Anh yêu
HongYen 24.07.2005 13:15:12 (permalink)
Sài Gòn ngày 24 tháng bảy, năm 2005

Anh yêu,

Em viết thư nầy ngắn thôi, vì lẻ em yêu nhiều mà viết cũng nhiều.

Em mong muốn hiểu Thế Chiến Một 1914-18 xảy ra tại Vendun, Bỉ. Nguyên nhân gì vậy hả Anh.


The First Shots by Richard van Emden

The first shots of World War One occurred near a small Belgian village in August 1914. Discover the little-told prologue to war.


http://www.bbc.co.uk/history/war/wwone/index.shtml


Rồi Thứ Hai 1939-1945


Poll: Americans Say World War III Likely
http://news.yahoo.com/news?tmpl=story&u=/ap/20050723/ap_on_re_us/world_war_ii_poll


Anh ơi,

Giả dụ thiên hạ, là đàn bà chết phần đông, mà em còn sống thì anh có trả lời thư cho em không hả anh yêu.

HY
Và Thứ Ba????? Có Thứ Ba không Anh??????
#1
    vuanoixao 24.07.2005 23:13:41 (permalink)
    Hehe, em yêu
    Thế chiến thứ nhất vì sao xảy ra thì em cứ xem đi rồi khắc biết
    Đại chiến thứ hai xảy ra do đâu thì em cũng cứ xem đi rồi sẽ biết
    Và chiến tranh thế giới thứ 3 có xảy ra hay k thì có trời mới biết.
    Em ơi
    Cuối cùng nếu như thiên hạ chết gần hết đàn bà thì anh sẽ viết thư cho em. Anh chỉ ko viết thư cho em khi...
    #2
      HongYen 25.07.2005 17:43:24 (permalink)

      Và chiến tranh thế giới thứ 3 có xảy ra hay k thì có trời mới biết.



      Một cảnh tượng trong trận Trân Châu cảng năm 1941


      Có tới 60% người Mỹ cho rằng một cuộc chiến trên quy mô toàn cầu chắc chắn sẽ xảy ra, trong khi con số này ở Nhật là 30%, kết quả thăm dò của AP - Kyodo mới công bố cho hay.

      http://www.vnexpress.net/Vietnam/The-gioi/2005/07/3B9E06BD/

      >>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>

      Bạn vuanoixao
      Bạn Đọc

      Bài viết đã đăng: 24
      Gia nhập ngày: 18.7.2005
      Hiện trạng: offline

      Bạn xạo vừa vừa thôi nha; người ta viết thư cho anh yêu của người ta mà xạo chi vậy.

      Đã đau khổ mà còn bị chọc quê nữa...

      >>>>>>>>>>>>>


      Sài Gòn, ngày 24-25 tháng 7 năm 2005

      Anh yêu,

      Có một bạn ở Nga-La-Tư viết :"em yêu", vậy có phải anh ta nói với em không anh. Mà sao anh ta mở miệng ra nghe đâu đây có âm vang Hehe vậy anh?

      Ai thì em không biết, chớ em thích nìn ông hơi dê dê hay hehe đó anh. Anh biết tại sao không? Tại vì em có làn da mặn mà của rừng vàng biển bạc Việt Nam mình. Có nụ cười duyên ngầm chớ đâu như sóng thần ngầm...> Vậy mà đôi khi có người chê em hơi không xinh lắm, may ra my61 anh hơi dê dê thì còn ngó ngàng tới...

      Ôi em cũng dể thương mà sao thư gởi đến anh trọn những năm dài, tháng dài, ngày dài....

      À anh à, em có trau giồi tiếng Việt để viết thư cho có tâm tình trải trên trang giấy trắng; chớ em đâu có trao khúc dồi mới học làm vụng về cho mục gia chánh. Tâm tình em chỉ trau cho anh thôi từ mấy năm nay.

      Anh ơi, em sợ lắm. Em sợ thế chiến thứ ba xảy ra mà em chưa nhận được thư trả lời của anh. Em mong thư anh như, như gì anh nhỉ? Em hay hỏi anh nhiều quá, hay tại vậy mà em còn cao số...

      Trang giấy nầy trau anh cái hôn cuả em; đề xoá nhựng câu hỏiỉ mà anh chưa tiện trả lời.

      Em
      HY

      PS. Bằng chứng trau giồi tiếng Việt cuả em là em đã o bề sưả từng câu từng chữ chớ không phải uốn nắn con tim đâu anh.
      <bài viết được chỉnh sửa lúc 25.07.2005 17:52:05 bởi HongYen >
      #3
        fly1tome 26.07.2005 07:04:56 (permalink)
        Anh vẫn chưa hiểu lắm điều mà em muốn nói với anh , vì tiếng Việt anh không rành lắm...
        #4
          HongYen 26.07.2005 15:07:24 (permalink)

          vì tiếng Việt anh không rành lắm...


          Chào fly,

          Anh đó ư.

          Hẹn đấy, chờ sao lục myấ lá thư truớc đã gởi cho chàng riêng trong mông HY mà Tô Mè.

          http://diendan.vnthuquan.net/tm.aspx?m=49067

          http://diendan.vnthuquan.net/tm.aspx?m=54297&mpage=1&key=


          Còn nhiểu nưã mà chưa tìm kiếm được, sư huynh sư tỷ, hay muội muội naò giúp dùm cách tìm lại những thư cũ.

          Chúc vui với thư và mộng
          #5
            fly1tome 27.07.2005 08:35:16 (permalink)
            Hihihi...Anh vừa xem mấy lá thư mà em viết cho anh hồi đó...Anh hơi hiểu hiểu mà cũng hổng hiểu cho lắm...Chắc tại anh hổng rành còn em thì lúc đó bắt đầu học viết thư tình...Nên mình hổng dám gặp cho đến ngày hôm nay...Cũng hổng hiểu luôn...
            #6
              HongYen 02.08.2005 18:19:21 (permalink)
              Saigon ngày 1 tháng 8 năm 2005

              Anh yêu,

              Đọc bài báo nầy em thấy tình yêu gia đình và ý chí sống rất mảnh liệt, đáng nêu gương.

              >>>>>>>>>>>>>



              Bốn thành viên của công ty xe thồ mù. Ảnh: L.T.T.H



              "Công ty" xe thồ mù

              22:52:00, 28/07/2005


              Ở xóm Chùa, xã Tân Hồng, Từ Sơn, Bắc Ninh có một "công ty" xe thồ gồm 6 thành viên. Với số vốn ban đầu vỏn vẹn 500.000đ, "công ty" được điều hành bởi "3 ông giám đốc" mù. Từ bao năm nay, lực lượng xe thồ ấy đã chuyên chở hàng ngàn tấn vật liệu xây dựng cho bà con khắp trong làng, ngoài xóm...

              Nỗi đau mù lòa

              "A, xe thồ mù kìa tụi bay ơi!".

              Lũ trẻ xóm Chùa đang đùa nghịch trên bãi cát đầu làng bỗng nhảy phắt về phía trước và chạy ùa ra đường. Thấp thoáng đằng xa bóng 3 chiếc xe thồ lăn từng bước nặng nề trên con đường làng bụi bặm. 3 người vợ sáng mắt cầm lái đi trước, ba người chồng mù theo sau, ra sức đẩy. Hơn một chục đứa trẻ líu ríu bám theo từng vệt bánh xe thồ in hằn lên mặt đất.

              Chỉ một loáng, đội xe thồ mù đã tiếp cận điểm tập kết. Những thúng cát sỏi được nhanh chóng chất thành đống. 3 người đàn ông mù lưng áo thấm đẫm mồ hôi chậm chạp bê từng chồng gạch xếp thành hàng ngay ngắn. Đây là chuyến cuối cùng trong ngày của đội xe thồ mù. Xong việc, 6 con người tay thồ, tay quang gánh lững thững bước về phía cuối làng.

              Gọi là xe thồ mù vì 3 người đàn ông đẩy thồ vốn là 3 anh em ruột bị khiếm thị từ thuở mới lọt lòng. Người anh cả tên là Luân, còn hai cậu em thứ là Thanh và Hiền. Ý tưởng thành lập một "đội quân" bốc vác, chở thuê xuất phát từ anh Luân. Đến tận bây giờ, anh Luân cũng chẳng nhớ nổi mình mua xe thồ từ lúc nào mà chỉ nhớ mang máng là hồi đó gia đình đói kém lắm.

              Nhà anh Luân có 9 người thì tới 4 người khiếm thị. Bà Thảo, mẹ anh Luân đã ngoài 70 tuổi. Bà bị mù hai mắt từ hồi trẻ. Không hiểu do di truyền hay nguyên nhân nào khác mà các con bà cũng mắc căn bệnh như vậy. Ba anh em trai Luân, Hiền, Thanh cứ vừa sinh ra được vài năm thì mắt mũi kém dần rồi mù hẳn. "Hồi đó, mấy anh em còn bé nên cũng chẳng biết gì. Đến lúc lớn lên mới thấy mình thật vô dụng. Mắt mũi thế này thì làm gì được để nuôi sống gia đình bây giờ? Nhiều hôm mấy mẹ con cứ ngồi ôm nhau mà khóc...", anh Luân xót xa.

              Mặc dù đã lên huyện, xuống tỉnh, tìm thầy thuốc khắp nơi nhờ chẩn trị nhưng căn bệnh vẫn vô phương cứu chữa. Đã có lúc tuyệt vọng 3 anh em quay về nhà trong tâm trạng chờ đợi cái chết. May mắn, đúng lúc ấy có người hàng xóm mai mối cho mấy anh em lấy vợ. Làng Tiên Du bên cạnh có một cô gái thanh niên xung phong tên Hào hơn anh Luân 3 tuổi. Đi lại một thời gian thì chị Hào đồng ý cưới. Sau đó lần lượt cả hai anh Thanh và Hiền cũng lập gia đình. Điều đặc biệt là 3 cô vợ đều ngoan hiền và khỏe mạnh. Người dân xóm Chùa vẫn gọi đó là câu chuyện cổ tích về tình yêu thời hiện đại.

              Đoạn trường mưu sinh

              Lập gia đình rồi thì lấy gì mà sống? Ba anh em vẫn tự dằn vặt nhau như vậy. Họ chẳng có nghề ngỗng gì trong tay. 6 con người chỉ biết bó gối ngồi nhà trông chờ vào mấy sào ruộng khoán. Cảnh túng bấn, bần hàn cứ thế hành hạ họ. Anh Luân kể, lúc đó mấy anh em bị hàng xóm khinh miệt lắm. Cũng có người thông cảm thỉnh thoảng đem cho bát cơm, bát canh nhưng cũng chỉ được dăm ba bữa.

              "Không thể sống mãi thế này được. Mình hỏng mắt nhưng còn tay chân, tại sao lại không làm được gì chứ?". Ý nghĩ đó đã thôi thúc ba anh em quyết tâm làm một điều gì đó để nuôi gia đình. Nhưng biết làm gì bây giờ? Ruộng nương người ta chẳng thèm thuê thằng mù làm. Hay là làm cửu vạn, xe thồ nhỉ? Cái nghề ấy đang phất vì trong thôn ngoài xóm, bà con xây dựng nhiều công trình lắm. Nghĩ thế, anh Luân bèn bàn với vợ và hai chú em góp vốn mua xe thồ.

              Cả cơ nghiệp bán đi cũng chỉ đủ vài trăm nghìn bạc. Ba anh em phải xoay xở mọi cách mới gom góp được 500.000đ mua xe. Trong làng ngoài xã hễ cứ nhà ai động thổ, xây dựng công trình là đội xe thồ mù lại có mặt để chở cát sỏi, gạch đá. Ban đầu nhìn cảnh này bà con ai cũng ngại. Nhưng được một thời gian người ta mới thấy 3 cặp vợ chồng làm việc khá chăm chỉ, gọn gàng. Đội xe thồ vợ lái, chồng đẩy cứ thể rong ruổi khắp làng trên xóm dưới...


              Vợ sáng dắt chồng mù.... Ảnh L.T.T.H



              Ban đầu người thuê trả công bằng gạo, sau quy đổi ra tiền. Ngày bình thường mỗi xe cũng kiếm được 40.000đ - 50.000đ. Tiền kiếm được ngoài việc trang trải cho cuộc sống gia đình, còn lại các anh đưa vợ dành dụm cho những lúc trái gió trở trời. 8 năm lam lũ vật lộn với cuộc sống cuối cùng 3 anh em cũng xây cất được ngôi nhà 2 tầng khang trang trên mảnh đất tổ tiên để lại. Cuộc sống gia đình cũng khá giả hơn. Cô con gái lớn của anh Luân đến tuổi trưởng thành và sớm lập gia đình. Còn con của anh Thanh, anh Hiền đều ngoan ngoãn, khỏe mạnh. Nhưng điều đặc biệt hơn là "thương hiệu" xe thồ mù cứ thế lan truyền và nổi tiếng không chỉ ở Tân Hồng, Từ Sơn.

              "Công ty" xe thồ mù

              Đấy là cách gọi dí dỏm của bà con lối xóm về đội xe thồ gia đình ba anh em khiếm thị. Những người chủ công trình xây dựng còn "phong" cho ba anh em là "3 ông giám đốc". Anh Luân, anh Hiền, anh Thanh mừng lắm. Mừng vì người ta đã coi trọng công sức và khả năng lao động của mình. Mừng vì xe thồ mù bắt đầu gây dựng được tiếng tăm. "Anh em tôi luôn tâm niệm mình khuyết tật thì phải cố gắng làm hơn người bình thường thì khách hàng họ mới để ý và tìm đến".

              Được khoảng 5 năm "công ty" xe thồ mù trở thành lực lượng thồ duy nhất ở Tân Hồng. Cũng có nhiều nhóm bốc vác mua xe về để làm ăn nhưng "thương hiệu" xe thồ mù vẫn là sự lựa chọn số 1. Thấy mấy anh em làm ăn khá, có hàng xóm còn sang tận nhà khuyên bảo mấy anh em nên lấy giá cao hơn để phù hợp với công sức mình bỏ ra. Nhưng anh Luân vẫn cương quyết giữ nguyên mức 20.000đ/1.000 gạch và 50.000đ/ô tô cát. "Bà con tin tưởng mới thuê mình, làm sao tự tiện tăng giá được. Mình kiếm được miếng ăn thì cũng phải để người khác kiếm ăn nữa chứ...", mấy anh em tâm niệm.

              Sau những giờ lao động mệt nhọc, thời gian còn lại cả 3 anh em Luân, Hiền, Thanh lại đến lớp học chữ nổi do Hội Người mù Từ Sơn tổ chức. Anh Luân bảo, có đi học mới biết mình còn kém người ta nhiều quá. Mình vốn chỉ biết tay thồ, tay đẩy chứ cái chữ thì chưa từng đọc bao giờ. Bây giờ có kinh tế vững, gia đình đường hoàng thì việc học chữ là nhiệm vụ quan trọng của ba anh em. "Học chữ để sáng mắt hơn, để con cái mình sau này đỡ vất vả như cha mẹ nó...".

              Thanh Phúc

              http://web.thanhnien.com.vn/Doisong/2005/7/29/117242.tno?SearchTerm=CÔNG%20TY%20XE%20THỒ%20MÙ

              >>>>>>>>>>

              PS.

              Anh yêu,

              Bạn Fly hay trả lởi thư tình em viết cho anh. Hôm nay em cũng mong bạn ấy laị đoc thư nầy. Mong rằng anh có Quý Bạn mới. Chúng ta cùng vui.

              HY
              <bài viết được chỉnh sửa lúc 02.08.2005 18:23:12 bởi HongYen >
              #7
                tulipdenus 03.08.2005 03:03:33 (permalink)

                Hehe...
                Không hiểu sao khi đọc những lời tâm tình của một người xa lạ gửi cho một người mình cũng không quen biết, lời thư nồng nàn đầy yêu thương làm lòng mình cũng dâng lên một nỗi niềm mong có người yêu!hehe...
                Ai biểu trời sinh chi cho mình cũng có nụ cười hehe...để rồi phải hắt xì liên tục khi người ta viết tâm sự với nhau và kể với nhau hehe là nụ cười dê
                Ai biểu hắt xì mà mình còn tò mò để rồi đọc những tâm tình tha thiết không phải của mình rồi cảm thấy cô đơn...hehe
                Tội nghiệp mình quá...
                #8
                  fly1tome 03.08.2005 04:24:02 (permalink)
                  Hihihi...Anh hơi hiểu hiểu...Thì ra anh mù còn em thì sáng mắt...Chắc phải đi học thêm lớp bổ túc văn hóa quá...Để hiểu thêm...Như vậy sẽ hạnh phúc thêm chút nửa...
                  #9
                    Chuyển nhanh đến:

                    Thống kê hiện tại

                    Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
                    Kiểu:
                    2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9