ĐƯỢC MẤT
ĐƯỢC MẤT
Đêm đầu xa quê đằm sâu kỷ niệm
Đằng đẵng theo ta suốt quãng đường đời
Ta trăn trở hỏi về quá khứ
Dấu giầy xưa vẫn hằn in trong mơ.
Chiều lưu luyến rực hồng nơi ký ức
Bến tiễn đưa chảy đỏ nước mắt trưa
Đêm sâu thẳm trốn vội về hiện tại
Ta lục tìm trong bình minh đang lên.
Sông quạnh quẽ bởi thưa người qua lại
Gío khô khan chắc thiếu mái chèo đưa
Ta tránh lỗi nên lẻn vào quá khứ
Để lại dấu giầy đi ngược thời gian!
TRẦN NHƯ CHUYÊN.
<bài viết được chỉnh sửa lúc 06.09.2010 21:11:46 bởi trần như chuyên >
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
Kiểu: