LỬA LÒNG?!?!
DẶN ANH! Dấu Yêu xem đó là lời Hứa!
Hơn câu tứ mã của người xưa!(*)
Tình nồng chung thuỷ,em gìn giữ!
Dù cho mưa nắng trải mấy mùa!
Duyên nợ do trời em mới Yêu!
Nhung nhớ ngày qua cứ thêm nhiều!
Nụ hôn không muốn nhờ gió mãi!!!??
Mơ nắm tay nhau mỗi sớm chiều!!
Gối mộng đêm đêm,em một Mình!
Chờ mai anh đến vẹn niềm tin
Cách mặt nhưng lòng không xa cách!
Một đoá hồng yêu,dành riêng anh!!
Tim anh không đuợc nhạt hình Em!?
Trăng khuya e thẹn nép bên thềm!
Trăng đến nhắc anh lời hẹn uớc!!
Ba "Dấu Yêu"nào anh với em!?(**) (*):Câu:Nhất ngôn ký xuất tứ mã nan truy
(**):ba bài thơ Dấu Yêu
<bài viết được chỉnh sửa lúc 21.08.2010 20:38:11 bởi peli >
Trích đoạn: peli
DẶN ANH!
Dấu Yêu xem đó là lời Hứa!
Hơn câu tứ mã của người xưa!(*)
Tình nồng chung thuỷ,em gìn giữ!
Dù cho mưa nắng trải mấy mùa!
Duyên nợ do trời em mới Yêu!
Nhung nhớ ngày qua cứ thêm nhiều!
Nụ hôn không muốn nhờ gió mãi!!!??
Mơ nắm tay nhau mỗi sớm chiều!!
Gối mộng đêm đêm,em một Mình!
Chờ mai anh đến vẹn niềm tin
Cách mặt nhưng lòng không xa cách!
Một đoá hồng yêu,dành riêng anh!!
Tim anh không đuợc nhạt hình Em!?
Trăng khuya e thẹn nép bên thềm!
Trăng đến nhắc anh lời hẹn uớc!!
Ba "Dấu Yêu"nào anh với em!?(**)
(*):Câu:Nhất ngôn ký xuất tứ mã nan truy
(**):ba bài thơ Dấu Yêu
HIẾM...
Các bạn hẹn hò thật trẻ trung
Vòm trời rộng lớn đến mông lung
Tình nồng: Vũ trụ không biên giới
Duyên thắm: Đại dương chẳng đường cùng
Trọng nghĩa: Xưa nay đức hiệp sỹ
Khinh tài: Sau trước trí anh hùng
Dặm ngàn thu lại trong gang tấc
Xây mộng uyên ương đến lạ lùng!!!
<bài viết được chỉnh sửa lúc 21.08.2010 21:46:01 bởi trần như chuyên >
ÁO VÀNG HOA CÚC Thu chưa sang,sao em mặc áo vàng?
Khiến anh nhớ màu Cúc Hoa yêu dấu!
Em bảo anh tình phai như sắc áo!
Đâu hay rằng,hồn vỡ dưới trăng thanh!!
Lời thơ em,như muối xát lòng anh!
Em đã bắt con tim yêu rồi đó!
Trên vùng sỏi đá,một đóa Hồng lại nở!
Thêm một lần,thuyền đắm bến Tiền Giang!!
Em đẹp tuyệt vời!Anh lại quá đa đoan!
Anh không xứng!Vạn lần anh chẳng xứng!!
Đôi mắt u buồn,đôi vai gầy chịu đựng!
Em chính là Thánh Nữ của trần gian!!
Hương của hoa Hồng,sắc của hoa Lan!
Anh tu mấy kiếp,trời bắt em lại đến?
Ta đang đi chung một chuyến tàu định mệnh!
Nỗi buồn riêng anh,sao em chịu chia đôi?
Anh phải dối lòng,khiến em chịu đớn đau!
Nhưng con tim đầu hàng em rồi đấy!
Dù một lần nữa,nước sông Tiền sóng dậy!
Anh nguyện về,yêu lấy sắc vàng kia!!!
Tiền Giang
<bài viết được chỉnh sửa lúc 20.09.2010 09:04:57 bởi Tiền Giang >
r
<bài viết được chỉnh sửa lúc 27.09.2010 15:03:35 bởi peli >
KHÔNG CẦN CHỌN Đoạn kết làm sao để chọn đây?
Yêu thương,nhung nhớ đã bao ngày!
Tình cuối có còn chăng tính cuối?
Hay vỡ mộng lòng,ai với ai?!
Anh bảo em viết đoạn cuối cùng!
Viết vào ly biệt hay tương phùng?
Lòng em chới với nhìn ba ngã
Tim em chết lịm bỡi bão lòng!
Anh viết làm chi một chuyện tình?
Đến đoạn cuối cùng lại lặng thinh
Bảo em hãy chọn ,tương hay biệt?!
Có nghĩa gì đâu!một chữ tình!
Thì thôi hãy để ta như thế!
Sông Tương mỗi đầu cứ đi về!
Tình thơ một mãnh là hư ảo!
Tiền Giang người hỡi chớ tìm về!
Em đã bảo tình thơ luôn là ảo
Ngỡ rằng ly biệt chẳng khổ đau!
Anh đưa đoạn kết,ba điều ấy!
Biết chọn thế nào lòng không đau?
Anh ơi,em muốn không cần chọn!
Nặng lòng hẹn biển với thề non!
Hãy để trời cao kia quyết đinh!
Đừng lo chi chuyện mất hay còn!!
Hoàng Lan
<bài viết được chỉnh sửa lúc 04.09.2010 22:50:38 bởi peli >
LƯỚI TÌNH *Giận nhau chút xíu rồi thôi nhé!
Dệt bằng những sợi tơ bền chặt nhất!
Tấm lưới tình của em,êm ái biết dường nào!!
Vướng lưới rồi,mà chẳng thấy đớn đau!
Cứ muốn ôm hôn mãi,người cố tình thả lưới!!
Biển đời mênh mông,bao nhiêu năm đứng đợi!
Bàn tay tiên,buông lưới để làm thơ!
Vướng lưới rồi,lòng cứ mãi ngẩn ngơ!
Chỉ muốn nhìn mặt,người cố tình thả lưới!!
Sự ngọt ngào,róc rách như giòng suối!
Chảy vào anh,nguồn cảm hứng chứa chan!
Những ân tình,giờ đã trót nặng mang!
Anh chỉ muốn,một mình em giăng lưới!!
Kiếp này,kiếp sau,anh mãi hoài ngóng đợi!
Được vướng vào lưới tình êm ái của riêng em!
Ôm người tình,đem giấu ở trong tim!
Được anh rồi,hãy cất đi tấm lưới!!
Yêu như thế,có khi nào em tiếc nuối?
Đã vì anh mà phung phí tuổi thanh xuân?
Rồi đến một ngày,em lại thấy phân vân!
Vì trót lỡ,thả lưới tình cho anh vướng!!!
Tiền Giang
<bài viết được chỉnh sửa lúc 04.09.2010 22:01:46 bởi Tiền Giang >
NƯỚC MẮT HOÀNG LAN
Lễ chùa cứ ngỡ nhẹ lòng
Hay đâu truớc Phật mà mong nhớ người!
Dấu Yêu nào đã trao lời!
Ngỡ trong gang tấc,xa vời trùng mây
Ôi!giờ ngừơi đó ta đây
Đau thương một tấm thân gầy héo hon
Con đâu hẹn biển thề non?
Còn đâu lời hứa sắc son hôm nào?
Tim nghe nhoi nhói niềm đau
Vào chùa lễ Phật mong sầu nhẹ vơi
Mộng đâu,mộng thực ở đời!
Tình thơ nay hoá một trời đau thương!
Nay tình rẽ lối hai đường
Cầu yêu gãy nhịp sông Tương đôi đường
Chờ ai bắc nhịp cầu thương
Ai hay cầu ấy dẫn đường thương đau
Hoa Bằng Lăng tím úa màu
Hoàng lan rơi rụng trăng nào hay đâu!?
Tháng bảy trởi đổ cơn Ngâu
Tình ta gãy nhịp trời sầu mưa rơi
Lệ lòng sao cứ đầy vơi?
Hoa tình tan tác bên trời thu sang
Mùa thu trời mặc áo tang
Tiển đưa hồn chiếc lá vàng rơi rơi
Áo vàng hôm ấy chơi vơi
Áo màu thu ấy,muôn đời em ghi
Tình thơ người hỡi yêu chi?
Tím buồn sắc áo,người đi xa rồi
Thôi thì duyên lỡ duyên rồi
Người ơi có thấy bồi hồi con tim???
Ta mang thư cũ ra xem
Vọng miền kỹ niệm êm đềm nụ hôn!
Tình thơ một mãnh vùi chôn
Sông Tiền gió bỗng dập dồn sóng xao!
Hay Sông cố gánh niềm đau?
Cho tình thơ ấy tan vào hư không?
Sắc - không vẫn nhủ nằm lòng!
Mà sao nuớc mắt lưng tròng ,châu rơi?
Hạnh phúc sao cứ xa rời?
Hồng nhan bạc phận ,muôn đời hay sao?
Tím tái buồn đến năm nào?
Cuộc tình chưa hợp tan mau hỡi người?
Làm sao tìm lại nụ cườỉ
Tìm đâu nhân thề một người tri âm??
Lạy Phật con nguyện thành tâm
Giúp con khuây khoả tan mầm đau thương!
Số đâu ,số cứ Đoạn Trường
Phận gì ,phận cứ đau thương rẫy đầy?
Duới chân phật con quỳ đây
Nhân quả kiếp trước kiếp này nặng mang? Hoàng Lan
<bài viết được chỉnh sửa lúc 25.08.2010 09:58:47 bởi peli >
TÌNH ĐẦU-TÌNH CUỐI Tình đầu lưu dấu,khó nhạt nhoà!
Mười năm tàn úa một dáng hoa
Hối tiếc em làm tim rơi vỡ
Tình đầu chôn liệm,lắm xót xa!
Tóc thề thả xuống chấm lưng thon
Con tim ngày tháng đã héo mòn!
Hai muơi hai tuổi thành hoa héo!!
Một lần gãy gánh ,hết còn son!!
Lần nữa gieo mình biển yêu thương!
Ngờ đâu số kiếp vẫn đoạn trường!
Tơ hồng ngăn lối,tình lỡ muộn
Người bên người khác,ngã ba đường!
Hai tám xuân xanh ngỡ đã già!
Ai ngờ lưu luyến chút tình xa
Ấp yêu một mối tình thơ ấy!
Một mối tình xa,mộng bướm hoa
Anh yêu !mỗi ngày quen như lạ!!
Em yêu!một tiếng gần mà xa!
Hỏi khách thi nhân phương trời ấy
Thương nhớ chăng người?một dáng hoa??
Tiền Giang-Phố Núi, gần mà xa!
Hoàng Lan-Thông Già quen mà lạ!
Dấu Yêu gửi trọn bao nhung nhớ!
Nhuộm màu tươi thắm,mối duyên ta!
Tình cuối đây rồi!ta với ta!
Tình thơ mãi thắm,hay nhạt nhoà
Đừng để thời gian ru tình héo!
Tình cuối muôn đời!Ta với ta?!
Hoàng Lan
<bài viết được chỉnh sửa lúc 04.09.2010 22:51:31 bởi peli >
TÌNH EM ĐẤT CỬU
Chưa một lần tay nâng cánh Dã Quỳ
Nhưng yêu lắm,qua lời thơ anh kể
Sắc kim hoàng khoác lên cô gái quê!
Tô thu thắm,gồng mình cùng mưa bão!!
Yêu Tây Nguyên dù chưa đến lần nào
Con tim gửi người nơi xa xôi ấy!
Hương cà phê ,hoa trắng trên nương rẫy!
Buổi chiều về,lãng đãng áng mây trôi
Đất Cửu Long gửi lòng về Phố Núi
Con sông Tiền mang nặng giọt phù sa
Sông quê em muôn thuở vẫn hiền hoà
Chở nổi nhớ về đầu nguờn yêu dấu!!
Sắc tím buồn,hoa chung thuỷ tươi màu
Cánh Bằng Lăng e ấp mộng yêu thương
Hoa em yêu thuở cắp sách đến trường!!
Màu hoa ấy nay bắc cầu nhung nhớ
Hoàng Lan
r
<bài viết được chỉnh sửa lúc 20.09.2010 08:51:33 bởi peli >
Hoàng lan nở sao lâu tàn?
Hương lặn trong nhựa giấu xuân sang.
Hoa mới ngắm nhìn - Hoa cũ nhớ!
Sau hạ, trước đông vàng mênh mang...
........................
Lâu lâu tớ nhơ nhớ bạn ghé thăm chút nha!
Chúc Hoàng Lan tươi trẻ mãi!
r
<bài viết được chỉnh sửa lúc 20.09.2010 08:51:55 bởi peli >
(HOA) HOÀNG LAN!
Hoa hoà hương sắc dâng đời
Đen, trắng, xanh , đỏ... Rạng ngời mùa sang
Aó em sáng chói, rộn ràng
Vàng rơi mắt biếc, thênh thang vội gì...???
....................
Tớ lại hoà chút cho vui nha!
TÌNH ẢO *Bài này viết lúc giận anh,giờ hết giận rồi nhưng vẫn post cho anh đọc đau đầu luôn,cho chừa cái tật....
Sao lại muốn em viết vào trang cuối?!
Kết thúc nào chuyện một đoá Hoàng Lan!
Chọn ra sao cũng đau đớn bàng hoàng!
Là sự thật chắc em không sống nổi!
Chuyện đời em giông bão quá nhiều rồi!
Con tim em hằn lên bao vết sẹo!
Con thuyền đời,sóng cả chẳng bến neo
Làm sao chọn,kết thúc"Người Săn Bóng"?
Là đoạn cuối cho sách phải không?
Hay em là người viết luôn phần cuối
Chuyện của mình?Chắc em phải buông xuôi!
Em không dám nghĩ,sợ tim mình gục chết!
Hãy để trời viết cho ta đoạn kết!
Đừng bảo em ,quyết định chuyện của mình!
Lòng héo hắt quyết định một chuyện tình!
Nếu không thể...thôi ta đừng gặp nhau
Hãy để em dệt tình trong mộng ảo!
Nếu gặp nhau rồi để mãi mãi chi phôi!
Vầng thơ nào cũng chỉ thế mà thôi
Người cứ mãi"Không Chân Dung"người nhé
Người cứ hãy gọi em là "cô bé"
Như trang đầu,khi vừa thốt lời yêu!
Em giận dỗi,nhung nhớ biết bao điều!
Đừng gặp gỡ để cầu yêu gãy nhịp!
Cứ ôm đoá Hoàng Lan trong giấc điệp
Và mơ màng khe khẽ gọi tên nhau
Rình yêu nào cũng có chút đớn đau!!
Em chấp nhận,tình trong thơ là ảo!
Hoàng Lan
<bài viết được chỉnh sửa lúc 28.08.2010 11:48:09 bởi peli >
r
<bài viết được chỉnh sửa lúc 20.09.2010 08:52:21 bởi peli >
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 3 bạn đọc.
Kiểu: