Thu vàng
Mẹ ngồi vá víu canh thâu
Lật vành khăn quệt bã trầu vào đêm
Ánh đèn vít bóng còng thêm
Đường kim trăn trở, giấc mềm ngổn ngang.
Còn đâu tiếng guốc dịu dàng
Lời ru đứt giữa hoang mang nắng chiều
Hơn mười năm vắng mẹ yêu
Vẫn văng vẳng biết bao điều nghĩa nhân.
Tây phương trút gánh hồng trần
Tình thơ dâng tặng mùa xuân đất trời
Giơ tay hứng giọt mưa rơi
Lăn qua năm tháng vọng lời nước non.
Vành trăng xoay đến độ tròn
Bông hồng cài trái tim con rạng ngời
Nước trong nguồn mãi chẳng vơi
Hóa thân dòng sữa nuôi lời ca bay.
Mùa Vu Lan đến đất này *
Nén nhang thành kính nói thay tấm lòng
Vườn chùa rộn cánh bướm ong
Tuổi thơ trở lại ngược dòng thời gian.
Tiếng chuông lay giấc mộng ngàn
Đường về nhòa nắng, hương ngan ngát tình… !
*Mùa Vu Lan Nhâm Thìn (2012) Chùa Hồng Phúc – Mỹ Trung.