ĐƯỢC MẤT
Trích đoạn: lethutrang
Đón từng buổi sáng mỏng manh
Bạn chờ reo những tốt lành cho ta
Giá mà có cả rừng hoa
Chắc bạn sẽ tặng riêng ta màu hồng?
.................................................
Hơi sương thoang thoang trên đồng
Giá băng vẫn nở cánh hồng ngày xuân
Mùa về còn lắm bâng khuâng
Tìm đâu cho thấy, hồng dâng cho Người
...
.......................................
Dù cho có vắng mặt trời
Tình kia dẫu nhạt thì đời vẫn xanh
Thiếu chi hoa trái ngọt lành
Riêng ta chỉ thích mỏng manh ánh hồng.
.............................
Mùa sang gió nổi lạnh lòng
Mặt trời có sưởi cũng không ấm tình
Muôn hoa hương sắc rập rình
Lẻ loi một cõi riêng mình... Hồng phai!
..........................
Đêm qua mưa giục hiên ngoài
Nặng nề giấc ngủ thương ai lẻ tình
Chẳng màng trăng gió rập rình
Thế gian chẳng phải riêng mình ta đâu...!
...............
Cuộc đời sương gió dãi dầu
Đèo cao phải bước giang đầu phải đi
Ước gì mưa gió phải thì
Cho hồng nồng thắm còn ghi dấu đời.
.............................
Xung quanh bao la kiếp người
Dẫu rằng mơ ước chẳng rời nỗi đau
Dòng đời trong đục, vàng thau
Sở thích trọn vẹn trước sau vẫn hồng.
.........................................
Bao la nhân nghĩa ấm nồng
Trước sau không đổi vẫn trông một lòng
Cuộc đời có lắm gai chông
Sao Người chỉ vẹn cánh hồng tả tơi?
lethutrang
.....................................
Mỗi người một tính ai ơi
Hơn thua, được mất chẳng vơi nghĩa tình
Đường mây thả sức bình sinh
Màu hồng - Điểm yếu riêng mình ta thôi.
Đón từng buổi sáng mỏng manh
Bạn chờ reo những tốt lành cho ta
Giá mà có cả rừng hoa
Chắc bạn sẽ tặng riêng ta màu hồng?
.................................................
Hơi sương thoang thỏang trên đồng
Giá băng vẫn nở cánh hồng ngày xuân
Mùa về còn lắm bâng khuâng
Tìm đâu cho thấy, hồng dâng cho Người
.......................................
Dù cho có vắng mặt trời
Tình kia dẫu nhạt thì đời vẫn xanh
Thiếu chi hoa trái ngọt lành
Riêng ta chỉ thích mỏng manh ánh hồng.
.............................
Mùa sang gió nổi lạnh lòng
Mặt trời có sưởi cũng không ấm tình
Muôn hoa hương sắc rập rình
Lẻ loi một cõi riêng mình... Hồng phai!
..........................
Đêm qua mưa giục hiên ngoài
Nặng nề giấc ngủ thương ai lẻ tình
Chẳng màng trăng gió rập rình
Thế gian chẳng phải riêng mình ta đâu...!
...........................
Cuộc đời sương gió dãi dầu
Đèo cao phải bước giang đầu phải đi
Ước gì mưa gió phải thì
Cho hồng nồng thắm còn ghi dấu đời.
.............................
Xung quanh bao la kiếp người
Dẫu rằng mơ ước chẳng rời nỗi đau
Dòng đời trong đục, vàng thau
Sở thích trọn vẹn trước sau vẫn hồng.
.........................................
Bao la nhân nghĩa ấm nồng
Trước sau không đổi vẫn trông một lòng
Cuộc đời có lắm gai chông
Sao Người chỉ vẹn cánh hồng tả tơi?
....................................
Mỗi người một tính ai ơi
Hơn thua, được mất chẳng vơi nghĩa tình
Đường mây thả sức bình sinh
Màu hồng - Điểm yếu riêng mình ta thôi.
..........................................
Hỡi ánh sao mới đổi ngôi
Không trung hỏi có những đồi hoa không?
Hãy chọn hái hộ mùa đông
Dành riêng Người thích nụ hồng sắc xuân
<bài viết được chỉnh sửa lúc 08.01.2011 17:44:51 bởi lethutrang >
Trích đoạn: lethutrang
Đón từng buổi sáng mỏng manh
Bạn chờ reo những tốt lành cho ta
Giá mà có cả rừng hoa
Chắc bạn sẽ tặng riêng ta màu hồng?
.................................................
Hơi sương thoang thỏang trên đồng
Giá băng vẫn nở cánh hồng ngày xuân
Mùa về còn lắm bâng khuâng
Tìm đâu cho thấy, hồng dâng cho Người
.......................................
Dù cho có vắng mặt trời
Tình kia dẫu nhạt thì đời vẫn xanh
Thiếu chi hoa trái ngọt lành
Riêng ta chỉ thích mỏng manh ánh hồng.
.............................
Mùa sang gió nổi lạnh lòng
Mặt trời có sưởi cũng không ấm tình
Muôn hoa hương sắc rập rình
Lẻ loi một cõi riêng mình... Hồng phai!
..........................
Đêm qua mưa giục hiên ngoài
Nặng nề giấc ngủ thương ai lẻ tình
Chẳng màng trăng gió rập rình
Thế gian chẳng phải riêng mình ta đâu...!
...........................
Cuộc đời sương gió dãi dầu
Đèo cao phải bước giang đầu phải đi
Ước gì mưa gió phải thì
Cho hồng nồng thắm còn ghi dấu đời.
.............................
Xung quanh bao la kiếp người
Dẫu rằng mơ ước chẳng rời nỗi đau
Dòng đời trong đục, vàng thau
Sở thích trọn vẹn trước sau vẫn hồng.
.........................................
Bao la nhân nghĩa ấm nồng
Trước sau không đổi vẫn trông một lòng
Cuộc đời có lắm gai chông
Sao Người chỉ vẹn cánh hồng tả tơi?
....................................
Mỗi người một tính ai ơi
Hơn thua, được mất chẳng vơi nghĩa tình
Đường mây thả sức bình sinh
Màu hồng - Điểm yếu riêng mình ta thôi.
..........................................
Hỡi ánh sao mới đổi ngôi
Không trung hỏi có những đồi hoa không?
Hãy chọn hái hộ mùa đông
Dành riêng Người thích nụ hồng sắc xuân
............................
Tai nghe dạ bớt ngại ngần
Tình trong trời đất chẳng phần riêng ai
Rừng hoa khoe sắc, đua tài
Có loài nào chẳng nhạt phai bao giờ?
Đón từng buổi sáng mỏng manh
Bạn chờ reo những tốt lành cho ta
Giá mà có cả rừng hoa
Chắc bạn sẽ tặng riêng ta màu hồng?
.................................................
Hơi sương thoang thỏang trên đồng
Giá băng vẫn nở cánh hồng ngày xuân
Mùa về còn lắm bâng khuâng
Tìm đâu cho thấy, hồng dâng cho Người
.......................................
Dù cho có vắng mặt trời
Tình kia dẫu nhạt thì đời vẫn xanh
Thiếu chi hoa trái ngọt lành
Riêng ta chỉ thích mỏng manh ánh hồng.
.............................
Mùa sang gió nổi lạnh lòng
Mặt trời có sưởi cũng không ấm tình
Muôn hoa hương sắc rập rình
Lẻ loi một cõi riêng mình... Hồng phai!
..........................
Đêm qua mưa giục hiên ngoài
Nặng nề giấc ngủ thương ai lẻ tình
Chẳng màng trăng gió rập rình
Thế gian chẳng phải riêng mình ta đâu...!
...........................
Cuộc đời sương gió dãi dầu
Đèo cao phải bước giang đầu phải đi
Ước gì mưa gió phải thì
Cho hồng nồng thắm còn ghi dấu đời.
.............................
Xung quanh bao la kiếp người
Dẫu rằng mơ ước chẳng rời nỗi đau
Dòng đời trong đục, vàng thau
Sở thích trọn vẹn trước sau vẫn hồng.
.........................................
Bao la nhân nghĩa ấm nồng
Trước sau không đổi vẫn trông một lòng
Cuộc đời có lắm gai chông
Sao Người chỉ vẹn cánh hồng tả tơi?
....................................
Mỗi người một tính ai ơi
Hơn thua, được mất chẳng vơi nghĩa tình
Đường mây thả sức bình sinh
Màu hồng - Điểm yếu riêng mình ta thôi.
..........................................
Hỡi ánh sao mới đổi ngôi
Không trung hỏi có những đồi hoa không?
Hãy chọn hái hộ mùa đông
Dành riêng Người thích nụ hồng sắc xuân
...............................
Tai nghe dạ bớt ngại ngần
Tình trong trời đất chẳng phần riêng ai
Rừng hoa khoe sắc, đua tài
Có loài nào chẳng nhạt phai bao giờ?
..........................................
Vòng quay vũ trụ vẫn thơ
Thu, Đông, Xuân, Hạ nối chờ mùa qua
Hương sắc hoa vốn mặn mà
Trước khi phai nhạt vẫn là thắm tươi
Trích đoạn: lethutrang
Đón từng buổi sáng mỏng manh
Bạn chờ reo những tốt lành cho ta
Giá mà có cả rừng hoa
Chắc bạn sẽ tặng riêng ta màu hồng?
.................................................
Hơi sương thoang thỏang trên đồng
Giá băng vẫn nở cánh hồng ngày xuân
Mùa về còn lắm bâng khuâng
Tìm đâu cho thấy, hồng dâng cho Người
.......................................
Dù cho có vắng mặt trời
Tình kia dẫu nhạt thì đời vẫn xanh
Thiếu chi hoa trái ngọt lành
Riêng ta chỉ thích mỏng manh ánh hồng.
.............................
Mùa sang gió nổi lạnh lòng
Mặt trời có sưởi cũng không ấm tình
Muôn hoa hương sắc rập rình
Lẻ loi một cõi riêng mình... Hồng phai!
..........................
Đêm qua mưa giục hiên ngoài
Nặng nề giấc ngủ thương ai lẻ tình
Chẳng màng trăng gió rập rình
Thế gian chẳng phải riêng mình ta đâu...!
...........................
Cuộc đời sương gió dãi dầu
Đèo cao phải bước giang đầu phải đi
Ước gì mưa gió phải thì
Cho hồng nồng thắm còn ghi dấu đời.
.............................
Xung quanh bao la kiếp người
Dẫu rằng mơ ước chẳng rời nỗi đau
Dòng đời trong đục, vàng thau
Sở thích trọn vẹn trước sau vẫn hồng.
.........................................
Bao la nhân nghĩa ấm nồng
Trước sau không đổi vẫn trông một lòng
Cuộc đời có lắm gai chông
Sao Người chỉ vẹn cánh hồng tả tơi?
....................................
Mỗi người một tính ai ơi
Hơn thua, được mất chẳng vơi nghĩa tình
Đường mây thả sức bình sinh
Màu hồng - Điểm yếu riêng mình ta thôi.
..........................................
Hỡi ánh sao mới đổi ngôi
Không trung hỏi có những đồi hoa không?
Hãy chọn hái hộ mùa đông
Dành riêng Người thích nụ hồng sắc xuân
...............................
Tai nghe dạ bớt ngại ngần
Tình trong trời đất chẳng phần riêng ai
Rừng hoa khoe sắc, đua tài
Có loài nào chẳng nhạt phai bao giờ?
..........................................
Vòng quay vũ trụ vẫn thơ
Thu, Đông, Xuân, Hạ nối chờ mùa qua
Hương sắc hoa vốn mặn mà
Trước khi phai nhạt vẫn là thắm tươi
Mâý ai nhắm mắt mỉm cười
Bởi trong mộng mị vương hoài nỗi đau
Trước ba mươi tuổi hãy lau
Khô dòng nước mắt - Ngắm màu yêu thương.
Đón từng buổi sáng mỏng manh
Bạn chờ reo những tốt lành cho ta
Giá mà có cả rừng hoa
Chắc bạn sẽ tặng riêng ta màu hồng?
.................................................
Hơi sương thoang thỏang trên đồng
Giá băng vẫn nở cánh hồng ngày xuân
Mùa về còn lắm bâng khuâng
Tìm đâu cho thấy, hồng dâng cho Người
.......................................
Dù cho có vắng mặt trời
Tình kia dẫu nhạt thì đời vẫn xanh
Thiếu chi hoa trái ngọt lành
Riêng ta chỉ thích mỏng manh ánh hồng.
.............................
Mùa sang gió nổi lạnh lòng
Mặt trời có sưởi cũng không ấm tình
Muôn hoa hương sắc rập rình
Lẻ loi một cõi riêng mình... Hồng phai!
..........................
Đêm qua mưa giục hiên ngoài
Nặng nề giấc ngủ thương ai lẻ tình
Chẳng màng trăng gió rập rình
Thế gian chẳng phải riêng mình ta đâu...!
...........................
Cuộc đời sương gió dãi dầu
Đèo cao phải bước giang đầu phải đi
Ước gì mưa gió phải thì
Cho hồng nồng thắm còn ghi dấu đời.
.............................
Xung quanh bao la kiếp người
Dẫu rằng mơ ước chẳng rời nỗi đau
Dòng đời trong đục, vàng thau
Sở thích trọn vẹn trước sau vẫn hồng.
.........................................
Bao la nhân nghĩa ấm nồng
Trước sau không đổi vẫn trông một lòng
Cuộc đời có lắm gai chông
Sao Người chỉ vẹn cánh hồng tả tơi?
....................................
Mỗi người một tính ai ơi
Hơn thua, được mất chẳng vơi nghĩa tình
Đường mây thả sức bình sinh
Màu hồng - Điểm yếu riêng mình ta thôi.
..........................................
Hỡi ánh sao mới đổi ngôi
Không trung hỏi có những đồi hoa không?
Hãy chọn hái hộ mùa đông
Dành riêng Người thích nụ hồng sắc xuân
...............................
Tai nghe dạ bớt ngại ngần
Tình trong trời đất chẳng phần riêng ai
Rừng hoa khoe sắc, đua tài
Có loài nào chẳng nhạt phai bao giờ?
..........................................
Vòng quay vũ trụ vẫn thơ
Thu, Đông, Xuân, Hạ nối chờ mùa qua
Hương sắc hoa vốn mặn mà
Trước khi phai nhạt vẫn là thắm tươi
...............................................
Mâý ai nhắm mắt mỉm cười
Bởi trong mộng mị vương hoài nỗi đau
Trước ba mươi tuổi hãy lau
Khô dòng nước mắt - Ngắm màu yêu thương.
....................................................
Hồng phai còn đó vấn vương
Gửi vào mộng mị khiêm nhường sắc hoa
Tuổi đâu tròn ánh trăng ngà
Thời gian đã chở đi xa mất rồi
ĐÊM Ở BIỂN
Sông bồng bột khóc hoài chiều tím
Nỗi buồn lay rợp bóng hoàng hôn
Trăng đuổi sóng lăn dài bờ cát
Biển đong đưa rút nước xa bờ.
Ta đã đi qua những bãi bồi
Dấu chân nặng nề gieo xú vẹt
Mái tóc luồn trăng say trở rét
Nghe đại dương kéo chùng ban mai.
Biển bé lại sông kéo dài thêm
Nước mắt đỏ hoà lòng chát mặn
Em bước đó chân đo lòng sóng
Chạy nhanh đi biển sắp khóc rồi.
QUÀ TẶNG BẠN
Sáng nay con nắng dỗi rồi
Làm sao gửi tặng bạn tôi bây giờ
Mùa về nắng mải lơ thơ
Mùa về hờn dỗi hững hờ mây bay
Gọi sang con gió heo may
Không nghe thưa tiếng để ngày buồn trông
Xa xa ửng mặt trời hồng
Tia nắng vẫn trốn sau đồng cỏ xanh
Bạn ơi một chút lòng thành
Gửi tặng thay nắng, điểm xanh ân tình
lethutrang
HẸN NẮNG
Tình thơ chan chứa bao la
Rét sao tê tái nhạt nhoà hương xuân!
Bạn gieo sắc nắng trong ngần
Từ nơi sâu thẳm ấm dần lòng ta.
Thời gian chia cách vời xa
Hẹn thề, chờ đợi bao la nỗi niềm!
Mảnh trăng lạnh lẽo bên thềm
Hai nơi, đôi nửa giấc mềm dở dang.
Đường mây ấp ủ nắng vàng
Vườn sao nhắn nhủ mênh mang trời hồng!
Ta thầm hứa với mùa đông...!
<bài viết được chỉnh sửa lúc 15.01.2011 22:38:57 bởi trần như chuyên >
MƠ ƯỚC HẸN THỀ
Ai vừa hứa với mùa đông
Sao nghe trong tiếng thinh không ru hời
Giá băng phủ xuống một đời
Gieo bao lạnh lẽo của thời hương xuân
Đã yêu bể khổ một lần
Lặn trong cay đắng, lơi dần tình hoang
Mong là một cánh chim ngàn
Bay cao thoát những buộc ràng nhân gian
Độc hành đường lắm gian nan
Ai người đưa đón dâng tràn thương yêu
Ai cho thắm chút mỹ miều
Cho lòng vơi bớt cô liêu đêm về
Ước mơ nghe một câu thề
Hẹn xin giữ trọn sơn khê mãi chờ
Khỏa hồn với cõi bơ vơ
Hư không còn vọng lời thơ u hoài
lethutrang
MƠ TÌNH
Bao năm tháng dấu buồn trong tim nhỏ
Trái tin yêu dù chín đỏ một màu
Không hái đâu dù xao xuyến lòng nhau
Bởi phần số không cho vào cung ái
Ngày tháng rộng đã lăn dài tê tái
Sao mãi trôi với thế thái nhân tình
Níu được không, đời chẳng có cho mình
Còn vụng dại vẫn ngước nhìn khao khát
Ai có tiếc cánh hoa tàn phai, nhạt
Đứng bên đường ngắm gió cát quyện nhau
Chở buồn đau về gửi tận triền cao
Đan mảnh nhớ cho vàng thau lẫn lộn
Màu hạnh phúc như đang còn bề bộn
Đã vẽ nên ngồn ngộn những ân tình
Chỉ thương cho kẻ tự xé tim mình
Khi vụng dại vương chi tình hư ảo
lethutrang
<bài viết được chỉnh sửa lúc 18.01.2011 06:42:18 bởi lethutrang >
MƠ ƯỚC CHUNG ĐÔI
Cám ơn đời đã cho niềm mơ ước
Chẳng chung đôi nhưng cũng được ấm nồng
Dù trái ngang hay đau đớn xé lòng
Vẫn hiển hiện một tin yêu hình bóng
Vì xa cách nên gợi lòng tưởng vọng
Mơ tình yêu không giông bão trong lòng
Chữ Chung Đôi mãi chỉ những ước mong
Nhưng Hạnh Phúc là tận trong sâu thẳm
Ai bước qua sóng trào dâng Cung Gấm
Không hiểu gì Biển thầm lặng êm đềm
Sóng chao nghiêng là chỉ đếm giọt mềm
Nhưng lòng biển là bao la bất biến
Không mơ xa chỉ cho nhiều phù phiếm
Chút nặng lòng tri kỷ điểm đẹp thôi
Trải lòng mình cho mộng ước Chung Đôi
Chỉ hư ảo, nhưng học đòi Mơ Ước
lethutrang
THƠ MƠ!
(Thơ vui)
Em hiện ra hồng chiếc nơ
Sáng tươi, nồng thắm phai mờ hồn thơ
Bình minh nhạt nhẽo, ngẩn ngơ
Hoàng hôn rạn vỡ, thẫn thờ chơ vơ.
Xuân ngủ quên lỡ hững hờ
Đông tàn heo hút hoang sơ bến bờ
Giấc chiêm bao có ai ngờ
Ngẩng lên chợt thấy bạc phơ đợi chờ.
Trăng vàng rủ liễu xanh lơ
Mây giăng hòa sóng lập lờ duyên tơ
Ngỡ ngàng chén rượu, cuộc cờ
Lâng lâng say đợi ước mơ từ giờ!
TÌNH BUỒN
Đường trần vỡ vụn lời thề
Duyên trời tan nát, bến mê rã rời
Chìm sâu, nghẹt thở, tả tơi
Lá gan khô héo buông lơi giọt sầu.
Tơ vò trăm mối lo âu
Trái tim tan nát khơi màu tiếc thương
Cõi trần gian ngập đoạn trường
Cung đàn lỡ nhịp vấn vương sông hồ.
Cuối trời mây núi xô bồ
Chông chênh, nghiêng ngả, mấp mô tình đời
Thôi đành yên phận người ơi!
ĐỘ LƯỢNG !
Ngày sinh nhật năm nay
Gío vẫn say bờ cát
Tâm hồn xô bờ dào dạt
Cánh sóng trùng dương đang khao khát
Lấp đầy khoảng trống trong em.
Ngoài này gió lạnh dày thêm
Giữa giấc mềm dang dở
Lặng lẽ nén con tim nín thở
Em không một lời nhắc nhở
Lời hứa anh trôi theo trăng sao.
Giấc mơ chất đầy ước ao
Gào lên trong nức nở
Chút men say trăn trở chơi vơi
Ôm trọn vụng dại đất trời
Sớm nay em bật thành lời.
Ánh lửa khơi niềm tê buốt
Tan chảy vợi đắng cay
Vỡ oà hoà trong chát mặn
Anh giấu mình nơi đáy đại dương
Vẫn thấy mình lần nữa đáng thương.
Vô tình lầm lỗi quên đường
Lá gan trở nên lười nhác
Nỗi buồn lang thang đi lạc
Tựa chú nai ngơ ngác chiều tà
Chắc em tha thứ cho ta!
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
Kiểu: