Một Lần Ly Biệt
Sông nước nào đi bỏ bến tình
Để con cầu cũ nhịp chênh vênh
Trăng quên soi lại niềm nhung nhớ
Để kiếp đợi chờ vẩn bấp bênh
Em chắc quên rồi lúc biệt ly
Thuở xưa khi lúc vẫn xuân thì
Hai mươi năm rồi ta còn nhớ
Lệ đổ đôi dòng tiễn kẻ đi
Em có bao giờ trở lại đâu?
Làm sao nối lại mộng ban đầu
Từ em xa khuất xuân đi mất
Ta níu mùa đông đắp cõi sầu
lang bạt
HỎI XUÂN
Xuân về đâu để con ngỏ trơ sầu Màu lá biếc quầng sâu cuống đợi Hoa nở chưa mà tinh sâu biển đợi Gió gào ngàn thét núi vọng triền ngâu Xuân năm nay mai vàng cánh tươi màu Đào cũng thắm hồng mơ lên nhánh mộng Người đến chưa trên đường xa gió lộng Vết chân hằn qua mấy nẻo tìm nhau Em ngồi đây vẫn gõ nhịp phím sầu Đôi mắt nhớ về đâu xa xưa lắm Gửi cho ta vài vần thơ trầm lắng Về một người nay vắng chẳng về trưa Chiều Xuân mà rơi rả những hạt mưa Giơ tay hứng sao vừa ngày chờ đợi Bóng em xa xa hoài trông vời vợi Biển rưng sầu buồm trắng mờ tiễn đưa Xuân đã về em hỡi có về chưa?! ?! ?! ?! Về chưa ... Lá Thu Phai