LỬA LÒNG?!?!
Thay đổi trang: << < 101112 > >> | Trang 11 của 26 trang, bài viết từ 151 đến 165 trên tổng số 390 bài trong đề mục
Tiền Giang 24.12.2010 17:57:37 (permalink)
0
EM THƯƠNG ĐỜI HOA!!!!

Em đưa  tay nhặt cánh hoa rơi!
Quay mặt không nhìn anh để ngăn dòng nước mắt!
Vì cánh hoa tàn em yêu đã khóc
Nửa thương phận mình nửa xót đời hoa!

Cái hẹn mùa Đông giờ đã trải qua

Em trong vòng tay ngàn lần trìu mến!
Một khắc cận kề suốt đời lưu luyến!
Yêu đến vô cùng hỡi Thiên thần nhỏ của anh!

Trang thơ ngày nào tình đến quá nhanh!

Chẳng ai có thể tìm ra lời giải!
Giận hờn thật nhiều tình vẫn xanh mãi mãi!
Rồi đến bây giờ tình đã khắc vào tim!!

Sự nghiệt ngã của cuộc đời cứ bám theo em!

Hồng nhan đa truân,thuyền tình không bến đậu!
Muôn sự tại người,em không hề có lỗi!
Chỉ một cánh hoa tàn lại đau xé lòng em!!

Anh không có gì,Chỉ một trái tim!

Chứa hơn năm trăm tấm hình em trong đó!
Anh sẽ vì em khắp bốn phương vay nợ
Để đến một ngày ta lại được gần nhau!!!

                                     Tiền Giang

peli 27.12.2010 08:38:36 (permalink)
0
LỜI NGUYỆN NGƯỜI NGOẠI ĐẠO
 
Ngày Chúa Giáng Sinh,dù không theo đạo
Em vẫn nguyện Người ban chút bình an!
Cầu tình cuối cùng không phải dỡ dang
Hoa tình yêu sẽ giữ hoài sắc thắm!
 
Ta bên nhau,ươm mộng lòng say đắm
Tình nồng nàn,đẹp cả nợ lẫn duyên
Kề bên nhau ta nhắc chuyện lời nguyền
Tay trong tay,ru đời nhau vào mộng
 
Anh  dìu em,bờ Tiền Giang gió lộng
Bến Tương Giang,ta đã nối nhịp cầu
Tình cuối cùng,duyên thắm sẽ bền lâu
Tiền Giang ơi!Tiếng tơ lòng muôn thuở
 
Đêm Giáng Sinh,xa xôi em vẫn nhớ!
Không cách lòng,dù mình ở rất xa
Rồi một ngày ,bướm sẽ lại kề hoa
Ta sẽ có một trời yêu,hạnh phúc
 
Em đang cố,đưa  tình xa Địa Ngục
Đêm Giáng Sinh nghe chuông vẳng,kinh cầu
Dưới chân Người,cầu tình cuối bền lâu
Noel buồn,chỉ cô đơn một thoáng!
 HOÀNG LAN


[image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/88469/E27CCF1D2C8F412FB0FFE8404C04D5D9.jpg[/image]
<bài viết được chỉnh sửa lúc 27.12.2010 08:42:51 bởi peli >
Attached Image(s)
Tiền Giang 29.12.2010 08:52:54 (permalink)
0
MỘT CHÚT VU VƠ
 
Khi em vứt chiếc nhẫn xuống dòng sông đen!
Em đã thực sự,muốn chôn vùi quá khứ!
Ngôi nhà đó,anh không còn do dự!
Bước chân vào,vì biết chỉ gặp mỗi mình em!!
 
Nói thực lòng,anh không muốn em quên!
Vì sự chung thủy,là thước đo giá trị!
Không ai đi tranh hơn thua với tro tàn quá khứ!
Nhưng đã có anh rồi,em không thể không quên!!
 
Có ai trên đời,giải mã được trái tim?
Rất yêu người mới,vẫn nhớ về người cũ!?!
Biết thêm bao nhiêu,để cho em thấy đủ?
Đem tình anh,xóa được bóng hình xưa??!
 
Tình cảm con người,cũng lúc nắng,lúc mưa!
Anh tự trách,đã biết em quá muộn!
Có lẽ suốt đời,anh chỉ toàn vay mượn!
Nhan sắc của một người,mới viết được mấy vần thơ!!
 
Những lời này,là nỗi buồn vu vơ!
Đừng giận nhé!Đã bao lần em “Khẳng Định”!
“Em yêu anh thật lòng,và chẳng hề suy tính”!
Trong người em hiện giờ:Đã có thêm một trái tim non!!!
                                                Tiền Giang
peli 30.12.2010 11:35:35 (permalink)
0


TÌNH YÊU TRONG CỔ TÍCH 2



Cứ tưởng anh quên,nên em đánh đố!
Thật bất ngờ,anh vẫn nhớ,em vui!
Hội ngộ hôm nào, trời đất khiến xui!
Sao anh bảo thiếu Thiên thời,Địa lợi(1)

Mới hôm nào, Thiên Đường xa dịu vợi
Chẳng phải giờ,anh đã đến rồi sao?
Vườn Địa Đàng,tay trong tay hôm nào!
Thiên Thần nhỏ,hay cây tình kết trái??

Em là cô bé,trăm điều vụn dại!
Trâu với bò,chuyện cũ anh nhớ không?
Giữa biển đời ,trong đục quá mênh mông!
Em chỉ muốn tựa vai anh mãi mãi

Ngục Tù kia ,phải khép mình lùi lại!
Vì em là người,yêu mến Tự Do
Làm sao chịu những năm tháng dày vò
Kẻ phàm phu,Hoàng Lan ,hương không gửi

Chuyện “Tình Thơ”,sẽ trở thành vĩnh cữu!
Bên sông Tiền,loài hoa ấy xinh tươi
Ta bên nhau,nhìn con trẻ,mĩm cười
Đó mới thật là “Tình yêu cổ tích”!


Hoàng Lan
<bài viết được chỉnh sửa lúc 30.12.2010 11:37:25 bởi peli >
Tiền Giang 31.12.2010 10:09:36 (permalink)
0
TỔNG KẾT MỘT NĂM
 
Hai ngàn mười,đang lật tờ lịch cuối cùng!
Khép lại một năm,rất nhiều điều đáng nhớ!
Mùa Xuân chưa đến,hoa mai vàng đã nở!
Mừng một năm Canh Dần,tràn ngập niềm vui!!
 
Trên trang thơ ngày nào,cô độc lẻ loi!
Cứ ngỡ phần số,trời bắt sao chịu vậy!
Không kiếm không tìm,không lời đưa đẩy!
Vạn lý độc hành,giá buốt mấy vần thơ!!
 
Giữa đời thường,không phải trong giấc mơ!
Em chợt đến,với những lời đồng cảm!
Quá khứ mịt mờ,gió mưa ảm đạm!
Chút “Lửa Lòng”,em sưởi ấm trái tim anh!!
 
Bóng săn được rồi,tình đến quá nhanh!
Như tìm thấy nhau,thất lạc từ kiếp trước!
Không cần mối mai,không lời hẹn ước!
Những nụ hôn nồng,nhờ gió chuyển cho nhau!!
 
Mùa Thu đã tàn,Đông cũng qua mau!
Ta sắp có,một mùa Xuân như ý!
Vần thơ có cánh,cùng dung nhan tuyệt mỹ!
Tình yêu của em,làm say đắm hồn anh!!
 
Bờ sông Tiền,đã thêm một chồi xanh!
Là kết tinh của “Tình Thơ”,nồng cháy!
Dấu son đó,khiến ta thuộc về nhau mãi mãi!
Trong sách,ngoài đời và trên các trang thơ!!
 
Ta đã hoàn thành,quá nửa giấc mơ!
Viết nốt chuyện cổ tích,bên một nàng Công Chúa!
Thơ của anh,sẽ không còn cần lửa!
Âm sắc thật nhẹ nhàng,để dỗ giấc ngủ Bé Yêu!!
 
Tổng kết cuối năm,ta lời lãi được bao nhiêu?
Một cuốn sách,hai tập thơ và một nàng công chúa!
Nếu em lại hỏi,anh sẽ còn thêm nữa:
Hai ngàn lẻ mười,anh hái được đóa Hoàng Lan!!
                                                Tiền Giang
peli 31.12.2010 13:48:13 (permalink)
0
BÀI KHÔNG TÊN SỐ 6
 
 
Khoảng cách xa,mà lòng ta không cách!
Cố đợi chờ,ta sẽ có ngày vui!
Con tim em,chỉ có mình anh thôi!
Cuộc tình lớn,thì ngại gì giông bão??
 
Em không chịu cảnh lồng son,chim sáo!
Nghịch cảnh nào,em cũng quyết vượt qua!
Hãy yên lòng,trong những lúc vắng xa!
Đóa Hoàng Lan,thuộc về anh mãi mãi!!
 
Trời không thương,nên chịu nhiều ngang trái!
Quyết  một lần,"Nhân định phải thắng Thiên"!
Bia đá xưa,chưa  mai một lời nguyền!
Con thuyền yêu,sẽ có ngày cập bến!!
 
Vẫn biết đời luôn có đi,có đến!
Nhưng tình yêu không thể quy đổi thành tiền!?
Không thể mang nợ để đổi thành duyên!?
Tim không chung nhịp,làm sao sánh bước???
 
Người Tây Nguyên đừng quên lời nguyện ước!
Để Tiền Giang,loài hoa ấy ngậm ngùi!
Tình ngày nào,đừng để nước cuốn trôi!
Cây tình chết,đóa Hoàng Lan cũng chết!!!
                                     HOÀNG LAN

 
<bài viết được chỉnh sửa lúc 31.12.2010 13:52:17 bởi peli >
Tiền Giang 01.01.2011 07:49:15 (permalink)
0
LỜI ĐẦU NĂM CHO CON GÁI YÊU!
 
Bây giờ là sáng sớm của ngày đầu năm!
Ba nghĩ và viết về con,với tình thương mến!
Cái hẹn mùa Đông cuối cùng rồi cũng đến!
Thơ ướp men tình,ba mẹ đã có con!!
 
Hoàn cảnh này,ba càng quý con hơn!
Cánh Hoàng Lan bé nhỏ,sinh giữa vùng tâm bão!
Trong cuộc đời,ba sẽ nhớ mãi một năm Tân Mão!
Có hai con tằm,rút ruột nhả ra tơ!!
 
Ba đặt cho con,tên của một nhà thơ!
Mà sắc đẹp khiến nhân gian điêu đứng!
Sóng gió dập vùi,tay chèo vẫn vững!
Quyết đi đến cuối đường,để ba có được con!!
 
Những lúc thoáng buồn,mẹ sẽ bớt cô đơn!
Ba chưa về kịp,đã có con bên cạnh!
An ủi mẹ hiền,khi mưa lúc nắng!
Giữ vững thành trì,bảo vệ cho con!!
 
Ngày đầu năm,ba dành hai nụ hôn!
Cho người ba yêu và đứa con thương nhớ!
Toàn ý toàn tâm,cổng Thiên Đường đã mở!
Con ra đời!Ba mẹ ngập niềm vui!!!
                                      Tiền Giang
<bài viết được chỉnh sửa lúc 01.01.2011 07:51:54 bởi Tiền Giang >
peli 02.01.2011 09:04:44 (permalink)
0
LỜI NHẮN ĐẦU NĂM!
 
Đầu năm lại phải viết dòng thương nhớ!
Trời chưa thương,nên còn chịu cách xa!
Mong thời gian buồn,rồi sẽ chóng qua!
Kề bên nhau,nhắc chuyện tình trắc trở!!
 
Mưa bão bây giờ,đâu con đáng sợ!
Vì trong em có sức mạnh diệu kì!!
Tình nồng nàn,mãi mãi chẳng phân ly!
Người nơi xa,tình em,anh có hiểu? ?
 
Mỗi đêm có nghe mùi hương êm dịu!
Của Hoàng Lan,nhờ gió gửi về anh?
Cây Hoàng Lan,chồi non đã thêm xanh!
Lời nguyện cũ,anh nhớ đừng quên nhé!!
 
Hai đóa Hoàng Lan,một lớn và một bé!
Hai quả tim,đang dành trọn cho người!
Đêm trằn trọc,khó an giấc,anh ơi!
Tình trao rồi,anh còn hoài nghi mãi??
 
Phải chăng anh chê,em còn vụng dại?
Chưa đủ trưởng thành để làm mẹ hay sao?
Yêu mà còn nghi ngờ,há không thẹn cùng nhau??
Tình như thế,có còn là tình nữa??
 
Mong giận hờn,sẽ đi theo năm cũ!
Năm qua rồi,tin yêu sẽ nhiều hơn!!
Bão tố của cuộc đời,em cố chịu,không sờn!!
Nơi phương xa ấy,niềm tin anh có giữ???
                                                Hoàng Lan
 

 
<bài viết được chỉnh sửa lúc 02.01.2011 09:16:55 bởi peli >
Tiền Giang 03.01.2011 20:38:56 (permalink)
0
TÂM SỰ VỚI CON
 
Ngày mẹ báo tin có con,ba vui mừng khôn xiết!
Chỉ là giấc mơ thôi,giờ hóa thật không ngờ!
Ba chẳng có gì,ngoài mấy vần thơ!
Lại được mẹ,một giai nhân,để ý!!
 
Mẹ của con,ngoài dung nhan tuyệt mỹ!
Bàn tay tài hoa,bộ não chứa toàn thơ!
Chỉ mới yêu thôi,đã có lúc ba mộng mơ!
Ước sao được một bé gái,trăm phần giống mẹ!!
 
Đâu phải hồng nhan,lúc nào cũng khổ?
Có con rồi,mẹ bảo: “Nhân định thắng Thiên”!
Nghịch cảnh tạm thời,không cản được chữ duyên!
Ba rất muốn kề bên,để an ủi mẹ!!
 
Để có được con,người đổ bao nhiêu lệ!
Bên hiếu,bên tình,vò xé con tim!
Những cuộc điện đàm,suốt sáng thâu đêm!
Nụ hôn gửi cho ba,thấm quá nhiều nước mắt!!
 
Ba hỏi hiện giờ,cái gì quý nhất!
Mẹ xoa bụng mình,bảo đó chính là con!
Ba bị cho ra rìa,nhưng còn cách nào hơn?
Chẳng lẽ lại đi “ghen”,với đứa con yêu dấu??
 
Ba sẽ gửi nụ hôn và lời vỗ về mỗi tối!
Để cả mẹ lẫn con,tìm được giấc ngủ say!
Tháng sau ba về,thay chiếc gối bằng tay!
Để mẹ an giấc và con yêu bớt nhớ!!!
                                    
  Tiền Giang
<bài viết được chỉnh sửa lúc 03.01.2011 20:40:07 bởi Tiền Giang >
peli 06.01.2011 20:10:15 (permalink)
0
TÌNH BẤT TỬ
 

Anh có biết,giờ em đang rất nhớ?
Nụ hôn nào,vắng bóng đã rất lâu!
Mong thời gian hãy bước thật mau!
Ngày tương ngộ,vỡ òa bao nhung nhớ!!
 
Khoảng cách này,em biết  anh lo sợ!
Giông  bão cuộc đời lật ngã chiếc thuyền yêu!
Em nhớ anh,vầng dương tắt từng chiều!
Câu yêu dấu,nụ hôn đưa vào mộng!!
 
Tiền Giang ơi!dằn lòng,đừng nổi sóng!
Đừng tiếp tay người,xô ngã thuyền yêu!
Tình của mình không thể đếm bao nhiều!
Vì ta đã và sẽ có nhau trọn vẹn!!
 
Cái hẹn khi chia tay,rồi sẽ đến!!
Ta sẽ trao nhau trọn vẹn cả cuộc đời!
Cố đợi chờ,kiên nhẫn dấu yêu ơi!
Nơi xa xôi,từng đêm em thổn thức!
 
Em đang mang thứ mình trân quý nhất!
Đứa con yêu,kết quả của tình nồng!
Hãy nhớ rằng:”En tha thiết nhớ mong!”
Tình bất tử,muôn đời không thay đổi!!
HOÀNG LAN

<bài viết được chỉnh sửa lúc 16.01.2011 20:55:06 bởi peli >
Tiền Giang 10.01.2011 07:44:09 (permalink)
0
MEN NỒNG MÙA XUÂN
 
Anh đang cần những lời động viên của em!
Xoa dịu trái tim và dỗ dành thương nhớ!
Ta đã trao nhau một duyên,hai nợ!
Chẳng nghịch cảnh nào,khiến ta phải mất nhau!!?
 
Mùa Xuân sắp về,lòng lại thấy xuyến xao!
Con là chồi xinh,mẹ là hoa đẹp!
Cánh bướm ấy,câu chuyện tình viết tiếp!
Nhật ký yêu,chương mười cài thêm một đóa hoa!!
 
Mùa Đông sắp tàn,ta uống nốt vị cách xa!
Xuân thắm đất trời,nâng ly mừng tương hợp!
Bao thương nhớ,đong đầy trong ánh mắt!
Nụ hôn nồng,thay lời kể của trái tim!!
 
Giấc ngủ nào,anh cũng cài sẵn bóng hình em!
Bộ não chỉ chạy một chương trình duy nhất!
Sương lạnh,trăng gầy,hắt hiu gió Bấc!
Vẫn thấy ấm lòng,tay ôm đóa Hoàng Lan!!
 
Đường đi gập ghềnh!Gian khổ em mang!
Thân gái dặm trường,gan vàng dạ sắt!
Em giờ chẳng khác một viên Lục Bảo Ngọc!
Những đồng tiền tầm thường,không thể bán mua!
 
Men Xuân tình nồng,ta về lại  “Quán Xưa”!
Ngồi nhìn Sài Gòn,nhuộm màu hoa tím!
Anh sẽ không như Thôi Hộ,viết “Đào hoa nhân diện”!(1)
Vì đang ôm trong lòng,một đóa hoa yêu!!!
                                                Tiền Giang

1.Bài thơ Hoa Đào Năm Ngoái của Thôi Hộ:
          Khứ niên kim nhật thử môn trung!
          Nhân diện đào hoa tương ánh hồng!
          Nhân diện bất tri hà xứ khứ!
          Đào hoa y cựu,tiếu Đông phong!
 
<bài viết được chỉnh sửa lúc 10.01.2011 07:48:37 bởi Tiền Giang >
peli 13.01.2011 18:24:44 (permalink)
0
EM ĐÃ HIỂU RỒI:”ANH ĐÃ RẤT YÊU”

Thương vô cùng,khi nếm vị hờn ghen!
Cay đắng lắm,nhưng cũng đầy vị ngọt
Một chút tàn tro,lòng anh chua xót!
Em đã hiểu rồi:”Anh đã rất yêu”!!

Sẽ chẳng bao giờ,đo đếm được bao nhiêu
Khi cố công,viết cho xong nhật ký
Là đàn ông,một lần anh rơi lệ
Em đã hiểu rồi:”Anh đã rất yêu”!!

Xa anh rồi,sợ nắng tắt mỗi chiều!
Câu nói quen:”Ngủ ngon nha cô bé”!
Nụ hôn gửi qua chiếc phone khe khẽ!
Hãy hiểu rằng:”Em cũng đã rất yêu”!

Anh yêu ơi!Em đang nhớ rất nhiều!
Em không khóc,vì biết anh rất sợ!
Em không nói,thơ viết toàn vần “Nhớ”
Chẳng lẻ nào,anh không hiểu:”Em yêu”??

Đã biết rồi,chẳng thể đếm bao nhiêu!
Tình anh trao em,chỉ toàn mật ngọt!
Những bài không tên,âm vần chua xót!
Nhưng em hiểu rồi:”Anh đã rất yêu!”

Hoàng Lan
<bài viết được chỉnh sửa lúc 16.01.2011 20:54:22 bởi peli >
Tiền Giang 16.01.2011 09:04:06 (permalink)
0
MUỐN EM TRỞ LẠI “BÉ LỲ”

Giờ hết thích những bài thơ buồn!
Câu gì viết ra,cũng làm em giận!
Lời thốt rồi,con tim đâm hối hận!
Em lại lấy đó làm bằng chứng,để xa anh!!?

Em luôn khẳng định rằng:Chúng ta có một đứa con!
Sao tiếng từ ly,lại cất lên quá dễ??
Anh thích có duyên,lại vừa có NỢ!
Nên suốt đời,anh sẽ níu chân em!!

Không phải anh nói đùa!Cứ để mà xem!
Đứa con ấy,là sợi dây rất chắc!
Hôm trước em dọa: “Sẽ đu anh đến chết”!
Và bây giờ,lại tới phiên anh!!

Bao nhiêu giận hờn,tình vẫn cứ xanh!
Giọng nói tiếng cười,vẫn còn lưu trong máy!
Em đã tặng anh,năm trăm tấm hình ấy!
Có cả những tấm hình năm tuần tuổi của con!!

Em là “Bé Lỳ”,nên cứ muốn tranh hơn!
Khi nổi giận,lại muốn làm người lớn!
Vừa khóc,vừa cười,vẫn không thấy thẹn!
Có cô vợ thế này,sao anh phải hơn thua???

Ai bán nụ cười,đắt mấy anh cũng mua!
Để tặng cho em,trở lại làm “Cô Bé”!
Mới có mấy tuần,đổi vai làm mẹ!
Mặt mũi lúc nào,cũng cứ khó đăm đăm!!
Tiền Giang
peli 16.01.2011 20:51:00 (permalink)
0
 MEN TÌNH NỒNG
 
Đông lạnh lùng,giá buốt,đã trải qua
Chỉ còn lại nắng xuân vàng ấm áp
Cứ ngỡ thuyền yêu,gió lùa ,bão dạt
Trái tim hồng,ngọn lửa tắt đau thương!
 
Tình nồng nàn,tơ hồng vẫn vấn vương
Hương hoa yêu,cõi lòng anh lưu luyến
Nụ hôn say,em lại nhờ gió chuyển
Sưởi lòng người trong những phút vắng xa
 
Xuân nay về,Thiên thần  nhỏ là quà
Ta cho nhau,men tình nồng hạnh phúc
Đã ba hôm,cuộc đời như tù ngục
Em đã hiểu rồi:”Anh đã quá yêu”!
 
Hứa với lòng,sẽ không hỏi bao nhiêu
Hai mươi điều,nằm lòng em sẽ nhớ
Tình yêu này.sẽ nồng nàn muôn thuở!
Hoàn cảnh nào,cũng không thể mất nhau
 
Dòng Tiền Giang,cho mình buổi sơ giao
Tình nồng nàn,nhờ trang thơ lưu dấu
Anh lại mang chuyện ta vào nhật ký!
Được bóng rồi,sao phải chịu cách xa?
HOÀNG LAN
 
<bài viết được chỉnh sửa lúc 16.01.2011 20:52:09 bởi peli >
Tiền Giang 17.01.2011 07:39:19 (permalink)
0
BÃO TAN
 
Trót đem tình yêu,nhúng vào nồi nước giận hờn!
Chất độc phát sinh,trăm điều bế tắt!
Người yêu quý nhất,không muốn nhìn thấy mặt!
Đem cuộc đời,dìm trong men rượu,để quên!!
 
Viết một loạt bài:Nỗi buồn không tên!
Thêm chùm thơ say,khiến nàng càng nổi giận!
Cú ngã trời giáng,chút nữa làm ta mất mạng!
Cũng chưa nguy hiểm bằng,kho chứa ảnh sém tiêu!!
 
Châm ngôn có câu: “Yêu nhau lắm,cắn nhau đau”!
Tỉnh rượu rồi,nhận ra điều phi lý!
Nàng yêu như thế,sao ta không suy nghĩ?
Động cơ nào,khiến nàng viết trang “Hồi Ức” kia??
 
Có Thiên Thần rồi,tình làm sao sẻ chia?
Ta hồ đồ,còn hơn một tên ngốc!??
Những lời đay nghiến,chắc lại làm em khóc??
Chỉ một con đường,đi mãi đã thành quen!!
 
Muôn sự khởi đầu,bỡi tại máu ghen!
Ta muốn tìm cái tuyệt đối trong cõi đời tương đối!?
Hồi ức viết cho mình,lại đi nóng vội!
Tức tối,muộn phiền, “Đừng viết nữa,ta van”!??
 
Ba ngày giận hờn,một thế kỷ gian nan!
Giờ đã được uống lại dòng sông mật ngọt!
Cái miệng xinh xắn đó,lời đắng cay cứ thốt!
Nhưng trong lòng,chỉ yêu mỗi mình ta!!?
 
Khi bão bùng,giông tố đã đi qua!
Những gì còn sót lại, là vô cùng trân quý!
“Kể từ phút ấy,em trở thành “Cô Vợ”!
Của một “Ông Chồng”,hơi thừa cái máu ghen”!!
 
Tiếng cười ngày nào,giờ lại thấy thân quen!
Cái sém mất,ta càng yêu hơn nữa!
Những bài thơ của em,lại khơi lên ngọn lửa!
Giúp hoàn thành,tâm nguyện của đời anh!!!
                                                Tiền Giang
<bài viết được chỉnh sửa lúc 17.01.2011 08:08:25 bởi Tiền Giang >
Thay đổi trang: << < 101112 > >> | Trang 11 của 26 trang, bài viết từ 151 đến 165 trên tổng số 390 bài trong đề mục
Chuyển nhanh đến:

Thống kê hiện tại

Hiện đang có 0 thành viên và 4 bạn đọc.
Kiểu:
2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9