LỬA LÒNG?!?!
CHUYỆN CON CHIM SÁO Xưa,đọc những bài thơ về chim sáo xứ người! Em xúi anh:Hãy tháo lồng sổ cũi! Đừng bắt chim sáo sống trong chờ đợi! Sải cánh trong nắng chiều,hít thở tự do!! Cuộc đời bỗng nhiên ứng nghiệm không ngờ! Điều em xúi bẩy,giờ đã thành hiện thực! Chim sáo trong lồng,suốt đêm thao thức! Chỉ mong đêm tàn,để sáo được tự do!!? Nếu cuộc đời,thiếu vắng những giấc mơ! Sự nhàm chán sẽ bao trùm tất cả! Nếu không cầm bút,những lời hay ý lạ! Mãi mãi đắm chìm trong bóng tối thời gian!! Có cánh hoa nào nở mãi không tàn? Có nhan sắc nào,làm say lòng người mãi? Sắc đẹp thì muốn yêu,hoa kia thích hái! Nhưng để làm gì,em có biết không??? Anh đâu chỉ yêu,khi má em hồng? Đâu chỉ say đắm vì dung nhan kiều mị? Lật lại cuộc tình,để tìm ra chân lý! Chắc anh không yêu nhiều,khi em chẳng làm thơ!!? Trong tim,ai chẳng có hình tượng để tôn thờ! Em cũng vậy!Mà anh cũng vậy!! Từ nay anh chỉ viết về con chim sáo ấy! Trong khung trời,được đóng dấu Tự Do!!! Tiền Giang [image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/80881/6DD182CFE64E4DB7BDDE50ADA4539455.jpg[/image]
<bài viết được chỉnh sửa lúc 08.03.2011 08:14:48 bởi Tiền Giang >
DUY NHẤT
Anh gọi em là hồng nhan tri kỷ!
Bởi những vần thơ lưu luyến trao nhau
Nước Tiền Giang mãi mãi xanh màu
Như em với muôn đời không thay đổi!!
Xưa anh viết bài thơ Sám Hối
Để tiển đưa những mãnh tình buồn
Duyên đến rồi đi,yêu chẳng cội nguồn
Từ đồng cảm,tình trong tim lớn mãi
Vườn Địa Đàng,em trao anh trái cấm!
Đóa hoa tình,một lần nở ngát hương!
Nụ hôn trên môi,lòng nặng yêu thương!
Từng đêm vắng,từng đêm thổn thức!
Trong tim em ,anh là người duy nhất!
Cẩm và Hoàng,chỉ anh mới chia đôi!
Hai mà một,chỉ anh hiểu mà thôi!
Giữa cuộc đời những vần thơ chấp cánh!!
Tuy xa cách nhưng lòng không cô quạnh
Vì lúc nào,tim ta cũng hướng về nhau
Đêm thanh vắng lòng thương nhớ dạt dào
Em nhớ anh,nhớ đêm Nha Trang ngắn ngủi!! HOÀNG LAN [image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/88469/7059863E22114ECF96F6578679693C84.jpg[/image]
<bài viết được chỉnh sửa lúc 11.03.2011 15:27:20 bởi peli >
TẠ TÌNH Trong cơn say,anh quên lời giao ước! Chỉ nghĩ nỗi buồn riêng của bản thân mình! Trăm khổ ngàn đau,em còn chịu được! Để hết lòng,giữ ngọn lửa mong manh!! Anh lại cứ đắm chìm trong hồ nghi,thắc mắc! Cật vấn hỏi han rồi nay giận mai hờn! Biển đời mênh mông,biết đâu giả thật! Đem sự muộn phiền,dồn hết cho em!!? Tình là tự nguyện,vì sao lại đòi hỏi??? Bao nhiêu đắng cay,chất chứa ở trong lòng! Không yêu tha thiết,vì sao nàng bối rối?? Vần thơ nào,cũng chuyển tải nhớ mong!! Qua cơn say,giờ đã bình tâm lại! Nếu còn yêu,em đừng giận làm gì! Anh vẫn làm thơ,thì tình kia sống mãi! Dù hiện giờ,phải chịu cảnh phân ly!! Một nụ hôn nồng,thay cho lời xin lỗi! Anh sẽ viết cho em,chùm thơ mới:Tạ tình! Em cứ hành động,anh toàn tâm chờ đợi! Cho đến ngày,em được ở bên anh!!! Tiền Giang [image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/80881/CAAA92CFA91444C4B653C0144D5AEB69.jpg[/image]
<bài viết được chỉnh sửa lúc 13.03.2011 15:52:50 bởi Tiền Giang >
BẾN ĐỢI Khi trên sông chẳng còn chiếc thuyền nào! Mới biết cuộc đời,mất đi bến đợi! Ta đang yêu,với một tâm hồn phơi phới! Sao không viết chuyện bây giờ,mà chỉ nghĩ đến ngày mai?? Lời yêu thương pha thêm chút u hoài! Cuộc tình đang thanh,bỗng nhiên vẩn đục! Đang yên lành,bỗng hóa ra tang tóc! Chẳng lẽ nỗi buồn,gặm mãi,không hết sao??? Một lời nàng nói ra,ngọn bút lại tuôn trào! Chẳng phải đây là nguồn thơ,đã miệt mài tìm kiếm?? Vì chuyện nhỏ nhặt,ta nỡ đem chôn liệm Cả một trời luyến ái của văn chương!!?? Hạ quyết tâm:Không nhắc đến chữ “Buồn”! Để nàng yên lòng!Dù thế nào chăng nữa! Chỉ biết một điều:Trong tim còn lửa Ta vẫn viết về nàng,dù chẳng được gần nhau!! Còn làm thơ,ta còn giữ được nhịp cầu! Chờ ngày sang bên đó,tìm Hồng Nhan Tri Kỷ! Tìm lại những thứ con tim hằng yêu quý! Để đem về,giữ ngọn lửa cho thơ!!! Tiền Giang [image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/80881/AF7EC6FE3B2C4400B54934EAFDEFA539.jpg[/image]
GHÉP LẠI VẦNG TRĂNG Khi nói yêu , là ta gieo hạt giống Tình!
Trong vườn Địa Đàng,có thêm mầm xanh mới!
Trăm bài thơ ,bao nhớ nhung,chờ đợi!
Nuôi dưỡng cây Tình ngày tháng lớn dần!!
Ta đã hiểu:”Tiền là vật ngoại thân”
Tình ở trong tim,làm sao quy đổi?!
Tình và tiền,cuộc chiến này không hề mới!
Ta nào phải là người,khai chiến,đầu tiên!?
Một kiếp nhân sinh,tương ngộ là duyên!
Hạnh phúc,khổ đau là do số phận
Yêu thiết tha mà ta còn xa vắng
Tự nói với lòng,chưa đến lúc bên nhau!?
Môi nở nụ cười,lòng se thắt một niềm đau!
Đêm nhung nhớ,lệ yêu loang ướt gối!
Tâm bình lặng,hãy bền lòng chờ đợi!
Giây phút tương phùng,ngày ấy,không xa!
Mấy vần thơ xa,em gửi làm quà!
Tặng anh yêu,trong những ngày xa cách!
Đêm nay trăng vỡ trên ngọn sóng,từng mảnh
Mang yêu thương,ta ghép lại trăng tròn!
HOÀNG LAN [image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/88469/747111A906954EB78656FFB8C78E96CB.jpg[/image]
<bài viết được chỉnh sửa lúc 16.03.2011 15:01:30 bởi peli >
CHÂU VỀ HỢP PHỐ Giấc mộng nào cũng chỉ có hai ta! Cùng viết nốt câu chuyện tình dang dở! Yêu như thế này,phải đủ duyên lẫn nợ! Còn có điểm nào,để thắc mắc,hoài nghi??? Xưa,anh thích câu:Phu xướng phụ tùy! Nay,em tặng anh bài:Tình chàng ý thiếp! HOA TÌNH VẪN NỞ,đoạn cuối em viết tiếp! Có lời hứa nào,không làm được!Phải hôn em?? Bao nhiêu lời nguyền,đem khắc hết vào tim! Còn thế lực nào,làm tình yêu phải chết?? Tâm hồn bay cao,lời thơ thanh thoát! Kẻ phàm phu nào,có thể với được đến em??? Nghĩ về Hoàng Lan,anh viết một chữ DUYÊN! Treo lên vách để ngắm,chờ em trao chữ NỢ! Không rời được nhau là tại nơi phần số! Để người ngàn năm sau,biết được mối tình thơ!! Khó khăn bao nhiêu,anh cũng gắng chờ! Đem cánh hoa ấy,về trồng nơi vườn cũ! Một giấc mơ hoa:Châu về Hợp Phố! Trên đời này,có gì khó!Phải hôn em??? Tiền Giang [image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/80881/5BBB2084741341E29C2A863A4E68DFCA.jpg[/image]
<bài viết được chỉnh sửa lúc 17.03.2011 08:40:46 bởi Tiền Giang >
KIẾP NÀY KIẾP NỮA... Thời gian bất tử,như tình ta bất tử! Nếu có kiếp sau,anh vẫn nhớ câu thề?? Lâu đài tình ta,anh đừng quên lối về! Để tình yêu ấy,muôn đời bất diệt Nếu có kiếp sau,anh vẫn yêu tha thiết?? Vẫn làm thơ,viết sách để yêu em? Vẫn đưa tay,hứng trọn cánh hoa mềm? Vẫn bờ vai,suốt đời cho em tựa?? Và kiếp sau,anh ơi! đừng đến muộn! Hơn nữa đời người,ta mơi được gặp nhau! Khoảng cách hai mươi năm,tình vẫn thắm màu Hai con tim,giao nhau từng nhịp thở!! Trong cuộc chiến,em không còn lo sợ!! Phía bên kia chiến tuyến,anh đang chờ! Đón em về,dệt trọn mộng Tình Thơ! Tàn chiến trận em về trong chiến thắng!? Em đang thả hồn bình yên ,tĩnh lặng! Tìm cho ra chân lý của cuộc đời! Nước Tiền Giang dù có lúc đầy vơi! Tình trong anh đừng giống như con nước??! HOÀNG LAN
CHỮ NHẪN TRẢ LẠI EM! Con đường em đi,lý tưởng đã có rồi! Không trở lực nào làm cho em chùng bước! Hôm nay thua keo này,ngày mai bày keo khác! Mài sắt nên kim,có chí ắc thành công!! Nỗi bực mình kia,đừng chất chứa trong lòng! Tổn hại nhan sắc và làm ta mất cảnh giác! Hoàng Lan của anh,tuy kém vui,vẫn thơm ngát! Con tim đang sôi trào dòng máu tự do!! Ai muốn qua sông,chẳng phải lụy đò? Giữ cho được sự trong sạch!Tại sao ta không nhẫn?? Muốn tình không chết,buộc chúng ta phải thắng! Nhân nghĩa với bạo tàn,muôn đời chẳng sánh đôi!!! Cánh cửa Tự Do,mở sẵn kia rồi! Hãy dùng ý chí,đập tan sự manh động! Hãy vững tay chèo,trước cơn biển động! Bên bờ sông TÌNH,anh tiếp lửa cho em!!! Ta sẽ bên nhau,trong giấc mơ mỗi đêm! Sẽ sống lại những ngày Sài Gòn thương nhớ! Tim nối với tim,anh tiếp cho em máu đỏ! Trong cuộc chiến này,em tuyệt đối chẳng cô đơn!!! Tiền Giang [image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/80881/CA46BD4736A3415F9C1C953475C03C35.jpg[/image]
<bài viết được chỉnh sửa lúc 18.03.2011 08:46:37 bởi Tiền Giang >
CHỜ ANH DƯỚI GỐC CÂY TÌNH Sao đêm qua,trong mơ ,anh không đến? Để em chờ,em đợi anh biết không? Thiếu nụ hôn in trên cánh môi hồng Vườn Địa Đàng,em lang thang tìm mãi Anh không đến,vì đường xa,có phải? Đêm qua mưa nhiều,anh không đến bên em?! Nghiêng giấc mơ,em chờ đợi cả đêm! Buồn một chút,nhưng em ngoan,không giận! Vườn Địa Đàng,đêm qua trong góc khuất! Em ngồi chờ,dưới gốc Cây Tình Yêu! Mới hôm nào ,nay hoa nở đã nhiều Sắc tím thủy chung,thêm hồng hạnh phúc! Hai ta đang cầm trong tay ngọn bút Để vẽ cho xong bức họa của cuộc đời Vần thơ là tiếng lòng em đó,anh ơi! Gói yêu thương,nhớ nhung và chờ đợi!! Ngày mai ta,bước chung noi chân trời mới Sẽ không còn,hẹn gặp trong giấc mơ Tay trong tay,ta viết tiếp Chuyện tình Thơ Tình sang trang mới,dưới bầu trời mơ ước!! HOÀNG LAN [image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/88469/E97363B13D3B44868358B42E187B155B.jpg[/image]
<bài viết được chỉnh sửa lúc 18.03.2011 10:04:18 bởi peli >
GỬI ANH Em không gửi anh những tấm hình vô vị Chỉ biết đứng im,không biết nói,biết cười Môi mắt long lanh mà không thốt thành lời Nhìn chán lắm,em thật không muốn gửi Em muốn gửi một người về Phố Núi Cành hoa không xinh,muốn tô điểm cho đời Giữa bão đời,tình vẫn giữ không phai Đóa Hoàng Lan ,thật lòng em muốn gửi?! Đất Tây Nguyên ,muôn loài hoa chẳng thiếu Thêm một người,chắc không nở chối từ? Tô điểm đất trời,mỗi độ vào Thu Em khoác áo vàng,nhắc anh chuyện cũ! Anh sẽ quên muộn phiền trong quá khứ Tay trong tay,dìu bước đến tương lai Vòng tay anh,ru trọn giấc tình say Câu dấu yêu,muôn đời đừng phai nhạt Xin chớ để cho hoa trôi,bèo dạt Một Tình Thơ,anh đừng để phai mờ Ta yêu nhau,yêu cho đến bao giờ Máu hết chảy và con tim ngừng đập!! HOÀNG LAN
HÌNH KHÔNG VÔ VỊ Sao em lại bảo:những tấm hình vô vị? Không nói không cười,không biết ái ân? Đường tình ta đi,trắc trở biết bao lần? Những tấm hình,là chứng nhân cuộc sống!! Khi em nói yêu,con tim anh rung động! Khoảng cách quá xa,anh biết phải làm sao? Hy vọng thật nhiều,thì thất vọng càng cao! Hình giúp anh,xua tan bao phiền muộn!! Nét yêu kiều ấy,không thể nào vay mượn! Những tấm hình trải dài theo lịch sử tình yêu! Chắc em đã quên định mệnh một buổi chiều! Ai gửi cho anh,chiếc áo vàng hoa Cúc??? Chiếc lá và màng mưa khiến tâm hồn rạo rực! Vóc ngọc thân ngà,in đậm các trang thơ! Những gì em trao anh,chỉ có ở trong mơ! Sao em lại bảo,hình ảnh là vô vị??? Anh sẽ chờ đóa hoa biết nói ấy! Về tô hồng Thành Phố Núi thân yêu! Còn vắng xa,anh muốn em gửi thật nhiều! Những bức ảnh đẹp,để hồn anh chao đảo!!! Tiền Giang [image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/80881/68114D68D06B4ED4A6E54F388467B303.jpg[/image]
<bài viết được chỉnh sửa lúc 20.03.2011 09:09:02 bởi Tiền Giang >
TÌNH YÊU NGƯỜI VÀ SÔNG Hôm qua về thăm lại Bến Sông Trăng Vẫn hàng ghế tựa bờ sông,sóng vỗ Tóc vẫn bay,hương lùa theo chiều gió Vẫn lưa thưa sắc tím trôi theo dòng Vẫn những còn thuyền hờ hững trên sông Vẫn còn đó,mênh mông dòng nước bạc Đưa tay chạm nước ngỡ người yêu dấu Cũng Tiền Giang nhưng chẳng phải là anh?! Vẫn tươi màu dòng nước mát xanh Tên con sông đã trở thành duyên nợ Nơi Tây Nguyên,Bằng Lăng tràn góc phố Có một người cũng tên gọi Tiền Giang An Hữu,Cái Bè lại có một Hoàng Lan Để anh yêu thương,và gọi là tri kỹ Đóa hoa nhỏ làm anh bao phen phiền lụy Một chữ tình,anh gỡ mãi,không xong Em ngồi đây,giữa trời nước mênh mông Tiền Giang ơi!chẵng biết gọi sông hay người Lòng biết bao yêu thương,muốn nói vạn lời Người và sông,tình em trao trọn vẹn!!
CUỘC TÌNH TAY BA Con sông đó,mỗi ngày để em rửa chân! Những bài thơ ký tên con sông,để em rửa mặt! Sông và người,đều nhớ thương quay quắc! Một hình bóng điệu đàng,một gương mặt xinh xinh!! Sông cũng như người,đều vướng một chữ tình! Nên em yêu cả hai,anh không hề thấy lạ! Chịu chia sẻ tình yêu,không ghen tương gì cả! Cuộc tình tay ba này,đặc biệt lắm thay!! Mái tóc em dài,đen nhánh như mây! Nhớ thương người tình,ra bờ sông hong tóc! Muốn ngợi khen em,sóng vỗ bờ róc rách! Gửi chút hương thầm,về Phố Núi thân yêu!! Sông tỏ tình,bằng con nước thủy triều! Anh tỏ tình,bằng vần thơ quen thuộc! Bên nhau rồi,thỏa tấm lòng mơ ước! Anh đưa em về,thăm lại Bến Sông Trăng!! Anh,Em và người thứ ba tên gọi Tiền Giang! Cùng nâng chén mừng ngày tương hội! Cuộc tình tay ba này,em đừng bối rối! Sông hay người,cũng chỉ thuộc về em!!! Tiền Giang
GIỮ MÀU HỒNG CHIẾC ÁO Cuộc chiến kia,vẫn chưa có điểm dừng! Đến lúc nào đó,em trở nên mệt mỏi? Cá nằm trên thớt,họ cần gì nóng vội! Sự thỏa hiệp này,anh thấy quá mong manh!! Vì không yêu,ai cần đến chữ tình? Mà nếu có muốn,cũng không thể nào có được! Đích nhắm cuối cùng chỉ là thân xác! Cái muốn mua bằng tiền,cũng chỉ vậy thôi!! Biết rõ ràng,mà vẫn cứ nghe đau! Có cách nào,để em vượt qua bể khổ? Bài thơ nào,em cũng gửi cho anh nhung nhớ! Mong có một ngày,uyên ương chắp cánh bay!! Nghe lời em,anh đoạn tuyệt với cơn say! Nhưng càng tỉnh,hồn lại càng đau khổ! Biết bao giờ,được ôm chim sáo nhỏ? Để hai con tim,hòa tấu khúc tình ca?? Mối tình thơ kia,quyết không để nhạt nhòa! Nhưng em vẫn đang rơi tự do,trong vùng tâm bão! Hãy giữ cho anh màu hồng của chiếc áo! Để mặc trong ngày,mình gặp lại nhau!!! Tiền Giang
ĐÀO LÊN,LẤP XUỐNG... Muốn chẻ chữ buồn ra,xem trong đó có gì? Mà cứ bám theo ta,năm này sang tháng khác? Tình nồng bao nhiêu cũng trở nên phai nhạt! Để cho nỗi buồn,được dịp lên ngôi!! Em không phải Tây Thi,đứng giặt lụa bên cầu! Khoe đôi chân trắng,để lòng anh xao xuyến! Em cũng không phải Dương Quý Phi một đời chưng diện! Sao lòng anh,vẫn đắm đuối si mê??? Câu thơ nào,em cũng dăn đợi chờ! Một ngày không xa,châu sẽ về Hợp Phố! Nhưng cành hoa ấy,vẫn chìm trong bể khổ! Bằng cách nào,mở được cánh cửa Tự Do??? Đã tin rồi,đừng chen chút nghi ngờ! Con tim em,đã giao cho anh giữ! Hãy ép nỗi buồn,sâu vào trong góc nhớ! Sớm muộn gì,anh cũng ở bên em!! Xuân đi qua,hoa tàn úa bên thềm! Tìm một chỗ vắng,chôn nỗi buồn thật kỹ! Nếu lỡ tháng sau,em vẫn còn bên ấy! Lại đào nỗi buồn lên và lấp xuống cuộc tình!!! Tiền Giang [image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/80881/538793EE945C40CA83DDDF6ECB910C88.jpg[/image]
<bài viết được chỉnh sửa lúc 24.03.2011 14:27:52 bởi Tiền Giang >
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 4 bạn đọc.
Kiểu: