Hoa Rơi Kìa ! Hạ Vũ [Dạ Vũ Y Linh]
Cho nên 10 năm sau... Mới có 1 Tiểu Na vẫn nhìn chăm chăm Hạ Vũ đang đứng dưới gốc cây Phượng.Ngay hôm Hạ Vũ được đưa về nhà, 1 cây phượng vĩ cũng được trồng sau vườn. Suốt 10 năm 2 cô gái luôn ra vườn cây ngồi mỗi buổi chiều. 1 người ngắm 1 người 1 người nhìn lên vẩn vơ. Cả 2 khoé môi đều mỉm cười. Nụ cười trong vắt đầy hoài vọng và có chút kỳ dị của nhưng cô gái thanh xuân. - " Hoa Phượng đẹp lắm à Vũ ? " - Tiểu Na hỏi lần thứ 1000 -" Đẹp..." - Khoé môi Hạ Vũ khẽ cong lên. - " Ghen tị quá ...ước gì Vũ cũng yêu mình như hoa " - Tiểu Na lẩm bẩm nói với chính mình nhưng vẫn cố ý để Hạ Vũ nghe thấy . Hạ Vũ quay lại nhìn Tiểu Na mỉm cười rồi lại quay đi. - " Nó đẹp hơn mình sao " - Tiểu Na chưa chịu thua. - " Không - Không có gì đẹp bằng Tiểu Na . - Hạ Vũ trả lời lần thứ 1000. Tiểu Na chạy đến dựa cằm vào vai Hạ Vũ.