LỬA LÒNG?!?!
GIẢI BÙA Đêm qua nghe tiếng chuông chùa Vô tình giải được chiếc bùa tâm mê! Chữ thiền rớt xuống vần thơ Sân si ngày ấy trả về hư không... Biển nghiệp duyên quá mênh mông Tâm mê chẳng khác gì dòng nước sâu! Buông tay thị ngạn hồi đầu Tình đâu phải áo qua cầu gió bay?? Không còn phó mặc rủi may Không ai có thể đọa đày con tim! Khoanh vùng ký ức để quên Không đem tình lỡ bắt đền... người dưng!! Bánh xe lăn mãi cũng dừng Bùa kia đã giải, xin đừng tiếc thương! Từ nay ta chẳng chung đường Trang thơ xin chớ vấn vương làm gì... r
<bài viết được chỉnh sửa lúc 17.05.2016 02:14:59 bởi Huyền Băng >
ĐÂU PHẢI LÀ ẢO ẢNH Chỉ có niềm tin mới gắn kết con người Ta đã dốc hết tâm tư rồi em nhé! Từ nay cứ mặc cho chuyện đời dâu bể Máu còn về tim ta vẫn cứ yêu... Ôm bờ vai ngoan hết mực cưng chiều Em của anh bây giờ ôn nhu thùy mị! Một cành hoa mà bao người trân qu%�Y�D Trực giác của anh không nhầm lẫn bao giờ... Tay trong tay, dắt em vào vườn thơ Chiếc váy đen khiến anh yêu làn da trắng! Chỉ mấy tháng thôi mà ân tình sâu nặng Dẫu có giận hờn, mình đâu thể lìa xa?? Hôn vầng trán em mà niềm vui vỡ òa Thánh Nữ của thơ đã cười tươi hơn trước Để anh vui, em phô dáng ngà tha thướt Vườn Địa Đàng nở rực hoa tình yêu... Giấc mơ đi qua anh thấy nhớ em nhiều Dấu yêu ơi! Đừng để con tim lạnh! Tình rất thật, nào phải đâu ảo ảnh Anh sẽ yêu em cho đến hết kiếp này ... TIỀN GIANG
HOA TƯỜNG VY
Sáng nay,ngắm đóa Tường Vy nở!
Mới biết tóc xanh đã đổi màu!?
Vần điệu trót vay nên nặng nợ!
Cuộc đời mai mốt,biết về đâu??
Ngày ấy thanh xuân,hoa sắc đỏ!
Đài hoa run rẩy,nhụy ngát hương!
Say mê,ta ngắm em trong gió!
Tiên nữ hòa theo khúc Nghê Thường!!
Băng tuyết mùa Đông,hoa tàn úa!
Tình buồn chen giữa cánh hoa đau!
Đâu thơ hàn sĩ,đâu nhung lụa?
Sao để hoa kia sớm đổi màu??
Sáng nay nhớ đóa Tường Vy ấy!
Hạ bút đề thơ,gửi tặng đời!
Trời đã bắt sao,đành chịu vậy!
Hoa tàn,nguyệt khuyết,một lần thôi…
CỐ NHÂN... *Tặng Thu Huyền Bên đó buổi trưa nhưng ở đây nửa đêm! Cuộc gọi đến muộn khi đang say ngủ! Giọng nói thân quen nhưng ngập ngừng do dự! Chúc Xuân an lành!Sao không thấy người vui?? Lời hỏi thăm,pha chất vị bùi ngùi! Bên đó đang mùa Đông và mịt mù bão tuyết! Năm nay có lẽ lạnh hơn năm trước? Cầu mong người,giữ được hơi ấm trong tim!! Gần một năm tròn,tất cả rồi sẽ quên! Tấm lòng nhân hậu và bản hợp đồng khờ dại! Cuộc sống tất bật,không ai nhớ mãi Những chuyện buồn!Nên người mới chúc Xuân!! Mới đó mà nay,đã gọi nhau cố nhân! Chúc người được vui,nơi phương trời ấy! Bão tuyết chỉ làm giá băng nước Mỹ! Trái tim ngày xưa,mong hơi ấm vẫn còn!! Một khi sẩy tay đánh mất mùa Xuân! Lật lại trang sách chỉ thấy toàn hoài niệm! Phố Núi bây giờ không còn Bằng Lăng tím! Hái một đóa tặng người!Nhớ đất mẹ thân yêu!!! Tiền Giang
YÊU DẤU NGẬP LÒNG Chuyển khúc tâm ca đến một người Nằm nghe tí tách tiếng mưa rơi! Duyên kia có thắm như màu áo? Thương nhớ ngập lòng hoa tím ơi!! Phương ấy bây giờ nắng hay mưa? Vì em trời đất đã giao mùa Ước gì nắm mãi bàn tay đó
Sớm tối cùng ai được đón đưa...
Trăn trở canh dài em biết không?
Dùng thơ gìn giữ mối tình nồng!
Yêu em đâu chỉ vì nhan sắc
Một phút xa người một phút mong...
Hãy để tình hồng như sắc môi!
Nụ hôn giữ chặt trái tim rồi!
Từ nay quyết chẳng rời nhau nữa
Yêu dấu ngập lòng hoa tím ơi!!
<bài viết được chỉnh sửa lúc 01.06.2016 22:20:41 bởi võ phong trần >
NHAN SẮC Nếu bảo em là tuyệt thế giai nhân! Em sẽ không chịu,vì cho là anh phỉnh nịnh! Lục lại trí nhớ, tìm người so sánh! Để em hiểu thế nào là sắc đẹp trời cho!! Anh không phải Đường Minh Hoàng,nhưng lại thích làm thơ! Dương Quý Phi,chỉ hơn em vài điệu múa! Giá trời cho em,cũng sống trong nhung lụa! Đóa Phù Dung Đại Đường kia,phải lùi lại phía sau! &�|r�Bfont size="4"> Chi hình ảnh thôi đã khiến anh phải lao đao!
Chả lẽ Tây Thi,hơn được đường cong ấy?
Tòa Ngọc Lộ,làm lòng anh sóng dậy!
Nếu còn có đường về,em đừng chỉ cho anh!!
Vẫn biết muôn đời,cái đẹp là mong manh!
Nhưng ai ngăn được,những phút giây tỏa sáng?
Thơ tình anh viết,tẩm hương nồng lảng mạn!
Đàn bướm tình bay về,đậu trên tóc của em!!
Em đẹp tuyệt vời vì có một trái tim!
Chứa ngàn bài thơ khiến bao người xao xuyến!
Anh xin phát biểu lại dù có phần hơi ngượng!
Cả sắc đẹp và tâm hồn,anh yêu hết cả hai!!
Tiền Giang (Võ Thanh Phong)
<bài viết được chỉnh sửa lúc 23.06.2016 11:58:32 bởi võ phong trần >
EM ĐẸP NHẤT ĐÊM NAY Đường hoa Nguyễn Huệ tối nay Eo thon dáng chuẩn,anh say men tình! Màu hoa theo chiếc váy xanh Giữa phồn hoa thắm một cành thiên hương... Ngất ngây điệu vũ Nghê Thường Sắc màu che kín con đường tình yêu!
Đã bá mị, lại thiên kiều
Duyên làm chi để cho xiêu lòng này??
Gió đưa tà áo bay bay
Mình em đẹp nhất đêm này! Tình ơi!!
Luyến lưu một bước không rời
Màu xanh thắp sáng khung trời mộng mơ...
Em đẹp cho anh làm thơ
Hẹn từ tiền kiếp bây giờ mới yêu!
Màu xanh nói hộ ngàn điều
Xinh làm chi để gây nhiều nhớ nhung???
BÀI THƠ GIỮ LỬA Em hãy đọc những bài thơ giữ lửa
Dù đi xa, rồi cũng sẽ quay về!
Anh luôn tin những gì em đã hứa
Nên đem tình trải khắp những vần thơ... Muôn ngàn thứ đan xen trong cuộc sống
Hãy cảm thông cho ngòi bút! Em ơi!
Tình êm ả mà ngoài kia biển động
Với quê hương, anh chưa nói thành lời.. Mỗi người chỉ một trái tim duy nhất
Ngàn bài thơ chứa mỗi bóng hình em!
Cao và xa hơn, đau đáu từ Tổ Quốc
Chỉ có thơ mới chuyển tải nỗi niềm... Xin em hãy thủ vai người giữ lửa
Luôn cháy trong tâm thức triệu niềm tin!
Yêu anh rồi, hãy yêu nhiều hơn nữa
Quê hương hay em, đều chỉ một chữ tình... Vẫn còn đó đóa hồng cùng nhan sắc
Lửa em trao, anh hiến tặng cho đời!
Niềm tin ấy đừng bao giờ đánh mất
Tổ Quốc trường tồn! Mình hạnh phúc! Em ơi!!
<bài viết được chỉnh sửa lúc 22.08.2016 16:11:05 bởi võ phong trần >
CHỈ MỘT THÔI
* Viết thay em Đã nguyện tình yêu chỉ một thôi
Con tim vĩnh viễn chẳng thay màu?
Vườn tình dẫu có trăm hoa nở
Vật đổi sao dời, mãi có nhau... Biết hiểu thế nào chữ thủy chung?
Trong tim máu ấy vẫn luôn hồng!
Xa nhau giây phút tràn thương nhớ
Em đã yêu rồi,anh biết không?? Lời hứa nào đâu theo gió bay
Nên em quyết giữ giấc mơ này!
Trăm năm nếu lỡ tình không trọn
Đời sẽ chìm sâu, sóng mắt cay... Em biết lòng anh chỉ một thôi
Trái tim nghệ thuật hiến cho đời!
Em làm người mẫu cho anh vẽ
Để được kiếp này mãi sánh đôi...
CÓ MỘT MÙA THU Có một mùa Thu như thế trong đời
Khu vườn yêu đầy hoa thơm trái ngọt!
Con tim anh bị lửa tình thiêu đốt
Ngày lại ngày,nhung nhớ bóng hình em... Có một mùa Thu đã trót đặt tên
Kết lá vàng thành chiếc giường dấu ái!
Nhan sắc em khiến hồn anh trẻ lại
Lên cung Quảng Hàn hái sao để tặng em... Có một mùa Thu, không thể nào quên
Lời tình tự làm tròn trăng tháng Tám!
Bức tranh tình yêu đã không còn màu xám
Vườn Địa Đàng,bia đá khắc tên em... Có một mùa Thu,hương tình dịu êm
Đem mắt môi đong đầy bình tâm thức!
Em trở thành người anh thương quý nhất
Khi nguyện suốt đời giữ hơi ấm cho thơ...
MÙA ĐÔNG CÓ EM Cứ ngỡ mùa Đông không đến Nên em váy lụa thênh thang! Mây che khuất chân trời tím Bên song thiếu nữ mơ màng... Đột nhiên ầm ầm gió Bấc Giá rét từ đâu kéo về! Khăn choàng áo lông bát ngát Riêng em ủ kín chàng thơ... Năm nay mùa Đông đến chậm Khiến cho đầm váy cháy hàng! Độ hở phạm vào vùng cấm Tặng đời những giấc mơ hoang... Hàng cây đứng im chịu rét Phòng khuê đang tỏa hương nồng! Cũng vì nhớ đôi mắt biếc Tìm em xin được trú Đông... Bài thơ để dành khổ cuối Chờ ai tay ngọc buông rèm! Eo thon chìm trong tóc rối Đông này anh đã có em...
CHIẾC ÁO BÀ BA Em tôi mặc áo bà ba
Eo thon,dáng chuẩn,nước da trắng ngần!
Em khoe đường nét thanh tân
Môi hồng má đỏ bần thần hồn tôi... Sắc màu dân dã lên ngôi
Tấm hình ngày ấy ngắm rồi càng thương!
Vườn yêu giờ đã ngát hương
Áo như điệu vũ Nghê Thường trong tim... Màu hồng mang sự dịu êm
Để ngày dấu ái cho đêm tình nồng!
Đời người như một dòng sông
Bờ quen bến lạ vẫn không đổi dời... Áo bà ba,nhớ chơi vơi
Hóa thân thôn nữ,một trời dấu yêu!
Giản đơn tạo nét diễm kiều
Em phô dáng ngọc khiến xiêu hồn phàm... Hay cho người Bắc áo Nam
Thay xiêm y để em làm nàng Thơ!
Giữ cho mình chút chân quê
Mối tình tri ngộ trả về nguyên trinh...
<bài viết được chỉnh sửa lúc 20.12.2016 09:03:31 bởi võ phong trần >
CHIỀU CUỐI NĂM * Chùm thơ Tết Phố Núi dạo chơi chiều cuối năm Mùa Đông quay lại, gió lạnh căm! Năm cùng tháng hết không ai đợi Lật bản tình ca, chỉ nốt trầm... Hoa ế, chợ tan, lắm kẻ buồn Công ai một nắng với hai sương! Mặt trời sắp khuất, người thưa thớt Đành vứt hoa kia ở vệ đường... Uống tách cà phê tiễn năm Mùi Người buồn nhưng cũng lắm kẻ vui! Tiêu tiền như rác, mâm quà khủng Để lại cho Xuân chút ngậm ngùi... Chiều cuối năm bỗng nhớ người xa Không thư, không ảnh, cũng không quà!? Đem vần thơ cũ mừng Xuân mới! Để biết bên mình thiếu dáng hoa.... R
<bài viết được chỉnh sửa lúc 25.01.2017 08:50:40 bởi Nguyệt Hạ >
NỤ HÔN TIẾP LỬA Chiều nay mây tím xây thành Bao nhiêu cảm xúc để dành mùa Đông! Phương xa em có chờ mong Khiến cho muôn ngọn sóng lòng trào dâng... Gửi em một chút bâng khuâng Một trời kỷ niệm những lần bên nhau! Đêm Đông tóc rối lụa nhàu Một lần tình lụy, nhớ nhau suốt đời... Mùa Đông mến tiếng quen hơi Bên nhau chỉ nói những lời dịu êm Thơ tình làm ấm trái tim Nụ hôn tiếp lửa cho đêm kéo dài... Em về thay dáng liêu trai Hương thơm gói nét trang đài mỹ nhân! Đông tàn sẽ thấy sắc Xuân Đi qua mấy cõi hồng trần có nhau...
DẶN DÒ
Đêm qua em về trong giấc mộng!
Tóc dài phủ kín tấm lưng thon!
Nhớ nhung anh nắm bàn tay ấm!
Đôi mắt long lanh,chút dỗi hờn!!
Em bảo:Xa nhau,ai chẳng buồn?
Đem vần thơ dệt,nhớ với thương!
Đã yêu hãy cố,vì nhau đợi!
Ta sẽ đi chung một nẻo đường!!
Sợi tơ lòng đó,em đang rối!
Hãy dành cho em,chút thời gian!
Đâu phải một ngày mà nóng vội?
Vì anh,hoa ấy quyết không tàn!!
Xiềng xích cởi rồi,tay nắm tay!
Ta đi xuyên suốt,cõi mơ này!
Tình chàng ý thiếp,trời cao rộng!
Nối khúc tơ lòng,chắp cánh bay!!!
Tiền Giang
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 3 bạn đọc.
Kiểu: