Phố qua nghìn ngày chiều nay bỗng lạ
Gương mặt quen thân chợt thấy lạ xa
Bánh xe quay vòng nghìn ngày hối hả
Bất chợt nhận ra không có điểm dừng
Ðâu rồi người thân giữa vạn người dưng
Ðâu rồi tri âm chân trời góc bể
Ðã từng một thời buồn vui chia sẻ
Sao chiều nay ta cô độc quá chừng
Sao chiều nay nước mắt chảy trong lòng
Lại nhòe ướt tháng ngày xưa kiêu hãnh
Nồng nhiệt hôm qua, hôm nay hờ hững
Buốt lạnh tim mình hai tiếng: cố nhân