LỬA LÒNG?!?!
GIẤC MƠ ĐỊA ĐÀNG *Riêng tặng anh Tiền Giang ,yêu và nhớ!! Chiều nay,em về lại Bến Sông Trăng(1)
Góc quán kia,hôm nào,trong chiều xuống
Bên bến sông,hương tóc nồng,gió lộng
Anh đâu rồi,cho con sóng hắt hiu??
Em ngồi đây,nhìn mây ráng trời chiều
Tâm tư thoáng quét qua vùng kỹ niệm
Nhìn con sông, nhớ về anh yêu dấu!
Nghe sóng vỗ bờ,ngỡ giọng nói thân quen!!
Thiếu nụ hôn anh ru giấc ngủ vào đêm
Tay ôm gối như vòng tay ôm nổi nhớ!
Tuy vắng nhau nhưng anh yêu đừng sợ
Em đã hiểu rồi:”Ngôn ngữ tình yêu”!!(2)
Đêm An Hữu trời bỗng đổ mưa nhiều
Đoá Hoàng Lan gửi hương về Phố Núi
Khoảng cách hai ta đang xa vờii vợi
Nhưng tâm hồn,một phút chẳng rời nhau!!
Thời gian ơi!Xin hãy bước thật mau
Sách viết xong, để anh tròn lời hứa!
Giữa hai ta không còn ngăn cách nữa
Vườn Địa Đàng,anh dìu bước em đi!!!
Hoàng Lan (1):Quán cafe ven sông Tiền Giang
(2):Tên bài thơ anh viết tặng em
[image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/88469/36E810A03227433492DA5AFE18B7CF8B.jpg[/image]
<bài viết được chỉnh sửa lúc 06.11.2010 17:21:31 bởi peli >
LỜI NGUYỆN ƯỚC
Định mệnh an bày ,cho hai ta gặp gỡ
Tình đang say nồng,bao mật ngọt anh trao
Bên bờ sông,cành hoa héo rũ năm nào
Giờ đang khoe sắc,hương nồng bay theo gió!!
Hoa Tình Yêu đã vì anh mà sống lại
Bao nhớ nhung giờ như sóng dậy trong lòng
Cơn bão nào không quét nổi sự chờ mong
Con tim em,chỉ riêng mình anh mãi mãi
Anh đã bảo:”Trao em phần cuộc đời còn lại”!
Tâm hồn ,thể xác đều giao hết cho em
Tình nghĩa mặn nồng,anh gửi gắm mỗi đêm!!
Phải sỏi đá đâu ,mà em đây không hiểu??
Nụ hôn anh quen rồi,em không thể thiếu
Vòng tay hôm nào xa lạ đã thành quen
Không nghe tiếng anh, đêm không thể ngủ yên
Làm sao em sống, khi xa anh mãi mãi
Đã bao lần, ta đổi trao lời nguyện uớc
Vách đá kia,lời nguyện nọ năm nào
Chìa khoá trái tim hồng,tha thíêt gửi trao
Kiếp này hết,ta còn yêu thêm kiếp nữa!!
Hoàng Lan [image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/88469/7A033FABF5D44ABF8429B5C737E23B96.jpg[/image]
MẬT ƯỚP VẦN THƠ
Em chỉ có một tình yêu duy nhất
Trong những vần thơ,và cả cuộc đời
Con tim hồng,dòng máu thắm anh ơi!
Trao anh hết,chỉ mình anh mãi mãi!!
Đường mình đi,dù còn bao ngang trái
Vẫn tự nhủ lòng,tình cuối muôn đời!
Cả cuộc đời em còn lại bao nhiêu!
Gửi Tiền Giang,tựa đầu bờ vai ấy!!!
Dòng sông kia,nước muôn đời vẫn vậy
Đi lanh quanh,nước cũng trở về nguồn
Hoàng Lan giữa đời,dù gió dạt về đâu!
Vẫn về bên anh,gói trọn lòng thương nhớ!!
Tình trong em giờ như con đê vỡ
Sẽ cuốn trôi,tấc cả những cản rào
Ta chỉ cần trọn kiếp được bên nhau
Biển cạn,non mòn,lời thề anh chớ đổi!!
Em yêu anh!lòng gửi về Phố Núi
Hương hoa đời chỉ muốn gửi cho anh!
Mật ngọt tình ướp đẫm mấy trang thơ
Đời cũng thế,em yêu anh mãi mãi
Hoàng Lan
EM DẮT TAY ANH
VƯỢT TƯỜNG LỬA Gần một tháng tròn ta chẳng được gặp nhau! Bức tường lửa đã ngăn đường vào Thư Quán! Đôi bờ sông Tương,buồn rầu chán nản! Anh tìm đủ cách rồi,mà phải chịu bó tay!! Sống trên đời,có rủi ắc có may! Hoàng Lan của anh một mình xông trận! Cân quắc nữ nhi,má đào yếm thắm! Vì thương người tình,em quyết chí giải vây!! Liễu yếu đào tơ,không tấc sắt trong tay! Mộc Quế Anh ngày xưa cũng phải nhường một bậc! Quyết tâm vượt khó,sáng ngời trong ánh mắt! Nhìn em hành động một mình,anh thương quá đi thôi!! Trang thơ vắng anh,em nào thấy vui đâu? Có thiếp không chàng,thơ cũng thành vô nghĩa! Niềm vui ngày ấy,giờ chỉ còn phân nửa! Đây là nơi bắt đầu:Gặp gỡ và yêu nhau!! Ai đó vô tình,dựng bức tường lửa thật cao! Em dắt tay anh,vượt tường vào Thư Quán! Đầm váy tung bay,ân tình lai láng! Anh cứ ngỡ mình,đang ôm một giáng tiên!! Em thành công rồi,anh khắc một chữ Duyên! Gắn thêm mấy bông hồng,ngôi nhà xưa Thư Quán! Người tình tuyệt vời,đã vì anh giải nạn! Tình yêu ngày nào,lại tràn ngập các trang thơ!! Tiền Giang
<bài viết được chỉnh sửa lúc 27.11.2010 18:01:02 bởi Tiền Giang >
HAI CON TIM DÙNG CHUNG NHỊP ĐẬP Tặng anh Tiền Giang yêu và nhớ Phố Núi ơi!Nơi nữa quen nữa lạ
Dã quỳ vàng ,đang giam giữ hồn tôi!
Đêm nằm mơ,thương sắc tím xa xôi
Lòng thổn thức,nhớ Tây Nguyên da diết
Một chiếc bóng,gieo tình yêu mãnh liệt
Con tim hồng ,dòng máu nóng gửi trao
Ngàn dặm đường ,con tim nghĩ về nhau!
Men tình yêu thấm vào từng giọt máu
Cơn gió Đông,khiến lòng em chao đảo
Hương tình nồng ,mỗi tối đã thành quen
Ánh trăng buồn,vai ướt đẫm sương đêm
Nỗi nhớ thương,từng hồi tim rên xiết
Tình yêu anh,trong lòng em bất diệt
Biết không thể rời,nổi nhớ vô biên!!
Xác ở An Hữu,hồn lạc Tây Nguyên
Có phải chăng,ai đang yêu cũng thế?
Nhớ và thương ,nhưng lòng không rơi lệ
Vì biết rằng, anh cũng nhớ cũng thương!
Cũng trằn trọc ,thao thức giữa đêm trường
Vì hai con tim dùng chung nhịp đập!! Hoàng Lan [image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/88469/88C1D00A6403466B90CDAC94A378622F.jpg[/image]
<bài viết được chỉnh sửa lúc 27.11.2010 16:26:50 bởi peli >
MỘNG BƯỚM HOA 2 *Viết nối bài Mộng Bướm Hoa của em!
Cái đẹp khiến cho người ta si mê!
Ngắm tới,ngắm lui,ngắm hoài không chán!
Cảm hứng dâng trào,nguồn thơ lai láng!
Hai bờ sông tình,cỏ mượt ướp bàn tay!
Bướm đẹp làm gì,cho hoa phải đắm say?
Một bước không rời,ái ân nồng thắm!
Hoa về bên này,lòng vẫn còn nhớ bướm!
Thơ tình bây giờ,chỉ viết mỗi mình em!!
Anh nhớ không nhầm,đã suốt ba đêm!
Hạnh phúc làm cho hai ta mất ngủ!!?
Đi xa trở về,biết bao nhiêu là đủ?
Biển cạn non mòn,tình ấy chẳng hề phai!!
Cứ sau mỗi lần,tình nếm vị đắng cay!
Sự mặn nồng,lại tăng thêm mấy bậc!
Em hỏi anh:trên đời này cái gì đẹp nhất?
Anh không trả lời,em vẫn biết vì sao??!
Sông Tình ngủ rồi,phút chốc sóng lại xao!
Cái đẹp lại khiến cho hồn anh nghiêng ngã!
Sự say mê ấy,em yêu đừng thấy lạ!
Cũng như bao người,Mộng Hoa Bướm mà thôi!!!
Tiền Giang [image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/80881/E8A670FCA80E4A2E9CC6A3830187705A.jpg[/image]
<bài viết được chỉnh sửa lúc 07.12.2010 10:06:33 bởi Tiền Giang >
ANH ĐÃ AN LÒNG Anh rất sợ cụm từ:Lạc cực sinh bi!
Nên đang rất hạnh phúc,vẫn dè chừng đau khổ!
Cũng không thích nghe mấy chữ:Có duyên không nợ!
Nên hỏi tới hỏi lui hoài,đừng giận nha em!!
Khi ta yêu một người,bằng tất cả trái tim!
Nó cũng có nghĩa ngang tầm với sự sống!
Chỉ mong cuộc đời,sóng yên gió lặng!
Để chiếc thuyền tình,đến được chốn Đào Nguyên!!
Yêu đến thế này,tất cả tại chữ Duyên!
Ba hôm nữa,anh trao nốt cho em chữ nợ!
Chúng ta vốn dĩ là con người trần thế!
Yêu phần hồn,phần xác kém gì đâu??
Chỉ vắng một giờ,đã thấy nhớ làm sao!
Em như thỏi nam châm,mà anh là thanh sắt!
Tuyến phòng ngự nào em cũng làm cho tan nát!
Cuộc chiến qua rồi,anh biến thành một tù binh!!
Em đã vì anh mà phải chịu hy sinh!
Đóm lửa ngày ấy đã trở thành bão lửa!
Yêu anh,em bảo sẽ giữ tròn lời hứa!
Sao không chịu an lòng,cứ hỏi tới hỏi lui??
Tiền Giang
[image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/80881/B6FA684A94DA4B19981DE9BA71865BCC.gif[/image]
<bài viết được chỉnh sửa lúc 07.12.2010 09:59:35 bởi Tiền Giang >
NÓI HỘ CON TIM Anh tặng em mấy vần thơ này! Kèm bó hoa Hồng,mừng ngày gặp mặt! Mong sao hạnh phúc chan vào đôi mắt! Để thấy người tình,không khác trong sách là bao!! Những bài thơ tình,đưa ta đến với nhau! Yêu đương ngọt ngào,ái ân nồng thắm! Hai con tim dù ở ngoài ngàn dặm! Vẫn thấy cận kề,từng phút từng giây!! Hứa với nhau rồi:Em đó,anh đây! Nguyện đem ghép hai cuộc đời làm một! Quên hết muộn phiền,xua tan mỏi mệt! Má tựa vai kề,chép nốt bản tình ca!! Trời thương tình,ban cho anh loài hoa! Cả sắc lẫn hương cực kỳ quý hiếm! Trăm đêm đợi chờ,ngàn ngày tìm kiếm! Anh săn được bóng rồi,đời chỉ đẹp hơn thôi!! Vần thơ này,thay cho sự xuyến xao! Nói hộ con tim:Lời yêu chân thành nhất! Định mệnh sẽ mỉn cười trong phút giây gặp mặt! Để Hoàng Lan dấu yêu,vĩnh viễn chẳng tàn phai!!! Tiền Giang [image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/80881/84BD92BA96E94E6AAC3CF4E2E06CC2E7.jpg[/image]
<bài viết được chỉnh sửa lúc 04.12.2010 09:12:00 bởi Tiền Giang >
HƠN CẢ GIẤC MƠ
Giờ thì anh đã thực sự nắm bàn tay
Đươc ngắm khuôn mặt đẹp tựa hoa tựa ngọc
Được nghe giọng cười,được nhìn ánh mắt!
Hoàng Lan của anh duyên dáng đến não nùng!
Chỉ phút giây thôi,mà thoả nổi nhớ mong
Anh cứ nghĩ giấc mơ còn tiếp nối!
Một lần nữa anh sẳn sàng đánh đổi!
Cuộc sống của riêng mình,để có được em!
Ngôn ngữ bất lực rồi,đành nhờ cậy trái tim
Từng phút từng giờ vẫn theo em từng bước!
Men tình chưa nhấp,mà hồn anh say khước
Ai có ngờ,em đẹp quá đi thôi!!
Mai anh ra về,hồn để lại,em ơi!
Không muốn xa,dù chỉ là một phút!
Ai cần chữ nghĩa,anh sẽ đem bán bớt!
Lấy tiền mua màu,để vẽ bóng hình em
Còn chỗ nào trong tim,để khắc chữ Hoàng Lan
Em đã thực sự làm cho anh choáng ngợp!
Lời yêu không nói được,khiến lòng như lửa đốt
Anh thật vụng về,có phải thế không em???
Tiền Giang [image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/80881/EE984C3ED6DF43CFA752D053EB0DED37.jpg[/image]
HOA TÍM MIỀN ĐỒNG THẢO
Giữa Sài Gòn ồn ào có một chút riêng tư! Quán cà phê Miền Đồng Thảo,thấy tình xanh bát ngát! Em ngồi làm thơ,gió hòa theo nhạc! Nước chảy hữu tình,hoa tím rơi rơi!! Suối tóc buông dài,tim cứ thấy xuyến xao! Cảnh đã đẹp,người lại càng thêm đẹp! Nắng nhuộm bầu trời,gió đùa mái tóc! Có một Sài Gòn chẳng thể nào quên!! Thơ và người tình choáng ngợp con tim! Anh muốn viết những điều chưa được thấy! Chỉ một tia nhìn mà hồn sóng dậy! Tách cà phê trên bàn,nếu dở cũng thành ngon!! Hoa tím rơi đầy,tóc ướp hương thơm! Như trêu anh,hoa hôn lên mái tóc! Một chút u buồn giấu trong ánh mắt1 Hoa và người đừng lẫn lộn nghe em! Mai anh ra về,không thể nào quên! Sài gòn mùa Đông,quán cà phê Miền Đồng Thảo! Tình yêu lớn đã xóa đi phần ảo! Hoàng Lan cận kề,sắc hoa tím trong tay!!! Tiền Giang&Hoàng Lan [image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/80881/53F543ECDF41498EBDAFC556E3A23F21.jpg[/image]
<bài viết được chỉnh sửa lúc 14.12.2010 21:03:22 bởi Tiền Giang >
QUÁN XƯA *Thương tặng anh Tiền Giang
Mai mốt em về lại quán xưa! Hoa tím vẫn rơi,gió vẫn lùa! Nước cuốn hoa trôi,Miền Đồng Thảo! Nhớ thầm Thu ấy,thuở ban sơ!! Chiếc áo vàng kia gieo ước mơ! Vần thơ hẹn ước,những mong chờ! Đầu Đông tương ngộ,khơi dòng lệ! Mất giữa cuộc đời,còn trong thơ! Anh đã quay về nơi rất xa! Đêm đêm nhờ gió chuyển hương hoa! Tìm nhau lúc hồn say giấc điệp! Mơ một ngày kia,bướm bên hoa!! Con đường hôm ấy ta cùng đi! Người về bên ấy có nhớ gì? Riêng em ôm lấy vùng kỷ niệm! Yêu rồi mới hiểu,khổ sinh ly!! Hoa tình yêu vẫn chỉ trao anh! Vẫn còn đôi mắt biếc long lanh! Vẫn dòng nước mắt khi hờn dỗi! Em ước thời gian trôi thật nhanh!! Tình thơ nguyện mãi chẳng xa rời! Dù mình hai đứa,ở hai nơi! Hoa yêu chỉ nở vì anh đó! Mai mốt tương phùng,yêu dấu ơi!!! Hoàng Lan [image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/88469/CAC14AD3AB8A4542BF9D4C8027D0F716.jpg[/image]
<bài viết được chỉnh sửa lúc 14.12.2010 20:50:34 bởi peli >
ANH CHỌN MÀU ĐEN Em ngồi chải tóc,cạnh lẳng hoa Hồng!
Nhan sắc em đã làm hoa cúi mặt!
Anh tiếc nuối,nhặt lên từng sợi tóc!
Hương vị nồng nàn,ấp ủ giữa bàn tay!!
Ngọn gió Tình,vừa mới thổi qua đây!
Một trời mê đắm,kéo dài thành vô tận!!
Biển tình mỗi phút lại đùng đùng nổi sóng!
Thuyền yêu đã vào bờ,thuyền lại muốn ra khơi!!!
Suối tóc mềm,sao thương quá!Em yêu ơi!
Động tác chải tóc,chẳng khác gì điệu múa!
Bên này vai trần,bên kia vải lụa!
Sóng gió qua rồi,tóc giam giữ hồn anh!!
Ai có ngờ đâu,em lại quá xinh!!
Nhân gian điên đảo,không còn là chuyện lạ!
Mai anh ra về,muốn xin em tất cả!
Nhưng trên đời lấy gì,chứa được suối tóc kia??
Sài Gòn tuyệt vời dưới ánh đèn khuya!
Anh thích ngồi phía sau để mơn man suối tóc!
Nếu hỏi trong em,màu gì anh thích nhất?
Chắc anh sẽ trả lời:Chỉ chọn màu đen!!!
Tiền Giang
<bài viết được chỉnh sửa lúc 15.12.2010 09:14:27 bởi Tiền Giang >
NGỒI NHÌN EM VẼ Anh tự nhận thấy là mình bất tài! Đã thiếu ngôn từ,lại không thể nào cầm bút! Ghi lại phút giây,anh cho huyền ảo nhất! Em ngồi vẽ với một trời hoa bướm,vây quanh!! Sự lạ kỳ làm xao xuyến lòng anh! Những cái đã biết về em,chỉ một phần rất nhỏ! Giáng ngọc,tay ngà,khuôn trăng lồ lộ!! Anh ước mình được làm tờ giấy bên em!! Một tuần ở Sài Gòn,sẽ không thể nào quên! Em đưa anh đến,toàn những nơi xa lạ! Ngồi nhìn em vẽ mà hồn anh nghiêng ngã! Yêu như thế này,còn có thể,hơn nữa không??? Cảm ơn Sài Gòn,cảm ơn mùa Đông! Cảm ơn cái hẹn đã làm nên huyền thoại! Một lần được yêu,ngàn đời nhớ mãi! Chỉ cần một lần,đủ sống cả trăm năm!!! Xa nhau rồi,muốn về lại bên em! Vẫn căn phòng đó,để được nhìn em vẽ! Quấn quít bên em,anh thấy mình không đến trễ! Nét yêu kiều kia,đã vĩnh viễn thuộc về anh!!! Tiền Giang
<bài viết được chỉnh sửa lúc 19.12.2010 21:38:40 bởi Tiền Giang >
ĐÔI LỜI CẢM ƠN Em muốn cảm ơn, sông Tiền Giang yêu dấu
Cả người tên Sen,cô gái bến sông xưa
Dưới thuyền con, khi chiều xuống,tóc gió lùa
Làm xao xuyến hồn anh, tạo thành Bút Hiệu
Là nợ hay duyên,em đây không hiểu?
Tên một con sông, đã bắt một nhịp cầu
Hoa Sen xưa giờ không biết đã về đâu
Cho em một lần được cảm ơn người ấy!!
Chẳng phải tự nhiên mà cảm ơn như vậy
Nhờ có người,có Bút Hiệu,em có anh
Đất Tiền Giang,với cây trái ngọt lành
Hai người yêu anh, hết tình đầu lại cuối
Đã yêu nhau,em còn nghĩ gì tiếc nuối
Nụ hôn trao,là trao trọn cuộc đời!
Vòng tay hôm nào,anh uống giọt lệ rơi!
Em đã biết,mình thuộc về anh mãi mãi
Em sẽ vì anh,mầm xanh non để lại
Ươm cho đời,một hạt giống Hoàng Lan
Và còn thêm,một nhánh sông Tiền Giang!
Câu chuyện Tình Thơ,sẽ ngàn năm còn mãi!!
Bên bờ sông,cây Hoàng Lan kết trái!
Quả tình yêu,dòng mật ngọt dâng đời!
Ước mơ nhiều,nhiều lắm dấu, yêu ơi!
Hãy tiếp sức cho em,để vượt qua thử thách
HOÀNG LAN
HẸN 3 Đau xót lòng anh,Yêu Dấu ơi!
Vì đâu hoa tím khóc bên trời!
Duyên kia vừa bén,duyên đành lỡ!
Hạnh phúc ngập tràn lệ cứ rơi!!
Đã hẹn kiếp này chẳng mất nhau!
Ví sao em cứ mãi u sầu!
Hoa kia dẫu nát,tình không nát!
Anh vẫn chờ em trong đớn đau!!
Đã hứa rồi thì không được quên!
Mong em cố nén những ưu phiền!
Người tuy xa cách,tình không cách!
Mãi mãi lòng anh chỉ có em!!
Sóng gió cuộc đời rồi sẽ qua
Anh về ôm lấy một cành hoa!
Hoàng Lan ngày ấy thêm hương sắc!
Anh sẽ lau khô dấu lệ nhòa!!
Cẩm Loan thương nhớ của anh ơi!
Một bước bên em chẳng muốn rời!
Tình thơ còn đó đời đẹp mãi!
Ngày ấy tương phùng sẽ đến thôi!! Tiền Giang
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 2 bạn đọc.
Kiểu: