LỬA LÒNG?!?!
MÂY TÍM Chiều nay mây tím xây thành
Giữ tấm hình mới để dành làm thơ!
Thêm đôi kính,đẹp bất ngờ
Bé yêu cận nhẹ đến giờ mới hay... Màu má giờ tựa như mây
Rượu tình chỉ nhắp đủ say em à!
Nàng Thơ mặt đẹp như hoa
Bồng bềnh trôi giữa ngân hà tình yêu... Đưa tay túm vạt mây chiều
Như sương như khói sao nhiều vấn vương?
Mây tím in bóng người thương
Suốt tuần hoa nở trên đường ta đi... Mây tím ủ mối tình si
Những lời em dặn khắc ghi trong lòng!
Thả bài thơ nhớ trên sông
Mượn vần điệu để tô hồng má em.. Giai nhân giờ đã buông rèm
Nhân đôi hơi ấm cho đêm kéo dài!
Mây tím dệt mộng liêu trai
Khúc tâm ca ấy nhớ hoài nhé em!!
NIỀM ĐAU TÓC NGẮN Gặp lại người xưa,tóc ngắn rồi! Ai làm tan nát trái tim tôi? Không còn thả tóc bay trong gió! Hơn một năm tròn,chẳng thấy nhau… Đâu rồi hương bưởi với hương chanh!? Cắt tóc chia tay,mộng chẳng thành! Quạt ước đành trao cho kẻ lạ Trâm thề gửi lại bóng trăng thanh!! Tóc ngắn,niềm đau lại quá dài Ba năm dệt một giấc Liêu Trai! Người đi,trả lại ta mái tóc! Để nỗi buồn không theo gió bay… Dẫu có ăn năn đã lỡ rồi! Ta về giữ lại trái tim đau! Bài thơ tẩm liệm chiều tóc ngắn! Đừng chúc yêu nhau đến…bạc đầu!!
CAFE NHÉ EM Hà nội vẫn còn mưa bay
Giữ chân lãng tử những ngày..được yêu!
Em phô đường nét diễm kiều
Ly cà phê nóng gợi nhiều tứ thơ.. Linh Đàm sương khói mịt mờ
Em mượn vị đắng đợi chờ tình quân!
Xuân đi,Xuân đến,bao lần
Tim hòa nhịp đập,mình gần nhau thêm... Vị ngọt giữ ở buồng tim
Cà phê cốt để em tìm tứ thơ!
Em ngồi đó,dáng mộng mơ
Thuyền yêu cứ muốn cập bờ!Tình ơi!! Sáng nay mưa vắt ngang trời
Nắm tay em nói những lời dịu êm!
Vị cà phê chảy vào tim
Khiến cho môi nóng đi tìm..nụ hôn!!
PHỤ TÌNH Giữ mãi nỗi đau ấy làm gì? Đã không tử biệt ắc sinh ly! Phụ người chẳng nỡ nên người phụ Đánh mất tình yêu lệ ướt mi... Một chiếc xe hoa nửa giấc mơ Nào hay tháng đợi lại năm chờ! Ái ân giờ đã thành sương khói Ôm trái tim buồn nghe tái tê... Nếu biết hôm nay sẽ phụ tình Ngày xưa đã chẳng nói yêu anh! Rượu buồn nửa chén hồn say khướt Ngàn nỗi đọa đày đang bủa quanh... Đau chỉ lần này rồi sẽ thôi Vết thương đắp lại trả cho đời! Trăm năm đừng nhắc câu tình phụ Chỉ mới vào Xuân hoa đã rơi... TIỀN GIANG
NGÀN KIẾP VẪN YÊU Em cứ ngoan như lúc mới gặp nhau Để cho tình mãi xanh trong ký ức! Để trong mắt anh,em là duy nhất Em vẫn thích câu" Ngàn kiếp vẫn yêu"! Mưa cứ bay bay khiến anh nhớ em nhiều Đã ba hôm rồi gió không về bên ấy! Nụ hôn gửi chẳng được nên hồn sóng dậy Ước gì bây giờ nắm được bàn tay... Ta như Chức Nữ- Ngưu Lang chịu kiếp lưu đày Tháng Bảy qua rồi, cầu Ô gãy nhịp! Có lẽ kiếp trước chúng ta không đến kịp Nên kiếp này mình phải chịu hai nơi... Thơ viết về em trăm ý ngàn lời Tình bây giờ đã ngấm vào da thịt! Em trao anh cả nụ hồng và nước mắt Đem nhan sắc khuynh thành giữ bước thi nhân!! Mùa Thu bàng bạc, thấy nhớ vô cùng Một trời dấu ái dành cho ngày tương hợp! Em đã khắc câu" Yêu nhau ngàn kiếp" Trong trái tim hồng nhờ gió gửi cho anh...
MƯA NHỚ Chiều nay mưa về bất chợt! Hoa tím tả tơi bên đường! Màu tím nhòa trong nước mắt! Nhìn hoa lòng lại xót thương!! Sông Tiền chìm trong mưa gió! Nhớ anh,lòng dạ rối bời! Dưới chân mưa bong bóng vỡ! Trên mi lệ chẳng ngừng rơi!! Ngày ấy con tim giữ hộ! Giờ đây tình ủ men nồng! Bước đi ngập tràn thương nhớ! Mưa làm ướt sóng trên sông!! Áo đẹp,ai đi lau lệ? Yêu anh,nuốt thảm vào lòng! Gửi tình về phương trời đó! Em đang chín đợi,mười mong!! Buồn đi,mưa kia sẽ tạnh! Phù Dung hết héo lại tươi! Hứng giọt mưa thơm lấp lánh Xoa lên mắt nhớ một người… TIỀN GIANG (Võ Thanh Phong)
VẪN THẤY HOA VÀNG TRÊN CỎ XANH Một bước không xa Ngọc Nữ ơi! Gió mưa đâu úa được cây đời! Trở về em lại ngoan hơn trước Tình cứ đầy thêm chẳng thấy vơi!! Vẫn thấy hoa vàng trên cỏ xanh Vườn yêu trái ngọt với cây lành! Ta về đắp lại con đê vỡ Xao xuyến vì câu" -Em nhớ anh"!! Nửa cốc rượu tình vẫn cứ say Tiền đâu mua được giấc mơ này! Nụ hôn rực lửa tan băng giá Xóa hết giận hờn,tay nắm tay... Lại thấy hoa vàng trên cỏ xanh Ươm tơ dệt nốt mộng ân tình! Thơ đàn một gánh cùng vui nhé Vạn nẻo đường đời, em có anh!!
NGƯỜI KHÔNG CÓ BÓNG Ngày xưa trót gọi người là chiếc bóng! Nên giờ đây,cứ phải đuổi theo hoài! Cuộc đời thực,lại ngỡ là giấc mộng?! Mong mộng tàn rồi,ta còn được ngày mai!! Chiếc bóng ấy,giờ sao xa vời quá! Người thợ săn ơi!Xin hãy cứ đợi chờ! Chiều đang giãy chết trong cơn mưa đầu Hạ! Nước mắt cuộc tình,đẫm ướt mấy trang thơ!! Ta đã thấy,một loài hoa biết khóc! Khi sắc hương,đem dâng hết cho người! Ta không còn bóng,nên trở thành cô độc! Săn làm gì?Để kiệt sức,tàn hơi?? Phố Núi không có sông,ta đến bên dòng suối! Thả nỗi buồn,trôi về với biển khơi! Thế gian này,biết ai người sầu tủi?? Cuốn sách viết xong,xin tặng lại cho đời!! Ta sẽ ra đi,làm người không bóng! Mai táng tương lai,theo quá khứ u buồn! Ta lại đưa thuyền,về vùng biển động! Để cho thuyền chìm,xóa dấu vết yêu thương!!!
THU TÍM
Tím cả chiều Thu,tím cả lòng
Ai ngờ sáo đã vội sang sông
Bài thơ chửa viết xong phần cuối
Nửa tiếc cho người,nửa nhớ mong.. Sắc tím đưa tình đi thật xa
Đêm nay gió cuốn ánh trăng tà
Người đi kẻ ở buồn khôn xiết
Mở tập tình thơ lại xót xa.. Giữ mãi cho mình một nỗi đau
Tâm tư gửi lại bến giang đầu!
Ngày mai áo tím không còn nữa
Mãi mãi đâu tìm được thấy nhau.. Nhuộm tím ngàn Thu để lảng quên
Không ai hờn dỗi bắt em đền
Từ nay mất dấu mùa Thu tím
Nếu nhớ xin đừng cố gọi tên..
<bài viết được chỉnh sửa lúc 17.07.2018 15:44:36 bởi võ phong trần >
THU CA Tháng Chín, trời đã vào Thu
Đường lên dốc Nhớ, sương mù bủa vây
Khẽ khàng nắm lấy bàn tay
Cố vui lên nhé! Những ngày vắng nhau.. Thu buồn nên chiếc lá đau
Con tim cảm nhận được màu thời gian
Chuyện đời hết hợp lại tan
Sao lòng vẫn thấy vô vàn xót xa.. Mượn vần thơ viết Thu ca
Mượn làn gió gửi hương xa nhân tình
Làm sao giữ được màu xanh?
Làm sao Đông đến chúng mình vẫn yêu? Thong dong ngọn khói lam chiều
Mùa Thu để lại bao điều vấn vương..
Dung nhan treo ở trên tường
Mở chồng thơ cũ, nhớ thương dạt dào..
TRÊN ĐỈNH MÙA ĐÔNG Trên đỉnh mùa Đông tình vẫn xanh Họa Mi ríu rít ở đầu cành! Vườn yêu dẫu nhuốm nhiều băng giá Nhưng đóa Phù Dung nở rất nhanh... Trên đỉnh mùa Đông lá vẫn rơi Nhớ em mây xám vắt ngang trời! Gặp nhau giữ chặt bàn tay ấm Chỉ một tình yêu! Thu Thủy ơi!! Trên đỉnh mùa Đông,anh có em Ánh trăng thương nhớ trải bên thềm! Vòng tay giữ chặt người trong mộng Đem vạn lời yêu xoa trái tim... Trên đỉnh mùa Đông cạn chén quỳnh Môi hồng má đỏ em càng xinh! Cao tường kín cổng trong vest trắng Giá buốt ngập trời, có nhớ anh??
ÁO TÍM NÀNG XUÂN Đông đi rồi,đón nàng Xuân áo tím
Hoa trên tay,tháng Chạp tỏa hương nồng!
Chỉ ngắm thôi,đã thấy hồn sướng lịm
Quên cả lối về,em yêu có biết không? Đã ngàn đời,thơ si tình màu tím
Áo và hoa như đôi bạn song hành
Tẩm chút buồn để con tim xao xuyến
Ba năm rồi,tình vẫn cứ ngát xanh.. Sắc tím cũ,nhưng vần thơ lại mới
Đâu chỉ hoa mới tỏa những hương nồng?
Tay trong tay,khúc nhạc tình phơi phới
Mượn tà áo dài để đưa tiễn mùa Đông.. Giữ nàng Xuân cho tim ai bớt nhớ
Viết lại thiên cổ tích giữa đời thường!
Mượn sắc tím phô vòng eo rất nhỏ
Bên nhau rồi,lòng vẫn cứ vấn vương..
VÕ THANH PHONG
THƯƠNG Thương phút mặn nồng sao chóng qua Thương người thương cả dáng cùng da Thương đôi mắt đẹp,bờ vai nhỏ Thương nụ hôn trong ánh nguyệt tà... Thương lời âu yếm suốt canh thâu Thương trái tim yêu chẳng đổi màu Thương một vòng tay đan nỗi nhớ Thương câu thệ ước lúc bên nhau... Thương gió,thương mây,thương gối chăn Thương dòng nước mắt đã bao lần Thương tình nhân khóc khi hờn dỗi Thương khúc tình ca mộng ái ân... Thương chỉ mình em hoa tím ơi Thương không thể viết được thành lời Thương đêm quấn quít tình nhân trẻ Thương mối tình nồng tựa..biển khơi! VÕ THANH PHONG
CUỐN THEO CHIỀU GIÓ Cuộc tình đã cuốn theo chiều gió
Sao lòng còn thương nhớ làm chi?
Người xưa quay mặt bước đi
Lá vàng đã hết,tiếc gì mùa Thu! Phía Trúc Bạch,sương mù ảm đạm
Vùng Tây Hồ,mây xám giăng trời
Bây giờ hai đứa hai nơi
Làm sao tìm lại khung trời bình yên? Ngả Tư Sở,ưu phiền lấp lối
Đường Thụy Khuê, người vội xe đông
Vườn ai rụng lá Ngô Đồng
Thơ tình thiếu lửa, má hồng nhạt phai.. Tại em muốn hát bài tình lỡ
Đừng đổ vì có nợ không duyên
Con tim choáng ngợp ưu phiền
Cuốn theo chiều gió,đảo điên tình người..
VÕ THANH PHONG r
<bài viết được chỉnh sửa lúc 20.09.2020 18:18:25 bởi Ct.Ly >
ANH ĐÃ NỢ EM Cơn mê qua rồi em lại ngủ say Một phút đi hoang cả đêm mộng mị! Anh đâu phải là người duy ý chí Nhưng đã thế này, thì không thể!Em ơi!! Vuốt tóc em mà không thốt nên lời Con tim mình,sao lại đau vì người khác? Anh đã làm em tổn thương và mất mát Phần còn lại này,anh đã nợ em... Một mình lang thang đi giữa trời đêm Em muốn thành phố lên đèn để thức!?? Ai đã làm con tim em day dứt? Để nửa đêm rồi, lệ vẫn đẫm bờ mi?? Trong giấc mơ kia,em đã thấy gì? Đau đớn hay hạnh phúc mà trong lòng bão nổi? Không giữ được em,anh là người có tội Mưa gió phũ phàng, trái tim ấy còn trinh!! Không trả được em món nợ ân tình Lấy tay làm lược, chải em làn tóc rối! Màu áo tuy phai, con tim đừng đổi Nụ hôn nồng, anh trả nợ cho em... VÕ THANH PHONG
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
Kiểu: