Gặp lại bạn cũ Tác giả: Vũ Công Uẩn
Tôi gặp bạn ở dốc Quần liêu.
Gặp nhau ta chẳng nói được nhiều,
Bốn mắt nhìn nhau đều thông cảm
Tôi thấy lòng tôi bớt cô liêu.
Rồi thôi, tôi bạn lại lên đường.
Xa rồi lòng tôi vẫn vấn vương.
Kẻ đi người ở tuy xa cách,
Nhưng lòng nặng trĩu nỗi buồn thương.
Chạnh lòng nhớ tới các bạn xưa,
Mỗi kẻ một nơi biết bao giờ
Gặp lại những người thân thiết ấy,
Cho lòng tôi bớt nỗi chơ vơ.
Nhà tôi
Tác giả: Vũ Công Uẩn
Nhà tôi một túp lều tranh,
Mít, cam, táo, mía xanh tươi bốn mùa.
Mùa đông gió bấc không lùa.
Mùa hè gió lộng đung đưa cánh màn
Thu sang hoa táo rơi tràn.
Xuân về sực nức muôn vàn hương chanh.
Nghe tiếng vạc kêu
Tác giả: Vũ Công Uẩn
Một tiếng vạc kêu giữa cánh đồng
Đêm dài buông xuống tối mênh mông
Tiếng kêu lạc lõng, nào ai thấu!
Hỡi bạn phương xa thấu nỗi lòng.
Cánh đồng tháng hai
Tác giả: Vũ Công Uẩn
Lúa trải như nhung khắp cánh đồng.
Một đàn cò trắng, trắng như bông,
Rập rờn lên xuống theo chiều gió.
Mấy cô làm cỏ má ửng hồng.
Những hạt mưa rơi
Tác giả: Vũ Công Uẩn
Những hạt mưa nhẹ rơi,
Trên những tàu lá chuối.
Lòng lại thấy vui vui,
Nhớ tới năm học cuối
Vườn nhãn chùa Hưng Lộc,
Và nhà lớp mười B
Tất cả đã lui về,
Chìm sâu vào quá khứ.
Chạnh lòng
Tác giả: Vũ Công Uẩn
Nhà một gian hai chái
Vườn cỏ mọc xanh rì.
Ôi! Buồn chi, buồn thế!
Tuy chẳng phải hỏng thi.
Cao xanh lòa mắt ngọc
Học khá chẳng được gì,
Kém vẫn vào đại học
Thôi! Học mà làm chi
Ta đi về làm ruộng
Kiếm ngày hai bữa cơm
Sống cho qua ngày tháng.
Đếch cần cái tiếng thơm.
<bài viết được chỉnh sửa lúc 29.07.2010 02:15:36 bởi cuccucu >