LỬA LÒNG?!?!
NHAN SẮC VÀ THƠ Khi khoảng cách đã trở về như cũ Anh mới bình tâm,nhớ lại chuyện chúng ta! Trong cõi trần gian,mờ mịt và bao la! Một xác xuất quá nhỏ,đã trở thành tình yêu lớn!! Không phải em,chuyện đời,thơ lẫn lộn! Mà chính anh,đem nước lã khuấy nên hồ! Cứ nghĩ chuyện tình sẽ dừng lại ở trang thơ! Chỉ là thú tiêu khiển của Thượng Tầng kiến Trúc!! Đã là ảo,làm gì còn có thật? Suốt mấy tháng trời,chưa hề biết mặt nhau! Tuy có giận hờn,nhung nhớ và đớn đau! Nhưng vẫn còn đó,những hoài nghi thắc mắc!! Cho đến cái ngày,chúng ta gặp mặt! Cả một rừng thương,biển nhớ bỗng hiện về! Em đã xuất hồn để viết những câu thơ! Tạo xiềng xích,trói buộc đời anh lại!! Chuyện mê đắm,gối chăn và ân ái! Chỉ là bức phù điêu được chạm trổ bên ngoài! Gió mưa và thời gian sẽ làm hương sắc nhạt phai! Vẫn thứ tình ấy,nhưng độ nồng không còn nữa!! Thơ thì khác,nó luôn giữ cho tim ta ngọn lửa! Bây giờ,ngày mai hoặc mấy chục năm sau! Chỉ khẽ chạm vào,ta cảm nhận được nỗi đau! Và hạnh phúc của những mảnh tình đã vỡ! Những gì em viết sẽ biến thành hơi thở! Nuôi linh hồn anh cho đến hết cuộc đời! Nhan sắc và thơ,em bảo chọn một thôi! Anh sẽ ôm tất cả những gì em đã viết!!! Tiền Giang
<bài viết được chỉnh sửa lúc 07.10.2010 09:02:18 bởi Tiền Giang >
TƯƠNG TƯ *Thương tặng anh Tiền Giang Ai buồn,mắc bệnh tương tư!
Ai đi,ai ở mưa thu lạnh lùng!
Ai đi hẹn buổi tương phùng
Mà tim ai vẫn não nùng nhớ thương
Ai đi,hình bóng còn vương
Để ai ở lại lòng tương tư sầu!
Ai xa nào có biết đâu!
Sông Tương ai ở một đầu chờ mong!
Nhớ thương nặng trĩu bên lòng!
Ai giờ có nhớ ai không,hỡi người?
Có ai lạnh lẽo bên đời
Có ai thương nhớ một người xa xôi
Ai đi héo hắt bờ môi
Quán quen ai đó đang ngồi nhớ ai!
Men tình ai đó ,ai say
Ai đi, ai ở lòng ai ngậm ngùi
Ai ngồi nhìn lá thu rơi
Tương tư ai đó,muôn lời khó trao
Lòng ai thương nhớ dạt dào
Ai xa ,ai hiểu nổi sầu tim ai?
Hoàng Lan [image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/88469/50BAB7C050C94115887DF24128D0D71C.jpg[/image]
<bài viết được chỉnh sửa lúc 07.10.2010 17:54:18 bởi peli >
VẮNG ANH CÒN CÓ NÀNG THƠ *Đừng buồn nhớ nhiều Em yêu! Anh về,em nhớ anh chăng?
Anh về,anh nhớ hàm răng em cười!(ca dao)
Em cười,nhưng chẳng giống cười!
Cười mà rơi lệ,là người đang yêu!
Anh về,em nhớ bao nhiêu?
Để anh đắp đập ngăn triều đừng lên!
Những gì em nói chớ quên!
Chờ anh trở lại,đáp đền tình em!!
Anh đi,để lại con tim!
Người thương,kẻ nhớ,muộn phiền chia đôi!
Xa anh,son nhạt bờ môi!
Áo hồng xếp lại,nụ cười vắng xa!
Anh về,nhớ một loài hoa!
Lúc thương,lúc giận,thật là đáng yêu!
Thu đem nắng nhạt hong chiều!
Thương em,biết nhớ bao nhiêu,thì vừa??
Cuối thu,trời vẫn còn mưa!
Sợ phương trời ấy,gió lùa tóc em!
Cái Bè giờ đã vào đêm!
Chăn kia ai đắp?Môi mềm ai hôn???
Tương tư héo úa tâm hồn!
Yêu nhau hãy nén nhớ thương đợi chờ!
Vắng anh còn có Nàng Thơ!
Xoa lưng em ngủ,tựa bờ vai ngoan!!!
Tiền Giang
<bài viết được chỉnh sửa lúc 08.10.2010 09:00:31 bởi Tiền Giang >
ĐAU KHỔ VÀ HẠNH PHÚC
Anh lại về ,trong giấc mộng đêm qua!
Môi hôn anh,vòng tay ôm nổi nhớ
Dấu yêu ơi!Hạnh phúc và lo sợ!!
Tình yêu này, đoạn kết sẽ về đâu??
Em sợ đời thêm một mối tình ngâu!
Nhưng không có tháng Bảy, và cầu Ô Thước!
Định mệnh an bày,làm sao ta biết đuợc?!
Hạnh phúc bây giờ, là đau khổ mai sau??
Em mong đời mình mãi mãi có nhau!
Nhưng nổi đau,xin đừng trao cho người khác!
An Hữu đêm qua,mưa Thu buồn lát đát
Có một giọt sầu, đọng lại dưới rèm mi!
Trời đày em,yêu sâu nặng mà chi?
Cuộc đấu tranh giữa con tim và lý trí!
Tự hỏi mình:”Phải chăng ta ích kỷ”?
Chỉ muốn tìm hạnh phúc của riêng ta??
Giông bão cuối cùng rồi cũng đã đi qua!
Còn một chút,nổi buồn thương sót lại
Em vẫn mong ,chuyện tình ta đẹp mãi
Giữa cuộc đời,và trong những vần thơ!
Sự thật kia,anh đang nuôi những uớc mơ!
Em sẽ chờ,cái phúc giây định mệnh!
Ba con đuờng,em tự cho mình cơ hội!
Anh quýêt định một lần,không hối tiếc về sau!!
Hoàng Lan [image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/88469/5BB2BE2536F04A2082E7A20317AA8D06.gif[/image]
CHÚT LÒNG GỬI MIỀN TRUNG
Ai có nghe,tiếng hồn thiên sông núi!
Rên từng hồi, đau đứt ruột Miền Trung!
Giữa làn mưa,con nước đỏ mịt mùng
Nghe đâu đó,tiếng mẹ già nức nở!
Một đứa con,cuốn theo làn nước đỏ
Đôi bàn tay tuyệt vọng vẫy như chào
Thảm hoạ này,ai chứng kiến không đau!
Nghe chua xót,mặn môi dòng lệ chảy
Bắc –Nam an vui,miền Trung còn lại!
Khúc ruột năm nào cũng gồng gánh thiên tai!
Mỗi năm lũ về,thống thiết tiếng bi ai!
Con mất cha,vợ mất chồng chua xót!
Thảm hoạ này,không chỉ là nước mắt!
Đau xót vạn lần,biển nước phủ đồng xanh
Những ngôi nhà trơ nóc mong manh
Những bàn tay, vẫy lên như tha thiết
Cô lập giữa trời và mênh mông biển nứơc!
Một con đò,chở cả đại gia đình!
Tổ tiên ngàn năm Thăng Long có anh linh!
Hãy chia sớt chút tình,cho Miền Trung nghèo khó!!
Nắng cháy ngày thường làm nên bao cái khổ!
Mưa lũ bất thường,hai mươi ngàn hộ phải điêu linh!
Không còn tiếng cười dọc hai bờ sông Gianh
Chỉ tiếng than,của đói nghèo và nước mắt
Đang dò tìm những con người mất tích!
Sự trở về,chắc quá đỗi mong manh!
Xin cuối đầu,đau xót ,với một tấm lòng thành!
Gửi chút lòng ,về Miền Trung đang thống khổ!!!
Hoàng Lan [image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/88469/DD952509770A4DD18BE9AD7B4FB71110.jpg[/image]
<bài viết được chỉnh sửa lúc 11.10.2010 20:15:35 bởi peli >
TÌNH YÊU VÀ NỔI NHỚ
Mưa đêm rồi,từng hạt rơi thêm nặng!
Ngồi bên thềm ,lặng lẽ nhớ dấu yêu!
Hơi gió lạnh ,em thấy nhớ anh nhiều!
Nụ hôn đêm qua,chắc là anh quên gửi!
An Hữu buồn,gửi hồn về Phố Núi!
Nước sông Tiền như nuốn ngược về nguồn!
Vắng nụ hôn nồng ,lòng trống trải cô đơn!
Chưa xa lắm,mà quắt quay nổi nhớ!
Vắng câu dặn dò,như thiếu đi hơi thở!
Giọng trầm, ấm mỗi ngày,nghe mãi đã thành quen!
Nụ hôn anh,ru vào mộng mỗi đêm!
Vắng mấy hôm,mà tưởng chừng như lâu lắm!
Em không biết,anh có gì làm em say đắm!??
Mà yêu thương,da diết nhớ mỗi đêm !
Chưa hôn lần nào,bờ môi lại nghe quen!
Phải chăng tình yêu,chỉ cũng cần có thế?
Cứ ngỡ biết quen rồi xa nhau cũng dễ!
Có ngờ đâu,tình thấm tận vào tim!
Giọng nói nồng nàn,em chờ đợi mỗi đêm!
Thiếu một ngày,là dài hơn thế kỹ!!! Hoàng Lan [image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/88469/3FBDE5AD17984923B756F72E95CF5C5C.jpg[/image]
HOA TÌNH VẪN NỞ LÚC XA ANH!
Anh đi rồi!mấy sợi tóc vương theo!
Trên chiếc áo,còn thoảng mùi son phấn!?
Trên đôi môi ,có còn nghe hơi ấm?
Trên bờ vai ,vết nuớc,lệ em rơi!!??
Anh đi rồi,thuyền về với biển khơi!
Có một cành hoa,bên bờ sông ngóng đợi
Nổi nhớ thương,bao đêm ngày góp lại
Thành khúc nhạc tình , êm ả yêu thương!
Anh đi rồi,lòng có thấy vấn vương?
Trong tim anh,còn chút gì kỹ niệm!
Hay quay lưng,cánh hoa tình chết lịm
Một cuộc tình,như sương khói mong manh?
Em nơi này,sẽ chờ đợi một màu xanh!
Hoa lưu ly,hôm nào em trao gửi
Từ Tiền Giang về xa xôi Phố Núi!
Nhớ không anh?Hay đã vội quên rồi???
Những nụ hôn,vẫn còn đọng bờ môi?
Trong tim anh ,chỉ một mình cô bé!
Có nhớ nhiều,những đêm dài cô lẻ!
Hoa tình yêu,xin đừng để úa màu!!
Hạnh Phúc buồn vì ta tạm xa nhau!
Hoa tình yêu trong lòng em vẫn thắm
Con tim em theo anh dù ngàn dặm
Gót chân mềm,bàn tay ấy,ai nâng??? Hoàng Lan [image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/88469/26F69B2424C84E018902F8F25E37ABFA.jpg[/image]
<bài viết được chỉnh sửa lúc 14.10.2010 20:49:01 bởi peli >
toi la mot nguoi o tay nguen nhieu gio va nhieu tieng chimca -buon-ma -thuot-an giang viet nam,ta dau phai xalam ,phai khong hoang lan.toi ten that la ;tran vanloi -dđ 0974775509.co quan-46-hoang-dieu-t.p-buon ma thuot-dak-lak.toi rat yeutho hoanglan.neu ban vui long cho dduoc lam quen.
XIN MỜI BẠN VUI LÒNG XEM TRẢ LỜI TẠI TRANG THƠ "NGƯỜI THỨ BA" CHÚC VUI!
TÌNH SÂU NGHĨA NẶNG *Thương tặng em yêu Hoàng Lan
Anh ra đi,ba phần hồn để lại! Còn bảy vía kia,em đã giữ lâu rồi! Nên bề ngoài có vẻ như xa nhau! Nhưng trong tâm khảm,vẫn cận kề gang tấc!! Anh rất sợ,khi phải nhìn em khóc! Nên cố kềm lòng,giấu bớt một nụ hôn! Cách biệt phương trời,ta nào thấy cô đơn! Từng phút,từng giây,vẫn dành cho nhau hơi thở!! Em để lại cho anh ngàn nỗi nhớ! Mùi phấn son,mùi tóc và mùi...yêu! Vải lụa mềm,trong ánh sáng nghiêng chao! Anh cứ ngỡ Đào Nguyên vừa lạc bước!! Ta đã hái những nụ hoa đẹp nhất! Trong khu vườn tình yêu của một đời người! Tình càng sâu,nghĩa thêm nặng,em ơi! Chưa bước chân đi,đã mong ngày gặp lại!! Sẽ có lúc,Hoa Tình Yêu nở mãi! Bên bờ sông Tiền,ta lại được gần nhau! Cuộc sống trần gian có trăm sắc vạn màu! Ta chỉ chọn những gì tươi đẹp nhất!!! Tiền Giang
NẾU MUỐN
EM BỚT NHỚ! *Thương tặng anh yêu Tiền Giang! Nụ hôn anh, rơi lại buổi chia tay!
Tay em nâng,mỗi ngày thêm nhung nhớ
Nụ hôn tình,bờ môi sao bôi xoá
Anh vừa đi ,lại thấy nhớ,anh ơi!!
Bước anh đi,không cách biệt muôn đời!
Sao mắt vẫn cay,môi em vẫn đắng??
Tâm tư thoáng chìm sâu vào khoảng lặng!
Dù biết rằng,mai mốt sẽ gặp nhau!!
Yêu anh rồi,xa một phút vẫn nghe đau!?
Cơn gió chiều hình như đang quặn thắt
Hạt sỏi dưới chân anh,dường như cũng khóc!
Giọt lệ buồn thay nước mắt em rơi!!
Anh đi rồi! Đêm nhớ lắm,anh ơi!
Điện thoại mỗi ngày,mà lòng như chưa đủ
Tiếng cười giòn,anh có nghe hơi nức nở?!
Vì vắng xa,nhung nhớ dấu yêu ,buồn!!
Anh hay bảo thích nghe tiếng em cười
Bối rối trong lòng khi biết em rơi lệ
Chỉ riêng với em thôi!thì anh mới thế??
Hay với cô nào anh cũng thích “Tiếng băng tan”??
Nhớ anh quá nhiều,lòng em cứ miên man!
Suy nghĩ lung tung ,là đặc thù của cô bé!
Nếu anh muốn cho em yêu bớt nhớ!
Giấc ngủ nào,anh cũng phải hôn em!! HOÀNG LAN [image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/88469/3B1B9F9CAA274F03A8B816024D59FD34.jpg[/image]
<bài viết được chỉnh sửa lúc 15.10.2010 20:27:06 bởi peli >
TƯƠNG TƯ 2 Tặng anh Tiền Giang thương yêu!!
Thoảng nghe tiếng gió ngoài hiên
Nhớ sao da diết,Tây Nguyên, biết lòng?
Anh giờ có nhớ em không?
Biết trời An Hữu ,mây hồng kém tươi?
Biết môi ai vắng nụ cười
Nhớ thưong,mong đợi ơi người phương xa?
Sóng lòng vũ khúc nhớ mong
Dòng Sông ước hẹn hoà chung điệu buồn
Sông kia muốn ngược về nguồn
Chở bao thương nhớ,tình buồn trao anh
Lệ hoen mắt biếc long lanh
Gió buồn,mây úa sắc xanh hôm nao
Bóng gầy dáng nhỏ hư hao
Người xa xôi quá,ai nào biết đâu
Em giờ thấu cảnh tình Ngâu
Yêu nhau cách biết thảm sầu, đắng cay
Ngày mai rồi lại ngày mai
Chờ anh trở bước ,tình say men tình!
Chờ trông một sang bình minh
Cơn mơ trở giấc là anh quay về
Cây tình hoa trái sum xuê
Tay vòng tay ấm,miền quê thanh bình
Đôi tim hoà nhịp chung tình
Đôi hồn say mộng, đôi mình bên nhau!!! Hoàng Lan [image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/88469/63E81685BB974FAD9C5D258B833D3776.jpg[/image]
<bài viết được chỉnh sửa lúc 16.10.2010 21:42:14 bởi peli >
KHÔNG ĐƯỢC BUỒN NHIỀU EM NHỚ CHƯA? *Viết cho người tình Hoàng Lan! Không được nhớ nhiều như vậy đâu! Sao em lòng cứ mãi u sầu? Đọc thơ mà ngỡ cầm dao cắt! Con chữ của em,làm anh đau!! Đừng ngắm sông Tiền khi nắng lên! Để em khỏi nhớ đến lời nguyền! Yêu anh suốt kiếp!Chờ nhiều kiếp! Vật đổi sao dời,em chẳng quên!! Đừng đứng dưới giàn hoa Ty gôn! Chuyện người mình lại vướng u buồn! Yêu anh chớ nhắc từ ly biệt! Đau đớn càng thêm,đau đớn hơn!! Đêm vắng đừng nằm nghe tiếng mưa! Gối chăn còn ủ chút hương thừa! Áo nhàu,tóc rối,hồn ngây dại! Không được buồn nhiều!Em nhớ chưa?? Chỉ được gửi tình lên trang thơ! Biết yêu,cũng phải biết đợi chờ! Men thương nhớ ướp tình xa ấy! Cuộc sống Thiên Đường,đâu chỉ mơ?!? Tiền Giang
DUYÊN HAY NỢ??? *Tặng anh Tiền Giang thương yêu!Xa người yêu thì nhớ,nhớ mà không cho buồn???
An Hữu chiều nay mưa về bất chợt!
Dưới hiên nhà,hứng giọt nước,nhớ anh!
Mưa rơi rơi,từng giọt trắng long lanh
Trời hiểu em buồn,nên thay em rơi lệ
Em với anh,vẫn mưa nguồn chớp bể
Nổi nhớ thương ,gửi trọn mấy trang thơ!
Em yêu anh,trọn vẹn chữ đợi chờ!
Tình yêu ấy,muôn đời TÌNH BẤT TỬ
Tim Hoàng Lan theo anh về Phố Núi
Em nơi này,còn lại nữa hồn thôi!
Nữa hồn kia,anh đã lấy đi rồi!
Từ hôm ấy,nụ hôn đầu trao gửi!!
Yêu anh rồi!Em hiểu từ chờ đợi!
Biết ưu tư,với muôn nổi muộn phiền!
Hiểu hết nghĩa của hai từ Nợ Duyên!
Có muốn tránh,cũng không sao tránh khỏi!
Em yêu anh!Không phải bằng lời nói!
Là tâm hồn, là khối óc ,con tim!
Là nhớ nhung,thao thức lúc về đêm!
Là xen lẫn tình yêu và nổi nhớ!!
Hoàng Lan [image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/88469/523740E7022C48B195D063CE31A852CA.jpg[/image]
ANH CHƯA THI ĐỖ... Sao em viết,những vần thơ đẫm lệ?
Khiến lòng anh nhức nhối,em biết không?
Nào chỉ đâu,đêm nhớ với ngày mong?
Anh đã gửi,hồn nương theo cánh gió!!
Để được cùng em,nơi phương trời đó!
Vai kề vai,má kề má,đắm say!
Góc vườn Địa Đàng,nhìn hoa nở,bướm bay!
Sống cuộc sống,ta vẫn hằng mơ ước!!
Anh đã dặn,em yêu không được khóc!
Dù nhớ thương,vò xé trái tim em!
Câu nói hôm nào,anh tuyệt đối không quên:
“Anh chưa thi đỗ...”buộc lòng anh phải đỗ!!
Đưa ra điều kiện,nào phải em làm khó!
Cuốn sách kia là chiếc nhẫn cầu hôn!
Em muốn yêu anh một cách khác thường hơn!
Cho xứng với đẳng cấp của Hoàng Lan yêu dấu!!
Thương quá em ơi!Năm chờ tháng đợi!
Nụ hôn nồng,không thể vắng một đêm!
Nhưng cả khối tình,phải đem ép vào tim!
Anh chỉ sợ,em yêu buồn,rồi ngã bệnh!!!
Tiền Giang
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
Kiểu: