GÓC NHỎ VẦN THƠ TRI KỶ
Góc sân nhỏ ta vẫn thường ngày qua đấy
Nhặt cánh phượng hồng đổ dưới gốc trường mơ
Ta nhặt xong ghép lại thành vần thơ
Và cánh gió lửng lơ thả rơi khung trời mộng
Ánh vầng dương rọi soi hồng bóng
Góc sân mơ trong nắng ấm hanh vàng
Ta cùng nhau bên cạnh tiết mùa sang
Xuân, Hạ, Thu, Đông mơ màng trong mộng mị
Vần thơ ơi hãy đến người tri kỷ
Động viên người hay an ủi lúc buồn vui
Để cho đời TA - NGƯỜI cảm thấy đẹp tươi
Tình yêu thắm là tình yêu nhân loại
Vần thơ ơi hãy nhẹ êm tiếng gọi
Nối vòng tay đi khắp lối đường dài
Kiếp phù sinh sống có bao ngày
Hãy vui nhé vần thơ ơi tri kỷ
Galaxies
HẠ BUỒN
Hạ đi vắng gợi nỗi buồn dai
Lắng đọng trang thơ tiếng thở dài
Tình mới quen tình đà ái ngại
Mộng vừa chớm mộng đã tàn phai
Nắng hồng chợt tắt duyên đau mãi
Áo trắng thôi bay dạ nhớ hoài
Kẻ ở đầu sông người cuối bãi
Muốn tìm tri kỷ biết tìm ai!
Thanh Huy
HẠ CHIỀU
Chiều qua phố cũ nhớ trang đài
Gót nhỏ lối về me lá bay
Gió rít từng cơn kêu nỗi nhớ
Mây sầu lãng đãng buồn bơ vơ
Ước xưa trăn trở màu lăng tím
Trường cũ phượng hồng còn ép thơ ?
Áo trắng thư sinh chiều gió lộng
Đêm đen trùm xuống ... bóng xa mờ !
POEM
(Bác Huy ơi ! Cháu bì bõm theo thơ cho vui, Nếu có sai, bác sửa giúp cháu nhé ! Hi hi hi...Thơ Đường của Bác Huy rất hay và rất là hiền như ông Tiên Bụt đấy !)