Nghênh diện Thần Sát
Cát Tường 24.07.2010 11:51:13 (permalink)
Nguồn : Hoangthantai.com
Tacgia : Daihongcat


Nghênh diện Thần Sát


01


Y có cái tên thật kỳ lạ : Quách Quan Tài.
Nhưng cái biệt danh của y mới thật khiến người khác phải kinh sợ : Thần Sát.
Y ngồi bên một con đường nhỏ, con đường nhỏ này dẫn đến một ngôi làng cũng nhỏ, nằm heo hút tận chân mây.
Mấy khi có người đi trên con đường này? – nhưng hôm nay dường như lại có, thậm chí có rất nhiều bóng người đang tiến lại…
Kẻ đi đầu là một lão già không trắng không đen, không cao không thấp, không béo không gầy… đại khái nhìn lão toát lên một cái vẻ không không kỳ lạ.
Lão là Không Tăng.
Lão nói : sắc bất dị không, không bất dị sắc.
Quách Quan Tài bất giác hỏi : ta không hiểu mấy… lão nói rõ hơn được không?
Không Tăng nói tiếp : nghĩa là ta đi đường ta, ngươi đi đường ngươi – ngươi không đụng đến ta thì ta không đụng đến ngươi.
Quách Quan Tài cười ha hả : hay… hay lắm… hay lắm, lần đầu tiên ta được nghe một lời hay như vậy.
Sau lưng Không Tăng đã có thêm gần chục người nữa, họ cũng đều là những thầy tăng, lưng đeo trường kiếm. Những thầy tăng này không tu hành trên núi cao, không siêu phàm thoát tục, không xa rời trần thế.
Không Tăng nói : ta là Không Tăng… nghĩa là không phải thầy tăng.
Nghe lão nói thế Quách Quan Tài bất giác cả cười.
Y nói : nhưng ta là Thần Sát chứ không phải là Không Sát…
Y muốn nói thêm nữa nhưng lời nói vừa ra khỏi miệng bỗng nhiên ngưng lại.
Từ ngôi làng nhỏ cuối chân mây có một bóng trắng xuất hiện.
Những thầy tăng này đến đây với khí thế đằng đằng như vậy hẳn là để trừ ma diệt yêu… bóng trắng kia từ làng đi ra chắc là yêu tinh quá ?
Bóng trắng cất lời yểu điệu : còn tiểu nữ là Không Tinh… nghĩa là không phải yêu tinh.
Bóng trắng đi nhanh thế, mới thấy phía xa đã đến nơi rồi.
Người chưa thấy đã nghe giọng nói, nghe giọng nói dịu dàng rồi đến khi thấy người lại càng dịu dàng hơn nữa.
Một thiếu nữ mảnh mai liễu yếu - Đứng trước thiếu nữ yếu đuối này những thầy tăng đâm ra cảm thấy ngượng ngùng.
Họ cảm thấy ngượng ngùng vì cái vẻ hùng hổ của họ, vì cái đông đúc của họ.
Không Tăng là ngượng ngùng hơn cả, lão cảm thấy chân tay thật là thừa thãi…
Họ đến đây là để trừ ma diệt yêu, vậy mà khi yêu tinh đứng trước mặt thì lại thấy vụng về lúng túng.
Không Tinh cười thật dễ thương, nàng nhẹ nhàng nói tiếp “tiểu nữ mời các cao tăng về làng nghỉ ngơi… dùng vài món chay….”
Không Tăng có phần bực bội, lão bực vì thấy mình tỏ ra lúng túng trước cô gái nhỏ này, lão nói : ta ăn mặn chứ không ăn chay…
Như sợ thiếu nữ trả lời, lão vội nói tiếp : bọn ta đến đây để trừ ma diệt yêu chứ không phải để nghỉ ngơi…
Lão dừng nói, quay qua quắc mắt nhìn Quách Quan Tài.
Quách Quan Tài đang cười ngoác miệng đến tận mang tai.
Y đang nghĩ hẳn những thầy tăng này cho là yêu tinh ở làng chắc to lớn, nanh dài, lưỡi đỏ, rùng rợn, khủng khiếp lắm nên mới huy động lực lượng đông đảo như vậy. Bây giờ đối diện cô gái nhỏ bé họ đâm ra lúng túng.
Yêu tinh gì nhỏ tí teo?
Ra tay giết một yêu tinh như vậy chắc là mang tiếng lắm, vì thế họ đành phải đi theo cô gái nhỏ về làng, đành phải nghỉ ngơi, đành phải ăn uống ?
Quách Quan Tài cũng lểnh mểnh đi theo họ.
<bài viết được chỉnh sửa lúc 24.07.2010 11:59:40 bởi Cát Tường >
#1
    Chuyển nhanh đến:

    Thống kê hiện tại

    Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
    Kiểu:
    2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9