dăm mảnh vải hư hao
Nghèo thì an phận đâu mơ mộng
Lãng tử yêu? tiền, thoải mái trao
lethutrang
Trích đoạn: lethutrang
THẦM LỠ
Từng chút yêu người, trót đã lao
Muôn ngàn niềm nhớ, mãi đi vào
Ngàn năm duyên nợ, không cho đến
Muôn kiếp ân tình, chẳng gửi cao
Phận hẩm thôi đành, sầu thổn thức
Thân côi buông thả, nỗi hanh hao
Mong thương đưa tủi, vào trong tặng
Vọng tưởng dẫn buồn, để đến trao
lethutrang
.........................................
đâm lao đã trót phải theo lao
biết rằng đau khổ cứ vơ vào
thuở trước cành mai đâu có thấp
ngày rày ngọn trúc chẳng hề cao
xuân hạ đã nhiều mơ đằm thắm
thu đông sao lắm nỗi hanh hao
nay một nụ hồng còn thổn thức
nhắm mắt đi nào, lãng tử trao
tđ
..........................................
Hỏi phóng làm chi một ngọn lao
Trúng hay là trật cũng đau vào
Cành mai có nở, thời đà thấp
Tùng bách cao dầy, thế đã cao
Ánh nguyệt lung linh cho nỗi nhớ
Trăng vàng vằng vặc gợi hanh hao
Thôi thì an phận thân bèo bọt
Nhắm mắt chỉ làm lạc bước trao
lethutrang
............................................
kiếp sầu ai đó mỏi mòn lao
núi thẳm rừng xanh lỡ bước vào
ngàn dặm đường kia chân đã mỏi
một nụ hồng này giá khá cao
sóng gió yến oanh đành trôi dạt
lạnh lùng mai trúc cũng hanh hao
còn một chút này nơi hạ giới
lãng tử đang chờ mến gửi trao
tđ
...........................................
Giấy bạc bây giờ mãi cứ lao
Bước ra mà chẳng thấy đi vào
Nấu cơm từng bữa gạo không rẻ
Quần áo mỗi ngày giặt giá cao
Xúng xính một vài trang sức dỏm
Xênh xang dăm mảnh vải hư hao
Nghèo thì an phận đâu mơ mộng
Lãng tử yêu? tiền, thoải mái trao
lethutrang
Cũng đành cái phận chịu giam lao Mỗi ngày nhìn gót ngọc ra vào Sáng đói ngồi mơ trăng biển thẳm Đêm buồn nằm tưởng gió trời cao Đeo đẳng má hồng đành đắt đỏ Theo đòi môi thắm phải hư hao Muốn mượn nụ hồng thay tim đỏ Lãng tử tiền đâu có để trao tđ
hỏi rằng ai đó biết chăng tôi mỗi sáng bên đường một gói xôi muối trắng vài viên thời là vậy đậu xanh mấy hạt tất nhiên rồi ấm dạ trẻ thơ màu trắng áo no lòng thiếu nữ ánh son môi lễ tết muôn nhà đều phải có thơm ngon đã đáng mặt hoa khôi tđ
Cũng đành cái phận chịu giam lao
Mỗi ngày nhìn gót ngọc ra vào
Sáng đói ngồi mơ trăng biển thẳm
Đêm buồn nằm tưởng gió trời cao
Đeo đẳng má hồng đành đắt đỏ
Theo đòi môi thắm phải hư hao
Muốn mượn nụ hồng thay tim đỏ
Lãng tử tiền đâu có để trao
tđ
.............................................
Không có bạc thôi khỏi phóng lao
Má đào đâu dễ để mơ vào
Ai còn mộng tưởng, xin thâm thấp
Người thích vọng thương, cho giá cao
Con gái xuân thì duyên lả lướt
Chàng trai son trẻ nợ hư hao
Ví như tiền của còn đôi chút
Lãng tử muốn yêu, bạc tất trao
lethutrang
hoa hồng nói dối
sinh nhật ai đem tặng bó hồng
phải người năm cũ nhớ nhau không
năm đóa hồng tươi ấm áp hạ
ngàn điều yêu dấu lạnh lùng đông
còn một điểm tình không diệt tận
để ngàn ngang trái cách ngăn lòng
ôi có thuở này đời như mộng
có ngày vợ cũ bước theo chồng
tđ
........................................
Ai muốn đưa cho một đóa hồng
Thương nhau nào đã phải cho không
Những hoa màu đỏ trong mùa hạ
Vài nụ thắm nồng giữa gió đông
Có chút hương thơm quyện nỗi nhớ
Dăm cành gai nhọn cản ngăn lòng
Tình yêu đâu chỉ vì như thế
Gửi tặng làm chi nhớ chất chồng
lethutrang
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 3 bạn đọc.
Kiểu: