Âm Điệu Mùa Thu

Tác giả Bài
insomnium
  • Số bài : 12
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 27.07.2010
Âm Điệu Mùa Thu - 27.07.2010 12:33:50
0
      Âm Điệu Mùa Thu

(Anh...) Anh hát với giọng nói vỡ tan
(Anh...) Anh ca với con tim hao gầy

Trong giếng sâu hun hút của mộng mơ
Nơi xa xăm vọng lại một bài ca
Lắng nghe lời thiêng liêng cất tiếng
Mơ màng tỉnh giấc khỏi mộng nghìn thu

Em đến đời anh nơi khô khan cằn cỗi
Mang hương xuân nồng nhượm đất hoang
Đến gieo mầm cho bốn mùa hoa khoe sắc
Cho anh vay mượn ánh sáng của trời xanh

Nhưng mộng đêm hè đã gãy đôi
Như cây lúa trước tay người thợ gặt
Ký ức một thời của tháng năm hạnh phúc
Tàn như lá thu bay

Vì điệu mùa thu được hát bởi đau thương
Của khát khao hoà chung niềm ân hận
Ngồi đây ngâm lại lời ai oán
Thốt lên trong lòng ngập bi ai

"Anh hát với giọng nói vỡ tan
Câu chuyện nên hình từ linh hồn đã chết
Anh khóc cho con tim mòn mỏi
Và nàng xuân, chia lìa mãi mãi kể từ đây..."

Ánh trời cao, theo vì sao, cùng phai nhạt
Ông trăng vàng lấp đi khuôn mặt
Giai điệu du dương dần câm lặng
Cho bài ca đi đến khúc tàn tro

Khi quả tim này khốn khổ trải lòng
Như miệng tươi cười trong ánh lửa
Nơi căn phòng âm u nho nhỏ
Chốn ô trọc đỏ một màu lửa hoang

Từng có một thời, anh ngân nga bên vòng tay của em
Từng có một ngày, anh run mình trước mắt biếc long lanh

Anh nghe gì đây kể từ khi em khuất bóng?
Lệ của gió giăng sầu khắp dương gian
Anh nghe gì đây kể từ khi em đã mất?
Tiếng thở dài cay đắng hết xinh tươi
Giá lạnh ùa qua, phủ trắng cả một vùng
Đêm trường dai dẳng, gánh lỗi lầm chôn dưới huyệt sâu
Sao trời rỉ rít vô hồn trong bóng tối bao la
Nhân gian còn lại, cũng chỉ là mộ buồn khoác khăn tang...

[image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/91217/3EB35781113647C99FAA9D627D5992C7.jpg[/image]
<bài viết được chỉnh sửa lúc 27.07.2010 14:27:37 bởi insomnium >
Attached Image(s)

insomnium
  • Số bài : 12
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 27.07.2010
RE: Âm Điệu Mùa Thu - 27.07.2010 12:38:59
0
             Mùa Thu Vĩnh Hằng


Thật đột ngột,nó trông như một tấn bi kịch được vẽ lên trước mắt ta
Giữa đám lá vàng rơi ta đã tìm thấy người yêu dấu bê bết máu và trắng nhợt
Mãi mãi chìm vào im lặng
Nhận thấy ta, nàng đi về phía ta, cái nhìn của nàng làm ta đau đớn
Nàng thì thầm trong hơi thở cuối cùng
Mọi thứ chết trước khi nước mắt ta tràn đầy
Chết và im lặng,chiếc lá vàng của mùa thu
Rơi xuống khi nước mắt ta tràn đầy
Đây vẻ đẹp không nói lên lời
Đây mùa thu vĩnh cửu
Yên lặng
Yên lặng

[image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/91217/92C983DE1F46478BA1290B1E6647B681.jpg[/image]
<bài viết được chỉnh sửa lúc 27.07.2010 14:37:19 bởi insomnium >
Attached Image(s)

insomnium
  • Số bài : 12
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 27.07.2010
RE: Âm Điệu Mùa Thu - 27.07.2010 12:41:20
0
Mùa Thu Vĩnh Cửu

Thế là ... mùa lá rụng !
Chìm xuống góc đường xa
Trong cơn mê tĩnh lặng
Ánh hoàng hôn chiều tà.
Lặng lẽ đêm giao mùa
Cơn mưa bụi khẽ giăng
Chứa bao điều bí ẩn
Ôi ! Mùa thu vĩnh hằng !

Và mùa thu bắt đầu
Bên ngoài miền đất tối
Khi giông bão bùng lên
Bầu trời đây mong đợi.

Gió vẫn vi vu thổi
Cho mùa thu đến mau
Âm u rồi sẽ hết
Đêm mây mù qua mau

Mùa thu... mùa lá rụng
Chuông báo tử rền vang
Rặng liễu buồn khẽ rủ
Gợn sóng bờ thời gian
Trong khoảnh khắc giao thời
Bốn bề đều tĩnh lặng.
Mùa thu đến thật rồi
Sao lòng tôi xa vắng... ?

Cơn mưa rồi sẽ tạnh
Nhưng bí mật còn nguyên
Ngày một gần hơn nữa
Bão tố lại bùng lên.

Và thời gian trôi mau
Cuốn đi nỗi thương đau
Chẳng còn gì vương vấn
Khi mùa thu bắt đầu.

Ôi... ! Mùa thu vĩnh cửu !
Trải nhẹ cõi lòng ai ...
Người là mùa thu mãi...
Mùa thu không tàn phai...

Người là mùa thu mãi...
Mùa thu không tàn phai...


insomnium
  • Số bài : 12
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 27.07.2010
RE: Âm Điệu Mùa Thu - 27.07.2010 12:44:32
0
        NƯỚC MẮT MƯA THU

Một đêm thu, ánh trăng mờ soi rọi lên nỗi trống vắng trong tôi
Lên cơn phẫn nộ sâu hút và nỗi sợ trong lòng
Tôi khép mắt lại để cảm nhận được ước vọng trong đêm của cô ấy thêm một lần nữa
Nhưng giận dữ và khát khao có bao giờ phai nhạt

Đêm sương muối, hương mùa thu thoảng nhẹ trong tim
Tôi lại nghe thấy điệu nhạc của trời đông
Mộng ước cuộc đời rơi theo lá vàng hiu hắt
Tôi chỉ là ngọn lửa, đã lụi tràn trong đêm

Hãy để anh chạm vào đau thương của em, nước mắt mưa mùa thu
Dòng chữ máu nằm trên cát: "Đã không còn ánh dương"
Gió khuya đìu hiu rét buốt, khiến dòng sinh mệnh lặng câm
Cho đôi mình yên giấc trên giường lá đỏ trời thu

[image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/91217/7C7792C6345D4EFAA91E8A56347B31F5.jpg[/image]
<bài viết được chỉnh sửa lúc 27.07.2010 14:31:44 bởi insomnium >
Attached Image(s)

insomnium
  • Số bài : 12
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 27.07.2010
RE: Âm Điệu Mùa Thu - 27.07.2010 12:48:47
0
                    LỆ

Hoàng hôn ngã bóng bước chân người lãng khách
Định mệnh dẫn đường lối mòn nhỏ anh đi
Mỗi ngày lê gót chốn nhân gian cô độc
Dưới vầng trăng bạc trời tinh tú bao la
Câu hát ngân nga hai hàng mi khép lại
Ngọt ngào âu yếm vị đắng của thương đau
Bạn có bên tôi trao tôi lời hẹn ước
Cho đến một ngày mơ giấc mộng bình yên

Đã bao nhiêu năm tôi mỏi mòn chờ đợi
Chờ ánh dương vàng chiếu tia nắng lung linh
Trong con tim ta tan ra bao sầu muộn
Lệ đắng cuộc đời đã mãi mãi lìa xa

Cánh rừng thiêng nơi lời thì thầm của gió
Hát ca nhảy múa với lá đỏ trời thu
Tôi mãi không quên nơi một trời ký ức
Ở chốn bồng lai dưới ánh mặt trời sẽ có bạn và tôi...

insomnium
  • Số bài : 12
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 27.07.2010
RE: Âm Điệu Mùa Thu - 27.07.2010 12:57:19
0
            Chiếc Lá Mùa Thu
 
 
Thế giới vỡ tung ra thành ngàn mảnh
Chỉ còn lại nỗi trống vắng trong khoé mắt
Hồn ta đau đớn như có ngàn mũi kim
Sắc đẹp đã biến tan nơi đâu?

Lòng ta tan nát bởi những u sầu,
Và ta cũng đang vỡ tan thành muôn mảnh


Như một chiếc lá thu trong gió,
Ta tham gia một trò chơi lạ lùng
Như một chiếc lá thu trong gió,
Ta tự mình xoá đi ký ức ta.

Những dòng suy nghĩ mơ hồ
Về một kẻ nào đó đang rất cô đơn
Cứ lẩn quẩn trong đầu khiến ta đau đớn
Như có dòng điện chạy qua

Lòng ta tan nát bởi những u sầu,
Ta rồi cũng vỡ tan thành muôn mảnh



insomnium
  • Số bài : 12
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 27.07.2010
RE: Âm Điệu Mùa Thu - 27.07.2010 13:07:18
0
  NHỮNG CÂU CHUYỆN MÙA THU

Tạm biệt, ôi xin chào tạm biệt
Những vũ công ngọt ngào lướt trên từng ngọn gió
Tôi biết anh đã sẵn sàng
Cùng tôi bước lại con đường xa xăm dẫn lối cũ về nhà

Tạm biệt, hỡi người yêu dấu của tôi
(Xin chào tạm biệt anh)
Tôi thì thầm bên cánh hoa đang héo tàn
(Tôi tựa vào vòng tay chân thành của anh)
Khi bao cuộc sống ngoài kia đang ngã xuống
Sau tất cả chuyện này anh có thể chìm vào trong giấc mộng
(Khi tất cả trôi qua
Tôi có thể yên lòng nhắm mắt)

Đây một giai điệu thân quen
Bỗng dâng trào trên ngọn cây cô độc
Khẽ hòa mình vào ngọn gió lãng du
Cho cơn mưa nhượm đỏ màu lá úa

Xuyên qua đống tro tàn, anh sẽ nhìn thấy một người con gái
Nhìn cô ta thẩn thơ
Nhìn cô ta lặng lẽ nhỏ hai hàng lệ cay
Rồi đêm đen lạnh lẽo bao trùm
Để người con gái phải kết thúc những gì mình đã bắt đầu

Đến đây hãy đến bên cạnh tôi
Tôi biết trong lòng anh mang nặng gánh ưu tư
Và tôi biết không thể giữ anh khỏi mọi đau thương
Nhưng nhìn xem, chẳng còn gì ngăn con đường anh bước
Nên xin đừng tuyệt vọng mà van xin

Và bây giờ tôi nhìn sâu vào đôi mắt của anh
(Tôi đang chờ đợi anh)
Để vẽ đẹp thương đau làm lời dẫn lối
(Tôi đón lấy nụ hôn của anh)
Khi bao cuộc sống ngoài kia đang ngã xuống
Hãy cầm lấy tay tôi,
Hãy ngã đầu anh xuống và tìm kiếm sự thảnh thơi
(Tôi nguyện dành cuộc đời này cho anh,
Ôi hãy đến gần đây, cho tôi đi tìm chút khuây khỏa trần gian)

Mái tóc bay bay mang đầy hi vọng
Từng ngón tay mượn đi u sầu nơi con tim tan nát
Đôi mắt sáng nhìn thẳng vào anh
Và anh sẽ nhìn thấy bản thân mình

Những vũ công ngọt ngào
Chẳng còn gì ngăn con đường anh bước
Xin hãy đi với tôi, người yêu dấu

Giờ đây khi những giọt nước mắt mùa thu bắt đầu nhỏ xuống thành băng tuyết
Tôi sẽ lại ra đi

insomnium
  • Số bài : 12
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 27.07.2010
RE: Âm Điệu Mùa Thu - 27.07.2010 13:12:56
0
             Dạ vũ

Những chiếc lá mỏng manh rủ xuống
Được cất giữ trong lòng đất thẳm sâu
Những bình nguyên lãng quên nuối tiếc
Nằm lặng yên trong giấc ngủ vương sầu,
Bầu trời cao nhấn chìm trong sương phủ
Như dĩ vãng qua đi, ký ức hao gầy
Tiếng chim hót hòa trong cơn gió thoảng
Khẽ thầm thì cùng quyện khúc thu ca.

Bóng nguyệt tà nhạt nhòa u ám
Theo màn đêm cảnh u tịch tràn về
Như tiếng than van lặng câm chợt dịu
Cố nén dòng suy tưởng lại hiện lên,
Ta nghe thấy cánh chim kêu cô độc
Định mệnh cuộc đời ta đã qua đi
Ta coi khinh dòng nước mắt cay nồng
Cứ theo suốt ta những ngày dài đằng đẵng,
Bầu trời cao kia ta cúi chào kính ngưỡng,
Và hầu hết cả nỗi thống khổ dịu êm,
Chẳng chông gai ta làm nơi nương tựa,
Ôi sự hài hòa bí ẩn diệu kỳ.

Ta cầu đến suốt đêm dài đẹp đẽ
Che khuất đi cảnh cô quạnh được phơi bày,
Cho nỗi đau ta khi màn đêm tiết lộ,
Liệu nỗi đau ấy có được xoa dịu
Trong màn sương mờ dày đặc phủ vây.
Tại vì sao những hy vọng xuẩn ngốc
Lời thương tâm than khóc chưa bày
Ta dốc lòng nhưng nào có ai hay,
Dưới bầu trời đẹp đẽ nhường này?
Nếu ngày tàn đã dần buông xuống
Liệu niềm vui có khuất nẻo xa xôi?

[image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/91217/69F59CB9C56B40A290916242E7F562AF.jpg[/image]
<bài viết được chỉnh sửa lúc 27.07.2010 14:40:38 bởi insomnium >
Attached Image(s)

insomnium
  • Số bài : 12
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 27.07.2010
RE: Âm Điệu Mùa Thu - 27.07.2010 13:27:35
0
        Trống Rỗng
 
 
Mùa thu vàng, mây màu xám, che lấp cả bầu trời xanh
Nhạt nhòa tia nắng của thái dương, vì sao câm lặng và vầng trăng lưỡi liềm
Lạc lõng trong thế giới của u sầu, những bóng ma lảng vảng
Rơi xuống vực sâu của linh hồn con người

Trong những đêm trường thê lương nhất
Thời gian dài ra như lưỡi kiếm

Và rồi vẻ yêu kiều của cô ấy soi sáng xuyên qua
Xuyên qua tôi, những áng mây ôm ấp
Và nếu như ánh sáng của cô ấy, không bao giờ soi rọi lên người tôi
Tôi bằng lòng chỉ cảm nhận những điều trồng vắng

Và mùa thu vàng mở lễ cầu siêu trên con đường tôi bước
Xa cách khỏi nẻo đường của người khác, tôi trở nên cô độc
Xa cách khỏi nghĩ suy của kẻ kia, rụt rè và vượt trội
Xa cách khỏi con người, vô ưu

Trong những thời khắc đen tối nhất
Thời gian dài ra như con dao

Bóng hình phản chiếu đã một lần hoàn mỹ, giờ chỉ còn vết thương
Rỉ ra đau thương và mất mát
Hình ảnh từng một lần rõ nét, giờ chỉ còn vết sẹo, héo tàn hy vọng và ánh dương

Cho những gì cần phải nói, hãy để lại đừng nói
Cho những gì cần phải làm, hãy để lại dở dang
Hãy ở cạnh tôi ngay lúc này...


insomnium
  • Số bài : 12
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 27.07.2010
RE: Âm Điệu Mùa Thu - 27.07.2010 14:09:29
0
LÃNG KHÁCH

Một tiếng gọi mỏng manh nơi xa xăm đang thúc giục tôi
Như lời thì thầm ngọt ngào hay tiếng gào kinh khủng
Tôi không thể chối bỏ con người tôi là ai
Một lần nữa tôi lại ra đi - có phải đây là lần cuối cùng?
Ngã mình lên vầng trăng lưỡi hái tái xanh
Tôi nô đùa với tinh tú xung quanh
Lãnh địa của yêu tinh lại gọi to tên mình
Tôi và nàng tiên đang chu du qua dòng chảy thời gian
Và những câu chuyện bị lãng quên, những câu chuyện cổ của ngày xưa
Về phù thuỷ của những cánh rừng, những chiếc chìa khoá và khu vườn thất lạc
Cánh cửa bí mật ẩn mình mở lối vào giấc mơ
Cho những ai tin rằng luôn có một cánh cửa để bước vào thế giới của mộng mơ
Một tiếng gọi mỏng manh nơi xa xăm đang thúc giục tôi
Như lời thì thầm ngọt ngào hay tiếng gào kinh khủng
Tôi không thể chối bỏ con người tôi là ai
Một lần nữa tôi lại ra đi - có phải đây là lần cuối cùng?
Trong vương quốc nhỏ xinh tôi có thể trở thành
Bất cứ ai mà tôi thật sự muốn 
 Một lãng khách phiêu bồng



insomnium
  • Số bài : 12
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 27.07.2010
RE: Âm Điệu Mùa Thu - 27.07.2010 14:55:19
0
Trong Lùm Cây Chết Chóc


Trong ánh hoàng hôn của một ngày hoang vắng và ảm đạm
Tôi lạc bước trong lòng tĩnh mịch của khu rừng linh thiêng
Nơi những tàn linh sam thì thầm về những gì đã đến, những gì đã đi
Nơi đất mẹ thiêng liêng chôn giấu những gì ta đã từng yêu quý

"Ôi cha, xin hãy lắng nghe những lời này, con của cha không được sinh ra cho thế giới này
Nhút nhát và lo âu, lòng con bị tổn thương trong cuộc sống xấu xa đê hèn
Ở khu rừng nơi quỷ sứ xì xầm, con xin thề con đã nghe thấy tiếng ma quỷ hí vang
Trên bờ biển con nhìn thấy khoảng không kinh hoàng nằm dưới con nước dâng"

Những âu lo này, bất mãn với cuộc đời
Mỗi khoảnh khắc tôi đợi chờ điều tồi tệ nhất xảy ra
Trong hậu môn từ tử cung mỏng manh của mẹ
Tôi khiếp đảm khi mình được ra đời, ngơ ngác ngay từ lúc đầu tiên

Sẽ tốt hơn nếu nó vẫn còn trong bóng tối
Trong lùm cây của cái chết, trong khu rừng của chết chóc
Nơi tôi sẽ ngã mình cho đến những tháng ngày cuối cùng

"Hãy lắng nghe ta, người con không may mắn
Hãy tránh xa tất cả những sợ sệt
Những tháng ngày ngắn ngủi còn lại, hãy sống sao thật có ích
Cuộc đời đã nhẫn tâm, chết càng thêm nghiệt ngã
Hãy ngồi đây và chờ đợi, bằng chính con người con
Cũng bởi chính bản thân mình, con sẽ có thời gian cho cho những lời hối lỗi"

"Trong những tòa lâu đài hèn mọn
Không cung nguyệt nào sáng soi, không vầng dương nào tỏa nắng
Trong những căn phòng chật chọi
Lệ không ai thấy, cười không ai nghe"

Trong ánh bình minh của một ngày yên ả
Tôi dạo bước ra khỏi khu rừng, trở về bên mái ấm thân thương
Lãng du phiêu bồng với tâm hồn thanh thản
Những cơn gió ảm đạm, những bờ cát thê lương
Luôn đón chào cho những ngày sắp đến
Đời có phong ba, chân ta vẫn bước

[image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/91217/A0CB0B42B66C4AB89344F177D2799F6D.jpg[/image]
<bài viết được chỉnh sửa lúc 27.07.2010 14:58:16 bởi insomnium >
Attached Image(s)

insomnium
  • Số bài : 12
  • Điểm: 0
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 27.07.2010
RE: Âm Điệu Mùa Thu - 28.07.2010 13:50:19
0
KHI CON TIM ĐỔI THAY

Mùa Xuân đến mang theo hai người bạn
Xe duyên tình Gió - Lửa gắn kết suốt đời nhau
Nơi hẹn ước ẩn mình dưới tàn thông xanh màu lá
Cho hai nửa Con Tim hòa chung nhịp yêu thương

Một ngày mới lại theo sau ngày cũ
Tuần nối tiếp tuần, đẩy năm tháng trôi nhanh
Khi nàng Gió đã trở mình thành Bão
Ngọn Lửa Hồng cũng nhượm đỏ Biển Xanh

Gió cứ cuốn thổi từng cơn giá lạnh
Lửa hung tàn, đốt cháy mọi thê lương
Và hai ta đã mỗi người mỗi ngã, chỉ tại mình sao lại quá cuồng say...

Từ khởi đầu đã không cùng dòng máu
Trên Trời cao có Ngôi Sao nào mang tên là định mệnh
Chỉ xui khiến Con Tim mình tách nhịp yêu thương

Mùa Thu Vàng chẻ đôi thân xác
Hai linh hồn bịn rịn ướt mưa tuôn
Nước trên cao khoác áo người cô độc
Xẻ đôi đường để hai bóng hai nơi

Gió dịu êm sao có thể thuần phục Lửa ngang tàng
Cũng như Lửa chẳng cách nào ngăn cản Gió tự do
Khi ta hòa màu đen cùng màu trắng
Kết quả là màu xám của đau thương...

[image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/91217/09E05534315748979ECC517AF3CEDA56.jpg[/image]
<bài viết được chỉnh sửa lúc 28.07.2010 13:55:16 bởi insomnium >
Attached Image(s)