LỬA LÒNG?!?!
EM YÊU ANH
Yêu như thuở lần đầu mới biết!
Từng lời thơ, anh tha thiết gửi trao
Em nhớ anh, như vắng tự kiếp nào!
Lời thơ bỗng trở nên thừa thải
Em yêu anh,bây giờ và mãi mãi
Ánh trăng này là nhân chứng tim yêu!
Đời vắng anh,nụ cười sẽ hắt hiu
Trên nhân thế mọi thứ đều vô nghĩa!
Tình của anh,em giấu vào ngực trái!
Ấm lòng em,trong những tối cô đơn
Ngày qua ngày,tình ấy cứ nhiều hơn!
Trên vách đá ,còn lời nguyền hôm ấy
Em yêu anh,bây giờ và yêu mãi!
Nụ hôn nồng,anh trao gửi mỗi đêm
Anh yêu em,nghe rồi muốn nghe thêm!
Hứa rồi đó!Em chính là tình cuối???
Hoàng Lan [image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/88469/1EF3F9ACE1E0496688A0D44D0DA94ECA.jpg[/image]
<bài viết được chỉnh sửa lúc 13.09.2010 21:22:15 bởi peli >
Em yêu anh,bây giờ và yêu mãi!
Nụ hôn nồng,anh trao gửi mỗi đêm
Anh yêu em,nghe rồi muốn nghe thêm!
Hứa rồi đó!Em chính là tình cuối???
Hoàng Lan
TÌNH CUỐI Nếu ta được tái sinh thêm lần nữa! Em vẫn là tình cuối của đời anh! Trong giận hờn,tình cứ ngỡ mong manh! Giờ mới biết là keo sơn gắn bó!! Đã quen rồi,lời yêu cùng tiếng nhớ! Thiếu nụ hôn,giấc ngủ bỗng rời xa! Nợ duyên nào,khiến say đắm một loài hoa? Hoàng Lan yêu dấu,đã trở thành tình cuối!! Biết em yêu,lòng vẫn nghe bối rối! Đọc thơ rồi,tim mới chịu ngủ yên! Em đã làm sống lại một niềm tin! Trên trần thế,có thứ tình bất diệt!! Tặng em cuộc đời,anh không hề hối tiếc! Dù kiếp này,kiếp nữa,mãi về sau! Vật đổi sao dời,ta vẫn cứ yêu nhau! Chỉ có một,không gọi đầu hay cuối!! Nỗi nhung nhớ,như trùng dương sóng dội! Một phút thôi,anh chẳng muốn rời xa! Hãy ướp hồn anh bằng hương sắc của loài hoa! Đã hẹn ước,làm vợ anh ngàn kiếp!!! Tiền Giang
<bài viết được chỉnh sửa lúc 14.09.2010 09:09:43 bởi Tiền Giang >
CHỜ ANH!! Đàn reo khúc nhạc yêu thương
Cung tơ nắn nót vấn vương cỏi lòng!
Lối tình rộng mở mênh mông
Tình thơ nhờ một con sông bắc cầu
Tương giang anh bến giang đầu
Còn em cuối bãi cơn Ngâu chưa về
Dáng ai thấp thoáng triền đê!
Áo bà ba tím,câu thề chờ mong!
Tình yêu gắn với dòng sông
Tiền Giang sóng nước mênh mông hữu tình
Xa nhau em sẽ vẹn gìn!
Môi hồng,mắt biếc chỉ mình anh thôi!
Duyên nào đã thắm duyên rồi!
Chờ anh ngày ấy trao đôi môi nồng!
Lập Đông về thắp lửa lòng!
Người xa hãy nhớ em mong, em chờ
Đợi người viết chuyện tình thơ!
Chờ anh xây lại giấc mơ ngọt ngào!
Tím tình chung thuỷ gửi trao
Thu qua Đông đến,má đào trao anh!
Tim yêu em chỉ riêng dành!!
Một mình anh đó,chỉ mình anh thôi!!!!
Nụ hôn vẫn thắm bờ môi!
Bia đá còn đó,còn lời nguyền kia!!
Hoàng Lan [image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/88469/3BB221F0944B4964AEF2D87C3694F953.jpg[/image]
KHI NGƯỜI TÌNH LÀ MỘT CÔ BÉ Nhìn khuôn mặt,rõ ràng em người lớn! Má hồng thơm,mắt đượm chút u buồn! Tóc xỏa hửng hờ,tay ôm gối cô đơn! Sau hình dáng ấy,lại chỉ là cô bé!! Mỗi tối về nhà lại nấp sau lưng mẹ! Vòi vĩnh thứ này,kể lể việc kia! Với người yêu thì không ngớt mè nheo Miệng chỉ nói,mỗi một từ:Em giận... Đến với nhau,rõ ràng do duyên phận! Vậy mà ghen,rồi bắt người khác phải ghen!? Hai con tim,bốn con mắt đổ ghèn! Chán ăn uống,ngủ không hề ngon giấc!! “Anh yêu ơi!Hãy nói lên sự thật! Yêu em bao nhiêu phần trăm? không được dối em đâu!! Trả lời cách nào,cũng vật vã đớn đau! Nhắn tin liên tiếp:Em giận anh..Em giận... Dỗ dành không được,nghĩ số mình lận đận! Tìm rượu giải sầu,lại nhất quyết không cho! Bật máy lên,liền bắt gặp bài thơ (1)
Tức đến nỗi,muốn yêu gấp đôi cho biết!!!! Tiền Giang
1.Bài thơ đó xoá rồi!Anh chỉ nhắc lại thôi!
[image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/80881/B2F7D60F1088411887A8234B68059E8A.jpg[/image]
<bài viết được chỉnh sửa lúc 15.09.2010 15:13:45 bởi Tiền Giang >
Tình Say [image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/88469/C8D8FACB28B343B7B732E5FDC7184EEB.jpg[/image]
EM TÔI *Tặng Hoàng Lan thương yêu! Cầu Mỹ Thuận,ngày hai lần qua lại! Tà áo gió đùa,mái tóc nắng ươm! Cặp mang trên người,tình yêu giấu trong tim! Em đi học,khi đã là người lớn!! Mỗi khi em buồn,vì thiếu người đưa đón... Quán cà phê Bờ Sông,bật laptop em mail: Anh “iu” ơi!Bé thấy nhớ anh “nhìu”! Mùa Đông gần đến,anh hãy về,anh nhé!! Sắp ba mươi tuổi rồi,em vẫn còn là cô bé! Yêu suốt ngày,rồi chợt giận cả đêm! Tình nhiều khi không cất ở trong tim! Thương hay giận,đều chảy dài theo ngọn bút!! Sợ nói không đủ lời,em dùng photoshop! Biến con tim,thành ổ khóa Hoàng Lan! Chiếc chìa thân thương đem khắc chữ Tiền Giang! Còn quá trẻ,sao em chọn cho mình,tình cuối?? Mới hai tháng tròn,phải chăng em nông nổi?!? Thơ xao xuyến lòng,liệu tình đã ngấm vào tim!?! Những nụ hôn nồng,nhờ gió chuyển mỗi đêm Anh sợ có lúc,em giận hờn,đòi lại!! Hàng trăm câu thơ,em hứa yêu mãi mãi! Phần còn lại cuộc đời,công thêm cả kiếp sau! Đi về một mình!Thương em quá đi thôi! Tình yêu lớn,nằm trong tráitim cô bé!!! Tiền Giang
HẠNH PHÚC
Yêu nhau rồi,sao còn cho hay trả?
Tình trao rồi,còn lấy lại đuợc sao?
Nụ hôn kia ,dù nhờ gió chuyển nhau!
Em lấy lại,đâu còn yêu anh nữa???
Từ tàn tro,thắp cho nhau ngọn lửa!
Tim chết rồi,vì anh đó,hồi sinh!!
Đã mấy luợt,em tự hỏi lòng mình!
“Không chân dung”,có thể nào:”Yêu đuợc”???
Duyên đẩy đưa,số trời không biết trước!
Phận đã định rồi,anh tình cuối Hoàng Lan
Chúng ta bên nhau,nhờ con sông đó,Tiền Giang
Ta hãy yêu,như lời nguyền hôm ấy!!!
Dù mai sau, đời chia đôi mãi mãi!
Nụ hôn trao rồi,hãy giữ mãi nha anh!
Tình đôi mình dù có hoá mong manh!
Hương Hoàng Lan vẫn gửi về Phố Núi!!!
Đã biết cuộc đời,sẽ trở về cát bụi!
Chút tình này,lưu giữ lại mai sau!
Tình cuối rồi,ta tha thiết trao nhau!
Mong viết trọn,chỉ hai từ Hạnh Phúc!!!!
Hoàng Lan [image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/88469/02B88706A39D4D4295B4C8CDE0BDA9DD.jpg[/image]
<bài viết được chỉnh sửa lúc 17.09.2010 15:20:30 bởi peli >
ĐÙA VỚI LỬA Đêm về khuya sâu lắng! Tình như nước tràn bờ! Tâm tư sầu trĩu nặng! Nhớ em,anh làm thơ! Xưa tưởng là tầm gửi! Đến và đi dễ dàng! Tình đến không mong đợi! Tình đi không oán than!! Giờ biết không phải vậy! Tình khắc trong tim rồi! Nhớ nhung như lửa cháy! Xa vắng kèm khổ đau!! Nụ hôn trao mỗi tối! Vẫn không nghe ấm lòng! Thao thức và chờ đợi! Bao giờ đến Lập Đông?? Ta đang đùa với lửa! Đem đặt cược cuộc đời! Không còn đường chọn lựa! Tình “ĐIÊN” rồi em ơi!!! Tiền Giang
TÂM NGUYỆN
Lễ chùa nghi ngút khói hương!
Cầu xin gia hộ song đừơng bình an
Cuộc đời qua hết gian nan!
Tâm bình,cực lạc an nhàn thảnh thơi!
Cha mẹ khoẻ mạnh bên đời!
Nguyện theo Phật Pháp,không lời thở than
Vì cha mẹ, dẫu gian nan!
Tâm không xao động, đáp ngàn ơn sâu!
Kính mong Phật Pháp nhiệm mầu!
Soi cho nhân thế,kinh cầu chuyên tâm!
Trăm năm cho đến ngàn năm
Noi theo Phật Pháp nhủ thầm không quên!
Hoàng Lan [image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/88469/31A9FBE744814F979CBD55892F480818.jpg[/image]
Trích đoạn: peli
TÂM NGUYỆN
Lễ chùa nghi ngút khói hương!
Cầu xin gia hộ song đừơng bình an
Cuộc đời qua hết gian nan!
Tâm bình,cực lạc an nhàn thảnh thơi!
Cha mẹ khoẻ mạnh bên đời!
Nguyện theo Phật Pháp,không lời thở than
Vì cha mẹ, dẫu gian nan!
Tâm không xao động, đáp ngàn ơn sâu!
Kính mong Phật Pháp nhiệm mầu!
Soi cho nhân thế,kinh cầu chuyên tâm!
Trăm năm cho đến ngàn năm
Noi theo Phật Pháp nhủ thầm không quên!
Hoàng Lan
[image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/88469/31A9FBE744814F979CBD55892F480818.jpg[/image]
lễ chùa nghi ngút khói nhang
em lên cầu nguyện mênh mang mọi điều
biết đâu phật có mến chiều
cho tôi theo với, thoát siêu đời buồn
tđ
ghé thăm nhà chút nhá, xin góp vài câu bon chen à
Chào bạn Tieudien!
Cảm ơn bạn đã ghé thăm trang thơ của Hoàng Lan!Chúc bạn khoẻ và vui!
HL
ĐI TÌM SỰ BẤT TỬ Tối hôm qua,em có đọc mail chưa? Anh đã định nghĩa cho cái giờ phút ấy! Anh không tìm được những ngôn từ bóng bẩy! Để em hiểu thế nào,là sự bất tử trong tình yêu!! Xa em rồi,làm sao chẳng đớn đau? Nhưng anh biết,mối tình kia sống mãi! Tiếng “Yêu” thốt ra rồi,không thể nào lấy lại! Khi nó đã hòa tan,trong máu thịt của người!! Giờ thì yêu điên cuồng,đến lúc đó lại bảo thôi! Anh không hiểu,ngàn lần anh chẳng hiểu? Em có đủ cả,chỉ còn duy nhất thiếu! Một chút tò mò về khuôn mặt của anh!! Chỉ vậy thôi,mà tình hóa mong manh! Em lại chừa sẵn cho con tim một lối thoát! Gặp nhau rồi “không thể yêu”,là tình chết! Ôi đau lòng thay,cho cái gương mặt của anh!! Suốt một đêm,anh cứ mãi loanh quanh Đi tìm bản chất của TÌNH YÊU và cái từ BẤT TỬ! Cố gắng phân tích nét bần thần do dự Của người tình,mỗi khi nói yêu anh!! Vườn Địa Đàng,giờ choáng ngợp màu xanh! Hương thơm ngát,ngàn hoa khoe sắc thắm! Nụ hôn nồng của em đã làm anh say đắm! Có khi nào,trong một ngày,tất cả phải rời xa??? Tiền Giang
ĐÊM TRUNG THU BUỒN
Trăng sáng quá! nhưng hồn em lạnh lẽo!
Đêm Trung Thu,một mình ,em nhớ anh!
Hương café đắng, em cố gượng nuốt nhanh!
Lòng em lạnh,không phải vì hơi gió!
Trăng Thu đẹp,nhưng với em thì vàng võ!
Vắng một người, đứng giữa phố vẫn cô đơn!
Ánh trăng kia như có chút dỗi hờn!
Nhạc du dương,mà lòng em quạnh quẻ!
Giờ em mới hiểu, thế nào là cô lẻ
Giữa muôn người,sao chỉ nhớ mình anh??
Đêm Trung Thu,chúc nhau câu an lành!
Lời yêu dấu,làm sao em chuyển gửi???
Anh như gần,mà cũng xa dịu vợi!
Như ánh trăng, soi mặt nước mênh mông
Em chỉ chạm bóng,còn hình quá mông lung!
Đêm náo nhiệt,mà lòng em vắng lặng!
Một chữ “Yêu”thôi,lòng em mang nặng!
Đã biết từ đầu,vẫn không tránh khỏi cô đơn!
Trung Thu buồn,một chút nhớ gửi người thương!
Một khoảng lặng thả bay theo chiều gió!
Hoàng Lan [image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/88469/8F9F454EDCB845E996637E787AC82140.jpg[/image]
<bài viết được chỉnh sửa lúc 26.09.2010 19:06:59 bởi peli >
THỬ THÁCH 2 *Thương tặng Hoàng Lan Ánh trăng đó,đâu chỉ làm mình em lạnh? Nó chia đều nỗi nhớ của hai ta! Nó làm theo bài thơ,em vừa viết hôm qua! Đem lửa đỏ,đo độ bền vàng đá!! Con tim em,dìm trong yêu và nhớ! Đã cho đời những tuyệt phẩm,em biết không? Lời thơ em,man mác tựa giòng sông Đang chuyên chở tình yêu về Phố Núi!! Nơi ấy em chờ,bên này anh đợi! Đã có nhau,sao còn thấy cô đơn? Hẹn nhau rồi,khi gió chuyển mùa thương! Trong yêu dấu,anh sẽ vì em lau giọt lệ!! Giữa muôn vạn người,ta thấy mình đơn lẻ! Vì một nửa cuộc đời,chưa ghép lại mà thôi! Trung Thu này,mình vẫn tạm xa nhau! Hai con trăng nữa,ấp tình nồng lên gối!! Trong tình yêu luôn chứa từ chờ đợi! Tình thêm nồng,mật thêm ngọt,em biết không?? Bài thơ nào,em cũng cứ ngóng trông! Anh sẽ xé hiệp ước,về liền,em ráng chịu!!! Tiền Giang
<bài viết được chỉnh sửa lúc 22.09.2010 08:35:29 bởi Tiền Giang >
TƯƠNG PHÙNG Một tiếng đồng hồ nữa,anh sẽ về Thành Phố! Đường băng đã lùi dần,dưới cánh máy bay! Một xấp thơ tình,anh đang nắm trong tay Của anh,của em,của những ngày thương nhớ!! Đêm ấy,lòng anh,em gieo đóm lửa! Thổi bùng lên,từ một chút tàn tro! Ba mùa trăng,nhưng cả triệu giấc mơ! Chỉ ấp ủ niềm khát khao gặp mặt!! Một lát nữa đây,cấm em không được khóc! Khi đón nhận nụ hôn,bằng thịt bằng da! Đêm nhớ thương,ngày chờ đợi đã qua! Cái hẹn mùa Đông,giờ đã không cần nữa!! Anh là kẻ,không giữ tròn lời hứa! Sách viết nửa chừng,đã tìm đến gặp em! Nhưng anh không thể nào chống lại được con tim! Nó luôn gào thét chỉ mỗi từ “Nhung nhớ”!! Tình trên mạng,nhưng em đừng lo sợ! Đó sẽ là thiên “Cổ tích giữa đời thường”! Đóa Hoàng Lan trong anh,mãi tỏa ngát hương! Để ta viết tiếp “Câu chuyện Tình Bất Tử”!!! Tiền Giang
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
Kiểu: