TÊN CHỈ 1 POEM
        
        
    
    
    
	
        
    
    
    
    
    
        
        
            
            
                     
   Chiều Tan Lớp  
      
    Chiều tan lớp em về mây tóc xỏa  
    Nơi góc đường tôi ngả bóng tương tư  
    Một lá thư đã viết tự bao giờ  
    Nằm yên lặng bồi hồi bên túi trái  
      
    Chiều tan lớp xin mưa khoan ngừng lại  
    Để cho tôi yêu mãi chiếc dù hồng  
    Xin mặt trời say đứng ở phương đông  
    Tôi sợ phải ôm lòng đêm nhung nhớ  
      
    Chiều tan lớp em ôm ngang tập vở  
    Nhẹ gót hài ngọn cỏ trở bâng khuâng  
    Rất nhiều khi tôi muốn đến thật gần  
    Nhưng tội quá đôi chân còn khờ khạo  
      
    Tôi mơ ước hóa thân làm dã thảo  
    để một lần ôm được gót chân thon  
    Ôi trái tim tôi mong đợi mỏi mòn  
                          Được đưa đón một lần chiều tan lớp                        
   
  
   Cạn Nguồn 
    
    
    
     DÁNG NHỎ TAN TRƯỜNG 
    
   Chiều tan lớp em bước dài gót nhỏ 
   Tóc nâu tuyền em xỏa phủ kín vai 
   Em bước đi theo hương trắng hoa lài 
   Anh đứng lặng chờ ai nơi góc phố 
    
   Chiều tan lớp mưa hoài theo dáng Nhỏ 
   Bóng anh chờ nơi cuối ngỏ tương tư 
   Dáng Nhỏ xa khuất nẻo ánh tà dư 
   Anh còn đợi ai chừ màn chiều xuống 
    
   Chiều tan lớp tay em nặng sách vở 
   Anh nỗi lòng canh cánh dõi theo sau 
   Lá thư tình giữ ngay ngực trái xôn xao 
   Lời yêu dấu muốn vượt rào mà ngại khó 
    
   Mãi chần chừ anh để xa dáng Nhỏ 
   Mất hút vào thâm thẫm trái tim đau 
   Rồi bây giờ cho mãi đến ngàn sau 
   Dáng Nhỏ khuất, lá thư nhàu tim anh bên ngực trái 
    
   Nhỏ đi rồi mắt không buồn nhìn lại 
   Hạt bụi nào mằn mặn khóe mi Nhỏ cay ! 
   
  Khúc Niệm Từ 
   
   
   
  LÁ THƯ TÌNH NẰM YÊN BÊN NGỰC TRÁI 
   
  Bài thơ này ta mới vừa nhặt được 
  Bên vườn lòng trổi khúc nhạc lắng trầm 
  Tình yêu ơi vời vợi ước trăm năm 
  Có về lại hay xa xăm vạn dặm ? 
   
  Bên ngực trái thư anh còn nguyên mãi 
  Dáng em xa xa khuất nẻo đường dài 
  Tan trường rồi tan trường nữa mấy Thu phôi 
  Phai sắc lá vàng ôi thư vẫn còn bên ngực trái 
   
  Em bước đi và không buồn nhìn lại ? 
  Sao mi sầu nặng trĩu khoé mắt Nhỏ cay ? 
  Hờn làm chi một CHIẾC BÓNG đổ dài 
  Về ngược phía tim sài bên rừng Tím 
   
  Áo voan mỏng lả lơi ngàn ong bướm 
  Giấc mộng hoang môi Tím liêu tình 
  Chỉ vào mơ cho pha sắc nến lung linh 
  Chấp chới mộng ảo hình hư thực 
   
  Lá thư viết gửi em còn nằm yên bên ngực trái 
  Đã phai màu theo thời tiếc rừng Thu bay 
  Cánh lá sầu chênh chếch gió vòng xoay 
  Dáng Nhỏ mãi xa theo vết hài khuất lối 
   
  Anh ngồi lắng tâm tư chiều bó gối 
  Lá thư còn bên ngực trái tội tình chi ? 
   
     
 
            <bài viết được chỉnh sửa lúc 10.03.2011 08:09:35 bởi poem >
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
               
   
  Khúc tri âm 
   
  Chờ khúc tri âm giải ngậm ngùi  
  Ta còn đâu được mấy ngày vui  
  Chia nhau vài ý... tuy thơ vụng  
  Cũng đủ soi lên mấy nụ cười  
   
  Không rượu tình nhưng vẫn mãi say  
  Say thơ say mộng để quên ngày  
  Bộn bề đưa kiếp đời xuôi ngược  
  Vắng áng thơ...đêm cũng héo gầy  
   
  Trả hết ưu phiền cho dĩ vãng  
  Đưa nhau tìm lại chuỗi ngày thơ  
  Bên đồi phượng tím thu nào đó  
  Dưới cội cây già khắc mộng mơ  
   
  Phố ảo đêm về ta có nhau  
  Vần thơ se kết đến ngàn sau  
  Kiếp nào trở lại thời son trẻ  
  Anh sẽ cùng em dệt mộng đầu 
   
  Cạn Nguồn  
   
   
   
  NIỆM KHÚC TRI ÂM 
   
  Ai về niệm khúc tri âm ? 
  Tuyết rơi trắng xóa lạnh căm nỗi niềm 
  Anh về hông lá thu đêm 
  Rừng mơ xao xác lặng im cuối ngày 
   
  Ai về nhặt lá Thu bay 
  Lá rơi mấy chiếc tình dài dõi trông 
  Ai về đốt nén hương lòng 
  Hông hồng đáy mộ hư không gửi hồn 
   
  Đàn vương vấn mãi lời hờn 
  Tình xa một khúc nhạc vờn bóng ma 
  Xa rồi tình đã li xa 
  Dương trần thôi trổi lời ca tìm về 
   
  Tuyền đài lịm xác sao khuê 
  Dải Ngân khuất dạng đường về hư vô 
  Chiều Thu sương phủ nấm mồ 
  Lá vàng rơi vãi lệ khô lắng chìm 
   
  Khúc đàn xưa biết đâu tìm 
  Vẳng bên trời nhớ tận miền hư không 
  Âm dương cách trở - còn không ! ! ! 
  Khúc đàn ngày ấy tri âm lỗi nguyền 
   
  Còn gì đâu nữa kiếm tìm 
  Hồn thơ phảng phất về miền trời mây 
  Đàn rưng rức giọt sương dài 
  Nhạc sầu lắng tiếng mi cay nỗi niềm 
   
  Niệm Từ Khúc biệt thiên duyên 
  Tri âm không đến đàn riêng nghẹn lời 
  Tiếng đàn trầm bổng chơi vơi 
  Trần gian - âm cảnh chia rời rẽ đôi 
   
  Khúc đàn tri âm lẻ loi 
  Nhạc sầu đơn chiếc - nhịp rơi - phím chùng 
  Em không về nữa chung cùng 
  Anh thôi tìm mãi Khúc nhung nhớ về 
   
  Em đành lỡ giấc hẹn thề 
  Anh thôi mộng mị tràn trề yêu thương 
  Âm - dương chia cách đôi đường 
  Thôi thì thôi nhé - tầm dương - xa bờ 
   
  Hồn thiêng phảng phất hư vô 
  Khúc Niệm Từ chỉ là mơ mộng ... hờ  
   
  Khúc Niệm Từ  
  [image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/83560/AF10DF42A5214744805FC698A55B9DE7.jpg[/image]  
   
   
   
  ĐÀN THƯƠNG 
   
  Đàn vương khúc nhạc buồn thương 
  Người đi xa mãi dặm đường riêng mơ 
  Bóng sầu ngả xuống triền thơ 
  Chiều hoang đong lạnh thẫn thơ nghiêng sầu 
  Đàn thương vẳng tiếng về đâu ? 
   
  
 
            <bài viết được chỉnh sửa lúc 13.03.2011 23:11:47 bởi Huyền Băng >
            
         
     
    
 
    
     
 
     
    
    
    
    
	
    
    
    
    
        
            
    
        Thống kê hiện tại
        Hiện đang có  0 thành viên và  1 bạn đọc.
        
 
            
         
     
    
    
    
    
    
    
        
        
        
	
            Kiểu: