THƠ TÌNH HỌC TRÒ...
NHỮNG NGÀY THÁNG HỌC TRÒ Lê Minh Quốc
Tôi đến giảng đường những buổi sớm mai Không có em chợt nhiên lòng hờn dỗi Đứng ngẩn ngơ nhìn mây bay và hỏi: Em có yêu hay nhí nhảnh giả vờ? Thấy em cười - tôi lại muốn đọc thơ Ca tụng một năm chỉ toàn ngày chủ nhật Tương tư tóc em thơm hoa cỏ mật Nên đến gần hơi thở lại run run. Không dám điêu ngoa như một kẻ đi buôn Anh chỉ biết làm thơ và yêu em đắm đuối Dư giả nụ cười tặng em mỗi buổi Lại thiếu lời gian dối đẻ huênh hoang Dòng sông xưa con nước vẫn trong xanh Ngày tháng học trò mưa về chưa ướt tóc Trên đỉnh đầu ngàn ngôi sao đang mọc Đừng để nỗi buồn rơi xuống lạnh môi. Tôi làm thơ như một kẻ rong chơi Trước sân trường nâng niu vài quyển vở Lật từng trang lại thèm hôn ngọn cỏ Dòng chữ nào cũng có bóng hình ai. Rồi buổi sáng nào cầm chiếc dép trong tay Tôi đến tặng em như trong cổ tích Chỉ em mới mang vừa đôi hài ngọc bích Nên em thành… công chúa của riêng tôi.
CHIẾC LÁ ĐẦU TIÊN
Hoàng Nhuận Cầm
Em thấy không tất cả đã xa rồi
Trong tiếng thở cuả thời gian rất khẽ
Tuổi thơ kia ra đi cao ngạo thế
Hoa súng tím vào trong mắt lắm mê say.
Chùm phượng hồng yêu dấu ấy rời tay
Tiếng ve trong veo xé đôi hồ nước
Con ve tiên tri vô tâm báo trước
Có lẽ một người cũng bắt đầu yêu.
Muốn nói bao nhiêu, muốn khóc bao nhiêu
Bài hát đầu xin hát về trường cũ
Một lớp học bâng khuâng màu xanh rũ
Sân trường đêm rụng xuống trái bàn đêm
Nỗi nhớ đầu anh nhớ về em
Nỗi nhớ trong tim em nhớ về với mẹ
Nỗi nhớ chẳng bao giờ nhớ thế
Bạn có nhớ trường, nhớ lớp, nhớ tên tôi?
" Có một nàng Bạch Tuyết các bạn ơi
Với lại bảy chú lùn rất quấy "
"- Mười chú chứ, nhìn xem trong lớp ấy "
( Ôi những trận cười trong sáng đó lao xao )
Những chuyện năm nao, những chuyện năm nào
Cứ xúc động, cứ xôn xao biết mấy
Mùa hoa mơ rồi đến mùa phượng cháy
Trên trán thầy, tóc chớ bạc thêm
Thôi hết thời bím tóc trắng ngủ quên
Hết thời cầm dao khắc lăng nhăng lên bàn ghế cũ
Quả đã ngọt trên mấy cành đu đủ
Hoa đã vàng, hoa mướp của ta ơi !
Em đã yêu anh, anh đã xa rồi
Cây bàng hẹn hò chia tay vẩy mãi
Anh nhớ quá ! Mà chỉ lo ngoảnh lại
Không thấy trên sân trường- Chiếc lá buổi đầu tiên.
SAU LƯNG MÙA HẠ CŨ Trương Nam Hương
Và lại đến cái mùa phượng đỏ
Kỉ niệm xưa chìm khuất ở nơi nào
Tiếng ve vỡ ra trăm nghìn mảnh nhớ
Em không về nhận mặt tháng năm sao?
Dành cả đấy cho em- dành cả đấy
Anh gom mây ngũ sắc bọc thơ tình
Em nhón gót cho thời gian tụ lại
Tay học trò giọt mực rớt lem xanh
Dành cả đấy cho em - dành cả đấy
Nguyên cơn mưa không thiếu hạt nào
Nắng mùa hạ trong veo nhìn thấy đáy
Nở phập phồng bóng nước tán me chao
Dành cả đấy cho em- dành cả đấy
Mượn thời gian hăm mốt tuổi, anh đền:
Để mùa hạ nắng mưa là trai gái
Phượng cũng từng hồi hộp lúc kêu tên
Và lại nhớ vòm trời hoa phượng cũ
Khép rưng rưng mùa hạ giữa tay cầm
Cửa lớp mở với một người trong đó
Vẽ lên bàn và hát những lời câm...
Ai bảo nhớ, bảo dành cho em hết
Anh tìm em mắt cứ ngóng lên trời
Câu thơ viết tan vào mây ngũ sắc
Cuối sân trường vô vọng xác ve rơi…
NHÁNH TƯỜNG VI Phạm Công Luận
Sao trở lại hoài cái năm mười chín tuổi
Ngọn gió về mơ trên những nhánh tường vi
Mười năm ấy mùi hương không giấu nổi
Tóc em thơi, giọt nắng hóa bông quỳ
Sao trở lại hoài cái năm mười chín tuổi
Kìa, một chàng trai mắt sang môi tươi
Chiều tan lớp có một người chung lối
Muốn làm quen không thốt được nên lời.
Sao trở lại hoài cái năm mười chín tuổi
Tách cà phê nhỏ đặc những đêm buồn
Áo em trắng bỗng phập phồng gió thổi
Thơ giăng buồm kỳ vọng đến bờ thương
Sao trở lại hoài cái năm mười chín tuổi
Nhánh tường vi tìm nổi nhớ leo vào
Dẫu ta biết thời gian không nán đợi
Mà tay mình kỷ niệm vẫn xôn xao.
BÀI THƠ TÌNH TRÊN BAO THUỐC LÁ Nguyễn Thúy Bắc
Anh lặng lẽ tặng em
Bài thơ tình trên bao thuốc lá
Những lời thơ vội vã
Viết chân thành trong buổi chia tay
Mai em xa chắc nhớ lắm nơi này
Chiều giảng đường sân vàng hoa điệp
Đừng vội trách nhau như lời thơ anh viết:
"Rồi quên như tháng sáu mưa mau..."
Mai này xa nhau
Còn lại bài thơ viết trên bao thuốc lá
Dẫu đường đời trăm ngả
Ta sẽ gặp nhau hoài trên từng chữ của bài thơ
Mùa thu đi qua không đợi, không chờ
Chiều chia tay vàng hoa điệp nhớ
Bỡ ngỡ vì bài thơ trên bao thuốc lá trao nhau
Bài thơ ơi sao không nhận được từ những ngày đầu
Vì ngày mai, cánh cổng trường đã khép... MÙA HẠ CUỐI CÙNG Trương Nam Hương
Xa rồi ngày ấy em xa
Ngôi trường và gốc phượng già vẫn đây
Em quên tôi - tháng quên ngày
Mình tôi với lặng lẽ này... nhớ nhau
Đỏ ba mùa hạ trên đầu
Lời em nước chảy qua cầu, thế thôi
Thường như mọi lẽ ở đời
Mình đa mang lắm thì người vô tâm
Gió thương nhớ mỗi tôi cầm
Phải mùa hạ cháy âm thầm trên tay
Em xa hút tháng hút ngày
Lòng tôi chổ khuết em đầy... tiếng ve
Tâm tư như lá bốn bề
Bóng mình lại dắt mình về cô đơn
Khi người chẳng thể quên hơn
Người còn quay lại đền ơn tháng ngày
XA LẮC MÙA THU Trương Nam Hương
Em không đến trường mùa thu năm ấy nữa
Em không đến trường cả mùa thu năm sau
Chiếc lá rụng xuống hoàng hôn xẹt lửa
Theo mùa thu tiếc nuối chảy qua cầu
Tháng năm buồn ghềnh thác vực sâu
Câu thơ chở chòng chành tiếng khóc
Tôi uống cạn dòng sông trong vóc tay ký ức
Nghe mùa thu xa lắc ngấm vô lòng.
Biết em còn đến lớp với tôi không?
Lo phấp phỏng tháng ngày trôi vội vã
Nắng ký thác đời mình trên sắc lá
Mới hiểu mùa thu đánh tráo tuổi xanh rồi.
Tôi quá tuổi học trò đấy em ơi
Chiều nay trước cổng trường rươm rướm mắt
Chưa kịp nhặt mùa thu vừa chạm đất
Áo trắng em như bướm lướt qua đường
MÂY ÁO TRẮNG
Thanh Nguyên
Thời áo trắng nghe chừng xa xăm quá
Dù cổng trường vẫn mở, lá còn bay
Ai đứng ngóng tần ngần – tàn thuốc rụng
Như ngày xưa anh đứng đón mỗi ngày
Tà áo trắng em có còn xếp giữ
Một mùi hương sương cỏ của sân trường
Một chú dế tìm hoài theo tiến gáy
Ở trên đầu hoa phượng đỏ bâng khuâng
Những tà áo trắng nhòe hè phố cũ
Ngôi trường xưa mái ngói ngã màu rêu
Bầy bồ câu xập xòe đôi cánh vỗ
Hồi trống vang lên – nhắc nhở bao điều…
Không hẹn mà sao mình cùng ngơ ngẩn
Trước cổng trường giờ tan học chiều nay
Anh bỗng gặp lại em – mười – tám – tuổi
Lẫn mơ hồ giữa áo trắng và mây. ____________________________________________________
MÂY SUỐI VỀ ĐÂU
Vũ Hoàng Chương
Trước đây mười chín năm
Anh vừa hai mươi tuổi
Em cũng vừa trăng rằm
Tóc thơm còn bỏ suối
Học tan chiều mỗi buổi
Đón nhau tận cổng trường
Hai xe cùng giong ruổi
Hồn mơ về một phương
Ôi đẹp nhất con đường
Cửa Đông về Cầu-Gỗ
Nắng đào cây lá vương
Men xuân ngập hè phố
Đóa hoa Tình đợi nở
Trong một phút thần tiên
Làn môi ai bỡ ngỡ
Cặp mắt ai triền miên
Thấy anh đăm đắm nhìn
Cúi đầu Em đỏ má
Như hiểu niềm van xin
Như hẹn cho tất cả
Đêm ấy về đôi ngả
Gác trọ với lầu trang
Giấc mơ đầy bóng Gã
Chiêm bao đầy bóng Nàng
Hè sang hay thu sang
Vẫn mùa xuân bất diệt
Tuổi đá như tuổi vàng
Có riêng vàng đá biết
Đêm nào xanh bóng nguyệt
Vai kề tay nắm tay
Bước vào trang tiểu thuyết
Đôi ta liều lắm thay
Sóng mắt quá chừng say
Môi hồng rượu ân ái
Tình vẫn tình thơ ngây
Lòng đã lòng điên dại
Thế mà... Chưa kịp hái
Giấc mộng chỉ còn hương
Khói mây mờ mặt ải
Thề hoa trăng một phương
Mất về đâu con đường
Học tan chiều mỗi buổi
Nắng đào cây lá vương
Hai xe cùng giong ruổi
Có chàng hai mươi tuổi
Cùng cô bé trăng rằm
Thơ Mây dìu tóc rối
Trôi theo mười chín năm
Tà áo tung bay rợp sân truờng.
Gửi gắm theo bao nỗi vấn vương.
Anh ngồi xếp hàng trên ghế đá.
Đầu tuần ngồi chỉ tình thân thuơng.
Mấy em e thẹn xe dắt nhanh.
Thoăn thoắt dáng vẻ rất tinh anh.
Các anh khen tíu tít mắt lấp lánh.
Hoa phượng chen cành tình rung rinh.
CHỞ EM ĐI HỌC TRƯỜNG ĐÊM
Nguyễn Tất Nhiên
Chở em đi học mưa, chiều
Tóc hai đứa ủ đôi điều xót xa
Mưa thánh thót, mưa ngân nga
(hình như có bão băng qua thị thành!)
Bàn tay thiếu máu lạnh tanh
Cóng tôi chịu đựng cho đành luyến thương!
Chở em đi học mưa, buồn
Tôi Honda cũ trèo luôn dốc đời
Thình lình chết máy như chơi
Đừng tin lắm chuyện xa vời nhé em!
Đèo em qua dãy cột đèn
Khẳng khiu soi dõi đường đêm bóng người
Bóng xấp nhập, bóng tách rời
Bóng co, bóng dãn, bóng trôi dập dềnh...
(dối gian như bóng dối hình
Dối gian theo những lời tình gió bay ...)
Đèo nhau qua đoạn đời này
Cầu Trương Minh Giảng nghe đầy hoàng hôn
Mưa rỉ rả, mưa nguồn cơn
Mưa đâm lóc thịt, mưa dầm thuộc da ...
Chở em đi học mưa nhòa
Đường loang loáng nước lập lòa loáng cây
Lạnh vừa đủ siết vòng tay
Run đi em để sau này ... nhớ nhau ...
Chở em sa vũng lầy nào
Về nhà nói mẹ qua cầu sẩy chân!
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
Kiểu: